Anh Đây Cóc Sợ Vợ

Chương 46 :

    trước sau   
unpx bỗpwcfng dừzhpnng lạkfyoi, đctehôunpxi mắsjtmt cong lêsjtmn, nhỏkeye nhẹbhxi hỏkeyei, “Nghe nóctehi tôunpxi bắsjtmt cậqleru phảrexni mặxwukc ágzcoo đctehôunpxi hảrexn?”

unpxgzcoch cậqleru rấzqzxt gầunpxn, giọuqhcng nóctehi dịnnjmu dàcolgng, hơhmmxi thởkjrpzqzxm ágzcop nhưnpdf lan nhưnpdfnpdfơhmmxng cứeixz phảrexnsjtmn mặxwukt cậqleru.

ryehcolgng tưnpdf thếzlugcolgy rấzqzxt mậqlerp mờtbzo, nhưnpdfng trong đctehunpxu cậqleru bâaoczy giờtbzo nhưnpdf bịnnjmrekzt đctehágzconh, đctehunpxu óctehc trốccekng rỗpwcfng, chỉcolgcteh mộmpnft suy nghĩgzco khôunpxng ngừzhpnng hiệlwxvn lêsjtmn.

unpx nghe thấzqzxy rồnlbui!

kfyoc nãswcty côunpxkjrpsjtmn ngoàcolgi!

unpx nghe thấzqzxy rồnlbui, nghe thấzqzxy rồnlbui, nghe thấzqzxy rồnlbui…


Sau đctehócteh tấzqzxt cảrexn gom lạkfyoi thàcolgnh mộmpnft hàcolgng chữrexn to:

—— Hu hu! Chếzlugt chắsjtmc rồnlbui!

Chàcolgng trai nhìrddsn bóctehng lưnpdfng dịnnjmu dàcolgng thưnpdfuakit tha đctehi tớuakii củhorga côunpx, sắsjtmc mặxwukt thay đctehswcti xoàcolgnh xoạkfyoch, từzhpn đctehkeye sang xanh, từzhpn xanh sang trắsjtmng, cuốcceki cùjentng mặxwukt trắsjtmng bệlwxvch…

… Bâaoczy giờtbzo xin tha cóctehzyrnn kịnnjmp khôunpxng?

***

“Khụmpnf!” Cốccek Thầunpxn giảrexn vờtbzo ho khan.

Sởkjrpnpdf khôunpxng quay sang nhưnpdfng đctehxwukt tay lêsjtmn môunpxi ra hiệlwxvu im lặxwukng, mắsjtmt nhìrddsn thầunpxy giágzcoo đctehang đcteheixzng trêsjtmn bụmpnfc giảrexnng, côunpx nhưnpdf họuqhcc thêsjtmm mộmpnft kiếzlugn thứeixzc thúkfyo vịnnjm, đctehôunpxi mắsjtmt cong cong nởkjrp nụmpnfnpdftbzoi.

Cốccek Thầunpxn khôunpxng cam lòzyrnng khérekzp miệlwxvng lạkfyoi, dưnpdfuakii môunpxng nhưnpdf ngồnlbui phảrexni bàcolgn đctehinh, xêsjtm qua dịnnjmch lạkfyoi vẫhorgn khôunpxng thấzqzxy thoảrexni mágzcoi.

Trong lòzyrnng nhưnpdfctehnpdftbzoi lăxmtfm cágzcoi thùjentng nưnpdfuakic đctehunpxy sóctehng ságzconh vãswcti ra ngoàcolgi.

Khócteh khăxmtfn lắsjtmm cậqleru mớuakii chờtbzo đctehếzlugn hếzlugt tiếzlugt.

Cốccek Thầunpxn thởkjrp phàcolgo nhẹbhxi nhõryehm, “… Sởkjrp Tiểwkneu Dưnpdf ~”

“Hảrexn?” Đnpdfôunpxi mắsjtmt Sởkjrpnpdf nhưnpdf mặxwukt hồnlbugzconh lặxwukng, lấzqzxp lágzconh trong vắsjtmt nhưnpdf phảrexnn chiếzlugu bóctehng hìrddsnh cậqleru, nhìrddsn thếzlugcolgo cũpyvzng khôunpxng nhậqlern ra côunpx đctehang giậqlern dỗpwcfi.

“Cócteh phảrexni cậqleru giậqlern khôunpxng ~” Cậqleru bấzqzxt giágzcoc hạkfyo thấzqzxp giọuqhcng, đctehưnpdfa tay túkfyom lấzqzxy tay côunpx, “Tôunpxi…”


Cậqleru nhìrddsn xung quanh, hai tai ửbhxing đctehkeye, “Tôunpxi sai rồnlbui ~”

Sởkjrpnpdf lắsjtmc đctehunpxu, đctehxwukt tay lêsjtmn môunpxi cậqleru, “Đnpdfzhpnng.” Côunpx nởkjrp nụmpnfnpdftbzoi nóctehi tiếzlugp, “Vềnddv nhàcolgmpnfnh tiếzlugp.”

cteh mộmpnft sốccek việlwxvc đctehwkne hai ngưnpdftbzoi bọuqhcn họuqhc biếzlugt làcolg đctehưnpdfkjrpc.

mpnfnh, tímpnfnh gìrdds?

mpnfnh nợkjrp hảrexn?

Cốccek Thầunpxn bỗpwcfng thấzqzxy hai đctehunpxu gốcceki mềnddvm nhũpyvzn.

—— Muốccekn quỳjzlm.



Giờtbzo giảrexni lao, Sởkjrpnpdf đctehi vệlwxv sinh.

Cốccek Thầunpxn nghĩgzco trágzcoi nghĩgzco phảrexni, cứeixz thấzqzxy lo lo.

“Khụmpnf!” Cậqleru quay đctehunpxu, ho khan.

unpxn Hạkfyoo Quảrexnng biếzlugt cậqleru cócteh chuyệlwxvn cho nêsjtmn ngẩuqhcng đctehunpxu lêsjtmn hỏkeyei, “Sao thếzlug nhịnnjm ca? Anh cócteh chuyệlwxvn gìrdds hảrexn? Nóctehi đctehi.”

“Tôunpxi khôunpxng sao!” Cốccek Thầunpxn cứeixzng đctehtbzo, mặxwukt bạkfyonh ra.


“… Ànlbu.”

Cốccek Thầunpxn hắsjtmng giọuqhcng, “Đnpdfúkfyong vậqlery, làcolg bạkfyon tôunpxi gặxwukp chúkfyot chuyệlwxvn.”

Từzhpnnpdfa đctehếzlugn nay, cứeixzctehi làcolg “bạkfyon tôunpxi” thìrdds đcteha phầunpxn làcolg ágzcom chỉcolg bảrexnn thâaoczn mìrddsnh.

Nghĩgzco đctehếzlugn Tôunpxn Hạkfyoo Quảrexnng biếzlugt tấzqzxt cảrexn bạkfyon củhorga mìrddsnh, Cốccek Thầunpxn đctehswcti giọuqhcng, “Khôunpxng phảrexni, làcolg anh tôunpxi.”

“… Ànlbu.” Tôunpxn Hạkfyoo Quảrexnng cong khóctehe miệlwxvng… Lôunpxi cảrexn anh Cốccekcolgo luôunpxn rồnlbui.

Nhìrddsn cậqleru ta đctehnlbung ýmpnf, mặxwukc kệlwxvunpxn Hạkfyoo Quảrexnng cócteh tin hay khôunpxng, Cốccek Thầunpxn nhímpnfu màcolgy, “Đnpdfúkfyong, anh tôunpxi chọuqhcc giậqlern chịnnjmaoczu tưnpdfơhmmxng lai thìrdds phảrexni làcolgm sao…”

Chọuqhcc Sởkjrpnpdf tứeixzc giậqlern hảrexn ha ha ha, đctehágzcong đctehtbzoi!

“Anh Cốccek tựzyrn biếzlugt phảrexni làcolgm gìrddscolg, chúkfyong ta khôunpxng cầunpxn quan tâaoczm…” Tôunpxn Hạkfyoo Quảrexnng nhe răxmtfng cưnpdftbzoi.

“Sao khôunpxng quan tâaoczm!” Cốccek Thầunpxn nhímpnfu chặxwukt màcolgy, nhìrddsn Tôunpxn Hạkfyoo Quảrexnng chằkjrpm chằkjrpm, giọuqhcng nóctehi đctehunpxy nguy hiểwknem, “Đnpdfóctehcolg anh tôunpxi, sao tôunpxi cócteh thểwkne mặxwukc kệlwxv đctehưnpdfkjrpc? Nóctehi mau.”

unpxn Hạkfyoo Quảrexnng đctehãswct sốccekng dưnpdfuakii bóctehng ma củhorga Cốccek Thầunpxn từzhpn nhỏkeye, cậqleru ta run rẩuqhcy nóctehi ngay, “Đnpdfưnpdfkjrpc đctehưnpdfkjrpc đctehưnpdfkjrpc!”

Cậqleru ta đctehưnpdfa tay đctehunpxu hàcolgng, “Vậqlery anh nóctehi đctehi… Anh… àcolg khôunpxng… anh củhorga anh vàcolg chịnnjmaoczu tưnpdfơhmmxng lai đctehãswct xảrexny ra chuyệlwxvn gìrdds?”

kfyoc nàcolgy Cốccek Thầunpxn mớuakii bìrddsnh tĩgzconh lạkfyoi, “Làcolg, làcolgunpxzqzxy nghe tôunpxi, anh tôunpxi nóctehi mấzqzxy câaoczu khôunpxng nêsjtmn nóctehi.”

“Câaoczu gìrddscolg khôunpxng nêsjtmn nóctehi?”


“Cậqleru quan tâaoczm kỹuutg thếzlugcolgm gìrdds?” Cốccek Thầunpxn bùjentng nổswct, gưnpdfơhmmxng mặxwukt nóctehng bừzhpnng, “Bảrexno cậqleru nghĩgzcogzcoch, chứeixz khôunpxng bảrexno cậqleru nhiềnddvu chuyệlwxvn!”

“Anh khôunpxng nóctehi rõryeh thìrdds em làcolgm sao nghĩgzcogzcoch?” Tôunpxn Hạkfyoo Quảrexnng oan ứeixzc quágzco, khôunpxng hiểwkneu vìrdds sao Cốccek Thầunpxn lạkfyoi nổswcti giậqlern.

Sởkjrpnpdf nghe cậqleru nóctehi gìrdds, cậqleru…

Đnpdfkjrpi…đctehkjrpi chúkfyot…

Nhớuaki đctehếzlugn lúkfyoc Sởkjrpnpdfnpdfuakic vàcolgo, rồnlbui lạkfyoi nhìrddsn vẻnddv mặxwukt thẹbhxin quágzcocteha giậqlern củhorga Nhịnnjm ca nhàcolgrddsnh trưnpdfuakic mặxwukt…

Mộmpnft suy nghĩgzco to gan thìrddsnh lìrddsnh xuấzqzxt hiệlwxvn.

unpxn Hạkfyoo Quảrexnng thấzqzxy mắsjtmc cưnpdftbzoi kinh khủhorgng, mágzco ơhmmxi, ha ha ha ha!

Ha ha ha ha ha ~

—— Khôunpxng lẽpwcf Sởkjrpnpdf… nghe thấzqzxy Nhịnnjm ca nhàcolgrddsnh đctehang khoágzcoc lágzcoc…

colgy thìrdds khoágzcoc lágzcoc! Nàcolgy thìrdds khoe khoang! Đnpdfágzcong đctehtbzoi ha ha ha ha!

“Nhịnnjm ca…” Trong lòzyrnng cưnpdftbzoi muốccekn rụmpnfng rúkfyon, bêsjtmn ngoàcolgi lạkfyoi khôunpxng dágzcom cưnpdftbzoi thàcolgnh tiếzlugng, Tôunpxn Hạkfyoo Quảrexnng nímpnfn cưnpdftbzoi đctehếzlugn đctehkeye cảrexn mặxwukt, nóctehi khôunpxng ra hơhmmxi, “Chuyệlwxvn nàcolgy…sặxwukc, em khôunpxng giúkfyop đctehưnpdfkjrpc anh rồnlbui.”

Cốccek Thầunpxn đctehqlerp mộmpnft phágzcot lêsjtmn đctehunpxu cậqleru ta.

***

Sau khi tan họuqhcc.

Sởkjrpnpdf ung dung vềnddv nhàcolgrddsnh, ngưnpdftbzoi bêsjtmn cạkfyonh cứeixz lẽpwcfo đctehpwcfo đctehi theo song côunpxpyvzng mặxwukc kệlwxv.

Cốccek Thầunpxn im lặxwukng đctehi tớuakii gầunpxn côunpx, sợkjrp sệlwxvt hágzco to miệlwxvng rồnlbui lạkfyoi khérekzp lạkfyoi.

Thỉcolgnh thoảrexnng cậqleru lạkfyoi len lérekzn nhìrddsn côunpx.

Đnpdfếzlugn khi côunpx mởkjrp cửbhxia phòzyrnng, cưnpdftbzoi vớuakii cậqleru mộmpnft cágzcoi, “Chàcolgo buổswcti trưnpdfa.”

Cốccek Thầunpxn bỗpwcfng thấzqzxy giậqlern, trựzyrnc tiếzlugp lágzcoch vàcolgo qua khe cửbhxia, duỗpwcfi tay nắsjtmm lấzqzxy tay côunpx, “Sao cậqleru cócteh thểwkne khôunpxng đctehwkne ýmpnf đctehếzlugn tôunpxi!”

Đnpdfãswctctehi rồnlbui, giậqlern cậqleru thìrddscteh thểwkne đctehágzconh cậqleru mắsjtmng cậqleru, nhưnpdfng khôunpxng đctehưnpdfkjrpc ngóctehhmmx cậqleru, côunpx quêsjtmn rồnlbui ưnpdf??

Thấzqzxy côunpx lẳaoczng lặxwukng nhìrddsn cậqleru, cơhmmxn giậqlern lạkfyoi biếzlugn mấzqzxt, sợkjrp sệlwxvt tiếzlugn lạkfyoi gầunpxn, hai tay ôunpxm chặxwukt eo côunpx, tựzyrna đctehunpxu vàcolgo hõryehm cổswct củhorga côunpx, buồnlbun buồnlbun cấzqzxt giọuqhcng, “Tôunpxi sai rồnlbui, đctehzhpnng giậqlern nữrexna màcolg ~”

Cậqleru nhưnpdf tấzqzxm ágzcoo choàcolgng khổswctng lồnlbu bao lấzqzxy cảrexn ngưnpdftbzoi côunpx.

“Sởkjrp Tiểwkneu Dưnpdf ~” Cậqleru nhõryehng nhẽpwcfo gọuqhci côunpx, chóctehp mũpyvzi cọuqhc cọuqhcsjtmn làcolgn da côunpx, “Cậqleru đctehwkne ýmpnf tớuakii tôunpxi mộmpnft chúkfyot đctehi màcolg ~”

Sởkjrpnpdf dịnnjmu dàcolgng hỏkeyei, “Nghe nóctehi tôunpxi bắsjtmt cậqleru mặxwukt đctehnlbu đctehôunpxi hảrexn?”

“Khôunpxng cócteh…” Cốccek Thầunpxn xấzqzxu hổswct, mặxwukt càcolgng chôunpxn sâaoczu hơhmmxn, “Làcolgunpxi sai rồnlbui…”

“Suỵysdxt…” Sởkjrpnpdf thởkjrpcolgi, ngắsjtmt lờtbzoi cậqleru.

Nhìrddsn gưnpdfơhmmxng mặxwukt mờtbzo mịnnjmt củhorga Cốccek Thầunpxn, côunpxnpdfơhmmxn tay, bỗpwcfng lấzqzxy ra mộmpnft đctehôunpxi bờtbzom tóctehc thỏkeye con màcolgu hồnlbung phấzqzxn.

unpxnpdftbzoi tủhorgm tỉcolgm nóctehi, “Đnpdfúkfyong làcolgunpxi muốccekn cậqleru mang bờtbzom đctehôunpxi nàcolgy.”

Nhìrddsn con thỏkeyecolgu hồnlbung kia, Cốccek Thầunpxn nhưnpdf gặxwukp phảrexni đctehkfyoi đctehnnjmch.

Đnpdfzhpnng, đctehzhpnng nóctehi làcolg bắsjtmt cậqleru mang nócteh nha?

Trong mắsjtmt Sởkjrpnpdf lấzqzxp lágzconh ýmpnfnpdftbzoi, đctehưnpdfa tay vuốccekt tóctehc cậqleru rồnlbui càcolgi cágzcoi bờtbzom lêsjtmn, nhẹbhxi nhàcolgng vỗpwcfcolgo mặxwukt cậqleru, “Ngoan nèpyvz, trưnpdfa nay khôunpxng đctehưnpdfkjrpc gỡyifpcteh xuốccekng nha.”

Sau đctehóctehunpx đctehuqhcy cậqleru ra, nhóctehn châaoczn hôunpxn lêsjtmn mặxwukt cậqleru mộmpnft cágzcoi, “Buổswcti trưnpdfa vui vẻnddv.”

“Bộmpnfp” mộmpnft tiếzlugng đctehóctehng cửbhxia phòzyrnng lạkfyoi.

Cốccek Thầunpxn đcteheixzng đctehtbzo ra nhưnpdf bứeixzc tưnpdfkjrpng ságzcop, nhìrddsn bóctehng ngưnpdftbzoi phảrexnn chiếzlugu trêsjtmn cágzconh cửbhxia, con thỏkeye kia đcteheixzng trêsjtmn đctehunpxu cậqleru vôunpxjentng phágzcoch lốcceki.

—— Khóctehc khôunpxng ra nưnpdfuakic mắsjtmt.

Chuôunpxng đctehiệlwxvn thoạkfyoi vang lêsjtmn, cậqleru nhấzqzxn tắsjtmt mấzqzxy lầunpxn nhưnpdfng cuốcceki cùjentng vẫhorgn nghe mágzcoy.

“Chuyệlwxvn gìrdds?”

Khôunpxng biếzlugt bêsjtmn kia nóctehi gìrddscolg Cốccek Thầunpxn nhímpnfu màcolgy lạkfyoi, vẻnddv mặxwukt dầunpxn hung tợkjrpn, nghiêsjtmm nghịnnjmctehi, “Tôunpxi tớuakii ngay.”

Cậqleru cấzqzxt bưnpdfuakic rờtbzoi khỏkeyei đctehócteh, đcteheixzng trong thang mágzcoy, nhìrddsn con thỏkeye trêsjtmn đctehunpxu, mấzqzxy lầunpxn cậqleru vưnpdfơhmmxn tay nhưnpdfng vẫhorgn khôunpxng dágzcom lấzqzxy xuốccekng.

Khụmpnf, đctehưnpdfkjrpc rồnlbui.

Sởkjrp Tiểwkneu Dưnpdf đctehãswctctehi rồnlbui, trưnpdfa nay khôunpxng đctehưnpdfkjrpc lấzqzxy nócteh xuốccekng, nếzlugu… Đnpdfưnpdfơhmmxng nhiêsjtmn khôunpxng phảrexni cậqleru sợkjrpunpx giậqlern đctehâaoczu, chỉcolgcolg việlwxvc đcteheo bờtbzom vớuakii việlwxvc cócteh phảrexni làcolg đctehàcolgn ôunpxng hay khôunpxng khôunpxng hềnddv liêsjtmn quan đctehếzlugn nhau!

… Đnpdfàcolgn ôunpxng châaoczn chímpnfnh màcolg đcteheo cágzcoi nàcolgy vàcolgo thìrdds vẫhorgn làcolg đctehàcolgn ôunpxng châaoczn chímpnfnh!

***

jentng lúkfyoc đctehócteh.

“Chuyếzlugn bay *** đctehãswct hạkfyogzconh an toàcolgn, mờtbzoi quýmpnfcolgnh khágzcoch mang theo hàcolgnh lýmpnf củhorga mìrddsnh…”

Chiếzlugc Lincoln màcolgu đctehen dừzhpnng ngoàcolgi sâaoczn bay, vệlwxvgzco mặxwukc đctehnlbu đctehen kímpnfnh cẩuqhcn đcteheixzng ngoàcolgi xe đctehkjrpi, mấzqzxy ngưnpdftbzoi đctehi ngang đctehnddvu ngoágzcoi lạkfyoi nhìrddsn thêsjtmm vàcolgi lầunpxn.

Đnpdfúkfyong lúkfyoc nàcolgy, nhóctehm vệlwxvgzco đctehnlbung loạkfyot xoay ngưnpdftbzoi.

Ngưnpdftbzoi qua đctehưnpdftbzong khôunpxng khỏkeyei nhìrddsn theo, khôunpxng tựzyrn chủhorg hạkfyo thấzqzxp giọuqhcng.

Mộmpnft ngưnpdftbzoi đctehàcolgn ôunpxng châaoczn dàcolgi vớuakii khímpnf thếzlug mạkfyonh mẽpwcf xuấzqzxt hiệlwxvn.

“Đnpdfi đctehếzlugn chung cưnpdf **”

Nếzlugu Sởkjrpnpdfkjrp đctehâaoczy thìrdds sẽpwcf biếzlugt nơhmmxi anh nóctehi chímpnfnh làcolg chỗpwcfkjrp củhorga côunpx.

“Vâaoczng.” Chiếzlugc xe nhanh chóctehng xuấzqzxt phágzcot, mấzqzxy ngưnpdftbzoi phímpnfa sau mớuakii thởkjrp phàcolgo nhẹbhxi nhõryehm, rồnlbui lạkfyoi bàcolgn tágzcon xôunpxn xao.

***

Trong con ngõryeh nhỏkeye.

“Anh Triệlwxvu!”

Chàcolgng trai hôunpx to.

Tiếzlugng giócteh sắsjtmc lẻnddvm từzhpn sau lưnpdfng đctehágzconh tớuakii, Triệlwxvu Tưnpdfkjrpng run lêsjtmn, đctehnnjmnh nghiêsjtmng ngưnpdftbzoi trágzconh nhưnpdfng trágzconh khôunpxng đctehưnpdfkjrpc…

Đnpdfúkfyong lúkfyoc nàcolgy, mộmpnft cágzconh tay thon dàcolgi xuấzqzxt hiệlwxvn, bắsjtmt lấzqzxy cổswct tay ngưnpdftbzoi kia dễyifp nhưnpdf trởkjrpcolgn tay, sau đctehócteh nghe “rắsjtmc” mộmpnft tiếzlugng, ngưnpdftbzoi kia đctehau đctehuakin kêsjtmu lêsjtmn.

“Anh Cốccek!” Triệlwxvu Tưnpdfkjrpng thởkjrpcolgi mộmpnft hơhmmxi.

“Lãswcto đctehkfyoi…anh…”

Đnpdfágzcom ngưnpdftbzoi vui sưnpdfuaking nhìrddsn sang, nhưnpdfng vừzhpna nhìrddsn thìrdds mấzqzxy lờtbzoi vui vẻnddv đctehnddvu tắsjtmt nghẹbhxin trong cổswct họuqhcng.

“Dágzcong vẻnddv nhưnpdf đctehang ăxmtfn shit.”

Chỉcolg thấzqzxy chàcolgng trai vừzhpna đctehếzlugn cóctehnpdfơhmmxng mặxwukt rõryehcolgng, thâaoczn hìrddsnh cao lớuakin, vừzhpna liếzlugc mắsjtmt thìrdds bỗpwcfng cócteh mộmpnft cảrexnm giágzcoc khoa trưnpdfơhmmxng khôunpxng thểwknectehi nêsjtmn lờtbzoi. “Bộmpnf đctehunpxu bịnnjm đctehágzconh phếzlug hếzlugt rồnlbui sao màcolg đcteheixzng đcteheixzng đctehzyrnc ra đctehócteh hảrexn?”

Chỉcolgcolg, trêsjtmn đctehunpxu lạkfyoi càcolgi mộmpnft cágzcoi bờtbzom con thỏkeyecolgu hồnlbung phấzqzxn.

—— Khôunpxng hàcolgi hòzyrna chúkfyot nàcolgo.

Sắsjtmc mặxwukt mọuqhci ngưnpdftbzoi tágzcoi xanh chuyểwknen sang trắsjtmng, liềnddvu mạkfyong côunpxng kímpnfch đctehcceki phưnpdfơhmmxng, mợkjrp nhàcolgcolgy mớuakii ăxmtfn shit ấzqzxy!

Thắsjtmng rồnlbui.

Cốccek Thầunpxn cẩuqhcn thậqlern sờtbzo sờtbzogzcoi bờtbzom tóctehc dễyifp thưnpdfơhmmxng trêsjtmn đctehunpxu mìrddsnh, thởkjrp phàcolgo mộmpnft cágzcoi, may quágzco, may màcolg khôunpxng rớuakit, ngay sau đctehócteh lạkfyoi nhậqlern ra vẻnddv mặxwukt khágzcoc thưnpdftbzong củhorga đctehágzcom anh em…

Mặxwukt cậqleru trầunpxm xuốccekng, “Sao, khôunpxng đctehbhxip hảrexn?”

Cảrexn đctehágzcom ngưnpdftbzoi: …

Cốccek Thầunpxn nhímpnfu màcolgy, hơhmmxi thởkjrp ngang ngưnpdfkjrpc phảrexn ra, “Vẫhorgn thấzqzxy sợkjrp vợkjrp hảrexn?”

“Mợkjrpcteh, ôunpxng đctehâaoczy cóctehc sợkjrp vợkjrp!”

Cảrexn đctehágzcon ngưnpdftbzoi nhìrddsn con thỏkeyecolgu hồnlbung phấzqzxn trêsjtmn đctehunpxu cậqleru: … Ờxqkx.

Triệlwxvu Tưnpdfkjrpng lau mặxwukt, ha ha, anh vui làcolg đctehưnpdfkjrpc rồnlbui.

***

“Boss, làcolg chỗpwcfcolgy.” Dưnpdfuakii lầunpxu, mộmpnft ngưnpdftbzoi đctehàcolgn ôunpxng dẫhorgn ngưnpdftbzoi đctehàcolgn ôunpxng mắsjtmt xanh bưnpdfuakic vàcolgo thang mágzcoy.

Anh trai Sởkjrpzhpn mộmpnft tiếzlugng rồnlbui bưnpdfuakic vàcolgo.

Đnpdfnlbung thờtbzoi, Cốccek Thầunpxn đctehang nhấzqzxn chuôunpxng cửbhxia nhàcolg Sởkjrpnpdf.

Cậqleru sờtbzo sờtbzosjtmn cágzcoi bờtbzom vẫhorgn còzyrnn nguyêsjtmn vẹbhxin, thởkjrpcolgi mộmpnft hơhmmxi.

“Ting ting” Tiếzlugng thang mágzcoy vang lêsjtmn.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.