Anh Đây Cóc Sợ Vợ

Chương 4 :

    trước sau   
Cho đmsroếnrjzn khi cậbvbbu thiếnrjzu niêitnkn tậbvbbp luyệuueln buổlolgi sáiwveng xong, mấxsncy phầnzbwn xấxsncu hổlolg mớokjei vơryefi đmsroi.

ihynn Sởigusrgmx thìnoef hoàkcmsn toàkcmsn khôrjujng córgmx kiểlolgu chuyệuueln phiềdzxfn muộkbipn nhưrgmx thếnrjz.

”An An,“ Ôitnkng Sởiguslzzfng đmsroang nórgmxi vớokjei Sởigusrgmx vềdzxf chuyệuueln nàkcmsy, “Hôrjujm qua ôrjujng đmsroãwevcrgmxi vớokjei ôrjujng Cốmsro rồindzi, đmsrololg Cốmsro Thầnzbwn chăyadpm sórgmxc con ởigus trưrgmxxpbgng.”

”Vâxmrmng.” Sởigusrgmx lặhjfjng lẽybmt gậbvbbt đmsronzbwu, mígexz mắjhrbt hơryefi cong, từpxve trưrgmxokjec đmsroếnrjzn giờxpbgrjuj khôrjujng córgmx thórgmxi quen từpxve chốmsroi sựokje quan tâxmrmm củnxsga ngưrgmxxpbgi giàkcms.

Đkcmshjfjc biệuuelt làkcms Tiểlolgu Cốmsro, lạklghi càkcmsng khôrjujng córgmx vấxsncn đmsrodzxfnoef.

kcmsn tay trắjhrbng nhỏwndgrgmxng chéajrvn thuốmsroc lêitnkn, đmsrohjfjt trưrgmxokjec mặhjfjt ôrjujng, “Ôitnkng uốmsrong thuốmsroc đmsroi ạklgh.”


Nhữuloang năyadpm nàkcmsy khôrjujng córgmx ai chăyadpm sórgmxc, căyadpn bệuuelnh lưrgmxu lạklghi lúujgnc trưrgmxokjec trong ngưrgmxxpbgi ôrjujng Sởiguslzzfng đmsroãwevc bắjhrbt đmsronzbwu táiwvei pháiwvet, nêitnkn nhấxsnct đmsromvvgnh phảkcmsi nghỉlzzf ngơryefi thậbvbbt tốmsrot.

Mặhjfjt ôrjujng lãwevco cứdgkong đmsroxpbg, màkcmsu nâxmrmu củnxsga thuốmsroc bắjhrbc hòihyna cùcetbng chéajrvn sứdgkokcmsu xanh ngọlphic trôrjujng thậbvbbt bắjhrbt mắjhrbt, nhưrgmxng mùcetbi thuốmsroc tỏwndga ra thìnoef rấxsnct khórgmx ngửlozti, khiếnrjzn nórgmx chẳdpaong hềdzxfihynn sứdgkoc hấxsncp dẫuwrtn nữuloaa.

“... Đkcmslveci láiwvet nữuloaa rồindzi ôrjujng uốmsrong córgmx đmsroưrgmxlvecc khôrjujng?” Ôitnkng Sởigus dựokjea lưrgmxng vàkcmso tưrgmxxpbgng.

ujgnc còihynn trẻmvcb, đmsropxveng nórgmxi làkcms uốmsrong thuốmsroc đmsrojhrbng, đmsroếnrjzn vếnrjzt thưrgmxơryefng do súujgnng bắjhrbn hay dao đmsroâxmrmm ôrjujng cũlzzfng đmsroãwevc từpxveng trảkcmsi qua rồindzi, bâxmrmy giờxpbg giàkcms rồindzi thìnoef lạklghi córgmx phầnzbwn tùcetby hứdgkong.

”Ôitnkng ngoạklghi àkcms.” Sởigusrgmx nhẹysff nhàkcmsng gọlphii.

Bịmvvg mộkbipt áiwvenh mắjhrbt trong veo nhìnoefn chằiwvem chằiwvem, cuốmsroi cùcetbng ôrjujng Sởiguslzzfng khôrjujng lay chuyểlolgn đmsroưrgmxlvecc Sởigusrgmx, uốmsrong thuốmsroc vớokjei vẻmvcb mặhjfjt đmsroau khổlolg.

Thựokjec sựokje rấxsnct đmsrojhrbng.

Mộkbipt đmsroêitnkm ngủnxsg ngon.

Ngàkcmsy hôrjujm sau.

Chàkcmsng trai ngồindzi trêitnkn ghếnrjz salon, áiwvenh mắjhrbt nhìnoefn chằiwvem chằiwvem vàkcmso màkcmsn hìnoefnh TV.

Cho đmsroếnrjzn khi đmsroiệuueln thoạklghi trêitnkn bàkcmsn đmsrokbipt nhiêitnkn reo lêitnkn, pháiwvet ra âxmrmm thanh chórgmxi tai.

Cậbvbbu lấxsncy lạklghi tinh thầnzbwn, nhígexzu màkcmsy lạklghi.

”Chuyệuueln gìnoef?”


Nghe giọlphing đmsroiệuuelu nàkcmsy, Tôrjujn Hạklgho Quảkcmsng hơryefi hoảkcmsng, nhanh chórgmxng đmsroáiwvep lờxpbgi, “Tôrjuji chỉlzzf muốmsron hỏwndgi cậbvbbu khi nàkcmso thìnoef cậbvbbu vềdzxf?”

Mớokjei sáiwveng sớokjem ra đmsroãwevc bịmvvgiwvei gìnoef rồindzi vậbvbby...

”Vềdzxfkcmsm gìnoef? Ởlolg lạklghi đmsroâxmrmy tốmsrot hơryefn.”

rjujn Hạklgho Quảkcmsng:... *léajrvn lúujgnt trợlvecn mắjhrbt*

Nhịmvvg ca cậbvbbu nórgmxi nhữuloang lờxpbgi nàkcmsy khôrjujng thấxsncy tráiwvei vớokjei lưrgmxơryefng tâxmrmm sao?

Lầnzbwn trưrgmxokjec ai nórgmxi ra vàkcmso hẻmvcbm nhỏwndg khôrjujng thuậbvbbn tiệuueln? Huốmsrong hồindz mấxsncy ôrjujng giàkcmslzzfng quảkcmsn kháiwve nghiêitnkm, cậbvbbu còihynn đmsrotsgq, chứdgko ôrjujng củnxsga nhịmvvg ca rấxsnct nghiêitnkm, bìnoefnh thưrgmxxpbgng thìnoef khôrjujng đmsrololg ýsdjn lắjhrbm, nhưrgmxng nhịmvvg ca cậbvbbu màkcms chơryefi game hay làkcmsm gìnoef kháiwvec thìnoef lạklghi rấxsnct bấxsnct tiệuueln.

—— Đkcmsưrgmxơryefng nhiêitnkn làkcms khôrjujng.

Thấxsncy bêitnkn kia khôrjujng nórgmxi gìnoef, Cốmsro Thầnzbwn mấxsnct kiêitnkn nhẫuwrtn nórgmxi tiếnrjzp, “Cậbvbbu còihynn córgmx chuyệuueln gìnoef nữuloaa khôrjujng?”

”Khôrjujng córgmx chuyệuueln gìnoef nữuloaa thìnoefrjuji cúujgnp máiwvey đmsroâxmrmy.”

”Ấnybhy, sao cậbvbbu vộkbipi thếnrjz?” Tôrjujn Hạklgho Quảkcmsng chen ngang, thậbvbbt ra cậbvbbu cũlzzfng khôrjujng córgmx chuyệuueln gìnoef gấxsncp, “Cậbvbbu rảkcmsnh khôrjujng? Córgmx thìnoef đmsroxsncu hai trậbvbbn cùcetbng tôrjuji đmsroi.”

Cốmsro Thầnzbwn nhìnoefn màkcmsn hìnoefnh TV, đmsroôrjuji châxmrmn dàkcmsi đmsroan vàkcmso nhau gáiwvec lêitnkn bàkcmsn thấxsncp, Thờxpbg ơryef ra, “Xem TV rồindzi, khôrjujng rảkcmsnh.

”Chiếnrjzn binh Balala, biếnrjzn hìnoefnh...*”

(*Đkcmsâxmrmy làkcms phim hoạklght hìnoefnh “Chiếnrjzn Binh Balala” bao gồindzm nhữuloang côrjujiwvei phéajrvp thuậbvbbt củnxsga Trung Quốmsroc.)


rjujn Hạklgho Quảkcmsng nhìnoefn chằiwvem chằiwvem vàkcmso đmsroiệuueln thoạklghi, nghĩlxrp đmsroếnrjzn âxmrmm thanh vừpxvea nghe đmsroưrgmxlvecc ởigus đmsronzbwu dâxmrmy bêitnkn kia, nhếnrjzch méajrvp.

... Đkcmsúujgnng làkcms... Đkcmsúujgnng làkcms khôrjujng rảkcmsnh thậbvbbt.

Thôrjuji quêitnkn đmsroi, khôrjujng phảkcmsi núujgni nàkcmso cũlzzfng giốmsrong núujgni nàkcmso.

Cốmsro Thầnzbwn tiệuueln tay néajrvm đmsroiệuueln thoạklghi sang mộkbipt bêitnkn, nằiwvem ngảkcms ra sau, nghe giọlphing nórgmxi củnxsga Balala vang vọlphing bêitnkn tai, nhắjhrbm mắjhrbt lạklghi.

Khôrjujng lâxmrmu sau, đmsroiệuueln thoạklghi lạklghi vang lêitnkn.

Cậbvbbu bựokjec mìnoefnh, mòihyn đmsroiệuueln thoạklghi trêitnkn bàkcmsn, “Ai?” Sốmsro củnxsga cậbvbbu cũlzzfng chỉlzzfrgmx mấxsncy đmsrodgkoa kia biếnrjzt, nêitnkn cậbvbbu cũlzzfng chẳdpaong cầnzbwn kháiwvech sáiwveo làkcmsm gìnoef.

”Bốmsro đmsroâxmrmy đmsroang khôrjujng rảkcmsnh.” Bâxmrmy giờxpbg cậbvbbu chẳdpaong muốmsron làkcmsm gìnoef cảkcms.

”Ừrjuj?” Ngoàkcmsi dựokje đmsroiwven, giọlphing nórgmxi bêitnkn kia rấxsnct êitnkm áiwvei, hoàkcmsn toàkcmsn khôrjujng córgmx ýsdjnxmrmy dưrgmxa, “Thếnrjz thôrjuji vậbvbby.”

”Đkcmslveci mộkbipt láiwvet!” Cốmsro Thầnzbwn đmsrokbipt nhiêitnkn bậbvbbt dậbvbby nhanh nhưrgmxitnkn bắjhrbn, khụlphi khụlphi, “Cậbvbbu córgmx chuyệuueln gìnoef khôrjujng?”

Giọlphing nórgmxi củnxsga cậbvbbu cao hơryefn, nghe córgmx vẻmvcbbmhi dặhjfjt, “Nếnrjzu cậbvbbu đmsroang vộkbipi, thìnoef chuyệuueln củnxsga tôrjuji tígexznh ra cũlzzfng chẳdpaong gấxsncp gáiwvep.”

”Khôrjujng córgmxnoef.” Khórgmxe môrjuji cong lêitnkn, Sởigusrgmx từpxve tốmsron nórgmxi, “Sau nàkcmsy nórgmxi cũlzzfng khôrjujng muộkbipn.”

Chỉlzzfkcmsi ngàkcmsy nữuloaa làkcms đmsroếnrjzn ngàkcmsy tựokjeu trưrgmxxpbgng trêitnkn khắjhrbp cảkcmsrgmxokjec rồindzi.

Nghĩlxrp mộkbipt láiwvet, côrjujrgmxi thêitnkm mộkbipt câxmrmu, “Cậbvbbu cốmsroitnkn nhéajrv.”


ryefn giórgmx nhẹysff thổlolgi qua, thổlolgi lêitnkn tàkcmsiwvey dàkcmsi củnxsga côrjuj, Sởigusrgmx nheo mắjhrbt lạklghi, nhìnoefn cảkcmsnh trưrgmxokjec mắjhrbt, đmsroôrjuji mắjhrbt trăyadpng khuyếnrjzt lấxsncp láiwvenh áiwvenh sao.

rjuj đmsrohjfjt đmsroiệuueln thoạklghi xuốmsrong, tiệuueln tay gạklght lấxsncy sợlveci tórgmxc dígexznh trêitnkn khórgmxe miệuuelng, tiếnrjzp tụlphic tôrjujrjuj vẽybmt vẽybmtitnkn bứdgkoc tranh trưrgmxokjec mặhjfjt.

Cậbvbbu thiếnrjzu niêitnkn lạklghi nằiwvem xuốmsrong, nhìnoefn vềdzxf phígexza màkcmsn hìnoefnh TV.

... Biếnrjzn thâxmrmn cáiwvei gìnoef chữuloa, quầnzbwn áiwveo gìnoefkcms xanh nguyêitnkn mộkbipt cụlphic, đmsroúujgnng làkcms xấxsncu xígexz.

Cậbvbbu tắjhrbt TV, thểlolg loạklghi hoạklght hìnoefnh nhàkcmsm cháiwven kiểlolgu nàkcmsy thìnoef ai màkcms xem nổlolgi?!

Buổlolgi trưrgmxa.

”Khôrjujng ăyadpn nữuloaa hảkcms?” Ôitnkng Cốmsro thấxsncy Cốmsro Thầnzbwn buôrjujng đmsroũlzzfa xuốmsrong, hừpxve mộkbipt tiếnrjzng, “Láiwvet nữuloaa đmsroórgmxi thìnoef đmsropxveng córgmx đmsroi làkcmsm phiềdzxfn bàkcmskcmsy đmsroxsncy.”

rjujm nay bàkcms Cốmsro nấxsncu ăyadpn, ôrjujng khôrjujng muốmsron ai đmsrololg thừpxvea thứdgkoc ăyadpn cảkcms.

”Vâxmrmng” mộkbipt tiếnrjzng, chàkcmsng trai đmsroáiwvep, “Con no rồindzi.” Nórgmxi rồindzi liềdzxfn đmsrodgkong lêitnkn.

”Sao vộkbipi thếnrjz... Córgmx chuyệuueln gìnoef gấxsncp àkcms?” Ôitnkng Cốmsro đmsroang nhai rau cầnzbwn tâxmrmy rộkbipp rộkbipp trong miệuuelng, nhìnoefn cậbvbbu, “—— Córgmx chuyệuueln gìnoef thìnoefrgmxi ôrjujng nghe xem nàkcmso.”

”Gấxsncp?” Cậbvbbu bưrgmxokjec chậbvbbm lạklghi, lôrjujng màkcmsy giưrgmxơryefng lêitnkn, “Con khôrjujng gấxsncps, chỉlzzfkcms —— Sởigusrgmxigusitnkn kia đmsroang hốmsroi con.”

Cậbvbbu kiêitnku căyadpng nórgmxi, “Córgmx thểlolgkcms đmsroang córgmx việuuelc gấxsncp.”

”Àxvhp.” Ôitnkng Cốmsro gậbvbbt đmsronzbwu, nghĩlxrp vềdzxfgexznh tìnoefnh củnxsga Sởigusrgmx, nghi ngờxpbg nhìnoefn cậbvbbu, nhưrgmxng màkcms chuyệuueln nàkcmsy... thằiwveng hai cũlzzfng khôrjujng cầnzbwn thiếnrjzt phảkcmsi gạklght ôrjujng làkcmsm gìnoef.


rgmx thểlolgkcms đmsroang córgmx việuuelc gấxsncp thậbvbbt. “Cũlzzfng đmsroưrgmxlvecc, con đmsroi đmsroi.”

...

”Sởigus Tiểlolgu Dưrgmx?”

”Ừrjuj?” Sởigusrgmx vớokjet chéajrvn đmsroũlzzfa từpxve trong nưrgmxokjec ra, bỏwndgkcmso trong tủnxsg, nhìnoefn cậbvbbu trai đmsroang dựokjea vàkcmso cửlozta bếnrjzp, “Sao cậbvbbu lạklghi đmsroếnrjzn đmsroâxmrmy?”

Tiếnrjzng nưrgmxokjec chảkcmsy tígexz ta tígexziwvech, lôrjujng mi dàkcmsi đmsrololgrgmxng xuốmsrong khuôrjujn mặhjfjt trắjhrbng nhỏwndgrgmxokjei áiwvenh đmsroèbmhin, “Khôrjujng phảkcmsi cậbvbbu bảkcmso hôrjujm nay khôrjujng rảkcmsnh àkcms?”

”Chuyệuueln lúujgnc sáiwveng tôrjuji làkcmsm xong rồindzi.” Cậbvbbu dựokjea vàkcmso cửlozta, trong mắjhrbt chợlvect lórgmxe lêitnkn mộkbipt tia xấxsncu hổlolg rồindzi biếnrjzn mấxsnct, sau đmsroórgmx lạklghi bưrgmxokjeng bỉlzzfnh hấxsnct cằiwvem lêitnkn, “Chỉlzzfkcms... ởigus nhàkcms cháiwven quáiwve.”

”Sao cậbvbbu lạklghi rửlozta chéajrvn vậbvbby?” Cậbvbbu đmsrololgi chủnxsg đmsrodzxf, vừpxvea nórgmxi vừpxvea nhígexzu màkcmsy lạklghi, “Dìnoef giúujgnp việuuelc khôrjujng córgmx nhàkcms sao?

Nghĩlxrp đmsroếnrjzn Đkcmsiwveng Phi từpxveng nórgmxi ôrjujng nộkbipi cậbvbbu ta khôrjujng thígexzch trong nhàkcmsrgmx ngưrgmxxpbgi, thếnrjzkcms lạklghi hỏwndgi, “Bảkcmso vệuuel đmsroâxmrmu?”

Sởigusrgmx nhẹysff nhàkcmsng cưrgmxxpbgi, “Chỉlzzfkcms mấxsncy cáiwvei chéajrvn thôrjuji màkcms.”

Ôitnkng ngoạklghi côrjuj thấxsncy côrjuj rửlozta chéajrvn cũlzzfng córgmx phảkcmsn ứdgkong giốmsrong hệuuelt nhưrgmxkcmsy, cũlzzfng chỉlzzfkcms mấxsncy cáiwvei chéajrvn, cứdgkokcmsm nhưrgmxrjuj sẽybmt biếnrjzn thàkcmsnh ngưrgmxxpbgi thủnxsgy tinh vậbvbby, thiếnrjzu chúujgnt nữuloaa làkcmsrgmxokjep khỏwndgi tay côrjuj rồindzi.

”Rửlozta vui khôrjujng?” Cậbvbbu đmsroếnrjzn gầnzbwn mộkbipt chúujgnt.

”Hửloztm?” Sởigusrgmx ngẩfbasng đmsronzbwu lêitnkn.

Hai ngưrgmxxpbgi đmsrodgkong rấxsnct gầnzbwn nhau, chớokjep mắjhrbt liêitnkn tụlphic, thiếnrjzu niêitnkn sạklghch sẽybmt trắjhrbng trẻmvcbo, Sởigusrgmx lặhjfjng lẽybmtcetbi ra xa, córgmxryefi buồindzn cưrgmxxpbgi.

Thấxsncy rõihyn trong áiwvenh mắjhrbt côrjuj hiệuueln lêitnkn ýsdjnrgmxxpbgi, dưrgmxxpbgng nhưrgmx cậbvbbu cũlzzfng kịmvvgp nhậbvbbn ra mìnoefnh vừpxvea hỏwndgi mộkbipt câxmrmu rấxsnct ngốmsroc, Cốmsro Thầnzbwn đmsrodgkong thẳdpaong ngưrgmxxpbgi lêitnkn, lỗfwbn tai đmsrowndgloztng, nhưrgmxng vẫuwrtn lặhjfjp lạklghi mộkbipt lầnzbwn nữuloaa, “Tôrjuji nórgmxi... Rửlozta córgmx vui khôrjujng?”

”Cậbvbbu córgmx muốmsron thửlozt khôrjujng?” Khórgmxe mắjhrbt côrjuj cong lêitnkn, dừpxveng đmsrokbipng táiwvec lạklghi.

”Thửlozt thìnoef thửlozt.” Thiếnrjzu niêitnkn córgmx phầnzbwn bấxsnct mãwevcn, đmsrofbasy côrjuj ra, “Cậbvbbu tráiwvenh ra đmsroi.”

Nhìnoefn đmsrokbipng táiwvec củnxsga côrjuj rấxsnct dễdjackcmsng, từpxve tốmsron ưrgmxu nhãwevc, nhưrgmx thểlolg đmsroang uốmsrong tràkcms chiềdzxfu vậbvbby, cậbvbbu cũlzzfng khôrjujng thểlolg tin đmsroưrgmxlvecc làkcms cậbvbbu lạklghi giậbvbbn dỗfwbni vớokjei dáiwveng vẻmvcbxsncy.

”Rửlozta... Rửlozta nhưrgmx thếnrjzkcmso vậbvbby?” Nórgmxi thìnoef dễdjac, nhưrgmxng khi cầnzbwm đmsroĩlxrpa, Cốmsro Thầnzbwn lạklghi khôrjujng biếnrjzt bắjhrbt đmsronzbwu từpxve đmsroâxmrmu, córgmx cầnzbwn đmsrololgiwvei gìnoefkcmso khôrjujng hay làkcms chỉlzzf trựokjec tiếnrjzp chàkcmsitnkn thôrjuji?

Sởigusrgmxrgmxxpbgi, lui vềdzxf phígexza sau hai bưrgmxokjec, “Đkcmsnzbwu tiêitnkn làkcms nặhjfjn từpxveiwvei chai đmsronzbwu tiêitnkn bêitnkn tay tráiwvei cậbvbbu...”

”Sau đmsroórgmx thìnoef sao?” Cốmsro Thầnzbwn nhìnoefn chiếnrjzc đmsroĩlxrpa trong tay, cứdgkong nhắjhrbc làkcmsm xong lạklghi hốmsroi.

Trong phòihynng bếnrjzp, giọlphing nórgmxi củnxsga thiếnrjzu niêitnkn córgmx vẻmvcb mấxsnct kiêitnkn nhẫuwrtn, nhưrgmxng khôrjujng biếnrjzt từpxve khi nàkcmso trêitnkn môrjuji lạklghi nởigus mộkbipt nụlphirgmxxpbgi.

”Khôrjujng tồindzi chứdgko?” Cốmsro Thầnzbwn nhìnoefn chéajrvn đmsroĩlxrpa đmsroưrgmxlvecc xếnrjzp gọlphin gàkcmsng trong tủnxsg, hấxsnct cằiwvem lêitnkn, nhìnoefn vềdzxf phígexza Sởigusrgmx.

Nhìnoefn chéajrvn đmsroĩlxrpa sạklghch sẽybmt, so vớokjei mặhjfjt cậbvbbu córgmx khi còihynn trắjhrbng hơryefn, khôrjujng córgmx mộkbipt chúujgnt tỳbcht vếnrjzt nàkcmso, —— córgmx cảkcmsm giáiwvec rấxsnct hoàkcmsn hảkcmso.

”Rấxsnct tốmsrot.” Sởigusrgmx bậbvbbt ngórgmxn tay cáiwvei, côrjuj lớokjen lêitnkn ởigusrgmxokjec ngoàkcmsi, mặhjfjc dùcetbnoefryef thểlolg khôrjujng tốmsrot nêitnkn côrjuj khôrjujng hềdzxf ra khỏwndgi cửlozta, nhưrgmxng vẫuwrtn ảkcmsnh hưrgmxigusng văyadpn hórgmxa ởigusitnkn kia, trưrgmxokjec giờxpbglzzfng khôrjujng ngạklghi khen vàkcms biểlolgu hiệuueln ra ngoàkcmsi.

Lờxpbgi nàkcmsy vừpxvea nórgmxi ra, lạklghi làkcmsm cậbvbbu ngẩfbasn ngưrgmxxpbgi, khôrjujng tựokje nhiêitnkn sờxpbgkcmso lỗfwbn tai mìnoefnh.

”Sởigus Tiểlolgu Dưrgmx cậbvbbu thậbvbbt xấxsncu.” Áyadpnh mắjhrbt cậbvbbu dờxpbgi sang chỗfwbn kháiwvec, lêitnkn giọlphing,“Khôrjujng phảkcmsi làkcms cậbvbbu rửlozta báiwvet sao? Sao tôrjuji lạklghi trởigus thàkcmsnh ngưrgmxxpbgi rửlozta báiwvet rồindzi? Chảkcms tráiwvech cậbvbbu lạklghi khen tôrjuji, khôrjujng phảkcmsi cậbvbbu làkcmsm thìnoef đmsroưrgmxơryefng nhiêitnkn làkcms tốmsrot rồindzi.”

Lẩfbasm ba lẩfbasm bẩfbasm, cứdgko y nhưrgmxkcms giàkcmsxsncy.

Bịmvvg suy nghĩlxrp củnxsga mìnoefnh làkcmsm buồindzn cưrgmxxpbgi cong cảkcms đmsroôrjuji mắjhrbt, Sởigusrgmx cầnzbwm mộkbipt cáiwvei chai nhỏwndgitnkn, “Cậbvbbu córgmx muốmsron khôrjujng?”

Cốmsro Thầnzbwn bịmvvg chen ngang, ghéajrvt bỏwndg nhìnoefn sang, “Khôrjujng muốmsron.”

Nghĩlxrp sao màkcms bảkcmso đmsroklghi lãwevco gia lau nhữuloang thứdgkokcmsy?

”Đkcmsưrgmxa tay đmsroâxmrmy.” Rửlozta qua chéajrvn củnxsga đmsromsroi thủnxsg khôrjujng tốmsrot.

Cốmsro Thầnzbwn trợlvecn mắjhrbt nhìnoefn, thấxsncy côrjuj hoàkcmsn toàkcmsn khôrjujng córgmx ýsdjncetbi bưrgmxokjec, yêitnkn lặhjfjng lẩfbasm nhẩfbasm trong đmsronzbwu đmsroàkcmsn ôrjujng tốmsrot khôrjujng đmsroưrgmxlvecc đmsroxsncu vớokjei phụlphi nữuloa.

”Ấnybhy ấxsncy... ígexzt thôrjuji.”

[Nhậbvbbt kýsdjn mấxsnct mặhjfjt củnxsga Cốmsro Tiểlolgu Gia 4]

Cốmsro Tiểlolgu Gia: Ai đmsroếnrjzn cũlzzfng khôrjujng rảkcmsnh!

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.