Anh Ấy Rất Điên

Chương 91 : Bí mật của nhà họ Tô

    trước sau   
vryo Ngọnnxfc Hiêtktmn đcazcang gàtxnmo rốvyjyng đcazcưqzefqzefc bảvjsdo vệpbii củbdlza nhàtxnm họnnxfpdwcevnwng cáqwpnng nâbkpgng đcazcếxjqxn chỗgueaqwpnc sĩakhm gia đcazcìgjzbnh. Sau khi nhóaysem ngưqzefaqnoi Thưqzefơkjxwng Ngạhmmln rờaqnoi đcazci theo sau Tôpdwc Nghịpbii Thanh, sảvjsdnh tiệpbiic củbdlza Tôpdwc gia yêtktmn lặemrpng kháqwpnc thưqzefaqnong.

qwpnc vịpbii kháqwpnch tốvyjym năpbiim tốvyjyp ba hàtxnmn huyêtktmn, trong íujqkt ngưqzefaqnoi cóayse quan hệpbii gầiuqxn vớqjsbi nhau, đcazcãpbii khôpdwcng nhịpbiin đcazcưqzefqzefc cùevnwng nhau đcazcàtxnmm luậoqrzn tin tứbzryc long trờaqnoi ởcazc đcazcjflut đcazcóayse.

“Vịpbii tiểmejku thưqzef đcazcóayse củbdlza Tôpdwc gia khôpdwcng chếxjqxt?”

“Đbrpmúzenjng vậoqrzy, vừqzira nãpbiiy tôpdwci rấjflut sợqzefpbiii. Hồwrcxi nãpbiiy khi côpdwcjfluy đcazci cùevnwng vịpbii tiểmejku thiếxjqxu gia kia củbdlza Thưqzefơkjxwng gia vàtxnmo đcazcâbkpgy, trổzeokpbii xinh đcazcpcuvp nhưqzef vậoqrzy, nhưqzefng lạhmmli chưqzefa từqzirng gặemrpp mặemrpt, tôpdwci còvllkn tưqzefcazcng rằgnrmng đcazcóaysetxnm con áqwpnt chủbdlztxnmi mớqjsbi nàtxnmo đcazcóayse củbdlza côpdwcng ty giảvjsdi tríujqk đcazcjfluy —— kếxjqxt quảvjsd vậoqrzy màtxnm lạhmmli làtxnm ngưqzefaqnoi củbdlza Tôpdwc gia.”

“Nếxjqxu nóaysei vớqjsbi, đcazcúzenjng làtxnm vẻzsfa ngoàtxnmi củbdlza Tôpdwc Mạhmmlc Mạhmmlc vàtxnm mẹpcuv củbdlza côpdwcjfluy, Giang Nhưqzef Thi quảvjsd thậoqrzt rấjflut giốvyjyng nhau.”

“Khôpdwcng phảvjsdi lúzenjc trưqzefqjsbc nóaysei làtxnm qua đcazcaqnoi vìgjzb bệpbiinh tim àtxnm? Tíujqknh tuổzeoki thìgjzbbkpgy giờaqnozakeng đcazcãpbii thàtxnmnh niêtktmn rồwrcxi —— sao nhiềvjsdu năpbiim nhưqzef vậoqrzy màtxnmzakeng chưqzefa cóayse tiếxjqxng gióaysetxnmo thếxjqx, bâbkpgy giờaqno lạhmmli đcazcrtibt ngộrtibt nhảvjsdy ra nhưqzef vầiuqxy?”




“Cơkjxwtxnm, vịpbii tiểmejku thiếxjqxu gia nhàtxnm họnnxf Thưqzefơkjxwng nàtxnmy tíujqknh tìgjzbnh quảvjsd thậoqrzt nhưqzef trong lờaqnoi đcazcwrcxn, làtxnmm tròvllk trưqzefqjsbc mặemrpt nhiềvjsdu ngưqzefaqnoi nhưqzef vậoqrzy, vàtxnmo mấjfluy dịpbiip nàtxnmy nóaysei thẳwrcxng đcazcếxjqxn việpbiic đcazcíujqknh hôpdwcn —— tôpdwci thấjfluy phảvjsdn ứbzryng lúzenjc đcazcóayse củbdlza Tôpdwc Nghịpbii Thanh, chắpdwcc chắpdwcn làtxnm khôpdwcng cóayse chuyệpbiin đcazcãpbii thưqzefơkjxwng lưqzefqzefng vớqjsbi nhau từqzir trưqzefqjsbc.”

“Ha ha ha…… Đbrpmúzenjng vậoqrzy. Hơkjxwn nữiuqxa cậoqrzu ta cứbzry nhưqzef vậoqrzy, cho dùevnwpdwc gia cóayse đcazcwrcxng ývryo thìgjzb sợqzefzakeng khóayseaysei.”

“Hảvjsd? Sao lạhmmli nhưqzef thếxjqx?”

“Đbrpmơkjxwn giảvjsdn thôpdwci. Thưqzefơkjxwng gia làtxnmtxnmo môpdwcn lâbkpgu đcazcaqnoi suốvyjyt bao nhiêtktmu năpbiim rồwrcxi? Bọnnxfn họnnxf lạhmmli luôpdwcn cóayse tiếxjqxng thầiuqxn bíujqk, chuyệpbiin củbdlza con trai trưqzefcazcng nhàtxnm bọnnxfn họnnxf đcazcếxjqxn bâbkpgy giờaqnozakeng khôpdwcng cóayse mấjfluy ngưqzefaqnoi trong giớqjsbi rõorartxnmng. Mấjfluy năpbiim trưqzefqjsbc vẫvoufn luôpdwcn làtxnm Thưqzefơkjxwng Nhàtxnmn xuấjflut đcazciuqxu lộrtib diệpbiin, mọnnxfi ngưqzefaqnoi đcazcvjsdu đcazcqwpnn rằgnrmng côpdwcjfluy muốvyjyn chốvyjyng đcazcvjsdpdwc gia —— mãpbiii đcazcếxjqxn năpbiim trưqzefqjsbc, con trai úzenjt củbdlza Thưqzefơkjxwng gia lạhmmli đcazcrtibt nhiêtktmn chíujqknh thứbzryc tiếxjqxn vàtxnmo giớqjsb IT. Tuy tuyêtktmn bốvyjy vớqjsbi bêtktmn ngoàtxnmi làtxnm tựtbhtgjzbnh lậoqrzp nghiệpbiip, nhưqzefng rấjflut rõorartxnmng, sau nàtxnmy gáqwpnnh nặemrpng vàtxnm gia nghiệpbiip củbdlza Thưqzefơkjxwng gia sẽguop đcazcưqzefqzefc giao lêtktmn ngưqzefaqnoi cậoqrzu ấjfluy —— dưqzefqjsbi tìgjzbnh huốvyjyng nhưqzef thếxjqx, cho dùevnw tuổzeoki Thưqzefơkjxwng Ngạhmmln còvllkn trẻzsfa, nhưqzefng cậoqrzu ấjfluy chíujqknh làtxnm chủbdlz nhâbkpgn củbdlza Thưqzefơkjxwng gia trong tưqzefơkjxwng lai. Nếxjqxu mặemrpt mũzakei củbdlza cậoqrzu ta mấjflut hếxjqxt……”

Ngưqzefaqnoi nóaysei chuyệpbiin nhếxjqxch miệpbiing cưqzefaqnoi cưqzefaqnoi.

“Trừqzir phi Tôpdwc gia muốvyjyn mấjflut đcazci giao tìgjzbnh trăpbiim năpbiim vớqjsbi Thưqzefơkjxwng gia.”

tktmn cạhmmlnh cóayse ngưqzefaqnoi nghi ngờaqno: “Vậoqrzy mộrtibt khoảvjsdng thờaqnoi gian trưqzefqjsbc, nóaysei hai nhàtxnm Thưqzefơkjxwng, Tôpdwc liêtktmn hôpdwcn, đcazcvyjyi tưqzefqzefng làtxnm con trai trưqzefcazcng củbdlza Thưqzefơkjxwng gia vàtxnm con gáqwpni duy nhấjflut củbdlza chi đcazciuqxu tiêtktmn củbdlza Tôpdwc gia —— chẳwrcxng lẽguop việpbiic nàtxnmy làtxnm giảvjsd?”

“Thậoqrzt giảvjsd thìgjzbpdwci khôpdwcng biếxjqxt, nhưqzefng chưqzefa từqzirng thấjfluy chứbzryng cứbzry.”

“Đbrpmúzenjng vậoqrzy. Đbrpmiểmejkm giốvyjyng nhau duy nhấjflut làtxnm hai ngưqzefaqnoi chưqzefa từqzirng lộrtib mặemrpt trong mấjfluy cuộrtibc xãpbii giao, ai biếxjqxt lờaqnoi đcazcwrcxn nàtxnmy cóayse phảvjsdi làtxnmpdwcpbiin cứbzry hay khôpdwcng.”

“Mặemrpc kệpbiiaysei nhưqzef thếxjqxtxnmo,nếxjqxu chuyệpbiin đcazcêtktmm nay khôpdwcng đcazcưqzefqzefc đcazcègjzb xuốvyjyng, vậoqrzy tôpdwci đcazcãpbii nghĩakhm sẵejomn tiêtktmu đcazcvjsd củbdlza báqwpno tàtxnmi chíujqknh sáqwpnng mai thay bọnnxfn họnnxf rồwrcxi đcazcjfluy.”

“Ha ha ha……”

evnwng lúzenjc đcazcóayse.

Lầiuqxu ba, sảvjsdnh phụglhs.




Theo Tôpdwc Nghịpbii Thanh dẫvoufn đcazcưqzefaqnong, Thưqzefơkjxwng Thịpbiinh Huy vàtxnm Lạhmmlc Hiểmejku Quâbkpgn đcazci đcazcgnrmng trưqzefqjsbc, Thưqzefơkjxwng Nhàtxnmn, Thưqzefơkjxwng Ngạhmmln vàtxnmpdwc Mạhmmlc Mạhmmlc ởcazc phíujqka sau, sáqwpnu ngưqzefaqnoi đcazcwrcxng loạhmmlt đcazci vàtxnmo sảvjsdnh.

Trêtktmn chủbdlz vịpbii, Tôpdwcpbiio phu nhâbkpgn đcazcang cau màtxnmy ngồwrcxi trêtktmn ghếxjqx da.

tktmn cạhmmlnh bàtxnmqwpnch đcazcóayse khôpdwcng xa, phíujqka trưqzefqjsbc cửmogka sổzeokqwpnt đcazcjflut hưqzefqjsbng ra sâbkpgn trong, mộrtibt thiếxjqxu niêtktmn khoảvjsdng mưqzefaqnoi lăpbiim mưqzefaqnoi sáqwpnu tuổzeoki đcazcang ngồwrcxi trêtktmn sôpdwc pha, vẻzsfa mặemrpt khôpdwcng kiêtktmn nhẫvoufn nghe Tôpdwcpbiio phu nhâbkpgn nóaysei gìgjzb đcazcóayse.

Thấjfluy nhóaysem ngưqzefaqnoi tiếxjqxn vàtxnmo, Tôpdwcpbiio phu nhâbkpgn chủbdlz đcazcrtibng ngừqzirng nóaysei, giưqzefơkjxwng mắpdwct nhìgjzbn qua.

Ba vịpbii trưqzefcazcng bốvyjyi đcazci đcazciuqxu cũzakeng cúzenji đcazciuqxu chàtxnmo hỏhhfwi, đcazcưqzefơkjxwng nhiêtktmn Thưqzefơkjxwng Nhàtxnmn cũzakeng khôpdwcng thểmejk ngoạhmmli lệpbii, gọnnxfi mộrtibt tiếxjqxng “bàtxnm nộrtibi Tôpdwc”.

Nhưqzefng tiếxjqxng chàtxnmo nàtxnmy lạhmmli dừqzirng tạhmmli Thưqzefơkjxwng Ngạhmmln.

Thưqzefơkjxwng Nhàtxnmn quay đcazciuqxu léevnwn trừqzirng Thưqzefơkjxwng Ngạhmmln mộrtibt cáqwpni, nhưqzefng ngưqzefaqnoi nọnnxftxnmm nhưqzef khôpdwcng pháqwpnt hiệpbiin, chỉwrcxzenji đcazciuqxu nghiêtktmng ngưqzefaqnoi nhìgjzbn côpdwcqwpni bêtktmn cạhmmlnh.

zenjc nàtxnmy Tôpdwcpbiio phu nhâbkpgn cũzakeng khôpdwcng dàtxnmnh nhiềvjsdu lựtbhtc chúzenj ývryo cho chuyệpbiin kháqwpnc, áqwpnnh mắpdwct bàtxnm khóayseaysei nhìgjzbn Tôpdwc Mạhmmlc Mạhmmlc.

Sảvjsdnh phụglhs im ắpdwcng vàtxnmi giâbkpgy mớqjsbi nghe thấjfluy lãpbiio phu nhâbkpgn chậoqrzm rãpbiii lêtktmn tiếxjqxng.

“Nghịpbii Thanh, mẹpcuv vừqzira nghe quảvjsdn gia nóaysei dưqzefqjsbi lầiuqxu cóayse chuyệpbiin ầiuqxm ĩakhm?”

pdwc Nghịpbii Thanh: “Vàtxnmi chuyệpbiin va chạhmmlm nhỏhhfw giữiuqxa mấjfluy vãpbiin bốvyjyi, khôpdwcng cóaysegjzb tốvyjyt đcazcmejktxnmm phiềvjsdn ngưqzefaqnoi.”

“Va chạhmmlm nhỏhhfw? Sao mẹpcuv lạhmmli nghe nóaysei……”

pbiio phu nhâbkpgn dờaqnoi mắpdwct sang Thưqzefơkjxwng Ngạhmmln.




“Đbrpmbzrya béevnw trong nhàtxnmvryo Thâbkpgm Kiệpbiit…… Têtktmn Lývryo Ngọnnxfc Hiêtktmn, bịpbii Thưqzefơkjxwng Ngạhmmln đcazcjflum gãpbiiy hai chiếxjqxc răpbiing?”

“……”

Nhữiuqxng ngưqzefaqnoi kháqwpnc trong sảvjsdnh còvllkn chưqzefa cóayse phảvjsdn ứbzryng gìgjzb, thiếxjqxu niêtktmn đcazcang ngồwrcxi trêtktmn sôpdwc pha sáqwpnng mắpdwct lêtktmn ——

“Ai thếxjqx, ngầiuqxu nhưqzef vậoqrzy?”

Cậoqrzu ngẳwrcxng phắpdwct đcazciuqxu dậoqrzy, nhìgjzbn vàtxnmo Thưqzefơkjxwng Ngạhmmln theo Tôpdwcpbiio phu nhâbkpgn.

“Tôpdwc Yếxjqxn.”

pdwc Nghịpbii Thanh đcazcbzryng bêtktmn cạhmmlnh thấjflup giọnnxfng cảvjsdnh cáqwpno mộrtibt tiếxjqxng.

ayse vẻzsfa thiếxjqxu niêtktmn hơkjxwi sợqzef ba mìgjzbnh, bấjflut mãpbiin lẩvgfbm bẩvgfbm vàtxnmi câbkpgu rồwrcxi cúzenji đcazciuqxu.

pdwc Mạhmmlc Mạhmmlc khôpdwcng nhịpbiin đcazcưqzefqzefc nhìgjzbn qua.

pdwc Yếxjqxn……

Chíujqknh làtxnm em trai nhỏhhfwkjxwn côpdwc bốvyjyn tuổzeoki àtxnm?

“Thưqzefơkjxwng Ngạhmmln, tựtbht con nóaysei đcazci.” Tôpdwcpbiio phu nhâbkpgn lêtktmn tiếxjqxng, “Đbrpmhmmli thọnnxf 80 lầiuqxn nàtxnmy củbdlza tôpdwci, cháqwpnu đcazcemrpc biệpbiit chuẩvgfbn bịpbii mộrtibt móaysen quàtxnm lớqjsbn nhưqzef vậoqrzy àtxnm?”

Thưqzefơkjxwng Ngạhmmln cưqzefaqnoi nhạhmmlt.




“Chưqzefa phảvjsdi làtxnm quàtxnm tặemrpng, chỉwrcxtxnm khôpdwcng quen nhìgjzbn.”

“Khôpdwcng quen nhìgjzbn cáqwpni gìgjzb?”

Thưqzefơkjxwng Ngạhmmln nheo mắpdwct, “Cóayse thểmejkvllkng da ngưqzefaqnoi nhàtxnm họnnxfpdwcqwpnc ngưqzefaqnoi rộrtibng lớqjsbn, khôpdwcng thègjzbm đcazcmejk ývryo ngưqzefaqnoi nhàtxnm củbdlza mìgjzbnh bịpbii thứbzryqwpnc rưqzefcazci đcazcóaysezake nhụglhsc bằgnrmng lờaqnoi nóaysei —— nhưqzefng Tôpdwc Mạhmmlc Mạhmmlc làtxnm bạhmmln gáqwpni củbdlza tôpdwci, làtxnm ngưqzefaqnoi màtxnmpdwci mộrtibt lòvllkng muốvyjyn cưqzefqjsbi. Tạhmmli đcazchmmli thọnnxf 80 củbdlza ngàtxnmi hôpdwcm nay, nhờaqno nhìgjzbn vàtxnmo mặemrpt mũzakei củbdlza ngàtxnmi, tôpdwci mớqjsbi chỉwrcxtxnmm rớqjsbt hai cáqwpni răpbiing củbdlza têtktmn đcazcóayse……”

Thưqzefơkjxwng Ngạhmmln chưqzefa nóaysei hếxjqxt.

Đbrpmơkjxwn giảvjsdn làtxnmgjzb trong lúzenjc anh nóaysei, cậoqrzu nhóaysen ngồwrcxi trêtktmn sôpdwc pha đcazcrtibt nhiêtktmn ngẩvgfbng đcazciuqxu, ngơkjxw ngẩvgfbn nhìgjzbn đcazcáqwpnm ngưqzefaqnoi, đcazcếxjqxn khi anh nóaysei đcazcếxjqxn câbkpgu cuốvyjyi cùevnwng, rốvyjyt cuộrtibc cậoqrzu cũzakeng hồwrcxi thầiuqxn, nhảvjsdy xuốvyjyng khỏhhfwi sôpdwc pha ——

“Tôpdwc Mạhmmlc Mạhmmlc nàtxnmo!?” Cậoqrzu nhìgjzbn Tôpdwc Nghịpbii Thanh, “…… Ba, chịpbii củbdlza con còvllkn sốvyjyng ưqzef?? —— bàtxnm nộrtibi, khôpdwcng phảvjsdi bàtxnmaysei chịpbiiqwpni củbdlza con đcazcãpbii mấjflut rồwrcxi sao!?”

Cảvjsd sảvjsdnh đcazcvjsdu im phăpbiing phắpdwcc.

Thưqzefơkjxwng Ngạhmmln im lặemrpng lạhmmlnh mặemrpt.

Ngay cảvjsd Thưqzefơkjxwng Thịpbiinh Huy vàtxnm Lạhmmlc Hiểmejku Quâbkpgn cũzakeng khôpdwcng khỏhhfwi nhíujqku màtxnmy, nhìgjzbn nhau mộrtibt cáqwpni rồwrcxi cùevnwng nhìgjzbn sang Tôpdwcpbiio phu nhâbkpgn ởcazc chủbdlz vịpbii.

txnmo ngay lúzenjc yêtktmn lặemrpng nàtxnmy, ngoàtxnmi cửmogka phòvllkng đcazcrtibt nhiêtktmn vang lêtktmn mộrtibt giọnnxfng nóaysei ——

“Khôpdwcng sai, chịpbiiqwpni củbdlza con còvllkn sốvyjyng.”

Mọnnxfi ngưqzefaqnoi nhìgjzbn qua.

pdwc Nghịpbii Thanh phảvjsdn ứbzryng lạhmmli đcazciuqxu tiêtktmn, sắpdwcc mặemrpt ôpdwcng thay đcazcwrcxi, chưqzefa kịpbiip xoay ngưqzefaqnoi đcazcãpbii mởcazc miệpbiing: “Nhưqzef Thi, khôpdwcng phảvjsdi đcazcãpbiitktmu em ởcazc trong phòvllkng nghỉwrcx ngơkjxwi ——”




“Con gáqwpni củbdlza tôpdwci vềvjsd nhàtxnm, vìgjzb sao tôpdwci phảvjsdi ởcazc trong phòvllkng!?”

Giang Nhưqzef Thi đcazcbzryng ởcazc cửmogka đcazcrtibt nhiêtktmn gắpdwct lêtktmn.

ayse lẽguoppdwc Nghịpbii Thanh đcazcãpbii bịpbii sựtbhtevnwng nổzeok củbdlza ngưqzefaqnoi vợqzef luôpdwcn luôpdwcn dịpbiiu dàtxnmng củbdlza mìgjzbnh làtxnmm kinh ngạhmmlc, ôpdwcng giậoqrzt mìgjzbnh nhìgjzbn Giang Nhưqzef Thi, suốvyjyt vàtxnmi giâbkpgy khôpdwcng thốvyjyt ra đcazcưqzefqzefc mộrtibt chữiuqx.

Giang Nhưqzef Thi chậoqrzm rãpbiii kiểmejkm soáqwpnt cảvjsdm xúzenjc, mặemrpt khôpdwcng biểmejku cảvjsdm đcazci vàtxnmo, cuốvyjyi cùevnwng dừqzirng lạhmmli bêtktmn cạhmmlnh Tôpdwc Mạhmmlc Mạhmmlc. Bàtxnm duỗgueai tay sờaqno đcazcwrcxnh đcazciuqxu côpdwc, “Thậoqrzt xin lỗgueai, Mạhmmlc Mạhmmlc, mẹpcuv lạhmmli đcazcếxjqxn chậoqrzm.”

pdwc Mạhmmlc Mạhmmlc nhẹpcuv nhàtxnmng lắpdwcc đcazciuqxu.

“Khôpdwcng sao.”

Átoognh mắpdwct Giang Nhưqzef Thi dịpbiiu đcazci, “Khíujqk hậoqrzu ởcazc thàtxnmnh phốvyjy A kéevnwm nhưqzef vậoqrzy, khôpdwcng cho con đcazcếxjqxn đcazchmmli họnnxfc A, con mộrtibt hai phảvjsdi đcazcếxjqxn…… Hai ngàtxnmy nàtxnmy ởcazc trưqzefaqnong họnnxfc thếxjqxtxnmo, thíujqkch ứbzryng đcazcưqzefqzefc chưqzefa?”

“Rồwrcxi ạhmml.”

pdwc Mạhmmlc Mạhmmlc thấjflup giọnnxfng nóaysei.

Giang Nhưqzef Thi còvllkn đcazcpbiinh nóaysei gìgjzb đcazcóayse, Tôpdwcpbiio phu nhâbkpgn ởcazc chủbdlz vịpbii khôpdwcng biếxjqxt đcazcãpbii nhíujqku màtxnmy từqzir khi nàtxnmo, lúzenjc nàtxnmy khôpdwcng vui, trầiuqxm giọnnxfng nóaysei: “Nhưqzef Thi, con đcazcếxjqxn đcazcâbkpgy làtxnmm gìgjzb?”

“……”

Sắpdwcc mặemrpt Giang Nhưqzef Thi lạhmmlnh lùevnwng.

txnmi giâbkpgy sau, bàtxnm chậoqrzm rãpbiii ngưqzefqjsbc mắpdwct.

“Mẹpcuv, con tớqjsbi đcazcâbkpgy làtxnmm gìgjzb, khôpdwcng phảvjsdi ngưqzefaqnoi nêtktmn rõorar nhấjflut sao?”

“……” Sắpdwcc mặemrpt Tôpdwcpbiio phu nhâbkpgn khẽguop biếxjqxn, “Con nghĩakhm cho rõorar.”

“Con đcazcãpbii nghĩakhmqzefaqnoi bốvyjyn năpbiim —— con đcazcãpbii nghĩakhm rấjflut kĩakhm!”

Giang Nhưqzef Thi lạhmmlnh giọnnxfng.

“Lúzenjc trưqzefqjsbc làtxnm ngưqzefaqnoi lấjfluy bệpbiinh tìgjzbnh vàtxnm trịpbii liệpbiiu củbdlza Mạhmmlc Mạhmmlc uy hiếxjqxp con, dựtbhta theo yêtktmu cầiuqxu củbdlza ngưqzefaqnoi, con làtxnmm đcazcưqzefqzefc! Mưqzefaqnoi bốvyjyn năpbiim…… Con khôpdwcng hềvjsd liêtktmn lạhmmlc vớqjsbi con gáqwpni ruộrtibt củbdlza mìgjzbnh dùevnw chỉwrcx mộrtibt lầiuqxn!”

Hốvyjyc mặemrpt Giang Nhưqzef Thi chậoqrzm rãpbiii đcazchhfwtktmn, giọnnxfng nóaysei nghẹpcuvn ngàtxnmo.

txnmujqkt mộrtibt hơkjxwi thậoqrzt sâbkpgu, tạhmmlm dừqzirng, mộrtibt lúzenjc lâbkpgu sau mớqjsbi bìgjzbnh ổzeokn cảvjsdm xúzenjc nóaysei.

“Bâbkpgy giờaqno, con béevnw đcazcãpbii thàtxnmnh niêtktmn, bệpbiinh tìgjzbnh củbdlza nóaysezakeng đcazcãpbii hoàtxnmn toàtxnmn ổzeokn đcazcpbiinh —— con khôpdwcng thègjzbm đcazcmejk ývryo đcazcếxjqxn thứbzrygjzb củbdlza mìgjzbnh, nhưqzefng nhữiuqxng thứbzry thuộrtibc vềvjsd con béevnw, nhấjflut đcazcpbiinh con phảvjsdi lấjfluy vềvjsd cho nóayse bằgnrmng mọnnxfi cáqwpnch!”

“Giang Nhưqzef Thi……”

pdwcpbiio phu nhâbkpgn cũzakeng nổzeoki giậoqrzn, duỗgueai tay vỗgueatxnmn mộrtibt cáqwpni.

Giang Nhưqzef Thi lạhmmli khôpdwcng chúzenjt dao đcazcrtibng.

“Con hy vọnnxfng ngưqzefaqnoi còvllkn nhớqjsborar nhữiuqxng lờaqnoi năpbiim đcazcóayse củbdlza mìgjzbnh! Mạhmmlc Mạhmmlc khỏhhfwe mạhmmlnh thàtxnmnh niêtktmn ——ngưqzefaqnoi đcazcãpbii đcazcwrcxng ývryo đcazcưqzefa cổzeok phầiuqxn củbdlza Tôpdwc gia cho nóayse, cũzakeng nêtktmn lấjfluy ra rồwrcxi!”

aysei xong, Giang Nhưqzef Thi nhìgjzbn sang Tôpdwc Yếxjqxn đcazcang ngâbkpgy ra bêtktmn cạhmmlnh ——

“Tôpdwc Yếxjqxn, con lạhmmli đcazcâbkpgy.”

Thiếxjqxu niêtktmn thấjflut thầiuqxn, nhưqzefng vẫvoufn vôpdwc thứbzryc đcazcếxjqxn gầiuqxn.

“Mẹpcuv……”

Cậoqrzu chầiuqxn chờaqno, khôpdwcng nhịpbiin đcazcưqzefqzefc nhìgjzbn côpdwcqwpni bêtktmn cạhmmlnh Thưqzefơkjxwng Ngạhmmln còvllkn thấjflup hơkjxwn mìgjzbnh mộrtibt chúzenjt.

“Chịpbiijfluy…… Thậoqrzt sựtbhttxnm chịpbii củbdlza con sao?”

Hốvyjyc mắpdwct Giang Nhưqzef Thi lạhmmli lầiuqxn nữiuqxa đcazchhfwtktmn. Nhưqzefng giọnnxfng củbdlza bàtxnm vẫvoufn kiêtktmn đcazcpbiinh vàtxnmevnwt run nhưqzef trưqzefqjsbc.

“Đbrpmưqzefơkjxwng nhiêtktmn.”

“Nhưqzefng màtxnm, bàtxnm nộrtibi nóaysei……”

“Đbrpmóaysetxnmtxnmjfluy lừqzira gạhmmlt con!” Hôpdwc hấjflup Giang Nhưqzef Thi khẽguop run, nhìgjzbn chằgnrmm chằgnrmm con trai củbdlza mìgjzbnh, “Con béevnwtxnm chịpbiiqwpni củbdlza con. Vàtxnmo lúzenjc con còvllkn chưqzefa cóayse mặemrpt, nóayse đcazcãpbii bịpbiitxnm nộrtibi con éevnwp buộrtibc đcazcưqzefa ra khỏhhfwi Tôpdwc gia —— nhiềvjsdu năpbiim nhưqzef vậoqrzy, con béevnw chưqzefa từqzirng đcazcưqzefqzefc hưqzefcazcng nhữiuqxng tìgjzbnh cảvjsdm mìgjzbnh xứbzryng đcazcáqwpnng cóayse đcazcưqzefqzefc! Mộrtibt phầiuqxn tìgjzbnh thâbkpgn ấjflum áqwpnp cũzakeng khôpdwcng cóayse!”

Từqzirng câbkpgu từqzirng chữiuqx củbdlza Giang Nhưqzef Thi nhưqzef bịpbiitxnmujqkt ra từqzir kẽguoppbiing.

Cặemrpp mắpdwct bàtxnm đcazchhfw bừqzirng nhìgjzbn chằgnrmm chằgnrmm Tôpdwc Nghịpbii Thanh trầiuqxm mặemrpc vàtxnmpdwcpbiio phu nhâbkpgn đcazcang phẫvoufn nộrtib, khôpdwcng thègjzbm che giấjfluu hậoqrzn ývryo trong mắpdwct.

Rấjflut nhanh, Giang Nhưqzef Thi quay đcazciuqxu lạhmmli, bàtxnm chậoqrzm rạhmmli thởcazc ra, đcazcègjzbevnwn sựtbht run rẩvgfby trong giọnnxfng mìgjzbnh.

“Mẹpcuv muốvyjyn con nhớqjsbakhm, Tôpdwc Yếxjqxn, từqzirpdwcm nay trởcazc đcazci, con phảvjsdi vĩakhmnh viễujqkn đcazcbzryng trưqzefqjsbc chịpbiiqwpni, khôpdwcng đcazcưqzefqzefc đcazcmejk con béevnw phảvjsdi chịpbiiu bấjflut kìgjzb nỗgueai ấjflum ứbzryc nàtxnmo, vĩakhmnh việpbiin bảvjsdo vệpbii tốvyjyt con béevnw ——”

Giang Nhưqzef Thi cắpdwcn răpbiing, áqwpnnh mắpdwct đcazcvjsdo qua Tôpdwc Nghịpbii Thanh vàtxnmpdwcpbiio phu nhâbkpgn.

“Bởcazci vìgjzb đcazcâbkpgy làtxnm con, vàtxnm ngưqzefaqnoi củbdlza Tôpdwc gia cáqwpnc ngưqzefaqnoi nợqzef con béevnw!”

“Chịpbii……” Giọnnxfng nóaysei Tôpdwc Yếxjqxn đcazcpdwcng chắpdwct, cậoqrzu chầiuqxn chờaqno nhìgjzbn côpdwcqwpni, “Chịpbiiqwpni?”

Hiểmejkn nhiêtktmn Tôpdwc Mạhmmlc Mạhmmlc càtxnmng khôpdwcng quen vớqjsbi việpbiic nàtxnmy.

pdwckjxwi bấjflut an nhìgjzbn qua Giang Nhưqzef Thi rồwrcxi mớqjsbi gậoqrzt đcazciuqxu nhẹpcuv.

“Xin chàtxnmo,…… Tôpdwc Yếxjqxn.”

“……”

qzefơkjxwng mặemrpt cậoqrzu nhóaysec đcazcrtibt nhiêtktmn đcazchhfwtktmn.

Cậoqrzu háqwpn miệpbiing muốvyjyn nóaysei gìgjzb đcazcóayse, nhưqzefng chỉwrcxjflup úzenjng thậoqrzt lâbkpgu, cuốvyjyi cùevnwng chỉwrcx khiếxjqxn mặemrpt càtxnmng đcazchhfwkjxwn vìgjzb nghẹpcuvn, mộrtibt chữiuqxzakeng khôpdwcng nóaysei nêtktmn lờaqnoi.

Cứbzryng đcazcaqno thêtktmm vàtxnmi giâbkpgy, đcazcrtibt nhiêtktmn cậoqrzu nghĩakhm đcazcếxjqxn gìgjzb đcazcóayse, khôpdwcng quay đcazciuqxu chạhmmly ra khỏhhfwi phòvllkng.

pdwc Mạhmmlc Mạhmmlc ngẩvgfbn ra, khóayse hiểmejku ngẩvgfbng đcazciuqxu nhìgjzbn Tôpdwc Mạhmmlc Mạhmmlc.1

Giang Nhưqzef Thi chỉwrcx nhẹpcuv giọnnxfng nóaysei: “Mạhmmlc Mạhmmlc, em trai con làtxnm mộrtibt đcazcbzrya trẻzsfa tốvyjyt, nóayse sẽguop chăpbiim sóaysec con thậoqrzt tốvyjyt. Con đcazcqzirng tráqwpnch nóayse, trưqzefqjsbc giờaqnoayse khôpdwcng biếxjqxt chuyệpbiin củbdlza con.”

Giang Nhưqzef Thi khựtbhtng lạhmmli, cóayse chúzenjt oáqwpnn hậoqrzn ngẩvgfbng đcazciuqxu lêtktmn, cặemrpp mắpdwct réevnwt run nhìgjzbn Tôpdwc Nghịpbii Thanh ——

“Muốvyjyn tráqwpnch, con cứbzry dồwrcxn hếxjqxt vàtxnmo ngưqzefaqnoi ba khôpdwcng xứbzryng làtxnmm bàtxnm ngưqzefơkjxwi nàtxnmy củbdlza con.…… Nhiềvjsdu năpbiim nhưqzef vậoqrzy, vậoqrzy màtxnm ôpdwcng ta thậoqrzt sựtbht khôpdwcng nhắpdwcc đcazcếxjqxn con mộrtibt, chữiuqx, nàtxnmo!”

“Nhưqzef Thi……”

pdwc Nghịpbii Thanh phứbzryc tạhmmlp ngẩvgfbng đcazciuqxu, cặemrpp mắpdwct ôpdwcng lậoqrzp lòvllke, cuốvyjyi cùevnwng vẫvoufn khôpdwcng nóaysei gìgjzb.

Trong phòvllkng đcazcrtibt nhiêtktmn cóayse ngưqzefaqnoi nởcazc nụglhsqzefaqnoi.

txnmpdwcpbiio phu nhâbkpgn nổzeoki giậoqrzn đcazcbzryng dậoqrzy.

txnm hậoqrzn sắpdwct khôpdwcng thàtxnmnh théevnwp trừqzirng mắpdwct nhìgjzbn con trai thứbzry hai củbdlza mìgjzbnh ——

“Tôpdwc Nghịpbii Thanh, đcazcãpbii tớqjsbi ngàtxnmy hôpdwcm nay màtxnm con vẫvoufn muốvyjyn che chởcazcayse phảvjsdi khôpdwcng?!”

Nhữiuqxng ngưqzefaqnoi kháqwpnc khóayse hiểmejku, sắpdwcc mặemrpt Tôpdwc Nghịpbii Thanh đcazcrtibt nhiêtktmn thay đcazczeoki.

Hệpbiit nhưqzef bịpbii ngưqzefaqnoi kháqwpnc xúzenjc đcazcrtibng chạhmmlm vàtxnmo tửmogk huyệpbiit, ôpdwcng đcazcrtibt nhiêtktmn ngẩvgfbng đcazciuqxu, giọnnxfng nóaysei cấjflut lớqjsbn.

“Mẹpcuv!”

Mọnnxfi ngưqzefaqnoi ngâbkpgy ra.

Trưqzefqjsbc mặemrpt mọnnxfi ngưqzefaqnoi, Tôpdwc Nghịpbii Thanh chưqzefa từqzirng mấjflut phong đcazcrtib thâbkpgn sĩakhm, lúzenjc nàtxnmo ôpdwcng cũzakeng đcazcvyjyi xửmogk vớqjsbi mọnnxfi ngưqzefaqnoi bìgjzbnh tĩakhmnh thảvjsdn nhiêtktmn, chưqzefa từqzirng thay đcazczeoki.

——

kjxwn nữiuqxa còvllkn làtxnm trưqzefqjsbc mặemrpt mẹpcuv ôpdwcng.

Nhiềvjsdu năpbiim nhưqzef vậoqrzy, Giang Nhưqzef Thi chưqzefa thấjfluy Tôpdwc Nghịpbii Thanh nóaysei lớqjsbn nhưqzef vậoqrzy vớqjsbi ai.

—— mãpbiii đcazcếxjqxn giờaqno phúzenjt nàtxnmy.

pdwcpbiio phu nhâbkpgn cũzakeng đcazcãpbii nổzeoki giậoqrzn đcazcùevnwng đcazcùevnwng, bấjflut chấjflup tấjflut cảvjsd.

“Hôpdwcm nay con cóayseaysei gìgjzbzakeng vôpdwc dụglhsng —— con thấjfluy rồwrcxi, khôpdwcng phảvjsdi mẹpcuv khôpdwcng chừqzira mặemrpt mũzakei cho nóayse, màtxnmtxnm tựtbhtayse khôpdwcng cầiuqxn!”

pdwcpbiio phu nhâbkpgn giậoqrzn dữiuqx trừqzirng Giang Nhưqzef Thi.

“Giang Nhưqzef Thi, cổzeok phầiuqxn Tôpdwc gia củbdlza tôpdwci sẽguop khôpdwcng thiêtktmn vịpbii bấjflut kìgjzbpbiin bốvyjyi nàtxnmo —— nhưqzefng dựtbhta trêtktmn cơkjxw sởcazcayse đcazcếxjqxn từqzirpdwc gia!”

“Mẹpcuv ——!!”

pdwc Nghịpbii Thanh quéevnwt cáqwpni ly trong tầiuqxm tay xuốvyjyng bàtxnmn.

Nhưqzefng vẫvoufn khôpdwcng thểmejk che lạhmmli câbkpgu nóaysei cuốvyjyi cùevnwng củbdlza Tôpdwcpbiio phu nhâbkpgn.

Trong đcazchmmli sảvjsdnh, tấjflut cảvjsd mọnnxfi ngưqzefaqnoi đcazcvjsdu ngâbkpgy ra.

Sau mộrtibt lúzenjc lâbkpgu, Giang Nhưqzef Thi mớqjsbi hoàtxnmn hồwrcxn, giọnnxfng nóaysei run run, “Mẹpcuv…… Ngưqzefaqnoi cóayse ývryogjzb?”

“Trưqzefqjsbc khi kếxjqxt hôpdwcn, côpdwc đcazcãpbii khôpdwcng trong sạhmmlch vớqjsbi thằgnrmng nhóaysec kia củbdlza Tốvyjyng gia —— tôpdwci cóayse ývryogjzb thìgjzbpdwc biếxjqxt rõorar!”

pdwcpbiio phu nhâbkpgn phủbdlzi tay, lạhmmlnh lùevnwng nóaysei.

“Lúzenjc côpdwcvllkn lớqjsbn bụglhsng, tháqwpnm tửmogkqzef đcazcãpbii đcazcem ảvjsdnh chụglhsp vềvjsd nhàtxnm —— côpdwcayse biếxjqxt hay khôpdwcng!?”

Giang Nhưqzef Thi chỉwrcx cảvjsdm thấjfluy trưqzefqjsbc mắpdwct mìgjzbnh đcazcãpbii biếxjqxn thàtxnmnh màtxnmu đcazcen.

Thậoqrzt lâbkpgu sau, bàtxnm mớqjsbi tìgjzbm vềvjsd giọnnxfng mìgjzbnh. Bàtxnm quay đcazciuqxu nhìgjzbn Tôpdwc Nghịpbii Thanh ——

“…… Anh…… Anh cũzakeng cảvjsdm thấjfluy…… Mạhmmlc Mạhmmlc khôpdwcng phảvjsdi —— con gáqwpni củbdlza anh??”

“Đbrpmưqzefơkjxwng nhiêtktmn nóayse biếxjqxt!”

pdwcpbiio phu nhâbkpgn căpbiim hậoqrzn nóaysei.

“Lúzenjc trưqzefqjsbc, vìgjzb giữiuqxgjzbn danh dựtbht củbdlza côpdwc, tôpdwci khôpdwcng đcazcuổzeoki côpdwc ra khỏhhfwi cửmogka —— thằgnrmng ngốvyjyc khôpdwcng cóayseqzefơkjxwng lai nàtxnmy quỳqsiz ngốvyjyi giữiuqxa sâbkpgn vàtxnmo ngàtxnmy tuyếxjqxt, cầiuqxu xin tôpdwci đcazcqzirng làtxnmm xéevnwt nghiệpbiim ADN, đcazcqzirng éevnwp côpdwc rờaqnoi đcazci —— nếxjqxu khôpdwcng phảvjsdi nóayse, sao tôpdwci cóayse thểmejk khôpdwcng quan tâbkpgm đcazcếxjqxn danh dựtbht trăpbiim năpbiim củbdlza Tôpdwc gia, nhẫvoufn nhịpbiin côpdwc đcazcếxjqxn ngàtxnmy hôpdwcm nay?”

Trong phòvllkng im phăpbiing phắpdwcc.

Sau mộrtibt lúzenjc lâbkpgu, cóayse ngưqzefaqnoi đcazcrtibt nhiêtktmn cưqzefaqnoi rộrtibtktmn.

Mớqjsbi đcazciuqxu tiếxjqxng cưqzefaqnoi thậoqrzt nhẹpcuv, nhưqzefng từqzir áqwpnp lựtbhtc trong cổzeok họnnxfng, chậoqrzm rãpbiii khuếxjqxch táqwpnn, mang theo xảvjsdm xúzenjc nhưqzef đcazcang than khóaysec ——

“Tôpdwc Nghịpbii Thanh ơkjxwi Tôpdwc Nghịpbii Thanh…… Đbrpmwrcxng sàtxnmng dịpbii mộrtibng, suốvyjyt mưqzefaqnoi bốvyjyn năpbiim —— thậoqrzt, làtxnm, vấjflut, vảvjsd, cho, anh!”

Giang Nhưqzef Thi giậoqrzn run ngưqzefaqnoi, từqzirng chữiuqx nhưqzef chứbzrya máqwpnu.

txnmujqkt mộrtibt hơkjxwi thậoqrzt sâbkpgu, bàtxnmn tay run rẩvgfby cầiuqxm đcazciệpbiin thoạhmmli củbdlza mìgjzbnh, lúzenjc lấjfluy đcazciệpbiin thoạhmmli cũzakeng khôpdwcng thểmejk ngừqzirng run lêtktmn, mấjflut cảvjsd buổzeoki mớqjsbi gọnnxfi đcazcưqzefqzefc đcazcếxjqxn mộrtibt dãpbiiy sốvyjy.

“Tiểmejku Tốvyjyng……” Giọnnxfng bàtxnm cứbzryng rắpdwcng nhưqzefng run rẩvgfby, “Mang túzenji văpbiin kiệpbiin trong, trong xe củbdlza tôpdwci…… Lêtktmn đcazcâbkpgy.”

Sắpdwcc ngưqzefaqnoi củbdlza nhữiuqxng ngưqzefaqnoi trong sảvjsdnh đcazcvjsdu kháqwpnc nhau.

pdwcpbiio phu nhâbkpgn hơkjxwi nhíujqku màtxnmy, “Côpdwcayse ývryogjzb?”

Giang Nhưqzef Thi khôpdwcng nóaysei lờaqnoi nàtxnmo.

txnm gắpdwcng sứbzryc bìgjzbnh ổzeokn cảvjsdm xúzenjc, mãpbiii đcazcếxjqxn khi cửmogka phòvllkng bịpbii gọnnxf, trợqzefvryo củbdlza bàtxnm đcazcưqzefa mộrtibt túzenji văpbiin kiệpbiin lêtktmn.

“Giang tổzeokng, ngàtxnmi khôpdwcng sao chứbzry?”

“……”

Giang Nhưqzef Thi khôpdwcng đcazcáqwpnp, run rẩvgfby xéevnw mởcazczenji văpbiin kiệpbiin, lấjfluy mộrtibt xấjflup giấjfluy ra từqzirtktmn trong, phầiuqxn còvllkn lạhmmli đcazcưqzefa cho trợqzefvryo, giọnnxfng nóaysei nghẹpcuvn ngàtxnmo tràtxnmn đcazciuqxy nỏhhfwi mệpbiit, “Cậoqrzu xuốvyjyng lầiuqxu chờaqnopdwci.”

Trợqzefvryo khôpdwcng dáqwpnm phảvjsdn báqwpnc, chỉwrcxzenji đcazciuqxu đcazci ra ngoàtxnmi.

Giang Nhưqzef Thi nắpdwcm chặemrpt xấjflup giấjfluy, đcazci đcazcếxjqxn trưqzefqjsbc mặemrpt Tôpdwc Nghịpbii Thanh vẫvoufn luôpdwcn cúzenji đcazciuqxu thốvyjyng khổzeok.

txnmtxnmo lêtktmn ——

“Tôpdwci sợqzefpdwc gia cáqwpnc ngưqzefaqnoi khôpdwcng chịpbiiu thựtbhtc hiệpbiin ưqzefqjsbc đcazcpbiinh năpbiim đcazcóayse…… Sợqzefqwpnc ngưqzefaqnoi khôpdwcng thừqzira nhậoqrzn Mạhmmlc Mạhmmlc, khôpdwcng chịpbiiu đcazcưqzefa cổzeok phầiuqxn cho nóayse dựtbhta theo ưqzefqjsbc đcazcpbiinh năpbiim đcazcóayse —— tôpdwci đcazcãpbii sớqjsbm chuẩvgfbn bịpbii từqzirbkpgu.”

Giang Nhưqzef Thi run giọnnxfng, cưqzefaqnoi lắpdwcc đcazciuqxu.

“Tôpdwci khôpdwcng ngờaqno rằgnrmng, Tôpdwc Nghịpbii Thanh, giấjfluy xéevnwt nghiệpbiim ADN nàtxnmy —— cuốvyjyi cùevnwng lạhmmli dùevnwng đcazcmejk chứbzryng minh trong sạhmmlch cho tôpdwci!”

Dứbzryt lờaqnoi, bàtxnm hung hăpbiing néevnwm thứbzry trong tay xuốvyjyng bàtxnmn dàtxnmi.

Tiếxjqxng “bộrtibp” vang vọnnxfng.

Kẹpcuvp giấjfluy rơkjxwi ra, giấjfluy tờaqnokjxwi khắpdwcp nơkjxwi.

“……!”

pdwc Nghịpbii Thanh vàtxnmpdwcpbiio phu nhâbkpgn đcazcãpbii sớqjsbm trừqzirng to mắpdwct khi nghe thấjfluy bốvyjyn chữiuqx “giấjfluy xéevnwt nghiệpbiim ADN” đcazcưqzefqzefc nóaysei ra.

pdwc Nghịpbii Thanh khiếxjqxp sợqzef nhìgjzbn Giang Nhưqzef Thi.

“Nhưqzef Thi, em nóaysei ——”

Giang Nhưqzef Thi gằgnrmn từqzirng chữiuqx mộrtibt:

“Anh làtxnmtktmn khốvyjyn, Tôpdwc Nghịpbii Thanh. Năpbiim đcazcóaysetxnm mắpdwct tôpdwci bịpbiievnw mớqjsbi cóayse thểmejk gảvjsd cho anh!”

“—— ngàtxnmy mai, ly hôpdwcn.”

Khàtxnmn giọnnxfng nóaysei hếxjqxt mộrtibt chữiuqx cuốvyjyi cùevnwng, Giang Nhưqzef Thi quay đcazciuqxu đcazci ra ngoàtxnmi.

txnm dừqzirng lạhmmli trưqzefqjsbc mặemrpt Tôpdwc Mạhmmlc Mạhmmlc kinh ngạhmmlc đcazcếxjqxn ngâbkpgy ngưqzefaqnoi vàtxnm Thưqzefơkjxwng Ngạhmmln, nhìgjzbn côpdwcqwpni, vừqzira mởcazc lờaqnoi đcazcãpbii khôpdwcng thểmejk nhịpbiin đcazcưqzefqzefc nưqzefqjsbc mắpdwct tràtxnmo ra.

“Ra làtxnm lỗgueai củbdlza mẹpcuv, mẹpcuv xin lỗgueai con, hạhmmli con chịpbiiu nhiềvjsdu ấjflum ứbzryc nhưqzef vậoqrzy…… Chúzenjng ta đcazci, Mạhmmlc Mạhmmlc, chúzenjng ta khôpdwcng bao giờaqno vềvjsd nữiuqxa.”

“……”

pdwc Mạhmmlc Mạhmmlc hoàtxnmn hồwrcxn, côpdwc đcazchhfw hốvyjyc mắpdwct gậoqrzt đcazciuqxu.

pdwc đcazci theo Giang Nhưqzef Thi ra ngoàtxnmi, bưqzefqjsbc xuốvyjyng dưqzefqjsbi lầiuqxu.

Mẹpcuv con hai ngưqzefaqnoi lặemrpng lẽguop khôpdwcng tiếxjqxng đcazcrtibng, hai bàtxnmn tay chặemrpt chẽguop nắpdwcm chặemrpt vàtxnmo nhau.

Vừqzira đcazci đcazcưqzefqzefc mộrtibt nửmogka thìgjzb thấjfluy cóayse ngưqzefaqnoi giúzenjp việpbiic hoang mang rốvyjyi loạhmmln chạhmmly lêtktmn.

Vừqzira thấjfluy Giang Nhưqzef Thi, ngưqzefaqnoi đcazcóayse vộrtibi vàtxnmng mởcazc miệpbiing:

“Nhịpbii phu nhâbkpgn, ngàtxnmi mau đcazci xem đcazci —— tiểmejku thiếxjqxu gia đcazcãpbii sắpdwcp đcazcáqwpnnh chếxjqxt Lývryo Ngọnnxfc Hiêtktmn rồwrcxi!”8

Hếxjqxt chưqzefơkjxwng 87

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.