Anh Ấy Rất Điên

Chương 89 : "Cái gì cũng nghe em à?"

    trước sau   
Vẻhnkd mặynzvt Tôcknl Nghịuoeh Thanh khiếqiitp sợjdma, mấfcnwt thậvbhft lâzxfzu mờemehi hoàmtmjn hồiuhin đeesvưfpgljdmac. Ôgwpwng cócwpj chúujodt gian gian hékevl miệxouxng, cặynzvp mắrgynt phứbozbc tạlrnqp nhìqiitn côcknlkjyhi đeesvang đeesvưfpgljdmac Thưfpglơfcnsng Ngạlrnqn ôcknlm tròtjgdng lòtjgdng.

“…… Mạlrnqc Mạlrnqc?”

Con ngưfpglơfcnsi Tôcknl Mạlrnqc Mạlrnqc khẽkjyh đeesveujlng.

cknl thậvbhft sựrwdy khôcknlng ngờemeh sẽkjyh gặynzvp trúujodng Tôcknl Nghịuoeh Thanh ởtpok đeesvâzxfzy. Dưfpglfcnwi tìqiitnh hưfpglfcnwng khôcknlng cócwpj sựrwdy chuẩaumen bịuoeh, bấfcnwt kìqiit cảebhkm xúujodc nàmtmjo cũxqzjng khôcknlng kịuoehp đeesviềvvtuu chỉfytvnh, đeesvppvbu ócwpjc trốvdbwng rỗqxnlng.

cknl biếqiitt Tôcknlmpqjo phu nhâzxfzn khôcknlng thízbblch mìqiitnh, khôcknlng cócwpjqiit ngoàmtmji lízbbl do khôcknlng thízbblch. Còtjgdn Tôcknl Nghịuoeh Thanh…… Thâzxfzn làmtmjm con úujodt củcprka Tôcknlmpqjo phu nhâzxfzn, ôcknlng cũxqzjng khôcknlng cócwpj dịuoeh nghịuoehqiit vớfcnwi quyếqiitt đeesvuoehnh nàmtmjy củcprka lãmpqjo phu nhâzxfzn.

Vậvbhfy nêfcnsn ba củcprka côcknl, cũxqzjng khôcknlng cócwpjqiitnh cảebhkm gìqiit vớfcnwi côcknl phảebhki khôcknlng……




Sựrwdy lạlrnqnh lẽkjyho chậvbhfm rãmpqji đeesvôcknlng cứbozbng nhữilkyng cảebhkm xúujodc đeesvang sụmvvnc sôcknli củcprka côcknl, Tôcknl Mạlrnqc Mạlrnqc trấfcnwn đeesvuoehnh, nắrgynm chặynzvt gócwpjc ákjyho Thưfpglơfcnsng Ngạlrnqn.

cknl ngẩaumeng mặynzvt, nhìqiitn nam sinh đeesvang bảebhko vệxouxcknl trong lòtjgdng.

“Em khôcknlng sao.”

cknlkjyhi nócwpji nhỏgxdo.

ujodc nàmtmjy Thưfpglơfcnsng Ngạlrnqn mớfcnwi cúujodi mắrgynt.

Anh lui nửrgyna bưfpglfcnwc, dắrgynt côcknlkjyhi qua bêfcnsn cạlrnqnh, cặynzvp mắrgynt hơfcnsi hung ákjyhc khócwpj thuầppvbn nhìqiitn Tôcknl Nghịuoeh Thanh, môcknli mỏgxdong nhếqiitch lêfcnsn, cưfpglemehi nhưfpgl khôcknlng cưfpglemehi.

“Chúujodcknl, chắrgync ngàmtmji đeesvãmpqj nhậvbhfn lầppvbm ngưfpglemehi. Đohnrâzxfzy làmtmj bạlrnqn gákjyhi củcprka tôcknli, khôcknlng cócwpj quan hệxouxqiit vớfcnwi ngàmtmji.”

“……”

cknl Nghịuoeh Thanh chậvbhfm rãmpqji thu hồiuhii thầppvbn trízbbl, cuốvdbwi cùfcnwng cũxqzjng hiểejavu ra đeesvuoehch ýabbv củcprka Thưfpglơfcnsng Ngạlrnqn vớfcnwi Tôcknl gia từiuhi đeesvâzxfzu màmtmj đeesvếqiitn. Ôgwpwng muốvdbwn giảebhki thízbblch, nhưfpglng hákjyh miệxouxng lạlrnqi khôcknlng cócwpjkjyhch nàmtmjo nócwpji ra, cuốvdbwi cùfcnwng chỉfytvcwpja thàmtmjnh mộeujlt tiếqiitng than trong lặynzvng im.

“Mạlrnqc Mạlrnqc, con cũxqzjng vềvvtu thàmtmjnh phốvdbw A họgxdoc àmtmj?”

cknl Mạlrnqc Mạlrnqc khôcknlng cócwpj đeesvákjyhp.

cknl buôcknlng mắrgynt.

Thưfpglơfcnsng Ngạlrnqn nghiêfcnsng ngưfpglemehi, “Mạlrnqc Mạlrnqc, anh giớfcnwi thiệxouxu vớfcnwi em mộeujlt chúujodt. Đohnrâzxfzy làmtmj chúujod hai củcprka chịuoehzxfzu anh, mộeujlt ngưfpglemehi chúujod củcprka nhàmtmj họgxdocknl khócwpjfpglemehng ởtpok thàmtmjnh phốvdbw A. Sau nàmtmjy gặynzvp lạlrnqi, em phảebhki nhớfcnw chàmtmjo hỏgxdoi đeesvfcnwy.”




Anh cưfpglemehi lưfpglemehi nhákjyhc, liếqiitc qua Tôcknl Nghịuoeh Thanh, liếqiitc hưfpglfcnwng Tôcknl Nghịuoeh Thanh, dưfpglemehng nhưfpgl thoákjyhng gậvbhft đeesvppvbu đeesvejavmtmjm vízbbl dụmvvn cho côcknl ——

“Làmtmjm vãmpqjn bốvdbwi, khôcknlng cầppvbn biếqiitt hàmtmjnh vi củcprka trưfpgltpokng bốvdbwi nhưfpgl thếqiitmtmjo, chúujodng ta vẫcbqsn phảebhki lễfcns phékevlp.”

“…………”

cknl Nghịuoeh Thanh bịuoeh lờemehi nàmtmjy đeesvâzxfzm chọgxdoc tớfcnwi, gưfpglơfcnsng mặynzvt nhưfpgl đeesvang nócwpjng lêfcnsn.

mtmjm sao ôcknlng khôcknlng nghe ra đeesvưfpgljdmac hàmtmjm ýabbv khôcknlng lờemehi Thưfpglơfcnsng Ngạlrnqn?

—— nócwpji rằfaayng “phảebhki lễfcns phékevlp” vớfcnwi trưfpgltpokng bốvdbwi, nhưfpglng vàmtmjo giờemeh phúujodt nàmtmjy, Thưfpglơfcnsng Ngạlrnqn thậvbhft sựrwdy khôcknlng chừiuhia cho ôcknlng chúujodt xízbblu mặynzvt mũxqzji nàmtmjo.

cknl Nghịuoeh Thanh lạlrnqi khôcknlng thểejav giảebhki thízbblch, chỉfytvcwpj thểejav than thởtpok, “Thưfpglơfcnsng Ngạlrnqn, chuyệxouxn nhàmtmj củcprka bọgxdon chúujod, con khôcknlng hiểejavu rõrgyn…… Chờemeh sau nàmtmjy cócwpjfcns hộeujli, chúujodng ta ——”

“Khôcknlng cócwpjqiit hiểejavu rõrgyn hay khôcknlng hiểejavu rõrgyn.”

Thưfpglơfcnsng Ngạlrnqn cưfpglemehi lạlrnqnh.

“Tôcknli chỉfytv biếqiitt, tuy bạlrnqn gákjyhi củcprka tôcknli cũxqzjng họgxdocknl, nhưfpglng cùfcnwng ngàmtmji, àmtmj, còtjgdn cócwpjcknlmpqjo phu nhâzxfzn, đeesvlrnqi khákjyhi chỉfytvmtmj giốvdbwng họgxdo thôcknli —— quen biếqiitt em ấfcnwy ba năuxwxm, tôcknli còtjgdn chưfpgla gặynzvp ngưfpglemehi nhàmtmjfcnwng họgxdo vớfcnwi em ấfcnwy đeesvâzxfzu.

cknl Nghịuoeh Thanh: “……”

Mộeujlt câzxfzu nàmtmjy cócwpj thểejav đeesvákjyhnh đeesvougifpglemehi câzxfzu, Tôcknl Nghịuoeh Thanh nócwpji thếqiitmtmjo cũxqzjng khôcknlng đeesvưfpgljdmac.

Ôgwpwng đeesvàmtmjnh than mộeujlt tiếqiitng, lẳiuhing lặynzvng nhìqiitn côcknlkjyhi khôcknlng chịuoehu ngẩaumeng đeesvppvbu nhìqiitn ôcknlng, “Mạlrnqc Mạlrnqc, nếqiitu đeesvãmpqj vềvvtu thàmtmjnh phốvdbw A họgxdoc, nếqiitu cócwpj thờemehi gian, cũxqzjng đeesviuhing ngạlrnqi vềvvtu…… Tôcknl gia thăuxwxm nhàmtmj.”




Cảebhk ngưfpglemehi Tôcknl Mạlrnqc Mạlrnqc cứbozbng ngắrgync.

Thưfpglơfcnsng Ngạlrnqn bêfcnsn cạlrnqnh ákjyhnh mắrgynt lạlrnqnh lùfcnwng, nhưfpglng trưfpglfcnwc khi anh lêfcnsn tiếqiitng, Tôcknl Mạlrnqc Mạlrnqc đeesvãmpqj nhẹeujl nhàmtmjng túujodm ốvdbwng tay ákjyho củcprka anh.

“Anh đeesviuhing nhưfpgl vậvbhfy, khôcknlng giốvdbwng anh chúujodt nàmtmjo.” Côcknlkjyhi nócwpji vớfcnwi anh. Nâzxfzng cặynzvp mắrgynt xinh đeesveujlp lêfcnsn nhìqiitn anh, cảebhkm xúujodc bêfcnsn trong dịuoehu dàmtmjng nhưfpgl đeesvákjyhm bôcknlng. “Đohnriuhing tứbozbc giậvbhfn nhưfpgl vậvbhfy vìqiit em.”

Thưfpglơfcnsng Ngạlrnqn chậvbhfm rãmpqji thảebhk lỏgxdong.

Anh duỗqxnli tay xoa mákjyhi tócwpjc dàmtmji củcprka côcknl, “Khôcknlng nhịuoehn đeesvưfpgljdmac thìqiitmtmjm sao đeesvâzxfzy, bâzxfzy giờemehmtmj em đeesvưfpgla cho anh ngọgxdon đeesvuốvdbwc làmtmj anh sẽkjyhcwpj thểejav bay lêfcnsn trờemehi cao đeesvfcnwy.”

“……”

cknlkjyhi mỉfytvm cưfpglemehi, khócwpje mắrgynt hơfcnsi cong xuốvdbwng.

fcnsn cạlrnqnh, biểejavu cảebhkm Tôcknl Nghịuoeh Thanh vi diệxouxu khócwpjcwpji, cảebhkm thấfcnwy mìqiitnh đeesvãmpqj bịuoehqiitnh thứbozbc ởtpok chung khôcknlng coi ai ra gìqiit củcprka hai ngưfpglemehi đeesvaumey ra khỏgxdoi mộeujlt vòtjgdng tròtjgdn vôcknlqiitnh.

Khi tâzxfzm trạlrnqng ôcknlng hỗqxnln đeesveujln nhìqiitn Thưfpglơfcnsng Ngạlrnqn thìqiitcknlkjyhi đeesvãmpqj xoay qua.

Trêfcnsn gưfpglơfcnsng mặynzvt tinh xảebhko diễfcnsm lệxoux đeesvócwpj, mộeujlt ízbblt ýabbvfpglemehi dịuoehu dàmtmjng đeesvãmpqj phai đeesvi.

Giọgxdong côcknl vẫcbqsn thákjyhnh thócwpjt nhưfpgl trưfpglfcnwc, vẫcbqsn khôcknlng chịuoehu đeesvvdbwi diệxouxn vớfcnwi Tôcknl Nghịuoeh Thanh ——

“Cócwpj thờemehi gian, tôcknli sẽkjyh đeesvếqiitn thăuxwxm ngàmtmji vàmtmjcknlmpqjo phu nhâzxfzn. Thưfpglơfcnsng Ngạlrnqn nócwpji đeesvúujodng, dùfcnw sao cákjyhc ngưfpglemehi cũxqzjng làmtmj trưfpgltpokng bốvdbwi củcprka tôcknli, bấfcnwt kểejavkjyhc ngưfpglemehi đeesvãmpqj đeesvvdbwi xửrgyn vớfcnwi tôcknli nhưfpgl thếqiitmtmjo, tôcknli vẫcbqsn nêfcnsn lễfcns phékevlp.”

Mấfcnwy câzxfzu nàmtmjy mang lựrwdyc sákjyht thưfpglơfcnsng lớfcnwn hơfcnsn nhiềvvtuu so vớfcnwi ngưfpglemehi ngoàmtmji nhưfpgl Thưfpglơfcnsng Ngạlrnqn, sắrgync mặynzvt Tôcknl Nghịuoeh Thanh đeesvãmpqjfpglơfcnsng cứbozbng.




“Mạlrnqc Mạlrnqc……”

Cửrgyna phòtjgdng đeesvynzvt lạlrnqi mởtpok ra, cảebhk đeesvákjyhm Ngôcknl Hoằfaayng Bákjyhc ồiuhin àmtmjo đeesvi ra.

Ngôcknl Hoằfaayng Bákjyhc sửrgynng sốvdbwt khi thấfcnwy ba ngưfpglemehi ngoàmtmji cửrgyna, cậvbhfu ta do dựrwdycwpji: “Cha Ngạlrnqn, cậvbhfu vàmtmj Tiểejavu Tôcknlcwpj việxouxc àmtmj? Hay làmtmj chúujodng tôcknli đeesvi trưfpglfcnwc?”

Thưfpglơfcnsng Ngạlrnqn nhìqiitn vềvvtu phízbbla Tôcknl Mạlrnqc Mạlrnqc.

cknl Mạlrnqc Mạlrnqc lắrgync đeesvppvbu vớfcnwi biêfcnsn đeesveujl nhỏgxdo, côcknl gậvbhft đeesvppvbu nhẹeujl vớfcnwi Tôcknl Nghịuoeh Thanh, “Chúujodng tôcknli vềvvtu trưfpglfcnwc. Chúujodc ngàmtmji mạlrnqnh khỏgxdoe.”

cwpji xong, côcknlkjyhi khôcknlng cócwpj mộeujlt chúujodt dưfpgl thừiuhia lưfpglu luyếqiitn nàmtmjo.

cknl duỗqxnli tay giữilky chặynzvt Thưfpglơfcnsng Ngạlrnqn, xoay ngưfpglemehi đeesvi ra ngoàmtmji.

Cảebhk đeesvákjyhm Ngôcknl Hoằfaayng Bákjyhc sắrgync mặynzvt quákjyhi lạlrnq nhìqiitn bócwpjng dákjyhng hai ngưfpglemehi, rồiuhii nhìqiitn Tôcknl Nghịuoeh Thanh sắrgync mặynzvt cứbozbng đeesvemehtpok đeesvócwpj, cậvbhfu ta kỳnhhq quákjyhi đeesvi ra ngoàmtmji.

Vừiuhia đeesvi, Ngôcknl Hoằfaayng Bákjyhc vừiuhia khôcknlng nhịuoehn đeesvưfpgljdmac nócwpji thầppvbm vớfcnwi Loan Văuxwxn Trạlrnqch:

“Nàmtmjy, lãmpqjo Loan, cócwpj phảebhki cậvbhfu cũxqzjng cảebhkm thấfcnwy…… Ôgwpwng chúujodmtmjy hơfcnsi giốvdbwng Tiểejavu Tôcknl?”

“…………”

Ngôcknl Hoằfaayng Bákjyhc vẫcbqsn chưfpgla chúujod ýabbv ra, cậvbhfu ta vừiuhia nócwpji xong, ngưfpglemehi đeesvàmtmjn ôcknlng trung niêfcnsn phízbbla sau cứbozbng ngưfpglemehi.

Sau mộeujlt lúujodc lâzxfzu, cặynzvp mắrgynt ôcknlng do dựrwdy khócwpj miêfcnsu tảebhk nhìqiitn hưfpglfcnwng Tôcknl Mạlrnqc Mạlrnqc rờemehi đeesvi.




Chờemeh mấfcnwy ngưfpglemehi trẻhnkd tuổougii rờemehi đeesvi, mộeujlt mìqiitnh Tôcknl Nghịuoeh Thanh thong thảebhk rờemehi khỏgxdoi hàmtmjnh lang dàmtmji.

mtmji xếqiit đeesvãmpqj sớfcnwm chờemehfcnsn cạlrnqnh xe vộeujli vàmtmjng tiếqiitn lêfcnsn.

cknl Nghịuoeh Thanh khựrwdyng lạlrnqi, nhìqiitn qua tàmtmji xếqiit chuyêfcnsn dụmvvnng củcprka mìqiitnh.

“Lãmpqjo Hồiuhi*, ôcknlng thấfcnwy cậvbhfu con trai kia củcprka Thưfpglơfcnsng gia chưfpgla?”

*(Trong convert đeesvejavmtmj “lãmpqjo vớfcnwi”, mìqiitnh xin chuyểejavn sang họgxdo “Hồiuhi”)

mtmji xếqiit ngẩaumen ngưfpglemehi, cẩaumen trôcknlng liếqiitc nhìqiitn sắrgync mặynzvt Tôcknl Nghịuoeh Thanh rồiuhii mớfcnwi mởtpok miệxouxng: “Vâzxfzng, đeesvãmpqj thấfcnwy. Cậvbhfu ấfcnwy đeesvi ra cùfcnwng tiểejavu thưfpgl. Trưfpglfcnwc kia tôcknli nghe lãmpqjo phu nhâzxfzn khen cậvbhfu ấfcnwy vàmtmji năuxwxm nay rấfcnwt thếqiitmtmjy thếqiit nọgxdo, nhưfpglng theo tôcknli thấfcnwy, hìqiitnh nhưfpgl mấfcnwy năuxwxm nàmtmjy tiểejavu thiếqiitu gia nàmtmjy củcprka Thưfpglơfcnsng gia khôcknlng hềvvtu thu liễfcnsm tízbblnh tìqiitnh, ngưfpgljdmac lạlrnqi hoang dãmpqjfcnsn khôcknlng ízbblt.”

“Làmtmjcwpj cốvdbw ýabbvmtmjy vẻhnkd mặynzvt đeesvócwpj ra cho chúujodng ta đeesvfcnwy.”

cknl Nghịuoeh Thanh cưfpglemehi khổougi.

mpqjo Hồiuhi: “Hảebhk?”

cknl Nghịuoeh Thanh phấfcnwt tay, “Đohnrưfpgljdmac rồiuhii, cócwpjcwpji ôcknlng cũxqzjng khôcknlng hiểejavu. Nhưfpglng cậvbhfu ta đeesvvdbwi xửrgyn vớfcnwi Mạlrnqc Mạlrnqc…… Đohnrúujodng làmtmj khákjyh tốvdbwt.”

“?”

mpqjo Hồiuhi: “Sao ngàmtmji lạlrnqi nghĩlrnq vậvbhfy?”

cknl Nghịuoeh Thanh sâzxfzu kízbbln thởtpokmtmji. “Trưfpglfcnwc kia, cậvbhfu ấfcnwy đeesvãmpqj đeesvếqiitn nhàmtmj bao nhiêfcnsu lầppvbn rồiuhii, mấfcnwy câzxfzu nócwpji vớfcnwi tôcknli hoặynzvc lãmpqjo phu nhâzxfzn cộeujlng lạlrnqi cũxqzjng khôcknlng nhiềvvtuu bằfaayng hôcknlm nay đeesvâzxfzu.”

Ngoàmtmji ra, câzxfzu nàmtmjo cũxqzjng khôcknlng thểejav trảebhk lờemehi đeesvưfpgljdmac.

cknl Nghịuoeh Thanh hízbblp mắrgynt.

“……”

mpqjo Hồiuhi nghe ra đeesvưfpgljdmac oákjyhn khízbblmtmj lạlrnqnh lẽkjyho khôcknlng têfcnsn từiuhi lờemehi nàmtmjy, ôcknlng rụmvvnt cổougi, khôcknlng dákjyhm nócwpji nữilkya.

*

qiit huấfcnwn luyệxouxn quâzxfzn sựrwdy củcprka đeesvlrnqi họgxdoc A chízbblnh thứbozbc bắrgynt đeesvppvbu, bởtpoki vìqiit nguyêfcnsn nhâzxfzn sứbozbc khỏgxdoe nêfcnsn Tôcknl Mạlrnqc Mạlrnqc khôcknlng tiệxouxn tham gia, từiuhikjyhng sớfcnwm đeesvãmpqj nhậvbhfn đeesvưfpgljdmac thôcknlng bákjyho củcprka trưfpglemehng họgxdoc, nêfcnsn côcknl tiếqiitn vàmtmjo phòtjgdng làmtmjm việxouxc củcprka Thưfpglơfcnsng Ngạlrnqn, bắrgynt đeesvppvbu tiếqiitp xúujodc vớfcnwi đeesvmtmjn đeesveujli.

Dựrwdya theo Thưfpglơfcnsng Ngạlrnqn sắrgynp xếqiitp, côcknlmtmj Diệxouxp Thụmvvnc Thầppvbn cùfcnwng nhau làmtmjm vềvvtu hệxoux thốvdbwng bảebhko trìqiit, phụmvvn trákjyhch bảebhko trìqiit hệxoux thốvdbwng ởtpok giai đeesvoạlrnqn sau vàmtmjkjyhc bộeujl phậvbhfn liêfcnsn quan.

Chuyệxouxn nàmtmjy ngoạlrnqi trừiuhi Nhậvbhfm Tưfpgl Đohnriềvvtum khôcknlng tỏgxdo thákjyhi đeesveujl, nhữilkyng ngưfpglemehi còtjgdn lạlrnqi đeesvvvtuu đeesvãmpqj từiuhing tiếqiitp xúujodc hoặynzvc đeesvãmpqj trảebhki qua huấfcnwn luyệxouxn trong cùfcnwng mộeujlt tổougi, đeesvưfpglơfcnsng nhiêfcnsn rấfcnwt tákjyhn đeesviuhing vàmtmj hoan nghêfcnsnh.

tjgdn đeesvlrnqi thọgxdo 80 tuổougii củcprka Tôcknlmpqjo thákjyhi thákjyhi đeesvúujodng lúujodc diễfcnsn ra vàmtmjo sau ngàmtmjy khai giảebhkng khôcknlng lâzxfzu.

Huấfcnwn luyệxouxn quâzxfzn sựrwdy củcprka tâzxfzn sinh viêfcnsn chưfpgla kếqiitt thúujodc, chưfpglơfcnsng trìqiitnh họgxdoc cũxqzjng chưfpgla bắrgynt đeesvppvbu. Hôcknlm đeesvócwpj, Tôcknl Mạlrnqc Mạlrnqc đeesvang ởtpok phòtjgdng làmtmjm việxouxc đeesvejavmtmjm quen vớfcnwi cákjyhc nộeujli dung côcknlng việxouxc trong tổougifcnwng Diệxouxp Thụmvvnc Thầppvbn.

Gầppvbn nhưfpgl cảebhk ngàmtmjy hôcknlm đeesvócwpj Thưfpglơfcnsng Ngạlrnqn khôcknlng hềvvtu lộeujl diệxouxn, mãmpqji đeesvếqiitn trưfpglfcnwc giờemeh ăuxwxn tốvdbwi, vàmtmjo khoảebhkng hơfcnsn 5 giờemeh chiềvvtuu, anh mớfcnwi xuấfcnwt hiệxouxn bêfcnsn ngoàmtmji phòtjgdng làmtmjm việxouxc.

ujodc nàmtmjy đeesvãmpqjmtmj “giờemeh tan tầppvbm” củcprka phòtjgdng làmtmjm việxouxc, trong phòtjgdng ngoạlrnqi trừiuhi Nhậvbhfm Tưfpgl Đohnriềvvtum thìqiit ai cũxqzjng cócwpj mặynzvt, chẳiuhing qua ai cũxqzjng rấfcnwt cẩaumen trọgxdong, khôcknlng rờemehi khỏgxdoi bàmtmjn.

Ngôcknl Hoằfaayng Bákjyhc làmtmj ngưfpglemehi thấfcnwy Thưfpglơfcnsng Ngạlrnqn đeesvppvbu tiêfcnsn, hai mắrgynt cậvbhfu ta sákjyhng rựrwdyc lêfcnsn.

“Cha Ngạlrnqn, ăuxwxn lẩaumeu hảebhk?”

Thưfpglơfcnsng Ngạlrnqn tứbozbc giậvbhfn đeesvếqiitn bậvbhft cưfpglemehi, thuậvbhfn tay cầppvbm đeesvxouxm mềvvtum trêfcnsn ghếqiitkevlm qua đeesvppvbu Ngôcknl Hoằfaayng Bákjyhc.

“Ăeesvn ăuxwxn ăuxwxn, cậvbhfu đeesvãmpqj sắrgynp thàmtmjnh nồiuhii lẩaumeu luôcknln rồiuhii.”

“……”

Vốvdbwn dĩlrnq Ngôcknl Hoằfaayng Bákjyhc cũxqzjng vui đeesvùfcnwa, cậvbhfu ta cưfpglemehi ha hảebhk quay vềvvtumtmjn.

“Hôcknlm nay cha Ngạlrnqn ra ngoàmtmji bàmtmjn chuyệxouxn hợjdmap tákjyhc phảebhki khôcknlng? Tôcknli còtjgdn tưfpgltpokng cậvbhfu chuẩaumen bịuoeh vềvvtu đeesvejav khao mấfcnwy côcknlng nhâzxfzn khuâzxfzn gạlrnqch nhưfpgl bọgxdon tôcknli mộeujlt bữilkya chứbozb.”

Thưfpglơfcnsng Ngạlrnqn nghĩlrnq ngợjdmai, “Ngàmtmjy mai đeesvi, đeesvêfcnsm nay cócwpj việxouxc.”

“Hảebhk?” Ngôcknl Hoằfaayng Bákjyhc tòtjgdtjgd hỏgxdoi: “Chuyệxouxn gìqiit?”

Khócwpje miệxouxng Thưfpglơfcnsng Ngạlrnqn nhếqiitch lêfcnsn, cưfpglemehi nhưfpgl khôcknlng cưfpglemehi.

“Việxouxc tưfpgl.”

“……”

cwpji xong, Thưfpglơfcnsng Ngạlrnqn đeesvúujodng lúujodc dừiuhing lạlrnqi đeesvfaayng sau ghếqiit củcprka Tôcknl Mạlrnqc Mạlrnqc.

cknlkjyhi ngồiuhii trêfcnsn ghếqiit dựrwdya nho nhỏgxdo đeesvang cùfcnwng Diệxouxp Thụmvvnc Thầppvbn bêfcnsn cạlrnqnh tựrwdya đeesvppvbu vàmtmjo nhau, đeesvppvbu dákjyhn đeesvppvbu, tay chỉfytvmtmjo mộeujlt đeesvoạlrnqn sốvdbw liệxouxu trêfcnsn mákjyhy tízbblnh trưfpglfcnwc mặynzvt, hai ngưfpglemehi đeesvang thìqiit thầppvbm thảebhko luậvbhfn gìqiit đeesvócwpj.

Thưfpglơfcnsng Ngạlrnqn đeesvbozbng mưfpglemehi giâzxfzy.

Hai ngưfpglemehi trêfcnsn ghếqiit dựrwdya đeesvang thậvbhft sựrwdy bậvbhfn rộeujln, khôcknlng đeesvejav ýabbv đeesvếqiitn anh.

Nam sinh nhưfpglfcnwng màmtmjy, ho nhẹeujl mộeujlt tiếqiitng.

Qua mưfpglemehi giâzxfzy nữilkya, vẫcbqsn khôcknlng ai quay đeesvppvbu lạlrnqi.

Thưfpglơfcnsng Ngạlrnqn: “……”

Thưfpglơfcnsng Ngạlrnqn nghiêfcnsng ngưfpglemehi, nhìqiitn mộeujlt ngưfpglemehi khákjyhc ởtpok mộeujlt phízbbla củcprka phòtjgdng làmtmjm việxouxc, “Loan Văuxwxn Trạlrnqch, xákjyhch bạlrnqn gákjyhi củcprka cậvbhfu trêfcnsn ngưfpglemehi bạlrnqn gákjyhi củcprka tôcknli đeesvi đeesvi —— tôcknli khôcknlng thểejav nhìqiitn đeesvưfpgljdmac bấfcnwt kìqiit mộeujlt sinh vậvbhft nàmtmjo ởtpok gầppvbn nhócwpjc con nhàmtmjcknli nhưfpgl thếqiit.”

Loan Văuxwxn Trạlrnqch: “…………”

Khôcknlng chờemeh cậvbhfu ta mởtpok miệxouxng, Diệxouxp Thụmvvnc Thầppvbn đeesvang nằfaaym bòtjgd trêfcnsn bàmtmjn mákjyhy tízbblnh thẳiuhing eo dậvbhfy, cặynzvp mắrgynt tràmtmjn đeesvppvby khinh bỉfytv ngoákjyhi đeesvppvbu lạlrnqi ——

“Ngạlrnqn Thầppvbn, nếqiitu bộeujl dạlrnqng che chởtpok vợjdma nhưfpgl che chởtpok đeesviuhi ăuxwxn nàmtmjy củcprka cậvbhfu bịuoeh truyềvvtun ra, thầppvbn vịuoeh rấfcnwt khócwpj giữilky đeesvưfpgljdmac đeesvfcnwy. Nhócwpjm fangirl sốvdbwfpgljdmang mộeujlt ngàmtmjn mộeujlt vạlrnqn muốvdbwn ngủcprk vớfcnwi cậvbhfu bêfcnsn ngoàmtmji cócwpj biệxouxt bộeujl dạlrnqng keo kiệxouxt đeesvếqiitn tậvbhfn cùfcnwng củcprka cậvbhfu khôcknlng?”1

Sắrgync mặynzvt Thưfpglơfcnsng Ngạlrnqn nghiêfcnsm túujodc, “Đohnriuhing nócwpji bậvbhfy, khôcknlng ai muốvdbwn ngủcprk vớfcnwi tôcknli.”

Ngôcknl Hoằfaayng Bákjyhc khom ngưfpglemehi, chui vàmtmjo cákjyhi thùfcnwng bêfcnsn dưfpglfcnwi bàmtmjn củcprka mìqiitnh, bấfcnwt đeesvppvbu lậvbhft lậvbhft. Vừiuhia lậvbhft vừiuhia e sợjdma thiêfcnsn hạlrnq khôcknlng loạlrnqn màmtmj nhắrgync mãmpqji:

“Tuầppvbn nàmtmjy, phòtjgdng làmtmjm việxouxc củcprka chúujodng ta thu đeesvưfpgljdmac tổouging cộeujlng mưfpglemehi hai lákjyh thưfpglqiitnh…… Cócwpj phảebhki hôcknlm nay mớfcnwi làmtmj thứbozb ba khôcknlng?”1

Ngôcknl Hoằfaayng Bákjyhc lấfcnwy ra mộeujlt xấfcnwp thưfpglqiitnh vàmtmj đeesvynzvt lêfcnsn mặynzvt bàmtmjn, nghiêfcnsng đeesvppvbu qua, đeesvvdbwi diệxouxn vớfcnwi ákjyhnh nhìqiitn chăuxwxm chúujod tửrgyn vong củcprka Thưfpglơfcnsng Ngạlrnqn lộeujl ra mộeujlt nụmvvnfpglemehi thong dong củcprka têfcnsn békevlo:

“Cha Ngạlrnqn, tôcknli biếqiitt cậvbhfu khôcknlng nhậvbhfn. Khôcknlng phảebhki tôcknli khôcknlng nékevlm, làmtmj Tiểejavu Tôcknlcwpji, cậvbhfu ấfcnwy kêfcnsu tôcknli giữilky lạlrnqi.”

Thưfpglơfcnsng Ngạlrnqn bấfcnwt đeesvrgync dĩlrnqujodi mắrgynt.

cknlkjyhi đeesvang vôcknl tộeujli giưfpglơfcnsng mắrgynt nhìqiitn anh, chớfcnwp mắrgynt vàmtmji lầppvbn.

“Con phốvdbw sau trưfpglemehng cócwpj mộeujlt ôcknlng cụmvvn chuyêfcnsn nhặynzvt phếqiit phẩaumem, em nhờemeh Ngôcknl Hoằfaayng Bákjyhc tízbblch cócwpjp thàmtmjnh mộeujlt thùfcnwng, đeesvuoehnh kỳnhhq đeesvưfpgla cho ôcknlng ấfcnwy.”

Khôcknlng đeesvjdmai Thưfpglơfcnsng Ngạlrnqn nócwpji cákjyhi gìqiit, Ngôcknl Hoằfaayng Bákjyhc đeesveujlt ngộeujlt kêfcnsu lêfcnsn mộeujlt tiếqiitng sợjdmampqji chẳiuhing khákjyhc gìqiit vừiuhia phákjyht hiệxouxn ra lụmvvnc đeesvuoeha mớfcnwi.

“Gìqiit? Tôcknli mớfcnwi phákjyht hiệxouxn —— bêfcnsn trong cócwpj ba lákjyhmtmj cho Tiểejavu Tôcknl củcprka chúujodng ta?”

Thưfpglơfcnsng Ngạlrnqn: “?”

Ngôcknl Hoằfaayng Bákjyhc hưfpglng phấfcnwn ngẩaumeng đeesvppvbu, “Đohnrưfpgljdmac lắrgynm đeesvfcnwy Tiểejavu Tôcknl, bâzxfzy giờemeh mớfcnwi khai giảebhkng bao lâzxfzu chứbozb, vậvbhfy màmtmj cậvbhfu đeesvãmpqjcwpj ngưfpglemehi ákjyhi mộeujl gửrgyni gắrgynm tìqiitnh cảebhkm vàmtmjo lákjyh thưfpgl —— khôcknlng kékevlm chúujodt nàmtmjo so vớfcnwi cha Ngạlrnqn củcprka chúujodng ta hếqiitt.”

Thưfpglơfcnsng Ngạlrnqn: “……”

Hiểejavn nhiêfcnsn Tôcknl Mạlrnqc Mạlrnqc cũxqzjng rấfcnwt ngạlrnqc nhiêfcnsn.

ujodc trưfpglfcnwc, ởtpok Tam trung củcprka thàmtmjnh phốvdbw C, danh tiếqiitng hung ákjyhc củcprka Thưfpglơfcnsng Ngạlrnqn ởtpok trưfpglemehng vang đeesvi rấfcnwt xa, khôcknlng ai dákjyhm tặynzvng thưfpglqiitnh cho côcknl. Hiệxouxn giờemeh trong họgxdoc việxouxn vẫcbqsn khôcknlng cócwpj ai dákjyhm, nhưfpglng ngoàmtmji họgxdoc việxouxn đeesvãmpqjcwpj ngưfpglemehi nghe thấfcnwy danh tiếqiitng tiểejavu mỹojrr nhâzxfzn củcprka họgxdoc việxouxn mákjyhy tízbblnh, bắrgynt đeesvppvbu ngo ngoe rụmvvnc rịuoehch.

Thưfpglơfcnsng Ngạlrnqn rũxqzj mi, gưfpglơfcnsng mặynzvt anh tuấfcnwn khôcknlng cócwpj biểejavu cảebhkm.

Qua hai giâzxfzy, anh mởtpok miệxouxng.

“Trêfcnsn thưfpglcwpj ghi ngưfpglemehi gửrgyni khôcknlng?”

“Cócwpjcwpjcwpj.” Ngôcknl Hoằfaayng Bákjyhc đeesvang đeesvuoehnh đeesvgxdoc lêfcnsn, đeesveujlt nhiêfcnsn hiểejavu ra, cảebhknh giákjyhc nhìqiitn Thưfpglơfcnsng Ngạlrnqn, “Cha Ngạlrnqn, cậvbhfu muốvdbwn làmtmjm gìqiit?”

Khócwpje môcknli Thưfpglơfcnsng Ngạlrnqn cong lêfcnsn.

“Tôcknli muốvdbwn đeesvejavfcnsn đeesvócwpj biếqiitt, vìqiit sao phiếqiitu đeesviểejavm họgxdoc kỳnhhq củcprka hệxoux thốvdbwng trưfpglemehng lạlrnqi nổougii tiếqiitng nhưfpgl vậvbhfy.”

Ngôcknl Hoằfaayng Bákjyhc: “…………”

Ngôcknl Hoằfaayng Bákjyhc: “Cha Ngạlrnqn bìqiitnh tĩlrnqnh, đeesvâzxfzy làmtmj phạlrnqm phákjyhp.”

fcnsn cạlrnqnh Tôcknl Mạlrnqc Mạlrnqc, Diệxouxp Thụmvvnc Thầppvbn đeesvang dựrwdya vàmtmjo ghếqiit xem kịuoehch cũxqzjng đeesvxouxm thêfcnsm.

“Aiz, Ngạlrnqn Thầppvbn, cócwpj phảebhki cậvbhfu đeesvãmpqj quêfcnsn chuyệxouxn họgxdoc kỳnhhq 1, cậvbhfu vìqiit mấfcnwy bàmtmji viếqiitt thảebhko luậvbhfn 3 vòtjgdng củcprka cậvbhfu nêfcnsn đeesvãmpqj giậvbhfn chócwpj đeesvákjyhnh mègwpwo lêfcnsn toàmtmjn bộeujl diễfcnsn đeesvàmtmjn củcprka trưfpglemehng vàmtmj mấfcnwy trăuxwxm IP trong trưfpglemehng khôcknlng, kếqiitt quảebhktjgdn hạlrnqi trang web trưfpglemehng suýabbvt chúujodt đeesvãmpqj đeesvócwpjng băuxwxng?”

cknl Mạlrnqc Mạlrnqc tòtjgdtjgdkjyhp qua, “Sau đeesvócwpj thìqiit sao?”

Diệxouxp Thụmvvnc Thầppvbn vui vẻhnkd, cằfaaym nhấfcnwc lêfcnsn hưfpglfcnwng vềvvtu giákjyhkjyhch trong gócwpjc ——

“Chủcprk nhiệxouxm Lưfpglu tựrwdy thâzxfzn xuấfcnwt mãmpqj, đeesvưfpgla mộeujlt quyểejavn 《 Luậvbhft an ninh mạlrnqng 》 qua đeesvâzxfzy, đeesvynzvt lêfcnsn bàmtmjn mákjyhy tízbblnh củcprka cha Ngạlrnqn. Kêfcnsu cậvbhfu ấfcnwy mỗqxnli ngàmtmjy trưfpglfcnwc khi đeesveujlng vàmtmjo bàmtmjn phízbblm vàmtmj chuộeujlt đeesvvvtuu phảebhki đeesvgxdoc đeesvgxdoc vàmtmji trang.”

cknl Mạlrnqc Mạlrnqc cưfpglemehi cong mắrgynt.

Thấfcnwy dákjyhng vẻhnkd vui vẻhnkd củcprka côcknlkjyhi, Thưfpglơfcnsng Ngạlrnqn kiềvvtum nékevln sựrwdy ghen tuôcknlng củcprka mìqiitnh, khôcknlng so đeesvo nữilkya.

Anh vòtjgdng qua bêfcnsn cạlrnqnh ghếqiit dựrwdya củcprka côcknl, hơfcnsi khom ngưfpglemehi xuốvdbwng.

“Tốvdbwi nay ra ngoàmtmji ăuxwxn vơfcnsi anh?”

Ngôcknl Hoằfaayng Bákjyhc thízbblnh tai, nghe vậvbhfy thiếqiitu chúujodt nữilkya nhảebhky phắrgynt lêfcnsn, “Cha Ngạlrnqn tôcknli cũxqzjng muốvdbwn ăuxwxn lẩaumeu!”

“……”

Thưfpglơfcnsng Ngạlrnqn mặynzvt khôcknlng cảebhkm xúujodc liếqiitc cậvbhfu ta, “Tôcknli mang nhócwpjc con nhàmtmjcknli đeesvi gặynzvp phụmvvn huynh —— cậvbhfu cũxqzjng muốvdbwn đeesvi cùfcnwng?”

Ngôcknl Hoằfaayng Bákjyhc: “……”

Ngôcknl Hoằfaayng Bákjyhc: “Cákjyhc ngưfpglemehi đeesvãmpqj đeesvãmpqj đeesvi đeesvếqiitn bưfpglfcnwc gặynzvp mặynzvt phụmvvn huynh??”

Thưfpglơfcnsng Ngạlrnqn cưfpglemehi khinh miệxouxt.

“Chúujodng tôcknli đeesvãmpqj đeesvi đeesvếqiitn bưfpglfcnwc nàmtmjy từiuhi hai năuxwxm trưfpglfcnwc.”

Ngôcknl Hoằfaayng Bákjyhc: “…………”

Cậvbhfu ta hồiuhii thầppvbn, vôcknlfcnwng đeesvau đeesvfcnwn: “Hai năuxwxm trưfpglfcnwc Tiểejavu Tôcknl củcprka chúujodng ta còtjgdn chưfpgla thàmtmjnh niêfcnsn, thếqiitmtmj cha Ngạlrnqn cũxqzjng xuốvdbwng tay đeesvưfpgljdmac……”

Thưfpglơfcnsng Ngạlrnqn mặynzvc kệxoux cậvbhfu ta, quay lạlrnqi nhìqiitn Tôcknl Mạlrnqc Mạlrnqc.

cknlkjyhi trầppvbm mặynzvc hai giâzxfzy, nhỏgxdo giọgxdong hỏgxdoi anh: “Phụmvvn huynh nàmtmjo?”

Thưfpglơfcnsng Ngạlrnqn khựrwdyng lạlrnqi, “Đohnrlrnqi thọgxdo 80 củcprka Tôcknlmpqjo phu nhâzxfzn, anh muốvdbwn dẫcbqsn em qua.” Cặynzvp mắrgynt đeesven kịuoeht xẹeujlt qua tia lạlrnqnh lẽkjyho, nhưfpglng rấfcnwt nhanh đeesvãmpqj đeesvưfpgljdmac ákjyhp xuốvdbwng, anh buôcknlng mắrgynt nhìqiitn côcknl, giọgxdong nócwpji nhu hòtjgda, “Cócwpj thểejav đeesvêfcnsm nay sẽkjyh gặynzvp rấfcnwt nhiềvvtuu ngưfpglemehi, cũxqzjng cócwpj thểejav sẽkjyh xảebhky ra rấfcnwt nhiềvvtuu chuyệxouxn, vậvbhfy nêfcnsn nếqiitu em khôcknlng muốvdbwn đeesvi thìqiit chúujodng ta khôcknlng đeesvi.”

“……”

cknl Mạlrnqc Mạlrnqc trầppvbm mặynzvc lâzxfzu hơfcnsn nữilkya.

Sau đeesvócwpjcknl mớfcnwi chậvbhfm rãmpqji ngẩaumeng đeesvppvbu.

“Bọgxdon họgxdo mờemehi anh?”

“Ừgfvf.” Thưfpglơfcnsng Ngạlrnqn gậvbhft đeesvppvbu, “Bởtpoki vìqiit quan hệxoux củcprka Thưfpglơfcnsng Kiêfcnsu vàmtmjcknlmtmj, mỗqxnli năuxwxm ba mẹeujl anh đeesvvvtuu đeesvếqiitn tiệxouxc mừiuhing Tôcknlmtmjgxdo củcprka Tôcknlmpqjo phu nhâzxfzn. Hai năuxwxm trưfpglfcnwc, sau khi biếqiitt chuyệxouxn củcprka em vàmtmjcknl gia, anh khôcknlng qua đeesvócwpj nữilkya.”

cknl Mạlrnqc Mạlrnqc giưfpglơfcnsng mắrgynt nhìqiitn anh, “Mẹeujl em nócwpji, Tôcknlmpqjo phu nhâzxfzn rấfcnwt thízbblch anh.…… Bàmtmjfcnwy rấfcnwt lợjdmai hạlrnqi, anh đeesviuhing vìqiit em màmtmj đeesvrgync tộeujli bàmtmjfcnwy.”

“Nócwpji bậvbhfy.”

Thưfpglơfcnsng Ngạlrnqn cưfpglemehi, cúujodi ngưfpglemehi vềvvtu phízbbla trưfpglfcnwc, hôcknln nhẹeujlfcnsn khócwpje miệxouxng côcknlkjyhi. Trong lúujodc lùfcnwi lạlrnqi, mắrgynt anh chợjdmat lócwpje.

“Rõrgynmtmjng làmtmjmtmjfcnwy đeesvrgync tộeujli vớfcnwi em.”

cknlkjyhi mỉfytvm cưfpglemehi.

“Vậvbhfy anh muốvdbwn đeesvi khôcknlng?”

Thưfpglơfcnsng Ngạlrnqn suy nghĩlrnq.

“Nhócwpjc con nhàmtmj anh muốvdbwn đeesvi, anh muốvdbwn đeesvi. Nhócwpjc con nhàmtmj anh khôcknlng muốvdbwn đeesvi, anh cũxqzjng khôcknlng muốvdbwn.” Anh thấfcnwp giọgxdong cưfpglemehi, thâzxfzn mậvbhftcọgxdo cọgxdo chócwpjp mũxqzji côcknl, “Anh chỉfytv nghe mộeujlt mìqiitnh em.”

“…… Em muốvdbwn đeesvi.” Côcknlcwpji nhỏgxdo, “Muốvdbwn đeesvi cùfcnwng anh.”

“Đohnrưfpgljdmac.”

Thưfpglơfcnsng Ngạlrnqn đeesvbozbng dậvbhfy, nắrgynm tay dẫcbqsn côcknl ra ngoàmtmji.

Đohnri ngang qua bàmtmjn ngoàmtmji cùfcnwng, vẻhnkd mặynzvt Ngôcknl Hoằfaayng Bákjyhc nhưfpgl sắrgynp tắrgynt thởtpokqiit bịuoeh nghẹeujln cẩaumeu lưfpglơfcnsng, u oákjyhn nhìqiitn hai ngưfpglemehi.

cknl Mạlrnqc Mạlrnqc nghĩlrnq đeesvếqiitn gìqiit đeesvócwpj, dừiuhing lạlrnqi.

“Cákjyhi gìqiitxqzjng nghe em àmtmj?”

“Ừgfvf.” Thưfpglơfcnsng Ngạlrnqn rũxqzj mắrgynt, cưfpglemehi dịuoehu dàmtmjng.

cknl Mạlrnqc Mạlrnqc thửrgyn hỏgxdoi: “Vậvbhfy em cócwpj thểejav đeesvgxdoc thửrgyn ba lákjyh thưfpgl kia khôcknlng?”

Thưfpglơfcnsng Ngạlrnqn: “……”

mtmji giâzxfzy sau, vẻhnkd mặynzvt nam sinh khôcknlng cócwpj cảebhkm xúujodc nắrgynm tay côcknl ra ngoàmtmji.

“Cócwpj thểejav.”

“Chờemeh anh chếqiitt đeesvi.”

Hếqiitt chưfpglơfcnsng 85

___

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.