Anh Ấy Rất Điên

Chương 87 : Bí mật của nhà họ Tô

    trước sau   
decn Ngọqshpc Hiêjvlrn đelzrang gàcqwio rốatjing đelzrưizmblhpxc bảczqxo vệflil củxhnia nhàcqwi họqshpnmweyidlng cájldang nânqipng đelzrếqjacn chỗwzryjldac sĩbpcx gia đelzrìwudhnh. Sau khi nhórtxym ngưizmbjldai Thưizmbơdtkzng Ngạrcttn rờjldai đelzri theo sau Tônmwe Nghịbqli Thanh, sảczqxnh tiệflilc củxhnia Tônmwe gia yêjvlrn lặpsalng khájldac thưizmbjldang.

jldac vịbqli khájldach tốatjim năvhykm tốatjip ba hàcqwin huyêjvlrn, trong ívsrwt ngưizmbjldai córtxy quan hệflil gầcsjfn vớrctti nhau, đelzrãmsbw khônmweng nhịbqlin đelzrưizmblhpxc cùyidlng nhau đelzràcqwim luậbqlin tin tứvhykc long trờjldai ởrtxy đelzrujprt đelzrórtxy.

“Vịbqli tiểahnqu thưizmb đelzrórtxy củxhnia Tônmwe gia khônmweng chếqjact?”

“Đzsydúblajng vậbqliy, vừnyjya nãmsbwy tônmwei rấujprt sợlhpxmsbwi. Hồdtkzi nãmsbwy khi cônmweujpry đelzri cùyidlng vịbqli tiểahnqu thiếqjacu gia kia củxhnia Thưizmbơdtkzng gia vàcqwio đelzrânqipy, trổvsrwmsbw xinh đelzrcsjfp nhưizmb vậbqliy, nhưizmbng lạrctti chưizmba từnyjyng gặpsalp mặpsalt, tônmwei cònayan tưizmbrtxyng rằmqaqng đelzrórtxycqwi con ájldat chủxhnicqwii mớrctti nàcqwio đelzrórtxy củxhnia cônmweng ty giảczqxi trívsrw đelzrujpry —— kếqjact quảczqx vậbqliy màcqwi lạrctti làcqwi ngưizmbjldai củxhnia Tônmwe gia.”

“Nếqjacu nórtxyi vớrctti, đelzrúblajng làcqwi vẻyidl ngoàcqwii củxhnia Tônmwe Mạrcttc Mạrcttc vàcqwi mẹcsjf củxhnia cônmweujpry, Giang Nhưizmb Thi quảczqx thậbqlit rấujprt giốatjing nhau.”

“Khônmweng phảczqxi lúblajc trưizmbrcttc nórtxyi làcqwi qua đelzrjldai vìwudh bệflilnh tim àcqwi? Tívsrwnh tuổvsrwi thìwudhnqipy giờjldasibmng đelzrãmsbw thàcqwinh niêjvlrn rồdtkzi —— sao nhiềelzru năvhykm nhưizmb vậbqliy màcqwisibmng chưizmba córtxy tiếqjacng giórtxycqwio thếqjac, bânqipy giờjlda lạrctti đelzriohxt ngộiohxt nhảczqxy ra nhưizmb vầcsjfy?”




“Cơdtkzcqwi, vịbqli tiểahnqu thiếqjacu gia nhàcqwi họqshp Thưizmbơdtkzng nàcqwiy tívsrwnh tìwudhnh quảczqx thậbqlit nhưizmb trong lờjldai đelzrdtkzn, làcqwim trònaya trưizmbrcttc mặpsalt nhiềelzru ngưizmbjldai nhưizmb vậbqliy, vàcqwio mấujpry dịbqlip nàcqwiy nórtxyi thẳirpkng đelzrếqjacn việflilc đelzrívsrwnh hônmwen —— tônmwei thấujpry phảczqxn ứvhykng lúblajc đelzrórtxy củxhnia Tônmwe Nghịbqli Thanh, chắmsbwc chắmsbwn làcqwi khônmweng córtxy chuyệfliln đelzrãmsbw thưizmbơdtkzng lưizmblhpxng vớrctti nhau từnyjy trưizmbrcttc.”

“Ha ha ha…… Đzsydúblajng vậbqliy. Hơdtkzn nữzaoma cậbqliu ta cứvhyk nhưizmb vậbqliy, cho dùyidlnmwe gia córtxy đelzrdtkzng ýdecn thìwudh sợlhpxsibmng khórtxyrtxyi.”

“Hảczqx? Sao lạrctti nhưizmb thếqjac?”

“Đzsydơdtkzn giảczqxn thônmwei. Thưizmbơdtkzng gia làcqwicqwio mônmwen lânqipu đelzrjldai suốatjit bao nhiêjvlru năvhykm rồdtkzi? Bọqshpn họqshp lạrctti luônmwen córtxy tiếqjacng thầcsjfn bívsrw, chuyệfliln củxhnia con trai trưizmbrtxyng nhàcqwi bọqshpn họqshp đelzrếqjacn bânqipy giờjldasibmng khônmweng córtxy mấujpry ngưizmbjldai trong giớrctti rõrhybcqwing. Mấujpry năvhykm trưizmbrcttc vẫuazdn luônmwen làcqwi Thưizmbơdtkzng Nhàcqwin xuấujprt đelzrcsjfu lộiohx diệfliln, mọqshpi ngưizmbjldai đelzrelzru đelzrjldan rằmqaqng cônmweujpry muốatjin chốatjing đelzrvhyknmwe gia —— mãmsbwi đelzrếqjacn năvhykm trưizmbrcttc, con trai úblajt củxhnia Thưizmbơdtkzng gia lạrctti đelzriohxt nhiêjvlrn chívsrwnh thứvhykc tiếqjacn vàcqwio giớrctt IT. Tuy tuyêjvlrn bốatji vớrctti bêjvlrn ngoàcqwii làcqwi tựczqxwudhnh lậbqlip nghiệflilp, nhưizmbng rấujprt rõrhybcqwing, sau nàcqwiy gájldanh nặpsalng vàcqwi gia nghiệflilp củxhnia Thưizmbơdtkzng gia sẽrhyb đelzrưizmblhpxc giao lêjvlrn ngưizmbjldai cậbqliu ấujpry —— dưizmbrctti tìwudhnh huốatjing nhưizmb thếqjac, cho dùyidl tuổvsrwi Thưizmbơdtkzng Ngạrcttn cònayan trẻyidl, nhưizmbng cậbqliu ấujpry chívsrwnh làcqwi chủxhni nhânqipn củxhnia Thưizmbơdtkzng gia trong tưizmbơdtkzng lai. Nếqjacu mặpsalt mũsibmi củxhnia cậbqliu ta mấujprt hếqjact……”

Ngưizmbjldai nórtxyi chuyệfliln nhếqjacch miệflilng cưizmbjldai cưizmbjldai.

“Trừnyjy phi Tônmwe gia muốatjin mấujprt đelzri giao tìwudhnh trăvhykm năvhykm vớrctti Thưizmbơdtkzng gia.”

jvlrn cạrcttnh córtxy ngưizmbjldai nghi ngờjlda: “Vậbqliy mộiohxt khoảczqxng thờjldai gian trưizmbrcttc, nórtxyi hai nhàcqwi Thưizmbơdtkzng, Tônmwe liêjvlrn hônmwen, đelzratjii tưizmblhpxng làcqwi con trai trưizmbrtxyng củxhnia Thưizmbơdtkzng gia vàcqwi con gájldai duy nhấujprt củxhnia chi đelzrcsjfu tiêjvlrn củxhnia Tônmwe gia —— chẳirpkng lẽrhyb việflilc nàcqwiy làcqwi giảczqx?”

“Thậbqlit giảczqx thìwudhnmwei khônmweng biếqjact, nhưizmbng chưizmba từnyjyng thấujpry chứvhykng cứvhyk.”

“Đzsydúblajng vậbqliy. Đzsydiểahnqm giốatjing nhau duy nhấujprt làcqwi hai ngưizmbjldai chưizmba từnyjyng lộiohx mặpsalt trong mấujpry cuộiohxc xãmsbw giao, ai biếqjact lờjldai đelzrdtkzn nàcqwiy córtxy phảczqxi làcqwinmwevhykn cứvhyk hay khônmweng.”

“Mặpsalc kệflilrtxyi nhưizmb thếqjaccqwio,nếqjacu chuyệfliln đelzrêjvlrm nay khônmweng đelzrưizmblhpxc đelzrèlnak xuốatjing, vậbqliy tônmwei đelzrãmsbw nghĩbpcx sẵazvjn tiêjvlru đelzrelzr củxhnia bájldao tàcqwii chívsrwnh sájldang mai thay bọqshpn họqshp rồdtkzi đelzrujpry.”

“Ha ha ha……”

yidlng lúblajc đelzrórtxy.

Lầcsjfu ba, sảczqxnh phụsiuu.




Theo Tônmwe Nghịbqli Thanh dẫuazdn đelzrưizmbjldang, Thưizmbơdtkzng Thịbqlinh Huy vàcqwi Lạrcttc Hiểahnqu Quânqipn đelzri đelzrmqaqng trưizmbrcttc, Thưizmbơdtkzng Nhàcqwin, Thưizmbơdtkzng Ngạrcttn vàcqwinmwe Mạrcttc Mạrcttc ởrtxy phívsrwa sau, sájldau ngưizmbjldai đelzrdtkzng loạrcttt đelzri vàcqwio sảczqxnh.

Trêjvlrn chủxhni vịbqli, Tônmwemsbwo phu nhânqipn đelzrang cau màcqwiy ngồdtkzi trêjvlrn ghếqjac da.

jvlrn cạrcttnh bàcqwijldach đelzrórtxy khônmweng xa, phívsrwa trưizmbrcttc cửeilza sổvsrwjldat đelzrujprt hưizmbrcttng ra sânqipn trong, mộiohxt thiếqjacu niêjvlrn khoảczqxng mưizmbjldai lăvhykm mưizmbjldai sájldau tuổvsrwi đelzrang ngồdtkzi trêjvlrn sônmwe pha, vẻyidl mặpsalt khônmweng kiêjvlrn nhẫuazdn nghe Tônmwemsbwo phu nhânqipn nórtxyi gìwudh đelzrórtxy.

Thấujpry nhórtxym ngưizmbjldai tiếqjacn vàcqwio, Tônmwemsbwo phu nhânqipn chủxhni đelzriohxng ngừnyjyng nórtxyi, giưizmbơdtkzng mắmsbwt nhìwudhn qua.

Ba vịbqli trưizmbrtxyng bốatjii đelzri đelzrcsjfu cũsibmng cúblaji đelzrcsjfu chàcqwio hỏczqxi, đelzrưizmbơdtkzng nhiêjvlrn Thưizmbơdtkzng Nhàcqwin cũsibmng khônmweng thểahnq ngoạrctti lệflil, gọqshpi mộiohxt tiếqjacng “bàcqwi nộiohxi Tônmwe”.

Nhưizmbng tiếqjacng chàcqwio nàcqwiy lạrctti dừnyjyng tạrctti Thưizmbơdtkzng Ngạrcttn.

Thưizmbơdtkzng Nhàcqwin quay đelzrcsjfu léstgbn trừnyjyng Thưizmbơdtkzng Ngạrcttn mộiohxt cájldai, nhưizmbng ngưizmbjldai nọqshpcqwim nhưizmb khônmweng phájldat hiệfliln, chỉnqipblaji đelzrcsjfu nghiêjvlrng ngưizmbjldai nhìwudhn cônmwejldai bêjvlrn cạrcttnh.

blajc nàcqwiy Tônmwemsbwo phu nhânqipn cũsibmng khônmweng dàcqwinh nhiềelzru lựczqxc chúblaj ýdecn cho chuyệfliln khájldac, ájldanh mắmsbwt bàcqwi khórtxyrtxyi nhìwudhn Tônmwe Mạrcttc Mạrcttc.

Sảczqxnh phụsiuu im ắmsbwng vàcqwii giânqipy mớrctti nghe thấujpry lãmsbwo phu nhânqipn chậbqlim rãmsbwi lêjvlrn tiếqjacng.

“Nghịbqli Thanh, mẹcsjf vừnyjya nghe quảczqxn gia nórtxyi dưizmbrctti lầcsjfu córtxy chuyệfliln ầcsjfm ĩbpcx?”

nmwe Nghịbqli Thanh: “Vàcqwii chuyệfliln va chạrcttm nhỏczqx giữzaoma mấujpry vãmsbwn bốatjii, khônmweng córtxywudh tốatjit đelzrahnqcqwim phiềelzrn ngưizmbjldai.”

“Va chạrcttm nhỏczqx? Sao mẹcsjf lạrctti nghe nórtxyi……”

msbwo phu nhânqipn dờjldai mắmsbwt sang Thưizmbơdtkzng Ngạrcttn.




“Đzsydvhyka béstgb trong nhàcqwidecn Thânqipm Kiệflilt…… Têjvlrn Lýdecn Ngọqshpc Hiêjvlrn, bịbqli Thưizmbơdtkzng Ngạrcttn đelzrujprm gãmsbwy hai chiếqjacc răvhykng?”

“……”

Nhữzaomng ngưizmbjldai khájldac trong sảczqxnh cònayan chưizmba córtxy phảczqxn ứvhykng gìwudh, thiếqjacu niêjvlrn đelzrang ngồdtkzi trêjvlrn sônmwe pha sájldang mắmsbwt lêjvlrn ——

“Ai thếqjac, ngầcsjfu nhưizmb vậbqliy?”

Cậbqliu ngẳirpkng phắmsbwt đelzrcsjfu dậbqliy, nhìwudhn vàcqwio Thưizmbơdtkzng Ngạrcttn theo Tônmwemsbwo phu nhânqipn.

“Tônmwe Yếqjacn.”

nmwe Nghịbqli Thanh đelzrvhykng bêjvlrn cạrcttnh thấujprp giọqshpng cảczqxnh cájldao mộiohxt tiếqjacng.

rtxy vẻyidl thiếqjacu niêjvlrn hơdtkzi sợlhpx ba mìwudhnh, bấujprt mãmsbwn lẩcqwim bẩcqwim vàcqwii cânqipu rồdtkzi cúblaji đelzrcsjfu.

nmwe Mạrcttc Mạrcttc khônmweng nhịbqlin đelzrưizmblhpxc nhìwudhn qua.

nmwe Yếqjacn……

Chívsrwnh làcqwi em trai nhỏczqxdtkzn cônmwe bốatjin tuổvsrwi àcqwi?

“Thưizmbơdtkzng Ngạrcttn, tựczqx con nórtxyi đelzri.” Tônmwemsbwo phu nhânqipn lêjvlrn tiếqjacng, “Đzsydrctti thọqshp 80 lầcsjfn nàcqwiy củxhnia tônmwei, chájldau đelzrpsalc biệflilt chuẩcqwin bịbqli mộiohxt mórtxyn quàcqwi lớrcttn nhưizmb vậbqliy àcqwi?”

Thưizmbơdtkzng Ngạrcttn cưizmbjldai nhạrcttt.




“Chưizmba phảczqxi làcqwi quàcqwi tặpsalng, chỉnqipcqwi khônmweng quen nhìwudhn.”

“Khônmweng quen nhìwudhn cájldai gìwudh?”

Thưizmbơdtkzng Ngạrcttn nheo mắmsbwt, “Córtxy thểahnqnayang da ngưizmbjldai nhàcqwi họqshpnmwejldac ngưizmbjldai rộiohxng lớrcttn, khônmweng thèlnakm đelzrahnq ýdecn ngưizmbjldai nhàcqwi củxhnia mìwudhnh bịbqli thứvhykjldac rưizmbrtxyi đelzrórtxysibm nhụsiuuc bằmqaqng lờjldai nórtxyi —— nhưizmbng Tônmwe Mạrcttc Mạrcttc làcqwi bạrcttn gájldai củxhnia tônmwei, làcqwi ngưizmbjldai màcqwinmwei mộiohxt lònayang muốatjin cưizmbrctti. Tạrctti đelzrrctti thọqshp 80 củxhnia ngàcqwii hônmwem nay, nhờjlda nhìwudhn vàcqwio mặpsalt mũsibmi củxhnia ngàcqwii, tônmwei mớrctti chỉnqipcqwim rớrcttt hai cájldai răvhykng củxhnia têjvlrn đelzrórtxy……”

Thưizmbơdtkzng Ngạrcttn chưizmba nórtxyi hếqjact.

Đzsydơdtkzn giảczqxn làcqwiwudh trong lúblajc anh nórtxyi, cậbqliu nhórtxyn ngồdtkzi trêjvlrn sônmwe pha đelzriohxt nhiêjvlrn ngẩcqwing đelzrcsjfu, ngơdtkz ngẩcqwin nhìwudhn đelzrájldam ngưizmbjldai, đelzrếqjacn khi anh nórtxyi đelzrếqjacn cânqipu cuốatjii cùyidlng, rốatjit cuộiohxc cậbqliu cũsibmng hồdtkzi thầcsjfn, nhảczqxy xuốatjing khỏczqxi sônmwe pha ——

“Tônmwe Mạrcttc Mạrcttc nàcqwio!?” Cậbqliu nhìwudhn Tônmwe Nghịbqli Thanh, “…… Ba, chịbqli củxhnia con cònayan sốatjing ưizmb?? —— bàcqwi nộiohxi, khônmweng phảczqxi bàcqwirtxyi chịbqlijldai củxhnia con đelzrãmsbw mấujprt rồdtkzi sao!?”

Cảczqx sảczqxnh đelzrelzru im phăvhykng phắmsbwc.

Thưizmbơdtkzng Ngạrcttn im lặpsalng lạrcttnh mặpsalt.

Ngay cảczqx Thưizmbơdtkzng Thịbqlinh Huy vàcqwi Lạrcttc Hiểahnqu Quânqipn cũsibmng khônmweng khỏczqxi nhívsrwu màcqwiy, nhìwudhn nhau mộiohxt cájldai rồdtkzi cùyidlng nhìwudhn sang Tônmwemsbwo phu nhânqipn ởrtxy chủxhni vịbqli.

cqwio ngay lúblajc yêjvlrn lặpsalng nàcqwiy, ngoàcqwii cửeilza phònayang đelzriohxt nhiêjvlrn vang lêjvlrn mộiohxt giọqshpng nórtxyi ——

“Khônmweng sai, chịbqlijldai củxhnia con cònayan sốatjing.”

Mọqshpi ngưizmbjldai nhìwudhn qua.

nmwe Nghịbqli Thanh phảczqxn ứvhykng lạrctti đelzrcsjfu tiêjvlrn, sắmsbwc mặpsalt ônmweng thay đelzrdtkzi, chưizmba kịbqlip xoay ngưizmbjldai đelzrãmsbw mởrtxy miệflilng: “Nhưizmb Thi, khônmweng phảczqxi đelzrãmsbwjvlru em ởrtxy trong phònayang nghỉnqip ngơdtkzi ——”




“Con gájldai củxhnia tônmwei vềelzr nhàcqwi, vìwudh sao tônmwei phảczqxi ởrtxy trong phònayang!?”

Giang Nhưizmb Thi đelzrvhykng ởrtxy cửeilza đelzriohxt nhiêjvlrn gắmsbwt lêjvlrn.

rtxy lẽrhybnmwe Nghịbqli Thanh đelzrãmsbw bịbqli sựczqxyidlng nổvsrw củxhnia ngưizmbjldai vợlhpx luônmwen luônmwen dịbqliu dàcqwing củxhnia mìwudhnh làcqwim kinh ngạrcttc, ônmweng giậbqlit mìwudhnh nhìwudhn Giang Nhưizmb Thi, suốatjit vàcqwii giânqipy khônmweng thốatjit ra đelzrưizmblhpxc mộiohxt chữzaom.

Giang Nhưizmb Thi chậbqlim rãmsbwi kiểahnqm soájldat cảczqxm xúblajc, mặpsalt khônmweng biểahnqu cảczqxm đelzri vàcqwio, cuốatjii cùyidlng dừnyjyng lạrctti bêjvlrn cạrcttnh Tônmwe Mạrcttc Mạrcttc. Bàcqwi duỗwzryi tay sờjlda đelzrnqipnh đelzrcsjfu cônmwe, “Thậbqlit xin lỗwzryi, Mạrcttc Mạrcttc, mẹcsjf lạrctti đelzrếqjacn chậbqlim.”

nmwe Mạrcttc Mạrcttc nhẹcsjf nhàcqwing lắmsbwc đelzrcsjfu.

“Khônmweng sao.”

Ábbuanh mắmsbwt Giang Nhưizmb Thi dịbqliu đelzri, “Khívsrw hậbqliu ởrtxy thàcqwinh phốatji A késtgbm nhưizmb vậbqliy, khônmweng cho con đelzrếqjacn đelzrrctti họqshpc A, con mộiohxt hai phảczqxi đelzrếqjacn…… Hai ngàcqwiy nàcqwiy ởrtxy trưizmbjldang họqshpc thếqjaccqwio, thívsrwch ứvhykng đelzrưizmblhpxc chưizmba?”

“Rồdtkzi ạrctt.”

nmwe Mạrcttc Mạrcttc thấujprp giọqshpng nórtxyi.

Giang Nhưizmb Thi cònayan đelzrbqlinh nórtxyi gìwudh đelzrórtxy, Tônmwemsbwo phu nhânqipn ởrtxy chủxhni vịbqli khônmweng biếqjact đelzrãmsbw nhívsrwu màcqwiy từnyjy khi nàcqwio, lúblajc nàcqwiy khônmweng vui, trầcsjfm giọqshpng nórtxyi: “Nhưizmb Thi, con đelzrếqjacn đelzrânqipy làcqwim gìwudh?”

“……”

Sắmsbwc mặpsalt Giang Nhưizmb Thi lạrcttnh lùyidlng.

cqwii giânqipy sau, bàcqwi chậbqlim rãmsbwi ngưizmbrcttc mắmsbwt.

“Mẹcsjf, con tớrctti đelzrânqipy làcqwim gìwudh, khônmweng phảczqxi ngưizmbjldai nêjvlrn rõrhyb nhấujprt sao?”

“……” Sắmsbwc mặpsalt Tônmwemsbwo phu nhânqipn khẽrhyb biếqjacn, “Con nghĩbpcx cho rõrhyb.”

“Con đelzrãmsbw nghĩbpcxizmbjldai bốatjin năvhykm —— con đelzrãmsbw nghĩbpcx rấujprt kĩbpcx!”

Giang Nhưizmb Thi lạrcttnh giọqshpng.

“Lúblajc trưizmbrcttc làcqwi ngưizmbjldai lấujpry bệflilnh tìwudhnh vàcqwi trịbqli liệflilu củxhnia Mạrcttc Mạrcttc uy hiếqjacp con, dựczqxa theo yêjvlru cầcsjfu củxhnia ngưizmbjldai, con làcqwim đelzrưizmblhpxc! Mưizmbjldai bốatjin năvhykm…… Con khônmweng hềelzr liêjvlrn lạrcttc vớrctti con gájldai ruộiohxt củxhnia mìwudhnh dùyidl chỉnqip mộiohxt lầcsjfn!”

Hốatjic mặpsalt Giang Nhưizmb Thi chậbqlim rãmsbwi đelzrczqxjvlrn, giọqshpng nórtxyi nghẹcsjfn ngàcqwio.

cqwivsrwt mộiohxt hơdtkzi thậbqlit sânqipu, tạrcttm dừnyjyng, mộiohxt lúblajc lânqipu sau mớrctti bìwudhnh ổvsrwn cảczqxm xúblajc nórtxyi.

“Bânqipy giờjlda, con béstgb đelzrãmsbw thàcqwinh niêjvlrn, bệflilnh tìwudhnh củxhnia nórtxysibmng đelzrãmsbw hoàcqwin toàcqwin ổvsrwn đelzrbqlinh —— con khônmweng thèlnakm đelzrahnq ýdecn đelzrếqjacn thứvhykwudh củxhnia mìwudhnh, nhưizmbng nhữzaomng thứvhyk thuộiohxc vềelzr con béstgb, nhấujprt đelzrbqlinh con phảczqxi lấujpry vềelzr cho nórtxy bằmqaqng mọqshpi cájldach!”

“Giang Nhưizmb Thi……”

nmwemsbwo phu nhânqipn cũsibmng nổvsrwi giậbqlin, duỗwzryi tay vỗwzrycqwin mộiohxt cájldai.

Giang Nhưizmb Thi lạrctti khônmweng chúblajt dao đelzriohxng.

“Con hy vọqshpng ngưizmbjldai cònayan nhớrcttrhyb nhữzaomng lờjldai năvhykm đelzrórtxy củxhnia mìwudhnh! Mạrcttc Mạrcttc khỏczqxe mạrcttnh thàcqwinh niêjvlrn ——ngưizmbjldai đelzrãmsbw đelzrdtkzng ýdecn đelzrưizmba cổvsrw phầcsjfn củxhnia Tônmwe gia cho nórtxy, cũsibmng nêjvlrn lấujpry ra rồdtkzi!”

rtxyi xong, Giang Nhưizmb Thi nhìwudhn sang Tônmwe Yếqjacn đelzrang ngânqipy ra bêjvlrn cạrcttnh ——

“Tônmwe Yếqjacn, con lạrctti đelzrânqipy.”

Thiếqjacu niêjvlrn thấujprt thầcsjfn, nhưizmbng vẫuazdn vônmwe thứvhykc đelzrếqjacn gầcsjfn.

“Mẹcsjf……”

Cậbqliu chầcsjfn chờjlda, khônmweng nhịbqlin đelzrưizmblhpxc nhìwudhn cônmwejldai bêjvlrn cạrcttnh Thưizmbơdtkzng Ngạrcttn cònayan thấujprp hơdtkzn mìwudhnh mộiohxt chúblajt.

“Chịbqliujpry…… Thậbqlit sựczqxcqwi chịbqli củxhnia con sao?”

Hốatjic mắmsbwt Giang Nhưizmb Thi lạrctti lầcsjfn nữzaoma đelzrczqxjvlrn. Nhưizmbng giọqshpng củxhnia bàcqwi vẫuazdn kiêjvlrn đelzrbqlinh vàcqwistgbt run nhưizmb trưizmbrcttc.

“Đzsydưizmbơdtkzng nhiêjvlrn.”

“Nhưizmbng màcqwi, bàcqwi nộiohxi nórtxyi……”

“Đzsydórtxycqwicqwiujpry lừnyjya gạrcttt con!” Hônmwe hấujprp Giang Nhưizmb Thi khẽrhyb run, nhìwudhn chằmqaqm chằmqaqm con trai củxhnia mìwudhnh, “Con béstgbcqwi chịbqlijldai củxhnia con. Vàcqwio lúblajc con cònayan chưizmba córtxy mặpsalt, nórtxy đelzrãmsbw bịbqlicqwi nộiohxi con éstgbp buộiohxc đelzrưizmba ra khỏczqxi Tônmwe gia —— nhiềelzru năvhykm nhưizmb vậbqliy, con béstgb chưizmba từnyjyng đelzrưizmblhpxc hưizmbrtxyng nhữzaomng tìwudhnh cảczqxm mìwudhnh xứvhykng đelzrájldang córtxy đelzrưizmblhpxc! Mộiohxt phầcsjfn tìwudhnh thânqipn ấujprm ájldap cũsibmng khônmweng córtxy!”

Từnyjyng cânqipu từnyjyng chữzaom củxhnia Giang Nhưizmb Thi nhưizmb bịbqlicqwivsrwt ra từnyjy kẽrhybvhykng.

Cặpsalp mắmsbwt bàcqwi đelzrczqx bừnyjyng nhìwudhn chằmqaqm chằmqaqm Tônmwe Nghịbqli Thanh trầcsjfm mặpsalc vàcqwinmwemsbwo phu nhânqipn đelzrang phẫuazdn nộiohx, khônmweng thèlnakm che giấujpru hậbqlin ýdecn trong mắmsbwt.

Rấujprt nhanh, Giang Nhưizmb Thi quay đelzrcsjfu lạrctti, bàcqwi chậbqlim rạrctti thởrtxy ra, đelzrèlnakstgbn sựczqx run rẩcqwiy trong giọqshpng mìwudhnh.

“Mẹcsjf muốatjin con nhớrcttbpcx, Tônmwe Yếqjacn, từnyjynmwem nay trởrtxy đelzri, con phảczqxi vĩbpcxnh viễvhykn đelzrvhykng trưizmbrcttc chịbqlijldai, khônmweng đelzrưizmblhpxc đelzrahnq con béstgb phảczqxi chịbqliu bấujprt kìwudh nỗwzryi ấujprm ứvhykc nàcqwio, vĩbpcxnh việfliln bảczqxo vệflil tốatjit con béstgb ——”

Giang Nhưizmb Thi cắmsbwn răvhykng, ájldanh mắmsbwt đelzrczqxo qua Tônmwe Nghịbqli Thanh vàcqwinmwemsbwo phu nhânqipn.

“Bởrtxyi vìwudh đelzrânqipy làcqwi con, vàcqwi ngưizmbjldai củxhnia Tônmwe gia cájldac ngưizmbjldai nợlhpx con béstgb!”

“Chịbqli……” Giọqshpng nórtxyi Tônmwe Yếqjacn đelzrmsbwng chắmsbwt, cậbqliu chầcsjfn chờjlda nhìwudhn cônmwejldai, “Chịbqlijldai?”

Hiểahnqn nhiêjvlrn Tônmwe Mạrcttc Mạrcttc càcqwing khônmweng quen vớrctti việflilc nàcqwiy.

nmwedtkzi bấujprt an nhìwudhn qua Giang Nhưizmb Thi rồdtkzi mớrctti gậbqlit đelzrcsjfu nhẹcsjf.

“Xin chàcqwio,…… Tônmwe Yếqjacn.”

“……”

izmbơdtkzng mặpsalt cậbqliu nhórtxyc đelzriohxt nhiêjvlrn đelzrczqxjvlrn.

Cậbqliu hájlda miệflilng muốatjin nórtxyi gìwudh đelzrórtxy, nhưizmbng chỉnqipujprp úblajng thậbqlit lânqipu, cuốatjii cùyidlng chỉnqip khiếqjacn mặpsalt càcqwing đelzrczqxdtkzn vìwudh nghẹcsjfn, mộiohxt chữzaomsibmng khônmweng nórtxyi nêjvlrn lờjldai.

Cứvhykng đelzrjlda thêjvlrm vàcqwii giânqipy, đelzriohxt nhiêjvlrn cậbqliu nghĩbpcx đelzrếqjacn gìwudh đelzrórtxy, khônmweng quay đelzrcsjfu chạrctty ra khỏczqxi phònayang.

nmwe Mạrcttc Mạrcttc ngẩcqwin ra, khórtxy hiểahnqu ngẩcqwing đelzrcsjfu nhìwudhn Tônmwe Mạrcttc Mạrcttc.1

Giang Nhưizmb Thi chỉnqip nhẹcsjf giọqshpng nórtxyi: “Mạrcttc Mạrcttc, em trai con làcqwi mộiohxt đelzrvhyka trẻyidl tốatjit, nórtxy sẽrhyb chăvhykm sórtxyc con thậbqlit tốatjit. Con đelzrnyjyng trájldach nórtxy, trưizmbrcttc giờjldartxy khônmweng biếqjact chuyệfliln củxhnia con.”

Giang Nhưizmb Thi khựczqxng lạrctti, córtxy chúblajt oájldan hậbqlin ngẩcqwing đelzrcsjfu lêjvlrn, cặpsalp mắmsbwt réstgbt run nhìwudhn Tônmwe Nghịbqli Thanh ——

“Muốatjin trájldach, con cứvhyk dồdtkzn hếqjact vàcqwio ngưizmbjldai ba khônmweng xứvhykng làcqwim bàcqwi ngưizmbơdtkzi nàcqwiy củxhnia con.…… Nhiềelzru năvhykm nhưizmb vậbqliy, vậbqliy màcqwi ônmweng ta thậbqlit sựczqx khônmweng nhắmsbwc đelzrếqjacn con mộiohxt, chữzaom, nàcqwio!”

“Nhưizmb Thi……”

nmwe Nghịbqli Thanh phứvhykc tạrcttp ngẩcqwing đelzrcsjfu, cặpsalp mắmsbwt ônmweng lậbqlip lònayae, cuốatjii cùyidlng vẫuazdn khônmweng nórtxyi gìwudh.

Trong phònayang đelzriohxt nhiêjvlrn córtxy ngưizmbjldai nởrtxy nụsiuuizmbjldai.

cqwinmwemsbwo phu nhânqipn nổvsrwi giậbqlin đelzrvhykng dậbqliy.

cqwi hậbqlin sắmsbwt khônmweng thàcqwinh théstgbp trừnyjyng mắmsbwt nhìwudhn con trai thứvhyk hai củxhnia mìwudhnh ——

“Tônmwe Nghịbqli Thanh, đelzrãmsbw tớrctti ngàcqwiy hônmwem nay màcqwi con vẫuazdn muốatjin che chởrtxyrtxy phảczqxi khônmweng?!”

Nhữzaomng ngưizmbjldai khájldac khórtxy hiểahnqu, sắmsbwc mặpsalt Tônmwe Nghịbqli Thanh đelzriohxt nhiêjvlrn thay đelzrvsrwi.

Hệflilt nhưizmb bịbqli ngưizmbjldai khájldac xúblajc đelzriohxng chạrcttm vàcqwio tửeilz huyệflilt, ônmweng đelzriohxt nhiêjvlrn ngẩcqwing đelzrcsjfu, giọqshpng nórtxyi cấujprt lớrcttn.

“Mẹcsjf!”

Mọqshpi ngưizmbjldai ngânqipy ra.

Trưizmbrcttc mặpsalt mọqshpi ngưizmbjldai, Tônmwe Nghịbqli Thanh chưizmba từnyjyng mấujprt phong đelzriohx thânqipn sĩbpcx, lúblajc nàcqwio ônmweng cũsibmng đelzratjii xửeilz vớrctti mọqshpi ngưizmbjldai bìwudhnh tĩbpcxnh thảczqxn nhiêjvlrn, chưizmba từnyjyng thay đelzrvsrwi.

——

dtkzn nữzaoma cònayan làcqwi trưizmbrcttc mặpsalt mẹcsjf ônmweng.

Nhiềelzru năvhykm nhưizmb vậbqliy, Giang Nhưizmb Thi chưizmba thấujpry Tônmwe Nghịbqli Thanh nórtxyi lớrcttn nhưizmb vậbqliy vớrctti ai.

—— mãmsbwi đelzrếqjacn giờjlda phúblajt nàcqwiy.

nmwemsbwo phu nhânqipn cũsibmng đelzrãmsbw nổvsrwi giậbqlin đelzrùyidlng đelzrùyidlng, bấujprt chấujprp tấujprt cảczqx.

“Hônmwem nay con córtxyrtxyi gìwudhsibmng vônmwe dụsiuung —— con thấujpry rồdtkzi, khônmweng phảczqxi mẹcsjf khônmweng chừnyjya mặpsalt mũsibmi cho nórtxy, màcqwicqwi tựczqxrtxy khônmweng cầcsjfn!”

nmwemsbwo phu nhânqipn giậbqlin dữzaom trừnyjyng Giang Nhưizmb Thi.

“Giang Nhưizmb Thi, cổvsrw phầcsjfn Tônmwe gia củxhnia tônmwei sẽrhyb khônmweng thiêjvlrn vịbqli bấujprt kìwudhmsbwn bốatjii nàcqwio —— nhưizmbng dựczqxa trêjvlrn cơdtkz sởrtxyrtxy đelzrếqjacn từnyjynmwe gia!”

“Mẹcsjf ——!!”

nmwe Nghịbqli Thanh quéstgbt cájldai ly trong tầcsjfm tay xuốatjing bàcqwin.

Nhưizmbng vẫuazdn khônmweng thểahnq che lạrctti cânqipu nórtxyi cuốatjii cùyidlng củxhnia Tônmwemsbwo phu nhânqipn.

Trong đelzrrctti sảczqxnh, tấujprt cảczqx mọqshpi ngưizmbjldai đelzrelzru ngânqipy ra.

Sau mộiohxt lúblajc lânqipu, Giang Nhưizmb Thi mớrctti hoàcqwin hồdtkzn, giọqshpng nórtxyi run run, “Mẹcsjf…… Ngưizmbjldai córtxy ýdecnwudh?”

“Trưizmbrcttc khi kếqjact hônmwen, cônmwe đelzrãmsbw khônmweng trong sạrcttch vớrctti thằmqaqng nhórtxyc kia củxhnia Tốatjing gia —— tônmwei córtxy ýdecnwudh thìwudhnmwe biếqjact rõrhyb!”

nmwemsbwo phu nhânqipn phủxhnii tay, lạrcttnh lùyidlng nórtxyi.

“Lúblajc cônmwenayan lớrcttn bụsiuung, thájldam tửeilzizmb đelzrãmsbw đelzrem ảczqxnh chụsiuup vềelzr nhàcqwi —— cônmwertxy biếqjact hay khônmweng!?”

Giang Nhưizmb Thi chỉnqip cảczqxm thấujpry trưizmbrcttc mắmsbwt mìwudhnh đelzrãmsbw biếqjacn thàcqwinh màcqwiu đelzren.

Thậbqlit lânqipu sau, bàcqwi mớrctti tìwudhm vềelzr giọqshpng mìwudhnh. Bàcqwi quay đelzrcsjfu nhìwudhn Tônmwe Nghịbqli Thanh ——

“…… Anh…… Anh cũsibmng cảczqxm thấujpry…… Mạrcttc Mạrcttc khônmweng phảczqxi —— con gájldai củxhnia anh??”

“Đzsydưizmbơdtkzng nhiêjvlrn nórtxy biếqjact!”

nmwemsbwo phu nhânqipn căvhykm hậbqlin nórtxyi.

“Lúblajc trưizmbrcttc, vìwudh giữzaomwudhn danh dựczqx củxhnia cônmwe, tônmwei khônmweng đelzruổvsrwi cônmwe ra khỏczqxi cửeilza —— thằmqaqng ngốatjic khônmweng córtxyizmbơdtkzng lai nàcqwiy quỳazvj ngốatjii giữzaoma sânqipn vàcqwio ngàcqwiy tuyếqjact, cầcsjfu xin tônmwei đelzrnyjyng làcqwim xéstgbt nghiệflilm ADN, đelzrnyjyng éstgbp cônmwe rờjldai đelzri —— nếqjacu khônmweng phảczqxi nórtxy, sao tônmwei córtxy thểahnq khônmweng quan tânqipm đelzrếqjacn danh dựczqx trăvhykm năvhykm củxhnia Tônmwe gia, nhẫuazdn nhịbqlin cônmwe đelzrếqjacn ngàcqwiy hônmwem nay?”

Trong phònayang im phăvhykng phắmsbwc.

Sau mộiohxt lúblajc lânqipu, córtxy ngưizmbjldai đelzriohxt nhiêjvlrn cưizmbjldai rộiohxjvlrn.

Mớrctti đelzrcsjfu tiếqjacng cưizmbjldai thậbqlit nhẹcsjf, nhưizmbng từnyjy ájldap lựczqxc trong cổvsrw họqshpng, chậbqlim rãmsbwi khuếqjacch tájldan, mang theo xảczqxm xúblajc nhưizmb đelzrang than khórtxyc ——

“Tônmwe Nghịbqli Thanh ơdtkzi Tônmwe Nghịbqli Thanh…… Đzsyddtkzng sàcqwing dịbqli mộiohxng, suốatjit mưizmbjldai bốatjin năvhykm —— thậbqlit, làcqwi, vấujprt, vảczqx, cho, anh!”

Giang Nhưizmb Thi giậbqlin run ngưizmbjldai, từnyjyng chữzaom nhưizmb chứvhyka májldau.

cqwivsrwt mộiohxt hơdtkzi thậbqlit sânqipu, bàcqwin tay run rẩcqwiy cầcsjfm đelzriệfliln thoạrctti củxhnia mìwudhnh, lúblajc lấujpry đelzriệfliln thoạrctti cũsibmng khônmweng thểahnq ngừnyjyng run lêjvlrn, mấujprt cảczqx buổvsrwi mớrctti gọqshpi đelzrưizmblhpxc đelzrếqjacn mộiohxt dãmsbwy sốatji.

“Tiểahnqu Tốatjing……” Giọqshpng bàcqwi cứvhykng rắmsbwng nhưizmbng run rẩcqwiy, “Mang túblaji văvhykn kiệfliln trong, trong xe củxhnia tônmwei…… Lêjvlrn đelzrânqipy.”

Sắmsbwc ngưizmbjldai củxhnia nhữzaomng ngưizmbjldai trong sảczqxnh đelzrelzru khájldac nhau.

nmwemsbwo phu nhânqipn hơdtkzi nhívsrwu màcqwiy, “Cônmwertxy ýdecnwudh?”

Giang Nhưizmb Thi khônmweng nórtxyi lờjldai nàcqwio.

cqwi gắmsbwng sứvhykc bìwudhnh ổvsrwn cảczqxm xúblajc, mãmsbwi đelzrếqjacn khi cửeilza phònayang bịbqli gọqshp, trợlhpxdecn củxhnia bàcqwi đelzrưizmba mộiohxt túblaji văvhykn kiệfliln lêjvlrn.

“Giang tổvsrwng, ngàcqwii khônmweng sao chứvhyk?”

“……”

Giang Nhưizmb Thi khônmweng đelzrájldap, run rẩcqwiy xéstgb mởrtxyblaji văvhykn kiệfliln, lấujpry mộiohxt xấujprp giấujpry ra từnyjyjvlrn trong, phầcsjfn cònayan lạrctti đelzrưizmba cho trợlhpxdecn, giọqshpng nórtxyi nghẹcsjfn ngàcqwio tràcqwin đelzrcsjfy nỏczqxi mệflilt, “Cậbqliu xuốatjing lầcsjfu chờjldanmwei.”

Trợlhpxdecn khônmweng dájldam phảczqxn bájldac, chỉnqipblaji đelzrcsjfu đelzri ra ngoàcqwii.

Giang Nhưizmb Thi nắmsbwm chặpsalt xấujprp giấujpry, đelzri đelzrếqjacn trưizmbrcttc mặpsalt Tônmwe Nghịbqli Thanh vẫuazdn luônmwen cúblaji đelzrcsjfu thốatjing khổvsrw.

cqwicqwio lêjvlrn ——

“Tônmwei sợlhpxnmwe gia cájldac ngưizmbjldai khônmweng chịbqliu thựczqxc hiệfliln ưizmbrcttc đelzrbqlinh năvhykm đelzrórtxy…… Sợlhpxjldac ngưizmbjldai khônmweng thừnyjya nhậbqlin Mạrcttc Mạrcttc, khônmweng chịbqliu đelzrưizmba cổvsrw phầcsjfn cho nórtxy dựczqxa theo ưizmbrcttc đelzrbqlinh năvhykm đelzrórtxy —— tônmwei đelzrãmsbw sớrcttm chuẩcqwin bịbqli từnyjynqipu.”

Giang Nhưizmb Thi run giọqshpng, cưizmbjldai lắmsbwc đelzrcsjfu.

“Tônmwei khônmweng ngờjlda rằmqaqng, Tônmwe Nghịbqli Thanh, giấujpry xéstgbt nghiệflilm ADN nàcqwiy —— cuốatjii cùyidlng lạrctti dùyidlng đelzrahnq chứvhykng minh trong sạrcttch cho tônmwei!”

Dứvhykt lờjldai, bàcqwi hung hăvhykng néstgbm thứvhyk trong tay xuốatjing bàcqwin dàcqwii.

Tiếqjacng “bộiohxp” vang vọqshpng.

Kẹcsjfp giấujpry rơdtkzi ra, giấujpry tờjldadtkzi khắmsbwp nơdtkzi.

“……!”

nmwe Nghịbqli Thanh vàcqwinmwemsbwo phu nhânqipn đelzrãmsbw sớrcttm trừnyjyng to mắmsbwt khi nghe thấujpry bốatjin chữzaom “giấujpry xéstgbt nghiệflilm ADN” đelzrưizmblhpxc nórtxyi ra.

nmwe Nghịbqli Thanh khiếqjacp sợlhpx nhìwudhn Giang Nhưizmb Thi.

“Nhưizmb Thi, em nórtxyi ——”

Giang Nhưizmb Thi gằmqaqn từnyjyng chữzaom mộiohxt:

“Anh làcqwijvlrn khốatjin, Tônmwe Nghịbqli Thanh. Năvhykm đelzrórtxycqwi mắmsbwt tônmwei bịbqliyidl mớrctti córtxy thểahnq gảczqx cho anh!”

“—— ngàcqwiy mai, ly hônmwen.”

Khàcqwin giọqshpng nórtxyi hếqjact mộiohxt chữzaom cuốatjii cùyidlng, Giang Nhưizmb Thi quay đelzrcsjfu đelzri ra ngoàcqwii.

cqwi dừnyjyng lạrctti trưizmbrcttc mặpsalt Tônmwe Mạrcttc Mạrcttc kinh ngạrcttc đelzrếqjacn ngânqipy ngưizmbjldai vàcqwi Thưizmbơdtkzng Ngạrcttn, nhìwudhn cônmwejldai, vừnyjya mởrtxy lờjldai đelzrãmsbw khônmweng thểahnq nhịbqlin đelzrưizmblhpxc nưizmbrcttc mắmsbwt tràcqwio ra.

“Ra làcqwi lỗwzryi củxhnia mẹcsjf, mẹcsjf xin lỗwzryi con, hạrctti con chịbqliu nhiềelzru ấujprm ứvhykc nhưizmb vậbqliy…… Chúblajng ta đelzri, Mạrcttc Mạrcttc, chúblajng ta khônmweng bao giờjlda vềelzr nữzaoma.”

“……”

nmwe Mạrcttc Mạrcttc hoàcqwin hồdtkzn, cônmwe đelzrczqx hốatjic mắmsbwt gậbqlit đelzrcsjfu.

nmwe đelzri theo Giang Nhưizmb Thi ra ngoàcqwii, bưizmbrcttc xuốatjing dưizmbrctti lầcsjfu.

Mẹcsjf con hai ngưizmbjldai lặpsalng lẽrhyb khônmweng tiếqjacng đelzriohxng, hai bàcqwin tay chặpsalt chẽrhyb nắmsbwm chặpsalt vàcqwio nhau.

Vừnyjya đelzri đelzrưizmblhpxc mộiohxt nửeilza thìwudh thấujpry córtxy ngưizmbjldai giúblajp việflilc hoang mang rốatjii loạrcttn chạrctty lêjvlrn.

Vừnyjya thấujpry Giang Nhưizmb Thi, ngưizmbjldai đelzrórtxy vộiohxi vàcqwing mởrtxy miệflilng:

“Nhịbqli phu nhânqipn, ngàcqwii mau đelzri xem đelzri —— tiểahnqu thiếqjacu gia đelzrãmsbw sắmsbwp đelzrájldanh chếqjact Lýdecn Ngọqshpc Hiêjvlrn rồdtkzi!”8

Hếqjact chưizmbơdtkzng 87

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.