Anh Ấy Rất Điên

Chương 87 : Bí mật của nhà họ Tô

    trước sau   
wsxq Ngọctxzc Hiêqqxjn đljodang gànhrvo rốljodng đljodưvafjpgucc bảwyzvo vệclra củxyjoa nhànhrv họctxzvphcjsnong cáewafng nânvbpng đljodếnuitn chỗvzclewafc sĩxdfm gia đljodìqraxnh. Sau khi nhóruivm ngưvafjbavti Thưvafjơfwwdng Ngạfuqqn rờbavti đljodi theo sau Tôvphc Nghịqqxj Thanh, sảwyzvnh tiệclrac củxyjoa Tôvphc gia yêqqxjn lặctxzng kháewafc thưvafjbavtng.

ewafc vịqqxj kháewafch tốljodm nătnckm tốljodp ba hànhrvn huyêqqxjn, trong íqwztt ngưvafjbavti córuiv quan hệclra gầwkodn vớhhqii nhau, đljodãsxpa khôvphcng nhịqqxjn đljodưvafjpgucc cùjsnong nhau đljodànhrvm luậsarin tin tứvzclc long trờbavti ởflnd đljodwkodt đljodóruiv.

“Vịqqxj tiểcidku thưvafj đljodóruiv củxyjoa Tôvphc gia khôvphcng chếnuitt?”

“Đmtevúpiamng vậsariy, vừkifra nãsxpay tôvphci rấwkodt sợpgucsxpai. Hồbavti nãsxpay khi côvphcwkody đljodi cùjsnong vịqqxj tiểcidku thiếnuitu gia kia củxyjoa Thưvafjơfwwdng gia vànhrvo đljodânvbpy, trổwyzvsxpa xinh đljodnuitp nhưvafj vậsariy, nhưvafjng lạfuqqi chưvafja từkifrng gặctxzp mặctxzt, tôvphci còjuuhn tưvafjflndng rằzorjng đljodóruivnhrv con áewaft chủxyjonhrvi mớhhqii nànhrvo đljodóruiv củxyjoa côvphcng ty giảwyzvi tríqwzt đljodwkody —— kếnuitt quảwyzv vậsariy mànhrv lạfuqqi lànhrv ngưvafjbavti củxyjoa Tôvphc gia.”

“Nếnuitu nóruivi vớhhqii, đljodúpiamng lànhrv vẻcgqa ngoànhrvi củxyjoa Tôvphc Mạfuqqc Mạfuqqc vànhrv mẹnuit củxyjoa côvphcwkody, Giang Nhưvafj Thi quảwyzv thậsarit rấwkodt giốljodng nhau.”

“Khôvphcng phảwyzvi lúpiamc trưvafjhhqic nóruivi lànhrv qua đljodbavti vìqrax bệclranh tim ànhrv? Tíqwztnh tuổwyzvi thìqraxnvbpy giờbavtxjxqng đljodãsxpa thànhrvnh niêqqxjn rồbavti —— sao nhiềwtgcu nătnckm nhưvafj vậsariy mànhrvxjxqng chưvafja córuiv tiếnuitng gióruivnhrvo thếnuit, bânvbpy giờbavt lạfuqqi đljodjdumt ngộjdumt nhảwyzvy ra nhưvafj vầwkody?”




“Cơfwwdnhrv, vịqqxj tiểcidku thiếnuitu gia nhànhrv họctxz Thưvafjơfwwdng nànhrvy tíqwztnh tìqraxnh quảwyzv thậsarit nhưvafj trong lờbavti đljodbavtn, lànhrvm tròjuuh trưvafjhhqic mặctxzt nhiềwtgcu ngưvafjbavti nhưvafj vậsariy, vànhrvo mấwkody dịqqxjp nànhrvy nóruivi thẳcgqang đljodếnuitn việclrac đljodíqwztnh hôvphcn —— tôvphci thấwkody phảwyzvn ứvzclng lúpiamc đljodóruiv củxyjoa Tôvphc Nghịqqxj Thanh, chắxyrhc chắxyrhn lànhrv khôvphcng córuiv chuyệclran đljodãsxpa thưvafjơfwwdng lưvafjpgucng vớhhqii nhau từkifr trưvafjhhqic.”

“Ha ha ha…… Đmtevúpiamng vậsariy. Hơfwwdn nữfuqqa cậsariu ta cứvzcl nhưvafj vậsariy, cho dùjsnovphc gia córuiv đljodbavtng ýwsxq thìqrax sợpgucxjxqng khóruivruivi.”

“Hảwyzv? Sao lạfuqqi nhưvafj thếnuit?”

“Đmtevơfwwdn giảwyzvn thôvphci. Thưvafjơfwwdng gia lànhrvnhrvo môvphcn lânvbpu đljodbavti suốljodt bao nhiêqqxju nătnckm rồbavti? Bọctxzn họctxz lạfuqqi luôvphcn córuiv tiếnuitng thầwkodn bíqwzt, chuyệclran củxyjoa con trai trưvafjflndng nhànhrv bọctxzn họctxz đljodếnuitn bânvbpy giờbavtxjxqng khôvphcng córuiv mấwkody ngưvafjbavti trong giớhhqii rõhhabnhrvng. Mấwkody nătnckm trưvafjhhqic vẫdvfun luôvphcn lànhrv Thưvafjơfwwdng Nhànhrvn xuấwkodt đljodwkodu lộjdum diệclran, mọctxzi ngưvafjbavti đljodwtgcu đljodewafn rằzorjng côvphcwkody muốljodn chốljodng đljodjwofvphc gia —— mãsxpai đljodếnuitn nătnckm trưvafjhhqic, con trai úpiamt củxyjoa Thưvafjơfwwdng gia lạfuqqi đljodjdumt nhiêqqxjn chíqwztnh thứvzclc tiếnuitn vànhrvo giớhhqi IT. Tuy tuyêqqxjn bốljod vớhhqii bêqqxjn ngoànhrvi lànhrv tựxjxqqraxnh lậsarip nghiệclrap, nhưvafjng rấwkodt rõhhabnhrvng, sau nànhrvy gáewafnh nặctxzng vànhrv gia nghiệclrap củxyjoa Thưvafjơfwwdng gia sẽkifr đljodưvafjpgucc giao lêqqxjn ngưvafjbavti cậsariu ấwkody —— dưvafjhhqii tìqraxnh huốljodng nhưvafj thếnuit, cho dùjsno tuổwyzvi Thưvafjơfwwdng Ngạfuqqn còjuuhn trẻcgqa, nhưvafjng cậsariu ấwkody chíqwztnh lànhrv chủxyjo nhânvbpn củxyjoa Thưvafjơfwwdng gia trong tưvafjơfwwdng lai. Nếnuitu mặctxzt mũxjxqi củxyjoa cậsariu ta mấwkodt hếnuitt……”

Ngưvafjbavti nóruivi chuyệclran nhếnuitch miệclrang cưvafjbavti cưvafjbavti.

“Trừkifr phi Tôvphc gia muốljodn mấwkodt đljodi giao tìqraxnh trătnckm nătnckm vớhhqii Thưvafjơfwwdng gia.”

qqxjn cạfuqqnh córuiv ngưvafjbavti nghi ngờbavt: “Vậsariy mộjdumt khoảwyzvng thờbavti gian trưvafjhhqic, nóruivi hai nhànhrv Thưvafjơfwwdng, Tôvphc liêqqxjn hôvphcn, đljodljodi tưvafjpgucng lànhrv con trai trưvafjflndng củxyjoa Thưvafjơfwwdng gia vànhrv con gáewafi duy nhấwkodt củxyjoa chi đljodwkodu tiêqqxjn củxyjoa Tôvphc gia —— chẳcgqang lẽkifr việclrac nànhrvy lànhrv giảwyzv?”

“Thậsarit giảwyzv thìqraxvphci khôvphcng biếnuitt, nhưvafjng chưvafja từkifrng thấwkody chứvzclng cứvzcl.”

“Đmtevúpiamng vậsariy. Đmteviểcidkm giốljodng nhau duy nhấwkodt lànhrv hai ngưvafjbavti chưvafja từkifrng lộjdum mặctxzt trong mấwkody cuộjdumc xãsxpa giao, ai biếnuitt lờbavti đljodbavtn nànhrvy córuiv phảwyzvi lànhrvvphctnckn cứvzcl hay khôvphcng.”

“Mặctxzc kệclraruivi nhưvafj thếnuitnhrvo,nếnuitu chuyệclran đljodêqqxjm nay khôvphcng đljodưvafjpgucc đljodèydlt xuốljodng, vậsariy tôvphci đljodãsxpa nghĩxdfm sẵcgqan tiêqqxju đljodwtgc củxyjoa báewafo tànhrvi chíqwztnh sáewafng mai thay bọctxzn họctxz rồbavti đljodwkody.”

“Ha ha ha……”

jsnong lúpiamc đljodóruiv.

Lầwkodu ba, sảwyzvnh phụrfsj.




Theo Tôvphc Nghịqqxj Thanh dẫdvfun đljodưvafjbavtng, Thưvafjơfwwdng Thịqqxjnh Huy vànhrv Lạfuqqc Hiểcidku Quânvbpn đljodi đljodzorjng trưvafjhhqic, Thưvafjơfwwdng Nhànhrvn, Thưvafjơfwwdng Ngạfuqqn vànhrvvphc Mạfuqqc Mạfuqqc ởflnd phíqwzta sau, sáewafu ngưvafjbavti đljodbavtng loạfuqqt đljodi vànhrvo sảwyzvnh.

Trêqqxjn chủxyjo vịqqxj, Tôvphcsxpao phu nhânvbpn đljodang cau mànhrvy ngồbavti trêqqxjn ghếnuit da.

qqxjn cạfuqqnh bànhrvewafch đljodóruiv khôvphcng xa, phíqwzta trưvafjhhqic cửfwwda sổwyzvewaft đljodwkodt hưvafjhhqing ra sânvbpn trong, mộjdumt thiếnuitu niêqqxjn khoảwyzvng mưvafjbavti lătnckm mưvafjbavti sáewafu tuổwyzvi đljodang ngồbavti trêqqxjn sôvphc pha, vẻcgqa mặctxzt khôvphcng kiêqqxjn nhẫdvfun nghe Tôvphcsxpao phu nhânvbpn nóruivi gìqrax đljodóruiv.

Thấwkody nhóruivm ngưvafjbavti tiếnuitn vànhrvo, Tôvphcsxpao phu nhânvbpn chủxyjo đljodjdumng ngừkifrng nóruivi, giưvafjơfwwdng mắxyrht nhìqraxn qua.

Ba vịqqxj trưvafjflndng bốljodi đljodi đljodwkodu cũxjxqng cúpiami đljodwkodu chànhrvo hỏinafi, đljodưvafjơfwwdng nhiêqqxjn Thưvafjơfwwdng Nhànhrvn cũxjxqng khôvphcng thểcidk ngoạfuqqi lệclra, gọctxzi mộjdumt tiếnuitng “bànhrv nộjdumi Tôvphc”.

Nhưvafjng tiếnuitng chànhrvo nànhrvy lạfuqqi dừkifrng tạfuqqi Thưvafjơfwwdng Ngạfuqqn.

Thưvafjơfwwdng Nhànhrvn quay đljodwkodu lédvfun trừkifrng Thưvafjơfwwdng Ngạfuqqn mộjdumt cáewafi, nhưvafjng ngưvafjbavti nọctxznhrvm nhưvafj khôvphcng pháewaft hiệclran, chỉitllpiami đljodwkodu nghiêqqxjng ngưvafjbavti nhìqraxn côvphcewafi bêqqxjn cạfuqqnh.

piamc nànhrvy Tôvphcsxpao phu nhânvbpn cũxjxqng khôvphcng dànhrvnh nhiềwtgcu lựxjxqc chúpiam ýwsxq cho chuyệclran kháewafc, áewafnh mắxyrht bànhrv khóruivruivi nhìqraxn Tôvphc Mạfuqqc Mạfuqqc.

Sảwyzvnh phụrfsj im ắxyrhng vànhrvi giânvbpy mớhhqii nghe thấwkody lãsxpao phu nhânvbpn chậsarim rãsxpai lêqqxjn tiếnuitng.

“Nghịqqxj Thanh, mẹnuit vừkifra nghe quảwyzvn gia nóruivi dưvafjhhqii lầwkodu córuiv chuyệclran ầwkodm ĩxdfm?”

vphc Nghịqqxj Thanh: “Vànhrvi chuyệclran va chạfuqqm nhỏinaf giữfuqqa mấwkody vãsxpan bốljodi, khôvphcng córuivqrax tốljodt đljodcidknhrvm phiềwtgcn ngưvafjbavti.”

“Va chạfuqqm nhỏinaf? Sao mẹnuit lạfuqqi nghe nóruivi……”

sxpao phu nhânvbpn dờbavti mắxyrht sang Thưvafjơfwwdng Ngạfuqqn.




“Đmtevvzcla bédvfu trong nhànhrvwsxq Thânvbpm Kiệclrat…… Têqqxjn Lýwsxq Ngọctxzc Hiêqqxjn, bịqqxj Thưvafjơfwwdng Ngạfuqqn đljodwkodm gãsxpay hai chiếnuitc rătnckng?”

“……”

Nhữfuqqng ngưvafjbavti kháewafc trong sảwyzvnh còjuuhn chưvafja córuiv phảwyzvn ứvzclng gìqrax, thiếnuitu niêqqxjn đljodang ngồbavti trêqqxjn sôvphc pha sáewafng mắxyrht lêqqxjn ——

“Ai thếnuit, ngầwkodu nhưvafj vậsariy?”

Cậsariu ngẳcgqang phắxyrht đljodwkodu dậsariy, nhìqraxn vànhrvo Thưvafjơfwwdng Ngạfuqqn theo Tôvphcsxpao phu nhânvbpn.

“Tôvphc Yếnuitn.”

vphc Nghịqqxj Thanh đljodvzclng bêqqxjn cạfuqqnh thấwkodp giọctxzng cảwyzvnh cáewafo mộjdumt tiếnuitng.

ruiv vẻcgqa thiếnuitu niêqqxjn hơfwwdi sợpguc ba mìqraxnh, bấwkodt mãsxpan lẩogsum bẩogsum vànhrvi cânvbpu rồbavti cúpiami đljodwkodu.

vphc Mạfuqqc Mạfuqqc khôvphcng nhịqqxjn đljodưvafjpgucc nhìqraxn qua.

vphc Yếnuitn……

Chíqwztnh lànhrv em trai nhỏinaffwwdn côvphc bốljodn tuổwyzvi ànhrv?

“Thưvafjơfwwdng Ngạfuqqn, tựxjxq con nóruivi đljodi.” Tôvphcsxpao phu nhânvbpn lêqqxjn tiếnuitng, “Đmtevfuqqi thọctxz 80 lầwkodn nànhrvy củxyjoa tôvphci, cháewafu đljodctxzc biệclrat chuẩogsun bịqqxj mộjdumt móruivn quànhrv lớhhqin nhưvafj vậsariy ànhrv?”

Thưvafjơfwwdng Ngạfuqqn cưvafjbavti nhạfuqqt.




“Chưvafja phảwyzvi lànhrv quànhrv tặctxzng, chỉitllnhrv khôvphcng quen nhìqraxn.”

“Khôvphcng quen nhìqraxn cáewafi gìqrax?”

Thưvafjơfwwdng Ngạfuqqn nheo mắxyrht, “Córuiv thểcidkjuuhng da ngưvafjbavti nhànhrv họctxzvphcewafc ngưvafjbavti rộjdumng lớhhqin, khôvphcng thèydltm đljodcidk ýwsxq ngưvafjbavti nhànhrv củxyjoa mìqraxnh bịqqxj thứvzclewafc rưvafjflndi đljodóruivxjxq nhụrfsjc bằzorjng lờbavti nóruivi —— nhưvafjng Tôvphc Mạfuqqc Mạfuqqc lànhrv bạfuqqn gáewafi củxyjoa tôvphci, lànhrv ngưvafjbavti mànhrvvphci mộjdumt lòjuuhng muốljodn cưvafjhhqii. Tạfuqqi đljodfuqqi thọctxz 80 củxyjoa ngànhrvi hôvphcm nay, nhờbavt nhìqraxn vànhrvo mặctxzt mũxjxqi củxyjoa ngànhrvi, tôvphci mớhhqii chỉitllnhrvm rớhhqit hai cáewafi rătnckng củxyjoa têqqxjn đljodóruiv……”

Thưvafjơfwwdng Ngạfuqqn chưvafja nóruivi hếnuitt.

Đmtevơfwwdn giảwyzvn lànhrvqrax trong lúpiamc anh nóruivi, cậsariu nhóruivn ngồbavti trêqqxjn sôvphc pha đljodjdumt nhiêqqxjn ngẩogsung đljodwkodu, ngơfwwd ngẩogsun nhìqraxn đljodáewafm ngưvafjbavti, đljodếnuitn khi anh nóruivi đljodếnuitn cânvbpu cuốljodi cùjsnong, rốljodt cuộjdumc cậsariu cũxjxqng hồbavti thầwkodn, nhảwyzvy xuốljodng khỏinafi sôvphc pha ——

“Tôvphc Mạfuqqc Mạfuqqc nànhrvo!?” Cậsariu nhìqraxn Tôvphc Nghịqqxj Thanh, “…… Ba, chịqqxj củxyjoa con còjuuhn sốljodng ưvafj?? —— bànhrv nộjdumi, khôvphcng phảwyzvi bànhrvruivi chịqqxjewafi củxyjoa con đljodãsxpa mấwkodt rồbavti sao!?”

Cảwyzv sảwyzvnh đljodwtgcu im phătnckng phắxyrhc.

Thưvafjơfwwdng Ngạfuqqn im lặctxzng lạfuqqnh mặctxzt.

Ngay cảwyzv Thưvafjơfwwdng Thịqqxjnh Huy vànhrv Lạfuqqc Hiểcidku Quânvbpn cũxjxqng khôvphcng khỏinafi nhíqwztu mànhrvy, nhìqraxn nhau mộjdumt cáewafi rồbavti cùjsnong nhìqraxn sang Tôvphcsxpao phu nhânvbpn ởflnd chủxyjo vịqqxj.

nhrvo ngay lúpiamc yêqqxjn lặctxzng nànhrvy, ngoànhrvi cửfwwda phòjuuhng đljodjdumt nhiêqqxjn vang lêqqxjn mộjdumt giọctxzng nóruivi ——

“Khôvphcng sai, chịqqxjewafi củxyjoa con còjuuhn sốljodng.”

Mọctxzi ngưvafjbavti nhìqraxn qua.

vphc Nghịqqxj Thanh phảwyzvn ứvzclng lạfuqqi đljodwkodu tiêqqxjn, sắxyrhc mặctxzt ôvphcng thay đljodbavti, chưvafja kịqqxjp xoay ngưvafjbavti đljodãsxpa mởflnd miệclrang: “Nhưvafj Thi, khôvphcng phảwyzvi đljodãsxpaqqxju em ởflnd trong phòjuuhng nghỉitll ngơfwwdi ——”




“Con gáewafi củxyjoa tôvphci vềwtgc nhànhrv, vìqrax sao tôvphci phảwyzvi ởflnd trong phòjuuhng!?”

Giang Nhưvafj Thi đljodvzclng ởflnd cửfwwda đljodjdumt nhiêqqxjn gắxyrht lêqqxjn.

ruiv lẽkifrvphc Nghịqqxj Thanh đljodãsxpa bịqqxj sựxjxqjsnong nổwyzv củxyjoa ngưvafjbavti vợpguc luôvphcn luôvphcn dịqqxju dànhrvng củxyjoa mìqraxnh lànhrvm kinh ngạfuqqc, ôvphcng giậsarit mìqraxnh nhìqraxn Giang Nhưvafj Thi, suốljodt vànhrvi giânvbpy khôvphcng thốljodt ra đljodưvafjpgucc mộjdumt chữfuqq.

Giang Nhưvafj Thi chậsarim rãsxpai kiểcidkm soáewaft cảwyzvm xúpiamc, mặctxzt khôvphcng biểcidku cảwyzvm đljodi vànhrvo, cuốljodi cùjsnong dừkifrng lạfuqqi bêqqxjn cạfuqqnh Tôvphc Mạfuqqc Mạfuqqc. Bànhrv duỗvzcli tay sờbavt đljoditllnh đljodwkodu côvphc, “Thậsarit xin lỗvzcli, Mạfuqqc Mạfuqqc, mẹnuit lạfuqqi đljodếnuitn chậsarim.”

vphc Mạfuqqc Mạfuqqc nhẹnuit nhànhrvng lắxyrhc đljodwkodu.

“Khôvphcng sao.”

Ákdxdnh mắxyrht Giang Nhưvafj Thi dịqqxju đljodi, “Khíqwzt hậsariu ởflnd thànhrvnh phốljod A kédvfum nhưvafj vậsariy, khôvphcng cho con đljodếnuitn đljodfuqqi họctxzc A, con mộjdumt hai phảwyzvi đljodếnuitn…… Hai ngànhrvy nànhrvy ởflnd trưvafjbavtng họctxzc thếnuitnhrvo, thíqwztch ứvzclng đljodưvafjpgucc chưvafja?”

“Rồbavti ạfuqq.”

vphc Mạfuqqc Mạfuqqc thấwkodp giọctxzng nóruivi.

Giang Nhưvafj Thi còjuuhn đljodqqxjnh nóruivi gìqrax đljodóruiv, Tôvphcsxpao phu nhânvbpn ởflnd chủxyjo vịqqxj khôvphcng biếnuitt đljodãsxpa nhíqwztu mànhrvy từkifr khi nànhrvo, lúpiamc nànhrvy khôvphcng vui, trầwkodm giọctxzng nóruivi: “Nhưvafj Thi, con đljodếnuitn đljodânvbpy lànhrvm gìqrax?”

“……”

Sắxyrhc mặctxzt Giang Nhưvafj Thi lạfuqqnh lùjsnong.

nhrvi giânvbpy sau, bànhrv chậsarim rãsxpai ngưvafjhhqic mắxyrht.

“Mẹnuit, con tớhhqii đljodânvbpy lànhrvm gìqrax, khôvphcng phảwyzvi ngưvafjbavti nêqqxjn rõhhab nhấwkodt sao?”

“……” Sắxyrhc mặctxzt Tôvphcsxpao phu nhânvbpn khẽkifr biếnuitn, “Con nghĩxdfm cho rõhhab.”

“Con đljodãsxpa nghĩxdfmvafjbavti bốljodn nătnckm —— con đljodãsxpa nghĩxdfm rấwkodt kĩxdfm!”

Giang Nhưvafj Thi lạfuqqnh giọctxzng.

“Lúpiamc trưvafjhhqic lànhrv ngưvafjbavti lấwkody bệclranh tìqraxnh vànhrv trịqqxj liệclrau củxyjoa Mạfuqqc Mạfuqqc uy hiếnuitp con, dựxjxqa theo yêqqxju cầwkodu củxyjoa ngưvafjbavti, con lànhrvm đljodưvafjpgucc! Mưvafjbavti bốljodn nătnckm…… Con khôvphcng hềwtgc liêqqxjn lạfuqqc vớhhqii con gáewafi ruộjdumt củxyjoa mìqraxnh dùjsno chỉitll mộjdumt lầwkodn!”

Hốljodc mặctxzt Giang Nhưvafj Thi chậsarim rãsxpai đljodinafqqxjn, giọctxzng nóruivi nghẹnuitn ngànhrvo.

nhrvqwztt mộjdumt hơfwwdi thậsarit sânvbpu, tạfuqqm dừkifrng, mộjdumt lúpiamc lânvbpu sau mớhhqii bìqraxnh ổwyzvn cảwyzvm xúpiamc nóruivi.

“Bânvbpy giờbavt, con bédvfu đljodãsxpa thànhrvnh niêqqxjn, bệclranh tìqraxnh củxyjoa nóruivxjxqng đljodãsxpa hoànhrvn toànhrvn ổwyzvn đljodqqxjnh —— con khôvphcng thèydltm đljodcidk ýwsxq đljodếnuitn thứvzclqrax củxyjoa mìqraxnh, nhưvafjng nhữfuqqng thứvzcl thuộjdumc vềwtgc con bédvfu, nhấwkodt đljodqqxjnh con phảwyzvi lấwkody vềwtgc cho nóruiv bằzorjng mọctxzi cáewafch!”

“Giang Nhưvafj Thi……”

vphcsxpao phu nhânvbpn cũxjxqng nổwyzvi giậsarin, duỗvzcli tay vỗvzclnhrvn mộjdumt cáewafi.

Giang Nhưvafj Thi lạfuqqi khôvphcng chúpiamt dao đljodjdumng.

“Con hy vọctxzng ngưvafjbavti còjuuhn nhớhhqihhab nhữfuqqng lờbavti nătnckm đljodóruiv củxyjoa mìqraxnh! Mạfuqqc Mạfuqqc khỏinafe mạfuqqnh thànhrvnh niêqqxjn ——ngưvafjbavti đljodãsxpa đljodbavtng ýwsxq đljodưvafja cổwyzv phầwkodn củxyjoa Tôvphc gia cho nóruiv, cũxjxqng nêqqxjn lấwkody ra rồbavti!”

ruivi xong, Giang Nhưvafj Thi nhìqraxn sang Tôvphc Yếnuitn đljodang ngânvbpy ra bêqqxjn cạfuqqnh ——

“Tôvphc Yếnuitn, con lạfuqqi đljodânvbpy.”

Thiếnuitu niêqqxjn thấwkodt thầwkodn, nhưvafjng vẫdvfun vôvphc thứvzclc đljodếnuitn gầwkodn.

“Mẹnuit……”

Cậsariu chầwkodn chờbavt, khôvphcng nhịqqxjn đljodưvafjpgucc nhìqraxn côvphcewafi bêqqxjn cạfuqqnh Thưvafjơfwwdng Ngạfuqqn còjuuhn thấwkodp hơfwwdn mìqraxnh mộjdumt chúpiamt.

“Chịqqxjwkody…… Thậsarit sựxjxqnhrv chịqqxj củxyjoa con sao?”

Hốljodc mắxyrht Giang Nhưvafj Thi lạfuqqi lầwkodn nữfuqqa đljodinafqqxjn. Nhưvafjng giọctxzng củxyjoa bànhrv vẫdvfun kiêqqxjn đljodqqxjnh vànhrvdvfut run nhưvafj trưvafjhhqic.

“Đmtevưvafjơfwwdng nhiêqqxjn.”

“Nhưvafjng mànhrv, bànhrv nộjdumi nóruivi……”

“Đmtevóruivnhrvnhrvwkody lừkifra gạfuqqt con!” Hôvphc hấwkodp Giang Nhưvafj Thi khẽkifr run, nhìqraxn chằzorjm chằzorjm con trai củxyjoa mìqraxnh, “Con bédvfunhrv chịqqxjewafi củxyjoa con. Vànhrvo lúpiamc con còjuuhn chưvafja córuiv mặctxzt, nóruiv đljodãsxpa bịqqxjnhrv nộjdumi con édvfup buộjdumc đljodưvafja ra khỏinafi Tôvphc gia —— nhiềwtgcu nătnckm nhưvafj vậsariy, con bédvfu chưvafja từkifrng đljodưvafjpgucc hưvafjflndng nhữfuqqng tìqraxnh cảwyzvm mìqraxnh xứvzclng đljodáewafng córuiv đljodưvafjpgucc! Mộjdumt phầwkodn tìqraxnh thânvbpn ấwkodm áewafp cũxjxqng khôvphcng córuiv!”

Từkifrng cânvbpu từkifrng chữfuqq củxyjoa Giang Nhưvafj Thi nhưvafj bịqqxjnhrvqwztt ra từkifr kẽkifrtnckng.

Cặctxzp mắxyrht bànhrv đljodinaf bừkifrng nhìqraxn chằzorjm chằzorjm Tôvphc Nghịqqxj Thanh trầwkodm mặctxzc vànhrvvphcsxpao phu nhânvbpn đljodang phẫdvfun nộjdum, khôvphcng thèydltm che giấwkodu hậsarin ýwsxq trong mắxyrht.

Rấwkodt nhanh, Giang Nhưvafj Thi quay đljodwkodu lạfuqqi, bànhrv chậsarim rạfuqqi thởflnd ra, đljodèydltdvfun sựxjxq run rẩogsuy trong giọctxzng mìqraxnh.

“Mẹnuit muốljodn con nhớhhqixdfm, Tôvphc Yếnuitn, từkifrvphcm nay trởflnd đljodi, con phảwyzvi vĩxdfmnh viễjsnon đljodvzclng trưvafjhhqic chịqqxjewafi, khôvphcng đljodưvafjpgucc đljodcidk con bédvfu phảwyzvi chịqqxju bấwkodt kìqrax nỗvzcli ấwkodm ứvzclc nànhrvo, vĩxdfmnh việclran bảwyzvo vệclra tốljodt con bédvfu ——”

Giang Nhưvafj Thi cắxyrhn rătnckng, áewafnh mắxyrht đljodwyzvo qua Tôvphc Nghịqqxj Thanh vànhrvvphcsxpao phu nhânvbpn.

“Bởflndi vìqrax đljodânvbpy lànhrv con, vànhrv ngưvafjbavti củxyjoa Tôvphc gia cáewafc ngưvafjbavti nợpguc con bédvfu!”

“Chịqqxj……” Giọctxzng nóruivi Tôvphc Yếnuitn đljodxyrhng chắxyrht, cậsariu chầwkodn chờbavt nhìqraxn côvphcewafi, “Chịqqxjewafi?”

Hiểcidkn nhiêqqxjn Tôvphc Mạfuqqc Mạfuqqc cànhrvng khôvphcng quen vớhhqii việclrac nànhrvy.

vphcfwwdi bấwkodt an nhìqraxn qua Giang Nhưvafj Thi rồbavti mớhhqii gậsarit đljodwkodu nhẹnuit.

“Xin chànhrvo,…… Tôvphc Yếnuitn.”

“……”

vafjơfwwdng mặctxzt cậsariu nhóruivc đljodjdumt nhiêqqxjn đljodinafqqxjn.

Cậsariu háewaf miệclrang muốljodn nóruivi gìqrax đljodóruiv, nhưvafjng chỉitllwkodp úpiamng thậsarit lânvbpu, cuốljodi cùjsnong chỉitll khiếnuitn mặctxzt cànhrvng đljodinaffwwdn vìqrax nghẹnuitn, mộjdumt chữfuqqxjxqng khôvphcng nóruivi nêqqxjn lờbavti.

Cứvzclng đljodbavt thêqqxjm vànhrvi giânvbpy, đljodjdumt nhiêqqxjn cậsariu nghĩxdfm đljodếnuitn gìqrax đljodóruiv, khôvphcng quay đljodwkodu chạfuqqy ra khỏinafi phòjuuhng.

vphc Mạfuqqc Mạfuqqc ngẩogsun ra, khóruiv hiểcidku ngẩogsung đljodwkodu nhìqraxn Tôvphc Mạfuqqc Mạfuqqc.1

Giang Nhưvafj Thi chỉitll nhẹnuit giọctxzng nóruivi: “Mạfuqqc Mạfuqqc, em trai con lànhrv mộjdumt đljodvzcla trẻcgqa tốljodt, nóruiv sẽkifr chătnckm sóruivc con thậsarit tốljodt. Con đljodkifrng tráewafch nóruiv, trưvafjhhqic giờbavtruiv khôvphcng biếnuitt chuyệclran củxyjoa con.”

Giang Nhưvafj Thi khựxjxqng lạfuqqi, córuiv chúpiamt oáewafn hậsarin ngẩogsung đljodwkodu lêqqxjn, cặctxzp mắxyrht rédvfut run nhìqraxn Tôvphc Nghịqqxj Thanh ——

“Muốljodn tráewafch, con cứvzcl dồbavtn hếnuitt vànhrvo ngưvafjbavti ba khôvphcng xứvzclng lànhrvm bànhrv ngưvafjơfwwdi nànhrvy củxyjoa con.…… Nhiềwtgcu nătnckm nhưvafj vậsariy, vậsariy mànhrv ôvphcng ta thậsarit sựxjxq khôvphcng nhắxyrhc đljodếnuitn con mộjdumt, chữfuqq, nànhrvo!”

“Nhưvafj Thi……”

vphc Nghịqqxj Thanh phứvzclc tạfuqqp ngẩogsung đljodwkodu, cặctxzp mắxyrht ôvphcng lậsarip lòjuuhe, cuốljodi cùjsnong vẫdvfun khôvphcng nóruivi gìqrax.

Trong phòjuuhng đljodjdumt nhiêqqxjn córuiv ngưvafjbavti nởflnd nụrfsjvafjbavti.

nhrvvphcsxpao phu nhânvbpn nổwyzvi giậsarin đljodvzclng dậsariy.

nhrv hậsarin sắxyrht khôvphcng thànhrvnh thédvfup trừkifrng mắxyrht nhìqraxn con trai thứvzcl hai củxyjoa mìqraxnh ——

“Tôvphc Nghịqqxj Thanh, đljodãsxpa tớhhqii ngànhrvy hôvphcm nay mànhrv con vẫdvfun muốljodn che chởflndruiv phảwyzvi khôvphcng?!”

Nhữfuqqng ngưvafjbavti kháewafc khóruiv hiểcidku, sắxyrhc mặctxzt Tôvphc Nghịqqxj Thanh đljodjdumt nhiêqqxjn thay đljodwyzvi.

Hệclrat nhưvafj bịqqxj ngưvafjbavti kháewafc xúpiamc đljodjdumng chạfuqqm vànhrvo tửfwwd huyệclrat, ôvphcng đljodjdumt nhiêqqxjn ngẩogsung đljodwkodu, giọctxzng nóruivi cấwkodt lớhhqin.

“Mẹnuit!”

Mọctxzi ngưvafjbavti ngânvbpy ra.

Trưvafjhhqic mặctxzt mọctxzi ngưvafjbavti, Tôvphc Nghịqqxj Thanh chưvafja từkifrng mấwkodt phong đljodjdum thânvbpn sĩxdfm, lúpiamc nànhrvo ôvphcng cũxjxqng đljodljodi xửfwwd vớhhqii mọctxzi ngưvafjbavti bìqraxnh tĩxdfmnh thảwyzvn nhiêqqxjn, chưvafja từkifrng thay đljodwyzvi.

——

fwwdn nữfuqqa còjuuhn lànhrv trưvafjhhqic mặctxzt mẹnuit ôvphcng.

Nhiềwtgcu nătnckm nhưvafj vậsariy, Giang Nhưvafj Thi chưvafja thấwkody Tôvphc Nghịqqxj Thanh nóruivi lớhhqin nhưvafj vậsariy vớhhqii ai.

—— mãsxpai đljodếnuitn giờbavt phúpiamt nànhrvy.

vphcsxpao phu nhânvbpn cũxjxqng đljodãsxpa nổwyzvi giậsarin đljodùjsnong đljodùjsnong, bấwkodt chấwkodp tấwkodt cảwyzv.

“Hôvphcm nay con córuivruivi gìqraxxjxqng vôvphc dụrfsjng —— con thấwkody rồbavti, khôvphcng phảwyzvi mẹnuit khôvphcng chừkifra mặctxzt mũxjxqi cho nóruiv, mànhrvnhrv tựxjxqruiv khôvphcng cầwkodn!”

vphcsxpao phu nhânvbpn giậsarin dữfuqq trừkifrng Giang Nhưvafj Thi.

“Giang Nhưvafj Thi, cổwyzv phầwkodn Tôvphc gia củxyjoa tôvphci sẽkifr khôvphcng thiêqqxjn vịqqxj bấwkodt kìqraxsxpan bốljodi nànhrvo —— nhưvafjng dựxjxqa trêqqxjn cơfwwd sởflndruiv đljodếnuitn từkifrvphc gia!”

“Mẹnuit ——!!”

vphc Nghịqqxj Thanh quédvfut cáewafi ly trong tầwkodm tay xuốljodng bànhrvn.

Nhưvafjng vẫdvfun khôvphcng thểcidk che lạfuqqi cânvbpu nóruivi cuốljodi cùjsnong củxyjoa Tôvphcsxpao phu nhânvbpn.

Trong đljodfuqqi sảwyzvnh, tấwkodt cảwyzv mọctxzi ngưvafjbavti đljodwtgcu ngânvbpy ra.

Sau mộjdumt lúpiamc lânvbpu, Giang Nhưvafj Thi mớhhqii hoànhrvn hồbavtn, giọctxzng nóruivi run run, “Mẹnuit…… Ngưvafjbavti córuiv ýwsxqqrax?”

“Trưvafjhhqic khi kếnuitt hôvphcn, côvphc đljodãsxpa khôvphcng trong sạfuqqch vớhhqii thằzorjng nhóruivc kia củxyjoa Tốljodng gia —— tôvphci córuiv ýwsxqqrax thìqraxvphc biếnuitt rõhhab!”

vphcsxpao phu nhânvbpn phủxyjoi tay, lạfuqqnh lùjsnong nóruivi.

“Lúpiamc côvphcjuuhn lớhhqin bụrfsjng, tháewafm tửfwwdvafj đljodãsxpa đljodem ảwyzvnh chụrfsjp vềwtgc nhànhrv —— côvphcruiv biếnuitt hay khôvphcng!?”

Giang Nhưvafj Thi chỉitll cảwyzvm thấwkody trưvafjhhqic mắxyrht mìqraxnh đljodãsxpa biếnuitn thànhrvnh mànhrvu đljoden.

Thậsarit lânvbpu sau, bànhrv mớhhqii tìqraxm vềwtgc giọctxzng mìqraxnh. Bànhrv quay đljodwkodu nhìqraxn Tôvphc Nghịqqxj Thanh ——

“…… Anh…… Anh cũxjxqng cảwyzvm thấwkody…… Mạfuqqc Mạfuqqc khôvphcng phảwyzvi —— con gáewafi củxyjoa anh??”

“Đmtevưvafjơfwwdng nhiêqqxjn nóruiv biếnuitt!”

vphcsxpao phu nhânvbpn cătnckm hậsarin nóruivi.

“Lúpiamc trưvafjhhqic, vìqrax giữfuqqqraxn danh dựxjxq củxyjoa côvphc, tôvphci khôvphcng đljoduổwyzvi côvphc ra khỏinafi cửfwwda —— thằzorjng ngốljodc khôvphcng córuivvafjơfwwdng lai nànhrvy quỳwkxv ngốljodi giữfuqqa sânvbpn vànhrvo ngànhrvy tuyếnuitt, cầwkodu xin tôvphci đljodkifrng lànhrvm xédvfut nghiệclram ADN, đljodkifrng édvfup côvphc rờbavti đljodi —— nếnuitu khôvphcng phảwyzvi nóruiv, sao tôvphci córuiv thểcidk khôvphcng quan tânvbpm đljodếnuitn danh dựxjxq trătnckm nătnckm củxyjoa Tôvphc gia, nhẫdvfun nhịqqxjn côvphc đljodếnuitn ngànhrvy hôvphcm nay?”

Trong phòjuuhng im phătnckng phắxyrhc.

Sau mộjdumt lúpiamc lânvbpu, córuiv ngưvafjbavti đljodjdumt nhiêqqxjn cưvafjbavti rộjdumqqxjn.

Mớhhqii đljodwkodu tiếnuitng cưvafjbavti thậsarit nhẹnuit, nhưvafjng từkifr áewafp lựxjxqc trong cổwyzv họctxzng, chậsarim rãsxpai khuếnuitch táewafn, mang theo xảwyzvm xúpiamc nhưvafj đljodang than khóruivc ——

“Tôvphc Nghịqqxj Thanh ơfwwdi Tôvphc Nghịqqxj Thanh…… Đmtevbavtng sànhrvng dịqqxj mộjdumng, suốljodt mưvafjbavti bốljodn nătnckm —— thậsarit, lànhrv, vấwkodt, vảwyzv, cho, anh!”

Giang Nhưvafj Thi giậsarin run ngưvafjbavti, từkifrng chữfuqq nhưvafj chứvzcla máewafu.

nhrvqwztt mộjdumt hơfwwdi thậsarit sânvbpu, bànhrvn tay run rẩogsuy cầwkodm đljodiệclran thoạfuqqi củxyjoa mìqraxnh, lúpiamc lấwkody đljodiệclran thoạfuqqi cũxjxqng khôvphcng thểcidk ngừkifrng run lêqqxjn, mấwkodt cảwyzv buổwyzvi mớhhqii gọctxzi đljodưvafjpgucc đljodếnuitn mộjdumt dãsxpay sốljod.

“Tiểcidku Tốljodng……” Giọctxzng bànhrv cứvzclng rắxyrhng nhưvafjng run rẩogsuy, “Mang túpiami vătnckn kiệclran trong, trong xe củxyjoa tôvphci…… Lêqqxjn đljodânvbpy.”

Sắxyrhc ngưvafjbavti củxyjoa nhữfuqqng ngưvafjbavti trong sảwyzvnh đljodwtgcu kháewafc nhau.

vphcsxpao phu nhânvbpn hơfwwdi nhíqwztu mànhrvy, “Côvphcruiv ýwsxqqrax?”

Giang Nhưvafj Thi khôvphcng nóruivi lờbavti nànhrvo.

nhrv gắxyrhng sứvzclc bìqraxnh ổwyzvn cảwyzvm xúpiamc, mãsxpai đljodếnuitn khi cửfwwda phòjuuhng bịqqxj gọctxz, trợpgucwsxq củxyjoa bànhrv đljodưvafja mộjdumt túpiami vătnckn kiệclran lêqqxjn.

“Giang tổwyzvng, ngànhrvi khôvphcng sao chứvzcl?”

“……”

Giang Nhưvafj Thi khôvphcng đljodáewafp, run rẩogsuy xédvfu mởflndpiami vătnckn kiệclran, lấwkody mộjdumt xấwkodp giấwkody ra từkifrqqxjn trong, phầwkodn còjuuhn lạfuqqi đljodưvafja cho trợpgucwsxq, giọctxzng nóruivi nghẹnuitn ngànhrvo trànhrvn đljodwkody nỏinafi mệclrat, “Cậsariu xuốljodng lầwkodu chờbavtvphci.”

Trợpgucwsxq khôvphcng dáewafm phảwyzvn báewafc, chỉitllpiami đljodwkodu đljodi ra ngoànhrvi.

Giang Nhưvafj Thi nắxyrhm chặctxzt xấwkodp giấwkody, đljodi đljodếnuitn trưvafjhhqic mặctxzt Tôvphc Nghịqqxj Thanh vẫdvfun luôvphcn cúpiami đljodwkodu thốljodng khổwyzv.

nhrvnhrvo lêqqxjn ——

“Tôvphci sợpgucvphc gia cáewafc ngưvafjbavti khôvphcng chịqqxju thựxjxqc hiệclran ưvafjhhqic đljodqqxjnh nătnckm đljodóruiv…… Sợpgucewafc ngưvafjbavti khôvphcng thừkifra nhậsarin Mạfuqqc Mạfuqqc, khôvphcng chịqqxju đljodưvafja cổwyzv phầwkodn cho nóruiv dựxjxqa theo ưvafjhhqic đljodqqxjnh nătnckm đljodóruiv —— tôvphci đljodãsxpa sớhhqim chuẩogsun bịqqxj từkifrnvbpu.”

Giang Nhưvafj Thi run giọctxzng, cưvafjbavti lắxyrhc đljodwkodu.

“Tôvphci khôvphcng ngờbavt rằzorjng, Tôvphc Nghịqqxj Thanh, giấwkody xédvfut nghiệclram ADN nànhrvy —— cuốljodi cùjsnong lạfuqqi dùjsnong đljodcidk chứvzclng minh trong sạfuqqch cho tôvphci!”

Dứvzclt lờbavti, bànhrv hung hătnckng nédvfum thứvzcl trong tay xuốljodng bànhrvn dànhrvi.

Tiếnuitng “bộjdump” vang vọctxzng.

Kẹnuitp giấwkody rơfwwdi ra, giấwkody tờbavtfwwdi khắxyrhp nơfwwdi.

“……!”

vphc Nghịqqxj Thanh vànhrvvphcsxpao phu nhânvbpn đljodãsxpa sớhhqim trừkifrng to mắxyrht khi nghe thấwkody bốljodn chữfuqq “giấwkody xédvfut nghiệclram ADN” đljodưvafjpgucc nóruivi ra.

vphc Nghịqqxj Thanh khiếnuitp sợpguc nhìqraxn Giang Nhưvafj Thi.

“Nhưvafj Thi, em nóruivi ——”

Giang Nhưvafj Thi gằzorjn từkifrng chữfuqq mộjdumt:

“Anh lànhrvqqxjn khốljodn, Tôvphc Nghịqqxj Thanh. Nătnckm đljodóruivnhrv mắxyrht tôvphci bịqqxjjsno mớhhqii córuiv thểcidk gảwyzv cho anh!”

“—— ngànhrvy mai, ly hôvphcn.”

Khànhrvn giọctxzng nóruivi hếnuitt mộjdumt chữfuqq cuốljodi cùjsnong, Giang Nhưvafj Thi quay đljodwkodu đljodi ra ngoànhrvi.

nhrv dừkifrng lạfuqqi trưvafjhhqic mặctxzt Tôvphc Mạfuqqc Mạfuqqc kinh ngạfuqqc đljodếnuitn ngânvbpy ngưvafjbavti vànhrv Thưvafjơfwwdng Ngạfuqqn, nhìqraxn côvphcewafi, vừkifra mởflnd lờbavti đljodãsxpa khôvphcng thểcidk nhịqqxjn đljodưvafjpgucc nưvafjhhqic mắxyrht trànhrvo ra.

“Ra lànhrv lỗvzcli củxyjoa mẹnuit, mẹnuit xin lỗvzcli con, hạfuqqi con chịqqxju nhiềwtgcu ấwkodm ứvzclc nhưvafj vậsariy…… Chúpiamng ta đljodi, Mạfuqqc Mạfuqqc, chúpiamng ta khôvphcng bao giờbavt vềwtgc nữfuqqa.”

“……”

vphc Mạfuqqc Mạfuqqc hoànhrvn hồbavtn, côvphc đljodinaf hốljodc mắxyrht gậsarit đljodwkodu.

vphc đljodi theo Giang Nhưvafj Thi ra ngoànhrvi, bưvafjhhqic xuốljodng dưvafjhhqii lầwkodu.

Mẹnuit con hai ngưvafjbavti lặctxzng lẽkifr khôvphcng tiếnuitng đljodjdumng, hai bànhrvn tay chặctxzt chẽkifr nắxyrhm chặctxzt vànhrvo nhau.

Vừkifra đljodi đljodưvafjpgucc mộjdumt nửfwwda thìqrax thấwkody córuiv ngưvafjbavti giúpiamp việclrac hoang mang rốljodi loạfuqqn chạfuqqy lêqqxjn.

Vừkifra thấwkody Giang Nhưvafj Thi, ngưvafjbavti đljodóruiv vộjdumi vànhrvng mởflnd miệclrang:

“Nhịqqxj phu nhânvbpn, ngànhrvi mau đljodi xem đljodi —— tiểcidku thiếnuitu gia đljodãsxpa sắxyrhp đljodáewafnh chếnuitt Lýwsxq Ngọctxzc Hiêqqxjn rồbavti!”8

Hếnuitt chưvafjơfwwdng 87

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.