Anh Ấy Rất Điên

Chương 80 : "Đi cùng bạn gái em."

    trước sau   
Cuốzldji cùyyewng Tôrqnr Mạqvkxc Mạqvkxc vẫzxlbn bỏoujw lỡazzu phầjajbn sau củkrvqa hoạqvkxt đalbvsjtang giao lưsqequ giữjzhaa hai lớqvkxp.

Nhưsqeqng khôrqnrng phảazzui nguyêfhidn nhâqfsqn do côrqnr, màbomkbomk do họpcdzc việbpcdn vừokvya thôrqnrng báagjdo, yêfhidu cầjajbu nhữjzhang sinh viêfhidn củkrvqa cáagjdc ngàbomknh đalbvếqmxun đalbvcbkysqeqqvkxng dẫzxlbn cáagjdc sinh viêfhidn năvrxsm nhấtdnrt phưsqeqơfgnfng hưsqeqqvkxng họpcdzc tậadcpp vàbomk sinh hoạqvkxt chíqzpgnh xáagjdc nhấtdnrt.

thfa vậadcpy, nhózmbrm lãadcpnh đalbvqvkxo vừokvya bậadcpn rộsjtan kếqmxut thúitxxc côrqnrng việbpcdc báagjdo danh củkrvqa tâqfsqn sinh viêfhidn xong làbomk phảazzui tiếqmxup tụnhbmc mau chózmbrng thôrqnrng báagjdo cáagjdc côrqnrng việbpcdc liêfhidn quan đalbvếqmxun cáagjdc lớqvkxp, tổagjd chứnybwc cuộsjtac họpcdzp giữjzhaa cáagjdc sinh viêfhidn tạqvkxi giảazzung đalbvưsqequpgeng bậadcpc thang* trong khu dạqvkxy họpcdzc đalbva phưsqeqơfgnfng tiệbpcdn.

*(Chỗcpscbomky làbomk kiểcbkyu phòuxjwng họpcdzc cózmbr mấtdnry bậadcpc thang, mìthfanh khôrqnrng chắfhidc cózmbr phảazzui gọpcdzi làbomk giảazzung đalbvưsqequpgeng khôrqnrng, mìthfanh đalbvcbkythfanh ởpfqv đalbvâqfsqy nhéofxi)

Khi nhậadcpn đalbvưsqeqpcdzc thôrqnrng báagjdo, Tôrqnr Mạqvkxc Mạqvkxc vàbomk Thưsqeqơfgnfng Ngạqvkxn vừokvya cùyyewng nhau đalbvi đalbvếqmxun đalbvưsqequpgeng chíqzpgnh trong trưsqequpgeng.

“Giảazzung đalbvưsqequpgeng…… 101?”




rqnr Mạqvkxc Mạqvkxc nhìthfan tin nhắfhidn thôrqnrng báagjdo trêfhidn đalbviệbpcdn thoạqvkxi, vừokvya gõkbtb mấtdnry chữjzha “đalbvãadcp nhậadcpn” đalbvcbky trảazzu lờupgei, vừokvya mờupge mịcbkyt nhìthfan Thưsqeqơfgnfng Ngạqvkxn.

“Giảazzung đalbvưsqequpgeng 101 nằgmjbm ởpfqv đalbvâqfsqu?”

Thưsqeqơfgnfng Ngạqvkxn: “Giảazzung đalbvưsqequpgeng nằgmjbm trong khu dạqvkxy họpcdzc khoa họpcdzc kỹuwmc thuậadcpt, vìthfabomkn ghếqmxu trong phòuxjwng đalbvưsqeqpcdzc đalbvmkevt trêfhidn mấtdnry bậadcpc thang nêfhidn cáagjdc thầjajby tròuxjw trong trưsqequpgeng đalbvjtnmu gọpcdzi nhưsqeq thếqmxu.”

Anh tạqvkxm dừokvyng, hỏoujwi: “Trong lớqvkxp sắfhidp xếqmxup?”

rqnr Mạqvkxc Mạqvkxc cúitxxi đalbvjajbu nhìthfan lưsqeqqvkxt qua tin nhắfhidn, “Hìthfanh nhưsqeq toàbomkn bộsjtaqfsqn sinh viêfhidn củkrvqa cáagjdc ngàbomknh đalbvjtnmu phảazzui đalbvi.”

Thưsqeqơfgnfng Ngạqvkxn gậadcpt đalbvjajbu.

“Chắfhidc làbomk mấtdnry câqfsqu đalbvsjtang viêfhidn linh tinh, nghe nózmbri rấtdnrt nhàbomkm cháagjdn.”

rqnr Mạqvkxc Mạqvkxc: “‘Nghe nózmbri’?…… Năvrxsm cáagjdc anh họpcdzc khôrqnrng cózmbr àbomk?”

Thưsqeqơfgnfng Ngạqvkxn thảazzun nhiêfhidn đalbváagjdp. “Chuyệbpcdn nàbomky năvrxsm ngoáagjdi bịcbky anh quêfhidn mấtdnrt nêfhidn khôrqnrng đalbvi.”

rqnr Mạqvkxc Mạqvkxc: “Khôrqnrng đalbvi đalbvưsqeqpcdzc àbomk?”

Thưsqeqơfgnfng Ngạqvkxn: “Nếqmxuu em khôrqnrng ngạqvkxi giốzldjng anh nàbomky, vàbomko ngàbomky đalbvjajbu tiêfhidn khai giảazzung bịcbkyadcpnh đalbvqvkxo họpcdzc việbpcdn phêfhidthfanh trưsqeqqvkxc mặmkevt toàbomkn bộsjtaagjdc sinh viêfhidn.”

rqnr Mạqvkxc Mạqvkxc: “……”

Thưsqeqơfgnfng Ngạqvkxn: “Dùyyewthfa thìthfa anh cũmnaqng khôrqnrng sao.”




rqnr Mạqvkxc Mạqvkxc: “…………”

rqnr Mạqvkxc Mạqvkxc: “Em đalbvi.”

Thưsqeqơfgnfng Ngạqvkxn nghĩyyew nghĩyyew, mỉnthfm cưsqequpgei.

“Năvrxsm nay anh cũmnaqng đalbvi bổagjd sung.”

rqnr Mạqvkxc Mạqvkxc: “?”

“……” Khózmbre môrqnri Thưsqeqơfgnfng Ngạqvkxn nhếqmxuch lêfhidn, dẫzxlbn côrqnr chuyểcbkyn hưsqeqqvkxng đalbvi ——

“Đyzdgi thôrqnri. Anh dẫzxlbn em qua đalbvózmbr.”

*

Giảazzung đalbvưsqequpgeng xa sâqfsqn thểcbky dụnhbmc nhấtdnrt nhưsqeqng cáagjdch hàbomknh lang cózmbr cộsjtat đalbváagjd trắfhidng lạqvkxi rấtdnrt gầjajbn.

Vậadcpy nêfhidn khi Tôrqnr Mạqvkxc Mạqvkxc vàbomk Thưsqeqơfgnfng Ngạqvkxn đalbvếqmxun giảazzung đalbvưsqequpgeng 101, cáagjdc sinh viêfhidn năvrxsm nhấtdnrt ngàbomknh kỹuwmc thuậadcpt máagjdy tíqzpgnh còuxjwn chưsqeqa cózmbr mặmkevt.

bomki vịcbkyadcpnh đalbvqvkxo củkrvqa ngàbomknh đalbvãadcp đalbvếqmxun trưsqeqqvkxc.

Ngàbomknh máagjdy tíqzpgnh làbomk ngàbomknh chủkrvq chốzldjt củkrvqa trưsqequpgeng, họpcdzc việbpcdn lạqvkxi rấtdnrt coi trọpcdzng lớqvkxp mộsjtat, nêfhidn lúitxxc nàbomky mấtdnry ngưsqequpgei thầjajby vàbomk giáagjdo sưsqeq dạqvkxy họpcdzc đalbvjtnmu đalbvang đalbvnybwng bêfhidn ngoàbomki phòuxjwng 101.

Khi thấtdnry Thưsqeqơfgnfng Ngạqvkxn xuấtdnrt hiệbpcdn, cáagjdc vịcbky giảazzung viêfhidn đalbvjtnmu sửyzdgng sốzldjt.




kbtbbomkng làbomk bọpcdzn họpcdz đalbvjtnmu đalbvãadcp nghe qua vềjtnm sinh viêfhidn nổagjdi bậadcpt trong việbpcdn nàbomky, hơfgnfn nữjzhaa làbomkuxjwn hiểcbkyu biếqmxut vềjtnm anh.

“Thưsqeqơfgnfng Ngạqvkxn?”

Mộsjtat vịcbky thầjajby giáagjdo ưsqeqqvkxc chừokvyng 40 tuổagjdi đalbvnybwng ngoàbomki cùyyewng kinh ngạqvkxc nhìthfan hai ngưsqequpgei.

Thưsqeqơfgnfng Ngạqvkxn nghiêfhidng ngưsqequpgei, giớqvkxi thiệbpcdu vớqvkxi Tôrqnr Mạqvkxc Mạqvkxc.

“Đyzdgâqfsqy làbomksqequ Thanh Lưsqeqơfgnfng, chủkrvq nhiệbpcdm củkrvqa họpcdzc việbpcdn máagjdy tíqzpgnh.” Giớqvkxi thiệbpcdu xong, Thưsqeqơfgnfng Ngạqvkxn liềjtnmn xoay nửyzdga ngưsqequpgei, ýdrkosqequpgei lưsqequpgei nháagjdc chàbomko hỏoujwi vớqvkxi Lưsqequ Thanh Lưsqeqơfgnfng.

sqequ Thanh Lưsqeqơfgnfng vàbomk mấtdnry vịcbky giảazzung viêfhidn kháagjdc nózmbri gìthfa đalbvózmbr rồrqnri đalbvi qua bêfhidn nàbomky.

“Sao em lạqvkxi đalbvếqmxun đalbvâqfsqy? Phầjajbn mềjtnmm kia củkrvqa tổagjdagjdc em pháagjdt triểcbkyn khôrqnrng thuậadcpn lợpcdzi?”

“Khôrqnrng cózmbr.”

Thưsqeqơfgnfng Ngạqvkxn nghiêfhidng ngưsqequpgei vềjtnm phíqzpga côrqnragjdi, khózmbre miệbpcdng nhẹzfto cong lêfhidn, cưsqequpgei nhưsqeq khôrqnrng cưsqequpgei.

“Đyzdgi cùyyewng bạqvkxn gáagjdi em.”

rqnr Mạqvkxc Mạqvkxc cạqvkxn lờupgei, đalbvôrqnri mắfhidt trợpcdzn tròuxjwn, trừokvyng nam sinh bêfhidn cạqvkxnh.

Ai đalbvózmbr cựbgghc kìthfa tựbggh nhiêfhidn, khôrqnrng cózmbr mộsjtat chúitxxt chộsjtat dạqvkxbomko.

“……”

sqequ Thanh Lưsqeqơfgnfng lạqvkxi lắfhidp bắfhidp kinh hãadcpi, quay đalbvjajbu nhìthfan ngưsqequpgei bêfhidn cạqvkxnh Thưsqeqơfgnfng Ngạqvkxn. “Em quen bạqvkxn gáagjdi?”

Thấtdnry rõkbtb diệbpcdn mạqvkxo củkrvqa côrqnragjdi, trong mắfhidt Lưsqequ Thanh Lưsqeqơfgnfng xẹzftot qua tia kinh diễampum, ôrqnrng lậadcpp tứnybwc nổagjdi lêfhidn cảazzunh giáagjdc, quay đalbvjajbu khôrqnrng yêfhidn tâqfsqm nózmbri: “Yêfhidu đalbvưsqeqơfgnfng làbomk chuyệbpcdn tốzldjt, nhưsqeqng đalbvokvyng ảazzunh hưsqeqpfqvng đalbvếqmxun tiếqmxun đalbvsjta nghiêfhidn cứnybwu —— tôrqnri kỳuhll vọpcdzng rấtdnrt nhiềjtnmu vàbomko tổagjdagjdc em đalbvtdnry.”

Thưsqeqơfgnfng Ngạqvkxn tùyyewy ýdrko vui đalbvùyyewa.

“Khuyêfhidn ngàbomki đalbvokvyng nêfhidn kỳuhll cong quáagjd cao, chúitxxng em làbomk tổagjd củkrvqa cáagjdc sinh viêfhidn chưsqeqa tốzldjt nghiệbpcdp, khôrqnrng đalbvazzum đalbvưsqeqơfgnfng nổagjdi, ngàbomki cho chúitxxng em mộsjtat mẫzxlbu ruộsjtang đalbvcbky thíqzpg nghiệbpcdm làbomk đalbvưsqeqpcdzc.”1

sqequ Thanh Lưsqeqơfgnfng nghe vậadcpy hừokvy mộsjtat tiếqmxung, tứnybwc giậadcpn nózmbri: “Vốzldjn dĩyyewrqnri muốzldjn đalbvưsqeqa em vàbomko tổagjd nghiêfhidn cứnybwu củkrvqa nghiêfhidn cứnybwu sinh, đalbvózmbrbomk do ai kiêfhidn quyếqmxut từokvy chốzldji?”

“Em khôrqnrng cózmbr hứnybwng thúitxx vớqvkxi chủkrvq đalbvjtnm nghiêfhidn cứnybwu củkrvqa mấtdnry tổagjd nghiêfhidn cứnybwu sinh củkrvqa thầjajby, hơfgnfn nữjzhaa đalbvjtnmu đalbvãadcp đalbvi đalbvưsqeqpcdzc hơfgnfn mộsjtat nửyzdga, tựbggh nhiêfhidn em lạqvkxi nhảazzuy vàbomko ngay giữjzhaa, chưsqeqa chắfhidc sẽuhllyyewng nhịcbkyp vớqvkxi bọpcdzn họpcdz.”

sqequ Thanh Lưsqeqơfgnfng: “Nhưsqeqng suy nghĩyyew vềjtnm thuậadcpt toáagjdn củkrvqa em mớqvkxi mẻizhc, đalbvsjtac đalbváagjdo vàbomk nhấtdnrt quáagjdn, gia nhậadcpp vàbomko bọpcdzn họpcdzbomk trăvrxsm lợpcdzi khôrqnrng hạqvkxi, hiệbpcdn tạqvkxi mấtdnry nhózmbrm đalbvózmbr rấtdnrt cầjajbn nhữjzhang ngưsqequpgei đalbvjajbu nguồrqnrn nhưsqeq em……”

“Thầjajby Lưsqequ, ngàbomki đalbvokvyng vừokvya nhìthfan thấtdnry em làbomk bắfhidt đalbvjajbu khuyêfhidn.”

Thưsqeqơfgnfng Ngạqvkxn hiếqmxum khi lộsjta ra biểcbkyu cảazzum bấtdnrt đalbvfhidc dĩyyew, “Còuxjwn nhưsqeq vậadcpy làbomk lầjajbn sau em thấtdnry ngàbomki làbomk chạqvkxy, ngàbomki đalbvokvyng tráagjdch em thấtdnrt lễampu.”

“……”

sqequ Thanh Lưsqeqơfgnfng thấtdnry nózmbri khôrqnrng nózmbri anh đalbvưsqeqpcdzc nữjzhaa, đalbvàbomknh tiếqmxuc hậadcpn thởpfqvbomki mộsjtat hơfgnfi.

“Rồrqnri rồrqnri, mấtdnry ngưsqequpgei trẻizhc tuổagjdi cózmbr chúitxxt tàbomki văvrxsn chưsqeqơfgnfng nhưsqeqagjdc em, đalbvjtnmu làbomk đalbvnybwc hạqvkxnh nhưsqeq em, nhưsqeqng màbomk tầjajbm nhìthfan xa, làbomkm việbpcdc cũmnaqng đalbvếqmxun nơfgnfi đalbvếqmxun chốzldjn. Thầjajby cũmnaqng biếqmxut vàbomki thứnybw vềjtnmyyewnh vựbgghc em muốzldjn làbomkm, ngàbomknh sảazzun xuấtdnrt vềjtnm mặmkevt nàbomky trong nưsqeqqvkxc chỉnthfzmbr thểcbky xem nhưsqeq mớqvkxi tiếqmxup xúitxxc phầjajbn da lôrqnrng bêfhidn ngoàbomki, nếqmxuu em thậadcpt sựbggh muốzldjn cắfhidm rễampupfqv đalbvózmbr, cózmbr rấtdnrt nhiềjtnmu khózmbr khăvrxsn thửyzdg tháagjdch đalbvang chờupge đalbvpcdzi cáagjdc em đalbvtdnry.”

Thưsqeqơfgnfng Ngạqvkxn mỉnthfm cưsqequpgei, đalbvưsqequpgeng cong sắfhidc béofxin đalbvzftop đalbvuhll.




“Vậadcpy mớqvkxi cózmbr ýdrko nghĩyyewa, khôrqnrng phảazzui sao?”

sqequ Thanh Lưsqeqơfgnfng lưsqequpgem anh mộsjtat cáagjdi, giậadcpn cưsqequpgei, lắfhidc đalbvjajbu.

“Tuổagjdi trẻizhc khíqzpg thịcbkynh.”

Tuổagjdi còuxjwn trẻizhcbomk đalbvãadcp ngồrqnri vàbomko vịcbky tríqzpg chủkrvq nhiệbpcdm củkrvqa ngàbomknh, đalbvưsqeqơfgnfng nhiêfhidn Lưsqequ Thanh Lưsqeqơfgnfng khôrqnrng phảazzui ngưsqequpgei lạqvkxc hậadcpu, sau khi xáagjdc đalbvcbkynh rằgmjbng Thưsqeqơfgnfng Ngạqvkxn khôrqnrng muốzldjn bàbomkn lạqvkxi vềjtnm chuyệbpcdn mấtdnry tổagjd nghiêfhidn cứnybwu, ôrqnrng cũmnaqng tạqvkxm thờupgei từokvy bỏoujw, ngưsqeqpcdzc lạqvkxi tròuxjw chuyệbpcdn vàbomki câqfsqu thoảazzui máagjdi.

Khôrqnrng bao lâqfsqu sau, đalbvjtnmbomki lạqvkxi bịcbky chuyểcbkyn lêfhidn ngưsqequpgei Tôrqnr Mạqvkxc Mạqvkxc đalbvang yêfhidn lặmkevng đalbvnybwng bêfhidn cạqvkxnh.

“Em vừokvya nózmbri, đalbvi cùyyewng bạqvkxn gáagjdi củkrvqa em?” Lưsqequ Thanh Lưsqeqơfgnfng nhìthfan qua côrqnragjdi, “Chắfhidc em ấtdnry khôrqnrng phảazzui trưsqequpgeng củkrvqa chúitxxng ta đalbvúitxxng khôrqnrng? Nếqmxuu làbomk trưsqequpgeng chúitxxng ta vậadcpy thìthfarqnri sẽuhllzmbrtdnrn tưsqeqpcdzng.”

——

Diệbpcdn mạqvkxo kinh diễampum nàbomky, cho dùyyewbomk sinh viêfhidn củkrvqa ngàbomknh kháagjdc, Lưsqequ Thanh Lưsqeqơfgnfng tin chắfhidc rằgmjbng mìthfanh đalbvãadcp sớqvkxm nghe danh.

Thưsqeqơfgnfng Ngạqvkxn: “Côrqnrtdnry khôrqnrng chỉnthf họpcdzc ởpfqv trưsqequpgeng chúitxxng ta, còuxjwn làbomk sinh viêfhidn củkrvqa ngàbomknh máagjdy tíqzpgnh.”

sqequ Thanh Lưsqeqơfgnfng sửyzdgng sốzldjt, lậadcpp tứnybwc bừokvyng tỉnthfnh, “Sinh viêfhidn năvrxsm nhấtdnrt?” Ôrtgvng cưsqequpgei rộsjtafhidn, “Chẳpkzung lẽuhll đalbvếqmxun cùyyewng cấtdnrp ba vớqvkxi em?”

“……”

rqnr Mạqvkxc Mạqvkxc bấtdnrt ngờupge nhìthfan Lưsqequ Thanh Lưsqeqơfgnfng, khôrqnrng biếqmxut làbomkm sao ôrqnrng cózmbr thểcbky đalbvagjdn ra đalbvưsqeqpcdzc. Nhưsqeqng rấtdnrt nhanh côrqnr đalbvãadcp hiểcbkyu, Lưsqequ Thanh Lưsqeqơfgnfng cũmnaqng khôrqnrng phảazzui đalbvagjdn, màbomkbomk hy vọpcdzng côrqnrbomk ——

“Cózmbr phảazzui cũmnaqng đalbvếqmxun từokvy tổagjdagjdy tíqzpgnh củkrvqa em khôrqnrng? Ba sinh viêfhidn em mang theo thìthfa thầjajby từokvy bỏoujw, nhưsqeqng em nàbomky khôrqnrng bằgmjbng đalbvcbky lạqvkxi cho……”

Thưsqeqơfgnfng Ngạqvkxn khôrqnrng cózmbr ýdrko đalbvcbkynh nểcbkythfanh nàbomko.

Anh mỉnthfm cưsqequpgei, “Thầjajby Lưsqequ, ngàbomki nózmbri giỡazzun vớqvkxi em àbomk —— Ngôrqnr Hoằgmjbng Báagjdc vàbomk Loan Văvrxsn Trạqvkxch màbomk em còuxjwn khôrqnrng cho, ngàbomki cảazzum thấtdnry em sẽuhll đalbvưsqeqa bêfhidn gáagjdi củkrvqa mìthfanh đalbvi?”1

Anh ngưsqeqqvkxc mắfhidt, cưsqequpgei nhưsqeq khôrqnrng cưsqequpgei.

“Àyzdg đalbvúitxxng rồrqnri, đalbvãadcp quêfhidn giớqvkxi thiệbpcdu vớqvkxi ngàbomki. Khôrqnrng phảazzui cuốzldji năvrxsm ngoáagjdi em đalbvãadcpzmbri vớqvkxi ngàbomki làbomk em cózmbr mộsjtat họpcdzc tròuxjw sao? —— làbomk em ấtdnry đalbvtdnry.”

“…………”

Lờupgei nàbomky vừokvya dứnybwt, Tôrqnr Mạqvkxc Mạqvkxc lậadcpp tứnybwc cảazzum thấtdnry áagjdnh mắfhidt Lưsqequ Thanh Lưsqeqơfgnfng đalbvmkevt lêfhidn ngưsqequpgei mìthfanh trởpfqvfhidn mãadcpnh liệbpcdt hơfgnfn rấtdnrt nhiềjtnmu.

Tiếqmxup theo làbomk sựbggh buồrqnrn bãadcp tiếqmxuc nuốzldji nhưsqeq khi bảazzuo bốzldji trong lòuxjwng bịcbky đalbvàbomko đalbvi ——

“Chủkrvq đalbvjtnm mớqvkxi củkrvqa tổagjdagjdc sinh viêfhidn chưsqeqa tốzldjt nghiệbpcdp cáagjdc em giữjzha nhiềjtnmu ngưsqequpgei nhưsqeq vậadcpy thậadcpt sựbggh rấtdnrt đalbváagjdng tiếqmxuc, em chỉnthf đalbvcbky lạqvkxi cho việbpcdn mộsjtat hai ngưsqequpgei…… Nếqmxuu thậadcpt sựbggh khôrqnrng đalbvưsqeqpcdzc, đalbvcbky bọpcdzn họpcdz chạqvkxy qua hai bêfhidn cũmnaqng đalbvưsqeqpcdzc màbomk!”

Thưsqeqơfgnfng Ngạqvkxn: “Nghiêfhidn cứnybwu sinh nhiềjtnmu nhưsqeq vậadcpy, sinh viêfhidn chưsqeqa tốzldjt nghiệbpcdp thìthfabomkng nhiềjtnmu, hàbomk tấtdnrt gìthfa ngàbomki phảazzui nhìthfan chằgmjbm chằgmjbm chéofxin củkrvqa em?”

“Vấtdnrn đalbvjtnmbomk, hiệbpcdn tạqvkxi sinh viêfhidn chưsqeqa tốzldjt nghiệbpcdp, cózmbr bao nhiêfhidu ngưsqequpgei thậadcpt sựbgghu cózmbr ýdrkosqeqpfqvng làbomkm nghiêfhidn cứnybwu khoa họpcdzc? Cózmbr ýdrkosqeqpfqvng, thìthfazmbr bao nhiêfhidu ngưsqequpgei cózmbr thểcbky kiêfhidn trìthfasqeqpcdzt qua sựbggh buồrqnrn tẻizhcbomky??”

zmbr lẽuhllbomk bịcbky nhắfhidc nhởpfqv đalbvếqmxun gìthfa đalbvózmbr, biểcbkyu cảazzum Lưsqequ Thanh Lưsqeqơfgnfng hơfgnfi bấtdnrt ngờupge.

Sau mộsjtat láagjdt khôrqnrng ngừokvyng thay đalbvagjdi sắfhidc mặmkevt, ôrqnrng thởpfqvbomki mộsjtat tiếqmxung.

“Đyzdgmkevc biệbpcdt làbomk ngàbomknh nàbomky củkrvqa chúitxxng ta, mầjajbm non phảazzui đalbvưsqeqpcdzc bồrqnri dưsqeqazzung từokvy trung họpcdzc…… Mộsjtat trưsqequpgeng cấtdnrp ba cózmbr thểcbkyzmbr bao nhiêfhidu ngưsqequpgei cózmbr ưsqequ túitxxbomkzmbr kinh nghiệbpcdm thi đalbvua huấtdnrn luyệbpcdn phong phúitxx chứnybw? Còuxjwn em thìthfa sao, em đalbvãadcp lấtdnry đalbvi hơfgnfn phâqfsqn nửyzdga củkrvqa tôrqnri đalbvtdnry.”

Mắfhidt thấtdnry đalbvjtnm tạqvkxi nàbomky lạqvkxi sắfhidp quay vềjtnm ben đalbvjajbu, Thưsqeqơfgnfng Ngạqvkxn bấtdnrt đalbvfhidc dĩyyewsqequpgei, chen vàbomko hỏoujwi thêfhidm vàbomki chuyệbpcdn mớqvkxi cózmbr thểcbky dờupgei sang việbpcdc kháagjdc.

Khôrqnrng lâqfsqu sau, từokvyng tốzldjp sinh viêfhidn năvrxsm nhấtdnrt rộsjtan ràbomkng đalbvi tớqvkxi.

Ngàbomknh máagjdy tíqzpgnh cózmbr tổagjdng cộsjtang táagjdm lớqvkxp, hơfgnfn nữjzhaa còuxjwn cózmbragjdc giảazzung viêfhidn chủkrvq nhiệbpcdm vàbomkagjdc giảazzung viêfhidn kháagjdc, mộsjtat giảazzung đalbvưsqequpgeng vớqvkxi sứnybwc chứnybwa 300 ngưsqequpgei cũmnaqng đalbvãadcp đalbvjajby ngưsqequpgei.

Phòuxjwng họpcdzc đalbvưsqeqpcdzc mởpfqv mộsjtat cửyzdga, cùyyewng lắfhidm đalbvcbky hai hàbomkng sinh viêfhidn sózmbrng vai nhau đalbvi vàbomko, nhữjzhang ngưsqequpgei còuxjwn lạqvkxi đalbvjtnmu đalbvnybwng ngoàbomki cửyzdga chờupge đalbvpcdzi.

itxxc nàbomky, Tôrqnr Mạqvkxc Mạqvkxc cựbgghc kìthfa hốzldji hậadcpn mìthfanh đalbvãadcp khôrqnrng vàbomko trưsqeqqvkxc tìthfam mộsjtat gózmbrc ngồrqnri xuốzldjng.

——

sqeqqvkxi áagjdnh mắfhidt củkrvqa hai ba trăvrxsm sinh viêfhidn, tuy tâqfsqm lýdrkorqnr đalbvãadcp mạqvkxnh hơfgnfn khôrqnrng íqzpgt, nhưsqeqng lúitxxc nàbomky cũmnaqng khôrqnrng nhịcbkyn đalbvưsqeqpcdzc đalbvoujw mặmkevt.

fhidn cạqvkxnh, Thưsqeqơfgnfng Ngạqvkxn đalbvang nózmbri chuyệbpcdn vớqvkxi mộsjtat giảazzung viêfhidn vềjtnm mộsjtat thuậadcpt toáagjdn vừokvya đalbvưsqeqpcdzc đalbvưsqeqa ra trêfhidn tạqvkxp chíqzpg củkrvqa ngàbomknh, lơfgnf đalbvãadcpng cảazzum nhậadcpn đalbvưsqeqpcdzc Tôrqnr Mạqvkxc Mạqvkxc đalbvang khôrqnrng đalbvưsqeqpcdzc tựbggh nhiêfhidn.

Anh bìthfanh tĩyyewnh dịcbkych vềjtnm phíqzpga trưsqeqqvkxc mộsjtat chúitxxt, đalbvrqnrng thờupgei duỗcpsci tay kéofxio côrqnragjdi ra sau lưsqeqng mìthfanh mộsjtat cáagjdch rấtdnrt tựbggh nhiêfhidn.

Thừokvya dịcbkyp cózmbr mộsjtat khe hởpfqv trong cuộsjtac đalbvzldji thoạqvkxi, anh lạqvkxnh mặmkevt liếqmxuc qua bêfhidn cạqvkxnh.

Ásqeqnh mắfhidt rơfgnfi xuốzldjng.

Nhózmbrm sinh viêfhidn năvrxsm nhấtdnrt cáagjdch bọpcdzn họpcdz mộsjtat cáagjdnh cửyzdga đalbvang ríqzpgu ríqzpgt nózmbri chuyệbpcdn, đalbvsjtat nhiêfhidn nhưsqeq bịcbky bấtdnrm vàbomko núitxxt tắfhidt tiếqmxung —— cảazzu đalbváagjdm im lặmkevng.

Sựbgghfhidn lặmkevng đalbvsjtat ngộsjtat nàbomky khiếqmxun Lưsqequ Thanh Lưsqeqơfgnfng vàbomk mấtdnry giảazzung viêfhidn còuxjwn đalbvnybwng bêfhidn ngoàbomki chúitxx ýdrko đalbvếqmxun.

zmbr ngưsqequpgei thấtdnrp giọpcdzng giảazzui thíqzpgch nguyêfhidn nhâqfsqn cho ôrqnrng, Lưsqequ Thanh Lưsqeqơfgnfng vui đalbvùyyewa nhìthfan Thưsqeqơfgnfng Ngạqvkxn.

“Thưsqeqơfgnfng Ngạqvkxn, sau nàbomky em cózmbr thểcbkypfqv lạqvkxi trưsqequpgeng, tiếqmxup nhậadcpn vịcbky tríqzpg ngay cửyzdga nàbomky, giúitxxp chúitxxng tôrqnri giữjzha kỷipet luậadcpt —— em thấtdnry thếqmxubomko?”

Thưsqeqơfgnfng Ngạqvkxn: “……”

fhidn cạqvkxnh nam sinh, Tôrqnr Mạqvkxc Mạqvkxc khôrqnrng nhịcbkyn đalbvưsqeqpcdzc, quay mặmkevt nhỏoujw giọpcdzng cưsqequpgei rộsjtafhidn.

Thưsqeqơfgnfng Ngạqvkxn nghe thấtdnry, nghiêfhidng mắfhidt nhìthfan xuốzldjng, hơfgnfi híqzpgp mắfhidt.

“Anh vìthfa ai đalbvâqfsqy? Em còuxjwn cưsqequpgei hảazzu?”

“……”

rqnragjdi nỗcpsc lựbgghc míqzpgm chặmkevt môrqnri, quay vềjtnm, nghiêfhidm túitxxc ngẩjajbng mặmkevt.

“Em khôrqnrng cưsqequpgei. Thậadcpt đalbvózmbr.”

Con ngưsqeqơfgnfi đalbven nháagjdnh ưsqeqqvkxt áagjdt khôrqnrng chớqvkxp nhìthfan chằgmjbm chằgmjbm anh, cựbgghc kìthfa thuầjajbn khiếqmxut, còuxjwn chớqvkxp chớqvkxp vàbomki lầjajbn.

Thưsqeqơfgnfng Ngạqvkxn rũmnaq mắfhidt nhìthfan hai giâqfsqy, áagjdnh mắfhidt tốzldji đalbvi.

“Nhózmbrc con, tốzldjt hơfgnfn hếqmxut làbomk em đalbvokvyng nhìthfan anh nhưsqeq thếqmxu.”

rqnr Mạqvkxc Mạqvkxc: “?”

Thưsqeqơfgnfng Ngạqvkxn: “Em khôrqnrng nghe Ngôrqnr Hoằgmjbng Báagjdc nózmbri àbomk, tiểcbkyu biệbpcdt thắfhidng tâqfsqn hôrqnrn? Nếqmxuu cózmbr lầjajbn sau, anh mặmkevc kệbpcdfhidn cạqvkxnh cózmbr bao nhiêfhidu đalbvôrqnri mắfhidt nhìthfan chằgmjbm chằgmjbm……”

“…………”

Anh khôrqnrng nózmbri hếqmxut, nhưsqeqng chẳpkzung cầjajbn nózmbri ra thìthfa uy hiếqmxup đalbvãadcp rấtdnrt rõkbtbbomkng.

sqeqơfgnfng mặmkevt Tôrqnr Mạqvkxc Mạqvkxc bỗcpscng dưsqeqng đalbvoujwfhidn. Côrqnr bựbgghc bộsjtai lưsqequpgem nam sinh mộsjtat cáagjdi, cúitxxi đalbvjajbu nhỏoujw giọpcdzng lẩjajbm bẩjajbm.

“…… Anh dáagjdm.”

Thưsqeqơfgnfng Ngạqvkxn cắfhidn phầjajbn trong môrqnri, cưsqequpgei.

“Anh thíqzpgch tròuxjw chơfgnfi nàbomky nhấtdnrt —— nàbomko, em mau thửyzdg xem, xem anh cózmbragjdm hay khôrqnrng.”

rqnr Mạqvkxc Mạqvkxc: “…………”

ofxit vềjtnm trìthfanh đalbvsjta phózmbrng đalbvãadcpng, đalbvupgei nàbomky côrqnrmnaqng khôrqnrng đalbvuổagjdi kịcbkyp ngưsqequpgei nàbomko đalbvózmbr.

Chờupgeagjdc tâqfsqn sinh viêfhidn đalbvjtnmu đalbvi vàbomko phòuxjwng, Thưsqeqơfgnfng Ngạqvkxn cũmnaqng cùyyewng Tôrqnr Mạqvkxc Mạqvkxc đalbvi vàbomko.

Bọpcdzn sinh viêfhidn vôrqnryyewng “khiêfhidm tốzldjn thôrqnrng tuệbpcd”, từokvy tiếqmxut đalbvjajbu tiêfhidn đalbvãadcp nắfhidm giữjzha đalbvưsqeqpcdzc tinh túitxxy củkrvqa cuộsjtac hộsjtai nghịcbky —— sau phòuxjwng họpcdzc khôrqnrng cózmbr mộsjtat chỗcpsc trốzldjng nàbomko, màbomkbomkng đalbvjajbu tiêfhidn, cảazzu ba khu vựbgghc* đalbvjtnmu cung kíqzpgnh chừokvya lạqvkxi hai hàbomkng.

*(Mấtdnry hàbomkng ghếqmxuagjdch nhau mộsjtat lốzldji đalbvi, mỗcpsci phầjajbn táagjdch biệbpcdt gọpcdzi làbomk mộsjtat khu)

Chỉnthfzmbr mấtdnry sinh viêfhidn thậadcpt sựbggh khôrqnrng tìthfam đalbvưsqeqpcdzc chỗcpsc nữjzhaa mớqvkxi bấtdnrt đalbvfhidc dĩyyew cẩjajbn thậadcpn cấtdnrt đalbviệbpcdn thoạqvkxi, ngồrqnri xuốzldjng hai hàbomkng đalbvjajbu tiêfhidn trưsqeqqvkxc phòuxjwng họpcdzc.

Khi Tôrqnr Mạqvkxc Mạqvkxc vàbomk Thưsqeqơfgnfng Ngạqvkxn đalbvi vàbomko, hiểcbkyn nhiêfhidn cũmnaqng khôrqnrng còuxjwn vịcbky tríqzpg kháagjdc.

Thưsqeqơfgnfng Ngạqvkxn lưsqequpgei biếqmxung đalbvazzuo mắfhidt qua mộsjtat lưsqeqpcdzt, cũmnaqng khôrqnrng thèbfewm đalbvcbky ýdrko, kéofxio côrqnragjdi ngồrqnri xuốzldjng mộsjtat gózmbrc gầjajbn cửyzdga ra vàbomko nhấtdnrt.

Sau khi ngồrqnri xuốzldjng, anh nhìthfan thoáagjdng qua đalbvrqnrng hồrqnr, rồrqnri đalbvếqmxum sốzldjsqeqpcdzng giảazzung viêfhidn đalbvang tiếqmxun vàbomko.

Thưsqeqơfgnfng Ngạqvkxn nghiêfhidng cằgmjbm, đalbvếqmxup bêfhidn tai côrqnr thìthfa thầjajbm, “Dựbggha theo sốzldj ngưsqequpgei, lầjajbn nàbomky sẽuhll mấtdnrt íqzpgt nhấtdnrt 40 phúitxxt đalbvcbky nhảazzuy lấtdnry đalbvàbomk —— em cózmbr thểcbky dựbggha vàbomko vai anh ngủkrvq mộsjtat láagjdt.”1

“……”

rqnr Mạqvkxc Mạqvkxc cứnybwng ngắfhidc, xấtdnru hổagjd giưsqeqơfgnfng mắfhidt.

sqequ Thanh Lưsqeqơfgnfng chỉnthfagjdch mộsjtat bàbomkn họpcdzc, đalbvang ngồrqnri ởpfqvbomkng đalbvjajbu tiêfhidn mặmkevt khôrqnrng cảazzum xúitxxc quay đalbvjajbu liếqmxuc qua Thưsqeqơfgnfng Ngạqvkxn mộsjtat cáagjdi.

Thưsqeqơfgnfng Ngạqvkxn khẽuhll mỉnthfm cưsqequpgei.

sqequ Thanh Lưsqeqơfgnfng hầjajbm hừokvy xoay vềjtnm.

rqnr Mạqvkxc Mạqvkxc bấtdnrt đalbvfhidc dĩyyew, đalbvèbfew thấtdnrp âqfsqm lưsqeqpcdzng.

“Anh đalbvokvyng gâqfsqy chuyệbpcdn.”

“……”

Ásqeqnh mắfhidt Thưsqeqơfgnfng Ngạqvkxn tốzldji đalbvi. Thừokvya dịcbkyp côrqnr quay đalbvjajbu lạqvkxi, anh nháagjdnh chózmbrng áagjdp ngưsqequpgei qua, hôrqnrn nhẹzftofhidn khózmbre miệbpcdng côrqnragjdi.

Phíqzpga sau phòuxjwng họpcdzc ồrqnrfhidn mộsjtat trậadcpn.

agjdc giảazzung viêfhidn đalbvang đalbvnybwng trêfhidn bụnhbmc giảazzung thảazzuo luậadcpn vớqvkxi nhau khózmbr hiểcbkyu ngẩjajbng đalbvjajbu nhìthfan qua đalbváagjdm sinh viêfhidn.

Ngưsqequpgei bắfhidt nguồrqnrn củkrvqa trậadcpn nàbomky.

——

Trêfhidn bàbomkn họpcdzc, côrqnragjdi chậadcpm chạqvkxp thu lạqvkxi cẳpkzung châqfsqn vừokvya dẫzxlbm lêfhidn mũmnaqi châqfsqn củkrvqa ai đalbvózmbr, lỗcpsc tai đalbvoujw bừokvyng vìthfa xấtdnru hổagjd.

agjdc giảazzuzmbr lờupgei muốzldjn nózmbri: Cha Ngạqvkxn: Khẩjajbu hiệbpcdu củkrvqa chúitxxng ta làbomk, phózmbrng đalbvãadcpng, hơfgnfn nữjzhaa còuxjwn phảazzui nỗcpsc lựbgghc làbomkm việbpcdc:)

Hếqmxut chưsqeqơfgnfng 80

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.