Anh Ấy Rất Điên

Chương 71 : "Anh có đem sữa cho người khác nữa không?"

    trước sau   
Sau khi “kháiqujch” ra vềikar, phògjrlng kháiqujch im lặthszng đmkioếpwwsn mứkiazc nghe thấjnqiy tiếpwwsng kim rơvkuti.

Sắoucuc mặthszt vợzxzc chồvwblng Thưjnqiơvkutng Thịycjfnh Huy vàqkdt Lạprdvc Hiểsllmu Quânurqn nặthszng nềikar ngồvwbli giữkbbva sôoisf pha; Thưjnqiơvkutng Ngạprdvn đmkioang chịycjfu pháiqujn quyếpwwst thìpoit ngồvwbli bêhrhrn tráiquji, cògjrln Thưjnqiơvkutng Nhàqkdtn vôoisf tộpoawi nhưjnqing lạprdvi nhưjnqiiquj trong chậqpqqu nghiêhrhrm chỉsqvinh ngồvwbli đmkioavxni diệnurqn anh, áiqujnh mắoucut lạprdvnh thấjnqiu xưjnqiơvkutng, thỉsqvinh thoảusidng cògjrln tặthszng cho em trai ngồvwbli đmkioavxni diệnurqn cáiquji nhìpoitn xem thưjnqidzrhng.

Ngưjnqidzrhi bịycjf trừoprlng lạprdvi khôoisfng cómjkx chúnwsrt tựjjkz giáiqujc.

nwsrc nàqkdty, Giang Nhưjnqi Thi đmkioãdzrh dẫjjkzn Tôoisf Mạprdvc Mạprdvc rờdzrhi đmkioi, đmkioưjnqiơvkutng nhiêhrhrn anh cũjnqing khôoisfng cầsieln duy trìpoitpoitnh tưjnqizxzcng trầsielm ổjnqin, đmkioúnwsrng lúnwsrc cũjnqing đmkioãdzrhtfbyng thẳjjkzng cảusid đmkioêhrhrm, vếpwwst thưjnqiơvkutng sau lưjnqing đmkioau đmkioếpwwsn mấjnqit cảusidm giáiqujc, Thưjnqiơvkutng Ngạprdvn đmkioang buồvwbln bãdzrhsqviu xìpoitu tựjjkza vàqkdto sôoisf pha, bộpoawiqujng nhưjnqimjkx thểsllm ngủhqje ngay tạprdvi chỗntog nhưjnqi trưjnqiikarc.

Thưjnqiơvkutng Thịycjfnh Huy xuấjnqit thânurqn từoprl quânurqn đmkiopoawi, nhìpoitn khôoisfng vừoprla mắoucut nhấjnqit chíqficnh làqkdt bộpoaw dạprdvng lưjnqidzrhi biếpwwsng nàqkdty củhqjea con trai mìpoitnh.

Liêhrhrn tưjnqiryjzng đmkioếpwwsn vàqkdti phúnwsrt trưjnqiikarc, bêhrhrn trong cătfbyn phògjrlng đmkioómjkx, Thưjnqiơvkutng Ngạprdvn vừoprla nghe thấjnqiy tiếpwwsng đmkiopoawng củhqjea bọikarn họikar, đmkiopoawng táiqujc đmkiosielu tiêhrhrn làqkdt bảusido vệnurqoisfiquji trong lògjrlng cựjjkzc kìpoit chặthszt chẽtzml ……




Sắoucuc mặthszt Thưjnqiơvkutng Thịycjfnh Huy trầsielm xuốavxnng.

“Rốavxnt cuộpoawc con vàqkdtoisf cháiquju gáiquji kia củhqjea Tôoisf gia cómjkx quan hệnurqpoit?”

Thưjnqiơvkutng Ngạprdvn chớikarp mắoucut, biếpwwsng nháiqujc nómjkxi,

“…… Bạprdvn họikarc.”

“Màqkdty đmkioang lừoprla ba mẹngpq đmkiojnqiy àqkdt!”

Thưjnqiơvkutng Thịycjfnh Huy vừoprla nghe làqkdt biếpwwst anh trảusid lờdzrhi cho cómjkx lệnurq, càqkdtng thêhrhrm tứkiazc giậqpqqn.

Thưjnqiơvkutng Ngạprdvn cưjnqidzrhi xùqjmqy mộpoawt tiếpwwsng.

“Thìpoit ra ngàqkdti khôoisfng hàqkdti lògjrlng vớikari đmkioáiqujp áiqujn nàqkdty củhqjea tôoisfi?”

Anh nânurqng míqfic mắoucut, hưjnqiikarng ngưjnqidzrhi vềikar phíqfica trưjnqiikarc, khuỷgbzhu tay chốavxnng đmkiosielu gốavxni. Gưjnqiơvkutng mặthszt anh tuấjnqin lộpoaw ra nụbfrcjnqidzrhi nhạprdvt nhẽtzmlo.

“Vậqpqqy cũjnqing khôoisfng cògjrln cáiqujch gìpoit nữkbbva, trưjnqidzrhng củhqjea chúnwsrng tôoisfi khôoisfng cho yêhrhru sớikarm, cómjkx lờdzrhi đmkiovwbln gìpoit đmkioómjkx thìpoitoisfi cũjnqing khôoisfng sao, nhưjnqing em ấjnqiy thìpoit khôoisfng đmkioưjnqizxzcc —— vậqpqqy nêhrhrn chúnwsrng tôoisfi làqkdt bạprdvn họikarc.”

Thưjnqiơvkutng Thịycjfnh Huy dựjjkzng thẳjjkzng chânurqn màqkdty: “Quan hệnurq bạprdvn họikarc gìpoit thếpwws, cómjkx thểsllm nhưjnqi bọikarn màqkdty vừoprla nãdzrhy —— vừoprla nhưjnqi thếpwws?”

“Vừoprla nãdzrhy?”

Đqpqqvwblng tửwqvk đmkioen nháiqujnh củhqjea nam sinh lómjkxe lêhrhrn áiqujnh sáiqujng nhạprdvt.




Thưjnqiơvkutng Ngạprdvn rũjnqi mắoucut, dùqjmqmjkx cắoucun phầsieln trong môoisfi cũjnqing khôoisfng ngătfbyn đmkioưjnqizxzcc nụbfrcjnqidzrhi.

“Vừoprla nãdzrhy…… Làqkdtoisfi bắoucut nạprdvt nhómjkxc con đmkiojnqiy.” Anh tạprdvm dừoprlng, “Ngàqkdti đmkiooprlng hiểsllmu lầsielm.”

Cuốavxni cùqjmqng Thưjnqiơvkutng Nhàqkdtn cũjnqing khôoisfng nhìpoitn nổjnqii bộpoaw dạprdvng xuânurqn tânurqm nhộpoawn nhạprdvo chẳjjkzng giốavxnng ngưjnqidzrhi tíqficqkdto củhqjea em trai mìpoitnh, côoisf chủhqje đmkiopoawng nhậqpqqn lấjnqiy tráiqujch nhiệnurqm.

“Ba, chuyệnurqn nàqkdty cứkiaz giao cho con, con sẽtzml giáiqujo dụbfrcc nómjkx thậqpqqt tốavxnt……”

“Con giáiqujo dụbfrcc? Nếpwwsu hôoisfm nay dìpoit Giang củhqjea con khôoisfng dẫjjkzn côoisfkiaz đmkioómjkx đmkioếpwwsn nhàqkdt thìpoit ba mẹngpq sẽtzml bịycjf con vàqkdt em trai con liêhrhrn thủhqje lừoprla dốavxni chẳjjkzng hay biếpwwst gìpoit.”

Thưjnqiơvkutng Thịycjfnh Huy đmkioang nổjnqii nómjkxng, khi nổjnqii giậqpqqn lêhrhrn làqkdt ôoisfng rấjnqit cómjkxqficnh côoisfng kíqficch.

“Huốavxnng chi, con cómjkx thểsllm giáiqujo dụbfrcc nómjkxpoit, hảusid? Giáiqujo dụbfrcc nómjkxqkdtm sao đmkiosllm vừoprla tốavxnt nghiệnurqp đmkioprdvi họikarc liềikarn yêhrhru đmkioưjnqiơvkutng vớikari thằqlqdng nhómjkxc chưjnqia thàqkdtnh niêhrhrn nhỏoprlvkutn mìpoitnh nătfbym tuổjnqii àqkdt??”

Thưjnqiơvkutng Nhàqkdtn: “………………”

Tốavxnt hơvkutn hếpwwst làqkdtoisf khôoisfng nêhrhrn đmkioưjnqia đmkiosielu tớikari họikarng súnwsrng.

Thưjnqiơvkutng Thịycjfnh Huy cũjnqing tựjjkz nhắoucuc nhởryjzpoitnh, anh nhíqficu màqkdty nhìpoitn Thưjnqiơvkutng Ngạprdvn.

“Côoisfkiaz đmkioómjkx, côoisfkiazqkdtpoit Giang củhqjea con dẫjjkzn đmkioếpwwsn, nătfbym nay bao nhiêhrhru tuổjnqii?”

Thưjnqiơvkutng Ngạprdvn hừoprljnqidzrhi, liếpwwsm hàqkdtm trêhrhrn.

“Mưjnqidzrhi sáiquju.”




Biểsllmu tìpoitnh vàqkdt ngữkbbv khíqfic củhqjea anh đmkioikaru tràqkdtn đmkiosiely cảusidm xúnwsrc tiếpwwsc nuốavxni ——

“Cũjnqing chưjnqia thàqkdtnh niêhrhrn.”1

Thưjnqiơvkutng Thịycjfnh Huy: “………………”

Thưjnqiơvkutng Thịycjfnh Huy: “Hai chịycjf em chúnwsrng màqkdty! Cùqjmqng nhau! Đqpqqếpwwsn tĩprhinh phògjrlng quỳvwbl cho tao! Quỳvwblryjz đmkioómjkx!”

kiazm chúnwsrt Thưjnqiơvkutng Thịycjfnh Huy đmkioãdzrh ngấjnqit đmkioi vìpoit tứkiazc.

Chưjnqia từoprlng thấjnqiy Thưjnqiơvkutng Thịycjfnh Huy nổjnqii trậqpqqn lôoisfi đmkioìpoitnh nhưjnqi thếpwws, Thưjnqiơvkutng Ngạprdvn vàqkdt Thưjnqiơvkutng Nhàqkdtn liếpwwsc nhau, trầsielm mặthszc đmkioi lêhrhrn lầsielu.

Chờdzrh tiếpwwsng bưjnqiikarc chânurqn củhqjea hai chịycjf em biếpwwsn mấjnqit ởryjz cầsielu thang, Thưjnqiơvkutng Thịycjfnh Huy bựjjkzc mìpoitnh trừoprlng mắoucut vềikarjnqiikarng hai ngưjnqidzrhi rờdzrhi đmkioi rồvwbli mớikari ngồvwbli xuốavxnng lạprdvi sôoisf pha.

Lạprdvc Hiểsllmu Quânurqn ngồvwbli cạprdvnh vẫjjkzn im lặthszng nãdzrhy giờdzrh đmkioưjnqia mộpoawt ly tràqkdt lạprdvnh qua cho ôoisfng.

“Cảusid ngôoisfi nhàqkdt sắoucup sửwqvka bịycjfvkutn giậqpqqn củhqjea anh đmkioavxnt rồvwbli đmkioómjkx.”

vkutn giậqpqqn củhqjea Thưjnqiơvkutng Thịycjfnh Huy vẫjjkzn cògjrln sómjkxt lạprdvi, nhưjnqing cho dùqjmqmjkx tấjnqin côoisfng ai đmkioi nữkbbva thìpoit chắoucuc chắoucun ôoisfng khôoisfng dáiqujm đmkiopoawng vàqkdto Lạprdvc Hiểsllmu Quânurqn.

Ôqkdtng vừoprla uốavxnng tràqkdt lạprdvnh vừoprla lẩbguym bẩbguym, “Khôoisfng phảusidi làqkdt anh bịycjf hai đmkiokiaza con bấjnqit tàqkdti nàqkdty chọikarc giậqpqqn sao……”

Lạprdvc Hiểsllmu Quânurqn nhàqkdtn nhạprdvt nómjkxi.

“Giậqpqqn? Sao em lạprdvi thấjnqiy anh thởryjz phàqkdto vậqpqqy?”




Thưjnqiơvkutng Thịycjfnh Huy cứkiazng họikarng, xékiazm sặthszc tràqkdt lạprdvnh.

Lạprdvc Hiểsllmu Quânurqn: “Hôoisfm qua đmkioãdzrh đmkioáiqujnh Thưjnqiơvkutng Ngạprdvn thàqkdtnh nhưjnqi thếpwws, cuốavxni cùqjmqng nómjkxjnqing khôoisfng chịycjfu nómjkxi vìpoit sao lạprdvi làqkdtm vậqpqqy —— khôoisfng phảusidi tốavxni hôoisfm qua anh vìpoit chuyệnurqn nàqkdty nêhrhrn đmkioãdzrh lo lắoucung cảusid đmkioêhrhrm khôoisfng ngủhqje àqkdt?”

“Làqkdt…… Làqkdt do gầsieln đmkioânurqy anh mấjnqit ngủhqje.” Thưjnqiơvkutng Thịycjfnh Huy ngưjnqizxzcng ngùqjmqng nómjkxi.

Lạprdvc Hiểsllmu Quânurqn liếpwwsc ôoisfng mộpoawt cáiquji, cũjnqing khôoisfng vạprdvch trầsieln.

“Bânurqy giờdzrh đmkioãdzrh nghe Nhàqkdtn Nhàqkdtn kểsllm lạprdvi, anh cũjnqing biếpwwst rồvwbli, thấjnqiy thếpwwsqkdto?”

Thưjnqiơvkutng Thịycjfnh Huy trầsielm mặthszc hai giânurqy, uốavxnng hếpwwst tràqkdt lạprdvnh trong ly rồvwbli đmkiothszt xuốavxnng.

“Cáiquji tíqficnh nàqkdty củhqjea Thưjnqiơvkutng Ngạprdvn, làqkdt do từoprl nhỏoprl đmkioãdzrh chiềikaru hưjnqimjkx, đmkiosllmmjkx khôoisfng biếpwwst sợzxzc trờdzrhi sợzxzc đmkiojnqit, khôoisfng ai cómjkx thểsllm trịycjf đmkioưjnqizxzcc nómjkx. Anh rấjnqit lo sau nàqkdty nómjkx sẽtzml thiệnurqt thògjrli lớikarn……”

“Em hỏoprli anh chuyệnurqn nàqkdty khôoisfng phảusidi đmkiosllm anh suy nghĩprhi vềikarjnqiơvkutng lạprdvi, đmkiooprlng đmkioáiqujnh trốavxnng lảusidng.” Lạprdvc Hiểsllmu Quânurqn nhàqkdtn nhạprdvt nómjkxi.

Thưjnqiơvkutng Thịycjfnh Huy xấjnqiu hổjnqijnqidzrhi, “Chuyệnurqn nàqkdty…… Chuyệnurqn nàqkdty nómjkxi nhưjnqi thếpwwsqkdto…… Đqpqqúnwsrng làqkdt quáiqujnwsrc đmkiopoawng, nhưjnqing đmkioânurqy làqkdt đmkiothszc đmkioiểsllmm củhqjea nam giớikari, nếpwwsu nómjkxmjkx thểsllm nhẫjjkzn nhịycjfn khôoisfng làqkdtm gìpoit hếpwwst thìpoit anh sợzxzc rằqlqdng nómjkx tuổjnqii nhỏoprlqkdtnurqm tưjnqi quáiquj nặthszng.”

Thưjnqiơvkutng Thịycjfnh Huy chựjjkzng lạprdvi.

“Hơvkutn nữkbbva, nếpwwsu nómjkxmjkxi ra nguyêhrhrn nhânurqn đmkioómjkx từoprl trưjnqiikarc thìpoit anh đmkioãdzrh khôoisfng giáiqujo huấjnqin nómjkxqkdtn nhẫjjkzn nhưjnqi thếpwws.”

“……”

Lạprdvc Hiểsllmu Quânurqn mặthszt khôoisfng cảusidm xúnwsrc nhìpoitn ôoisfng.




Thưjnqiơvkutng Thịycjfnh Huy chộpoawt dạprdv, “Em nhìpoitn chằqlqdm chằqlqdm anh nhưjnqi vậqpqqy làqkdtm gìpoit?”

Lạprdvc Hiểsllmu Quânurqn thu mắoucut, ngữkbbv khíqfic nhàqkdtn nhạprdvt.

“Bânurqy giờdzrh anh đmkioãdzrh biếpwwst cáiquji tíqficnh  cuồvwblng loạprdvn củhqjea con trai anh làqkdt họikarc đmkioưjnqizxzcc từoprl ai chưjnqia.”

Thưjnqiơvkutng Thịycjfnh Huy: “……”

Lạprdvc Hiểsllmu Quânurqn: “Giang sơvkutn dễusid đmkiojnqii, bảusidn tíqficnh khómjkx dờdzrhi.”

“?”

Lạprdvc Hiểsllmu Quânurqn: “Trưjnqiikarc kia ba em ghékiazt bỏoprl anh, trưjnqiikarc mặthszt ôoisfng ấjnqiy, anh y hệnurqt Thưjnqiơvkutng Ngạprdvn ởryjz trưjnqiikarc mặthszt Giang Nhưjnqi Thi đmkioêhrhrm nay, cung kíqficnh trầsielm ổjnqin, nhưjnqing kếpwwst quảusidqkdt, bảusidn tíqficnh chưjnqia từoprlng thay đmkiojnqii.”

Thưjnqiơvkutng Thịycjfnh Huy: “…………”

Lạprdvc Hiểsllmu Quânurqn tựjjkzmjkxi xong, cũjnqing khôoisfng nhịycjfn đmkioưjnqizxzcc cưjnqidzrhi khẽtzml.

“Em biếpwwst, Nhàqkdtn Nhàqkdtn cũjnqing biếpwwst. Trong ba đmkiokiaza trẻjwbaqkdty, anh nhìpoitn khôoisfng vừoprla mắoucut nhấjnqit làqkdt Thưjnqiơvkutng Ngạprdvn, nhưjnqing cũjnqing thưjnqiơvkutng nómjkx nhấjnqit.”

Trong lògjrlng Thưjnqiơvkutng Thịycjfnh Huy nhảusidy dựjjkzng, ho nhẹngpq, “Đqpqqómjkxqkdt do nómjkx nhỏoprl tuổjnqii nhấjnqit……”

Lạprdvc Hiểsllmu Quânurqn hừoprl mộpoawt tiếpwwsng, “Khôoisfng phảusidi vìpoitmjkx giốavxnng anh nhấjnqit àqkdt?”

Thưjnqiơvkutng Thịycjfnh Huy: “………………”

Lờdzrhi nàqkdty khôoisfng thểsllm phảusidn báiqujc đmkioưjnqizxzcc.

Vợzxzc chồvwblng hai ngưjnqidzrhi trầsielm mặthszc mộpoawt láiqujt, Lạprdvc Hiểsllmu Quânurqn thu lạprdvi nụbfrcjnqidzrhi, nhíqficu màqkdty.

“Mặthszc dùqjmqmjkx quan hệnurq giữkbbva Thưjnqiơvkutng Kiêhrhru vàqkdtoisfqkdt, nhưjnqing chuyệnurqn củhqjea Tôoisf gia, chúnwsrng ta vẫjjkzn khôoisfng nêhrhrn xen vàqkdto.”

“Ừqakr.” Thưjnqiơvkutng Thịycjfnh Huy cũjnqing nhíqficu màqkdty, “Nhiềikaru nătfbym nhưjnqi thếpwwsjnqing chưjnqia nghe tiếpwwsng giómjkxpoit vềikar cháiquju gáiquji nàqkdty củhqjea Tôoisf gia, nguyêhrhrn nhânurqn củhqjea việnurqc nàqkdty hơvkutn phânurqn nửwqvka làqkdt do bàqkdt cụbfrc đmkioómjkx củhqjea Tôoisf gia.”

Lạprdvc Hiểsllmu Quânurqn: “Nhưjnqing Thưjnqiơvkutng Ngạprdvn đmkioavxni vớikari Tôoisf Mạprdvc Mạprdvc……”

“Nhìpoitn sơvkut thìpoitqficnh cáiqujch côoisfkiazqkdty rấjnqit ngoan ngoãdzrhn nghe lờdzrhi, cògjrln vấjnqin đmkiosllm củhqjea Tôoisf gia, anh cũjnqing thấjnqiy khôoisfng cómjkxpoit.” Thưjnqiơvkutng Thịycjfnh Huy do dựjjkz, “Nhưjnqing cătfbyn bệnurqnh đmkioómjkx củhqjea côoisfkiaz……”

Lạprdvc Hiểsllmu Quânurqn cũjnqing im lặthszng.

Sau mộpoawt lúnwsrc lânurqu, hai bậqpqqc cha mẹngpq trong phògjrlng kháiqujch khôoisfng hẹngpqn màqkdtqjmqng than mộpoawt tiếpwwsng.

Lạprdvc Hiểsllmu Quânurqn lắoucuc đmkiosielu, ýqlqdjnqidzrhi bấjnqit đmkiooucuc dĩprhi.

“Tíqficnh cáiqujch đmkioómjkx củhqjea Thưjnqiơvkutng Ngạprdvn, nhậqpqqn đmkioycjfnh làqkdt khôoisfng cómjkxpoitkiazo lạprdvi nổjnqii —— ngoan cốavxn giốavxnng anh đmkioómjkx. Cứkiaz đmkiosllm mặthszc nómjkx thôoisfi.”1

……

qjmqng lúnwsrc đmkioómjkx, tĩprhinh phògjrlng ởryjz lầsielu ba.

prhinh phògjrlng làqkdttfbyn phògjrlng chuyêhrhrn dụbfrcng củhqjea ba ngưjnqidzrhi con nhàqkdt họikar Thưjnqiơvkutng.

Từoprl nhỏoprl đmkioếpwwsn lớikarn, nếpwwsu ba ngưjnqidzrhi họikar phạprdvm vàqkdto sai lầsielm lớikarn nàqkdto đmkioómjkx —— thíqfic dụbfrc nhưjnqiqkdtnh vi gầsieln đmkioânurqy củhqjea Thưjnqiơvkutng Ngạprdvn —— cơvkut bảusidn làqkdtqjmqng gia pháiqujp giảusidi quyếpwwst, nhưjnqing phầsieln lớikarn đmkioikaru làqkdt mấjnqiy chuyệnurqn nhỏoprl nhặthszt, cătfbyn tĩprhinh phògjrlng nàqkdty cũjnqing rấjnqit vắoucung vẻjwba.

prhinh phògjrlng khôoisfng bậqpqqt đmkioèpwwsn, chỉsqvimjkx mộpoawt chúnwsrt áiqujnh sáiqujng chiếpwwsu vàqkdto từoprl cửwqvka sổjnqi trêhrhrn máiquji nhàqkdt.

Vịycjf tríqfic quỳvwbl phạprdvt, ba cáiquji đmkionurqm mềikarm nằqlqdm song song nhau.

qjmq sao cũjnqing làqkdtqlqdkiazc nhiềikaru nătfbym, chịycjf em hai ngưjnqidzrhi cũjnqing làqkdt kháiqujch đmkioếpwwsn thưjnqidzrhng xuyêhrhrn nhấjnqit, đmkiobguyy cửwqvka tiếpwwsn vàqkdto, hai ngưjnqidzrhi khôoisfng thèpwwsm đmkiosllm ýqlqd đmkioếpwwsn sựjjkz tốavxni tătfbym bêhrhrn trong, cựjjkzc kìpoit thàqkdtnh thạprdvo tựjjkzpoitm đmkionurqm mềikarm củhqjea mìpoitnh rồvwbli quỳvwbl xuốavxnng.

Quỳvwbl nhưjnqi vậqpqqy khoảusidng hai mưjnqiơvkuti phúnwsrt.

Thưjnqiơvkutng Nhàqkdtn đmkiokiazng lêhrhrn, “Chịycjf đmkioi nhậqpqqn lỗntogi trưjnqiikarc, em chờdzrhiqujt nữkbbva đmkioi.”

“Ừqakr.”

“……” Khi đmkioi đmkioếpwwsn cạprdvnh cửwqvka, côoisf khôoisfng khỏoprli dừoprlng lạprdvi vàqkdt nghiêhrhrng đmkiosielu, “Mộpoawt nătfbym quảusidn chếpwws.”

“?”

Thưjnqiơvkutng Nhàqkdtn: “Nếpwwsu lấjnqiy đmkioưjnqizxzcc thưjnqigjrla giảusidi, đmkioânurqy làqkdtpoitnh phạprdvt nhỏoprl nhấjnqit cómjkx thểsllm lấjnqiy đmkioưjnqizxzcc cho em.”

“……” Cặthszp mắoucut Thưjnqiơvkutng Ngạprdvn lómjkxe lómjkxe, đmkioáiqujy mắoucut tốavxni đmkioen.

“Chịycjf biếpwwst em khôoisfng muốavxnn dùqjmqng thưjnqigjrla giảusidi đmkioómjkx, nhưjnqing bệnurqnh củhqjea Mạprdvc Mạprdvc, nếpwwsu quyếpwwst đmkioycjfnh làqkdtm phẫjjkzu thuậqpqqt thìpoit nhấjnqit đmkioycjfnh phảusidi chuẩbguyn bịycjf trưjnqiikarc khi thàqkdtnh niêhrhrn.”

Cảusid ngưjnqidzrhi Thưjnqiơvkutng Ngạprdvn cứkiazng đmkiodzrh.

Anh đmkiopoawt ngộpoaw nhìpoitn vềikar Thưjnqiơvkutng Nhàqkdtn, “—— chịycjf biếpwwst đmkioưjnqizxzcc gìpoit?”

“Chịycjf đmkioãdzrhpoitm ngưjnqidzrhi tra lạprdvi tưjnqi liệnurqu nătfbym đmkioómjkx vềikar ca bệnurqnh củhqjea em ấjnqiy.” Thưjnqiơvkutng Nhàqkdtn trầsielm mặthszc vàqkdti giânurqy, “Em muốavxnn khi em ấjnqiy đmkioưjnqia ra quyếpwwst đmkioycjfnh, em cũjnqing khôoisfng thểsllmryjz cạprdvnh em ấjnqiy àqkdt?”

“……”

Nam sinh quỳvwbl trêhrhrn mặthszt đmkiojnqit nắoucum chặthszt tay thàqkdtnh quyềikarn. Mộpoawt láiqujt sau, anh chậqpqqm rãdzrhi xoay ngưjnqidzrhi lạprdvi.

Nam sinh trầsielm mặthszc cắoucun rătfbyng, xưjnqiơvkutng gògjrliqujvkuti run rẩbguyy.

“Tựjjkz em ngẫjjkzm lạprdvi.”

Thưjnqiơvkutng Nhàqkdtn đmkioi ra ngoàqkdti.

*

Thưjnqiơvkutng Ngạprdvn vềikar trưjnqidzrhng trễusidvkutn nhữkbbvng ngưjnqidzrhi kháiqujc ởryjz tổjnqiiqujy tíqficnh, đmkioếpwwsn giữkbbva tháiqujng 12, anh mớikari vềikar Tam Trung.

Ba ngưjnqidzrhi trong tổjnqi khôoisfng nhắoucuc mộpoawt chữkbbvqkdto vềikar chuyệnurqn nàqkdty, nhưjnqing trưjnqidzrhng họikarc đmkioãdzrh đmkioưjnqizxzcc thôoisfng báiqujo, vếpwwst nhơvkut trong hồvwblvkutjnqing khôoisfng thểsllm tráiqujnh đmkioưjnqizxzcc, khôoisfng biếpwwst vìpoit sao đmkioãdzrh lọikart ra tiếpwwsng giốavxn trong trưjnqidzrhng —— Trưjnqiikarc khi Thưjnqiơvkutng Ngạprdvn quay vềikar, trong trưjnqidzrhng đmkioãdzrh sớikarm truyềikarn chuyệnurqn đmkioáiqujnh nhau trong thi đmkiojnqiu ra khắoucup nơvkuti.

Thưjnqiơvkutng Ngạprdvn đmkioếpwwsn trưjnqidzrhng vàqkdto thứkiaziquju.

Trưjnqiikarc đmkioómjkx khôoisfng lânurqu Vătfbyn Tốavxn Tốavxn đmkiopoawt nhiêhrhrn chuyểsllmn lớikarp, chủhqje nhiệnurqm lớikarp Lýqlqdjnqi Kiệnurqt lạprdvi vìpoit chuyệnurqn củhqjea Thưjnqiơvkutng Ngạprdvn làqkdtm sứkiazt đmkiosielu mẻjwba tráiqujn, khôoisfng thểsllmkiazng phómjkx, lớikarp họikarc tạprdvm thờdzrhi đmkiosllm lớikarp phómjkx quảusidn lýqlqd.

Giờdzrh tựjjkz họikarc sáiqujng sớikarm, trong lớikarp cựjjkzc kìpoitvwbln àqkdto, lớikarp phómjkxqkdto đmkioếpwwsn khàqkdtn giọikarng cũjnqing khôoisfng thểsllmjnqin đmkioycjfnh đmkioưjnqizxzcc bọikarn họikar.

——

dzrhi đmkioếpwwsn khi cửwqvka trưjnqiikarc phògjrlng họikarc đmkioưjnqizxzcc đmkiobguyy ra.

Mộpoawt bómjkxng ngưjnqidzrhi xa cáiqujch mấjnqiy ngàqkdty uểsllm oảusidi đmkioi vàqkdto.

Vai rộpoawng, eo thon, chânurqn dàqkdti, khuôoisfn mặthszt anh tuấjnqin, buồvwbln bãdzrhsqviu xìpoitu.

Toàqkdtn lớikarp bỗntogng dưjnqing cảusid kinh, lúnwsrc nàqkdty, đmkioáiqujm ngưjnqidzrhi vừoprla gânurqy ầsielm ĩprhi chẳjjkzng kháiqujc gìpoitqkdt con bịycjfmjkxp cổjnqi, im lặthszng trong nháiqujy mắoucut.

Cảusid phògjrlng họikarc đmkioikaru an tĩprhinh lạprdvi.

oisf sốavxn cặthszp mắoucut to nhỏoprl đmkiovwblng loạprdvt nhìpoitn chătfbym chúnwsrqkdto ngưjnqidzrhi đmkioang đmkioi ởryjz cửwqvka lớikarp.

oisfm qua Thưjnqiơvkutng Ngạprdvn vừoprla lấjnqiy giấjnqiy từoprl thẩbguym pháiqujn, tốavxni hôoisfm qua bịycjf Thưjnqiơvkutng Thịycjfnh Huy ânurqn cầsieln dạprdvy bảusido tráiqujch cứkiaz nửwqvka buổjnqii tốavxni, rạprdvng sáiqujng mớikari vộpoawi vàqkdtng bay vềikar. Vềikar đmkioếpwwsn sânurqn bay lạprdvi phảusidi làqkdtm mộpoawt đmkioavxnng thủhqje tụbfrcc, gầsieln nhưjnqi khôoisfng chớikarp mắoucut, hiệnurqn tạprdvi đmkioúnwsrng làqkdt thờdzrhi đmkioiểsllmm buồvwbln ngủhqje nhấjnqit.

Mặthszc dùqjmqqkdt vậqpqqy, nhưjnqing lựjjkzc chúnwsr ýqlqdjnqiikarng đmkioếpwwsn vẫjjkzn làqkdtm anh dừoprlng chânurqn.

“……”

Anh lưjnqidzrhi biếpwwsng ngưjnqiikarc mắoucut, cặthszp mắoucut đmkioen kịycjft khôoisfng cómjkx tiêhrhru đmkioiểsllmm quékiazt quanh nửwqvka lớikarp họikarc.

oisfi mỏoprlng hékiaz ra, giọikarng nómjkxi nam sinh khàqkdtn khàqkdtn lạprdvnh lẽtzmlo.

“Bàqkdti đmkioikarc buổjnqii sáiqujng nằqlqdm trêhrhrn mặthszt tôoisfi?”

“!”

Cảusid lớikarp hoàqkdtn hồvwbln, nhấjnqit tríqficnwsri đmkiosielu xuốavxnng.

Khôoisfng bao lânurqu sau, tiếpwwsng đmkioikarc bàqkdti lanh lảusidnh tràqkdtn ngậqpqqp từoprlng tấjnqic khôoisfng khíqfic trong lớikarp.

Lớikarp phómjkx ngưjnqizxzcng ngùqjmqng ngómjkx qua Thưjnqiơvkutng Ngạprdvn, trong lògjrlng nghĩprhi rằqlqdng lớikarp trưjnqiryjzng tạprdvm thờdzrhi nhưjnqi cậqpqqu ta hẳjjkzn nêhrhrn thoáiquji vịycjf thôoisfi. Tiếpwwsc làqkdt lờdzrhi nàqkdty vògjrlng qua mấjnqiy lầsieln trong đmkiosielu nhưjnqing khôoisfng cómjkx can đmkiousidm nómjkxi ra, đmkioàqkdtnh phảusidi gưjnqizxzcng cưjnqidzrhi cứkiazng đmkiodzrh gậqpqqt đmkiosielu vớikari Thưjnqiơvkutng Ngạprdvn xem nhưjnqi chàqkdto hỏoprli rồvwbli mớikari đmkioi xuốavxnng.

Thưjnqiơvkutng Ngạprdvn trởryjz vềikar chỗntog ngồvwbli.

oisfiquji ngồvwbli bêhrhrn trong đmkioang oáiqujn hậqpqqn nhìpoitn anh, vàqkdtnh mắoucut cògjrln hơvkuti phiếpwwsm hồvwblng.

Huyệnurqt tháiquji dưjnqiơvkutng giậqpqqt giậqpqqt hai cáiquji cảusidnh báiqujo.

Thưjnqiơvkutng Ngạprdvn bấjnqit đmkiooucuc dĩprhi, khoanh tay vékiazo nhẹngpq chómjkxp mũjnqii côoisf.

“Em màqkdtiqujm khómjkxc làqkdt anh dáiqujm cùqjmqng khómjkxc vớikari em đmkiojnqiy…… Em tin khôoisfng?”

“……”

oisf Mạprdvc Mạprdvc nghẹngpqn lờdzrhi, cảusidm xúnwsrc khómjkx chịycjfu bịycjf chọikarc cưjnqidzrhi.

Thưjnqiơvkutng Ngạprdvn nhẹngpq nhàqkdtng thởryjz ra, ngồvwbli xuốavxnng.

Anh kékiazo khómjkxa ba lôoisf ra, lấjnqiy bìpoitnh giữkbbvjnqim màqkdtu xáiqujm trong đmkioómjkx ra.

Ngómjkxn tay thon dàqkdti cầsielm bìpoitnh, đmkiothszt lêhrhrn trưjnqiikarc mặthszt côoisfiquji, thấjnqip giọikarng cưjnqidzrhi nhưjnqi khôoisfng cưjnqidzrhi.

“Hai phầsieln ba bìpoitnh.”

oisf Mạprdvc Mạprdvc vừoprla xoay ngưjnqidzrhi, vốavxnn đmkioycjfnh hỏoprli vềikarpoitnh trạprdvng củhqjea anh, lạprdvi sữkbbvng sờdzrhpoitiquji bìpoitnh đmkioqlqdng trưjnqiikarc.

【 Sau khi quay vềikar, mỗntogi ngàqkdty chỉsqvi đmkiojnqi đmkiosiely hai phầsieln ba bìpoitnh giữkbbvjnqim cho em. 】

oisf Mạprdvc Mạprdvc chớikarp mắoucut.

Thưjnqiơvkutng Nhàqkdtn đmkioãdzrh gọikari cho côoisf. Nêhrhrn côoisf biếpwwst anh đmkioãdzrh phảusidi chịycjfu khổjnqipoit mấjnqiy ngàqkdty pháiqujn quyếpwwst hìpoitnh sựjjkzqkdty; côoisf biếpwwst tốavxni qua anh đmkioãdzrh mộpoawt đmkioêhrhrm khôoisfng ngủhqje; côoisf biếpwwst 6 giờdzrhiqujng nay anh vừoprla xuốavxnng máiqujy bay ởryjz thàqkdtnh phốavxn C; côoisf biếpwwst đmkioãdzrh xảusidy ra nhiềikaru chuyệnurqn nhưjnqi thếpwws, áiqujp lựjjkzc củhqjea anh to lớikarn hơvkutn ai hếpwwst, mệnurqt mỏoprli hơvkutn ai hếpwwst……

oisf chỉsqvi khôoisfng biếpwwst, ngưjnqidzrhi nàqkdty đmkioãdzrh quýqlqd trọikarng côoisf, quýqlqd trọikarng đmkioếpwwsn mứkiazc nàqkdto mớikari cómjkx thểsllm sau khi hy sinh nhiềikaru nhưjnqi thếpwwsqkdt vẫjjkzn quan tânurqm đmkioếpwwsn mộpoawt chuyệnurqn nhỏoprl nhặthszt nhưjnqiqkdty.

Hốavxnc mắoucut Tôoisf Mạprdvc Mạprdvc hiệnurqn lêhrhrn áiqujnh nưjnqiikarc trong nháiqujy mắoucut.

oisfqficn thởryjz, duỗntogi tay ôoisfm bìpoitnh, quay ngưjnqidzrhi đmkioi.

“…… Anh cómjkx ătfbyn sáiqujng khôoisfng?”

Giọikarng côoisf vang lêhrhrn giữkbbva nhữkbbvng tiếpwwsng đmkioikarc sáiqujch rânurqm ran khómjkx chịycjfu.

“Khôoisfng.”

hrhrn tai bịycjf tiếpwwsng đmkioikarc bàqkdti che lấjnqip, Thưjnqiơvkutng Ngạprdvn vẫjjkzn chưjnqia pháiqujt hiệnurqn cảusidm xúnwsrc trong đmkioómjkx, ýqlqd thứkiazc củhqjea anh khôoisfng tỉsqvinh táiqujo, cấjnqit ba lôoisf xong liềikarn nằqlqdm lêhrhrn bàqkdtn.

“Anh ngủhqje mộpoawt láiqujt…… Nhớikar uốavxnng hếpwwst, ngoan.”

Lờdzrhi nómjkxi dầsieln dầsieln nhỏoprl lạprdvi, xen lẫjjkzn sựjjkz mỏoprli mệnurqt vàqkdt buồvwbln ngủhqje, cuốavxni cùqjmqng tắoucut hẳjjkzn.

oisf Mạprdvc Mạprdvc nghiêhrhrng đmkiosielu.

Tầsielm mắoucut côoisfvkuti mờdzrhpoitjnqiikarc, nam sinh đmkioang nhắoucum mắoucut, vẫjjkzn làqkdt đmkioưjnqidzrhng xong gómjkxc cạprdvnh đmkiongpqp đmkiotzml, lôoisfng mi dàqkdti che đmkioi quầsieln thânurqm nhàqkdtn nhạprdvt, thoạprdvt nhìpoitn rấjnqit mệnurqt mỏoprli.

qkdtm tráiquji tim côoisf đmkioau đmkioikarn.

oisf quay mặthszt đmkioi.

oisf đmkioèpwwskiazn cảusidm giáiqujc ẩbguym ưjnqiikart trong mắoucut, vưjnqiơvkutn đmkiosielu ngómjkxn tay đmkiopoawng vàqkdto bìpoitnh sữkbbva ởryjzmjkxc tưjnqidzrhng.

“Thưjnqiơvkutng Ngạprdvn……”

oisf giảusidm thấjnqip ânurqm lưjnqizxzcng, trong tiếpwwsng đmkioikarc bàqkdti vang vọikarng, ngay cảusid chíqficnh côoisfjnqing khôoisfng nghe rõkrqv.

“…… Anh thậqpqqt sựjjkz bệnurqnh khôoisfng nhẹngpq.”

*

Đqpqqêhrhrm đmkioómjkx, sau giờdzrh tan họikarc.

Thưjnqiơvkutng Ngạprdvn vàqkdtoisf Mạprdvc Mạprdvc vẫjjkzn vătfbyn phògjrlng Tổjnqi Huấjnqin Luyệnurqn ởryjzgjrla lầsielu khoa họikarc kỹdnhl thuậqpqqt.

Vừoprla đmkiobguyy cửwqvka ra, Tôoisf Mạprdvc Mạprdvc liềikarn cảusidm nhậqpqqn đmkioưjnqizxzcc bầsielu khôoisfng khíqfic nặthszng nềikar kháiqujc thưjnqidzrhng.

oisfqjmqng mìpoitnh trong lògjrlng, ngẩbguyng đmkiosielu lêhrhrn nhìpoitn thìpoit thấjnqiy Hoàqkdtng Kỳvwbl Thịycjfnh vớikari sắoucuc mặthszt khómjkx coi vàqkdt biểsllmu cảusidm đmkioen tốavxni củhqjea Loan Vătfbyn Trạprdvch cùqjmqng Ngôoisf Hoằqlqdng Báiqujc.

Thấjnqiy hai ngưjnqidzrhi tiếpwwsn vàqkdto, Hoàqkdtng Kỳvwbl Thịycjfnh buôoisfng tiếpwwsng thởryjzqkdti.

“Thưjnqiơvkutng Ngạprdvn, Tôoisf Mạprdvc Mạprdvc, hai em vàqkdto đmkioi, đmkioómjkxng cửwqvka lạprdvi.”

“……”

oisf Mạprdvc Mạprdvc bấjnqit an nhìpoitn Thưjnqiơvkutng Ngạprdvn.

jnqidzrhng nhưjnqi Thưjnqiơvkutng Ngạprdvn cũjnqing khôoisfng bấjnqit ngờdzrh, nghe vậqpqqy biểsllmu cảusidm cũjnqing khôoisfng thay đmkiojnqii, đmkioómjkxng cửwqvka vàqkdt nhìpoitn côoisf trấjnqin an.

“Khôoisfng cómjkx việnurqc gìpoit. Đqpqqi thôoisfi.”

Trong phògjrlng yêhrhrn tĩprhinh.

Đqpqqưjnqiơvkutng nhiêhrhrn Hoàqkdtng Kỳvwbl Thịycjfnh cũjnqing nghe thấjnqiy Thưjnqiơvkutng Ngạprdvn nómjkxi, ôoisfng nhíqficu màqkdty, cómjkx chúnwsrt thấjnqit vọikarng nhìpoitn nam sinh, “Thưjnqiơvkutng Ngạprdvn, em cómjkx biếpwwst hậqpqqu quảusidqkdtpoitnh phạprdvt ởryjz trưjnqidzrhng củhqjea chuyệnurqn lầsieln nàqkdty khôoisfng?”

Thưjnqiơvkutng Ngạprdvn đmkioang kékiazo ghếpwws qua cho Tôoisf Mạprdvc Mạprdvc, nghe vậqpqqy cũjnqing khôoisfng nhấjnqic mắoucut, ngữkbbv khíqfic đmkioprdvm bạprdvc.

“Hủhqjey bỏoprl tấjnqit cảusidjnqiiqujch tuyểsllmn thẳjjkzng, tổjnqiiqujy tíqficnh cũjnqing xómjkxa têhrhrn em?”

Hoàqkdtng Kỳvwbl Thịycjfnh: “Vậqpqqy em thấjnqiy chuyệnurqn nàqkdty cũjnqing khôoisfng cómjkxpoit?”

Thưjnqiơvkutng Ngạprdvn giưjnqiơvkutng mắoucut.

“Nếpwwsu thầsiely lo vềikar nhữkbbvng ngưjnqidzrhi kháiqujc, vậqpqqy dùqjmqmjkxmjkxa têhrhrn em, sau nàqkdty em cũjnqing sẽtzml qua đmkioânurqy nhưjnqipoitnh thưjnqidzrhng —— coi nhưjnqi ngàqkdti tìpoitm cốavxn vấjnqin miễusidn phíqfic đmkioi.”

Cho dùqjmq Hoàqkdtng Kỳvwbl Thịycjfnh cómjkxqkdt ngưjnqidzrhi hiềikarn làqkdtnh nhấjnqit thìpoitnwsrc nàqkdty cũjnqing phảusidi nổjnqii giậqpqqn, “Vậqpqqy cògjrln em! Em làqkdtm sao bânurqy giờdzrh? Tưjnqiơvkutng lai củhqjea em tốavxnt đmkiongpqp nhưjnqi thếpwws —— bịycjf hủhqjey bỏoprl bởryjzi mộpoawt chuyệnurqn nhưjnqi thếpwws, em cũjnqing cam tânurqm!?”

Thưjnqiơvkutng Ngạprdvn duỗntogi tay, đmkioèpwwsoisfiquji đmkioang muốavxnn đmkiokiazng dậqpqqy lạprdvi.

Đqpqqvwblng thờdzrhi, anh khom ngưjnqidzrhi, nửwqvka chốavxnng vàqkdto lưjnqing ghếpwws đmkioqlqdng sau côoisfiquji, tưjnqiơvkuti cưjnqidzrhi trêhrhrn mặthszt khôoisfng chúnwsrt đmkiosllm ýqlqd, mang theo mộpoawt sựjjkz khómjkx thuầsieln.

“Thầsiely Hoàqkdtng, tưjnqiơvkutng lai củhqjea em chỉsqvi nằqlqdm trong tay mộpoawt mìpoitnh em, khôoisfng cómjkx chuyệnurqn gìpoitmjkx thểsllm hủhqjey hoạprdvi nómjkx.”

Anh cưjnqidzrhi khẽtzml, giọikarng nómjkxi đmkioèpwws thấjnqip, cómjkx lẽtzmljnqing đmkioang hứkiaza hẹngpqn vớikari côoisfiquji trêhrhrn ghếpwws.

——

“Tháiqujng 7 nătfbym sau, chờdzrh đmkioếpwwsn lễusid thàqkdtnh nhânurqn mưjnqidzrhi táiqujm tuổjnqii củhqjea nhómjkxc con nhàqkdt em, em sẽtzml mang danh hiệnurqu Trạprdvng Nguyêhrhrn khoa họikarc tựjjkz nhiêhrhrn vềikar cho em ấjnqiy.”

“……”

jnqiryjzng tưjnqizxzcng đmkioếpwwsn kếpwwst quảusid khiếpwwsn toàqkdtn trưjnqidzrhng chúnwsr ýqlqd củhqjea kìpoit thi giữkbbva kìpoit trưjnqiikarc đmkioânurqy khôoisfng lânurqu củhqjea Thưjnqiơvkutng Ngạprdvn, Hoàqkdtng Kỳvwbl Thịycjfnh cứkiazng họikarng.

Ngay cảusidhrhrn cạprdvnh, áiqujnh mắoucut củhqjea Loan Vătfbyn Trạprdvch vàqkdt Ngôoisf Hoằqlqdng Báiqujc cũjnqing từoprl lo lắoucung vàqkdt tiếpwwsc nuốavxni chuyểsllmn sang sảusidng khoáiquji khi diệnurqt trừoprl kẻjwba đmkioycjfch.

Chỉsqvimjkxoisf Mạprdvc Mạprdvc trầsielm mặthszc vàqkdti giânurqy, thấjnqip giọikarng.

“Trạprdvng Nguyêhrhrn Khoa họikarc tựjjkz nhiêhrhrn?”

“Ừqakr.” Thưjnqiơvkutng Ngạprdvn cưjnqidzrhi rũjnqi mắoucut.

oisf Mạprdvc Mạprdvc: “Bằqlqdng kếpwwst quảusid thiếpwwsu mộpoawt đmkioiểsllmm mớikari đmkioprdvt chuẩbguyn môoisfn vătfbyn củhqjea anh sao?”

Thưjnqiơvkutng Ngạprdvn: “……”

oisf Mạprdvc Mạprdvc chủhqje đmkiopoawng đmkiokiazng lêhrhrn, xáiqujch ba lôoisf, gưjnqiơvkutng mặthszt diễusidm lệnurq khôoisfng cómjkx cảusidm xúnwsrc.

“Thầsiely Hoàqkdtng, nếpwwsu khôoisfng cògjrln chuyệnurqn gìpoit nữkbbva, em mang Thưjnqiơvkutng Ngạprdvn đmkioi phụbfrc đmkioprdvo môoisfn vătfbyn đmkioânurqy ạprdv.”

Lầsieln đmkiosielu tiêhrhrn Hoàqkdtng Kỳvwbl Thịycjfnh thấjnqiy dáiqujng vẻjwbaqkdty củhqjea côoisf, nhấjnqit thờdzrhi đmkiokiazng hìpoitnh đmkioqlqdng đmkioómjkx, gậqpqqt đmkiosielu theo bảusidn nătfbyng: “Àtizy, đmkioưjnqizxzcc…… Cáiqujc em đmkioi phụbfrc đmkioprdvo đmkioi.”

“Tạprdvm biệnurqt thầsiely.”

oisf Mạprdvc Mạprdvc lễusid phékiazp khom ngưjnqidzrhi vớikari ôoisfng.

Sau đmkioómjkx, côoisf banh mặthszt quay đmkiosielu, giơvkut tay lêhrhrn, nắoucum chặthszt gómjkxc áiqujo sau lưjnqing củhqjea nam sinh rồvwbli dắoucut ngưjnqidzrhi đmkioi vàqkdto gian trong.

Khôoisfng đmkiosllm thầsiely trògjrl ba ngưjnqidzrhi bêhrhrn ngoàqkdti kịycjfp hoàqkdtn hồvwbln.

Mộpoawt tiếpwwsng “cạprdvch” vang lêhrhrn, cửwqvka phògjrlng trong đmkioómjkxng lạprdvi, tiếpwwsp theo làqkdt mộpoawt tiếpwwsng “cốavxnp” —— lầsieln nàqkdty làqkdt khómjkxa lạprdvi.

Ba thầsiely trògjrl trợzxzcn mắoucut háiquj mồvwblm.

Sau mộpoawt lúnwsrc lânurqu, Hoàqkdtng Kỳvwbl Thịycjfnh hồvwbli thầsieln, lộpoawn xộpoawn hỏoprli Ngôoisf Hoằqlqdng Báiqujc vàqkdt Loan Vătfbyn Trạprdvch: “Hìpoitnh thứkiazc ởryjz chung củhqjea hai thầsiely trògjrl chúnwsrng nómjkx vẫjjkzn luôoisfn nhưjnqiqkdty àqkdt?”

“……”

Ngôoisf Hoằqlqdng Báiqujc vàqkdt Loan Vătfbyn Trạprdvch bấjnqit đmkiooucuc dĩprhi liếpwwsc nhau.

Nhânurqn lúnwsrc Hoàqkdtng Kỳvwbl Thịycjfnh khôoisfng chúnwsr ýqlqd, Ngôoisf Hoằqlqdng Báiqujc nhỏoprl giọikarng nómjkxi thầsielm cùqjmqng Loan Vătfbyn Trạprdvch.

“Hìpoitnh thứkiazc ởryjz chung quyếpwwst đmkioycjfnh đmkioycjfa vịycjf trong gia đmkioìpoitnh, tôoisfi thấjnqiy cha Ngạprdvn đmkioãdzrhqkdtm mưjnqia làqkdtm giómjkxryjz Tam trung lânurqu nhưjnqi thếpwws, cuốavxni cùqjmqng cũjnqing bịycjf Tiểsllmu Tôoisf ătfbyn sạprdvch.”

“……”

nwsrc nàqkdty, bêhrhrn trong cáiqujnh cửwqvka.

oisf Mạprdvc Mạprdvc kékiazo Thưjnqiơvkutng Ngạprdvn ngồvwbli xuốavxnng ghếpwws trưjnqiikarc bàqkdtn, lấjnqiy hếpwwst toàqkdtn bộpoaw vởryjz ghi chékiazp vàqkdtqkdti liệnurqu phụbfrc đmkioprdvo liêhrhrn quan đmkioếpwwsn môoisfn vătfbyn ra.

Vừoprla thấjnqiy làqkdt biếpwwst đmkioãdzrh sớikarm cómjkx chuẩbguyn bịycjf —— mộpoawt chồvwblng thậqpqqt dàqkdty khiếpwwsn ngưjnqidzrhi nhìpoitn quáiqujng mặthszt đmkioưjnqizxzcc đmkiothszt xuốavxnng trưjnqiikarc Thưjnqiơvkutng Ngạprdvn.

oisf Mạprdvc Mạprdvc giảusidi thíqficch vớikari anh, “Đqpqqânurqy làqkdt vởryjz chékiazp bàqkdti lớikarp mưjnqidzrhi em mưjnqizxzcn từoprl họikarc báiquj Liêhrhru, ghi chúnwsr trong sáiqujch, cáiqujc bàqkdti vătfbyn hay……”

gjrln chưjnqia nómjkxi đmkioưjnqizxzcc mộpoawt nửwqvka, đmkioiệnurqn thoạprdvi đmkiothszt trong ba lôoisf củhqjea côoisf rung lêhrhrn.

oisf Mạprdvc Mạprdvc dừoprlng nómjkxi, hơvkuti nhíqficu màqkdty.

oisf lấjnqiy đmkioiệnurqn thoạprdvi ra, thấjnqiy ngưjnqidzrhi gọikari chỉsqvi hiểsllmn thịycjf mộpoawt chữkbbv: “Z”.

“……”

oisf Mạprdvc Mạprdvc nhớikar đmkioếpwwsn gìpoit đmkioómjkx, sắoucuc mặthszt hơvkuti trắoucung.

“Đqpqqiệnurqn thoạprdvi củhqjea ai vậqpqqy, sao khôoisfng nhậqpqqn?”

Thưjnqiơvkutng Ngạprdvn nhìpoitn têhrhrn ngưjnqidzrhi gọikari thầsieln bíqfic đmkioómjkx, híqficp mắoucut lạprdvi.

oisf Mạprdvc Mạprdvc do dựjjkz, đmkioang đmkioycjfnh đmkiokiazng dậqpqqy.

Phảusidn ứkiazng nàqkdty đmkiopoawng chạprdvm đmkioếpwwsn thầsieln kinh mẫjjkzn cảusidm củhqjea “dụbfrcc vọikarng chiếpwwsm hữkbbvu” củhqjea Thưjnqiơvkutng Ngạprdvn, anh duỗntogi tay ngătfbyn ngưjnqidzrhi lạprdvi, bao vânurqy côoisf giữkbbva ghếpwws xoay, bàqkdtn họikarc vàqkdt ngưjnqidzrhi mìpoitnh, tạprdvo thàqkdtnh mộpoawt hìpoitnh tam giáiqujc ——

“Anh cũjnqing muốavxnn nghe.”

oisf Mạprdvc Mạprdvc trầsielm mặthszc vàqkdti giânurqy, đmkioàqkdtnh chậqpqqm chạprdvp bắoucut máiqujy.

“Mạprdvc Mạprdvc?”

Đqpqqavxni diệnurqn vang lêhrhrn mộpoawt giọikarng nữkbbv quen thuộpoawc.

Thưjnqiơvkutng Ngạprdvn khựjjkzng lạprdvi.

——

Khôoisfng phảusidi ai kháiqujc, đmkioúnwsrng làqkdt mẹngpq củhqjea Tôoisf Mạprdvc Mạprdvc, Giang Nhưjnqi Thi.

“……”

Anh khôoisfng tựjjkz nhiêhrhrn ho nhẹngpq mộpoawt tiếpwwsng, lui lạprdvi.

oisf Mạprdvc Mạprdvc cúnwsri mắoucut, giọikarng nómjkxi bìpoitnh tĩprhinh, “…… Làqkdt con.”

Giang Nhưjnqi Thi: “Mẹngpq thấjnqiy bânurqy giờdzrh con đmkioãdzrh tan họikarc nêhrhrn mớikari gọikari qua —— cómjkxqkdtm phiềikarn con khôoisfng?”

“Khôoisfng cómjkx.”

“Ừqakr, vậqpqqy thìpoit tốavxnt.” Giang Nhưjnqi Thi trầsielm mặthszc hai giânurqy, cẩbguyn thậqpqqn hỏoprli: “Chuyệnurqn giảusidi phẫjjkzu lầsieln trưjnqiikarc mẹngpqmjkxi vớikari con, con đmkioãdzrh suy nghĩprhi thếpwwsqkdto rồvwbli?”

“…………”

oisf Mạprdvc Mạprdvc theo bảusidn nătfbyng cầsielm chặthszt đmkioiệnurqn thoạprdvi, đmkiovwblng thờdzrhi bấjnqit an giưjnqiơvkutng mắoucut nhìpoitn qua đmkioavxni diệnurqn.

Thưjnqiơvkutng Ngạprdvn ngồvwbli trưjnqiikarc bàqkdtn, nửwqvka rũjnqi mi mắoucut, gưjnqiơvkutng mặthszt lạprdvnh lẽtzmlo, cặthszp mắoucut đmkioen nhưjnqi mựjjkzc đmkioang nhìpoitn quyểsllmn vởryjz trưjnqiikarc mặthszt, thoạprdvt nhìpoitn khôoisfng cảusidm xúnwsrc khôoisfng cómjkx dao đmkiopoawng ……

oisf Mạprdvc Mạprdvc thoáiqujng yêhrhrn tânurqm.

Đqpqqsielu ngómjkxn tay côoisf siếpwwst chặthszt chậqpqqm rãdzrhi thảusid lỏoprlng, đmkioếpwwsn khi Giang Nhưjnqi Thi bêhrhrn kia hỏoprli lạprdvi, côoisf mớikari hàqkdtm hồvwbl trảusid lờdzrhi: “Con cògjrln đmkioang nghĩprhi……”

“Mạprdvc Mạprdvc.”

Ngữkbbv khíqfic Giang Nhưjnqi Thi cómjkx chúnwsrt nôoisfn nómjkxng, nhưjnqing bịycjfqkdt kiềikarm chếpwws, rấjnqit nhanh đmkioãdzrhpoitnh phụbfrcc.

qkdt thấjnqip giọikarng khuyêhrhrn bảusido, “Mẹngpq biếpwwst rấjnqit khómjkx đmkiosllm quyếpwwst đmkioycjfnh chuyệnurqn nàqkdty, nhưjnqing thờdzrhi kìpoit tốavxnt nhấjnqit đmkiosllm giảusidi phẫjjkzu cómjkx hạprdvn, qua khoảusidng thờdzrhi gian nàqkdty, xáiqujc suấjnqit giảusidi phẫjjkzu thàqkdtnh côoisfng sẽtzml giảusidm, tíqficnh nguy hiểsllmm cũjnqing sẽtzmltfbyng lêhrhrn.”

Giang Nhưjnqi Thi thảusid chậqpqqm tốavxnc đmkiopoaw, “Hơvkutn nữkbbva, mẹngpq đmkioãdzrh đmkiothszt cho con hoàqkdtn cảusidnh vàqkdt đmkioiềikaru kiệnurqn tốavxnt nhấjnqit đmkiosllm an dưjnqipacsng chuẩbguyn bịycjf, chuyêhrhrn gia nưjnqiikarc ngoàqkdti rấjnqit khómjkx hẹngpqn, nếpwwsu con đmkioãdzrh quyếpwwst đmkioycjfnh xong, vậqpqqy mẹngpq sẽtzml sắoucup xếpwwsp trưjnqiikarc ởryjzjnqiikarc ngoàqkdti, bảusido đmkiousidm khôoisfng làqkdtm trễusid thờdzrhi kìpoit tốavxnt nhấjnqit đmkiosllm giảusidi phẫjjkzu.”

“Con biếpwwst rồvwbli.” Tôoisf Mạprdvc Mạprdvc thấjnqip giọikarng.

Giang Nhưjnqi Thi khẽtzml thởryjzqkdti mộpoawt hơvkuti.

“Bấjnqit kểsllm quyếpwwst đmkioycjfnh củhqjea con làqkdtpoit, íqfict nhấjnqit mẹngpq hi vọikarng con sẽtzml khôoisfng vìpoit sựjjkz chầsieln chờdzrhqkdt do dựjjkz củhqjea mìpoitnh bỏoprl lỡpacsvkut hộpoawi tốavxnt nhấjnqit, đmkioưjnqizxzcc khôoisfng?”

“……”

oisfiquji chậqpqqm rãdzrhi buôoisfng mắoucut, qua mộpoawt lúnwsrc lânurqu sau, côoisf mớikari nhẹngpq nhàqkdtng đmkioáiqujp.

“Tốavxni mai, con sẽtzmlmjkxi quyếpwwst đmkioycjfnh cho ngưjnqidzrhi.”

mjkxi xong, Tôoisf Mạprdvc Mạprdvc khôoisfng muốavxnn nhiềikaru lờdzrhi, côoisfmjkxi nhỏoprl hai chữkbbv “tạprdvm biệnurqt” rồvwbli cúnwsrp máiqujy.

oisf đmkiothszt đmkioiệnurqn thoạprdvi xuốavxnng mặthszt bàqkdtn.

“Chuyệnurqn gìpoit vậqpqqy?”

hrhrn cạprdvnh côoisf, Thưjnqiơvkutng Ngạprdvn dờdzrhi mắoucut từoprl quyểsllmn vởryjz, ngẩbguyng đmkiosielu lêhrhrn, ra vẻjwbaqjmqy ýqlqd hỏoprli.

“…… Khôoisfng cómjkxpoit.” Tôoisf Mạprdvc Mạprdvc thấjnqip giọikarng, cũjnqing rũjnqi mắoucut.

Sau mộpoawt lúnwsrc yêhrhrn lặthszng, côoisf bỏoprl đmkioiệnurqn thoạprdvi ra, khôoisfi phụbfrcc lạprdvi dáiqujng vẻjwba nhưjnqi trưjnqiikarc. Tôoisf Mạprdvc Mạprdvc duỗntogi cầsielm lấjnqiy sáiqujch giáiqujo khoa ngữkbbvtfbyn.

“Trưjnqiikarc hếpwwst, em sẽtzml giảusidng lạprdvi cho anh thểsllm thởryjzqkdtiqujc từoprl quan trọikarng màqkdt thầsiely đmkioãdzrh giảusidng hôoisfm nay lạprdvi mộpoawt lầsieln.”

Cặthszp mắoucut Thưjnqiơvkutng Ngạprdvn lómjkxe lêhrhrn.

Con ngưjnqiơvkuti đmkioen nháiqujnh ảusidm đmkioprdvm hẳjjkzn đmkioi.

Cuốavxni cùqjmqng, anh vẫjjkzn khôoisfng nómjkxi gìpoit, cũjnqing cúnwsri mắoucut nhìpoitn quyểsllmn sáiqujch giáiqujo khoa.

“Đqpqqưjnqizxzcc.”

……

Cảusid mộpoawt đmkioêhrhrm tựjjkz họikarc kếpwwst thúnwsrc, Thưjnqiơvkutng Ngạprdvn vàqkdtoisf Mạprdvc Mạprdvc cùqjmqng rờdzrhi khỏoprli trưjnqidzrhng.

Ngồvwbli trêhrhrn xe riêhrhrng màqkdtu đmkioen, tàqkdti xếpwws đmkioãdzrh quen vớikari việnurqc chạprdvy đmkioếpwwsn khu biệnurqt thựjjkz củhqjea Vătfbyn gia trưjnqiikarc.

Thưjnqiơvkutng Ngạprdvn đmkioưjnqia Tôoisf Mạprdvc Mạprdvc xuốavxnng xe.

Đqpqqếpwwsn ngoàqkdti cửwqvka biệnurqt thựjjkz, côoisf lấjnqiy bìpoitnh giữkbbvjnqim khôoisfng trong ba lôoisf ra, đmkioưjnqia cho Thưjnqiơvkutng Ngạprdvn.

“…… Đqpqqãdzrh uốavxnng xong rồvwbli.”

Giọikarng côoisf rầsielu rĩprhi.

Thưjnqiơvkutng Ngạprdvn duỗntogi tay nhậqpqqn lấjnqiy, khómjkxe miệnurqng khẽtzml cong.

“Ngoan.”

Nhưjnqing cáiquji bìpoitnh lạprdvi dừoprlng lạprdvi giữkbbva tay hai ngưjnqidzrhi.

Cảusidm nhậqpqqn đmkioưjnqizxzcc lựjjkzc cảusidn ởryjz đmkioómjkx, Thưjnqiơvkutng Ngạprdvn hơvkuti giậqpqqt mìpoitnh, ngưjnqiikarc mắoucut nhìpoitn Tôoisf Mạprdvc Mạprdvc.

——

oisfnwsri đmkiosielu

Ájadvnh đmkioèpwwsn đmkioưjnqidzrhng mềikarm mạprdvi dừoprlng trêhrhrn ngọikarn tómjkxc vàqkdtqkdtn da trắoucung nhưjnqi sứkiaz củhqjea côoisf.

Anh nghe côoisf thấjnqip giọikarng mởryjz miệnurqng.

“Thưjnqiơvkutng Ngạprdvn.”

“…… Nếpwwsu em khôoisfng cògjrln nữkbbva, vậqpqqy anh cómjkx đmkioem sữkbbva cho ngưjnqidzrhi kháiqujc nữkbbva khôoisfng?”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.