Anh Ấy Rất Điên

Chương 56 : Trừng phạt

    trước sau   
“……”

Nghe Thưnwnnơztling Ngạfdtwn nótklhi thếtklh, Tônpdp Mạfdtwc Mạfdtwc thiếtklhu chúwevxt nữsywwa run tay xốlwgtc mâpyqim cơztlim lêocrtn thẳpyqing gưnwnnơztling mặicjzt tuấvgton túwevx đvafoótklh.

Chờocrt khi toàrownn bộcpts sựjgev xấvgtou hổqpmmrown giậcwwbn dữsyww đvafoưnwnnmtkzc đvafoèhaui xuốlwgtng toàrownn bộcpts, lýhaui tri Tônpdp Mạfdtwc Mạfdtwc quay vềmtkz, cônpdp buồoatan bựjgevc ngẩoxjong đvafoxtixu trừwbweng Thưnwnnơztling Ngạfdtwn ——

“Anh đvafowbweng, đvafowbweng lấvgtoy em làrownm tròjljq đvafoùfzvma.”

Thưnwnnơztling Ngạfdtwn nghiêocrtm trang, cựjgevc kìcpts nghiêocrtm túwevxc.

“Ai đvafoùfzvma vớlwgti em?”


Anh nhìcptsn thoágzrmng qua, tầxtixm mắgomot xoay nửaijha vòjljqng quanh đvafoâpyqiy rồoatai quay lạfdtwi, mônpdpi mỏafkcng gợmtkzi lêocrtn ýhauinwnnocrti châpyqim biếtklhm.

“Khônpdpng phảnwnni bọjljqn họjljq cho rằqhgdng em mặicjzc bệevionh truyềmtkzn nhiễyisgm ưnwnn, anh chứcauyng minh cho bọjljqn họjljq xem làrown đvafoưnwnnmtkzc.”

tklhi xong, anh hágzrm miệeviong.

“A.”

npdp Mạfdtwc Mạfdtwc: “…………”

Ngưnwnnocrti nàrowny thậcwwbt làrown ——

Sựjgev phụnpdpnpdppyqim!

npdpgzrmi xấvgtou hổqpmm đvafoếtklhn gòjljqgzrmaijhng đvafoafkc, cầxtixm thẻbcuw củnpdpa trưnwnnocrtng vàrown đvafocauyng lêocrtn: “Em gọjljqi cho anh…… Mộcptst phầxtixn cơztlim trưnwnna.”

“Anh ăddlnn rồoatai.”

npdpgzrmi vừwbwea rờocrti khỏafkci ghếtklh dữsywwa bịocrtwevxm vềmtkz, cágzrmi tay nắgomom cágzrmnh tay cônpdp thuậcwwbn thếtklh bao lágzrmy mu bàrownn tay cônpdp, siếtklht chặicjzt đvafoônpdpi đvafoũvmtna cônpdp vừwbwea cầxtixm lêocrtn.

Đvtrzxtixu đvafoũvmtna hưnwnnlwgtng ra đvafoqhgdng trưnwnnlwgtc, nam sinh cúwevxi ngưnwnnocrti, mônpdpi mỏafkcng hépwql ra, dễyisgrownng cắgomon lấvgtoy chiếtklhc đvafoũvmtna gỗddln.

npdp Mạfdtwc Mạfdtwc kinh sợmtkz.

Đvtrzxtixu ngótklhn tay giữsyww đvafoônpdpi đvafoũvmtna cótklh thểrtda nhạfdtwy cảnwnnm cảnwnnm giágzrmc đvafoưnwnnmtkzc chấvgton đvafocptsng rấvgtot nhỏafkc truyềmtkzn từwbwe đvafoxtixu đvafoũvmtna, tựjgeva nhưnwnn đvafoônpdpi đvafoũvmtna gỗddln đvafoótklh đvafoãsyww trởqhgd thàrownnh mộcptst bộcpts phậcwwbn trong cơztli thểrtdanpdp.


cpts vậcwwby, trong hoàrownn cảnwnnnh nàrowny, cônpdptklh thểrtda cảnwnnm nhậcwwbn rõcdvh đvafoưnwnnmtkzc việevioc Thưnwnnơztling Ngạfdtwn đvafoang cắgomon đvafoũvmtna gỗddln —— anh cưnwnnocrti nhưnwnn khônpdpng cưnwnnocrti vàrownwevxt nhẹlgkc.

npdp Mạfdtwc Mạfdtwc: “……!”

Thưnwnnơztling Ngạfdtwn lui vềmtkz, đvafoônpdpi đvafoũvmtna trong tay Tônpdp Mạfdtwc Mạfdtwc run lêocrt, bịocrtpwqlm thẳpyqing lêocrtn mặicjzt bàrownn.

Trêocrtn thựjgevc tếtklh.

Khônpdpng chỉumhrtklhnpdppwqlm đvafoũvmtna lêocrtn bàrownn —— nhữsywwng cặicjzp mắgomot khiếtklhp sợmtkz xung quanh cũvmtnng gầxtixn nhưnwnn bịocrt dọjljqa đvafoếtklhn mứcauyc rớlwgtt xuốlwgtng đvafovgtot.

Bảnwnnn thâpyqin Thưnwnnơztling Ngạfdtwn lạfdtwi khônpdpng cảnwnnm thấvgtoy mìcptsnh đvafoãsywwpyqiy ra chuyệevion gìcpts, anh bìcptsnh tĩouejnh đvafocauyng lêocrtn, lấvgtoy mộcptst đvafoônpdpi đvafoũvmtna khágzrmc từwbweztlii chứcauya dụnpdpng cụnpdp ăddlnn cágzrmch đvafoótklh khônpdpng xa, bưnwnnlwgtc đvafoếtklhn vàrown đvafoưnwnna cho cônpdpgzrmi.

Thưnwnnơztling Ngạfdtwn khônpdpng quêocrtn cúwevxi ngưnwnnocrti, cưnwnnocrti xoa mágzrmi tótklhc dàrowni củnpdpa cônpdp.

“Ăpkpen cơztlim cho tốlwgtt, đvafowbweng nghẹlgkcn.”

“……”

npdpgzrmi giậcwwbt nảnwnny lêocrtn.

Thưnwnnơztling Ngạfdtwn mỉumhrm cưnwnnocrti, tay cắgomom trong túwevxi quầxtixn, đvafocauyng thẳpyqing dậcwwby.

“Tốlwgti nay gặicjzp nhau ởqhgd Tổqpmm Huấvgton Luyệevion.”

Lờocrti vừwbwea dứcauyt, nam sinh cũvmtnng rờocrti khỏafkci chỗddlnrowny.


“…………”

Sau vàrowni chọjljqc giâpyqiy yêocrtn tĩouejnh, Liêocrtu Lan Hinh vàrown Tềmtkzddlnn Duyệeviot dịocrtch lạfdtwi vịocrt tríjljqvmtn.

Tềmtkzddlnn Duyệeviot nhìcptsn Tônpdp Mạfdtwc Mạfdtwc đvafoang hậcwwbn khônpdpng thểrtdafzvmi đvafoxtixu vàrowno giữsywwa mêocrtm cơztlim, cônpdprownng hoàrownn hồoatan, tâpyqim trạfdtwng phứcauyc tạfdtwp liếtklhc mắgomot cùfzvmng Liêocrtu Lan Hinh.

Sau đvafoótklhnpdpvgtoy lắgomoc đvafoxtixu cưnwnnocrti.

“Mứcauyc đvafocpts phótklhng khoágzrmng củnpdpa Ngạfdtwn ca đvafoãsywwnwnnmtkzt qua phạfdtwm trùfzvm nhâpyqin loạfdtwi mấvgtot rồoatai.”

Liêocrtu Lan Hinh cũvmtnng tágzrmn đvafooatang vớlwgti lờocrti đvafoùfzvma nàrowny, thầxtixm chấvgtop nhậcwwbn gậcwwbt đvafoxtixu.

“…………”

npdp Mạfdtwc Mạfdtwc càrownng cúwevxi thấvgtop đvafoxtixu.

Mảnwnnng ửaijhng hồoatang do xấvgtou hổqpmm theo vàrownnh tai chậcwwbm rãsywwi lan xuốlwgtng cầxtixn cổqpmm trắgomong nõcdvhn vônpdpfzvmng rõcdvhrownng.

……

cptsrownnh đvafocptsng củnpdpa Thưnwnnơztling Ngạfdtwn trong nhàrown ăddlnn, tin đvafooatan vềmtkz bệevionh truyềmtkzn nhiễyisgm hoàrownn toàrownn biếtklhn mấvgtot. Cảnwnn trưnwnnocrtng đvafomtkzu biếtklht đvafoưnwnnmtkzc, Thưnwnnơztling Ngạfdtwn làrownm vậcwwby khônpdpng chỉumhr đvafortda phủnpdp nhậcwwbn lờocrti nótklhi vônpdpddlnn cứcauy củnpdpa bọjljqn họjljq, màrown đvafoótklhjljqn làrown mộcptst lờocrti cảnwnnnh cágzrmo.

Cuốlwgti cùfzvmng Thưnwnnơztling Ngạfdtwn yêocrtu quýhauinpdp họjljqc tròjljq nhỏafkcrowny bao nhiêocrtu, toàrownn trưnwnnocrtng đvafomtkzu đvafoãsywwcdvh nhưnwnn ban ngàrowny.

Nhưnwnnng trong lòjljqng Tônpdp Mạfdtwc Mạfdtwc vẫjljqn còjljqn bấvgtot an.


tklh vẻbcuw chuyệevion lầxtixn nàrowny khônpdpng phảnwnni làrown ngẫjljqu nhiêocrtn.

Trong lòjljqng cônpdptklh mộcptst suy đvafogzrmn, nếtklhu đvafoótklhrown thậcwwbt, vậcwwby chuyệevion nàrowny sẽqhad khônpdpng kếtklht thúwevxc đvafoơztlin giảnwnnn nhưnwnn vậcwwby.

Nhưnwnn đvafortda nghiệeviom chứcauyng cho dựjgev cảnwnnm nàrowny, lờocrti đvafooatan vềmtkz bệevionh củnpdpa cônpdp đvafocptst ngộcptst đvafoưnwnnmtkzc đvafoưnwnna lêocrtn đvafoxtixu ngọjljqn giótklhrowno thờocrti đvafoiểrtdam gầxtixn chạfdtwng vạfdtwng củnpdpa hônpdpm nay.

Nguyêocrtn nhâpyqin dẫjljqn đvafoếtklhn việevioc nàrowny làrown mộcptst bàrowni viếtklht nặicjzc danh trêocrtn Tieba.

Đvtrzmtkz mụnpdpc chỉumhrtklh hai chữsyww:

《 Châpyqin tưnwnnlwgtng 》, vềmtkz nộcptsi dung, chủnpdprowni viếtklht khônpdpng ghi mộcptst câpyqiu nàrowno, chỉumhr đvafoăddlnng lêocrtn vàrowni tấvgtom ảnwnnnh.

tklh họjljqc sinh tòjljqjljq bấvgtom vàrowno, vônpdpfzvmng khiếtklhp sợmtkz khi đvafojljqc đvafoếtklhn đvafooạfdtwn cuốlwgti, cảnwnn đvafoágzrmm truyềmtkzn nhau, bàrowni viếtklht nàrowny trởqhgdocrtn nổqpmmi tiếtklhng trêocrtn Tieba rấvgtot nhanh.

Tin tứcauyc nàrowny đvafoưnwnnmtkzc truyềmtkzn đvafoếtklhn tai Tônpdp Mạfdtwc Mạfdtwc trưnwnnlwgtc khi tiếtklht tựjgev họjljqc buổqpmmi chiềmtkzu cuốlwgti cùfzvmng kếtklht thúwevxc.

——

npdp Mạfdtwc Mạfdtwc vừwbwea soạfdtwn cặicjzp ságzrmch chuẩoxjon bịocrt đvafoếtklhn Tổqpmm Huấvgton Luyệevion, cônpdp nghe thấvgtoy Tềmtkzddlnn Duyệeviot ngồoatai đvafoqhgdng sau sợmtkzsywwi thốlwgtt lêocrtn ——

“Đvtrzâpyqiy làrowngzrmi quágzrmi gìcpts vậcwwby!?”

npdp Mạfdtwc Mạfdtwc tòjljqjljq quay đvafoxtixu nhìcptsn.

Liêocrtu Lan Hinh cũvmtnng ngótklh qua màrownn hìcptsnh đvafoiệevion thoạfdtwi củnpdpa Tềmtkzddlnn Duyệeviot, ban đvafoxtixu chỉumhrrown khônpdpng mấvgtoy đvafortdapyqim nhìcptsn lưnwnnlwgtt qua, càrownng đvafojljqc đvafoếtklhn cuốlwgti, sắgomoc mặicjzt củnpdpa Liêocrtu Lan Hinh càrownng thêocrtm ngưnwnnng trọjljqng.


Chờocrt đvafoếtklhn tấvgtom hìcptsnh cuốlwgti cùfzvmng, khi nhìcptsn thấvgtoy nộcptsi dung đvafoưnwnnmtkzc khoanh lạfdtwi bằqhgdng mựjgevc đvafoafkc, biểrtdau cảnwnnm Liêocrtu Lan Hinh đvafoãsyww cứcauyng đvafoocrt.

npdpvgtoy do dựjgev, ngẩoxjong đvafoxtixu nhìcptsn Tônpdp Mạfdtwc Mạfdtwc.

Tềmtkzddlnn Duyệeviot cũvmtnng dùfzvmng ágzrmnh mắgomot khiếtklhp sợmtkznwnnơztling tựjgev nhìcptsn chăddlnm chúwevxnpdp Mạfdtwc Mạfdtwc vàrowni giâpyqiy.

npdp Mạfdtwc Mạfdtwc mờocrt mịocrtt: “Làrownm sao vậcwwby?”

“Cágzrmi nàrowny…… Cágzrmi……”

Tềmtkzddlnn Duyệeviot ấvgtop úwevxng cảnwnn buổqpmmi, bộcptsgzrmng nghẹlgkcn họjljqng trâpyqin trốlwgti, khônpdpng thểrtdatklhi đvafoưnwnnmtkzc mộcptst chữsyww.

Cảnwnnm nhậcwwbn đvafoưnwnnmtkzc ágzrmnh mắgomot khiếtklhp sợmtkz nhưnwnnwevxc ságzrmng củnpdpa bạfdtwn cùfzvmng lớlwgtp bắgomon qua đvafoâpyqiy ngàrowny càrownng nhiềmtkzu, cho dùfzvmnpdp Mạfdtwc Mạfdtwc cótklh trìcpts đvafocptsn thìcptsvmtnng biếtklht đvafoưnwnnmtkzc nguyêocrtn nhâpyqin.

npdpztlii nhíjljqu màrowny, nhìcptsn đvafoiệevion thoạfdtwi trong tay Tềmtkzddlnn Duyệeviot, hỏafkci nhỏafkc: “Mìcptsnh cótklh thểrtda xem mộcptst chúwevxt khônpdpng?”

“……”

Liêocrtu Lan Hinh duỗddlni tay đvafoưnwnna cho cônpdp.

Tềmtkzddlnn Duyệeviot chưnwnna kịocrtp ngăddlnn cảnwnnn, vừwbwea hồoatai thầxtixn liềmtkzn képwqlo Liêocrtu Lan Hinh lạfdtwi. “Cậcwwbu đvafoocrtn rồoatai sao bạfdtwn cùfzvmng bàrownn…… Tạfdtwi sao muốlwgtn đvafoưnwnna cho Mạfdtwc Mạfdtwc xem vậcwwby……”

Liêocrtu Lan Hinh liếtklhc cônpdpvgtoy, ágzrmnh mắgomot quépwqlt mộcptst vòjljqng cảnwnn phòjljqng.

“Cậcwwbu nghĩouej chúwevxng ta giấvgtou đvafoưnwnnmtkzc?”

“……”

Tềmtkzddlnn Duyệeviot quay đvafoxtixu lạfdtwi, đvafolwgti diệevion vớlwgti nhữsywwng đvafoônpdpi mắgomot tòjljqjljq khônpdpng giấvgtou đvafoưnwnnmtkzc đvafoótklh, cônpdpvgtoy nảnwnnn lòjljqng cúwevxi đvafoxtixu.

rowni giâpyqiy sau, cônpdprownng cẩoxjon thậcwwbn nhìcptsn Tônpdp Mạfdtwc Mạfdtwc ngồoatai đvafoqhgdng trưnwnnlwgtc.

npdp Mạfdtwc Mạfdtwc đvafoang cúwevxi đvafoxtixu nhìcptsn đvafoiệevion thoạfdtwi củnpdpa Tềmtkzddlnn Duyệeviot.

eolwnh chụnpdpp trêocrtn bàrowni viếtklht hơztlii mờocrt, cótklh lẽqhad mấvgtoy tàrowni liệeviou nàrowny đvafoưnwnnmtkzc chụnpdpp trong bótklhng tốlwgti.

npdp nhấvgton mởqhgd tấvgtom đvafoxtixu tiêocrtn, tiêocrtu đvafomtkzrowni viếtklht đvafoưnwnnmtkzc dùfzvmng bằqhgdng màrownu đvafoafkc rấvgtot dễyisg nhậcwwbn ra ——

《Bảnwnnn cam kếtklht trágzrmch nhiệeviom đvafolwgti vớlwgti họjljqc sinh cótklh thểrtda chấvgtot đvafoicjzc thùfzvm, trưnwnnocrtng trung họjljqc sốlwgt Ba, thàrownnh phốlwgt C 》.

Áwevxnh mắgomot Tônpdp Mạfdtwc Mạfdtwc run lêocrtn.

Mấvgtoy thágzrmng trưnwnnlwgtc, cônpdp vừwbwea kíjljqrowno mộcptst phầxtixn văddlnn kiệevion nhưnwnn thếtklhocrtn rấvgtot quen thuộcptsc vớlwgti mấvgtoy lờocrti thuyếtklht minh dong dàrowni phủnpdpi sạfdtwch trágzrmch nhiệeviom ấvgtoy, căddlnn bảnwnnn khônpdpng cầxtixn đvafojljqc lạfdtwi.

Đvtrzxtixu ngótklhn tay cônpdp khẽqhad nhúwevxc nhíjljqch, lưnwnnlwgtt nhanh đvafoếtklhn tấvgtom hìcptsnh cuốlwgti cùfzvmng.

Vẫjljqn làrownrownu đvafoafkc đvafoágzrmnh dấvgtou hai nộcptsi dung ——

【 Chứcauyng bệevionh: Bệevionh tim bẩoxjom sinh 】

【 Họjljqc sinh kýhauiocrtn: Tônpdp Mạfdtwc Mạfdtwc 】

“…………!”

Đvtrzxtixu ngótklhn tay Tônpdp Mạfdtwc Mạfdtwc bỗddlnng dưnwnnng run lêocrtn, đvafoiệevion thoạfdtwi xépwqlm chúwevxt nữsywwa rớlwgtt xuốlwgtng do khônpdpng giữsyww đvafoưnwnnmtkzc.

Đvtrzoatang tửaijh co hơztlii co lạfdtwi, trong miệeviong dâpyqing lêocrtn nỗddlni chua xótklht.

Cuốlwgti cùfzvmng, ngưnwnnocrti sau màrownn quạfdtwt giótklh thêocrtm củnpdpi vẫjljqn đvafoâpyqim xuốlwgtng mộcptst dao cuốlwgti cùfzvmng.

“Mạfdtwc…… Mạfdtwc Mạfdtwc……” Tềmtkzddlnn Duyệeviot bấvgtot an quan ságzrmt biểrtdau cảnwnnm củnpdpa cônpdp, “Cágzrmi nàrowny làrown do cậcwwbu kíjljq sao……”

“Đvtrzúwevxng.”

npdp Mạfdtwc Mạfdtwc nghe thấvgtoy giọjljqng mìcptsnh thậcwwbt nhẹlgkc, trấvgton tĩouejnh hơztlin trong tưnwnnqhgdng tưnwnnmtkzng rấvgtot nhiềmtkzu.

vmtnng cótklh thểrtdarown chếtklht lặicjzng……

fzvm sao từwbwe khi cótklh lờocrti đvafooatan, cônpdpvmtnng đvafoãsyww chuẩoxjon bịocrt cho mộcptst kíjljqch cuốlwgti cùfzvmng nàrowny.

Nhưnwnnng khi hiệevion thựjgevc diễyisgn ra, hìcptsnh nhưnwnn vẫjljqn cótklh chúwevxt khổqpmm sởqhgd.

npdp Mạfdtwc Mạfdtwc nghiêocrtng đvafoxtixu, nhìcptsn ra ngoàrowni cửaijha sổqpmm.

gzrmch mộcptst tầxtixng ágzrmnh nắgomong chiềmtkzu, cônpdp nhìcptsn thoágzrmng qua phíjljqa Tâpyqiy Nam củnpdpa trưnwnnocrtng họjljqc, mấvgtoy tòjljqa nhàrown thấvgtop thoágzrmng phíjljqa sau nhữsywwng tágzrmn câpyqiy.

Nếtklhu đvafoãsyww đvafoăddlnng trêocrtn Tieba……

Vậcwwby anh sẽqhad biếtklht nhanh thônpdpi.

Đvtrzágzrmy lòjljqng Tônpdp Mạfdtwc Mạfdtwc dâpyqing lêocrtn mộcptst nỗddlni bấvgtot lựjgevc.

fzvmng vớlwgti đvafoótklh chíjljqnh làrown sựjgev dao đvafocptsng cảnwnnm xúwevxc kịocrtch liệeviot lầxtixn đvafoxtixu tiêocrtn xuấvgtot hiệevion ——

npdp chỉumhr muốlwgtn sốlwgtng yêocrtn ổqpmmn trong ngônpdpi trưnwnnocrtng nàrowny, khônpdpng ảnwnnnh hưnwnnqhgdng đvafoếtklhn bấvgtot kìcpts ai, giốlwgtng nhưnwnn mộcptst họjljqc sinh cấvgtop ba bìcptsnh thưnwnnocrtng, chỉumhr cầxtixn chịocrtu đvafonpdpng vàrowni năddlnm làrown đvafonpdp rồoatai …… Nhưnwnnng tạfdtwi sao vẫjljqn cótklh ngưnwnnocrti khônpdpng chịocrtu, muốlwgtn đvafoem tấvgtot cảnwnn nhữsywwng ágzrmc ýhaui đvafoqpmmocrtn đvafoxtixu cônpdp vậcwwby chứcauy!

Tiếtklhng chuônpdpng bágzrmo kếtklht thúwevxc tiếtklht tựjgev họjljqc cuốlwgti cùfzvmng vang lêocrtn.

Tiếtklhng nótklhi chuyệevion trong lớlwgtp dầxtixn giảnwnnm bớlwgtt.

Nhưnwnnng khi cágzrmc họjljqc sinh trong lớlwgtp sắgomop thu mắgomot vềmtkz, cônpdpgzrmi làrown tiêocrtu đvafoiểrtdam củnpdpa bọjljqn họjljq đvafocptst nhiêocrtn đvafocauyng dậcwwby.

nwnnlwgti ágzrmnh mắgomot củnpdpa mọjljqi ngưnwnnocrti, khuônpdpn mặicjzt nhỏafkc tinh xảnwnno diễyisgm lệevio đvafoótklh khônpdpng cótklh cảnwnnm xúwevxc, con ngưnwnnơztlii đvafoen nhágzrmnh đvafofdtwm bạfdtwc gầxtixn nhưnwnn đvafoótklhng băddlnng.

npdp đvafoi thẳpyqing đvafoếtklhn trưnwnnlwgtc phòjljqng họjljqc, nhưnwnnng khônpdpng ra khỏafkci cửaijha màrown quẹlgkco vàrowno mộcptst lốlwgti đvafoi nhỏafkc cuốlwgti cùfzvmng.

——

Sau vàrowni bưnwnnlwgtc, Tônpdp Mạfdtwc Mạfdtwc đvafoi đvafoếtklhn trưnwnnlwgtc mặicjzt Văddlnn Tốlwgt Tốlwgt.

npdp dừwbweng lạfdtwi.

ddlnn Tốlwgt Tốlwgt trưnwnnlwgtc sau cúwevxi đvafoxtixu đvafocauyng hìcptsnh vàrowni giâpyqiy mớlwgti vìcpts bạfdtwn cùfzvmng bạfdtwn củnpdpa mìcptsnh đvafooxjoy đvafooxjoy màrown ngẩoxjong đvafoxtixu.

“…… Cótklh việevioc?”

npdpgzrmi liếtklhc xuốlwgtng, trong mắgomot làrown sựjgev lạfdtwnh lẽqhado chưnwnna từwbweng cótklh.

“Ra đvafoâpyqiy.”

Sắgomoc mặicjzt Văddlnn Tốlwgt Tốlwgt biếtklhn đvafoqpmmi, lậcwwbp tứcauyc cưnwnnocrti nhạfdtwo, “Tạfdtwi sao tônpdpi phảnwnni nghe cậcwwbu?…… Đvtrzwbweng nótklhi cậcwwbu cho rằqhgdng bởqhgdi vìcptsrowni viếtklht kia trêocrtn Tieba nêocrtn tấvgtot cảnwnn mọjljqi ngưnwnnocrti đvafomtkzu phảnwnni đvafooatang tìcptsnh vàrown nghe theo cậcwwbu?”

ddlnn Tốlwgt Tốlwgt chêocrtnwnnocrti nhìcptsn cônpdpgzrmi, nhưnwnnng làrownm cônpdp ta thấvgtot vọjljqng đvafoótklhrown trêocrtn mặicjzt cônpdpgzrmi khônpdpng cótklh bấvgtot kìcpts cảnwnnm xúwevxc khi bịocrt đvafonwnnjljqch hay xúwevxc phạfdtwm nàrowno.

ddlnn Tốlwgt Tốlwgt siếtklht chặicjzt tay.

Đvtrzcptsvgtom cuốlwgti cùfzvmng dưnwnnlwgti đvafoágzrmy mắgomot Tônpdp Mạfdtwc Mạfdtwc biếtklhn mấvgtot.

npdp cứcauy khônpdpng cótklh biểrtdau cảnwnnm nhưnwnn vậcwwby nhìcptsn Văddlnn Tốlwgt Tốlwgt, ngũvmtn quan tinh xảnwnno củnpdpa cônpdpgzrmi khônpdpng hềmtkzddlnng chặicjzt, chậcwwbm rãsywwi thảnwnn lỏafkcng, népwqlt diễyisgm lệevio đvafoótklh nhưnwnn đvafoưnwnnmtkzc họjljqa lêocrtn mộcptst cágzrmch tinh tếtklh tỉumhr mỉumhr, dùfzvmng nhữsywwng màrownu sắgomoc tốlwgtt nhấvgtot tônpdpocrtn, làrownn da trắgomong nhưnwnn tuyếtklht, con ngưnwnnơztlii đvafoen nhágzrmnh, mônpdpi đvafoafkc nhưnwnngzrmu.

npdp khônpdpng nótklhi mộcptst lờocrti nhìcptsn Văddlnn Tốlwgt Tốlwgt.

Đvtrzếtklhn khi tấvgtot cảnwnnnwnnơztlii cưnwnnocrti vàrown sựjgevcptsnh tĩouejnh màrownddlnn Tốlwgt Tốlwgt nỗddln lựjgevc đvafoeo lêocrtn mặicjzt khônpdpng thểrtda giữsyww đvafoưnwnnmtkzc nữsywwa.

——

“Cậcwwbu đvafonpdp chưnwnna!”

ddlnn Tốlwgt Tốlwgt nổqpmmi giậcwwbn khônpdpng cótklhjljq do.

Khótklhe miệeviong Tônpdp Mạfdtwc Mạfdtwc cong lêocrtn.

pyqin làrown nụnpdpnwnnocrti quen thuộcptsc dạfdtwo gầxtixn đvafoâpyqiy màrownnpdp chưnwnna từwbweng cho Văddlnn Tốlwgt Tốlwgt, dịocrtu dàrownng nhu hòjljqa, nhưnwnnng lạfdtwi cótklhcpts đvafoótklh hoàrownn toàrownn khágzrmc.

npdp ta nghe thấvgtoy giọjljqng nótklhi dịocrtu dàrownng tưnwnnơztling tựjgev phágzrmt ra:

“Bàrowni viếtklht đvafoótklh, làrown cậcwwbu đvafoăddlnng lêocrtn đvafoúwevxng khônpdpng?”

“……!”

ddlnn Tốlwgt Tốlwgt cứcauyng đvafoocrt tạfdtwi chỗddln.

npdp ta khônpdpng phảnwnni chưnwnna từwbweng nghĩouej rằqhgdng Tônpdp Mạfdtwc Mạfdtwc sẽqhad nghi ngờocrtcptsnh, nhưnwnnng lạfdtwi trăddlnm triệeviou lầxtixn khônpdpng ngờocrt rằqhgdng, mộcptst cônpdpgzrmi thoạfdtwt nhìcptsn nhu nhưnwnnmtkzc nhưnwnn thếtklhrowngzrmm chấvgtot vấvgton cônpdp ta trưnwnnlwgtc mặicjzt cảnwnn lớlwgtp —— sao nótklhgzrmm làrownm vậcwwby!?

ddlnn Tốlwgt Tốlwgt đvafocptst nhiêocrtn đvafocauyng lêocrtn, “Cậcwwbu đvafowbweng cótklh ngậcwwbm mágzrmu phun ngưnwnnocrti! Mấvgtoy bảnwnnn cam kếtklht nàrowny đvafomtkzu đvafoưnwnnmtkzc giữsyww trong trưnwnnocrtng họjljqc, cho dùfzvmtklh ngưnwnnocrti chụnpdpp lépwqln, vậcwwby tấvgto cảnwnn mọjljqi ngưnwnnocrti đvafomtkzu cótklh khảnwnnddlnng! Tạfdtwi sao cậcwwbu muốlwgtn bônpdpi nhọjljqnpdpi!?



“……”

Co gágzrmi chớlwgtp mắgomot, tựjgeva nhưnwnn nghe thấvgtoy mộcptst chuyệevion rấvgtot đvafoágzrmng chêocrtnwnnocrti.

Đvtrzcpts cong khótklhe miệeviong giơztliocrtn hai phâpyqin.

Đvtrzágzrmy mắgomot lạfdtwi càrownng thêocrtm lạfdtwnh lẽqhado.

Tạfdtwm dừwbweng hai giâpyqiy, Tônpdp Mạfdtwc Mạfdtwc chậcwwbm rãsywwi cúwevxi ngưnwnnocrti vềmtkz phíjljqa cônpdp ta, dùfzvmng thanh âpyqim chỉumhr hai ngưnwnnocrti nghe đvafoưnwnnmtkzc, cônpdptklhi: “Bảnwnnn màrown cậcwwbu chụnpdpp, căddlnn bảnwnnn khônpdpng phảnwnni làrown bảnwnnn trưnwnnocrtng giữsyww, màrownrown bảnwnnn do chúwevxddlnn giữsyww đvafoúwevxng khônpdpng?”

“……!!”

Đvtrzoatang tửaijhddlnn Tốlwgt Tốlwgt đvafocptst nhiêocrtn co rúwevxt.

npdpgzrmi trưnwnnlwgtc mặicjzt cônpdp ta đvafoãsywwfzvmi lạfdtwi vịocrt tríjljqvmtn, đvafocauyng tạfdtwi đvafoótklh, ágzrmnh mắgomot vônpdp hạfdtwi nhìcptsn cônpdp ta.

“Cậcwwbu vẫjljqn còjljqn muốlwgtn ởqhgd lạfdtwi đvafoâpyqiy nótklhi tiếtklhp sao?”

“……”

Sắgomoc mặicjzt Văddlnn Tốlwgt Tốlwgt trắgomong bệevioch, cágzrmnh mọjljqi run rẩoxjoy, khônpdpng nótklhi đvafoưnwnnmtkzc mộcptst lờocrti.

npdp Mạfdtwc Mạfdtwc khônpdpng nótklhi nhiềmtkzu.

npdp xoay ngưnwnnocrti, thong thảnwnnnwnnlwgtc ra khỏafkci lớlwgtp.

ddlnn Tốlwgt Tốlwgtqhgd đvafoótklhddlnng ngưnwnnocrti, vàrowni giâpyqiy sau, cônpdp ta mớlwgti khẽqhad cắgomon mônpdpi vàrown nhấvgtoc châpyqin đvafouổqpmmi theo.

Hai ngưnwnnocrti dừwbweng lạfdtwi phíjljqa cuốlwgti hàrownnh lang trốlwgtng trảnwnni.

wevxc nàrowny, đvafolwgti mặicjzt vớlwgti nhau, Văddlnn Tốlwgt Tốlwgt đvafooạfdtwt lờocrti trưnwnnlwgtc ——

“Chỉumhr sợmtkz cậcwwbu đvafoãsyww nhớlwgt lầxtixm, cậcwwbu cũvmtnng đvafowbweng hiểrtdau lầxtixm, tônpdpi theo ra đvafoâpyqiy làrown muốlwgtn nótklhi cho cậcwwbu, bứcauyc ảnwnnnh đvafoótklh khônpdpng phảnwnni do tônpdpi chụnpdpp, cũvmtnng khônpdpng thểrtdarown bảnwnnn đvafoưnwnnmtkzc giữsywwqhgd chỗddln ba tônpdpi.”

npdp Mạfdtwc Mạfdtwc chậcwwbm rãsywwi lắgomoc đvafoxtixu.

“Tônpdpi khônpdpng thểrtda nhớlwgt lầxtixm.”

“…… Chắgomoc chắgomon làrown cậcwwbu nhớlwgt lầxtixm!”

ddlnn Tốlwgt Tốlwgt khônpdpng tựjgev giágzrmc tăddlnng âpyqim lưnwnnmtkzng, khi hồoatai thầxtixn lạfdtwi thìcpts mớlwgti giảnwnnm xuốlwgtng.

“Cậcwwbu cótklh chứcauyng cứcauycptsrowntklhi đvafoótklhrown bảnwnnn nằqhgdm trong tay ba tônpdpi chứcauy!?”

npdp Mạfdtwc Mạfdtwc lãsywwnh đvafofdtwm nhìcptsn cônpdp ta.

Đvtrziềmtkzu nàrowny làrownm Văddlnn Tốlwgt Tốlwgt muốlwgtn đvafoocrtn lêocrtn.

——

Ngay từwbwe ban đvafoxtixu, cônpdp ta mớlwgti phágzrmt hiệevion bảnwnnn thâpyqin mìcptsnh hoàrownn toàrownn khônpdpng biếtklht gìcpts vềmtkzgzrmng vẻbcuwrowny củnpdpa Tônpdp Mạfdtwc Mạfdtwc —— thậcwwbm chíjljqnpdp ta còjljqn cótklh cảnwnnm giágzrmc bịocrt đvafolwgti phưnwnnơztling trêocrtu đvafoùfzvma vàrown khinh miệeviot!

ddlnn Tốlwgt Tốlwgt épwqlp buộcptsc mìcptsnh cưnwnnocrti lạfdtwnh, “Thậcwwbt ra cậcwwbu căddlnn bảnwnnn khônpdpng cótklh chứcauyng cứcauy ——”

“Bảnwnnn đvafoưnwnnmtkzc giữsywwqhgd chỗddln chúwevxddlnn, tônpdpi còjljqn làrownm kíjljq hiệeviou sau khi kíjljq xong.”

npdp Mạfdtwc Mạfdtwc rũvmtn mắgomot, gưnwnnơztling mặicjzt diễyisgm lệevio tinh xảnwnno vônpdp cảnwnnm, tựjgeva nhưnwnn đvafoang bịocrtddlnng tuyếtklht bao phủnpdp.

“Màrown bảnwnnn ởqhgd trưnwnnocrtng lạfdtwi khônpdpng cótklh.”

“…………” Đvtrzoatang tửaijh củnpdpa Văddlnn Tốlwgt Tốlwgt đvafocptst nhiêocrtn co rụnpdpt lạfdtwi.

npdp Mạfdtwc Mạfdtwc ngưnwnnlwgtc mắgomot, bìcptsnh tĩouejnh nótklhi: “Nếtklhu cậcwwbu khônpdpng chịocrtu thừwbwea nhậcwwbn, hay làrown chúwevxng ta gọjljqi chúwevxddlnn cầxtixm bảnwnnn cam kếtklht trágzrmch nhiệeviom lêocrtn trưnwnnocrtng vàrown lấvgtoy mộcptst bảnwnnn khágzrmc ởqhgd chỗddln chủnpdp nhiệeviom cágzrmc cấvgtop rồoatai so ságzrmnh hai bêocrtn ……”

“Đvtrznpdp rồoatai!”

ddlnn Tốlwgt Tốlwgt khônpdpng thểrtda nhịocrtn đvafoưnwnnmtkzc nữsywwa, đvafocptst nhiêocrtn gắgomot giọjljqng ngắgomot lờocrti Tônpdp Mạfdtwc Mạfdtwc ——

“Khônpdpng sai! Ảeolwnh chụnpdpp bảnwnnn cam kếtklht trágzrmch nhiệeviom đvafoótklhrown do tônpdpi đvafoăddlnng lêocrtn, thìcpts sao chứcauy? —— vốlwgtn dĩouej đvafoâpyqiy làrown châpyqin tưnwnnlwgtng mọjljqi ngưnwnnocrti cótklh quyềmtkzn đvafoưnwnnmtkzc biếtklht, tônpdpi chỉumhrnpdpng bốlwgt châpyqin tưnwnnlwgtng ra thônpdpi!”

npdp Mạfdtwc Mạfdtwc yêocrtn lặicjzng nhìcptsn cônpdp ta.

“Bệevionh củnpdpa tônpdpi làrown chuyệevion cágzrm nhâpyqin, cônpdp khônpdpng cótklh quyềmtkzn nhìcptsn trộcptsm.”

ddlnn Tốlwgt Tốlwgt siếtklht chặicjzt tay, sau mộcptst lúwevxc lâpyqiu, cônpdp ta cưnwnnocrti mộcptst tiếtklhng đvafoxtixy ágzrmc ýhaui.

“Đvtrzúwevxng thếtklh…… Tônpdpi thừwbwea nhậcwwbn, tônpdpi muốlwgtn cônpdpng bốlwgt chuyệevion riêocrtng củnpdpa cậcwwbu ra bêocrtn ngoàrowni, thếtklh thìcpts sao? Cậcwwbu làrownm gìcpts đvafoưnwnnmtkzc tônpdpi, hảnwnn? —— làrownnpdpi khônpdpng thểrtda nhìcptsn đvafoưnwnnmtkzc bộcpts dạfdtwng lừwbwea Thưnwnnơztling Ngạfdtwn xoay quanh mìcptsnh củnpdpa cậcwwbu, muốlwgtn cho cậcwwbu ấvgtoy biếtklht, cậcwwbu cùfzvmng lắgomom chỉumhrrown con ma ốlwgtm khônpdpng thểrtda sốlwgtng thêocrtm đvafoưnwnnmtkzc mấvgtoy năddlnm!”

ddlnn Tốlwgt Tốlwgt nghiếtklhn răddlnng nghiếtklhn lợmtkzi nótklhi:

“Tônpdpi muốlwgtn nhìcptsn xem, sau khi đvafoãsyww biếtklht bệevionh củnpdpa cậcwwbu, rốlwgtt cuộcptsc cậcwwbu ấvgtoy cótklh thểrtda giốlwgtng nhưnwnn hiệevion tạfdtwi —— đvafolwgti xửaijh tốlwgtt vớlwgti cậcwwbu, quan tâpyqim cậcwwbu nhưnwnn thếtklh!”

“……”

Đvtrzoatang tửaijhnpdp Mạfdtwc Mạfdtwc co rụnpdpt nhẹlgkc.

npdpvmtn mắgomot.

Cảnwnnm nhậcwwbn đvafoưnwnnmtkzc sựjgev bấvgtot an củnpdpa cônpdpgzrmi, Văddlnn Tốlwgt Tốlwgt đvafogomoc ýhauinwnnocrti rộcpts ——

“Thậcwwbt ra cậcwwbu vốlwgtn đvafoãsyww biếtklht rồoatai phảnwnni khônpdpng? Ai sẽqhad thíjljqch mộcptst con ma ốlwgtm chứcauy, hảnwnn? Chíjljqnh cậcwwbu còjljqn khônpdpng biếtklht mìcptsnh cótklh thểrtda sốlwgtng thêocrtm mấvgtoy năddlnm nữsywwa —— cầxtixn gìcpts phảnwnni gâpyqiy ra tai họjljqa cho sinh mệevionh củnpdpa ngưnwnnocrti khágzrmc!?”

“Bíjljqp.”

Mộcptst tiếtklhng vang nhỏafkc đvafocptst ngộcpts cắgomot lờocrti Văddlnn Tốlwgt Tốlwgt.

Sắgomoc mặicjzt cônpdp ta cảnwnn kinh, trong lòjljqng cótklh dựjgev cảnwnnm xấvgtou, nhạfdtwy bépwqln nhìcptsn Tônpdp Mạfdtwc Mạfdtwc ——

“Tiếtklhng gìcpts đvafoótklh?”

npdp Mạfdtwc Mạfdtwc chậcwwbm rãsywwi giưnwnnơztling mắgomot, bàrownn tay vẫjljqn luônpdpn cầxtixm đvafoiệevion thoạfdtwi bêocrtn ngưnwnnocrti giơztliocrtn vàrown quơztli quơztli.

——

Giao diệevion ghi âpyqim.

npdp bấvgtom núwevxt phágzrmt.

Giọjljqng nữsyww cuồoatang loạfdtwn vang lêocrtn ——

【 Khônpdpng sai! Ảeolwnh chụnpdpp bảnwnnn cam kếtklht trágzrmch nhiệeviom đvafoótklhrown do tônpdpi đvafoăddlnng lêocrtn, thìcpts sao chứcauy ……】

【 Đvtrzúwevxng thếtklh…… Tônpdpi thừwbwea nhậcwwbn, tônpdpi muốlwgtn cônpdpng bốlwgt chuyệevion riêocrtng củnpdpa cậcwwbu ra bêocrtn ngoàrowni, thếtklh thìcpts sao? Cậcwwbu làrownm gìcpts đvafoưnwnnmtkzc tônpdpi……】

【 Thậcwwbt ra cậcwwbu vốlwgtn đvafoãsyww biếtklht rồoatai phảnwnni khônpdpng? Ai sẽqhad thíjljqch mộcptst con ma ốlwgtm chứcauy……】

Nhữsywwng lờocrti nótklhi ágzrmc đvafocptsc đvafoótklh đvafoưnwnnmtkzc phágzrmt lạfdtwi mộcptst lầxtixn, Văddlnn Tốlwgt Tốlwgt nghe đvafoưnwnnmtkzc thìcpts giậcwwbn tíjljqm mặicjzt, sau khi đvafooạfdtwn âpyqim thanh kếtklht thúwevxc, cônpdp ta dữsyww tợmtkzn nhìcptsn vềmtkz đvafoiệevion thoạfdtwi đvafoótklh.

wevxc nàrowny, Tônpdp Mạfdtwc Mạfdtwc nhẹlgkc nhàrownng nótklhi:

“Tônpdpi đvafoãsyww gửaijhi đvafoếtklhn hộcptsp thưnwnngzrm nhâpyqin.”

npdp ngưnwnnlwgtc mắgomot, con ngưnwnnơztlii đvafoen nhágzrmnh thanh lãsywwnh.

“Do đvafoótklh, cho dùfzvmpyqiy giờocrt cậcwwbu cótklh giựjgevt đvafoiệevion thoạfdtwi cũvmtnng đvafoãsywwnpdp dụnpdpng.”

ddlnn Tốlwgt Tốlwgt: “Cậcwwbu ——!”

npdp Mạfdtwc Mạfdtwc nhìcptsn cônpdp ta, biểrtdau cảnwnnm vẫjljqn vônpdp hạfdtwi dịocrtu dàrownng nhưnwnn trưnwnnlwgtc.

Cứcauy thếtklh hai giâpyqiy, cônpdpgzrmi hỏafkci.

“Cậcwwbu thíjljqch Thưnwnnơztling Ngạfdtwn?”

Sắgomoc mặicjzt Văddlnn Tốlwgt Tốlwgt khótklh coi, cặicjzp mắgomot xoay vòjljqng, trảnwnn lờocrti bấvgtot chấvgtop.

npdp ta nghiếtklhn răddlnng nghiếtklhn lợmtkzi nhìcptsn Tônpdp Mạfdtwc Mạfdtwc: “Thếtklh, thìcpts, sao!?”

npdp Mạfdtwc Mạfdtwc nghĩouej nghĩouej.

“Cậcwwbu, cágzrmch anh ấvgtoy rấvgtot xa.”

Biểrtdau cảnwnnm Văddlnn Tốlwgt Tốlwgt cứcauyng đvafoocrt.

Giọjljqng cônpdpgzrmi vẫjljqn dịocrtu dàrownng nhưnwnn cụnpdp, “Đvtrzwbweng đvafortdanpdpi thấvgtoy cậcwwbu ởqhgd cạfdtwnh anh ấvgtoy, nótklhi mộcptst chữsyww vớlwgti anh ấvgtoy.”

“Nếtklhu khônpdpng……”

npdp giơztli đvafoiệevion thoạfdtwi.

“Tônpdpi sẽqhad đvafortda mọjljqi ngưnwnnocrti nghe đvafoưnwnnmtkzc đvafooạfdtwn ghi âpyqim nàrowny.”

Giọjljqt mágzrmu cuốlwgti cùfzvmng trêocrtn mặicjzt Văddlnn Tốlwgt Tốlwgt tan biếtklhn.

npdp ta nhìcptsn cônpdpgzrmi từwbwe đvafoxtixu tớlwgti cuốlwgti chưnwnna từwbweng thay đvafoqpmmi sắgomoc mặicjzt, chỉumhr thấvgtoy cảnwnn ngưnwnnocrti répwqlt run, hệeviot nhưnwnn bịocrtpwqlm thẳpyqing vàrowno hầxtixm băddlnng.

“Cậcwwbu……”

npdp Mạfdtwc Mạfdtwc bìcptsnh tĩouejnh ngắgomot lờocrti:

“Cótklh đvafooatang ýhaui hay khônpdpng?”

“Tônpdp Mạfdtwc Mạfdtwc cậcwwbu——”

“Cótklh đvafooatang ýhaui hay khônpdpng?”

Ngótklhn tay cônpdp dừwbweng trêocrtn biểrtdau tưnwnnmtkzng chia sẻbcuw nộcptsi dung.

Sau mộcptst lúwevxc yêocrtn lặicjzng, Văddlnn Tốlwgt Tốlwgt trắgomong mặicjzt gậcwwbt đvafoxtixu.

“Đvtrzưnwnnmtkzc, đvafoưnwnnmtkzc…… Coi nhưnwnnnpdpi xem thưnwnnocrtng cậcwwbu, tônpdpi đvafooatang ýhaui, tônpdpi đvafooatang ýhaui đvafoưnwnnmtkzc chưnwnna!”

npdp Mạfdtwc Mạfdtwc gậcwwbt đvafoxtixu.

“Đvtrzưnwnnmtkzc.”

tklhi xong chữsywwrowny, cônpdp liềmtkzn xoay ngưnwnnocrti đvafoi đvafoếtklhn hưnwnnlwgtng cầxtixu thang, nhưnwnnng trưnwnnlwgtc đvafoótklh, cônpdp dừwbweng châpyqin lạfdtwi.

npdp ngoágzrmi đvafoxtixu ngótklh qua Văddlnn Tốlwgt Tốlwgt.

——

“Tônpdpi muốlwgtn nótklhi cho cậcwwbu hai việevioc.”

“……”

“Thứcauy nhấvgtot, nhưnwnnmtkzc đvafoiểrtdam nằqhgdm trong tay tônpdpi khônpdpng cầxtixn dùfzvmng thìcpts tốlwgtt hơztlin.”

“!”

ddlnn Tốlwgt Tốlwgt đvafocauyng hìcptsnh.

Rấvgtot nhanh cônpdp ta đvafoãsyww nghĩouej đvafoếtklhn, rõcdvhrownng thứcauy đvafoótklhtklhi đvafoếtklhn việevioc cônpdp ta đvafoãsywwrownm vớlwgti bảnwnnn cam kếtklht trágzrmch nhiệeviom vàrown vớlwgti việevioc Tônpdp Mạfdtwc Mạfdtwc xửaijhjljqcptsnh bằqhgdng cágzrmch ghi âpyqim —— so ságzrmnh hai việevioc nàrowny vớlwgti nhau thìcpts rấvgtot dễyisg phâpyqin ra cao thấvgtop.

ddlnn Tốlwgt Tốlwgt khônpdpng cam lòjljqng cắgomon chặicjzt răddlnng.

“Chuyệevion thứcauy hai.”

npdp liếtklhc qua cônpdp ta, bưnwnnlwgtc xuốlwgtng cầxtixu thang, đvafortda lạfdtwi thanh âpyqim đvafoiềmtkzm tĩouejnh nhỏafkc nhẹlgkc ——

“Thậcwwbt ra, chữsywwhauiqhgd hai bảnwnnn cam kếtklht đvafoótklh củnpdpa tônpdpi khônpdpng khágzrmc gìcpts nhau.”

“……!”

Lờocrti đvafoãsyww dứcauyt từwbwepyqiu, Văddlnn Tốlwgt Tốlwgt vẫjljqn tágzrmi mặicjzt đvafocauyng đvafoótklh.

Áwevxnh mặicjzt trờocrti rọjljqi vàrowno từwbwe ngoàrowni cửaijha sổqpmm, mộcptst mảnwnnnh ấvgtom ágzrmp, vậcwwby màrownnpdp ta khônpdpng kiềmtkzm đvafoưnwnnmtkzc run cầxtixm cậcwwbp. Tônpdp Mạfdtwc Mạfdtwc…… cônpdpgzrmi vônpdp hạfdtwi dễyisg bắgomot nạfdtwt trong ấvgton tưnwnnmtkzng củnpdpa cônpdp ta, thếtklh nhưnwnnng lạfdtwi cấvgtot giấvgtou bộcpts mặicjzt đvafoágzrmng sợmtkz nhưnwnn vậcwwby ưnwnn……

Sau mộcptst lúwevxc lâpyqiu, Văddlnn Tốlwgt Tốlwgt siếtklht chặicjzt ngótklhn tay.

——

npdp ta khônpdpng thua.

Thưnwnnơztling Ngạfdtwn khônpdpng thểrtdarowno khônpdpng thèhauim đvafortda ýhauiddlnn bệevionh củnpdpa Tônpdp Mạfdtwc Mạfdtwc!

Hếtklht chưnwnnơztling 56

#xanh

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.