Anh Ấy Rất Điên

Chương 40 : "... Nỗ lực muốn theo đuổi..."

    trước sau   
sqfq Mạeomtc Mạeomtc bỏweby chạeomty.

Sạeomtch sẽuulsnpdbu loáorsit, khôsqfqng chúhwrwt do dựqqtm.

rhman nữhxpia mãghrki đuulsếyobdn khi bựqqtmc bộvfvei buôsqfqng cáorsinh tay Thưnpdbơrhmang Ngạeomtn ra, đuulsếyobdn cuốxnsei cùqdksng thìdqvxsqfq vẫmungn khôsqfqng cắeomtn xuốxnseng đuulsưnpdbrsshc.

Thưnpdbơrhmang Ngạeomtn khôsqfqng chớpknfp mắeomtt nhìdqvxn bójxjqng dáorsing côsqfqorsii trong chốxnsec láorsit mớpknfi thu hồyobdi tầscxim mắeomtt, mang theo sựqqtmdqvxnh tĩqqtmnh thắeomtng khôsqfqng kiêolplu bạeomti khôsqfqng nảpknfn sau khi giàwqifnh thắeomtng lợrsshi, anh khôsqfqng nhanh khôsqfqng chậjfjqm dựqqtmng hếyobdt lềkxsnu trạeomti củqqtma vịhwki tríryfx sốxnse 18.

Đlfofếyobdn khi gầscxin kếyobdt thúhwrwc côsqfqng việhxpic, Văupqnn Tốxnse Tốxnse đuulsúhwrwng lúhwrwc vềkxsn đuulsếyobdn lềkxsnu trạeomti.

hwrwc đuulsójxjq Thưnpdbơrhmang Ngạeomtn đuulsang cong lưnpdbng đuulsdkdiorsic đuulshwkinh mứuulsc đuulsvfve vữhxping chắeomtc củqqtma phầscxin trung tâpkmim.


Áwqifnh mắeomtt trờaclqi giữhxpia trưnpdba khôsqfqng gặomthp chúhwrwt trởqdks ngạeomti nàwqifo chiếyobdu xuốxnseng, vẽuulsolpln mộvfvet tầscxing sáorsing nhàwqifn nhạeomtt nhưnpdbng cójxjq chúhwrwt lójxjqa mắeomtt trêolpln thâpkmin hìdqvxnh củqqtma nam sinh, ngũrgdd ban vốxnsen dĩqqtm lậjfjqp thểdkdi xuấmzjut chúhwrwng càwqifng đuulsưnpdbrsshc pháorsic họmunga ra thêolplm vàwqifi phầscxin hưnpdbơrhmang vịhwki thâpkmim thúhwrwy, kếyobdt hợrsshp vớpknfi cảpknfm giáorsic thiếyobdu niêolpln trêolpln ngưnpdbaclqi anh, khiếyobdn ngưnpdbaclqi kháorsic khôsqfqng khỏwebyi tưnpdbqdksng tưnpdbrsshng ra dáorsing vẻkxsn khi anh trưnpdbqdksng thàwqifnh, trởqdks thàwqifnh mộvfvet thanh niêolpln, sẽuulswqifdqvxnh ảpknfnh khójxjq thuầscxin nhưnpdbng sáorsing chójxjqi làwqifm ngưnpdbaclqi kháorsic khôsqfqng rờaclqi mắeomtt đuulsưnpdbrsshc……

Đlfofôsqfqi mắeomtt Văupqnn Tốxnse Tốxnse bấmzjut tri bấmzjut giáorsic dịhwkiu lạeomti.

sqfq tiếyobdn lêolpln, đuulsưnpdba chai nưnpdbpknfc còjzrtn chưnpdba khui trong tay qua.

“…… Cảpknfm ơrhman cậjfjqu, Thưnpdbơrhmang Ngạeomtn.”

Thưnpdbơrhmang Ngạeomtn khôsqfqng nhìdqvxn côsqfq, cũrgddng khôsqfqng nhìdqvxn chai nưnpdbpknfc khoáorsing đuulsójxjq.

“Khôsqfqng phảpknfi vìdqvx cậjfjqu, khôsqfqng cầscxin cảpknfm ơrhman.”

Nam sinh dùqdksng ngữhxpi đuulsiệhxpiu nhạeomtt nhẽuulso kếyobdt thúhwrwc đuulsoạeomtn hộvfvei thoạeomti, xoay ngưnpdbaclqi đuulshwkinh rờaclqi đuulsi.

Sắeomtc mặomtht Văupqnn Tốxnse Tốxnse thay đuulsmpdfi.

——

hwrwc Tôsqfq Mạeomtc Mạeomtc khôsqfqng cójxjq mặomtht, ngưnpdbaclqi nàwqify đuulsếyobdn cảpknf lờaclqi tràwqifo phúhwrwng côsqfqrgddng khôsqfqng nójxjqi ra sao?

sqfq siếyobdt chặomtht bìdqvxnh nưnpdbpknfc khoáorsing trong tay, dịhwkich chuyểdkdin thâpkmin mìdqvxnh, nójxjqi vọmungng đuulsếyobdn Thưnpdbơrhmang Ngạeomtn đuulsang khôsqfqng hềkxsnnpdbu luyếyobdn đuulsi vềkxsn phíryfxa trưnpdbpknfc.

“Cậjfjqu khôsqfqng muốxnsen biếyobdt vìdqvx sao Tôsqfq Mạeomtc Mạeomtc lạeomti cójxjq biểdkdiu hiệhxpin quáorsii thai nhưnpdb thếyobd sao!”

upqnn Tốxnse Tốxnse vừolpla mởqdks miêolplng hôsqfqolpln cũrgddng đuulsãghrk hốxnsei hậjfjqn vìdqvx cảpknfm xúhwrwc kíryfxch đuulsvfveng củqqtma mìdqvxnh. Nhưnpdbng lờaclqi đuulsãghrk đuulsếyobdn nưnpdbpknfc nàwqify, côsqfq ta chỉwbjnjxjq thểdkdi cốxnse gắeomtng chốxnseng đuulssvtr, làwqifm ra bộvfve dạeomtng khôsqfqng sao hếyobdt, cặomthp mắeomtt nhìdqvxn thẳrgddng vềkxsnjxjqng dáorsing củqqtma Thưnpdbơrhmang Ngạeomtn.


Nhưnpdbng làwqifm côsqfq ta chua xójxjqt ghen ghétpjat đuulsójxjqwqif, khi nghe thấmzjuy lờaclqi nàwqify, Thưnpdbơrhmang Ngạeomtn khôsqfqng ngoàwqifi dựqqtm đuulsorsin dừolplng lạeomti.

Nhưnpdbng khi anh xoay ngưnpdbaclqi, khuôsqfqn mặomtht vốxnsen đuulseomtm mạeomtc giờaclq lạeomti phủqqtm thêolplm mộvfvet tầscxing lạeomtnh lẽuulso.

“Cậjfjqu nójxjqi ai quáorsii thai?”

“Cậjfjqu ta…… Cậjfjqu ta vốxnsen làwqif…… Khôsqfqng phảpknfi cáorsic cậjfjqu chưnpdba thấmzjuy lúhwrwc cậjfjqu ta đuulsvfvei nójxjqn cảpknf ngàwqify khôsqfqng nójxjqi mộvfvet lờaclqi, chẳrgddng lẽuuls khôsqfqng phảpknfi……”

“Câpkmim miệhxping.”

Giọmungng nójxjqi nam sinh đuulsvfvet nhiêolpln lạeomtnh xuốxnseng.

rgddng rétpjat lạeomtnh theo chíryfxnh làwqif cặomthp con ngưnpdbơrhmai màwqifupqnn Tốxnse Tốxnse hi vọmungng nhìdqvxn qua.

upqnn Tốxnse Tốxnse bịhwki áorsinh mắeomtt kiểdkdiu nàwqify nhìdqvxn chằosqkm chằosqkm thìdqvx giậjfjqt mìdqvxnh theo bảpknfn năupqnng.

Đlfofâpkmiy làwqif lầscxin đuulsscxiu tiêolpln côsqfq ta bịhwki Thưnpdbơrhmang Ngạeomtn nhìdqvxn nhưnpdb thếyobd.

wqifm ngưnpdbaclqi kháorsic thấmzjuy rétpjat run từolpl tậjfjqn xưnpdbơrhmang tủqqtmy.

“Đlfofolplng đuulsdkdisqfqi nghe thấmzjuy cậjfjqu nójxjqi vềkxsn em ấmzjuy.”

Thưnpdbơrhmang Ngạeomtn lạeomtnh mắeomtt nhìdqvxn Văupqnn Tốxnse Tốxnse, mộvfvet giâpkmiy sau liềkxsnn xoay ngưnpdbaclqi rờaclqi đuulsi.

……

Áwqifnh nắeomtng tưnpdbơrhmai sáorsing, thảpknfm cỏweby mềkxsnm mạeomti, hiếyobdm khi thờaclqi tiếyobdt khôsqfqng cójxjqryfx giójxjqwqifo.

Thoáorsit khỏwebyi việhxpic họmungc áorsip lựqqtmc nặomthng nềkxsnqdksng vớpknfi lớpknfp họmungc lúhwrwc nàwqifo cũrgddng phảpknfi cójxjq kỉwbjn luậjfjqt, đuulsáorsim họmungc sinh cứuuls nhưnpdb bầscxiy chim sẽuuls, ríryfxu ra ríryfxu ríryfxt, hậjfjqn khôsqfqng thểdkdi vỗcwod đuulsôsqfqi cáorsinh chưnpdba mọmungc đuulsqqtmsqfqng bay thẳrgddng lêolpln bầscxiu trờaclqi.

Tiếyobdc rằosqkng, tuy ra khỏwebyi lồyobdng sắeomtt, nhưnpdbng dâpkmiy thừolplng cộvfvet trêolpln châpkmin chim sẻkxsnjzrtn đuulsang bịhwki dắeomtt trong tay giáorsio viêolpln.

Mộvfvet tiếyobdng huýbraat giójxjq, tấmzjut cảpknf chúhwrw ýbraa.

——

Đlfofãghrk đuulsếyobdn giờaclq chuẩhwkin bịhwkirhmam trưnpdba.

Nếyobdu đuulsãghrk tiếyobdn hàwqifnh cắeomtm trạeomti, trưnpdbaclqng họmungc đuulsơrhman giảpknfn đuulsem bữhxpia trưnpdba vàwqif bữhxpia tốxnsei làwqifm thàwqifnh hìdqvxnh thứuulsc BBQ.

Khu cắeomtm trạeomti nàwqify cójxjq mộvfvet phầscxin đuulsmzjut nhôsqfq cao chuyêolpln dụjzrtng, dùqdksng đuulskxsn đuulsomtht giáorsinpdbpknfc BBQ mộvfvet cáorsich an toàwqifn.

Mỗcwodi lớpknfp dựqqtma theo danh sáorsich lềkxsnu trạeomti chia làwqifm mấmzjuy tổmpdf nhỏweby, mấmzjut tổmpdfqdksng chung mộvfvet giáorsinpdbpknfng. Trong tổmpdf phâpkmin ngưnpdbaclqi phụjzrt tráorsich nưnpdbpknfng, mộvfvet phầscxin kháorsic phụjzrt tráorsich lợrsshi dụjzrtng dòjzrtng suốxnsei chảpknfy ra từolpl trong núhwrwi ởqdks phiếyobdn đuulsmzjut nàwqify đuulsdkdi rửktrea sạeomtch nguyêolpln vậjfjqt liệhxpiu.

sqfq Mạeomtc Mạeomtc đuulsưnpdbơrhmang nhiêolpln vềkxsnqdksng mộvfvet tổmpdf vớpknfi đuulsáorsim Văupqnn Tốxnse Tốxnse.

Trong tổmpdf hầscxiu hếyobdt làwqif mấmzjuy nữhxpi sinh quen biếyobdt Văupqnn Tốxnse Tốxnse, tháorsii đuulsvfvewqifi ngoạeomti bộvfvec lộvfve ra hếyobdt.

Đlfofomthc biệhxpit làwqif trong vấmzjun đuulskxsn ai làwqif ngưnpdbaclqi nưnpdbpknfng BBQ nàwqify, bọmungn họmung đuulskxsnu khôsqfqng hẹgyzdn màwqifqdksng chọmungn khâpkmiu chuẩhwkin bịhwki.

——

npdbpknfng BBQ mệhxpit chếyobdt, khójxjqi dầscxiu còjzrtn áorsim vàwqifo ngưnpdbaclqi, đuulsưnpdbơrhmang nhiêolpln ai tráorsinh đuulsưnpdbrsshc thìdqvxolpln tráorsinh.

sqfq Mạeomtc Mạeomtc bịhwki đuulshwkiy đuulsếyobdn trưnpdbpknfc giáorsinpdbpknfng BBQ, vẫmungn làwqif trạeomtng tháorsii vàwqif vẻkxsn mặomtht ngơrhma ngáorsic.

sqfq đuulsuulsng đuulsójxjq ngâpkmiy ra vàwqifi giâpkmiy thìdqvx nghe thấmzjuy đuulsosqkng sau, ởqdksrhmai đuulsdkdi đuulsi lêolpln phiếyobdn đuulsmzjut cao nàwqify cójxjq giọmungng nójxjqi quen thuộvfvec truyềkxsnn lêolpln ——

“Cáorsic cậjfjqu sợrsshdqvxdqvx đuulsójxjq chứuuls, Ngạeomtn ca sẽuuls khôsqfqng đuulsâpkmiu. Mấmzjuy năupqnm tiểdkdiu họmungc Ngạeomtn ca đuulskxsnu họmungc ởqdksnpdbpknfc ngoàwqifi, việhxpic dãghrk ngoạeomti nàwqify đuulsxnsei vớpknfi cậjfjqu ấmzjuy chỉwbjn nhưnpdb mộvfvet bữhxpia sáorsing —— đuulsúhwrwng khôsqfqng, Ngạeomtn ca?”

“Cậjfjqu nhớpknf lầscxim rồyobdi, tôsqfqi sẽuuls.”

“…………”

sqfq Mạeomtc Mạeomtc quay ngưnpdbaclqi nhìdqvxn qua.

Đlfofwqifn ngưnpdbaclqi Thưnpdbơrhmang Ngạeomtn đuulsúhwrwng lúhwrwc bưnpdbpknfc lêolpln phầscxin đuulsmzjut nàwqify.

Sau khi đuulsi lêolpln, Thưnpdbơrhmang Ngạeomtn lưnpdbaclqi nháorsic đuulspknfo mắeomtt qua giáorsinpdbpknfng BBQ, ngay trưnpdbpknfc khi thu mắeomtt lạeomti đuulsãghrk nhìdqvxn vềkxsn mộvfvet phưnpdbơrhmang hưnpdbpknfng nàwqifo đuulsójxjq.

Ngừolplng hai giâpkmiy, anh di chuyểdkdin châpkmin, rờaclqi khỏwebyi hưnpdbpknfng màwqif đuulsáorsim Lệhxpi Triếyobdt chuẩhwkin bịhwki đuulsi đuulsếyobdn, bưnpdbpknfc vềkxsn phíryfxa trưnpdbpknfc.

“Nàwqify Ngạeomtn ca ——”

Lệhxpi Triếyobdt trơrhma mắeomtt nhìdqvxn trụjzrt cộvfvet củqqtma bọmungn họmung giữhxpia “sắeomtc” vàwqif nghĩqqtma”, ngay cảpknf 0.1 giâpkmiy do dựqqtmrgddng khôsqfqng cójxjq đuulsãghrk chọmungn cáorsii đuulsscxiu tiêolpln.

Khi dừolplng lạeomti trưnpdbpknfc mặomtht Tôsqfq Mạeomtc Mạeomtc, Thưnpdbơrhmang Ngạeomtn đuulsãghrk đuulsorsin đuulsưnpdbrsshc tìdqvxnh huốxnseng ởqdks tổmpdf bọmungn côsqfq.


Anh liếyobdc mắeomtt qua bêolpln cạeomtnh mộvfvet cáorsii, đuulsáorsim ngưnpdbaclqi còjzrtn lạeomti trong tổmpdfdqvx sựqqtm xuấmzjut hiệhxpin củqqtma anh màwqif đuulsãghrk im lặomthng liềkxsnn cúhwrwi đuulsscxiu xuốxnseng.

Thưnpdbơrhmang Ngạeomtn cưnpdbaclqi nhạeomtt mộvfvet tiếyobdng.

“Nhójxjqc con nhàwqifsqfqi đuulsãghrk sắeomtp lùqdksn hơrhman giáorsinpdbpknfng, cáorsic cậjfjqu bắeomtt nạeomtt em ấmzjuy nhưnpdb vầscxiy làwqif khôsqfqng đuulsúhwrwng rồyobdi.”

sqfq Mạeomtc Mạeomtc: “…………?”

sqfq Mạeomtc Mạeomtc tứuulsc giậjfjqn đuulsếyobdn mứuulsc muốxnsen đuulsáorsiwqifo châpkmin anh.

sqfq đuulsèobdd nặomthng cơrhman tứuulsc trong giọmungng nójxjqi, nhỏweby tiếyobdng lẩhwkim bẩhwkim: “Thầscxiy mớpknfi khôsqfqng cao bằosqkng giáorsinpdbpknfng……”

Đlfofiểdkdim chúhwrw ýbraa củqqtma nhữhxping ngưnpdbaclqi còjzrtn lạeomti kháorsic vớpknfi Tôsqfq Mạeomtc Mạeomtc, bọmungn họmung chỉwbjn cảpknfm nhậjfjqn đuulsưnpdbrsshc lạeomtnh lẽuulso nhạeomtt nhòjzrta trong lờaclqi củqqtma Thưnpdbơrhmang Ngạeomtn, theo lỗcwod tai chui thẳrgddng vàwqifo lồyobdng ngựqqtmc.

Lạeomtnh đuulsếyobdn mứuulsc toàwqifn thâpkmin đuulskxsnu cưnpdbơrhmang cứuulsng.

Bọmungn họmung chầscxin chờaclq ngẩhwking đuulsscxiu vàwqif liếyobdc nhau.

jxjq mộvfvet nữhxpi sinh ngưnpdbrsshng ngùqdksng nójxjqi, “Khôsqfqng phảpknfi…… Chúhwrwng tôsqfqi cójxjq phâpkmin lưnpdbrssht.”

“Đlfofúhwrwng vậjfjqy, đuulsúhwrwng —— chúhwrwng tôsqfqi phâpkmin lưnpdbrssht ra.”

Sốxnsejzrtn lạeomti cũrgddng sôsqfqi nổmpdfi phụjzrt họmunga.

“……”

Thưnpdbơrhmang Ngạeomtn khôsqfqng nójxjqi, khôsqfqng biếyobdt anh cójxjq tin hay khôsqfqng, chỉwbjn đuulsuulsng đuulsójxjqnpdbaclqi nhưnpdb khôsqfqng cưnpdbaclqi đuulsáorsinh giáorsi bọmungn họmung.

Đlfofếyobdn khi khiếyobdn bọmungn họmungnpdbaclqi khôsqfqng kháorsic gìdqvx khójxjqc lắeomtm, anh mớpknfi lưnpdbaclqi nháorsic thu mắeomtt, nhấmzjuc tay lêolpln, bắeomtt lấmzjuy bảpknf vai hơrhmai mỏwebyng củqqtma côsqfqorsii.

“Đlfofếyobdn tổmpdf bọmungn anh.”

sqfq Mạeomtc Mạeomtc: “?”

“Tổmpdfwqify khôsqfqng tốxnset, ngưnpdbrsshc đuulsãghrki lao đuulsvfveng trẻkxsn em.”

“!”…… “Thầscxiy mớpknfi lao đuulsvfveng trẻkxsn em.”

“Nhójxjqc con, anh đuulsãghrk 18.”

sqfq Mạeomtc Mạeomtc: “Emcũrgddng ——…… Sắeomtp 18.”

“Phảpknfi khôsqfqng.”

“Ừzvocm!”

“Vậjfjqy sao vàwqifi ngàwqify trưnpdbpknfc còjzrtn cójxjq ngưnpdbaclqi nghi ngờaclq hỏwebyi anh, hỏwebyi em cójxjq phảpknfi làwqif họmungc sinh trung họmungc mưnpdbaclqi hai mưnpdbaclqi ba tuổmpdfi hay khôsqfqng?”

sqfq Mạeomtc Mạeomtc: “…………”

Tổmpdf củqqtma Thưnpdbơrhmang Ngạeomtn vốxnsen toàwqifn làwqif nam sinh, đuulsvfvet nhiêolpln cójxjq mộvfvet nữhxpi sinh gia nhậjfjqp, còjzrtn làwqif tiểdkdiu mỹvfve nhâpkmin nổmpdfi tiếyobdng toàwqifn trưnpdbaclqng, mấmzjuy nam sinh bìdqvxnh thưnpdbaclqng hay la hétpjat lớpknfn giọmungng lậjfjqp tứuulsc lúhwrwng túhwrwng, dưnpdbaclqng nhưnpdb tay châpkmin cũrgddng khôsqfqng biếyobdt đuulsomtht ởqdks đuulsâpkmiu.

Nhưnpdbng bọmungn họmungrgddng khôsqfqng rảpknfnh rỗcwodi đuulsưnpdbrsshc bao lâpkmiu đuulsãghrk bịhwki Lệhxpi Triếyobdt đuulsáorsi đuulsi rửktrea rau.

sqfq Mạeomtc Mạeomtc bịhwki Thưnpdbơrhmang Ngạeomtn xáorsich bêolpln ngưnpdbaclqi.

braa do làwqif “đuulsuulsng gầscxin mấmzjuy nam sinh nàwqify làwqif khôsqfqng an toàwqifn”.

Lệhxpi Triếyobdt kếyobdolpln chửktrei thầscxim “rõwbjnwqifng làwqif gầscxin cậjfjqu mớpknfi khôsqfqng an toàwqifn”, nhưnpdbng rốxnset cuộvfvec vẫmungn khôsqfqng cójxjq can đuulspknfm nójxjqi ra câpkmiu nàwqify.

dqvx vậjfjqy cậjfjqu ta chỉwbjnjxjq thểdkdi ôsqfqm hậjfjqn nhìdqvxn nữhxpi thầscxin xinh đuulsgyzdp nhỏwebytpja củqqtma mìdqvxnh ngoan ngoãghrkn đuulsuulsng trưnpdbpknfc giáorsinpdbpknfng, Thưnpdbơrhmang Ngạeomtn bêolpln cạeomtnh, còjzrtn chíryfxnh cậjfjqu ta lạeomti nghẹgyzdn khuấmzjut ngồyobdi bêolpln cạeomtnh xiêolpln que nưnpdbpknfng.

Rấmzjut nhanh, than củqqtmi trong lòjzrt đuulsãghrknpdbpknfng thàwqifnh màwqifu đuulsweby trong suốxnset, khôsqfqng khíryfx xung quanh cũrgddng theo đuulsójxjq rung đuulsvfveng lêolpln.

sqfq Mạeomtc Mạeomtc tòjzrtjzrt nhìdqvxn trong chốxnsec láorsit, thìdqvx cảpknfm thấmzjuy hai mắeomtt cójxjq chúhwrwt khôsqfq khốxnsec.

sqfq xoa xoa mắeomtt, còjzrtn đuulsang đuulshwkinh xem tiếyobdp, đuulsãghrk bịhwki Thưnpdbơrhmang Ngạeomtn duỗcwodi tay che lạeomti.

“Ngoan mộvfvet chúhwrwt, hạeomti mắeomtt lắeomtm.”

“……” Ngữhxpi khíryfx dịhwkiu dàwqifng khójxjqjxjq khi khôsqfqng kèobddm trêolplu chọmungc nàwqify làwqifm gưnpdbơrhmang mặomtht Tôsqfq Mạeomtc Mạeomtc khôsqfqng tựqqtm giáorsic càwqifng nójxjqng thêolplm.

sqfqjxjqrhmai khôsqfqng tựqqtm nhiêolpln nhìdqvxn Thưnpdbơrhmang Ngạeomtn, “Anh khôsqfqng sao àwqif?”

Thưnpdbơrhmang Ngạeomtn: “Em vàwqif anh khôsqfqng giốxnseng nhau.”

sqfq Mạeomtc Mạeomtc: “?”

Thưnpdbơrhmang Ngạeomtn: “Đlfofvfve cao so vớpknfi mặomtht biểdkdin củqqtma anh cao hơrhman, đuulsvfvemzjum thấmzjup.”

sqfq Mạeomtc Mạeomtc: “………………”

sqfq Mạeomtc Mạeomtc bịhwki đuulsùqdksa giỡsvtrn vềkxsn vấmzjun đuulskxsn chiềkxsnu cao nàwqify hoàwqifn toàwqifn khôsqfqng nétpjan đuulsưnpdbrsshc tứuulsc giậjfjqn vàwqiforsin hậjfjqn đuulsãghrk nghẹgyzdn từolplpkmiu, cuốxnsei cùqdksng khôsqfqng biếyobdt từolpl đuulsâpkmiu mưnpdbrsshn đuulsưnpdbrsshc láorsi gan lớpknfn nhưnpdb trờaclqi, thựqqtmc hàwqifnh ýbraanpdbqdksng lúhwrwc trưnpdbpknfc còjzrtn chưnpdba làwqifm đuulsưnpdbrsshc.

——

Lệhxpi Triếyobdt bêolpln nàwqify mớpknfi vừolpla ngẩhwking đuulsscxiu liềkxsnn thấmzjuy đuulsosqkng trưnpdbpknfc giáorsi BBQ, côsqfqorsii nhỏweby nhắeomtn phẫmungn nộvfve buồyobdn bựqqtmc giơrhmaorsii châpkmin ngắeomtn nhỏweby củqqtma mìdqvxnh lêolpln, nửktrea nhẹgyzd khôsqfqng nặomthng đuulsáorsi mộvfvet cáorsii lêolpln châpkmin Thưnpdbơrhmang Ngạeomtn.

Lệhxpi Triếyobdt: “Mẹgyzd kiếyobdp??”

Mộvfvet màwqifn nàwqify khôsqfqng chỉwbjnjxjq Lệhxpi Triếyobdt thấmzjuy đuulsưnpdbrsshc, tổmpdf đuulsvfvei đuulsxnsei diệhxpin cáorsich đuulsójxjq mấmzjuy métpjat, cójxjq ngưnpdbaclqi đuulsuulsng bêolpln cạeomtnh bàwqifn làwqifm rớpknft vỉwbjn kim loạeomti trong tay xuốxnseng.

wqifng khiếyobdn bọmungn họmung kinh ngạeomtc chíryfxnh làwqif.

Thưnpdbơrhmang Ngạeomtn đuulsuulsng trưnpdbpknfc lòjzrtnpdbpknfng hiểdkdin nhiêolpln cũrgddng hơrhmai ngạeomtc nhiêolpln.

Nhưnpdbng anh chỉwbjnrgdd mắeomtt, nhìdqvxn côsqfqorsii vừolpla đuulsáorsidqvxnh đuulsãghrk hồyobdi thầscxin, đuulsang bốxnsei rốxnsei cúhwrwi đuulsscxiu thìdqvx khôsqfqng nhịhwkin đuulsưnpdbrsshc cưnpdbaclqi nhẹgyzd.

“Thậjfjqt sựqqtm tứuulsc giậjfjqn?”

“……”

sqfq Mạeomtc Mạeomtc cúhwrwi đuulsscxiu buồyobdn bựqqtmc trong chốxnsec láorsit.

Trong lúhwrwc Thưnpdbơrhmang Ngạeomtn cójxjq chúhwrwt lo lắeomtng cójxjq phảpknfi mìdqvxnh đuulsãghrk trêolplu đuulsùqdksa nhójxjqc con quáorsi mứuulsc rồyobdi khôsqfqng, anh đuulsvfvet ngộvfvet nghe thấmzjuy côsqfqorsii ngồyobdi xổmpdfm xuốxnseng, mềkxsnm giọmungng nójxjqi ——

“Thậjfjqt xin lỗcwodi…… Thầscxiy cójxjq đuulsau khôsqfqng?”

wqifn tay trắeomtng nõwbjnn củqqtma côsqfqorsii vưnpdbơrhman ra từolplxnseng tay áorsio, nhẹgyzd nhàwqifng phủqqtmi đuulsmzjut cáorsit díryfxnh trêolpln ốxnseng quầscxin củqqtma Thưnpdbơrhmang Ngạeomtn xuốxnseng.

Thưnpdbơrhmang Ngạeomtn ngẩhwkin ra, bấmzjut đuulseomtc dĩqqtmjxjqi.

“Cáorsii sứuulsc nhưnpdbobddo càwqifo đuulsójxjq củqqtma em, đuulsau cáorsii gìdqvx?…… Lêolpln.”

Tay anh bởqdksi vìdqvxnpdbpknfng đuulsyobd ăupqnn màwqifryfxnh dầscxiu trêolpln xiêolpln tre, khôsqfqng tiệhxpin khom ngưnpdbaclqi kétpjao lêolpln, chỉwbjnjxjq thểdkdihwrwi đuulsscxiu nhìdqvxn.

sqfqorsii mắeomtt đuulsiếyobdc tai ngơrhma, đuulsếyobdn khi bảpknfo đuulspknfm đuulsãghrk phủqqtmi xuốxnseng hạeomtt bụjzrti cuốxnsei cùqdksng trêolpln quầscxin nam sinh, mớpknfi chậjfjqm chạeomtp ngẩhwking mặomtht nhìdqvxn anh.

Tròjzrtng mắeomtt đuulsen nháorsinh thoạeomtt nhìdqvxn nhưnpdb hai viêolpln hổmpdf pháorsich xinh đuulsgyzdp nhấmzjut, chỗcwodpkmiu trong đuulsójxjqnpdbaclqng nhưnpdbjzrtn cấmzjut giấmzjuu áorsinh nưnpdbpknfc long lanh.

Nhưnpdbng lúhwrwc nàwqify chủqqtm nhâpkmin củqqtma nójxjq đuulsang ấmzjum ứuulsc, lôsqfqng mi cong vúhwrwt nhẹgyzd nhàwqifng chớpknfp chớpknfp hai lầscxin, con ngưnpdbơrhmai đuulsãghrkwqifng thêolplm áorsinh nưnpdbpknfc.

“Kếyobdt quảpknf kiểdkdim tra, chiềkxsnu cao, còjzrtn cójxjqorsiy tíryfxnh, mặomthc dùqdks chúhwrwng ta cáorsich nhau rấmzjut xa, nhưnpdbng em cójxjq nỗcwod lựqqtmc muốxnsen đuulsuổmpdfi theo anh…… Anh đuulsolplng cưnpdbaclqi nhạeomto em……”

“……”

Trong chớpknfp mắeomtt, Thưnpdbơrhmang Ngạeomtn cảpknfm thấmzjuy nhưnpdbjxjq ngưnpdbaclqi đuulsang nệhxpin mộvfvet cúhwrwwqifo tráorsii tim mìdqvxnh —— cójxjq lẽuuls đuulsãghrkqdksng sứuulsc lựqqtmc cójxjq thểdkdi đuulsjfjqp vỡsvtrnpdbaclqng.

dqvx vậjfjqy trong thờaclqi gian ngắeomtn, tấmzjut cảpknf bứuulsc tưnpdbaclqng trong tráorsii tim đuulskxsnu sụjzrtp đuulsmpdf, bụjzrti bay đuulsscxiy trờaclqi, cấmzjuu trúhwrwc đuulsưnpdbrsshc kétpjao dàwqifi suốxnset mưnpdbaclqi táorsim năupqnm, nhójxjqc con chỉwbjn vừolpla dùqdksng mộvfvet lờaclqi nójxjqi mộvfvet áorsinh mắeomtt đuulsãghrk dẫmungm lêolpln nơrhmai mềkxsnm mạeomti nhấmzjut trong lòjzrtng anh.

Sau nàwqify côsqfq đuulsuulsng ởqdksrhmai đuulsójxjq, chỉwbjn cầscxin mộvfvet giọmungt nưnpdbpknfc mắeomtt nhỏweby xuốxnseng, cũrgddng cójxjq thểdkdi đuulsjfjqp anh đuulsau đuulspknfn.

Biếyobdt rõwbjn đuulsãghrk đuulsem tửktre huyệhxpit củqqtma mìdqvxnh đuulsưnpdba ra ngoàwqifi, nhưnpdbng khôsqfqng hềkxsn hốxnsei hậjfjqn.

Thậjfjqm chíryfx biếyobdt đuulsưnpdbrsshc ýbraasqfq khôsqfqng phảpknfi làwqif đuulsiềkxsnu mìdqvxnh muốxnsen nhấmzjut, nhưnpdbng vẫmungn khôsqfqng nhịhwkin đuulsưnpdbrsshc tựqqtmdqvxnh đuulsa tìdqvxnh, lừolpla mìdqvxnh dốxnsei ngưnpdbaclqi, lấmzjuy mộvfvet câpkmiu đuulsơrhman giảpknfn bốxnsen bỏwebyolpln năupqnm, hậjfjqn khôsqfqng thểdkdi khắeomtc từolplng câpkmiu chữhxpiwqifo sâpkmiu trong lòjzrtng.

Khójxjqe miệhxping khôsqfqng kiềkxsnm đuulsưnpdbrsshc cong lêolpln.

Anh nghe thấmzjuy trong giọmungng nójxjqi mìdqvxnh lộvfve ra sung sưnpdbpknfng khôsqfqng chúhwrwt tiềkxsnn đuulsyobd, “Đlfofâpkmiy làwqif em nójxjqi, em đuulsolplng hốxnsei hậjfjqn.”

sqfq Mạeomtc Mạeomtc do dựqqtm, khôsqfqng hiểdkdiu vìdqvx sao lúhwrwc nãghrky Thưnpdbơrhmang Ngạeomtn lạeomti trầscxim mặomthc.

Do đuulsójxjq, côsqfq mờaclq mịhwkit vôsqfq tộvfvei gậjfjqt đuulsscxiu.

“Em khôsqfqng đuulsmpdfi ýbraa.”

Thưnpdbơrhmang Ngạeomtn đuulsáorsip mộvfvet tiếyobdng, tâpkmim trạeomtng sung sưnpdbpknfng đuulsếyobdn sắeomtp bay lêolpln trờaclqi.

Đlfofdkdi che dấmzjuu phảpknfn ứuulsng khôsqfqng cójxjq triểdkdin vọmungng nàwqify, anh nghiêolplng ngưnpdbaclqi qua phíryfxa Lệhxpi Triếyobdt, lấmzjuy que nưnpdbpknfng mớpknfi đuulsãghrk chuẩhwkin bịhwki sẵwebyn sàwqifng.

Lệhxpi Triếyobdt quan sáorsit toàwqifn bộvfve quáorsi trìdqvxnh biểdkdiu cảpknfm chếyobdt lặomthng, áorsinh mắeomtt lêolpln áorsin: “Ngạeomtn ca, Tiểdkdiu Tôsqfqjzrtn chưnpdba tròjzrtn 18 đuulsmzjuy.”

“Ờomth.”

Thưnpdbơrhmang Ngạeomtn khôsqfqng tim khôsqfqng phổmpdfi đuulsáorsip.

“Tôsqfqi cũrgddng rấmzjut tiếyobdc.”

Lệhxpi Triếyobdt: “……”

Cậjfjqu ta cũrgddng đuulsâpkmiu thểdkdiorsim ơrhman.

Lệhxpi Triếyobdt còjzrtn đuulsang đuulshwkinh nójxjqi gìdqvx đuulsójxjq, mộvfvet tiếyobdng thétpjat kinh hãghrki đuulsvfvet nhiêolpln vang lêolpln.

Chỉwbjn thấmzjuy đuulsosqkng sao Tôsqfq Mạeomtc Mạeomtc, mộvfvet nam sinh bịhwkinpdbpknfng vàwqifo lòjzrtnpdbpknfng, khôsqfqng báorsio trưnpdbpknfc ngãghrk vềkxsnnpdbpknfng côsqfqorsii ——

Hếyobdt chưnpdbơrhmang 40

___

Chưnpdbơrhmang sau vẫmungn làwqif 530 nháorsi

#xanh

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.