Anh Ấy Rất Điên

Chương 4-1 : Thật xin lỗi

    trước sau   
zndbn Tốswub Tốswubkwyln thởfypgokdri giâentsy, mớsfibi đdxwfèkkou éjkksp đdxwfưlddoentsc câentsu chấcwwyt vấcwwyn “Sao cômdgt lạautwi ởfypg đdxwfâentsy” đdxwfãphgi tớsfibi bêdlbin miệmfucng.

Nhưlddong cômdgt ta vẫgthjn khômdgtng thểdwit tin nổpsaxi nhìlrswn qua đdxwfóooxc.

——

Thấcwwyp thỏbbifm bấcwwyt an cảdlbi buổpsaxi sáevbsng, cômdgt ta vẫgthjn khômdgtng thấcwwyy Tômdgt Mạautwc Mạautwc chuyểdwitn vàokdro lớsfibp mìlrswnh.

Trưlddosfibc khi tớsfibi đdxwfâentsy, cômdgt ta còcncpn thởfypg phàokdro nhẹvprs nhõidosm mộfoizt hơezmui, tưlddofypgng rằsoscng bởfypgi vìlrswlrswnh huốswubng nàokdro đdxwfóooxc đdxwfãphgi khiếdwitn ba mẹvprs thay đdxwfpsaxi quyếdwitt đdxwffltinh muốswubn chuyểdwitn Tômdgt Mạautwc Mạautwc vàokdro lớsfibp mìlrswnh.

Nhưlddong cômdgt ta nghĩhsuw ra sao cũuhigng khômdgtng thểdwit tin đdxwfưlddoentsc, thếdwit nhưlddong cóooxc thểdwit gặkrqkp đdxwfưlddoentsc Tômdgt Mạautwc Mạautwc ởfypg đdxwfâentsy!




ezmun nữkkoua…… Hìlrswnh nhưlddo đdxwfswubi phưlddoơezmung còcncpn đdxwfi ra từkurbzndbn phòcncpng Tổpsax Huấcwwyn Luyệmfucn củfcypa Thưlddoơezmung Ngạautwn.

lddofypgng tưlddoentsng đdxwfếdwitn việmfucc Thưlddoơezmung Ngạautwn vàokdrmdgt Mạautwc Mạautwc đdxwfãphgifypgmmpong nhau trong mộfoizt căzndbn phòcncpng cảdlbi buổpsaxi sáevbsng, Văzndbn Tốswub Tốswub cảdlbim thấcwwyy lòcncpng mìlrswnh cứdqiy nhưlddo bịfltikkouo càokdro.

Biểdwitu tìlrswnh cômdgt ta khômdgtng khốswubng chếdwit đdxwfưlddoentsc trởfypgdlbin khóooxc nhìlrswn.

Nhưlddong Thưlddoơezmung Ngạautwn đdxwfãphgi nghiêdlbing ngưlddomdgti đdxwfi, nhìlrswn văzndbn phòcncpng củfcypa Tổpsax Huấcwwyn Luyệmfucn ởfypg phíkwyla sau, khômdgtng đdxwfdwit ýflti đdxwfếdwitn biểdwitu cảdlbim củfcypa Văzndbn Tốswub Tốswub đdxwfãphgi thay đdxwfpsaxi.

“Nhóooxcc con?”

Anh nhưlddosfibng màokdry, ngữkkou khíkwyl nhẹvprs nhàokdrng hàokdri hưlddosfibc, “Em chạautwy đdxwfi đdxwfâentsu?”

“……”

Đjwyuãphgi bịflti pháevbst hiệmfucn, Tômdgt Mạautwc Mạautwc chỉkoiq phảdlbii im lặkrqkng thu hồengsi bàokdrn tay đdxwfang đdxwffhnpy cửyrgja ra.

mdgt xoay ngưlddomdgti, khômdgtng nhìlrswn hai ngưlddomdgti, chỉkoiqdlbin lặkrqkng đdxwfi vềdqiylddosfibng thưlddo việmfucn.

Trong chốswubc láevbst, bóooxcng dáevbsng nhỏbbif xinh đdxwfãphgi biếdwitn mấcwwyt ởfypg cửyrgja thưlddo việmfucn.

Thưlddoơezmung Ngạautwn thu hồengsi tầaewwm mắdzxbt, thấcwwyy đdxwfưlddoentsc áevbsnh mắdzxbt Văzndbn Tốswub Tốswub phứdqiyc tạautwp nhìlrswn anh.

Ýaptylddomdgti dưlddosfibi đdxwfáevbsy mắdzxbt nhạautwt dầaewwn, Thưlddoơezmung Ngạautwn lưlddomdgti nháevbsc nhíkwylu màokdry.

“Còcncpn gìlrsw nữkkoua?”




zndbn Tốswub Tốswubbbifi đdxwfaewwu, “…… Ngưlddomdgti lúbbifc nãphgiy, làokdr tổpsax viêdlbin mớsfibi củfcypa cáevbsc cậqqcku sao?”

Bịflti hỏbbifi nhưlddo vậqqcky, Thưlddoơezmung Ngạautwn mớsfibi nhớsfib đdxwfếdwitn lờmdgti nóooxci kìlrsw quáevbsi củfcypa mìlrswnh.

Anh khômdgtng khỏbbifi mỉkoiqm cưlddomdgti.

“Cômdgtcwwyy khômdgtng phảdlbii, chỉkoiqokdr mộfoizt nhóooxcc con thômdgti.”

Lờmdgti nàokdry làokdrm cặkrqkp mắdzxbt Văzndbn Tốswub Tốswubevbsng lêdlbin hi vọjdifng.

mdgt ta đdxwfèkkou nặkrqkng ngữkkou đdxwfiệmfucu thửyrgjcncp hỏbbifi: “Tổpsax viêdlbin mớsfibi nàokdry củfcypa cáevbsc cậqqcku cóooxcezmui kìlrsw quáevbsi…… Cômdgtcwwyy vẫgthjn luômdgtn đdxwffoizi nóooxcn nhưlddo thếdwit sao?”

“……”

Thậqqckt lâentsu khômdgtng đdxwfưlddoentsc đdxwfáevbsp lạautwi, Văzndbn Tốswub Tốswub khóooxc hiểdwitu ngẩfhnpng đdxwfaewwu lêdlbin, thấcwwyy nam sinh vẫgthjn đdxwfdqiyng tạautwi chỗatqh, rũuhig mắdzxbt liếdwitc cômdgt ta.

Ngũuhig quan thâentsm thúbbify tuấcwwyn mỹevbs đdxwfưlddoentsc áevbsnh sáevbsng ngoàokdri cửyrgja sổpsax lọjdift vàokdro mạautwdlbin mộfoizt tầaewwng vàokdrng nhạautwt, sốswubng mũuhigi cao thẳswubng vớsfibi làokdrn da trắdzxbng lạautwnh âentsm u, mômdgti mỏbbifng hơezmui cong lêdlbin, khômdgtng biếdwitt làokdrlddomdgti hay chỉkoiq đdxwfang tràokdro phúbbifng.

Thấcwwyy Văzndbn Tốswub Tốswub ngửyrgja đdxwfaewwu nhìlrswn lêdlbin, con ngưlddoơezmui đdxwfen nháevbsnh gợentsn sóooxcng lạautwnh lùmmpong, mômdgti mỏbbifng héjkks mởfypg.

——

“Ngưlddomdgti củfcypa tổpsax chúbbifng tômdgti, liêdlbin quan gìlrsw đdxwfếdwitn cậqqcku?”

“……”

Sắdzxbc mặkrqkt Văzndbn Tốswub Tốswub trắdzxbng xanh.

okdri giâentsy sau, cômdgt ta đdxwfúbbifng đdxwfóooxc nắdzxbm chặkrqkt bàokdrn tay, trong mắdzxbt cômdgt ta chứdqiya nưlddosfibc mắdzxbt dùmmpong sứdqiyc trừkurbng Thưlddoơezmung Ngạautwn mộfoizt cáevbsi, xoay ngưlddomdgti chạautwy xuốswubng cầaewwu thang.

Nhìlrswn bóooxcng dáevbsng kia biếdwitn mấcwwyt, cảdlbim xúbbifc trêdlbin ngũuhig quan đdxwfautwm bạautwc củfcypa nam sinh tan đdxwfi vàokdri phầaewwn.

Mặkrqkt khômdgtng biểdwitu cảdlbim xoay ngưlddomdgti trởfypg vềdqiy.

Tớsfibi trưlddosfibc cửyrgja, cặkrqkp châentsn dàokdri dừkurbng lạautwi.

Sau cửyrgja khômdgtng biếdwitt ai nóooxci câentsu “Hìlrswnh nhưlddo đdxwfãphgi quay vềdqiy”, theo sau làokdr mộfoizt chuỗatqhi bưlddosfibc châentsn hỗatqhn loạautwn cùmmpong tạautwp âentsm.

Thưlddoơezmung Ngạautwn dùmmpong mũuhigi châentsn đdxwffhnpy cửyrgja, rũuhig mắdzxbt đdxwfdlbio qua.

Trêdlbin mặkrqkt đdxwfcwwyt làokdr mấcwwyy cáevbsi ghếdwit dựesbya bừkurba bộfoizn.

Trong góooxcc, trưlddosfibc mấcwwyy bàokdrn máevbsy tíkwylnh, mộfoizt đdxwfáevbsm nhâentsn mômdgt cẩfhnpu dạautwng*, tấcwwyt cảdlbi đdxwfdqiyu đdxwfang chuyêdlbin tâentsm làokdrm việmfucc.

*(Nhâentsn mômdgt cẩfhnpu dạautwng: Ởfshe đdxwfcwwyy cóooxc thểdwit hiểdwitu làokdr mặkrqkt chóooxc thâentsn ngưlddomdgti, bêdlbin ngoàokdri thìlrsw lịfltich sựesby nghiêdlbim túbbifc, bêdlbin trong thìlrsw đdxwfang suy tíkwylnh gìlrsw đdxwfóooxc)

Thưlddoơezmung Ngạautwn nhấcwwyc châentsn bưlddosfibc vàokdro, khômdgtng thèkkoum nhìlrswn thẳswubng.

“Ai làokdrm thìlrsw tựesby dọjdifn đdxwfi.”

Anh trởfypg vềdqiy trưlddosfibc máevbsy tíkwylnh.




Bốswubn nam sinh còcncpn lạautwi trong tổpsax dựesbyng thẳswubng lỗatqh tai, mộfoizt lúbbifc sau, khômdgtng thấcwwyy Thưlddoơezmung Ngạautwn nổpsaxi giậqqckn, Ngômdgt Hoằsoscng Báevbsc mớsfibi trơezmu mặkrqkt xoay ghếdwit dựesbya sáevbsp lạautwi ——

“Ngạautwn ca, chim khổpsaxng tưlddosfibc kia đdxwfi rồengsi sao?”

“Ừwntk.”

lddomdgti ngóooxcn tay tung bay trưlddosfibc máevbsy tíkwylnh, lưlddomdgti nháevbsc đdxwfáevbsp, khômdgtng hềdqiy tạautwm dừkurbng.

Ngômdgt Hoằsoscng Báevbsc: “Àbado, vậqqcky hai ngưlddomdgti…… Cóooxc kếdwitt quảdlbilrsw chưlddoa?”

“Kếdwitt quảdlbilrsw?”

Cuốswubi cùmmpong Thưlddoơezmung Ngạautwn dừkurbng gõidos, lưlddomdgti biếdwitng nghiêdlbing mặkrqkt.

“Khômdgtng phảdlbii chim khổpsaxng tưlddosfibc đdxwfi tìlrswm Ngạautwn ca thổpsax lộfoiz sao?…… Qua mộfoizt kỳooxc nghĩhsuwkkou, ngưlddomdgti ta đdxwfãphgi khômdgtng kiêdlbin nhẫgthjn chờmdgt cậqqcku buổpsaxi chiềdqiyu đdxwfếdwitn lớsfibp đdxwfãphgi chạautwy đdxwfếdwitn Tổpsax Huấcwwyn Luyệmfucn trưlddosfibc—— Ngạautwn ca vẫgthjn chưlddoa tỏbbif vẻpsaxlrsw vớsfibi ngưlddomdgti ta sao?”

Ngômdgt Hoằsoscng Báevbsc nhưlddosfibng màokdry vớsfibi anh.

Thưlddoơezmung Ngạautwn im lặkrqkng hai giâentsy, phúbbift chốswubc cong mômdgti cưlddomdgti lêdlbin.

Ngômdgt Hoằsoscng Báevbsc bịflti nụclyslddomdgti nàokdry làokdrm lung lay, bêdlbin tai nghe thấcwwyy thanh âentsm từkurbkwylnh nhưlddo vụclysn băzndbng đdxwfômdgtng lạautwnh——

“Nếdwitu cậqqcku khômdgtng tìlrswm đdxwfưlddoentsc bug (lỗatqhi) củfcypa chưlddoơezmung trìlrswnh kia, tômdgti đdxwfâentsy sẽsaxj giúbbifp cậqqcku xửyrgjfltiooxc, đdxwfsaxj cho cậqqcku tiếdwitc nuốswubi khômdgtng nỡsaxjooxca bỏbbif.”

Ngômdgt Hoằsoscng Báevbsc: “……??”




“Trễfoiz nhấcwwyt làokdr chiềdqiyu nay, cậqqcku cóooxc thểdwit bắdzxbt đdxwfaewwu bâentsy giờmdgt.”

Ngômdgt Hoằsoscng Báevbsc ngâentsy ra vàokdri giâentsy, trong nháevbsy mắdzxbt hai châentsn mềdqiym nhũuhign:

“Đjwyukurbng đdxwfkurbng đdxwfkurbng —— Cha Ngạautwn con sai rồengsi, đdxwfóooxcokdr sảdlbin phẩfhnpm cảdlbilrsw nghỉkoiqkkou củfcypa con—— cầaewwu xin bàokdrn phíkwylm củfcypa cha Ngạautwn tha cho mạautwng chóooxc củfcypa con!”

Ngômdgt Hoằsoscng Báevbsc đdxwfang la héjkkst nhưlddo quỷkrqk khóooxcc sóooxci gàokdro, cửyrgja phòcncpng bịflti mởfypg ra, cômdgtevbsi ômdgtm mộfoizt quyểdwitn sáevbsch an tĩhsuwnh bưlddosfibc vàokdro.

Thưlddoơezmung Ngạautwn đdxwfang bịfltiokdrm phiềdqiyn đdxwfdqiyng lêdlbin, thuậqqckn thếdwit đdxwfi đdxwfếdwitn cạautwnh cômdgt.

Anh rũuhig mắdzxbt xuốswubng đdxwfáevbsnh giáevbs.

“Nhóooxcc con, đdxwfi lấcwwyy sáevbsch gìlrsw vậqqcky?”

mdgt Mạautwc Mạautwc yêdlbin lặkrqkng nhìlrswn bàokdrn tay đdxwfang duỗatqhi qua: Khớsfibp xưlddoơezmung thon dàokdri rõidosokdrng, vâentsn da hơezmui mỏbbifng, mặkrqkc dùmmpo chỉkoiqezmui giưlddoơezmung ra, thoạautwt nhìlrswn trắdzxbng nõidosn màokdr hữkkouu lựesbyc.

mdgtkwylm mômdgti, khômdgtng nhúbbifc nhíkwylch.

“Bâentsy giờmdgt em cóooxc thểdwit coi nhưlddookdr họjdifc tròcncp củfcypa anh, anh nóooxci gìlrsw em cũuhigng phảdlbii nghe.”

Thưlddoơezmung Ngạautwn dụclys dỗatqh.

“……”

mdgt Mạautwc Mạautwc chầaewwn chờmdgt hai giâentsy, mớsfibi chậqqckm rãphgii đdxwfkrqkt sáevbsch lêdlbin.

Đjwyufoizng táevbsc thậqqckt cẩfhnpn thậqqckn, dưlddomdgtng nhưlddo sợents đdxwfèkkou nặkrqkng anh.

Thưlddoơezmung Ngạautwn cầaewwm lòcncpng khômdgtng đdxwfqqcku cong lêdlbin khóooxce mômdgti.

Áfshenh mắdzxbt rơezmui xuốswubng bìlrswa sáevbsch.

“《Ngômdgtn ngữkkou C* —— từkurb nhậqqckp mômdgtn đdxwfếdwitn tinh thômdgtng 》?”

*(Ngômdgtn ngữkkou C: Mộfoizt dạautwng ngômdgtn ngữkkou lậqqckp trìlrswnh)

Âjkksm cuốswubi hơezmui cao lêdlbin, giọjdifng nóooxci mang theo ýfltilddomdgti.

Thanh âentsm củfcypa Thưlddoơezmung Ngạautwn sạautwch sẽsaxjevbst lạautwnh, đdxwfjdifc cóooxcevbsi têdlbin sáevbsch màokdruhigng rấcwwyt dễfoiz nghe.

mdgt Mạautwc Mạautwc đdxwfang cóooxc chúbbift thấcwwyt thầaewwn thìlrsw nghe thấcwwyy giọjdifng nóooxci đdxwfóooxc pháevbst ra——

“Ai trong cáevbsc cậqqcku cho rằsoscng em ấcwwyy tìlrswm quyểdwitn sáevbsch nàokdry làokdr thíkwylch hợentsp?”

Đjwyuáevbsm ngưlddomdgti nhìlrswn nhau.

Loan Văzndbn Trạautwch trong tổpsax mởfypg miệmfucng, “Ngạautwn ca, sáevbsch nàokdry đdxwfdwit đdxwfkrqkt nềdqiyn móooxcng cho ngưlddomdgti mớsfibi cũuhigng đdxwfưlddoentsc phảdlbii khômdgtng?”

Đjwyuswubi vớsfibi Thưlddoơezmung Ngạautwn, ngưlddomdgti cóooxc “quyềdqiyn uy” đdxwffcyp đdxwfdwitevbsnh vai vớsfibi thầaewwy Hoàokdrng, Loan Văzndbn Trạautwch cóooxc nghi ngờmdgtlrswuhigng phảdlbii thậqqckt cẩfhnpn thậqqckn mớsfibi nóooxci ra.

“Đjwyupsaxi sáevbsch cho em ấcwwyy.”

Ngômdgt Hoằsoscng Báevbsc cũuhigng tòcncpcncp: “…… Đjwyupsaxi thàokdrnh cáevbsi gìlrsw?”

“Ngômdgtn ngữkkou C—— từkurb nhậqqckp mômdgtn đdxwfếdwitn từkurb bỏbbif.”

Ngômdgt Hoằsoscng Báevbsc: “……”

Ngômdgt Hoằsoscng Báevbsc: “Phụclyst.”

mdgt Mạautwc Mạautwc: “…………”

An tĩhsuwnh hai giâentsy, cômdgtevbsi vưlddoơezmun tay ra, dùmmpong sứdqiyc túbbifm lấcwwyy quyểdwitn sáevbsch trong tay Thưlddoơezmung Ngạautwn lấcwwyy vềdqiy, khômdgtng quay đdxwfaewwu lạautwi đdxwfi vàokdro phòcncpng trong.

Ngômdgt Hoằsoscng Báevbsc khômdgtng nhịfltin cưlddomdgti đdxwfưlddoentsc, đdxwfdqiyng dậqqcky đdxwfi tớsfibi, “Cha Ngạautwn, cậqqcku đdxwfãphgi chọjdifc giậqqckn thàokdrnh viêdlbin mớsfibi tíkwylnh tìlrswnh ngoan ngoãphgin rồengsi.”

“…… Đjwyuúbbifng làokdr đdxwfãphgi tứdqiyc giậqqckn.”

Thưlddoơezmung Ngạautwn cưlddomdgti thu mắdzxbt, rũuhig mi, nhìlrswn ngóooxcn tay cáevbsi củfcypa mìlrswnh.

Vếdwitt xưlddosfibc do bìlrswa sáevbsch xẹvprst qua tạautwo nêdlbin chậqqckm rãphgii chảdlbiy máevbsu.

Ngômdgt Hoằsoscng Báevbsc bêdlbin cạautwnh cũuhigng cúbbifi đdxwfaewwu theo, thấcwwyy vếdwitt thưlddoơezmung trêdlbin tay Thưlddoơezmung Ngạautwn thìlrsw hoảdlbing sợents.

“Tay cậqqcku sao lạautwi bịflti nhưlddo vậqqcky?”

Cậqqcku ta sửyrgjng sốswubt trong chốswubc láevbst mớsfibi lấcwwyy lạautwi tinh thầaewwn, nhớsfib đdxwfếdwitn mấcwwyy lờmdgti đdxwfengsn nghe đdxwfưlddoentsc trong trưlddomdgtng vềdqiy Thưlddoơezmung Ngạautwn, âentsm cuốswubi củfcypa cậqqcku ta run run ——

“Ngưlddomdgti, ngưlddomdgti mớsfibi làokdrm?”

…… Thàokdrnh viêdlbin mớsfibi béjkks nhỏbbif củfcypa bọjdifn họjdif sẽsaxj khômdgtng vìlrsw chuyệmfucn nàokdry màokdr ngàokdry đdxwfaewwu tiêdlbin tiếdwitn vàokdro đdxwfãphgi nhuộfoizm máevbsu Tổpsax Huấcwwyn Luyệmfucn rồengsi chứdqiy ……

Nhưlddong tâentsm trạautwng củfcypa Thưlddoơezmung Ngạautwn lạautwi cóooxc vẻpsax rấcwwyt vui, nhìlrswn vàokdro vếdwitt thưlddoơezmung cưlddomdgti cưlddomdgti.

Anh giơezmu tay, khômdgtng chúbbift đdxwfdwit ýfltibbift hếdwitt vếdwitt máevbsu rồengsi xoay ngưlddomdgti trởfypg lạautwi trưlddosfibc máevbsy tíkwylnh.

Ngômdgt Hoằsoscng Báevbsc càokdrng mơezmu hồengs: “Cha Ngạautwn, cậqqcku khômdgtng nổpsaxi giậqqckn sao?…… Chẳswubng lẽsaxj mấcwwyy ngàokdry nay ăzndbn chay?”

Thưlddoơezmung Ngạautwn liếdwitc cậqqcku ta.

Ngômdgt Hoằsoscng Báevbsc rụclyst cổpsax, ngồengsi vàokdro chỗatqh nửyrgja phúbbift, vẫgthjn khômdgtng nhịfltin đdxwfưlddoentsc xoay đdxwfaewwu lạautwi——

“Cha Ngạautwn, nếdwitu vếdwitt thưlddoơezmung nàokdry do tômdgti gâentsy ra, cậqqcku sẽsaxj nhưlddo thếdwitokdro?”

“……”

Ngưlddomdgti đdxwfang gõidos sốswub liệmfucu lưlddomdgti biếdwitng cưlddomdgti.

Lạautwnh lẽsaxjo khóooxc hiểdwitu.

“Tômdgti sẽsaxj khômdgtng nhưlddo thếdwitokdro, nhưlddong cậqqcku thìlrsw khômdgtng chắdzxbc.”

Ngômdgt Hoằsoscng Báevbsc: “………………”

Đjwyuêdlbim trưlddosfibc bịflti đdxwfáevbsm ngưlddomdgti Lệmfuc Triếdwitt kéjkkso đdxwfi quáevbsn càokdr phêdlbi Internet xuyêdlbin đdxwfêdlbim, Thưlddoơezmung Ngạautwn gõidos xong mộfoizt đdxwfoạautwn, nằsoscm lêdlbin bàokdrn ngủfcyp.

Khi tỉkoiqnh lạautwi đdxwfãphgiokdr giữkkoua trưlddoa, khômdgtng ai trong Tổpsax Huấcwwyn Luyệmfucn dáevbsm quấcwwyy rầaewwy anh, lúbbifc nàokdry trong phòcncpng đdxwfãphgi khômdgtng còcncpn ai.

Anh xoa cổpsaxokdr hai vai cứdqiyng đdxwfmdgt, vừkurba đdxwffltinh chuẩfhnpn bịflti rờmdgti đdxwfi, thoáevbsng thấcwwyy đdxwfengs vậqqckt đdxwfkrqkt trêdlbin góooxcc bàokdrn——

Mộfoizt miếdwitng băzndbng keo cáevbs nhâentsn in hìlrswnh phim hoạautwt hìlrswnh.

——

Khỉkoiq con ômdgtm lấcwwyy cáevbsi đdxwfmdgti cuộfoizn tròcncpn củfcypa mìlrswnh, tròcncpng mắdzxbt đdxwfen nháevbsnh bóooxcng bẩfhnpy nhìlrswn anh.

Thưlddoơezmung Ngạautwn hơezmui nhưlddosfibng màokdry, cảdlbim thấcwwyy đdxwfaewwu quảdlbi tim giốswubng nhưlddo bịflti đdxwfmdgti khỉkoiq quéjkkst qua.

dlbin cạautwnh góooxcc bàokdrn, cóooxc mộfoizt tờmdgt giấcwwyy ghi chúbbif nho nhỏbbif, trêdlbin đdxwfóooxc viếdwitt ba chữkkou “Thậqqckt xin lỗatqhi”.

Thưlddoơezmung Ngạautwn cưlddomdgti nhẹvprs, cấcwwyt bưlddosfibc ra ngoàokdri.

Gầaewwn đdxwfếdwitn cửyrgja, ma xui quỷkrqk khiếdwitn, anh nghiêdlbing mắdzxbt nhìlrswn thoáevbsng qua cáevbsnh cửyrgja đdxwfdwit mởfypgdlbin trong.

Đjwyuưlddoơezmung nhiêdlbin khômdgtng còcncpn ai.

Nam sinh đdxwfdqiyng tạautwi chỗatqh mộfoizt láevbst, đdxwfi đdxwfếdwitn trưlddosfibc bàokdrn cầaewwm lấcwwyy băzndbng keo cáevbs nhâentsn, xoay ngưlddomdgti rờmdgti khỏbbifi.

Ngoàokdri cửyrgja sổpsax.

evbsentsy nằsoscm dưlddosfibi áevbsn nắdzxbng giữkkoua trưlddoa, gióooxckkou thổpsaxi qua làokdrm chúbbifng đdxwfung đdxwfưlddoa, in bóooxcng lêdlbin cửyrgja sổpsax, tờmdgt ghi chúbbiffypgooxcc bàokdrn lay đdxwfjdifng trong gióooxc.

Hếdwitt chưlddoơezmung 4

____

lrswa truyệmfucn mớsfibi do bạautwn lxlxsso tặkrqkng.

#xanh

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.