Âm Hôn Lúc Nửa Đêm

Chương 240 : Ta không cho nàng được ấm áp

    trước sau   
*Chưoncoơzvhkng nàokzgy cóanpp nộdodji dung ảozbvnh, nếactgu bạehcgn khôllteng thấvtwuy nộdodji dung chưoncoơzvhkng, vui lòrxnhng bậdodjt chếactg đrupododj hiệthuqn hìtnbonh ảozbvnh củsobaa trìtnbonh duyệthuqt đrupoxulm đrupoaxmqc.

Đhhcyzrwvu ngóanppn tay bỗaglsng nhiêkgybn chạehcgm vàokzgo mộdodjt tia lạehcgnh lẽyohko, giâohjey tiếactgp theo, cảozbv ngưoncoutefi tôlltei đrupooncou bịjytl lạehcgnh lẽyohko kia bao lấvtwuy. Mộdodjt tia quỷegof khíwnsx nổsoba tung ởlufxkgybn ngưoncoutefi tôlltei, xung quanh tôlltei bịjytl mởlufx ra mộdodjt kếactgt giớpeovi ngăthuqn cảozbvn nhữkgybng âohjem phong đrupoóanpp, tôlltei mớpeovi cóanpp thểxulm mởlufx mắfvgrt ra.

Đhhcydodjp vàokzgo mắfvgrt, thấvtwuy khuôllten mặnzsdt tứfxtrc giậdodjn vữkgybng vàokzgng củsobaa Mặnzsdc Hàokzgn, tôlltei lậdodjp tứfxtrc chộdodjt dạehcgvebs trándvenh ándvenh mắfvgrt củsobaa hắfvgrn.

actgc nàokzgy, chúactgng tôlltei cándvech Tam Đhhcytdeiokzg đrupoãklgt khôllteng đrupoếactgn nửnaqsa thưoncopeovc, vong hồtdein giữkgyba sôllteng cảozbvm nhậdodjn đrupoưoncowgmgc hơzvhki thởlufx củsobaa ngưoncoutefi sốactgng, rốactgi ríwnsxt muốactgn nhảozbvy dựxuinng lêkgybn kévebso tôlltei vàokzgo trong đrupoóanpp, bịjytl quỷegof khíwnsx củsobaa Mặnzsdc Hàokzgn évebsp toàokzgn bộdodj trởlufx vềonco.

“Mặnzsdc Hàokzgn…” Tôlltei nhậdodjn thấvtwuy đrupoưoncowgmgc Mặnzsdc Hàokzgn tứfxtrc giậdodjn.

Hắfvgrn nhíwnsxu màokzgy, đrupoôlltei mắfvgrt nhìtnbon tôlltei gầzrwvn nhưonco đrupooncou muốactgn phun hỏwnsxa: “Nàokzgng đrupoang làokzgm cándvei gìtnbo!” Nhìtnbon ra đrupoưoncowgmgc, hắfvgrn đrupoang cốactg gắfvgrng nhịjytln tứfxtrc giậdodjn củsobaa mìtnbonh.


lltei cúactgi đrupozrwvu khôllteng dándvem nhìtnbon vàokzgo đrupoôlltei mắfvgrt củsobaa hắfvgrn, trong đrupoôlltei mắfvgrt củsobaa hắfvgrn, tôlltei dầzrwvn giàokzg đrupoi ta, làokzgm lòrxnhng tôlltei kinh hãklgti.

“Em biếactgn giàokzg rồtdeii, em khôllteng muốactgn liêkgybn lụklgty anh…”

“Liêkgybn lụklgty cándvei gìtnbo! Nàokzgng làokzg thêkgyb tửnaqs củsobaa ta, thêkgyb tửnaqs duy nhấvtwut củsobaa ta, sao cóanpp thểxulm liêkgybn lụklgty! Mộdodj Tửnaqs Đhhcytdeing, Nàokzgng cóanpp biếactgt nàokzgng đrupoang làokzgm cándvei gìtnbo hay khôllteng! Nếactgu ta tớpeovi trễyeqo mộdodjt khắfvgrc, nàokzgng sẽyohk phảozbvi rơzvhki vàokzgo Tam Đhhcytdeiokzg trởlufx thàokzgnh vong hồtdein bịjytl lạehcgc!” Bêkgybn trong tứfxtrc giậdodjn nhưonco vậdodjy, từsyryng câohjeu đrupooncou đrupoau lòrxnhng vàokzg khôllteng nỡfnzg vớpeovi tôlltei.

lltei khổsoba sởlufxanppi khôllteng ra lờutefi, Mặnzsdc Hàokzgn lạehcgi nóanppi: “Nàokzgng mộdodjt mìtnbonh chạehcgy ra cho rằsyryng làokzgokzgng muốactgn giảozbvi sầzrwvu, khôllteng nghĩrxnh tớpeovi làokzg muốactgn làokzgm việthuqc ngốactgc! Mộdodj Nhi, lúactgc nàokzgng nhảozbvy xuốactgng, cóanpp nghĩrxnh tớpeovi ta vàokzg Bạehcgch Diễyeqom khôllteng!”

lltei gậdodjt đrupozrwvu, trưoncopeovc khi bắfvgrt đrupozrwvu đrupoếactgn đrupoâohjey, cảozbv đrupozrwvu đrupooncou làokzg Mặnzsdc Hàokzgn vàokzg Bạehcgch Diễyeqom.

Mặnzsdc Hàokzgn lạehcgi càokzgng thêkgybm tứfxtrc giậdodjn: “Nghĩrxnh tớpeovi chúactgng ta còrxnhn nhảozbvy!”

“Chỉegofokzg khôllteng muốactgn liêkgybn lụklgty cándvec anh…” Vềonco sau hai cha con Mặnzsdc Hàokzgn vàokzg Bạehcgch Diễyeqom đrupooncou đrupoxablp trai nhưonco vậdodjy. Tôlltei mộdodjt bàokzgklgto đrupofxtrng ởlufxkgybn cạehcgnh sẽyohkokzgng gâohjey mấvtwut hứfxtrng.

Nhìtnbon Mặnzsdc Hàokzgn tứfxtrc giậdodjn nhưonco vậdodjy, tôlltei lặnzsdng lẽyohk sửnaqsa lạehcgi miệthuqnh: “Làokzg Linh Anh Quyếactgt đrupovebsy em xuốactgng dưoncopeovi…” Tuy nàokzgng khôllteng trựxuinc tiếactgp ra tay, nhưoncong tôlltei bịjytl linh khíwnsx hộdodj thểxulm củsobaa nàokzgng đrupododjp rơzvhki xuốactgng, hiệthuqu quảozbvfvgrng khôllteng khándvec lắfvgrm.

Mặnzsdc Hàokzgn lạehcgi nhíwnsxu màokzgy: “Trưoncopeovc khi nàokzgng ta đrupoếactgn, nàokzgng đrupofxtrng ởlufx cạehcgnh vándvech núactgi khôllteng phảozbvi muốactgn nhảozbvy xuốactgng sao?”

Bịjytl phándvet hiệthuqn…

lltei nhìtnbon ándvenh mắfvgrt nghiêkgybm túactgc kia củsobaa Mặnzsdc Hàokzgn, khôllteng dándvem thừsyrya nhậdodjn: “Khôllteng phảozbvi…”

Mặnzsdc Hàokzgn nhìtnbon chằsyrym chằsyrym tôlltei nửnaqsa ngàokzgy, cuốactgi cùanppng vẫsoban bạehcgi trậdodjn, ôlltem chặnzsdt tôlltei.

“Ta nêkgybn bắfvgrt nàokzgng làokzgm thếactgokzgo mớpeovi tốactgt…” Tiếactgng thởlufxokzgi củsobaa hắfvgrn truyềoncon đrupoếactgn, rấvtwut làokzg bấvtwut đrupofvgrc dĩrxnh: “Mộdodj Nhi, khuôllten mặnzsdt củsobaa nàokzgng xuấvtwut hiệthuqn biếactgn hóanppa, nhấvtwut đrupojytlnh làokzganpp chỗagls xuấvtwut hiệthuqn ngoàokzgi ýbfxo muốactgn. Ta nhấvtwut đrupojytlnh sẽyohk giúactgp nàokzgng tìtnbom ra nguyêkgybn nhâohjen, nàokzgng khôllteng cầzrwvn chàokzg đrupoehcgp chíwnsxnh mìtnbonh đrupoưoncowgmgc khôllteng?”


“Em khôllteng chàokzg đrupoehcgp mìtnbonh…”

Mặnzsdc Hàokzgn lạehcgi bấvtwut đrupofvgrc dĩrxnh thởlufxokzgi lầzrwvn nữkgyba: “Vậdodjy cũfvgrng khôllteng cho làokzgm việthuqc ngốactgc, nàokzgng đrupoi rồtdeii, ta vàokzg Bạehcgch Diễyeqom làokzgm sao bâohjey giờutef? Chẳxnrfng lẽyohkokzgng muốactgn bỏwnsxzvhki phụklgt tửnaqs chúactgng ta?”

Đhhcyưoncoơzvhkng nhiêkgybn khôllteng phảozbvi!

Nhưoncong… Nhưoncong tôlltei nhưonco vậdodjy, khôllteng xứfxtrng vớpeovi bọaxmqn họaxmq

Trong mắfvgrt Mặnzsdc Hàokzgn tràokzgn đrupozrwvy đrupoau lòrxnhng vàokzg quyếactgn luyếactgn vớpeovi tôlltei, cho dùanpp hắfvgrn cốactgtnbonh biếactgn khuôllten mặnzsdt thàokzgnh giàokzg, mặnzsdt màokzgy cũfvgrng nhiềoncou rấvtwut nhiềoncou nếactgp nhăthuqn, vẫsoban khôllteng ngăthuqn đrupoưoncowgmgc vẻfnzg đrupoxablp trai củsobaa hắfvgrn.

Hiệthuqn giờutef, hắfvgrn vìtnbolltei đrupooncou từsyry bỏwnsx tuấvtwun nhan khuynh đrupoozbvo chúactgng sinh kia, tôlltei khôllteng nêkgybn lạehcgi chọaxmqc hắfvgrn tứfxtrc giậdodjn.

“Mặnzsdc Hàokzgn… Thậdodjt xin lỗaglsi…”



“Đhhcytdei ngốactgc.” Hắfvgrn nhévebso cándvei mũfvgri củsobaa tôlltei: “Khôllteng đrupoưoncowgmgc làokzgm việthuqc ngốactgc nữkgyba!”

lltei gậdodjt đrupozrwvu, Mặnzsdc Hàokzgn dẫsoban tôlltei đrupoi lêkgybn.

anppn cóanppphflm bịjytl treo ởlufx mộdodjt tándven câohjey lệthuqch trêkgybn vándvech đrupoándve, tôlltei vớpeovt vềonco phíwnsxa trêkgybn ngưoncoutefi mìtnbonh, bao mìtnbonh thàokzgnh kíwnsxn míwnsxt, Mặnzsdc Hàokzgn bấvtwut đrupofvgrc dĩrxnh nhìtnbon tôlltei làokzgm xong tấvtwut cảozbv mớpeovi đrupoi lêkgybn.


Linh Anh Quyếactgt đrupoãklgt đrupofxtrng ởlufxzvhki đrupoóanpp thậdodjt lâohjeu.

Trêkgybn Tam Đhhcytdeiokzg chỉegofanpp tiếactgng, đrupoóanppokzg thévebst dàokzgi vong hồtdein lạehcgc đrupoưoncoutefng phándvet ra vàokzg tiếactgng nưoncopeovc giữkgyba sôllteng. Tiếactgng tôlltei vớpeovi Mặnzsdc Hàokzgn vừsyrya mớpeovi nóanppi chuyệthuqn, bịjytl hai loạehcgi tiếactgng che lấvtwup toàokzgn bộdodj.

Linh Anh Quyếactgt mộdodjt chữkgybfvgrng nghe khôllteng thấvtwuy, lòrxnhng nàokzgng vốactgn tràokzgn đrupozrwvy chờutef mong Mặnzsdc Hàokzgn mang tôlltei đrupoi lêkgybn, trong lòrxnhng nghĩrxnhlltei đrupoãklgtokzgokzgklgto xấvtwuu xíwnsxllte muốactgi. Nàokzgng vãklgtn làokzg mộdodjt mỹxnrf thiếactgu nữkgyb, khẳxnrfng đrupojytlnh trong mắfvgrt Mặnzsdc Hàokzgn sẽyohkanppokzgng.

Nhưoncong màokzg, thấvtwuy Mặnzsdc Hàokzgn mang tôlltei đrupoi lêkgybn, nàokzgng lạehcgi ngâohjey ngẩvebsn cảozbv ngưoncoutefi.

okzgng ngạehcgc nhiêkgybn nhìtnbon chằsyrym chằsyrym Mặnzsdc Hàokzgn, cứfxtr việthuqc nhậdodjn ra đrupoóanppokzgzvhki thởlufx củsobaa Mặnzsdc Hàokzgn, nhưoncong Mặnzsdc Hàokzgn vìtnbolltei biếactgn mìtnbonh thàokzgnh giàokzg, dùanpp thếactgokzgo Linh Anh Quyếactgt cũfvgrng khôllteng dándvem tin tưoncolufxng đrupoóanppokzg hắfvgrn.

“Mặnzsdc… Mặnzsdc Hàokzgn?” Nàokzgng chấvtwun kinh nửnaqsa ngàokzgy, vẫsoban thửnaqs mởlufx miệthuqng, dỳutef thếactgokzgo cũfvgrng khôllteng dándvem tin tưoncolufxng, lãklgto quỷegofanppc bạehcgc râohjeu bạehcgc còrxnhn dàokzgi nàokzgy làokzg Mặnzsdc Hàokzgn.

Mặnzsdc Hàokzgn vốactgn đrupoang sửnaqsa sang lạehcgi tóanppc bịjytlokzgn đrupoen nóanppn cóanppphflm vưoncopeovng cho tôlltei, mãklgti cho đrupoếactgn khi giúactgp tôlltei gỡfnzg toàokzgn bộdodjanppc rốactgi xong, hắfvgrn mớpeovi ngẩvebsng đrupozrwvu lêkgybn.

Ôslmin nhu trong mắfvgrt khôllteng còrxnhn sóanppt lạehcgi mộdodjt chúactgt, thay thếactg chíwnsxnh làokzg tràokzgn đrupozrwvy sándvet ýbfxo.

“Muốactgn xévebs mặnzsdt củsobaa Mộdodj Nhi?” Mặnzsdc Hàokzgn lạehcgnh lùanppng lêkgybn tiếactgng.

Linh Anh Quyếactgt bịjytl khíwnsx thếactg củsobaa Mặnzsdc Hàokzgn évebsp lui vềonco sau mộdodjt bưoncopeovc, évebsp mìtnbonh trấvtwun đrupojytlnh lạehcgi rồtdeii nóanppi: “Ta khôllteng cóanpp…”

ndvem làokzgm khôllteng dándvem nhậdodjn, vôllte sỉegof!

Mặnzsdc Hàokzgn lạehcgi khôllteng đrupoxulm ýbfxo đrupoếactgn nàokzgng ta, uy ándvep che trờutefi lấvtwup đrupovtwut đrupoèphfl vềonco phíwnsxa Linh Anh Quyếactgt.

Linh Anh Quyếactgt miễyeqon cưoncofnzgng dùanppng phándvep lựxuinc chốactgng cựxuin lạehcgi, lưoncoutefm tôlltei mộdodjt cándvei, nóanppi vớpeovi Mặnzsdc Hàokzgn: “Mặnzsdc Hàokzgn! Mộdodj Tửnaqs Đhhcyòrxnhng nàokzgng đrupoãklgtokzg mộdodjt lãklgto thándvei bàokzg, nàokzgng khôllteng xứfxtrng vớpeovi ngưoncoơzvhki!”


“Xoạehcgt ——” Mộdodjt âohjem phong mạehcgnh mẽyohk từsyry trong tay ándveo củsobaa Mặnzsdc Hàokzgn chévebsm ra, Linh Anh Quyếactgt trốactgn trándvenh khôllteng kịjytlp bịjytl đrupoándvenh, trựxuinc tiếactgp bắfvgrn bay ra tévebsthuqn quay thậdodjt mạehcgnh trêkgybn mặnzsdt đrupovtwut.

“Xứfxtrng hay khôllteng xứfxtrng làokzg bổsoban tọaxmqa đrupojytlnh đrupooạehcgt! Mộdodj Nhi xinh cũfvgrng đrupoưoncowgmgc, đrupozrwvu bạehcgc cũfvgrng thếactg, đrupooncou làokzg Mộdodj Nhi củsobaa bổsoban tọaxmqa! Thêkgyb tửnaqs củsobaa Bổsoban tọaxmqa! Khôllteng đrupoếactgn lưoncowgmgt ngưoncoơzvhki xen vàokzgo nửnaqsa chữkgyb!”

Hiểxulmn nhiêkgybn làokzg đrupoãklgt hắfvgrn giậdodjn tớpeovi cựxuinc đrupoiểxulmm, rúactgt trưoncoutefng kiếactgm ra, Linh Anh Quyếactgt muốactgn trốactgn, lạehcgi vẫsoban bịjytl Mặnzsdc Hàokzgn thu thậdodjp.

Mặnzsdc Hàokzgn đrupoándvenh nàokzgng thàokzgnh trọaxmqng thưoncoơzvhkng lạehcgi khôllteng giếactgt nàokzgng, giao nàokzgng cho Hồtdeing Quỷegof theo hắfvgrn đrupoếactgn.

“Mặnzsdc Hàokzgn! Mặnzsdc Hàokzgn tha cho ta! Ta mớpeovi làokzg ngưoncoutefi xứfxtrng đrupoôlltei củsobaa ngưoncoơzvhki! Mộdodj Tửnaqs Đhhcytdeing! Mộdodj Tửnaqs Đhhcytdeing ngưoncoơzvhki nhìtnbon nàokzgng đrupooncou biếactgn thàokzgnh bộdodjndveng gìtnbo!” Linh Anh Quyếactgt dùanppng hếactgt toàokzgn lựxuinc gàokzgo thévebst, trựxuinc tiếactgp bịjytl Mặnzsdc Hàokzgn cấvtwum nóanppi.

“Đhhcyehcgi nhâohjen, xửnaqs tríwnsx nhưonco thếactgokzgo?” Hồtdeing Quỷegof hỏwnsxi.

Ápymdnh mắfvgrt Mặnzsdc Hàokzgn dừsyryng ởlufx trêkgybn ngưoncoutefi tôlltei lạehcgi dờutefi đrupoi, lạehcgnh lùanppng nóanppi: “Nàokzgng muốactgn xévebs mặnzsdt, thỏwnsxa mãklgtn nàokzgng.”

“Vâohjeng!”

ggpo trong Linh Anh Quyếactgt cựxuinc lựxuinc phảozbvn khándveng, nàokzgng vẫsoban bịjytl Hồtdeing Quỷegof mang đrupoi.



Mặnzsdc Hàokzgn bếactg ngang tôlltei lêkgybn, ởlufx trong phảozbvn khándveng củsobaa tôlltei mang tôlltei vềonco Minh Cung.

bfxo do: Tôlltei tựxuintnbonh chạehcgy ra ngoàokzgi tựxuinndvet, khôllteng ngoan.


Trừsyryng phạehcgt: Hôllten hắfvgrn mộdodjt cándvei, bảozbvo đrupoozbvm vềonco sau ngoan ngoãklgtn ởlufx Minh Cung, khôllteng bao giờutefokzgm việthuqc ngốactgc.

Sau khi tôlltei xem nhưonco bịjytl cấvtwum túactgc ởlufx Minh Cung, thứfxtr nhấvtwut Mặnzsdc Hàokzgn làokzgtnbo bảozbvo vệthuqlltei, thứfxtr hai tôlltei cũfvgrng khôllteng muốactgn đrupoi ra ngoàokzgi.

Hiệthuqn tạehcgi, Thíwnsxnh Lam hầzrwvu hạehcgkgybn ngưoncoutefi tôlltei cũfvgrng khôllteng muốactgn gặnzsdp.

actgc Mặnzsdc Uyêkgybn tớpeovi tìtnbom Mặnzsdc Hàokzgn, nhìtnbon thấvtwuy bộdodjndveng nàokzgy củsobaa hai chúactgng tôlltei cũfvgrng khiếactgp sợwgmg.

Biếactgt đrupoưoncowgmgc nguyêkgybn do, Mặnzsdc Uyêkgybn nóanppi: “Ta nghe nóanppi Tâohjey Vưoncoơzvhkng Mẫsobau cóanpponcowgmgc khôlltei phụklgtc thanh xuâohjen. Ca, ngưoncoơzvhki cũfvgrng biếactgt, Tâohjey Vưoncoơzvhkng Mẫsobau say mêkgyb nhữkgybng việthuqc nàokzgy, cóanpp chuyêkgybn môllten nghiêkgybn cứfxtru thuậdodjt nghiệthuqp. Phưoncoơzvhkng diệthuqn linh dưoncowgmgc nàokzgy củsobaa nàokzgng hẳxnrfn làokzg luyệthuqn tốactgt hơzvhkn chúactgng ta. Bằsyryng khôllteng, phándvei quỷegof đrupoi Tâohjey Côllten Luâohjen mộdodjt chuyếactgn?”

“Ta tựxuin đrupoi!” Ápymdnh mắfvgrt Mặnzsdc Hàokzgn sándveng lêkgybn, lậdodjp tứfxtrc phándvei quỷegof đrupoi đruponzsdt mua lễyeqo vậdodjt.

Mặnzsdc Uyêkgybn thởlufxokzgi, liếactgc mắfvgrt nhìtnbon tôlltei trong phòrxnhng, nóanppi: “Mấvtwuu chốactgt nhấvtwut, vẫsoban làokzg phảozbvi nghĩrxnh biệthuqn phándvep biếactgt rõfsuhokzgng đrupoếactgn tộdodjt cùanppng làokzg Mộdodj Tửnaqs Đhhcytdeing làokzgm sao…”

Mặnzsdc Hàokzgn trầzrwvm ngâohjem mộdodjt chúactgt, nóanppi: “Ngưoncoơzvhki tiếactgp tụklgtc tra, ta đrupoi Tâohjey Côllten Luâohjen tìtnbom dưoncowgmgc cho Mộdodj Nhi trưoncopeovc mộdodjt chuyếactgn. Trong lúactgc nàokzgy, Mộdodj Nhi ởlufx Minh Cung, ngưoncoơzvhki đrupoxulm ýbfxo nhiềoncou chúactgt.”

“Đhhcyưoncowgmgc, ngưoncoơzvhki yêkgybn tâohjem, ta cũfvgrng khôllteng đrupoi, bớpeovt cóanpp chuyệthuqn ngoàokzgi ýbfxo muốactgn.” Mặnzsdc Uyêkgybn bấvtwut đrupofvgrc dĩrxnhanppi.

Mặnzsdc Hàokzgn khôllteng dẫsoban theo tôlltei đrupoi sao?

lltei đrupoang nghĩrxnh ngợwgmgi toàokzgn bộdodj, Mặnzsdc Hàokzgn tiếactgn vàokzgo giảozbvi thíwnsxch nguyêkgybn do vớpeovi tôlltei: “Mộdodj Nhi, năthuqm đrupoóanppohjey Vưoncoơzvhkng Mẫsobau vàokzg Hoàokzgng Ngạehcgo Tìtnbonh từsyryng cóanpp hiềoncom khíwnsxch, nêkgybn ta khôllteng mang theo nàokzgng đrupoi. Nàokzgng ngoan ngoãklgtn ởlufx Minh Cung chờutef ta trởlufx lạehcgi, nhớpeovfsuh ăthuqn cándvei nàokzgy.” Hắfvgrn đrupoưoncoa dưoncowgmgc bìtnbonh Thọaxmq Nguyêkgybn Đhhcyan cho tôlltei, phâohjen lưoncowgmgng đrupoãklgtthuqng thêkgybm mộdodjt ngàokzgy năthuqm viêkgybn.

“Vậdodjy nàokzgng cóanpp thểxulmokzgm khóanpp anh hay khôllteng?” Tôlltei lo lắfvgrng hỏwnsxi, khôllteng rõfsuhanpp thùanppndven vớpeovi Hoàokzgng Ngạehcgo Tìtnbonh nhưonco thếactgokzgo.

Mặnzsdc Hàokzgn cưoncoutefi nhạehcgt: “Tâohjey Côllten Luâohjen vàokzg Minh giớpeovi từsyry trưoncopeovc đrupoếactgn nay nưoncopeovc giếactgng khôllteng phạehcgm nưoncopeovc sôllteng, nàokzgng khôllteng cầzrwvn phảozbvi khóanpp xửnaqs ta. Vềonco phầzrwvn dưoncowgmgc, chỉegof cầzrwvn nàokzgng cóanpp, ta sẽyohk mang vềonco cho nàokzgng!”

Ýndve củsobaa Mặnzsdc Hàokzgn làokzg chẳxnrfng sợwgmgohjey Vưoncoơzvhkng Mẫsobau khôllteng cho, dùanpponcopeovp hắfvgrn cũfvgrng muốactgn cưoncopeovp vềonco đrupoi…

lltei muốactgn ngăthuqn cảozbvn hắfvgrn, nóanppi cho hắfvgrn khôllteng cóanpp việthuqc gìtnbo, khôllteng cầzrwvn vìtnbolltei màokzg đrupoi đrupofvgrc tộdodji vớpeovi ngưoncoutefi ta. Nhưoncong Mặnzsdc Hàokzgn hôllten tôlltei thậdodjt sâohjeu mộdodjt chúactgt, xoay ngưoncoutefi đrupoi ra ngoàokzgi cửnaqsa.

lltei đrupouổsobai theo, nghe thấvtwuy Mặnzsdc Uyêkgybn bảozbvo hắfvgrn khôlltei phụklgtc dung mạehcgo bìtnbonh thưoncoutefng lạehcgi đrupoi, Mặnzsdc Hàokzgn khôllteng đrupoxulm ýbfxo.

rxnhng tôlltei nặnzsdng nềonco, Mặnzsdc Uyêkgybn xoay ngưoncoutefi lạehcgi, tôlltei đrupoãklgt trốactgn trởlufx vềonco phòrxnhng ởlufx trưoncopeovc khi hắfvgrn nhìtnbon thấvtwuy tôlltei trưoncopeovc mộdodjt bưoncopeovc. Mặnzsdc Uyêkgybn khóanppanpp đrupoưoncowgmgc thứfxtrc thờutefi khôllteng tớpeovi trêkgybu chọaxmqc tôlltei màokzg rờutefi đrupoi.

Mấvtwuy ngàokzgy nay Tềonco Thiêkgybn cũfvgrng đrupoang giúactgp tôlltei nhanh chóanppng tìtnbom ra nguyêkgybn nhâohjen giàokzg đrupoi, cũfvgrng chưoncoa cóanpp tiếactgn triểxulmn gìtnbo. Lúactgc hắfvgrn tớpeovi thăthuqm tôlltei, ttooi đrupododjt nhiêkgybn nghĩrxnh tớpeovi mộdodjt chuyệthuqn.

Mặnzsdc Hàokzgn bồtdeii tôlltei đrupooncou biếactgt thàokzgnh giàokzg nhấvtwut đrupojytlnh làokzganppng ảozbvo thuậdodjt. Vậdodjy cóanpp phảozbvi tôlltei cũfvgrng cóanpp thểxulmanppng ảozbvo thuậdodjt duy trìtnbo thanh xuâohjen hay khôllteng?

lltei nóanppi suy nghĩrxnh củsobaa mìtnbonh cho Tềonco Thiêkgybn, tuy Tềonco Thiêkgybn nhìtnbon khôllteng đrupoándveng tin, nhưoncong tốactgt xấvtwuu gìtnbofvgrng làokzg Thiêkgybn Đhhcyehcgo, tri thứfxtrc uyêkgybn bándvec.

Nghe tôlltei nóanppi, hắfvgrn gậdodjt đrupozrwvu: “Cóanpp thểxulm, chỉegofokzg…” Hắfvgrn thởlufxokzgi: “Đhhcytdeing Đhhcytdeing, ngưoncoơzvhki làokzgtnboklgtnh Mặnzsdc Hàokzgn mớpeovi phảozbvi dùanppng ảozbvo thuậdodjt duy trìtnbo thanh xuâohjen sao?”

lltei gậdodjt đrupozrwvu, Tềonco Thiêkgybn bấvtwut đrupofvgrc



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.