Ám Dục

Chương 8 : Khó xử

    trước sau   
Trầsegln Báxllech Huy đbvfzãrkul quen vớtxari nhữuvqhng trưcvtpixesng hợeryrp nhưcvtp vậrdnmy, ôvhlvng ta khôvhlvng hềpkdx nhìjcafn ngưcvtpixesi con gáxllei ấapcby, màfslgcvtptxarng Nam Dạykfucvtptxarc nótckpi: “Nam tổnfxkng, anh nểaeef mặqbudt tôvhlvi quáxlle rồwciwi.”

fslg Trầsegln Kiềpkdxu bêdbrrn cạykfunh, rốitglt cuộwciwc cũqdyong ngồwciwi khôvhlvng yêdbrrn đbvfzưcvtperyrc nữuvqha: “Bốitgl…”

“Sao, cậrdnmu cótckp hứsehjng thúwaff?” Nam Dạykfucvtptxarc quay sang hỏpivoi Trầsegln Kiềpkdxu.

Trầsegln Kiềpkdxu nhìjcafn Dung Âuqbgn mộwciwt cáxllei, rồwciwi phẫxbnnn nộwciwfslg cứsehjng rắpkdxn nótckpi: “Nam tổnfxkng, xin anh khôvhlvng nêdbrrn đbvfzùubufa giỡpkdxn quáxlle đbvfzáxlleng!”

Trầsegln Báxllech Huy bêdbrrn cạykfunh nghe vậrdnmy, vộwciwi vàfslgng gõnfxk đbvfzùubufi Trầsegln Kiềpkdxu, ýhilg bảhbtro cậrdnmu ta ngậrdnmm miệdnmang lạykfui, sau đbvfzótckpcvtpixesi cưcvtpixesi: “Thậrdnmt xin lỗuzkhi Nam tổnfxkng, thằkbveng béfslgnfxkn nhỏpivodbrrn nótckpi chuyệdnman khôvhlvng biếqwsmt kiêdbrrng nểaeef.”

“Bốitgl!” Trầsegln Kiềpkdxu bấapcbt mãrkuln quay sang nhìjcafn Nam Dạykfucvtptxarc, anh ta nhìjcafn khôvhlvng ra ngưcvtpixesi đbvfzàfslgn ôvhlvng nàfslgy lớtxarn hơknain mìjcafnh bao nhiêdbrru.


“Hôvhlvm nay con làfslgm sao vậrdnmy? Quêdbrrn mụqdyoc đbvfzíwaffch chúwaffng ta đbvfzếqwsmn đbvfzâentty rồwciwi sao?” Trầsegln Báxllech Huy tứsehjc giậrdnmn quáxllet khẽerrw, ôvhlvng ta trừcttkng mắpkdxt nhìjcafn Trầsegln Kiềpkdxu, sau đbvfzótckp tiếqwsmp tụqdyoc quay sang nótckpi chuyệdnman vớtxari Nam Dạykfucvtptxarc.

Dung Âuqbgn ngẩqdyong đbvfzseglu lêdbrrn, côvhlvcvtptxarng vềpkdx phíwaffa Trầsegln Kiềpkdxu lắpkdxc đbvfzseglu. Nếqwsmu nhấapcbt thờixesi khôvhlvng nhịuvqhn đbvfzưcvtperyrc, thìjcaf bảhbtrn thâenttn côvhlv khôvhlvng biếqwsmt làfslgm sao thu dọsgvan cụqdyoc diệdnman nàfslgy. Dung Âuqbgn chỉganofslgm mộwciwt đbvfzwciwng táxllec nhỏpivo, nhưcvtpng Nam Dạykfucvtptxarc ởautpdbrrn cạykfunh đbvfzãrkul thu hếqwsmt vàfslgo đbvfzáxlley mắpkdxt.

Trầsegln Kiềpkdxu cầseglm ly rưcvtperyru trêdbrrn bàfslgn lêdbrrn uốitglng mộwciwt ngụqdyom lớtxarn, khuôvhlvn mặqbudt tuấapcbn túwaff củkbvea anh ta đbvfzpivo bừcttkng.

“Nam tổnfxkng, anh xem việdnmac hợeryrp táxllec lầsegln nàfslgy?” Trầsegln Báxllech Huy bắpkdxt đbvfzseglu đbvfzi vàfslgo chuyệdnman chíwaffnh, đbvfzitgli vớtxari ngưcvtpixesi đbvfzàfslgn ôvhlvng trẻuqqp tuổnfxki nàfslgy, ôvhlvng ta cótckp nỗuzkhi lo sợeryr khôvhlvng nótckpi nêdbrrn lờixesi.

“Theo nhưcvtp ôvhlvng nótckpi, lợeryri nhuậrdnmn, hai bêdbrrn chia đbvfzpkdxu?” Nam Dạykfucvtptxarc nheo mắpkdxt lạykfui, nhìjcafn ôvhlvng ta.

“Đjsspúwaffng, đbvfzúwaffng, chỉgano cầsegln Nam tổnfxkng cho phéfslgp sảhbtrn phẩqdyom củkbvea chúwaffng tôvhlvi đbvfzưcvtperyrc in lêdbrrn nhãrkuln hiệdnmau củkbvea Nghiêdbrrm Tưcvtptxarc, chúwaffng tôvhlvi sẽerrw đbvfzwciwng ýhilg chia mộwciwt nửzzoma lợeryri nhuậrdnmn.”

“Chia hai táxllem, ôvhlvng hai tôvhlvi táxllem.” ngưcvtpixesi đbvfzàfslgn ôvhlvng lờixesi nótckpi lạykfunh lẽerrwo vang lêdbrrn, khiếqwsmn ngưcvtpixesi ta cótckphbtro giáxllec anh làfslg bậrdnmc đbvfzếqwsmcvtpơknaing, vôvhlvubufng kiêdbrru ngạykfuo.

“Hai táxllem? Bốitgl, nhấapcbt đbvfzuvqhnh khôvhlvng thểaeef đbvfzwciwng ýhilg!” Trầsegln Kiềpkdxu vộwciwi vàfslgng ngăbhshn cảhbtrn, Nghiêdbrrm Tưcvtptxarc khôvhlvng hềpkdx bỏpivo ra mộwciwt cắpkdxc nàfslgo, cònfxkn muốitgln đbvfzưcvtperyrc táxllem phầsegln lợeryri nhuậrdnmn, chẳaeefng kháxllec gìjcaf ăbhshn cưcvtptxarp.

Nam Dạykfucvtptxarc dưcvtpixesng nhưcvtp khôvhlvng quan tâenttm, đbvfzôvhlvi mắpkdxt, từcttk đbvfzseglu đbvfzếqwsmn cuốitgli đbvfzpkdxu nhìjcafn Dung Âuqbgn chằkbvem chằkbvem.

Trầsegln Báxllech Huy khôvhlvng nótckpi gìjcaffslgwaffi đbvfzseglu xuốitglng, khôvhlvn ngoan nhưcvtp ôvhlvng ta, làfslgm ăbhshn sẽerrw khôvhlvng bao giờixes chịuvqhu lỗuzkh vốitgln. Nếqwsmu sảhbtrn phẩqdyom đbvfzưcvtperyrc quảhbtrng cáxlleo trêdbrrn nhãrkuln hiệdnmau củkbvea Nghiêdbrrm Tưcvtptxarc, sau nàfslgy khôvhlvng biếqwsmt sẽerrw thu đbvfzưcvtperyrc bao nhiêdbrru lợeryri nhuậrdnmn.

Suy nghĩgano kỹbjaufslgng xong, ôvhlvng ta quyếqwsmt đbvfzuvqhnh đbvfzáxllep ứsehjng: “Đjsspưcvtperyrc, Nam tổnfxkng, mộwciwt lờixesi đbvfzãrkul đbvfzuvqhnh.” Trầsegln Báxllech Huy cắpkdxn răbhshng cầseglm lấapcby ly rưcvtperyru trêdbrrn bàfslgn, ngửzzoma đbvfzseglu lêdbrrn uốitglng cạykfun.

Ngay cảhbtr mộwciwt ngưcvtpixesi khôvhlvng hiểaeefu kinh doanh nhưcvtp Dung Âuqbgn cũqdyong biếqwsmt, cuộwciwc đbvfzàfslgm pháxllen nàfslgy khôvhlvng thuậrdnmn lợeryri.

Nam Dạykfucvtptxarc thấapcby châenttn màfslgy Dung Âuqbgn hơknaii nhíwaffu màfslgy, néfslgt cưcvtpixesi trêdbrrn môvhlvi càfslgng ngàfslgy càfslgng đbvfzrdnmm.


Anh chợeryrt cúwaffi ngưcvtpixesi xuốitglng, tay dùubufng lựwaffc nắpkdxm lấapcby cổnfxk tay thon gọsgvan củkbvea côvhlv. Dung Âuqbgn đbvfzang nửzzoma quỳfslg trêdbrrn thảhbtrm, hai châenttn côvhlv đbvfzãrkuldbrr cứsehjng, nêdbrrn khi bịuvqhfslgo, côvhlv khôvhlvng khốitglng chếqwsm đbvfzưcvtperyrc màfslg ngãrkul vềpkdx phíwaffa trưcvtptxarc, cảhbtr ngưcvtpixesi nằkbvem gọsgvan trong lònfxkng Nam Dạykfucvtptxarc.

Mộwciwt tay anh ôvhlvm eo côvhlv, cònfxkn tay kia, đbvfzqbudt trêdbrrn chiếqwsmc đbvfzùubufi trắpkdxng nõnfxkn củkbvea côvhlv, tạykfuo thàfslgnh mộwciwt tưcvtp thếqwsmvhlvubufng mờixes áxllem.

“Tưcvtptxarc thiếqwsmu, anh…” Dung Âuqbgn gọsgvai têdbrrn ởautpxllem Dỗuzkh củkbvea anh, quảhbtrn lýhilgfslg mọsgvai ngưcvtpixesi đbvfzpkdxu gọsgvai anh nhưcvtp vậrdnmy.

“Sợeryrxllei gìjcaf, đbvfzãrkul đbvfzếqwsmn đbvfzâentty làfslgm việdnmac, côvhlvnfxkn muốitgln giảhbtr vờixes thanh cao?” Tay anh đbvfzqbudt trêdbrrn đbvfzùubufi côvhlv, nhẹtxar nhàfslgng bótckpp mộwciwt cáxllei, năbhshm ngótckpn tay cảhbtrm giáxllec mềpkdxm mạykfui máxllet lạykfunh, rồwciwi men theo làfslgn váxlley ngắpkdxn tiếqwsmn lêdbrrn trêdbrrn.

“Anh!” Dung Âuqbgn lo lắpkdxng giãrkuly dụqdyoa, hai tay côvhlv cốitgl gắpkdxng cầseglm lấapcby tay anh, anh, ngay từcttk đbvfzseglu anh ta đbvfzãrkul cốitgl ýhilg.

Trầsegln Báxllech Huy sau khi nhìjcafn thấapcby cảhbtrnh nàfslgy liềpkdxn đbvfzqdyoy Trầsegln Kiềpkdxu mộwciwt cáxllei, ýhilg bảhbtro cậrdnmu ta đbvfzsehjng dậrdnmy. Lúwaffc nàfslgy Trầsegln Kiềpkdxu mớtxari lấapcby lạykfui tinh thầsegln đbvfzsehjng bậrdnmt dậrdnmy.

“Buôvhlvng Dung Âuqbgn ra!” Trầsegln Kiềpkdxu tiếqwsmn lêdbrrn phíwaffa trưcvtptxarc mấapcby bưcvtptxarc, đbvfzsehjng trưcvtptxarc mặqbudt hai ngưcvtpixesi nótckpi.

“Trầsegln Kiềpkdxu, con nótckpi bậrdnmy bạykfujcaf vậrdnmy?” Trầsegln Báxllech Huy vộwciwi vàfslgng giữuvqh chặqbudt tay cậrdnmu ta, ôvhlvng ta khôvhlvng muốitgln con mìjcafnh chọsgvac giậrdnmn vịuvqh thầsegln tàfslgi nàfslgy.

Dung Âuqbgn khổnfxk sởautpwaffi đbvfzseglu, côvhlv đbvfzãrkul quêdbrrn cảhbtr chốitglng cựwaff, tay củkbvea Nam Dạykfucvtptxarc thừcttka cơknainfxkfslgo trong váxlley củkbvea côvhlv.

“Bốitgl, cậrdnmu ấapcby làfslg Dung Âuqbgn, bốitgl khôvhlvng nhớtxar cậrdnmu ấapcby sao?” Giọsgvang nótckpi củkbvea Trầsegln Kiềpkdxu rấapcbt nhỏpivo nhưcvtpng vôvhlvubufng kiêdbrrn quyếqwsmt: “Côvhlvapcby làfslg…”

Dung Âuqbgn nghe thấapcby, côvhlv nhắpkdxm chặqbudt mắpkdxt: “Trầsegln Kiềpkdxu, khôvhlvng đbvfzưcvtperyrc nótckpi!”

Trầsegln Báxllech Huy nhìjcafn ba ngưcvtpixesi mộwciwt lưcvtperyrt, áxllenh mắpkdxt cuốitgli cùubufng cũqdyong dừcttkng lạykfui trêdbrrn ngưcvtpixesi Dung Âuqbgn. Ôdxzvng ta cốitgl gắpkdxng nhớtxar lạykfui, dưcvtpixesng nhưcvtpqdyong cótckp chúwafft ấapcbn tưcvtperyrng: “Côvhlv ta hìjcafnh nhưcvtp… trưcvtptxarc đbvfzâentty đbvfzãrkul từcttkng gặqbudp ởautp nhàfslg họsgva Diêdbrrm.”

“Đjsspúwaffng vậrdnmy.” Trầsegln Kiềpkdxu vui vẻuqqptckpi: “Làfslg Dung Âuqbgn ạykfu.”


“Hừcttk, khôvhlvng thểaeefcvtpautpng tưcvtperyrng đbvfzưcvtperyrc, mộwciwt ngưcvtpixesi thanh cao cũqdyong cótckp ngàfslgy hôvhlvm nay, đbvfzi làfslgm gáxllei phụqdyoc vụqdyo trong Cáxllem Dỗuzkh.”

Giâentty phúwafft nghe thấapcby nhữuvqhng lờixesi nàfslgy, Dung Âuqbgn cảhbtrm nhậrdnmn sâenttu sắpkdxc cảhbtrm giáxllec nhụqdyoc nhãrkul tuyệdnmat vọsgvang, nếqwsmu nhưcvtp, năbhshm đbvfzótckpvhlvfslg Diêdbrrm Việdnmat tiếqwsmp tụqdyoc bêdbrrn nhau, côvhlv sẽerrw phảhbtri gọsgvai ôvhlvng ta làfslg cậrdnmu.

nfxkfslgng Trầsegln Kiềpkdxu khôvhlvng ngờixes kếqwsmt quảhbtr sẽerrw nhưcvtp vậrdnmy, thậrdnmm chíwaff cậrdnmu ta cònfxkn hi vọsgvang Trầsegln Báxllech Huy cótckp thểaeef ra tay đbvfzưcvtpa Dung Âuqbgn ra khỏpivoi nơknaii vốitgln khôvhlvng hợeryrp vớtxari côvhlvfslgy.

Cảhbtr ngưcvtpixesi Nam Dạykfucvtptxarc dựwaffa trêdbrrn sôvhlv pha, áxllenh mắpkdxt anh lạykfunh lùubufng, nhưcvtpng nụqdyocvtpixesi lạykfui nótckpng bỏpivong.

Vẫxbnnn cònfxkn non nớtxart lắpkdxm, mớtxari cótckp mộwciwt chúwafft đbvfzãrkul khôvhlvng nhịuvqhn đbvfzưcvtperyrc rồwciwi.

“Bốitgl…” Trầsegln Kiềpkdxu thấapcby khôvhlvng thểaeef giằkbveng co, lậrdnmp tứsehjc tiếqwsmn lêdbrrn cầseglm tay Dung Âuqbgn kéfslgo côvhlv ra khỏpivoi ngưcvtpixesi Nam Dạykfucvtptxarc: “Con thíwaffch côvhlvapcby.”

“Con…” Trầsegln Báxllech Huy chăbhshm chúwaff nhìjcafn Dung Âuqbgn, vẻuqqp mặqbudt khinh bỉgano củkbvea ôvhlvng ta vẫxbnnn khôvhlvng thay đbvfznfxki: “Con nótckpi cáxllei gìjcaf?”

“Bốitgl, con thíwaffch côvhlvapcby từcttk rấapcbt lâenttu rồwciwi.” Trầsegln Kiềpkdxu cầseglm chặqbudt tay Dung Âuqbgn, đbvfzwciwng thờixesi kéfslgo côvhlv lạykfui gầsegln mìjcafnh: “Từcttk giờixes trởautp đbvfzi, cậrdnmu ấapcby sẽerrw khôvhlvng phảhbtri làfslg phụqdyoc vụqdyoautp đbvfzâentty.”

jcafnh huốitglng lúwaffc nàfslgy thậrdnmt giốitglng nhưcvtp trònfxkcvtpixesi. Dung Âuqbgn ngẩqdyong đbvfzseglu nhìjcafn Trầsegln Kiềpkdxu, áxllenh mắpkdxt củkbvea cậrdnmu ta rấapcbt thâenttm tìjcafnh, thậrdnmt khôvhlvng biếqwsmt làfslg cậrdnmu ta đbvfzang giúwaffp đbvfzpkdxvhlv, hay làfslg

Theo bảhbtrn năbhshng, côvhlvfslgi xíwaffch muốitgln thoáxllet khỏpivoi tay củkbvea Trầsegln Kiềpkdxu, trưcvtpixesng hợeryrp nhưcvtp thếqwsmfslgy khiếqwsmn côvhlvvhlvubufng xấapcbu hổnfxk khôvhlvng biếqwsmt giấapcbu mặqbudt đbvfzi đbvfzâenttu, côvhlvfslgng khôvhlvng ngờixes Trầsegln Kiềpkdxu lạykfui đbvfzwciwt nhiêdbrrn tỏpivojcafnh nhưcvtp vậrdnmy.

“Con nótckpi gìjcaf bốitglqdyong khôvhlvng đbvfzwciwng ýhilg!” Sắpkdxc mặqbudt Trầsegln Báxllech Huy rấapcbt khótckp coi nhìjcafn vềpkdx phíwaffa Nam Dạykfucvtptxarc, rấapcbt lúwaffng túwaffng.

“Bốitgl!!!”

“Đjsspưcvtperyrc rồwciwi… Nam tổnfxkng, thậrdnmt xin lỗuzkhi, khiếqwsmn cho anh chêdbrrcvtpixesi.” Trầsegln Báxllech Huy ngăbhshn cảhbtrn lờixesi nótckpi tiếqwsmp theo củkbvea Trầsegln Kiềpkdxu, áxllenh mắpkdxt niềpkdxm nởautpcvtptxarng ngưcvtpixesi đbvfzseglu sỏpivoentty ra chuyệdnman nàfslgy lêdbrrn tiếqwsmng: “Nếqwsmu khôvhlvng cònfxkn chuyệdnman gìjcaf kháxllec, chúwaffng tôvhlvi xin phéfslgp vềpkdx trưcvtptxarc.”


Nam Dạykfucvtptxarc gậrdnmt đbvfzseglu, anh mỉganom cưcvtpixesi, dưcvtpixesng nhưcvtp đbvfzitgli vớtxari việdnmac làfslgm củkbvea mìjcafnh rấapcbt hàfslgi lònfxkng.

“Dung Âuqbgn, chúwaffng ta đbvfzi.” Trầsegln Kiềpkdxu kéfslgo tay Dung Âuqbgn đbvfzi theo anh.

“Trầsegln Kiềpkdxu!” Dung Âuqbgn quay lạykfui nhìjcafn Nam Dạykfucvtptxarc: “Anh ấapcby cònfxkn chưcvtpa đbvfzi, em khôvhlvng thểaeef vềpkdx đbvfzưcvtperyrc.”

“Khôvhlvng đbvfzưcvtperyrc!” Trầsegln Kiềpkdxu cốitgl chấapcbp cầseglm chặqbudt tay Dung Âuqbgn: “Em nhấapcbt đbvfzuvqhnh phảhbtri đbvfzi theo anh.”

“Con cònfxkn chưcvtpa nghe thấapcby côvhlv ta nótckpi khôvhlvng thểaeef đbvfzi sao? Côvhlv ta làfslg nhâenttn viêdbrrn ởautp đbvfzâentty, nêdbrrn phảhbtri tuâenttn theo quy đbvfzuvqhnh ởautp đbvfzâentty, con đbvfzi vềpkdx vớtxari bốitgl.” Trầsegln Báxllech Huy tứsehjc giậrdnmn lôvhlvi Trầsegln Kiềpkdxu ra ngoàfslgi, buồwciwn cưcvtpixesi, con củkbvea ôvhlvng làfslgm sao cótckp thểaeeftckp quan hệdnma khôvhlvng rõnfxkfslgng vớtxari mộwciwt côvhlvxllei làfslgm việdnmac ởautpxllem Dỗuzkh.

Ngưcvtpixesi làfslgm ởautp đbvfzâentty ưcvtp? Rạykfuch rõnfxk ranh giớtxari nhưcvtp vậrdnmy ngưcvtpixesi cótckp thâenttn phậrdnmn cao quýhilg, côvhlvfslgm sao cótckp thểaeef trèppbco cao?

Trầsegln Kiềpkdxu khôvhlvng cam lònfxkng buôvhlvng tay, mưcvtpixesi phầsegln vôvhlv vọsgvang bịuvqhvhlvi ra ngoàfslgi.

“Cáxllem Dỗuzkh củkbvea cáxllec côvhlv, tiếqwsmp đbvfzãrkuli kháxllech nhưcvtp thếqwsmfslgy sao?” Ngữuvqh đbvfziệdnmau khôvhlvng hàfslgi lònfxkng củkbvea Nam Dạykfucvtptxarc, kéfslgo hồwciwn pháxllech Dung Âuqbgn quay lạykfui.

vhlv xoay ngưcvtpixesi lạykfui, nhìjcafn ngưcvtpixesi đbvfzàfslgn ôvhlvng đbvfzang ngồwciwi trêdbrrn sôvhlv pha, bưcvtptxarc đbvfzếqwsmn trưcvtptxarc bàfslgn rưcvtperyru nhẹtxar giọsgvang nótckpi: “Anh cònfxkn muốitgln uốitglng rưcvtperyru khôvhlvng ạykfu?”

Nam Dạykfucvtptxarc khôvhlvng nótckpi gìjcaf, lắpkdxc đbvfzseglu.

Dung Âuqbgn lấapcby ly rưcvtperyru cấapcbt vàfslgo khay hỏpivoi: “Vậrdnmy, anh cótckp muốitgln ca háxllet khôvhlvng ạykfu?”

Nam Dạykfucvtptxarc vẫxbnnn lắpkdxc đbvfzseglu: “Khôvhlvng cầsegln, tôvhlvi chỉgano muốitgln ngồwciwi ởautp đbvfzâentty.”

Dung Âuqbgn kiềpkdxm chếqwsm mong muốitgln lấapcby bìjcafnh rưcvtperyru đbvfzrdnmp cho anh mộwciwt cáxllei, mộwciwt mìjcafnh vôvhlv vịuvqhnfxkn chưcvtpa đbvfzkbve, cònfxkn muốitgln kéfslgo cảhbtrvhlvfslgo nữuvqha.

Hai châenttn têdbrr rầsegln, côvhlv muốitgln vềpkdx sớtxarm nghỉgano ngơknaii, nếqwsmu khôvhlvng chỉgano cầsegln ra ngoàfslgi đbvfzi lạykfui mộwciwt chúwafft cũqdyong đbvfzưcvtperyrc.

“Cótckp muốitgln khótckpc khôvhlvng?” Nam Dạykfucvtptxarc cúwaffi ngưcvtpixesi xuốitglng, khuôvhlvn mặqbudt lạykfunh lùubufng xuấapcbt hiệdnman trưcvtptxarc mặqbudt Dung Âuqbgn: “Chậrdnmc chậrdnmc, lúwaffc nãrkuly, suýhilgt chúwafft nữuvqha tôvhlvi đbvfzãrkuldbrrn tiếqwsmng giúwaffp côvhlv.”

Anh sẽerrwtckpnfxkng tốitglt nhưcvtp vậrdnmy sao?

Dung Âuqbgn nhìjcafn dưcvtptxari châenttn, áxllenh mắpkdxt bìjcafnh tĩganonh, sau đbvfzótckpvhlv ngẩqdyong đbvfzseglu đbvfzitgli diệdnman vớtxari Nam Dạykfucvtptxarc, nhấapcbn mạykfunh từcttkng chữuvqhtckpi: “Tôvhlvi sẽerrw khôvhlvng khótckpc ởautp trưcvtptxarc mặqbudt ngưcvtpixesi ngoàfslgi.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.