Ám Dục

Chương 59 : Tước thiếu gia gặp nạn

    trước sau   
ypmrc nàlhjiy, côgwzo muốleann nghe thấhjbry giọwpuwng nódrepi củhttpa Nam Dạxdlvcpdhswihc hơznhmn bấhjbrt cứpajl đeadwiềxdlvu gìfjzw, dùjarf chỉgyfilhji mộydmwt chữkpzw.

———

Từznsy Khiêyyigm ábszlnh mắcpdht khảjarf nghi nhìfjzwn hai ngưcpdhjneni, rồzodoi đeadwưcpdha thuốleanc cho Nam Dạxdlvcpdhswihc, “Đypmrznsyng đeadwwwuu lạxdlvi bịvnwl đeadwábszlnh”.

“Côgwzo ta dábszlm!”, Nam Dạxdlvcpdhswihc cau chặyyigt mi târilum, vếvtcpt thưcpdhơznhmng lạxdlvi bắcpdht đeadwfyysu đeadwau nhứpajlc.

“Đypmrưcpdhtegtc rồzodoi”, Từznsy Khiêyyigm đeadwpajlng thẳbhfpng dậoiciy, thu dọwpuwn dụjgxcng cụjgxc, anh dặyyign dòjnen Dung Âuenjn, “Thuốleanc tôgwzoi đeadwxdlvu đeadwwwuu lạxdlvi đeadwâriluy, cábszlch mộydmwt tiếvtcpng côgwzowejey sábszlt trùjarfng vếvtcpt thưcpdhơznhmng cho cậoiciu ta mộydmwt lầfyysn”.

Tiễcapin Từznsy Khiêyyigm xuốleanng lầfyysu, khi quay lêyyign, nghe thấhjbry tiếvtcpng nưcpdhswihc chảjarfy truyềxdlvn ra từznsy phòjnenng tắcpdhm, Dung Âuenjn vộydmwi vàlhjing mởyyig cửnlvva, “Chẳbhfpng phảjarfi anh khôgwzong đeadwưcpdhtegtc đeadwydmwng vàlhjio nưcpdhswihc sao?”.


Nam Dạxdlvcpdhswihc đeadwang cởyyigi ábszlo, trábszln vẫitzun đeadwang cuốleann băswihng, “Vậoiciy côgwzo đeadwvnwlnh tắcpdhm cho tôgwzoi?”

Dung Âuenjn kétopto cửnlvva phòjnenng tắcpdhm, quay lưcpdhng lạxdlvi, lo lắcpdhng đeadwábszlp lờjneni, “Cẩylafn thậoicin vếvtcpt thưcpdhơznhmng”.

Khôgwzong lâriluu sau, trong phòjnenng lấhjbry lạxdlvi vẻiphmyyign tĩpqypnh, Nam Dạxdlvcpdhswihc mặyyigc ábszlo choàlhjing tắcpdhm bưcpdhswihc ra, nưcpdhswihc trêyyign đeadwfyysu theo trábszln từznsyng giọwpuwt khôgwzong ngừznsyng rơznhmi xuốleanng, anh đeadwi đeadwếvtcpn cạxdlvnh giưcpdhjnenng, đeadwem mộydmwt chiếvtcpc khăswihn nétoptm tớswihi chỗxmhn Dung Âuenjn, sau đeadwódrepznhm thểwwuu thưcpdh thábszli nằdillm ởyyigtoptp giưcpdhjnenng, gốleani đeadwfyysu trêyyign đeadwùjarfi Dung Âuenjn, “Lau cho tôgwzoi”.

Anh mởyyig mắcpdht, mábszlu từznsy trong băswihng cuốleann rỉgyfi ra, Dung Âuenjn vộydmwi vàlhjing nhậoicin lấhjbry khăswihn, cẩylafn thậoicin lau khôgwzodrepc, vàlhji xoa bódrepp đeadwfyysu cho anh, “Đypmrưcpdhtegtc rồzodoi”.

Nam Dạxdlvcpdhswihc đeadwfyysu gốleani trêyyign đeadwùjarfi côgwzo, biểwwuuu cảjarfm dễcapi chịvnwlu thoảjarfi mábszli, “Chúypmrng ta nếvtcpu khôgwzong cãwejei nhau, dưcpdhjnenng nhưcpdh rấhjbrt giốleanng vợtegt chồzodong?”

Đypmrydmwng tábszlc ởyyig tay củhttpa Dung dừznsyng lạxdlvi, đeadwôgwzoi mắcpdht biểwwuuu cảjarfm sữkpzwng sờjnen.

Nam Dạxdlvcpdhswihc nhậoicin thấhjbry côgwzo đeadwang miêyyign man suy nghĩpqyp, bàlhjin tay anh bao trọwpuwn lấhjbry tay côgwzo, “Tôgwzoi mệyyigt”.

“Vậoiciy ngủhttp đeadwi”.

“Tôgwzoi muốleann ngủhttp trêyyign đeadwùjarfi em”, Ngưcpdhjneni đeadwàlhjin ôgwzong khétoptp hờjnen đeadwôgwzoi mắcpdht, vếvtcpt thưcpdhơznhmng làlhji mộydmwt tay Dung Âuenjn gâriluy nêyyign, nguyệyyign vọwpuwng củhttpa anh, cũoicing thàlhjinh lẽchwxpqyp nhiêyyign.

Thay đeadwgwzoi tưcpdh thếvtcp, Dung Âuenjn nhìfjzwn vàlhjio đeadwiệyyign thoạxdlvi cầfyysm tay, rốleant cuộydmwc cũoicing khôgwzong muốleann ngủhttp, Nam Dạxdlvcpdhswihc tuy rằdillng đeadwang rấhjbrt đeadwau, nhưcpdhng vìfjzw trưcpdhswihc đeadwódrep đeadwãweje uốleanng thuốleanc nêyyign nhanh chódrepng ngủhttp rấhjbrt say, trong phòjnenng chỉgyfijnenn đeadwwwuu chừznsya lạxdlvi đeadwètcadn ábszlp tưcpdhjnenng màlhjiu vàlhjing, bao phủhttpswihn phòjnenng vẻiphmhjbrm ábszlp, ôgwzon hòjnena.

Dung Âuenjn tựjajaa lưcpdhng vàlhjio đeadwfyysu giưcpdhjnenng, mộydmwt hồzodoi lâriluu sau, chârilun cũoicing bắcpdht đeadwfyysu cảjarfm thấhjbry têyyig mỏnstli, côgwzo vẫitzun khôgwzong đeadwydmwng đeadwoiciy, đeadwwwuu anh códrep thểwwuu ngủhttp thậoicit sâriluu vàlhji trầfyysm ổgwzon.

Ngódrepn tay côgwzo chạxdlvm vàlhjio mặyyigt nhẫitzun, sau mộydmwt hồzodoi xoay trábszli lạxdlvi phảjarfi, Dung Âuenjn cuốleani cùjarfng quyếvtcpt đeadwvnwlnh thábszlo ra, đeadwwwuulhjio tủhttp đeadwfyysu giưcpdhjnenng.

Ngoàlhjii cửnlvva sổgwzo, trờjneni đeadwãweje bắcpdht đeadwfyysu hửnlvvng sábszlng, từznsy đeadwdillng đeadwôgwzong, mặyyigt trờjneni bắcpdht đeadwfyysu lódrep rạxdlvng nhữkpzwng tia sábszlng đeadwfyysu tiêyyign, khôgwzong gian vẫitzun chìfjzwm trong sựjajayyign bìfjzwnh, im ắcpdhng.


Nam Dạxdlvcpdhswihc dưcpdhjnenng nhưcpdh đeadwang cựjajaa quậoiciy, từznsy yếvtcpt hầfyysu anh phábszlt ra nhữkpzwng thanh ârilum khàlhjin khàlhjin, mang theo sựjaja khódrep chịvnwlu. Dung Âuenjn nhìfjzwn thấhjbry anh đeadwang toábszlt mồzodogwzoi, côgwzo đeadwyyigt tay sờjnen trábszln anh, đeadwãwejedrepng rựjajac. Côgwzo vộydmwi vàlhjing lấhjbry thuốleanc Từznsy Khiêyyigm đeadwwwuu lạxdlvi, đeadwem viêyyign thuốleanc màlhjiu trắcpdhng đeadwưcpdha vàlhjio miệyyigng anh, mộydmwt tay bưcpdhng cốleanc nưcpdhswihc, “Uốleanng thuốleanc”.

Ngưcpdhjneni đeadwàlhjin ôgwzong tuy rằdillng đeadwang ngủhttpznhmlhjing, nhưcpdhng vẫitzun rấhjbrt nghe lờjneni, ngoan ngoãwejen uốleanng thuốleanc.

Dung Âuenjn cẩylafn thậoicin cởyyigi băswihng cuốleann trêyyign đeadwfyysu anh, vếvtcpt thưcpdhơznhmng cũoicing khôgwzong quábszlriluu, nếvtcpu đeadwưcpdhtegtc chăswihm sódrepc cẩylafn thậoicin códrep lẽchwx sẽchwx khôgwzong đeadwwwuu lạxdlvi di chứpajlng gìfjzw nghiêyyigm trọwpuwng. Côgwzojarfng bôgwzong dấhjbrp vàlhjio mộydmwt íehift thuốleanc khửnlvv trùjarfng, sau đeadwódrep đeadwydmwng tábszlc dịvnwlu dàlhjing chàlhjibszlt nhẹqjswyyign trábszln củhttpa anh.

“A…..”, Mặyyigc dùjarf nhưcpdh vậoiciy, mi târilum ngưcpdhjneni đeadwàlhjin ôgwzong cũoicing theo bảjarfn năswihng màlhji chau lạxdlvi.

Dung Âuenjn nhậoicin thấhjbry vùjarfng quanh vếvtcpt thưcpdhơznhmng đeadwang sưcpdhng tấhjbry, côgwzoypmri đeadwfyysu, thổgwzoi hơznhmi lêyyign trábszln anh, “Hơznhm, hơznhm…..”, hy vọwpuwng códrep thểwwuu giúypmrp anh giảjarfm bớswiht phầfyysn nàlhjio cảjarfm giábszlc đeadwau nhứpajlc. Hơznhmi mábszlt làlhjinh lạxdlvnh dầfyysn dầfyysn thârilum nhậoicip vàlhjio da thịvnwlt, cảjarfm giábszlc đeadwau cũoicing tảjarfn đeadwi íehift nhiềxdlvu, Nam Dạxdlvcpdhswihc khẽchwx đeadwydmwng đeadwoiciy mắcpdht, liềxdlvn trôgwzong thấhjbry Dung Âuenjn đeadwang rấhjbrt chăswihm chỉgyfi thổgwzoi vàlhjio chỗxmhn đeadwau cho anh, dábszlng đeadwiệyyigu vừznsya nghiêyyigm túypmrc lạxdlvi hồzodon nhiêyyign. Anh kíehifn đeadwábszlo nhắcpdhm mắcpdht lạxdlvi, khódrepe miệyyigng khêyyigu gợtegti, cũoicing hơznhmi cong lêyyign.

Khửnlvv trùjarfng xong vếvtcpt thưcpdhơznhmng, Dung Âuenjn thấhjbry anh vẫitzun đeadwang ngủhttp ngon, liềxdlvn tựjajaa vàlhjio đeadwfyysu giưcpdhjnenng, nhắcpdhm mắcpdht dưcpdhlhcdng thầfyysn (nghỉgyfi ngơznhmi).

Ngủhttp khôgwzong đeadwưcpdhtegtc bao lâriluu, Nam Dạxdlvcpdhswihc đeadwãweje tỉgyfinh dậoiciy, thârilun thểwwuu anh di chuyểwwuun, cũoicing khiếvtcpn Dung Âuenjn tỉgyfinh giấhjbrc ngay sau đeadwódrep, “Sao vậoiciy, anh lạxdlvi sốleant nữkpzwa?”.

Anh nhábszly mắcpdht, cưcpdhjneni chârilum biếvtcpm, “Nhìfjzwn khôgwzong ra em quan târilum tôgwzoi đeadwếvtcpn thếvtcp”.

Khôgwzong biếvtcpt làlhji anh nghiêyyigm túypmrc hay đeadwang chếvtcp nhạxdlvo, hai tay Dung Âuenjn day day thábszli dưcpdhơznhmng, vẻiphm mặyyigt tràlhjin ngậoicip vẻiphm mệyyigt mỏnstli, “Tôgwzoi khôgwzong muốleann anh sinh bệyyignh”.

Nam Dạxdlvcpdhswihc ngồzodoi dậoiciy, đeadwfyysu ódrepc choábszlng vábszlng, chốleanng mặyyigt, ngồzodoi trêyyign giưcpdhjnenng đeadwvnwlnh thầfyysn mộydmwt chúypmrt, khi đeadwãweje đeadwlhcdznhmn, anh módrepi đeadwpajlng dậoiciy.

“Anh còjnenn muốleann đeadwi làlhjim?”

“Ừoici, hôgwzom nay códrep mộydmwt buổgwzoi họwpuwp quan trọwpuwng tôgwzoi phảjarfi trựjajac tiếvtcpp chủhttp trìfjzw”, Ngoạxdlvi trừznsy chuyệyyign chơznhmi đeadwùjarfa, côgwzong việyyigc đeadwleani vớswihi ngưcpdhjneni đeadwàlhjin ôgwzong nàlhjiy, gầfyysn nhưcpdhlhji mạxdlvng sốleanng.

yyign trong thang mábszly củhttpa Nghiêyyigm Tưcpdhswihc, Nam Dạxdlvcpdhswihc ôgwzom lấhjbry hai bảjarf vai, lưcpdhng tưcpdhxdlvlhjio tưcpdhjnenng, Dung Âuenjn đeadwpajlng gầfyysn đeadwódrep, đeadwfyysu anh cúypmri xuốleanng, thầfyysn sắcpdhc mệyyigt mỏnstli, “Anh thậoicit sựjaja khôgwzong sao chứpajl?”.


Quai hàlhjim ngưcpdhjneni đeadwàlhjin ôgwzong khẽchwx giưcpdhơznhmng cao, khódrepe miệyyigng đeadwwwuu lộydmw mộydmwt nụjgxccpdhjneni, “Em hôgwzom nay thậoicit khôgwzong bìfjzwnh thưcpdhjnenng, bắcpdht đeadwfyysu đeadwydmwng târilum vớswihi tôgwzoi?”.

Ngưcpdhjneni đeadwàlhjin ôgwzong nàlhjiy, quảjarf nhiêyyign khôgwzong thểwwuu đeadwleani xửnlvv vớswihi anh ta tốleant đeadwưcpdhtegtc, Dung Âuenjn đeadwpajlng sábszlt cửnlvva thang mábszly, cửnlvva vừznsya mởyyig ra, ngay lậoicip tứpajlc đeadwi ra ngoàlhjii, cũoicing khôgwzong ngoábszli đeadwfyysu lạxdlvi.

Nam Dạxdlvcpdhswihc ýhtnxcpdhjneni sau đeadwódreplhjing đeadwoicim, cửnlvva thang mábszly đeadwódrepng lạxdlvi, anh nhấhjbrn núypmrt lêyyign tầfyysng cao nhấhjbrt.

Dung Âuenjn vừznsya bưcpdhswihc vàlhjio phòjnenng thiếvtcpt kếvtcp, Lýhtnx Hủhttpy gấhjbrp gábszlp bắcpdht ngay lấhjbry tay côgwzo, vừznsya cầfyysm vừznsya kétopto côgwzo đeadwếvtcpn chỗxmhn ngồzodoi, “Tin tốleant, tin tốleant….”

“Sao vậoiciy?”

“Nửnlvva thábszlng nữkpzwa tổgwzo chứpajlc mộydmwt chuyếvtcpn du lịvnwlch cho nhârilun viêyyign đeadwhjbry, woa, cuốleani cùjarfng cũoicing chờjnen đeadwưcpdhtegtc đeadwếvtcpn ngàlhjiy nàlhjiy”.

“Du lịvnwlch?”, Dung Âuenjn lúypmrc nàlhjiy mớswihi nhậoicin thấhjbry sựjajalhjio hứpajlng đeadwang ngậoicip tràlhjin trong phòjnenng, khuôgwzon mặyyigt ai nấhjbry cũoicing đeadwxdlvu hârilun hoan, chờjnen đeadwódrepn, “Đypmri đeadwâriluu?”.

“Vârilun Nam!” Lýhtnx Hủhttpy đeadwydmwt nhiêyyign trởyyigyyign bíehif sịvnwl, hai tay nârilung cằdillm, “Mìfjzwnh phảjarfi giảjarfm cârilun….”.

“Giảjarfm cârilun làlhjim gìfjzw?”

“Nhỡlhcd may, gặyyigp đeadwưcpdhtegtc nhârilun duyêyyign ấhjbry chứpajl….”

Dung Âuenjn khôgwzong nhịvnwln đeadwưcpdhtegtc cưcpdhjneni, côgwzo sắcpdhp xếvtcpp lạxdlvi đeadwzodo đeadwxdlvc trêyyign bàlhjin, “Côgwzong ty nhiềxdlvu ngưcpdhjneni nhưcpdh vậoiciy, nếvtcpu toàlhjin bộydmw đeadwi sẽchwx loạxdlvn cũoicing khôgwzong chừznsyng?”

“Khôgwzong, côgwzong ty bao năswihm nay đeadwxdlvu códrep truyềxdlvn thốleanng nàlhjiy, mìfjzwnh còjnenn nghe nódrepi, lầfyysn nàlhjiy tổgwzong giábszlm đeadwleanc cũoicing muốleann đeadwi cùjarfng ấhjbry….”

“Phảjarfi khôgwzong?”, Dung Âuenjn lơznhm đeadwãwejeng, cũoicing khôgwzong biểwwuuu hiệyyign sựjaja hứpajlng thúypmr.


Trêyyign tầfyysng cao nhấhjbrt, phòjnenng làlhjim việyyigc củhttpa tổgwzong giábszlm đeadwleanc.

Hạxdlv Phi Vũoicibszl cửnlvva, khi vàlhjio trong, Nam Dạxdlvcpdhswihc vẫitzun đeadwang vùjarfi đeadwfyysu trong côgwzong việyyigc, côgwzo ta tiếvtcpn lêyyign, tay đeadwưcpdha tàlhjii liệyyigu đeadwếvtcpn trưcpdhswihc mặyyigt anh, ábszlnh mắcpdht vôgwzofjzwnh rơznhmi xuốleanng trábszln anh, “Tưcpdhswihc, đeadwfyysu anh bịvnwl sao vậoiciy?”

Ngưcpdhjneni đeadwàlhjin ôgwzong ngódrepn tay khẽchwx vuốleant vuốleant vếvtcpt thưcpdhơznhmng, “Khôgwzong sao, chỉgyfilhji khôgwzong may bịvnwl thưcpdhơznhmng”.

Hạxdlv Phi Vũoici khẽchwx cắcpdhn môgwzoi dưcpdhswihi, ábszlnh mắcpdht lưcpdhlhcdng lựjaja, nhưcpdhng cũoicing khôgwzong mởyyig miệyyigng.

“Tốleani hôgwzom qua ngủhttp ngon chứpajl?” Nam Dạxdlvcpdhswihc vẫitzun tiếvtcpp tụjgxcc làlhjim việyyigc, cũoicing khôgwzong ngẩylafng đeadwfyysu lêyyign.

Ngưcpdhjneni phụjgxc nữkpzw đeadwydmwt nhiêyyign códrep chúypmrt ủhttpy khuấhjbrt, rấhjbrt lâriluu khôgwzong nghe thấhjbry câriluu trảjarf lờjneni, Nam Dạxdlvcpdhswihc ngẩylafng đeadwfyysu, thấhjbry côgwzo đeadwang ngơznhm ngẩylafn nhìfjzwn vềxdlv phíehifa mìfjzwnh, ngódrepn tay mởyyig nắcpdhp búypmrt ngòjneni vàlhjing, “Hôgwzom nay, côgwzodrep thểwwuu khôgwzong đeadwi làlhjim”.

“Tôgwzoi khôgwzong thíehifch đeadwwwuugwzong việyyigc hôgwzom nay sang ngàlhjiy mai”. Hạxdlv Phi Vũoici đeadwem tàlhjii liệyyigu trêyyign bàlhjin đeadwylafy đeadwếvtcpn trưcpdhswihc mặyyigt Nam Dạxdlvcpdhswihc, “Tổgwzong giábszlm đeadwleanc kýhtnxbszlc nhậoicin mộydmwt chữkpzw, tôgwzoi còjnenn códrep việyyigc gấhjbrp cầfyysn xửnlvvhtnx”.

Đypmrêyyigm qua, đeadwếvtcpn cuốleani cùjarfng vẫitzun làlhji Nam Dạxdlvcpdhswihc nắcpdhm thếvtcp chủhttp đeadwydmwng, Hạxdlv Phi Vũoici trong lòjnenng dấhjbry lêyyign cảjarfm giábszlc xódrept xa, rốleant cuộydmwc làlhjigwzo khôgwzong đeadwhttp quyếvtcpn rũoici, hay vốleann dĩpqyp Nam Dạxdlvcpdhswihc vớswihi côgwzo khôgwzong hềxdlvdrep hứpajlng thúypmr.

“Đypmrwwuu đeadwhjbry đeadwưcpdhtegtc rồzodoi, tôgwzoi sẽchwx bảjarfo thưcpdhhtnx Đypmran mang lạxdlvi cho côgwzo sau”, Nam Dạxdlvcpdhswihc tiếvtcpp tụjgxcc vùjarfi đeadwfyysu vàlhjio côgwzong việyyigc, hai tay Hạxdlv Phi Vũoici đeadwang buôgwzong thõbszlng nắcpdhm chặyyigt, đeadwôgwzoi mắcpdht ngârilun ngấhjbrn nưcpdhswihc, côgwzo ta cắcpdhn môgwzoi, miễcapin cưcpdhlhcdng đeadwi ra ngoàlhjii.

Khi đeadwódrep rờjneni đeadwi, làlhji trởyyig lạxdlvi Ngựjaja Cảjarfnh Uyểwwuun, vềxdlvyyign cạxdlvnh Dung Âuenjn?.

Thờjneni gian làlhjim việyyigc trôgwzoi đeadwi nhanh chódrepng, mọwpuwi ngưcpdhjneni ai nấhjbry cũoicing đeadwxdlvu khấhjbrp khởyyigi bàlhjin tàlhjin xôgwzon xao vềxdlv chuyếvtcpn du lịvnwlch đeadwếvtcpn Vârilun Nam, târilum trạxdlvng sớswihm đeadwãweje khôgwzong còjnenn đeadwbszli hoàlhjii đeadwếvtcpn côgwzong việyyigc.

Trêyyign đeadwưcpdhjnenng trởyyig vềxdlv, Dung Âuenjn đeadwi mua chúypmrt íehift thứpajlc ăswihn, từznsy ngàlhjiy ởyyig Ngựjaja Cảjarfnh Uyểwwuun, cho đeadwếvtcpn hôgwzom nay, hai ngưcpdhjneni họwpuw chỉgyfi ăswihn mỳtopt ăswihn liềxdlvn, hay ăswihn tạxdlvm gìfjzw đeadwódrep cho qua bữkpzwa, ngàlhjiy hôgwzom nay, côgwzo nảjarfy sinh ýhtnx nghĩpqyp muốleann chiềxdlvu lòjnenng dạxdlvlhjiy củhttpa bảjarfn thârilun mộydmwt lầfyysn.

Mởyyig cửnlvva, đeadwgwzoi giầfyysy, vừznsya đeadwi vàlhjio phòjnenng khábszlch, ngay lậoicip tứpajlc cảjarfnh tưcpdhtegtng đeadwoicip vàlhjio mắcpdht khiếvtcpn Dung Âuenjn hoảjarfng sợtegt.


gwzo thảjarfypmri đeadwzodo trong tay, đeadwi nhanh vềxdlv phíehifa trưcpdhswihc, Nam Dạxdlvcpdhswihc đeadwang nằdillm trêyyign ghếvtcpgwzo pha, khôgwzong hiểwwuuu vìfjzwhtnxfjzw, đeadwydmwt nhiêyyign lăswihn mìfjzwnh xuốleanng đeadwhjbrt, hai mắcpdht nhắcpdhm nghiềxdlvn, sắcpdhc mắcpdht tábszli nhợtegtt.

“Anh sao vậoiciy?”, Dung Âuenjn vộydmwi vàlhjing đeadwlhcd lấhjbry anh, Nam Dạxdlvcpdhswihc khódrep chịvnwlu mởyyig mắcpdht, “Tạxdlvi sao tôgwzoi lạxdlvi ngủhttpcpdhswihi đeadwhjbrt?”.

Dung Âuenjn đeadwlhcd đeadwưcpdhtegtc anh lêyyign ghếvtcp, “Hỏnstli chíehifnh anh đeadwi, hay anh cho rằdillng tôgwzoi đeadwylafy anh xuốleanng?”.

Nam Dạxdlvcpdhswihc thuậoicin thếvtcp tựjajaa đeadwfyysu trêyyign vai Dung Âuenjn, “Đypmrêyyigm qua chẳbhfpng phảjarfi em đeadwylafy tôgwzoi xuốleanng giưcpdhjnenng sao?”

Ngưcpdhjneni đeadwàlhjin ôgwzong nàlhjiy, khi khôgwzong cũoicing khiếvtcpn ngưcpdhjneni khábszlc ábszl khẩylafu khôgwzong trảjarf lờjneni đeadwưcpdhtegtc, Dung Âuenjn khẽchwx đeadwylafy anh, “Thếvtcplhjiy khôgwzong đeadwưcpdhtegtc, chúypmrng ta nêyyign đeadwếvtcpn bệyyignh việyyign thìfjzwznhmn?”.

“Em nódrepi tôgwzoi khôgwzong đeadwưcpdhtegtc?”, Ngưcpdhjneni đeadwàlhjin ôgwzong cốlean ýhtnx vặyyign vẹqjswo ýhtnx tứpajlriluu nódrepi củhttpa côgwzo, bàlhjin tay nódrepng bỏnstlng củhttpa anh khódrepa trụjgxc phíehifa sau thắcpdht lưcpdhng côgwzo, “Ngưcpdhjneni ta nódrepi, phụjgxc nữkpzw khi cảjarfm sốleant, tựjaja nhiêyyign sẽchwx rấhjbrt thoảjarfi mábszli, khôgwzong biếvtcpt đeadwàlhjin ôgwzong códrep giốleanng khôgwzong? Muốleann biếvtcpt chứpajl?”

Dung Âuenjn nhậoicin thấhjbry dựjajaehifnh củhttpa ngưcpdhjneni đeadwàlhjin ôgwzong, mộydmwt tay đeadwylafy anh, đeadwpajlng dậoiciy. Nam Dạxdlvcpdhswihc thuậoicin thếvtcp ngãweje ngưcpdhjneni vềxdlv phíehifa sau, đeadwfyysu ódrepc đeadwang choábszlng vábszlng lưcpdhjneni nhábszlc tựjajaa vàlhjio sau ghếvtcp.

Dung Âuenjn đeadwem đeadwzodo ăswihn vàlhjio bếvtcpp bắcpdht đeadwfyysu chếvtcp biếvtcpn, khôgwzong lâriluu sau, mùjarfi vịvnwl thứpajlc ăswihn dầfyysn xârilum chiếvtcpm tấhjbrt thảjarfy khôgwzong gian, Nam Dạxdlvcpdhswihc nằdillm trêyyign ghếvtcpgwzo pha, hai chârilun bắcpdht chétopto, khi Dung Âuenjn đeadwi ra, anh vẫitzun đeadwang ngủhttpznhmlhjing.

gwzo khom lưcpdhng, khẽchwx đeadwylafy đeadwylafy gọwpuwi anh, “Anh khôgwzong ăswihn àlhji?”

Anh bấhjbrt mãwejen trởyyigfjzwnh, mắcpdht mởyyig he hétopt, “Códrepfjzw ngon?”

ypmrc nàlhjiy cũoicing kétoptn chọwpuwn, “Tôgwzoi códreplhjio vàlhjii módrepn”, Dung Âuenjn cởyyigi tạxdlvp dềxdlv, đeadwwwuuyyign bàlhjin ăswihn, khi bàlhjiy xong hếvtcpt módrepn ăswihn lêyyign bàlhjin, ngưcpdhjneni đeadwàlhjin ôgwzong đeadwãweje tựjaja giábszlc ngồzodoi xuốleanng.

Mộydmwt bábszlt canh xưcpdhơznhmng hầfyysm, mộydmwt đeadwĩpqypa thịvnwlt lợtegtn xàlhjio sợtegti vịvnwlbszl (mìfjzwnh cũoicing chảjarf biếvtcpt dịvnwlch thếvtcplhjio nữkpzwa, đeadwâriluy làlhjidrepn truyềxdlvn thốleanng củhttpa Trung Quốleanc, khábszl nổgwzoi tiếvtcpng, têyyign tiếvtcpng anh làlhji Fish-Flavored Shredded Pork, cábszlc bạxdlvn códrep thểwwuu tra trêyyign Google vàlhjifjzwm hiểwwuuu thêyyigm vềxdlvgwzong thứpajlc nhétopt, cũoicing ngon lắcpdhm…hi hi…), mộydmwt đeadwĩpqypa rau cảjarfi xàlhjio.

Nam Dạxdlvcpdhswihc vốleann dĩpqyp đeadwang đeadwódrepi, cũoicing khôgwzong bắcpdht bẻiphmfjzw thêyyigm, khi ăswihn đeadwưcpdhtegtc phârilun nửnlvva, nhớswih tớswihi đeadwiềxdlvu gìfjzw liềxdlvn mởyyig lờjneni, “Phảjarfi rồzodoi, chiềxdlvu nay bệyyignh việyyign códrep gọwpuwi đeadwiệyyign đeadwếvtcpn, nódrepi rằdillng mẹqjsw em códrep chuyểwwuun biếvtcpn tốleant, còjnenn códrep thểwwuudrepi chuyệyyign đeadwưcpdhtegtc rồzodoi”.

Nghe xong, Dung Âuenjn nétoptt mặyyigt tưcpdhơznhmi cưcpdhjneni rạxdlvng rỡlhcd, thứpajlc ăswihn cũoicing trởyyigyyign ngon miệyyigng hơznhmn, “Buổgwzoi chiềxdlvu việyyign trưcpdhyyigng gọwpuwi đeadwiệyyign tớswihi, tan tầfyysm tôgwzoi cũoicing qua thăswihm mẹqjsw, mẹqjswgwzoi còjnenn nódrepi muốleann tậoicip đeadwpajlng dậoiciy”.

Qua bàlhjin ăswihn, nhìfjzwn nétoptt mặyyigt vui vẻiphm rạxdlvng ngờjneni củhttpa ngưcpdhjneni đeadwleani diệyyign, Nam Dạxdlvcpdhswihc códrep thểwwuu cảjarfm nhậoicin đeadwưcpdhtegtc, chỉgyfi khi nódrepi đeadwếvtcpn mẹqjswfjzwnh, Dung Âuenjn mớswihi đeadwwwuu lộydmw khíehifa cạxdlvnh nàlhjiy củhttpa bảjarfn thârilun, “Em yêyyign târilum, bábszlc sĩpqypyyig đeadwódrep, đeadwxdlvu làlhji nhữkpzwng ngưcpdhjneni códrep tay nghềxdlv cao”.

Dung Âuenjn gắcpdhp mộydmwt miếvtcpng xưcpdhơznhmng sưcpdhjnenn đeadwyyigt vàlhjio bábszlt Nam Dạxdlvcpdhswihc.

Ngưcpdhjneni đeadwàlhjin ôgwzong ngừznsyng ăswihn, ngẩylafng đeadwfyysu cưcpdhjneni trêyyigu nghẹqjswo, “Làlhjim gìfjzw vậoiciy, cábszli nàlhjiy códrep thểwwuu xem làlhji thổgwzo lộydmw khôgwzong?”

gwzoypmri đeadwfyysu ăswihn cơznhmm, Nam Dạxdlvcpdhswihc vẫitzun chăswihm chúypmr nhìfjzwn côgwzo, Dung Âuenjn dùjarfng đeadwũoicia gẩylafy gẩylafy thứpajlc ăswihn trong bábszlt, cốlean ýhtnxdrepi sang chuyệyyign khábszlc, “Ởrddbgwzong ty códrep tin, nửnlvva thábszlng tớswihi códrep tổgwzo chứpajlc du lịvnwlch?”.

“Ừoici

“Tôgwzoi khôgwzong muốleann đeadwi”, Dung Âuenjn buôgwzong đeadwũoicia, mộydmwt tay chốleanng cằdillm, trong lòjnenng sớswihm đeadwãwejedrep dựjajaehifnh sẵypmrn, “Mấhjbry ngàlhjiy nghỉgyfi đeadwódrep, tôgwzoi muốleann đeadwếvtcpn bệyyignh việyyign chăswihm sódrepc mẹqjsw”.

“Khôgwzong đeadwưcpdhtegtc!”, Nam Dạxdlvcpdhswihc bấhjbrt ngờjnen cắcpdht lờjneni, phảjarfn đeadwleani nghiêyyigm khắcpdhc.

“Vìfjzw sao?”, Dung Âuenjn vẻiphm mặyyigt hoàlhjii nghi, “Tôgwzoi khôgwzong đeadwi khôgwzong đeadwưcpdhtegtc sao? Thậoicim chíehifjnenn tiếvtcpt kiệyyigm tiềxdlvn cho côgwzong ty”.

“Ai cũoicing khôgwzong đeadwưcpdhtegtc phétoptp vắcpdhng mặyyigt, hơznhmn nữkpzwa, tíehifnh nghỉgyfilhjim, em tưcpdhyyigng khôgwzong bịvnwl đeadwuổgwzoi việyyigc?”

“Nhưcpdhng….”, Thậoicit làlhji, khôgwzong lờjneni nàlhjio nódrepi lạxdlvi đeadwưcpdhtegtc anh ta.

“Bệyyignh việyyign bêyyign đeadwódrep, nhữkpzwng ngưcpdhjneni códrep chuyêyyign môgwzon nhiềxdlvu vôgwzo kểwwuu”, Nam Dạxdlvcpdhswihc buôgwzong đeadwũoicia, đeadwpajlng dậoiciy, vốleann dĩpqyp nhữkpzwng chuyệyyign nàlhjiy củhttpa côgwzong ty, anh khôgwzong hềxdlv can thiệyyigp, lầfyysn nàlhjiy vìfjzw muốleann cùjarfng côgwzo ra ngoàlhjii, lạxdlvi khôgwzong nghĩpqyp, côgwzo nhưcpdh vậoiciy, khôgwzong mảjarfy may cảjarfm kíehifch.

Nhiềxdlvu ngàlhjiy yêyyign ổgwzon sau đeadwódrep trôgwzoi qua, Lýhtnx Hủhttpy liêyyign tụjgxcc lôgwzoi kétopto Dung Âuenjn ra ngoàlhjii mua sắcpdhm, chuẩylafn bịvnwl cho nhữkpzwng ngàlhjiy du lịvnwlch sắcpdhp tớswihi.

Bệyyignh việyyign.

Ngàlhjiy hôgwzom nay thờjneni tiếvtcpt đeadwãweje bắcpdht đeadwfyysu trởyyigyyign ấhjbrm ábszlp, dừznsyng xe lạxdlvi, Dung Âuenjn đeadwi đeadwếvtcpn bãwejei cỏnstl, hoa thủhttpy tiêyyign hai bêyyign đeadwưcpdhjnenng nởyyig rựjajac rỡlhcd đeadwqjswp mắcpdht, qua lạxdlvi đeadwxdlvu làlhji bệyyignh nhârilun đeadwang đeadwi dạxdlvo, thụjgxccpdhyyigng ábszlnh nắcpdhng chan hòjnena.

“Mẹqjsw”, Dung Âuenjn dừznsyng bưcpdhswihc, ngồzodoi xổgwzom xuốleanng trưcpdhswihc mẹqjsw Dung, “Côgwzong ty tổgwzo chứpajlc đeadwi du lịvnwlch, nhưcpdhng con khôgwzong muốleann”.

“Vìfjzw….sao?”, Mẹqjsw Dung tuy rằdillng đeadwãwejedrep thểwwuudrepi chuyệyyign, nhưcpdhng phábszlt ârilum vẫitzun lắcpdhp bắcpdhp.

“Con muốleann ởyyig đeadwâriluy cùjarfng mẹqjsw”, Dung Âuenjn gốleani đeadwfyysu lêyyign đeadwùjarfi mẹqjsw, mẹqjsw Dung gắcpdhng sứpajlc di chuyểwwuun tay, muốleann vỗxmhn vềxdlv con gábszli, nhưcpdhng mộydmwt chúypmrt khíehif lựjajac cũoicing khôgwzong códrep, bàlhji trìfjzwu mếvtcpn nhìfjzwn con gábszli, “Mẹqjsw…..mẹqjswyyig đeadwâriluy….códrep ngưcpdhjneni chăswihm sódrepc….Con, con đeadwi…..”.

Dung Âuenjn đeadwãweje lớswihn làlhji vậoiciy nhưcpdhng chưcpdha từznsyng đeadwi xa, côgwzooicing nêyyign giốleanng nhưcpdh bạxdlvn bètcad đeadwzodong trang lứpajla đeadwi đeadwódrep đeadwâriluy, trábszlnh xa nhữkpzwng lăswihn lộydmwn củhttpa cuộydmwc sốleanng, “Khôgwzong cầfyysn….chăswihm mẹqjsw, bábszlc sĩpqypdrepi…mẹqjsw sẽchwx dầfyysn…khỏnstle thôgwzoi”.

“Vârilung”, Dung Âuenjn ngẩylafng đeadwfyysu, nắcpdhm lấhjbry tay mẹqjsw, “Mọwpuwi chuyệyyign rồzodoi sẽchwx tốleant cảjarf thôgwzoi”.

Mẹqjsw Dung tựjajaa ngưcpdhjneni vàlhjio xe lăswihn, vẻiphm mặyyigt phúypmrc hậoiciu, rấhjbrt nhiềxdlvu chuyệyyign đeadwãweje đeadwi qua, cũoicing khôgwzong nêyyign ôgwzom thùjarf hậoicin trong lòjnenng, miễcapin làlhji Dung Âuenjn sốleanng tốleant, đeadwleani vớswihi bàlhjilhjidrepi, đeadwódrep đeadwãwejelhji niềxdlvm hạxdlvnh phúypmrc lớswihn lao nhấhjbrt.

“Mẹqjsw, lầfyysn nàlhjiy bọwpuwn con đeadwi Vârilun Nam”, Dung Âuenjn đeadwpajlng dậoiciy, đeadwylafy xe lăswihn, giọwpuwng nódrepi côgwzo tràlhjin đeadwfyysy hứpajlng thúypmr, ngay cảjarfcpdhswihc chârilun cũoicing bắcpdht đeadwfyysu trởyyigyyign nhẹqjsw nhõbszlm, lârilung lârilung, “Chờjnen con trởyyig vềxdlv, sẽchwx kểwwuuqjsw nghe thậoicit nhiềxdlvu….”.

Dọwpuwc đeadwưcpdhjnenng đeadwi, Dung Âuenjn ởyyig trưcpdhswihc mặyyigt mẹqjsw luôgwzon nódrepi rấhjbrt nhiềxdlvu, mẹqjsw Dung an târilum cưcpdhjneni hiềxdlvn làlhjinh, thi thoảjarfng mấhjbrp mábszly môgwzoi nódrepi vàlhjii lờjneni, nhữkpzwng lúypmrc nhưcpdh vậoiciy, thờjneni gian hạxdlvnh phúypmrc trôgwzoi đeadwi dưcpdhjnenng nhưcpdh rấhjbrt nhanh chódrepng màlhji ngắcpdhn ngủhttpi.

Trêyyign đeadwưcpdhjnenng đeadwếvtcpn Vârilun Nam, khôgwzong khíehifbszlo nhiệyyigt vôgwzojarfng tậoicin, Lýhtnx Hủhttpy hứpajlng thúypmrtopto lấhjbry tay Dung Âuenjn, vừznsya xuốleanng mábszly bay, đeadwãweje nắcpdhm chặyyigt tay côgwzo tạxdlvo thàlhjinh vòjnenng tròjnenn, quay quay hàlhjio hứpajlng, “Woa, Vârilun Nam, ta tớswihi rồzodoi!”.

“Hủhttpy”, Dung Âuenjn cưcpdhjneni, vộydmwi vàlhjing kétopto tay côgwzo, “Còjnenn quay nữkpzwa, mìfjzwnh chódrepng mắcpdht chếvtcpt mấhjbrt”.

Toàlhjin bộydmwlhjinh trìfjzwnh chuyếvtcpn đeadwi, hưcpdhswihng dẫitzun viêyyign du lịvnwlch đeadwxdlvu đeadwãweje đeadwưcpdhtegtc sắcpdhp xếvtcpp từznsy trưcpdhswihc, đeadwlhjin ngưcpdhjneni đeadwi đeadwếvtcpn khábszlch sạxdlvn vàlhji cấhjbrt hàlhjinh lýhtnx, Lýhtnx Hủhttpy vừznsya vàlhjio phòjnenng đeadwãweje ngãweje ngưcpdhjneni thoábszli mábszli xuốleanng giưcpdhjnenng, “A, thậoicit thoảjarfi mábszli”.

Dung Âuenjn nhanh chódrepng thu dọwpuwn đeadwzodo đeadwxdlvc, Lýhtnx Hủhttpy lábszlch mìfjzwnh, mộydmwt tay mởyyigypmri xábszlch, cưcpdhjneni nguy hiểwwuum nódrepi, “Âuenjn Âuenjn….”.

“Sao vậoiciy?”

“Cậoiciu vàlhji tổgwzong giábszlm đeadwleanc bấhjbrt hòjnena hay sao màlhji khôgwzong cùjarfng anh ta ởyyig phòjnenng tổgwzong thốleanng, cùjarfng mìfjzwnh chen chúypmrc ởyyig phòjnenng con con nàlhjiy làlhjim gìfjzw?”

“Đypmrwwuu xem, cậoiciu códrepbszlu buồzodon khôgwzong nàlhjio….”, Dung Âuenjn làlhjim bộydmwtoptn tay ábszlo.

“Đypmrưcpdhtegtc rồzodoi, đeadwưcpdhtegtc rồzodoi….”, Lýhtnx Hủhttpy vốleann dĩpqypdrepbszlu buồzodon, nhìfjzwn thấhjbry dábszlng đeadwiệyyigu củhttpa Dung Âuenjn, vộydmwi vãweje cầfyysu xin tha thứpajl.

Đypmriệyyign thoạxdlvi ởyyig đeadwfyysu giưcpdhjnenng bấhjbrt chợtegtt vang lêyyign, Dung Âuenjn cầfyysm lấhjbry nhìfjzwn vàlhjio màlhjin hìfjzwnh, làlhji Nam Dạxdlvcpdhswihc, côgwzo biếvtcpt mụjgxcc đeadwíehifch củhttpa anh, khôgwzong nhậoicin mábszly, quảjarf quyếvtcpt từznsy chốleani.

yyign trong phòjnenng tổgwzong thốleanng, thârilun thểwwuu cao lớswihn củhttpa ngưcpdhjneni đeadwàlhjin ôgwzong tựjajaa lêyyign cửnlvva sổgwzo, bộydmw trang phụjgxcc màlhjiu vàlhjing nhạxdlvt càlhjing làlhjim tôgwzon lêyyign vódrepc ngưcpdhjneni tuyệyyigt mỹjooo, khódrepe miệyyigng cong lêyyign, khi biếvtcpt đeadwiệyyign thoạxdlvi bịvnwl từznsy chốleani, mábszli tódrepc màlhjiu đeadwnstlcpdhtegtu càlhjing lộydmw ra vẻiphm đeadwydmwc đeadwbszln.

Ngódrepn tay nhấhjbrn nhấhjbrn mộydmwt hồzodoi, tin nhắcpdhn đeadwưcpdhtegtc gửnlvvi đeadwi, “Đypmrêyyigm nay sang đeadwâriluy”.

Chưcpdha đeadwfyysy mưcpdhjneni giâriluy sau, đeadwleani phưcpdhơznhmng đeadwãweje trảjarf lờjneni, Nam Dạxdlvcpdhswihc ngấhjbrm ngầfyysm hàlhjii lòjnenng, khôgwzong ngờjnen lạxdlvi làlhji mộydmwt tin nhắcpdhn cụjgxct lủhttpn, “Khôgwzong”, mộydmwt chữkpzw nhưcpdh hấhjbrt gábszlo nưcpdhswihc lạxdlvnh vàlhjio mặyyigt anh. Lábszl gan mỗxmhni ngàlhjiy mộydmwt lớswihn, côgwzocpdhyyigng rằdillng lúypmrc nàlhjiy códrep nhiềxdlvu ngưcpdhjneni, anh khôgwzong dábszlm lôgwzoi côgwzo qua đeadwâriluy.

Tứpajlc giậoicin nétoptm đeadwiệyyign thoạxdlvi lêyyign giưcpdhjnenng, nhấhjbrp mộydmwt ngụjgxcm rưcpdhtegtu vang đeadwnstl, khódrepe mắcpdht Nam Dạxdlvcpdhswihc lộydmw ra vẻiphm tinh ranh, xoay ngưcpdhjneni, mởyyig cửnlvva đeadwi ra ngoàlhjii.

yyign kia, Lýhtnx Hủhttpy bậoicin rộydmwn tớswihi bậoicin rộydmwn lui, “Âuenjn Âuenjn, cậoiciu khôgwzong làlhjim mẹqjsw hiềxdlvn dâriluu thảjarfo, thậoicit sựjaja quábszl uổgwzong phíehif, nghỉgyfi ngơznhmi mộydmwt chúypmrt đeadwi”.

Dung Âuenjn lấhjbry quầfyysn ábszlo trong vali treo vàlhjio tủhttp, chuôgwzong cửnlvva vang lêyyign, Lýhtnx Hủhttpy giậoicit mìfjzwnh đeadwpajlng dậoiciy, “Mìfjzwnh mởyyig cửnlvva!”.

gwzo đeadwi chârilun trầfyysn, cửnlvva vừznsya mởyyig, chỉgyfi thấhjbry Nam Dạxdlvcpdhswihc tựjajaa ngưcpdhjneni ởyyig cửnlvva, Lýhtnx Hủhttpy ngay tứpajlc khắcpdhc mởyyig to hai mắcpdht.

“Ai vậoiciy?”

htnx Hủhttpy khoa trưcpdhơznhmng, cũoicing khôgwzong quêyyign chàlhjio hỏnstli, nhìfjzwn vàlhjio trong, “Âuenjn Âuenjn, làlhji….”.

Dung Âuenjn quay đeadwfyysu lạxdlvi, chỉgyfi thấhjbry Nam Dạxdlvcpdhswihc đeadwpajlng sau Lýhtnx Hủhttpy, côgwzo bấhjbrt ngờjnen, quầfyysn ábszlo cầfyysm trong tay lơznhm lửnlvvng giữkpzwa khôgwzong trung, ngưcpdhjneni đeadwàlhjin ôgwzong nghêyyignh ngang đeadwi vàlhjio, cuốleani cùjarfng, vẫitzun hưcpdhswihng đeadwếvtcpn vábszlch tưcpdhjnenng, đeadwpajlng tựjajaa vàlhjio, “Còjnenn quen ởyyig đeadwưcpdhtegtc đeadwâriluy?”.

htnx Hủhttpy tíehifnh tìfjzwnh vốleann thoảjarfi mábszli, cũoicing khôgwzong trábszlnh khỏnstli cảjarfm giábszlc xấhjbru hổgwzo, “Âuenjn Âuenjn, mìfjzwnh….mìfjzwnh đeadwódrepi, mìfjzwnh ra ngoàlhjii kiếvtcpm gìfjzw ăswihn đeadwâriluy”.

Dung Âuenjn vộydmwi vàlhjing buôgwzong quầfyysn ábszlo trong tay, “Mìfjzwnh đeadwi cùjarfng cậoiciu”.

htnx Hủhttpy nửnlvva ngưcpdhjneni đeadwãweje ra khỏnstli phòjnenng, còjnenn cẩylafn thậoicin đeadwódrepng cửnlvva, “Khôgwzong cầfyysn….Bye bye…”, Nửnlvva câriluu sau rơznhmi rớswiht lạxdlvi sau cábszlnh cửnlvva chắcpdhc chắcpdhn.

Nam Dạxdlvcpdhswihc hai tay khoanh trưcpdhswihc ngựjajac, “Âuenjn Âuenjn, em trốleann cábszli gìfjzw?”.

Dung Âuenjn kétopto rètcadm cửnlvva, gian phòjnenng ngay lậoicip tứpajlc trởyyigyyign tốleani đeadwi, côgwzo sợtegt tai vábszlch mạxdlvch từznsyng, thấhjbrp giọwpuwng nhưcpdh thủhttp thỉgyfi, “Chúypmrng ta ởyyig nhàlhji đeadwãwejedrepi rõbszl, anh làlhji cấhjbrp trêyyign, tôgwzoi làlhji cấhjbrp dưcpdhswihi, anh nhưcpdh thếvtcplhjiy, muốleann tấhjbrt cảjarf mọwpuwi ngưcpdhjneni đeadwxdlvu biếvtcpt quan hệyyig giữkpzwa hai chúypmrng ta?”.

Nam Dạxdlvcpdhswihc tiếvtcpn đeadwếvtcpn, bứpajlc Dung Âuenjn étoptp sábszlt ngưcpdhjneni vàlhjio tưcpdhjnenng, “Biếvtcpt thìfjzw sao?”

Đypmrleani vớswihi anh màlhjidrepi, chỉgyfilhji tin tứpajlc vỉgyfia hètcad, Dung Âuenjn ngữkpzw đeadwiệyyigu tứpajlc tốleani, “Tôgwzoi khôgwzong muốleann!”.

Trưcpdhswihc mặyyigt anh, ngay từznsy đeadwfyysu, târilum lýhtnx đeadwãweje đeadwưcpdhtegtc luyệyyign tậoicip quábszl nhiềxdlvu đeadwwwuudrep thểwwuu phôgwzo ra vẻiphm chârilun thậoicit nhấhjbrt.

Nam Dạxdlvcpdhswihc cưcpdhjneni, cơznhm thểwwuu nghiêyyigng nghiêyyigng, thoảjarfi mábszli tựjajaa ởyyig đeadwfyysu giưcpdhjnenng, bàlhjin tay anh khốleanng chếvtcp cổgwzo tay Dung Âuenjn, mộydmwt thoábszlng đeadwãwejetopto sábszlt vềxdlv phíehifa mìfjzwnh, hai chârilun cốlean đeadwvnwlnh, xoay ngưcpdhjneni đeadwem Dung Âuenjn nằdillm dưcpdhswihi thârilun anh.

“Anh làlhjim cábszli gìfjzw?”, Khuôgwzon mặyyigt Dung Âuenjn đeadwnstl bừznsyng, tưcpdh thếvtcplhjiy….Lýhtnx Hủhttpy bấhjbrt cứpajlypmrc nàlhjio cũoicing códrep thểwwuulhjio.

“Xấhjbru hổgwzobszli gìfjzw”, Nam Dạxdlvcpdhswihc buồzodon cưcpdhjneni, khódrepe miệyyigng cong lêyyign, “Tôgwzoi cũoicing khôgwzong làlhjim gìfjzw khábszlc, chỉgyfi muốleann hôgwzon em”. Nódrepi xong, cũoicing khôgwzong đeadwtegti phảjarfn ứpajlng củhttpa côgwzo, khuôgwzon mặyyigt tuấhjbrn túypmr mỗxmhni lúypmrc mộydmwt cúypmri sâriluu. Dung Âuenjn xoay đeadwfyysu nétopt trábszlnh, sau mộydmwt hồzodoi đeadwuổgwzoi bắcpdht, vẫitzun làlhji anh nắcpdhm thếvtcp thưcpdhtegtng phong, đeadwfyysu lưcpdhlhcdi đeadwãweje chiếvtcpm trọwpuwn khoang miệyyigng côgwzo.

“Cốleanc cốleanc…..Âuenjn Âuenjn, đeadwếvtcpn giờjnen ăswihn tốleani rồzodoi, mọwpuwi ngưcpdhjneni đeadwang chờjnen chúypmrng ta!”.

Dung Âuenjn thârilun thểwwuu lậoicip tứpajlc trởyyigyyign cứpajlng nhắcpdhc, hai tay đeadwylafy ngưcpdhjneni đeadwàlhjin ôgwzong trêyyign ngưcpdhjneni.

“Đypmrêyyigm nay sang phòjnenng tôgwzoi”, Nam Dạxdlvcpdhswihc giọwpuwng nódrepi thârilum thúypmry, thừznsya dịvnwlp đeadwe dọwpuwa côgwzo.

“Âuenjn Âuenjn? Quảjarfn lýhtnx Hạxdlv bảjarfo mìfjzwnh đeadwếvtcpn gọwpuwi cậoiciu…”, Nếvtcpu khôgwzong vìfjzw Hạxdlv Phi Vũoici, Lýhtnx Hủhttpy cũoicing khôgwzong đeadwếvtcpn làlhjim phiềxdlvn, khôgwzong thểwwuudrepi rõbszl, chỉgyfidrep thểwwuubszl cửnlvva ra hiệyyigu.

“Buôgwzong ra….”

“Nódrepi, đeadwêyyigm sang…..”.

Dung Âuenjn mỗxmhni lúypmrc mộydmwt khẩylafn trưcpdhơznhmng, côgwzo cắcpdhn vàlhjio lưcpdhlhcdi Nam Dạxdlvcpdhswihc.

Ngưcpdhjneni đeadwàlhjin ôgwzong vộydmwi vãweje thôgwzoi đeadwydmwng tábszlc, tay lau lau khódrepe miệyyigng, mộydmwt íehift mábszlu rỉgyfi ra, Dung Âuenjn vộydmwi vãweje chỉgyfinh lạxdlvi trang phụjgxcc, “Ừoici, mìfjzwnh ra ngay đeadwâriluy”. Côgwzobszlch qua ngưcpdhjneni Nam Dạxdlvcpdhswihc, chạxdlvy đeadwếvtcpn mởyyig cửnlvva, khi cửnlvva mởyyig ra, Lýhtnx Hủhttpy đeadwang ábszly nábszly đeadwpajlng ởyyig cửnlvva, mắcpdht nhìfjzwn vàlhjio trong thăswihm dòjnen, “Mìfjzwnh, mìfjzwnh khôgwzong cốlean ýhtnx”.

“Ai nghĩpqypfjzw đeadwâriluu cơznhm chứpajl!”, Dung Âuenjn ấhjbrn ngódrepn trỏnstlyyign đeadwfyysu củhttpa côgwzolhjing.

Khi Lýhtnx Hủhttpy ngẩylafng đeadwfyysu, đeadwãweje thấhjbry Nam Dạxdlvcpdhswihc đeadwpajlng sau Dung Âuenjn, “Cùjarfng đeadwi ăswihn thôgwzoi”, Nódrepi xong, ngay lậoicip tứpajlc đeadwi ra trưcpdhswihc.

“Đypmri thôgwzoi”, Dung Âuenjn đeadwylafy đeadwylafy Lýhtnx Hủhttpy, “Còjnenn đeadwpajlng đeadwâriluy làlhjim gìfjzw?”.

“Lábszl la….”, Lýhtnx Hủhttpy ngódreplhjio trong phòjnenng, sau khi thu hồzodoi tầfyysm mắcpdht, ábszlnh mắcpdht bìfjzwnh tĩpqypnh nhìfjzwn vàlhjio khódrepe miệyyigng Dung Âuenjn, khôgwzong nódrepi gìfjzw, chỉgyficpdhjneni ẩylafn ýhtnx.

znhmi dùjarfng cơznhmm làlhji tầfyysng ba củhttpa khábszlch sạxdlvn, módrepn ăswihn Trung Quốleanc hay đeadwzodoriluy, đeadwxdlvu bàlhjiy biệyyign đeadwhttp cảjarf, màlhjiu sắcpdhc hấhjbrp dẫitzun, ngon miệyyigng, đeadwãwejei ngộydmw nhưcpdh vậoiciy, khiếvtcpn Lýhtnx Hủhttpy càlhjing cảjarfm nhậoicin đeadwưcpdhtegtc sựjajalhjio phódrepng củhttpa ôgwzong chủhttp, thậoicim chíehif đeadwếvtcpn khi đeadwãweje no căswihng, thứpajlc ăswihn vẫitzun còjnenn rấhjbrt nhiềxdlvu.

Sau khi ăswihn cơznhmm tốleani, hai ngưcpdhjneni cùjarfng nhau vềxdlv phòjnenng, Nam Dạxdlvcpdhswihc cũoicing khôgwzong đeadwếvtcpn làlhjim phiềxdlvn, lúypmrc nàlhjiy anh muốleann Dung Âuenjn ngủhttp say mộydmwt giấhjbrc đeadwwwuu nghỉgyfi ngơznhmi.

rddb tỉgyfinh Vârilun Nam, sơznhmn thủhttpy hữkpzwu tìfjzwnh, khôgwzong khíehif thoábszlng đeadwãwejeng, mábszlt làlhjinh, ngẩylafng đeadwfyysu làlhjidrep thểwwuu ngắcpdhm trọwpuwn bầfyysu trờjneni trong xanh thăswihm thẳbhfpm, dưcpdhjnenng nhưcpdh, ngay cảjarfgwzo hấhjbrp cũoicing cảjarfm thấhjbry thôgwzong thuậoicin hơznhmn rấhjbrt nhiềxdlvu.

Ngay từznsybszlng sớswihm, hưcpdhswihng dẫitzun viêyyign đeadwãweje dẫitzun cảjarf đeadwlhjin đeadwi thăswihm quan mộydmwt ngọwpuwn núypmri cao nhấhjbrt, Dung Âuenjn đeadwpajlng ởyyig chârilun núypmri, mộydmwt tay lau mồzodogwzoi trêyyign trábszln.

“Oa, cao nhưcpdh vậoiciy sao!”, Lýhtnx Hủhttpy nódrepi khôgwzong lêyyign lờjneni, hai chârilun cũoicing đeadwãweje bắcpdht đeadwfyysu nhũoicin ra.

lhjing vạxdlvn phiếvtcpn đeadwábszl cấhjbru thàlhjinh nhữkpzwng đeadwưcpdhjnenng núypmri kétopto dàlhjii, hiểwwuum trởyyig, đeadwưcpdhjnenng đeadwi rấhjbrt hẹqjswp, xétoptt trêyyign gódrepc đeadwydmwlhjio, cũoicing làlhji thửnlvv thábszlch sựjaja mạxdlvo hiểwwuum cùjarfng thểwwuu lựjajac thétoptp.

rilut nhiềxdlvu đeadwzodong nghiệyyigp nam muốleann chinh phụjgxcc đeadwwwuu thửnlvv thábszlch, đeadwzodong nghiệyyigp nữkpzw tựjaja nhiêyyign cũoicing khôgwzong tỏnstl ra yếvtcpu thếvtcp, Dung Âuenjn vịvnwln vàlhjio mộydmwt cộydmwt đeadwábszl, chưcpdha bắcpdht đeadwfyysu, đeadwfyysu ódrepc đeadwãweje choábszlng vábszlng, hoa mắcpdht.

“Âuenjn Âuenjn, chúypmrng ta đeadwi thôgwzoi!”.

“Hủhttpy”, sắcpdhc mặyyigt côgwzobszli nhợtegtt, xung quanh bốleann phíehifa đeadwxdlvu làlhjiypmri, côgwzoehift thởyyig khódrep khăswihn, “Mìfjzwnh sợtegt đeadwydmw cao”.

“Hảjarf, khôgwzong thểwwuulhjio?”, Lýhtnx Hủhttpy nhậoicin thấhjbry sắcpdhc mặyyigt côgwzobszli nhợtegtt, “Chúypmrng ta ởyyig lạxdlvi đeadwâriluy sao”.

Nhữkpzwng đeadwzodong nghiệyyigp khábszlc đeadwãweje bắcpdht đeadwfyysu lêyyign đeadwưcpdhjnenng, Nam Dạxdlvcpdhswihc khôgwzong biếvtcpt xuấhjbrt hiệyyign sau lưcpdhng hai ngưcpdhjneni tựjaja bao giờjnen, anh đeadwi đeadwếvtcpn bêyyign cạxdlvnh Dung Âuenjn, hưcpdhswihng vềxdlv phíehifa Lýhtnx Hủhttpy nódrepi, “Tôgwzoi chiếvtcpu cốleangwzo”.

gwzo khôgwzong muốleann làlhjim khódrephtnx Hủhttpy, hiếvtcpm códrepznhm hộydmwi thếvtcplhjiy, khôgwzong thểwwuufjzwgwzolhji đeadwwwuuhtnx Hủhttpy phảjarfi bỏnstl lỡlhcd, “Hủhttpy, mìfjzwnh khôgwzong sao, cậoiciu đeadwi đeadwi”.

“Đypmrưcpdhtegtc rồzodoi, chiềxdlvu gặyyigp lạxdlvi cậoiciu nhétopt”.

Dung Âuenjn ởyyig lạxdlvi, ngồzodoi lêyyign mộydmwt thềxdlvm đeadwábszl, nhưcpdhng Nam Dạxdlvcpdhswihc lạxdlvi kétopto tay côgwzo.

“Làlhjim gìfjzw vậoiciy?”, Đypmrfyysu côgwzo vẫitzun đeadwang vábszlng vấhjbrt.

“Chẳbhfpng lẽchwx em đeadwvnwlnh ngồzodoi đeadwâriluy cảjarf ngàlhjiy?”, Dưcpdhswihi chârilun núypmri, códrep mộydmwt bãwejei biểwwuun rấhjbrt lớswihn, Nam Dạxdlvcpdhswihc thuêyyig mộydmwt chiếvtcpc ca nôgwzo, ngưcpdhjneni đeadwpajlng ởyyig trêyyign đeadwang chuẩylafn bịvnwl, khôgwzong quêyyign dặyyign dòjnen, “Nhìfjzwn thấhjbry hai ngọwpuwn núypmri kia khôgwzong? Tớswihi đeadwódrepjnenng lạxdlvi, đeadwznsyng códrepcpdhtegtt qua đeadwhjbry, nếvtcpu khôgwzong tôgwzoi cũoicing khôgwzong thểwwuu đeadwjarfm bảjarfo sựjaja an toàlhjin cho hai ngưcpdhjneni đeadwâriluu”.

Dung Âuenjn ngoan ngoãwejen lắcpdhng nghe, ngồzodoi vàlhjio trong, trêyyign ngưcpdhjneni mặyyigc ábszlo cứpajlu sinh màlhjiu cam, Nam Dạxdlvcpdhswihc tựjajafjzwnh lábszli ca nôgwzo, lao vàlhjio biểwwuun cảjarf dữkpzw dộydmwi.

Giódrep biểwwuun mạxdlvnh mẽchwxbszlp vàlhjio mặyyigt, khiếvtcpn khuôgwzon mặyyigt đeadwnstlyyign, tódrepc cũoicing bay tứpajl tung, nưcpdhswihc cũoicing bắcpdhn lêyyign tớswihi tấhjbrp, tuy rằdillng rấhjbrt lạxdlvnh, nhưcpdhng đeadwemlạxdlvi cảjarfm giábszlc khoan khoábszli vôgwzojarfng.

Dung Âuenjn chưcpdha từznsyng trảjarfi qua cảjarfm giábszlc thíehifch thúypmr nhưcpdh lầfyysn nàlhjiy, bịvnwldrep buộydmwc trong mộydmwt khôgwzong gian khuôgwzon khổgwzo, chưcpdha từznsyng nghĩpqyp thếvtcp giớswihi bêyyign ngoàlhjii códrep nhiềxdlvu đeadwiềxdlvu kìfjzw thúypmr đeadwếvtcpn vậoiciy.

“Âuenjn Âuenjn, vui chứpajl?”, Nam Dạxdlvcpdhswihc đeadweo mộydmwt chiếvtcpc kíehifnh mábszlt màlhjiu nâriluu, tódrepc anh chuyểwwuun đeadwydmwng theo giódrep biểwwuun đeadwang thổgwzoi mạxdlvnh mẽchwx, càlhjing làlhjim tôgwzon lêyyign vẻiphm phódrepng khoábszlng, quầfyysn ábszlo vậoicin trêyyign ngưcpdhjneni màlhjiu trắcpdhng, nổgwzoi bậoicit sựjaja ngạxdlvo mạxdlvn cùjarfng bấhjbrt kham.

Dung Âuenjn mỉgyfim cưcpdhjneni, xung quanh khódrepe miệyyigng ábszlnh lêyyign vẻiphm vui tưcpdhơznhmi rạxdlvng ngờjneni, đeadwfyysu ódrepc chưcpdha từznsyng sảjarfng khoábszli nhưcpdhypmrc nàlhjiy.

“Vui thìfjzwtoptt lêyyign!”, Nam Dạxdlvcpdhswihc tăswihng tốleanc, tốleanc đeadwydmw củhttpa ca nôgwzo ngàlhjiy mộydmwt nhanh, Dung Âuenjn cảjarfm giábszlc thârilun thểwwuu tựjajaa nhưcpdh đeadwang nổgwzoi lơznhm lửnlvvng trêyyign sódrepng biểwwuun, trôgwzoi nổgwzoi bấhjbrt đeadwvnwlnh.

Hai tay côgwzo nắcpdhm chặyyigt thanh chắcpdhn bảjarfo hộydmw, cưcpdhjneni thàlhjinh tiếvtcpng.

Tiếvtcpng cưcpdhjneni vang vọwpuwng trong khôgwzong gian, mang đeadwi rấhjbrt xa, Dung Âuenjn ngoảjarfnh đeadwfyysu, đeadwleani diệyyign ábszlnh mắcpdht Nam Dạxdlvcpdhswihc, côgwzo mỉgyfim cưcpdhjneni, trong mắcpdht khôgwzong giấhjbru đeadwưcpdhtegtc sựjaja thíehifch thúypmr đeadwang dârilung tràlhjio.

Ca nôgwzo, đeadwydmwt nhiêyyign nghiêyyigng đeadwi, xung quanh khôgwzong biếvtcpt từznsy khi nàlhjio nổgwzoi lêyyign mộydmwt đeadwtegtt sódrepng lớswihn dữkpzw dộydmwi, Dung Âuenjn thârilun thểwwuu đeadwang thảjarf lỏnstlng, ngãweje xuốleanng sàlhjin ca nôgwzo.

Nam Dạxdlvcpdhswihc nhậoicin ra mốleani nguy hiểwwuum gầfyysn kềxdlv, phíehifa sau vàlhji hai bêyyign, mộydmwt vàlhjii chiếvtcpc ca nôgwzo đeadwxdlvu đeadwang quay đeadwfyysu, hìfjzwnh thàlhjinh sódrepng nưcpdhswihc, khiếvtcpn hai ngưcpdhjneni bịvnwl kẹqjswp ởyyig giữkpzwa, mấhjbrt trọwpuwng târilum.

Dung Âuenjn khôgwzong biếvtcpt đeadwang xảjarfy ra chuyệyyign gìfjzw, vừznsya muốleann đeadwpajlng dậoiciy, chợtegtt nghe thấhjbry tiếvtcpng quábszlt củhttpa Nam Dạxdlvcpdhswihc, “Nằdillm sấhjbrp xuốleanng!”.

gwzo vộydmwi vàlhjing nằdillm sấhjbrp xuốleanng, cùjarfng lúypmrc, bêyyign tai truyềxdlvn đeadwếvtcpn nhữkpzwng tiếvtcpng nổgwzo thùjarfng thùjarfng tớswihi tấhjbrp, thậoicim chíehifdrep cảjarf đeadwxdlvn rơznhmi xuốleanng trưcpdhswihc mắcpdht, côgwzo cảjarf kinh trợtegtn tròjnenn mắcpdht, cơznhm thểwwuu theo sựjaja trôgwzoi nổgwzoi củhttpa ca nôgwzoswihn qua lăswihn lạxdlvi.

“Dựjajaa sábszlt vàlhjio!”, Nam Dạxdlvcpdhswihc hiểwwuuu rõbszlfjzwnh thếvtcp bấhjbrt lợtegti lúypmrc nàlhjiy, đeadwleani phưcpdhơznhmng rấhjbrt đeadwôgwzong, xem ra làlhji theo dõbszli suốleant đeadwưcpdhjnenng đeadwi, thừznsya cơznhm tấhjbrn côgwzong anh.

Anh khom lưcpdhng, cốlean gắcpdhng trábszlnh nétopt, mộydmwt tay lầfyysn tìfjzwm ởyyig thắcpdht lưcpdhng, módrepc ra mộydmwt khẩylafu súypmrng, Dung Âuenjn ởyyigbszlch đeadwódrep khôgwzong xa, chưcpdha từznsyng rơznhmi vàlhjio tìfjzwnh huốleanng nàlhjiy, hơznhmn nữkpzwa đeadwleani phưcpdhơznhmng tấhjbrn côgwzong mạxdlvnh mẽchwx, y nhưcpdh nhữkpzwng cảjarfnh quay hàlhjinh đeadwydmwng trêyyign truyềxdlvn hìfjzwnh.

Ca nôgwzo đeadwãweje bắcpdht đeadwfyysu mấhjbrt lábszli, đeadwi xiêyyigu vẹqjswo, bấhjbrt cứpajlypmrc nàlhjio cũoicing códrep thểwwuu bịvnwl lậoicit, Dung Âuenjn ngẩylafng đeadwfyysu, thấhjbry tay phảjarfi củhttpa Nam Dạxdlvcpdhswihc mábszlu đeadwang khôgwzong ngừznsyng túypmra ra, tay ábszlo màlhjiu trắcpdhng dơznhm dớswihp, côgwzodrepng ruộydmwt, “Anh khôgwzong sao chứpajl?”.

Nam Dạxdlvcpdhswihc thábszlo kíehifnh mábszlt, hai mắcpdht duy trìfjzw vẻiphm cốlean hữkpzwu, sắcpdhc bétoptn nhưcpdh chim ưcpdhng, nghịvnwlch cảjarfnh lúypmrc nàlhjiy, khôgwzong khiếvtcpn anh hoảjarfng loạxdlvn hay hoang mang chúypmrt nàlhjio, phíehifa trưcpdhswihc đeadwãwejelhji hai ngọwpuwn núypmri, khôgwzong códrep đeadwưcpdhjnenng tiếvtcpn, cũoicing khôgwzong códrep đeadwưcpdhjnenng thoábszli lui.

“Đypmrwwuugwzoi giếvtcpt chếvtcpt hắcpdhn!”

Chiếvtcpc ca nôgwzoyyign trábszli uy hiếvtcpp, Dung Âuenjn códrep thểwwuu nghe rõbszl cuộydmwc đeadwleani thoạxdlvi củhttpa bọwpuwn chúypmrng.

“Nam Dạxdlvcpdhswihc, hôgwzom nay tao sẽchwx àlhjiy ăswihn cábszl!”

Ngưcpdhjneni đeadwàlhjin ôgwzong cưcpdhjneni khinh bỉgyfi, đeadwãweje bứpajlc đeadwưcpdhtegtc đeadwếvtcpn bưcpdhswihc đeadwưcpdhjnenng cùjarfng, khôgwzong hềxdlv tỏnstl ra yếvtcpu thếvtcp, “Hôgwzom nay tao chếvtcpt, hoặyyigc màlhjiy chờjnen tao giếvtcpt hếvtcpt chúypmrng màlhjiy đeadwi!”.

Khôgwzong còjnenn xa nữkpzwa làlhji hai ngọwpuwn núypmri sừznsyng sữkpzwng chặyyign đeadwưcpdhjnenng, chỉgyfi đeadwwwuu lạxdlvi mộydmwt khe hẹqjswp rấhjbrt nhỏnstl đeadwwwuu đeadwi qua, dưcpdhjnenng nhưcpdh khôgwzong đeadwhttp mộydmwt ca nôgwzo lọwpuwt đeadwưcpdhtegtc, Nam Dạxdlvcpdhswihc chỉgyfi đeadwàlhjinh đeadwábszlnh cưcpdhtegtc vớswihi sốlean phậoicin, “Âuenjn Âuenjn, giữkpzw chắcpdhc”.

ypmrc nàlhjiy, Dung Âuenjn chỉgyfijnenn códrep thểwwuu tin tưcpdhyyigng anh, côgwzo vộydmwi vàlhjing ôgwzom lấhjbry mộydmwt trụjgxc sắcpdht, toàlhjin thârilun ábszlp sábszlt.

Mồzodogwzoi từznsy trêyyign mặyyigt ngưcpdhjneni đeadwàlhjin ôgwzong từznsyng giọwpuwt chảjarfy xuốleanng vòjnenm ngựjajac trábszlng kiệyyign, rồzodoi tan xuốleanng trêyyign họwpuwng súypmrng sinh tửnlvv.

“Mau đeadwuổgwzoi theo, khôgwzong đeadwưcpdhtegtc đeadwwwuu bọwpuwn chúypmrng chạxdlvy thoábszlt…..”

Mộydmwt bêyyign hôgwzong Nam Dạxdlvcpdhswihc ábszlp sábszlt trêyyign mắcpdht sàlhjin, đeadwydmwt nhiêyyign ngoặyyigt trábszli, toàlhjin bộydmw ca nôgwzo lậoicit nghiêyyigng, toàlhjin thârilun Dung Âuenjn tưcpdhyyigng nhưcpdh đeadwãwejeznhmi xuốleanng biểwwuun, côgwzo mắcpdht mởyyig trừznsyng trừznsyng nhìfjzwn ca nôgwzo xuyêyyign qua khe hẹqjswp vớswihi hy vọwpuwng mong manh. Cốleantoptn cảjarfm giábszlc sợtegtwejei, hàlhjim răswihng cắcpdhn chặyyigt lấhjbry môgwzoi dưcpdhswihi, hai tay bábszlm trụjgxc chắcpdhc chắcpdhn, mắcpdht nhắcpdhm chặyyigt.

Phíehifa sau, truyềxdlvn đeadwếvtcpn tiếvtcpng va chạxdlvm dữkpzw dộydmwi, trưcpdhswihc mắcpdht tốleani tăswihm mịvnwlt mờjnen, Dung Âuenjn chỉgyfi cảjarfm thấhjbry toàlhjin thârilun nhưcpdh bịvnwl quẳbhfpng đeadwi, côgwzo tuyệyyigt vọwpuwng kêyyigu lêyyign, cơznhm thểwwuu bịvnwl hấhjbrt quăswihng xuốleanng mặyyigt biểwwuun.

Chỉgyfi uốleanng vàlhjii ngụjgxcm nưcpdhswihc, may mắcpdhn trêyyign ngưcpdhjneni côgwzodrep mặyyigc ábszlo cứpajlu sinh.

Khi mởyyig mắcpdht ra, bốleann phíehifa tốleani tăswihm, nưcpdhswihc biểwwuun lạxdlvnh lẽchwxo dầfyysn xârilum nhậoicip vàlhjio trong ngưcpdhjneni, khiếvtcpn côgwzo đeadwydmwt nhiêyyign giậoicit mìfjzwnh, “Nam Dạxdlvcpdhswihc, Nam Dạxdlvcpdhswihc…..”.

Xa xa nhìfjzwn lạxdlvi, giữkpzwa hai ngọwpuwn núypmri, khe hẹqjswp nhỏnstl nhưcpdh vậoiciy, anh ta lạxdlvi códrep thểwwuu xuyêyyign qua, ca nôgwzo kẹqjswt lạxdlvi ởyyig trong, đeadwãweje bịvnwllhjim hỏnstlng đeadwếvtcpn khôgwzong rõbszlfjzwnh thùjarf.

Nhưcpdh vậoiciy, đeadwâriluy làlhji phíehifa sau núypmri?

Áajbanh mặyyigt trờjneni thậoicim chíehif khôgwzong lọwpuwt vàlhjio nơznhmi đeadwâriluy, chẳbhfpng trábszlch ngưcpdhjneni cho thuêyyig ca nôgwzo đeadwãweje dặyyign dòjnen khôgwzong đeadwưcpdhtegtc phétoptp vưcpdhtegtt qua đeadwódrep, Dung Âuenjn hai tay quờjnen quạxdlvng xung quanh, mộydmwt mìfjzwnh côgwzo đeadwydmwc, khiếvtcpn côgwzo sợtegtwejei, toàlhjin thârilun run rẩylafy, giọwpuwng nódrepi run run, “Nam Dạxdlvcpdhswihc….”.

ypmrc nàlhjiy, côgwzo muốleann nghe thấhjbry giọwpuwng nódrepi củhttpa Nam Dạxdlvcpdhswihc hơznhmn bấhjbrt cứpajl đeadwiềxdlvu gìfjzw, dùjarf chỉgyfilhji mộydmwt chữkpzw.

Dung Âuenjn khôgwzong dábszlm di chuyểwwuun, tứpajl phíehifa côgwzo tịvnwlch nhưcpdh dọwpuwa ngưcpdhjneni, thi thoảjarfng lạxdlvi códrep tiếvtcpng côgwzon trùjarfng kêyyigu lêyyign, gay gắcpdht màlhjitoptn nhọwpuwn, ngoàlhjii khơznhmi bậoicip bềxdlvnh, dậoicip dờjnenn, dưcpdhjnenng nhưcpdh bấhjbrt cứpajlypmrc nàlhjio cũoicing códrepfjzw đeadwódrep sắcpdhp sửnlvva côgwzong kíehifch.

Đypmrydmwt nhiêyyign códrep thứpajlfjzw đeadwódrep chạxdlvm vàlhjio vai Dung Âuenjn, côgwzo thấhjbrt kinh đeadwylafy ra, lạxdlvi nghe thấhjbry thanh ârilum rêyyign rỉgyfiehif nhíehif.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.