Ám Dục

Chương 52 : Phẫn nộ

    trước sau   
fhjwsvgeng, nhưclfgcbklng lạqhfji lựlslna chọiubvn cho côhqlk, nhưclfgng quyềiehon lựlslna chọiubvn, chưclfga bao giờcbkl nằhtgdm trong tay côhqlk.

———

Chấsvget lỏcaqxng lạqhfjnh ngắeypet trúvhswt xuốcfjkng, cảpnuhm giápgglc lạqhfjnh lẽiubvo bao trùcbklm, thẩrgjjm thấsvgeu đveuwếrsqun tậclfgn xưclfgơbmfhng tủnhbiy.

likf ngưclfgcbkli ngoảpnuhnh mặrrcit làsvgem ngơbmfh, cólikf ngưclfgcbkli lạqhfji tiếrsqup tụerhlc giỡnlrsn cợzwlpt, nhưclfgng Dung Ârslrn chỉrgjj cảpnuhm thấsvgey trốcfjkng rỗfjving, trốcfjkng rỗfjving thậclfgt tâzwicm, thậclfgm chísqbe khólikfc cũvilhng khôhqlkng nổlaboi.

Nam Dạqhfjclfgkthnc hạqhfj tầhqlkm mắeypet, từlsln trêcghwn cao nhìvchvn xuốcfjkng, đveuwhqlku gốcfjki đveuwrrcit giữfyyda hai châzwicn côhqlkvilhng nhấsvgec lêcghwn, lờcbkli nólikfi ra, dưclfgcbklng nhưclfglikf phầhqlkn hốcfjki hậclfgn, mộazqrt khi con ngưclfgcbkli đveuwãzfxy tứxkpuc giậclfgn đveuwrgjjnh đveuwiểzwicm, mọiubvi hàsvgenh đveuwazqrng đveuwiehou nhưclfg phảpnuhn xạqhfjhqlk đveuwiềiehou kiệfduhn, khôhqlkng qua tớkthni đveuwqhfji nãzfxyo màsvge lọiubvc bỏcaqx, rơbmfhi vàsvgeo trạqhfjng thápggli mấsvget đveuwi lýlabo trísqbe.

Thếrsqu nhưclfgng, nólikfi làsvge nhưclfg vậclfgy, côhqlkvilhng khôhqlkng hềiehopgky chừlslnng, nêcghwn rốcfjkt cuộazqrc vẫaycon nêcghwn nhậclfgn sựlsln dạqhfjy dỗfjvi.


Đzwicápgglm ngưclfgcbkli lạqhfji tiếrsqup tụerhlc vui đveuwùcbkla, hưclfgclfgpnuho ảpnuho, nhữfyydng tràsvgeng cưclfgcbkli chòrnxeng ghẹhfkgo dầhqlkn khỏcaqxa lấsvgep sựlslncghwn tĩvqmvnh nhưclfg tửedim đveuwvchva trưclfgkthnc đveuwólikf, rưclfgzwlpu vang đveuwcaqx thẩrgjjm thấsvgeu vàsvgeo cổlabo ápgglo, dầhqlkn mộazqrt hiệfduhn rõfhjwbmfhn màsvgeu sắeypec, kéxmgvo lạqhfji cổlabo ápgglo len trắeypeng in hìvchvnh hoa hồmkrxng, ngăfduhn chặrrcin cảpnuhm giápgglc lạqhfjnh buốcfjkt dầhqlkn xâzwicm chiếrsqum từlsln bụerhlng.

Dung Ârslrn di chuyểzwicn thâzwicn trêcghwn, khuôhqlkn mặrrcit biểzwicu cảpnuhm cứxkpung ngắeypec nhưclfgclfgzwlpng gỗfjvi, côhqlk đveuwxkpung lêcghwn, rấsvget nhanh đveuwãzfxy ra đveuwếrsqun cửedima.

Trưclfgkthnc gưclfgơbmfhng lớkthnn, côhqlk xảpnuhclfgkthnc vàsvgeo bồmkrxn rửedima mặrrcit, sau đveuwólikf, đveuwem khuôhqlkn mặrrcit mìvchvnh ngâzwicm trong nưclfgkthnc lạqhfjnh, cảpnuhm giápgglc hísqbet thởtlez ngàsvgey mộazqrt khólikf khăfduhn, tựlslna nhưclfg sắeypep phảpnuhi đveuwcfjki mặrrcit vớkthni tửedim thầhqlkn, Dung Ârslrn đveuwazqrt ngộazqrt ngẩrgjjng đveuwhqlku, cólikf thểzwic sốcfjkng, tạqhfji sao khôhqlkng thểzwic chếrsqut?

Lấsvgey khăfduhn lau khôhqlk mặrrcit, ngay khi nhìvchvn vàsvgeo gưclfgơbmfhng, côhqlk lạqhfji trôhqlkng thấsvgey Diêcghwm Việfduht đveuwãzfxy đveuwxkpung phísqbea sau từlslnvhswc nàsvgeo.

Hai ngưclfgcbkli đveuwcfjki diệfduhn nhau qua sựlsln phảpnuhn chiếrsquu, Dung Ârslrn dầhqlkn thu hồmkrxi tầhqlkm mắeypet, sau khi đveuwãzfxy lau sạqhfjch nưclfgkthnc, đveuwi ra ngoàsvgei.

“Ârslrn Ârslrn”

hqlk thậclfgt sựlsln rấsvget căfduhm ghéxmgvt sựlsln nhẹhfkg dạqhfj củnhbia chísqbenh mìvchvnh, Dung Ârslrn đveuwi tớkthni cửedima, bưclfgkthnc châzwicn dừlslnng lạqhfji, Diêcghwm Việfduht đveuwưclfga lưclfgng vềieho phísqbea côhqlk, thanh âzwicm mang theo sựlsln thêcghwclfgơbmfhng úvhswa tàsvgen củnhbia mùcbkla thu, “Vìvchv sao phảpnuhi nhưclfg vậclfgy?”

Dung Ârslrn mộazqrt tay bápgglm vàsvgeo khung cửedima, “Anh còrnxen nhớkthn hẹhfkgn ưclfgkthnc giữfyyda chúvhswng ta khôhqlkng? Tìvchvnh yêcghwu củnhbia chúvhswng ta sẽiubv trưclfgcbklng tồmkrxn tựlslna nhưclfg hoa oảpnuhi hưclfgơbmfhng?” (Hếrsqut Chap nàsvgey, mìvchvnh cólikf viếrsqut mộazqrt bàsvgei viếrsqut nólikfi vềieho hoa oảpnuhi hưclfgơbmfhng ọiubvi ngưclfgcbkli hiểzwicu rõfhjwbmfhn vềieho loàsvgei hoa nàsvgey…hi..)

Diêcghwm Việfduht cảpnuhm giápgglc yếrsqut hầhqlku dưclfgcbklng nhưclfg đveuweypeng nghẹhfkgn, khôhqlk khốcfjkc, mộazqrt hồmkrxi lâzwicu sau mớkthni trảpnuh lờcbkli, “Còrnxen nhớkthn

“Nhưclfgng…..” Dung Ârslrn ápgglnh mắeypet thảpnuhsvgeo xa xôhqlki, nơbmfhi từlslnng tồmkrxn tạqhfji biếrsqut bao kỉrgjj niệfduhm tưclfgơbmfhi đveuwhfkgp, nhưclfgng rồmkrxi tấsvget cảpnuh đveuwiehou đveuwãzfxy vụerhln vỡnlrs theo mâzwicy khólikfi, khôhqlkng mộazqrt dấsvgeu vếrsqut đveuwzwic lạqhfji, khôhqlkng mộazqrt mảpnuhnh vỡnlrs vẹhfkgn nguyêcghwn, “Đzwicếrsqun hôhqlkm nay em mớkthni hiểzwicu, hólikfa ra đveuwólikf chỉrgjjsvge ưclfgkthnc hẹhfkgn, tìvchvnh yêcghwu vĩvqmvnh cửedimu, quápggl xa xôhqlki, chúvhswng ta khôhqlkng thểzwic chạqhfjm đveuwưclfgzwlpc tớkthni, trưclfgkthnc đveuwâzwicy chúvhswng ta đveuwiehou lầhqlkm tưclfgtlezng ưclfgkthnc nguyệfduhn nàsvgey đveuwơbmfhn giảpnuhn biếrsqut bao nhiêcghwu….”

Hoa trong gưclfgơbmfhng, trăfduhng dưclfgkthni nưclfgkthnc (Ýienl chỉrgjj nhữfyydng thứxkpuvqmv miềiehou, mộazqrng ảpnuho chỉrgjj thậclfgt sựlsln đveuwhfkgp khi tưclfgtlezng tưclfgzwlpng, hoàsvgen toàsvgen trápggli ngưclfgzwlpc vớkthni thựlslnc tếrsqu), hạqhfjnh phúvhswc trọiubvn vẹhfkgn vớkthni ngưclfgcbkli mìvchvnh yêcghwu thưclfgơbmfhng nhấsvget, chỉrgjjsvge mộazqrt giấsvgec mộazqrng khôhqlkng cólikf thậclfgt.

“Ârslrn Ârslrn!” Diêcghwm Việfduht lao nhanh vềieho phísqbea Dung Ârslrn, đveuwazqrt nhiêcghwn cầhqlkm lấsvgey tay côhqlk, “Chỉrgjj cầhqlkn em muốcfjkn, anh sẽiubv khiếrsqun em hạqhfjnh phúvhswc”.

Đzwicau đveuwkthnn biếrsqut nhưclfgcbklng nàsvgeo, chúvhswng ta củnhbia ngàsvgey hôhqlkm qua, hôhqlkm nay, chỉrgjjrnxen làsvge anh vàsvge em.


Dung Ârslrn cốcfjk gắeypeng buôhqlkng tay Diêcghwm Việfduht, nỗfjvii lòrnxeng bi thưclfgơbmfhng hoang hoảpnuhi mộazqrt lầhqlkn nữfyyda lạqhfji dấsvgey lêcghwn khôhqlkng nguôhqlki, “Bấsvget luậclfgn em trưclfgkthnc đveuwâzwicy buôhqlkng thảpnuh nhưclfg thếrsqusvgeo, anh đveuwãzfxy khôhqlkng thểzwic chấsvgep nhậclfgn đveuwưclfgzwlpc, hai ngưclfgcbkli đveuwiehou khôhqlkng còrnxen làsvge mộazqrt nhưclfg trưclfgkthnc, tiếrsqup tụerhlc nhưclfg vậclfgy, còrnxen cólikf thểzwicvchvm đveuwưclfgzwlpc cảpnuhm giápgglc sao?”

“Ârslrn Ârslrn….” Diêcghwm Việfduht cõfhjwi lòrnxeng giằhtgdng xéxmgvzwicu thuẫaycon dưclfgcbklng nhưclfg sắeypep nổlabo tung, “Chúvhswng ta, cólikf thểzwic bắeypet đveuwhqlku lạqhfji”.

“Mẹhfkg em đveuwãzfxy bịvchv trúvhswng giólikf…” Dung Ârslrn cắeypen môhqlki, ngăfduhn khôhqlkng cho tiếrsqung khólikfc nấsvgec yếrsquu ớkthnt buôhqlkng ra, “Thậclfgm chísqbe, cảpnuh đveuwcbkli nàsvgey cólikf thểzwic phảpnuhi nằhtgdm liệfduht giưclfgcbklng, đveuwazqrng đveuwclfgy cũvilhng khôhqlkng thểzwic, anh nólikfi xem, chúvhswng ta phảpnuhi quay lạqhfji nhưclfg thếrsqusvgeo, còrnxen cólikf thểzwic quay lạqhfji đveuwưclfgzwlpc sao?”

“Anh sẽiubvvchvm ẹhfkg em bápgglc sỹtlez tốcfjkt nhấsvget, anh cólikf thểzwic đveuwưclfga mẹhfkg đveuwi nưclfgkthnc ngoàsvgei chữfyyda trịvchv….”

“Việfduht!” Cápggli têcghwn quanh quẩrgjjn trong đveuwhqlku côhqlk, ghi lòrnxeng tạqhfjc dạqhfj, “Khi anh khôhqlkng cólikftlez đveuwâzwicy, chuyệfduhn ngoàsvgei ýlabo muốcfjkn phápgglt sinh vôhqlk kểzwic, anh lúvhswc nàsvgey lạqhfji khôhqlkng quan tâzwicm, khôhqlkng cólikf nghĩvqmva trong lòrnxeng anh khôhqlkng đveuwzwic ýlabo”.

Yếrsquu hầhqlku Dung Ârslrn tưclfgtlezng nhưclfg đveuwang bịvchvxmgvpgglch, anh đveuwzwiczwicm, khôhqlkng phảpnuhi chuyệfduhn củnhbia côhqlksvge Nam Dạqhfjclfgkthnc. Nhưclfgng sựlslnvchvnh ngàsvgey mộazqrt rõfhjwsvgeng, bọiubvn họiubv, e rằhtgdng khôhqlkng thểzwiccbklng nhau đveuwi xa hơbmfhn.

hqlk đveuwãzfxy đveuwzwlpi mộazqrt năfduhm, nhưclfgng cũvilhng ýlabo thứxkpuc rấsvget rõfhjwsvgeng, cólikf mộazqrt sốcfjk chuyệfduhn khôhqlkng thểzwic miễhszsn cưclfgnlrsng làsvge xong.

Dung Ârslrn xoay ngưclfgcbkli toan rờcbkli đveuwi, cổlabo tay lạqhfji bịvchv ngưclfgcbkli đveuwàsvgen ôhqlkng phísqbea sau kéxmgvo lạqhfji, mộazqrt cápggli kéxmgvo, đveuwãzfxy rấsvget nhanh đveuwem côhqlk trọiubvn vẹhfkgn trong lồmkrxng ngựlslnc anh, sựlslnsvgem ápgglp từlsln trêcghwn ngưclfgcbkli anh lan tỏcaqxa, rõfhjwsvgeng đveuwãzfxy khôhqlkng còrnxen thuộazqrc vềiehohqlk, vìvchv sao còrnxen tham lam?

Quan sápgglt từlsln đveuwhtgdng xa, viễhszsn cảpnuhnh hai ngưclfgcbkli ôhqlkm nhau gưclfgzwlpng éxmgvp, nhưclfgng lạqhfji khólikfrnxeng nhìvchvn ra sựlsln khiêcghwn cưclfgnlrsng, Dung Ârslrn từlsln chốcfjki, hai tay ngưclfgcbkli đveuwàsvgen ôhqlkng lạqhfji tựlslna nhưclfg thàsvgenh trìvchv khólikfa trụerhl khôhqlkng cho côhqlk nhúvhswc nhísqbech.

Bảpnuh vai đveuwazqrt nhiêcghwn truyềiehon đveuwếrsqun cảpnuhm giápgglc đveuwau nhứxkpuc, cơbmfh thểzwic Dung Ârslrn bịvchvxmgvo mạqhfjnh vềieho đveuwhtgdng sau, ngay sau đveuwólikf, tựlslna nhưclfg mộazqrt cơbmfhn giólikf tạqhfjt mạqhfjnh xuốcfjkng bêcghwn tai côhqlk, đveuwápgglng lẽiubv mộazqrt đveuwsvgem nàsvgey làsvge cho Diêcghwm Việfduht, nhưclfgng ngay lúvhswc đveuwólikf, Dung Ârslrn đveuwãzfxy ýlabo thứxkpuc đveuwưclfgzwlpc lờcbkl mờcbklvchvnh hìvchvnh, khôhqlkng chúvhswt nghĩvqmv ngợzwlpi đveuwxkpung ngăfduhn trởtlez ngay trưclfgkthnc mặrrcit Diêcghwm Việfduht, mộazqrt cúvhsw đveuwsvgem hung hăfduhng, cứxkpu nhưclfg vậclfgy khôhqlkng néxmgv trápgglnh đveuwápgglp mạqhfjnh vàsvgeo mặrrcit Dung Ârslrn.

Tay củnhbia Nam Dạqhfjclfgkthnc đveuwãzfxy dồmkrxn biếrsqut bao nhiêcghwu lựlslnc, khôhqlkng nghĩvqmv ngợzwlpi đveuwưclfgzwlpc thêcghwm, Dung Ârslrn chỉrgjjcghwu lêcghwn mộazqrt tiếrsqung đveuwau đveuwkthnn, thiếrsquu chúvhswt nữfyyda đveuwãzfxy ngãzfxy quịvchv, may mắeypen thay, Diêcghwm Việfduht đveuwãzfxy kịvchvp đveuwnlrs lấsvgey, ngưclfgcbkli đveuwàsvgen ôhqlkng hoàsvgen toàsvgen mấsvget kiểzwicm soápgglt, nắeypem tay thàsvgenh quyềiehon, tiếrsqun vềieho phísqbea trưclfgkthnc, “Nam Dạqhfjclfgkthnc!”

“Dừlslnng tay!”

Ngay khi mọiubvi thứxkpuclfgtlezng chừlslnng đveuwãzfxy đveuwưclfgzwlpc đveuwvchvnh đveuwoạqhfjt, vừlslna lúvhswc đveuwólikf, truyềiehon đveuwếrsqun tiếrsqung quápgglt lớkthnn củnhbia ngưclfgcbkli đveuwàsvgen ôhqlkng trung niêcghwn, “Ngàsvgey hôhqlkm nay tôhqlki làsvgem chủnhbi, cápgglc cậclfgu đveuwvchvnh nhưclfg vậclfgy khôhqlkng nểzwic mặrrcit tôhqlki sao?”

Nắeypem đveuwsvgem rắeypen chắeypec dầhqlkn nớkthni lỏcaqxng, Nam Dạqhfjclfgkthnc hai mắeypet vằhtgdn lêcghwn tia mápgglu, Dung Ârslrn nửedima mặrrcit đveuwãzfxyclfgng húvhswp, côhqlk khôhqlkng đveuwxkpung đveuwưclfgzwlpc dậclfgy, chỉrgjj ngồmkrxi tựlslna vàsvgeo khung cửedima, mápgglu từlsln khólikfe miệfduhng chảpnuhy ra thàsvgenh dòrnxeng.

“Đzwicxkpung dậclfgy!” Mặrrcic kệfduh lờcbkli nólikfi củnhbia ai kia, giọiubvng đveuwiệfduhu Nam Dạqhfjclfgkthnc vẫaycon tràsvgeo lêcghwn sựlsln phẫaycon nộazqr đveuwrgjjnh đveuwiểzwicm.

Diêcghwm Việfduht đveuwãzfxy nhanh hơbmfhn nắeypem lấsvgey bàsvgen tay Dung Ârslrn, “Ârslrn Ârslrn, chúvhswng ta vềieho thôhqlki”.

“Côhqlk vẫaycon còrnxen thấsvgey nhưclfg vậclfgy chưclfga đveuwnhbi mấsvget mặrrcit sao?” Nam Dạqhfjclfgkthnc ápgglnh mắeypet nhưclfglikfe ra tia lửedima đveuwiệfduhn, nhìvchvn vềieho phísqbea Dung Ârslrn đveuwang trong bộazqr dạqhfjng thảpnuhm hạqhfji, “Quảpnuh nhiêcghwn côhqlk khôhqlkng biếrsqut xấsvgeu hổlabo, đveuwúvhswng chứxkpu?”

“Nam Dạqhfjclfgkthnc, côhqlksvgey làsvge ngưclfgcbkli củnhbia tôhqlki, đveuwêcghwm nay, côhqlksvgey khôhqlkng thểzwic vềiehocbklng anh” Thâzwicn thểzwic cao lớkthnn củnhbia Diêcghwm Việfduht che chắeypen trưclfgkthnc Dung Ârslrn, “Trưclfgkthnc đveuwâzwicy, tôhqlki khôhqlkng quan tâzwicm, sau nàsvgey, Ârslrn Ârslrn cùcbklng anh, vĩvqmvnh viễhszsn khôhqlkng thểzwiclikf quan hệfduh!”

“Phảpnuhi khôhqlkng?” Nam Dạqhfjclfgkthnc nhếrsquch khólikfe môhqlki mỏcaqxng giễhszsu cợzwlpt, rõfhjwsvgeng đveuwang cưclfgcbkli, nhưclfgng lạqhfji lãzfxynh khốcfjkc vôhqlk cảpnuhm, “Trưclfgkthnc khi tôhqlki chơbmfhi đveuwùcbkla đveuwãzfxy chápggln, làsvgem sao cólikf thểzwic buôhqlkng tay đveuwâzwicy? Dung Ârslrn, tốcfjki qua tôhqlki đveuwãzfxylikfi, từlsln trêcghwn giưclfgcbklng tôhqlki cólikf thểzwic dễhszssvgeng bòrnxe xuốcfjkng nhưclfg thếrsqusvgeo rồmkrxi?”

hqlk tựlslna lưclfgng vàsvgeo vápgglch tưclfgcbklng chắeypec chắeypen, cảpnuhm giápgglc đveuwau đveuwkthnn cũvilhng đveuwãzfxy nguôhqlki ngoai, khólikfe miệfduhng nứxkput toápgglc, đveuwiềiehou duy nhấsvget côhqlk cảpnuhm nhậclfgn đveuwưclfgzwlpc lúvhswc nàsvgey, theo từlslnng lờcbkli Nam Dạqhfjclfgkthnc nólikfi, bàsvgen tay côhqlk lạqhfji đveuwưclfgzwlpc Diêcghwm Việfduht siếrsqut chặrrcit hơbmfhn.

Chuyệfduhn củnhbia bọiubvn họiubv, anh làsvgem sao cólikf thểzwic khôhqlkng bậclfgn tâzwicm đveuwưclfgzwlpc?

“Côhqlk chọiubvn đveuwi, côhqlk đveuwi vớkthni ai?” Sắeypec mặrrcit Nam Dạqhfjclfgkthnc ung dung, trưclfgkthnc sau vẫaycon vậclfgy.

“Ârslrn Ârslrn, đveuwi kiệfduhn hắeypen, chúvhswng ta đveuwi!” Diêcghwm Việfduht nắeypem chặrrcit tay côhqlk, lựlslna chọiubvn nằhtgdm trong tay côhqlk, anh hoàsvgen toàsvgen thừlslna tựlsln tin.

Nhiềiehou lầhqlkn mâzwicu thuẫaycon cùcbklng Nam Dạqhfjclfgkthnc, Dung Ârslrn cũvilhng đveuwãzfxy ísqbet nhiềiehou hiểzwicu rõfhjwsqbenh tìvchvnh nólikfng nảpnuhy củnhbia anh, nếrsquu nhưclfg theo anh, tựlsln nhiêcghwn mọiubvi thứxkpu sẽiubv coi nhưclfg khôhqlkng, nếrsquu nhưclfg chốcfjkng đveuwcfjki, nhấsvget đveuwvchvnh sẽiubv phảpnuhi nếrsqum trảpnuhi bấsvget hạqhfjnh, đveuwau khổlabo. Nam Dạqhfjclfgkthnc hai tay khoanh trưclfgkthnc ngựlslnc, cũvilhng khôhqlkng vộazqri vàsvgeng, cứxkpu nhưclfg vậclfgy đveuwxkpung tựlslna vàsvgeo vápgglch tưclfgcbklng bêcghwn cạqhfjnh, mộazqrt châzwicn nghêcghwnh ngang đveuwxkpung ngăfduhn lạqhfji ởtlez cửedima ra vàsvgeo, càsvgeng lộazqrfhjw vẻesmq kiêcghwu ngạqhfjo đveuweypec thắeypeng, đveuwôhqlki đveuwmkrxng tửedim xuyêcghwn thấsvgeu qua ápgglnh sápgglng củnhbia đveuwèpgkyn hắeypet thoảpnuhi mápggli nhìvchvn vềieho phísqbea Dung Ârslrn, khólikfe mắeypet mặrrcic dùcbkl đveuwang cưclfgcbkli, nhưclfgng lạqhfji nhuốcfjkm đveuwhqlky hàsvgen khísqbe, lạqhfji càsvgeng khiếrsqun đveuwcfjki phưclfgơbmfhng khôhqlkng dápgglm nhìvchvn lạqhfji.

fhjwsvgeng, nhưclfgcbklng lạqhfji lựlslna chọiubvn cho côhqlk, nhưclfgng quyềiehon lựlslna chọiubvn, chưclfga bao giờcbkl nằhtgdm trong tay côhqlk.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.