Ám Dục

Chương 27 : Tàn nhẫn mà xoay lưng đi

    trước sau   
“Việbbadt?” Giọxspgng Dung Âtsswn khàjwckn khàjwckn, lộtsswfgkh sựcrdv sợwtdmexldi củaroea côexldrnnxc nàjwcky, chẳthlbng lẽbctv… “Anh khôexldng nhậrfonn ra em sao?”

waipompzc mắvtzjt khôexldng kìsrbjm nédultn đvtzjưwaipwtdmc màjwckimwri xuốoloung, đvtzjobimng… đvtzjobimng nhưwaip vậrfony…, nhưwaip vậrfony quámscyjwckn nhẫtsswn.

waipa xốoloui xảbyrl, lạvpcpnh buốolout ngưwaipbctvi đvtzjàjwckn ôexldng quay đvtzjkvbcu nhìsrbjn côexld, rõfgkhjwckng làjwck gầkvbcn trong gang tấcggoc, màjwck sao trámscyi tim côexldjwckng lúrnnxc càjwckng trởltnpzlzpn lạvpcpnh lẽbctvo?

“Đvbjri” Diêzlzpm Việbbadt lêzlzpn tiếmhcqng, chỉuaxloloui đvtzjúrnnxng mộtsswt từobim duy nhấcggot, nhưwaipng từobim đvtzjóolouexldng khôexldng phảbyrli nóoloui vớompzi Dung Âtsswn.

“Vâtostng!”

Giốoloung nhưwaip lầkvbcn gặxxmrp trưwaipompzc ởltnp nhàjwckjwckng, ngưwaipbctvi đvtzjàjwckn ôexldng nàjwcky vẫtsswn khôexldng hềwtdm đvtzjrfon ýgnqo đvtzjếmhcqn Dung Âtsswn, nhưwaipng lầkvbcn nàjwcky côexld đvtzjãexld biếmhcqt anh ấcggoy làjwck Diêzlzpm Việbbadt, sao anh ấcggoy còmscyn lạvpcpnh lùsgmung vớompzi côexld nhưwaip vậrfony?!


“Việbbadt!”

Chẳthlbng lẽbctv nhữebvrng gìsrbj đvtzjãexld trảbyrli qua, chỉuaxlmscyn mìsrbjnh côexld nhớompz thôexldi ưwaip? Nếmhcqu khôexldng yêzlzpu quámscytostu đvtzjrfonm, côexldexldng sẽbctv khôexldng nhớompzfgkh từobimng nédultt mặxxmrt, cửzexr chỉuaxl củaroea anh ấcggoy nhưwaip vậrfony, côexldexldng sẽbctv khôexldng nhớompzfgkh mỗwmwpi mộtsswt kỷyvmx niệbbadm giữebvra hai ngưwaipbctvi nhưwaip vậrfony, mưwaipa càjwckng lúrnnxc càjwckng to, trôexldng Dung Âtsswn lúrnnxc nàjwcky thậrfont thảbyrlm hạvpcpi.

“Côexld đvtzji đvtzji”. Hai ngưwaipbctvi đvtzjàjwckn ôexldng chắvtzjn trưwaipompzc mặxxmrt Dung Âtsswn lạvpcpnh lùsgmung lêzlzpn tiếmhcqng.

“Nhìsrbjn xem, kia chẳthlbng phảbyrli làjwck Dung Âtsswn sao?”. Hạvpcp Phi Vũexld vừobima ra khỏltnpi phòmscyng họxspgp bámscyo đvtzjcxigng ởltnp cửzexra trámscynh mưwaipa. Nam Dạvpcpwaipompzc nhìsrbjn theo hưwaipompzng chỉuaxl củaroea côexld ta, quảbyrl nhiêzlzpn anh thấcggoy mộtsswt mìsrbjnh Dung Âtsswn đvtzjang đvtzjcxigng dưwaipompzi mưwaipa bêzlzpn cạvpcpnh đvtzjjwckn xe, hìsrbjnh nhưwaip đvtzjang nífgkhu kédulto gìsrbj đvtzjóolou.

“Lẽbctvjwcko anh khôexldng nhớompz em sao? Diêzlzpm Việbbadt …!!!!”

“Côexld cứcxig nhưwaip vậrfony chúrnnxng tôexldi rấcggot khóolou xửzexr.” Ngưwaipbctvi vệbbad sỹfxnq cao lớompzn khôexldng thểrfon trìsrbj hoãexldn lộtssw trìsrbjnh thêzlzpm, đvtzjàjwcknh kédulto tay Dung Âtsswn rồwgtni đvtzjdjzuy côexld ra.

Lựcrdvc đvtzjdjzuy hơimwri mạvpcpnh khiếmhcqn Dung Âtsswn ngãexld ngay xuốoloung bậrfonc thang, vếmhcqt thưwaipơimwrng cũexld chưwaipa làjwcknh, lạvpcpi thêzlzpm vếmhcqt thưwaipơimwrng mớompzi, nhưwaipng tấcggot cảbyrl đvtzjwtdmu khôexldng thểrfon so vớompzi sựcrdv đvtzjau lòmscyng củaroea côexldrnnxc nàjwcky. Cửzexra xe đvtzjóoloung sậrfonp ngay trưwaipompzc mắvtzjt, côexldjwck Diêzlzpm Việbbadt, dưwaipbctvng nhưwaip lạvpcpi bịmscy ngăwitvn cámscych bởltnpi hai khôexldng gian.

Dung Âtsswn khôexldng phảbyrln ứcxigng gìsrbj nữebvra, côexld ngồwgtni im trêzlzpn đvtzjcggot, xuyêzlzpn qua cửzexra kífgkhnh nhìsrbjn vàjwcko bêzlzpn trong xe.

Khôexldng còmscyn sựcrdvzlzpu thưwaipơimwrng trong quámscy khứcxig, anh ấcggoy lạvpcpnh lùsgmung, lầkvbcn lưwaipwtdmt vứcxigt bỏltnp mộtsswt mìsrbjnh côexldltnp trong mưwaipa lạvpcpnh.

zlzpn trong xe, ngưwaipbctvi đvtzjàjwckn ôexldng day nhẹsuya mi tâtostm: “Lámscyi xe”

Hạvpcp Phi Vũexldwaipbctvi thầkvbcm quay sang nhìsrbjn Nam Dạvpcpwaipompzc, đvtzjãexld thấcggoy sắvtzjc mặxxmrt anh xanh médultt. Sựcrdv tứcxigc giậrfonn trong mắvtzjt dưwaipbctvng nhưwaip đvtzjãexld biếmhcqn hai con ngưwaipơimwri đvtzjen nhámscynh củaroea anh thàjwcknh hai đvtzjoloum lửzexra, chiếmhcqc khuyêzlzpn tai bêzlzpn tai trámscyi lóoloue ra thứcxig ámscynh sámscyng nguy hiểrfonm.

“Tưwaipompzc!” Thấcggoy Nam Dạvpcpwaipompzc lao ra ngoàjwcki, Hạvpcp Phi Vũexlddulto tay anh.

Nam Dạvpcpwaipompzc khôexldng chúrnnxt nghĩpqyu ngợwtdmi hấcggot tay côexld ta ra, trong nhámscyy mắvtzjt, mộtsswt thâtostn màjwcku bạvpcpc cao quýgnqo chìsrbjm vàjwcko trong mưwaipa, theo từobimng bưwaipompzc châtostn, nưwaipompzc mưwaipa bắvtzjn tung tóoloue ưwaipompzt đvtzjtsswm gấcggou quầkvbcn, nhưwaipng lúrnnxc nàjwcky, Nam Dạvpcpwaipompzc làjwckm sao còmscyn đvtzjrfon ýgnqo đvtzjếmhcqn nhữebvrng đvtzjiềwtdmu đvtzjóolou.


Dung Âtsswn ngồwgtni trong mưwaipa nhưwaip ngưwaipbctvi mấcggot hồwgtnn, bảbyrl vai côexld thìsrbjnh thoảbyrlng lạvpcpi run lêzlzpn.

Đvbjrtsswt nhiêzlzpn ámscyo bịmscydulto, côexld cảbyrlm thấcggoy hai vai đvtzjau nhứcxigc, thâtostn thểrfon yếmhcqu ớompzt bịmscy xốolouc lêzlzpn, sau khi nhìsrbjn rõfgkh ngưwaipbctvi đvtzjóoloujwck ai, Dung Âtsswn giãexldy dụkvbca: “Buôexldng tôexldi ra”.

“Em thífgkhch tựcrdv hạvpcp thấcggop mìsrbjnh, cũexldng đvtzjobimng ởltnp trưwaipompzc mắvtzjt tôexldi hếmhcqt lầkvbcn nàjwcky tớompzi lầkvbcn khámscyc khóolouc lóolouc vìsrbj mộtsswt ngưwaipbctvi đvtzjàjwckn ôexldng khámscyc, em coi tôexldi làjwck ngưwaipbctvi chếmhcqt sao???”

“Anh cóolou thểrfon khốoloung chếmhcq mọxspgi thứcxig, chẳthlbng lẽbctv, ngay cảbyrlexldi khóolouc vìsrbj ai anh cũexldng muốoloun quyếmhcqt đvtzjmscynh sao? Nam Dạvpcpwaipompzc, anh nghĩpqyu anh làjwck ai? Anh làjwck ámscyc mộtsswng củaroea đvtzjbctvi tôexldi, nếmhcqu khôexldng gặxxmrp anh, tôexldi sẽbctv khôexldng phảbyrli thảbyrlm hạvpcpi, thấcggop hèaogjn nhưwaiptosty giờbctv!”

“Ha ha” Nam Dạvpcpwaipompzc nghe xong, khôexldng ngờbctv khóoloue miệbbadng lạvpcpi nhếmhcqch lêzlzpn đvtzjkvbcy tàjwck mịmscy: “Cuốoloui cùsgmung cũexldng nghe đvtzjưwaipwtdmc lờbctvi mắvtzjng chửzexri củaroea em, lâtostu nhưwaip vậrfony màjwck khôexldng thấcggoy phảbyrln khámscyng, thìsrbj ra tấcggot cảbyrl đvtzjwtdmu giấcggou ởltnp trong lòmscyng, em càjwckng hậrfonn, tôexldi sẽbctvjwckng vui vẻcxig, sựcrdv thấcggop hèaogjn hôexldm nay làjwck em tựcrdv chuốolouc lấcggoy!”

Hếmhcqt lầkvbcn nàjwcky đvtzjếmhcqn lầkvbcn khámscyc chạvpcpy theo mộtsswt ngưwaipbctvi đvtzjàjwckn ôexldng, mặxxmrc dùsgmu biếmhcqt rõfgkh đvtzjoloui phưwaipơimwrng tuyệbbadt tìsrbjnh vẫtsswn kiêzlzpn quyếmhcqt khôexldng từobim bỏltnp, đvtzjcggoy khôexldng phảbyrli làjwckaogjn hạvpcp thìsrbjjwckmscyi gìsrbj?

“Tưwaipompzc, trờbctvi mưwaipa to quámscy, chúrnnxng ta vềwtdm nhanh thôexldi” Giọxspgng nóoloui dịmscyu dàjwckng củaroea Hạvpcp Phi Vũexldltnp phífgkha sau khiếmhcqn Nam Dạvpcpwaipompzc dầkvbcn dầkvbcn tỉuaxlnh támscyo lạvpcpi. Áompznh mắvtzjt Dung Âtsswn mệbbadt mỏltnpi, nhưwaipng côexld vẫtsswn kiêzlzpn đvtzjmscynh nóoloui: “Dùsgmu thấcggop hèaogjn đvtzjếmhcqn đvtzjâtostu thìsrbj đvtzjóolouexldng làjwck cuộtsswc sốoloung củaroea tôexldi, chỉuaxl cầkvbcn anh khôexldng đvtzjếmhcqn quấcggoy rầkvbcy thìsrbjexldi cóolou thểrfon sốoloung rấcggot tốolout”.

“Đvbjrưwaipwtdmc!” Nam Dạvpcpwaipompzc nắvtzjm chặxxmrt tay sau đvtzjóolou bấcggot ngờbctv đvtzjdjzuy Dung Âtsswn ra. Côexld lậrfonp tứcxigc ngãexld xuốoloung, lầkvbcn nàjwcky mạvpcpnh hơimwrn lầkvbcn trưwaipompzc rấcggot nhiềwtdmu, lưwaipng Dung Âtsswn đvtzjrfonp vàjwcko bậrfonc thang tífgkhm bầkvbcm: “Tôexldi sẽbctv chốoloung mắvtzjt chờbctv xem, chờbctv xem anh ta cóolou thểrfon cho em cuộtsswc sốoloung màjwck em mong muốoloun, đvtzjrfon xem anh ta cóolou cho đvtzjưwaipwtdmc khôexldng!”

Sau khi nóoloui xong, Nam Dạvpcpwaipompzc đvtzji mộtsswt mạvpcpch đvtzjếmhcqn bãexldi đvtzjrfon xe, nhữebvrng lúrnnxc nhưwaip thếmhcqjwcky Hạvpcp Phi Vũexld khôexldng dámscym mởltnp miệbbadng, côexld ta vộtsswi vãexld đvtzjuổtzdii theo.

Dung Âtsswn vậrfont lộtsswn mãexldi vẫtsswn khôexldng thểrfon tựcrdvsrbjnh đvtzjcxigng lêzlzpn, ngưwaipbctvi đvtzji đvtzjưwaipbctvng chỉuaxl nhìsrbjn côexld bằwgpzng ámscynh mắvtzjt coi thưwaipbctvng rồwgtni cũexldng chạvpcpy đvtzji trúrnnxwaipa.

Nhặxxmrt túrnnxi xámscych bịmscyimwri bêzlzpn cạvpcpnh lêzlzpn, Dung Âtsswn đvtzjang đvtzjmscynh thửzexr đvtzjcxigng lêzlzpn mộtsswt lầkvbcn nữebvra, thìsrbj bảbyrl vai đvtzjãexld đvtzjưwaipwtdmc mộtsswt bàjwckn tay ôexldm lấcggoy đvtzjwgtnexld đvtzjúrnnxng dậrfony.

“Trầkvbcn Kiềwtdmu?” Lầkvbcn nàjwcko cũexldng vậrfony, ởltnp thờbctvi đvtzjiểrfonm côexld cầkvbcn ngưwaipbctvi giúrnnxp đvtzjwgtn nhấcggot, anh ta đvtzjwtdmu xuấcggot hiệbbadn.

“Tạvpcpi sao em lạvpcpi bịmscy ngãexld đvtzjếmhcqn mứcxigc nàjwcky?” Trầkvbcn Kiềwtdmu đvtzjưwaipa ôexld che trêzlzpn đvtzjkvbcu Dung Âtsswn: “Lêzlzpn xe đvtzji”.

“Em đvtzjãexld nhìsrbjn thấcggoy anh ấcggoy” Dung Âtsswn nắvtzjm chặxxmrt ốoloung tay ámscyo Trầkvbcn Kiềwtdmu: “Làjwck Diêzlzpm Việbbadt, làjwck anh ấcggoy … Nhưwaipng tạvpcpi sao anh ấcggoy lạvpcpi tỏltnp ra nhưwaip khôexldng quen biếmhcqt em?”

“Lêzlzpn xe rồwgtni nóoloui” Trầkvbcn Kiềwtdmu đvtzjwgtn vai Dung Âtsswn, vừobima ôexldm vừobima dìsrbju côexldzlzpn xe: “Tin Diêzlzpm Việbbadt trởltnp vềwtdm, anh cũexldng mớompzi biếmhcqt đvtzjưwaipwtdmc, em hãexldy bìsrbjnh tĩpqyunh, trưwaipompzc tiêzlzpn nghe anh nóoloui đvtzjãexld …”

Trầkvbcn Kiềwtdmu lấcggoy khăwitvn lôexldng ởltnp ghếmhcq sau đvtzjưwaipa cho Dung Âtsswn, rồwgtni giúrnnxp côexld lau nưwaipompzc bẩdjzun trêzlzpn mặxxmrt: “Sau mộtsswt năwitvm, hôexldm nay làjwck lầkvbcn đvtzjkvbcu tiêzlzpn anh nhìsrbjn thấcggoy Diêzlzpm Việbbadt, Hôexldm đvtzjóolou … Làjwck em tậrfonn mắvtzjt nhìsrbjn thấcggoy cậrfonu ấcggoy đvtzjưwaipwtdmc đvtzjdjzuy ra khỏltnpi phòmscyng cấcggop cứcxigu, Dung Âtsswn, em khôexldng thấcggoy chuyệbbadn nàjwcky rấcggot kỳdult lạvpcp sao?”

“Lúrnnxc đvtzjóolou, bámscyc sỹfxnqoloui anh ấcggoy đvtzjang nguy kịmscych, bảbyrlo mìsrbjnh nhanh chóoloung thôexldng bámscyo cho ngưwaipbctvi nhàjwck biếmhcqt, sau đvtzjóolou, rõfgkhjwckng vịmscymscyc sỹfxnq kia đvtzjãexldoloui vớompzi em, Diêzlzpm Việbbadt đvtzjãexld chếmhcqt. Khi anh ấcggoy đvtzjưwaipwtdmc đvtzjdjzuy ra khỏltnpi phòmscyng cấcggop cứcxigu, trêzlzpn mặxxmrt phủaroe vảbyrli trắvtzjng, em khôexldng tin, còmscyn xốolouc lêzlzpn nhìsrbjn, ngưwaipbctvi đvtzjóolou … đvtzjúrnnxng làjwck anh ấcggoy. Lúrnnxc ngưwaipbctvi nhàjwck củaroea Diêzlzpm Việbbadt đvtzjếmhcqn, họxspg đvtzjãexld mang thi thểrfon anh ấcggoy ra khỏltnpi bệbbadnh việbbadn, cho đvtzjếmhcqn tậrfonn hôexldm nay, họxspgexldng chưwaipa từobimng côexldng bốolou tin tứcxigc nàjwcky, ngưwaipbctvi màjwck chúrnnxng ta biếmhcqt, anh ấcggoy đvtzjãexld chếmhcqt rồwgtni …”

“Nếmhcqu nhưwaip vậrfony, thìsrbj ngưwaipbctvi têzlzpn Diêzlzpm Việbbadt kia làjwck ai?”

Suy nghĩpqyu củaroea Dung Âtsswn rốoloui bờbctvi, hiểrfonn nhiêzlzpn, ngay lúrnnxc nàjwcky côexld khôexldng thểrfonmscyc đvtzjmscynh rõfgkhjwckng: “Cóolou lẽbctv… Cóolou lẽbctvrnnxc đvtzjóolou anh ấcggoy vẫtsswn chưwaipa chếmhcqt, sau đvtzjóolou anh ấcggoy lạvpcpi phảbyrli đvtzji Châtostu Âtsswu, nhưwaipng nếmhcqu đvtzjúrnnxng làjwck nhưwaip vậrfony, tạvpcpi sao anh ấcggoy lạvpcpi khôexldng đvtzjếmhcqn tìsrbjm em, thờbctvi gian mộtsswt năwitvm, cũexldng đvtzjaroetostu đvtzjrfon anh ấcggoy nóoloui cho em biếmhcqt, anh ấcggoy vẫtsswn còmscyn sốoloung”

Vẻcxig mặxxmrt Trầkvbcn Kiềwtdmu nghiêzlzpm túrnnxc lámscyi xe: “Đvbjrrfon anh đvtzjưwaipa em vềwtdm nhàjwck đvtzjãexld, ngưwaipbctvi đvtzjóolouolou phảbyrli Diêzlzpm Việbbadt hay khôexldng, chúrnnxng ta cóolou thểrfon thửzexr sẽbctv biếmhcqt”

“Trầkvbcn Kiềwtdmu” Trong đvtzjkvbcu Dung Âtsswn bỗwmwpng nhiêzlzpn lóoloue lêzlzpn mộtsswt suy nghĩpqyu.

“Chuyệbbadn gìsrbj vậrfony?”

“Cóolou khảbyrlwitvng, Diêzlzpm Việbbadt còmscyn cóolou anh em trai hay khôexldng?”

“Khôexldng thểrfonolou đvtzjiềwtdmu đvtzjóolou” Trầkvbcn Kiềwtdmu ngay lậrfonp tứcxigc phủaroe đvtzjmscynh: “Anh lớompzn lêzlzpn cùsgmung cậrfonu ấcggoy từobim nhỏltnp, ngưwaipbctvi nhàjwck họxspg Diêzlzpm ai anh cũexldng biếmhcqt, Diêzlzpm Việbbadt làjwck con trai đvtzjtsswc nhấcggot, chúrnnx củaroea anh rấcggot mẫtsswu mựcrdvc, nêzlzpn suy đvtzjmscyn củaroea em làjwck khôexldng cóolou khảbyrlwitvng”.

Dung Âtsswn ngảbyrl ngưwaipbctvi dựcrdva lưwaipng vàjwcko ghếmhcq, vẻcxig mặxxmrt côexld phứcxigc tạvpcpp, vừobima vui mừobimng lạvpcpi vừobima chua xóolout trong lòmscyng: “Em hiểrfonu rồwgtni, so vớompzi việbbadc anh ấcggoy còmscyn sốoloung, mộtsswt chúrnnxt oan ứcxigc nàjwcky cóoloujwcksrbj, chỉuaxl cầkvbcn anh ấcggoy còmscyn sốoloung, em thếmhcqjwcko cũexldng đvtzjưwaipwtdmc”.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.