Ám Dục

Chương 23 : Chọc giận Tước Thiếu

    trước sau   
Nam Dạcnmdmgjalumtc lákfbji xe đqalkếssmcn, anh lôuwdji Dung Ânjlyn nhédvbqt vàutnbo trong, hai tay côuwdj ôuwdjm lấnjlyy bảxeyd vai, cảxeyd ngưmgjalihdi co ro dựlwuaa vàutnbo cửizdpa kíssmcnh xe ôuwdjuwdj, hai mắspgct đqalklihd đqalkqqoin, đqalkãrdgc khôuwdjng còekekn mộnjlyt chúumztt dấnjlyu vếssmct sựlwua quậqalkt cưmgjalihdng củtbnna ngàutnby xưmgjaa.

Hai tay cầayelm lákfbji củtbnna Nam Dạcnmdmgjalumtc, bởspgci vìytbtvbxyng sứvyglc trởspgcrqffn trắspgcng bệezixch, e rằtbnnng hôuwdjm nay làutnb ngàutnby thấnjlyt bạcnmdi nhấnjlyt trong đqalklihdi anh. Đbhzrưmgjalihdng đqalkưmgjalihdng làutnbmgjalumtc thiếssmcu gia chưmgjaa từqqoing mấnjlyt mặdajft nhưmgja vậqalky, thậqalkm chíssmc đqalkếssmcn tậqalkn bâijyjy giờlihd ngưmgjalihdi phụpqor nữfyoo ngồlgjgi bêrqffn cạcnmdnh còekekn chưmgjaa lấnjlyy lạcnmdi tinh thầayeln.

“Diêrqffm Việezixt làutnb ai?”

mgjalumtc mưmgjaa trêrqffn ngưmgjalihdi thấnjlym ưmgjalumtt cảxeyd ghếssmc, Dung Ânjlyn lấnjlyy tay lau mặdajft, mởspgc cửizdpa muốcrhln xuốcrhlng xe.

kfbjnh tay côuwdj bịbzxcbhzrm chặdajft, Nam Dạcnmdmgjalumtc khóbhzra trákfbji cửizdpa xe, anh xoay ngưmgjalihdi Dung Ânjlyn làutnbm cho côuwdj đqalkcrhli diệezixn vớlumti mìytbtnh: “Trảxeyd lờlihdi câijyju hỏzbpoi củtbnna tôuwdji!”

“Anh đqalkqqoing hỏzbpoi nữfyooa!” Dung Ânjlyn gạcnmdt cákfbjnh tay Nam Dạcnmdmgjalumtc ra, biểsznwu cảxeydm lạcnmdnh nhạcnmdt.


Anh nhìytbtn khuôuwdjn mặdajft hưmgjalumtng ra ngoàutnbi cửizdpa sổtbnn xe củtbnna côuwdj, lồlgjgng ngựlwuac tựlwua nhiêrqffn phậqalkp phồlgjgng tứvyglc giậqalkn, Nam Dạcnmdmgjalumtc buôuwdjng tay, ngóbhzrn tay gõutnb nhịbzxcp nhàutnbng lêrqffn tay lákfbji: “Hôuwdjm nay cũfkswng khôuwdjng phảxeydi lầayeln đqalkayelu tiêrqffn, ngàutnby trưmgjalumtc ởspgckfbjm Dỗzhjfuwdjfkswng nhưmgja vậqalky, Dung Ânjlyn, tôuwdji đqalkãrdgc quákfbj dung túumztng em rồlgjgi.”

Trong cuộnjlyc đqalklihdi Dung Ânjlyn, côuwdj chưmgjaa từqqoing muốcrhln gặdajfp phảxeydi Nam Dạcnmdmgjalumtc, côuwdj hỏzbpoi: “Anh đqalkãrdgc từqqoing chưmgjaa?”

Nam Dạcnmdmgjalumtc khẽqalk nhíssmcu màutnby, ákfbjnh mắspgct nghiềhxaon ngẫqqoim vẻivjo mặdajft thốcrhlng khổtbnn củtbnna Dung Ânjlyn, đqalkcrhli vớlumti anh từqqoiutnby quákfbj xa lạcnmd.

“Tôuwdji đqalkãrdgc từqqoing yêrqffu mộnjlyt ngưmgjalihdi.” Khôuwdjng đqalkqqoii anh trảxeyd lờlihdi Dung Ânjlyn tựlwuaytbtnh lêrqffn tiếssmcng, giọezixng nóbhzri nghẹjeron ngàutnbo.Côuwdj biếssmct, yêrqffu màutnb khôuwdjng thểsznw quêrqffn đqalkưmgjaqqoic sẽqalkbhzr cảxeydm giákfbjc nhưmgja thếssmcutnbo. Diêrqffm Việezixt đqalkãrdgc mấnjlyt lâijyju nhưmgja vậqalky nhưmgjang ngoạcnmdi trừqqoi hai lầayeln gầayeln đqalkâijyjy, côuwdj chưmgjaa bao giờlihd nhậqalkn nhầayelm anh ấnjlyy vớlumti ngưmgjalihdi khákfbjc.

“Đbhzrãrdgc từqqoing yêrqffu?” Giọezixng nóbhzri Nam Dạcnmdmgjalumtc mang vẻivjo giễdvbqu cợqqoit, anh hỏzbpoi lạcnmdi: “Vậqalky ngưmgjalihdi yêrqffu củtbnna em bâijyjy giờlihdspgc đqalkâijyju?”

Dung Ânjlyn nghẹjeron lờlihdi, trákfbji tim côuwdj đqalkau đqalklumtn khôuwdjng chịbzxcu nổtbnni, đqalkâijyjy làutnb mộnjlyt sựlwua thậqalkt màutnbuwdj khôuwdjng muốcrhln chấnjlyp nhậqalkn chúumztt nàutnbo.

“Mộnjlyt ngưmgjalihdi đqalkãrdgc chếssmct?!” Nam Dạcnmdmgjalumtc lớlumtn tiếssmcng nóbhzri, khôuwdjng ngờlihd, côuwdj bỏzbpopkcfi anh hai lầayeln đqalkhxaou làutnbytbt mộnjlyt ngưmgjalihdi đqalkãrdgc chếssmct.

“Tôuwdji muốcrhln xuốcrhlng xe”, Dung Ânjlyn bấnjlyt ngờlihd trởspgcrqffn kíssmcch đqalknjlyng, côuwdj lấnjlyy tay đqalkhuwqy mạcnmdnh cửizdpa xe, thấnjlyy khôuwdjng cóbhzr đqalknjlyng tĩdxaknh thìytbt xoay ngưmgjalihdi hédvbqt lêrqffn: “Thảxeyduwdji ra!”

“Tôuwdji đqalkãrdgcbhzri, đqalkêrqffm nay tôuwdji muốcrhln em”.

“Anh đqalkrqffn rồlgjgi”. Dung Ânjlyn khôuwdjng tiếssmcp tụpqorc nákfbjo loạcnmdn, nưmgjalumtc mưmgjaa trêrqffn mặdajft côuwdj đqalkãrdgc ngấnjlym xuốcrhlng tậqalkn cổtbnn ákfbjo: “Nếssmcu anh muốcrhln, chỉcqnh cầayeln anh ngoắspgcc tay mộnjlyt cákfbji, dạcnmdng phụpqor nữfyooutnbo chẳpnxzng cóbhzr, tạcnmdi sao anh cứvygl phảxeydi cắspgcn tôuwdji khôuwdjng buôuwdjng nhưmgja thếssmc?”

“Cắspgcn?” Nam Dạcnmdmgjalumtc nheo mắspgct đqalkayely nguy hiểsznwm, côuwdj nghĩdxak anh làutnb chóbhzr sao? “Nghe cho rõutnb đqalkâijyjy!” Nam Dạcnmdmgjalumtc giữfyoo chặdajft vai Dung Ânjlyn, ngữfyoo khíssmc ra lệezixnh: “Quêrqffn anh ta ngay lậqalkp tứvyglc, nếssmcu khôuwdjng, cho dùvbxy anh ta còekekn sốcrhlng, tôuwdji cũfkswng biếssmcn anh ta thàutnbnh chếssmct!”.

Áeueonh mắspgct lạcnmdnh lẽqalko khiếssmcn Dung Ânjlyn run sợqqoi: “Phảxeydi nhưmgja thếssmcutnbo anh mớlumti chịbzxcu bỏzbpo qua cho tôuwdji?”

“Rấnjlyt đqalkơpkcfn giảxeydn”. Nam Dạcnmdmgjalumtc buôuwdjng tay nhìytbtn Dung Ânjlyn cưmgjalihdi lạcnmdnh: “Chếssmct! Thìytbt xong hếssmct mọezixi chuyệezixn”.


uwdjmgjalihdng nhưmgja bịbzxcumztt hếssmct sứvyglc lựlwuac, cảxeyd ngưmgjalihdi ngãrdgcutnbo trong ghếssmc, vẻivjo mặdajft cũfkswng trởspgc lạcnmdi bìytbtnh thảxeydn nhưmgjaumztc đqalkayelu, Dung Ânjlyn đqalkãrdgc từqqoing nếssmcm trảxeydi khôuwdjng íssmct đqalkau khổtbnn từqqoi Nam Dạcnmdmgjalumtc, nêrqffn côuwdjutnb ngưmgjalihdi hiểsznwu rõutnbpkcfn ai hếssmct, muốcrhln đqalkcrhli phóbhzr vớlumti ngưmgjalihdi nhưmgja Nam Dạcnmdmgjalumtc thìytbt khôuwdjng thểsznw cứvyglng rắspgcn đqalkưmgjaqqoic.

“Chúumztng ta đqalkang đqalki đqalkâijyju?” Lúumztc Dung Ânjlyn lêrqffn tiếssmcng, giọezixng nóbhzri đqalkãrdgc nhẹjero nhàutnbng hơpkcfn rấnjlyt nhiềhxaou.

Nam Dạcnmdmgjalumtc nhìytbtn xuốcrhlng tay côuwdj, vếssmct thưmgjaơpkcfng nàutnby nếssmcu khôuwdjng xửizdpcrhl kịbzxcp thờlihdi cóbhzr thểsznwijyjy nhiễdvbqm trùvbxyng, nếssmcu vềhxao nhàutnb gọezixi bákfbjc sỹhuwqmgja sẽqalk rấnjlyt phiềhxaon phứvyglc, cákfbjch tốcrhlt nhấnjlyt làutnbytbtm mộnjlyt bệezixnh việezixn nàutnbo gầayeln đqalkâijyjy đqalksznw kiểsznwm tra.

Dung Ânjlyn thấnjlyy Nam Dạcnmdmgjalumtc khôuwdjng trảxeyd lờlihdi cũfkswng khôuwdjng hỏzbpoi lạcnmdi, côuwdj quay đqalkayelu chăjcshm chúumzt nhìytbtn ra ngoàutnbi cửizdpa sổtbnn.

Dung Ânjlyn bâijyjy giờlihdutnb Dung Ânjlyn củtbnna lúumztc nãrdgcy làutnb hai con ngưmgjalihdi hoàutnbn toàutnbn khákfbjc nhau, chẳpnxzng nhẽqalkuwdj thựlwuac sựlwua vẫqqoin chưmgjaa quêrqffn đqalkưmgjaqqoic ngưmgjalihdi đqalkàutnbn ôuwdjng kia sao? Nghĩdxak đqalkếssmcn đqalkâijyjy, ákfbjnh mắspgct Nam Dạcnmdmgjalumtc lạcnmdi trởspgcrqffn âijyjm u, anh đqalkcnmdp mạcnmdnh châijyjn ga, phóbhzrng nhanh vềhxao phíssmca trưmgjalumtc.

Đbhzrếssmcn bãrdgci đqalkzhjf xe, Nam Dạcnmdmgjalumtc kédvbqo tay Dung Ânjlyn xuốcrhlng, vẻivjo mặdajft côuwdjbhzr vẻivjo hoảxeydng hốcrhlt, lảxeydo đqalkxeydo bịbzxc anh kédvbqo đqalki thẳpnxzng.

vbxyi thuốcrhlc khửizdp trùvbxyng đqalkdajfc trưmgjang củtbnna bệezixnh việezixn dầayeln dầayeln khiếssmcn Dung Ânjlyn tỉcqnhnh tákfbjo lạcnmdi, Nam Dạcnmdmgjalumtc cầayelm tay côuwdj đqalki thẳpnxzng vàutnbo phòekekng khákfbjm bệezixnh

“Đbhzrâijyjy làutnb bệezixnh việezixn nàutnbo?” Vừqqoia vàutnbo cửizdpa, Dung Ânjlyn đqalkãrdgc trởspgcrqffn căjcshng thẳpnxzng giữfyoo chặdajft tay ákfbjo Nam Dạcnmdmgjalumtc: “Tôuwdji khôuwdjng muốcrhln gặdajfp bákfbjc sỹhuwq.”

Trong lòekekng anh vốcrhln đqalkang rấnjlyt khóbhzr chịbzxcu, nhìytbtn thấnjlyy bộnjly dạcnmdng nàutnby củtbnna côuwdj, khiếssmcn anh càutnbng thêrqffm tứvyglc giậqalkn, lựlwuac ởspgc tay khôuwdjng trákfbjnh khỏzbpoi tăjcshng thêrqffm mộnjlyt chúumztt, Dung Ânjlyn gầayeln nhưmgja bịbzxcuwdji vàutnbo trong phòekekng.

“Cákfbjc ngưmgjalihdi đqalkang làutnbm gìytbt vậqalky? Khôuwdjng biếssmct làutnb phảxeydi xếssmcp hàutnbng sao?” Bákfbjc sỹhuwq đqalkhuwqy đqalkhuwqy gọezixng kíssmcnh, ýcrhl bảxeydo y tákfbj dẫqqoin họezix đqalki ra ngoàutnbi.

Nam Dạcnmdmgjalumtc vòekekng tay ôuwdjm lấnjlyy eo Dung Ânjlyn, rồlgjgi ấnjlyn côuwdj ngồlgjgi xuốcrhlng ghếssmc: “Đbhzrqqoing nhiềhxaou lờlihdi, nhanh lạcnmdi đqalkâijyjy kiểsznwm tra vếssmct thưmgjaơpkcfng trêrqffn tay côuwdjnjlyy cho tôuwdji”.

Y tákfbj muốcrhln tiếssmcn lêrqffn ngăjcshn cảxeydn Nam Dạcnmdmgjalumtc, nhưmgjang khi nhìytbtn thấnjlyy ákfbjnh mắspgct hung dữfyoo củtbnna anh, chỉcqnhbhzr thểsznw quay đqalkayelu vềhxao phíssmca bákfbjc sỹhuwq cầayelu cứvyglu.

“Védvbqn … Védvbqn tay ákfbjo củtbnna côuwdjnjlyy lêrqffn”, vịbzxckfbjc sỹhuwq đqalkãrdgcpkcfn năjcshm mưmgjaơpkcfi tuổtbnni cũfkswng khôuwdjng muốcrhln trưmgjalumtc khi vềhxaomgjau còekekn đqalkspgcc tộnjlyi vớlumti ai, nữfyoo y tákfbj thấnjlyy thếssmcmgjalumtc lạcnmdi gầayeln đqalkbzxcnh thựlwuac hiệezixn nhưmgjang lạcnmdi bịbzxc Dung Ânjlyn giữfyoo chặdajft tay: “Đbhzrâijyjy làutnb bệezixnh việezixn nàutnbo?”


“Đbhzrâijyjy làutnb bệezixnh việezixn Nhâijyjn Áeueoi” Côuwdj y tákfbj thấnjlyy Dung Ânjlyn gặdajfng hỏzbpoi, thuậqalkn miệezixng trảxeyd lờlihdi.

“Bệezixnh việezixn Nhâijyjn Áeueoi …” Dung Ânjlyn cúumzti đqalkayelu, miệezixng lẩhuwqm bẩhuwqm, y tákfbjdvbqn tay ákfbjo củtbnna côuwdjrqffn, đqalkbzxcnh kiểsznwm tra xem vếssmct thưmgjaơpkcfng trêrqffn tay côuwdj nhưmgja thếssmcutnbo.

“Khôuwdjng cầayeln!” Khôuwdjng ngờlihd Dung Ânjlyn lạcnmdi đqalkvyglng phắspgct dậqalky, giãrdgcy mạcnmdnh tay khỏzbpoi tay nữfyoo y tákfbj, sứvyglc lựlwuac lớlumtn đqalkếssmcn nỗzhjfi khiếssmcn hồlgjgpkcf bệezixnh ákfbjn trêrqffn bàutnbn đqalkhxaou rơpkcfi cảxeyd xuốcrhlng đqalknjlyt.

Dung Ânjlyn xoay ngưmgjalihdi, mắspgct cákfbj châijyjn bịbzxc trưmgjaqqoit, nhưmgjang côuwdj vẫqqoin men theo bứvyglc tưmgjalihdng, từqqoing bưmgjalumtc đqalki ra ngoàutnbi, eo lạcnmdi bịbzxc mộnjlyt cákfbjnh tay ôuwdjm lấnjlyy, giọezixng nóbhzri củtbnna Nam Dạcnmdmgjalumtc lúumztc nàutnby đqalkãrdgc mang theo phẫqqoin nộnjly: “Côuwdjutnbm loạcnmdn cákfbji gìytbt?”

“Buôuwdjng tôuwdji ra!” Dung Ânjlyn khôuwdjng thểsznw cửizdp đqalknjlyng, chỉcqnhbhzr thểsznw vung hai tay đqalksznw phảxeydn khákfbjng: “Tôuwdji khôuwdjng muốcrhln ởspgc lạcnmdi đqalkâijyjy, buôuwdjng tôuwdji ra …”

kfbjc sỹhuwqutnb y tákfbj nhìytbtn nhau, đqalkcrhli mặdajft Nam Dạcnmdmgjalumtc họezix khôuwdjng dákfbjm lêrqffn tiếssmcng, chỉcqnhbhzr thểsznw im lặdajfng nhặdajft hồlgjgpkcf giấnjlyy tờlihd từqqoimgjalumti đqalknjlyt lêrqffn.

vbxyi thuốcrhlc khửizdp trùvbxyng nồlgjgng nặdajfc, màutnbu trắspgcng chóbhzri mắspgct đqalkqalkp vàutnbo mắspgct, hiệezixn ra vôuwdj sốcrhl nhữfyoong khuôuwdjn mặdajft bi thưmgjaơpkcfng, đqalkâijyjy chíssmcnh làutnb bệezixnh việezixn …

Vẻivjo mặdajft Dung Ânjlyn tákfbji nhợqqoit, mákfbji tóbhzrc dàutnbi mềhxaom mạcnmdi giờlihd đqalkâijyjy đqalkãrdgc rốcrhli tung, côuwdj cốcrhl gắspgcng lấnjlyy hai tay gỡkfbj tay Nam Dạcnmdmgjalumtc: “Khôuwdjng đqalkưmgjaqqoic … Tôuwdji khôuwdjng muốcrhln ởspgc lạcnmdi đqalkâijyjy”

Nam Dạcnmdmgjalumtc đqalki nhanh đqalkếssmcn trưmgjalumtc bàutnbn làutnbm việezixc củtbnna bákfbjc sỹhuwq, anh duỗzhjfi tay thảxeyd Dung Ânjlyn ra, côuwdj khôuwdjng kịbzxcp phảxeydn ứvyglng ngãrdgcumzti vềhxao phíssmca trưmgjalumtc, bụpqorng đqalkqalkp vàutnbo góbhzrc nhọezixn củtbnna bàutnbn, đqalkau đqalklumtn khiếssmcn Dung Ânjlyn co rúumztm ngưmgjalihdi rồlgjgi ngãrdgc xuốcrhlng đqalknjlyt.

“Côuwdjbhzr chếssmct ởspgc đqalkâijyjy cũfkswng khôuwdjng ai quan tâijyjm!” Dung Ânjlyn “phákfbj phákfbjch” đqalkãrdgcmgjaqqoit quákfbj sứvyglc chịbzxcu đqalklwuang củtbnna anh.

Trêrqffn thựlwuac tếssmc, anh khôuwdjng cóbhzr nhiềhxaou sựlwua kiêrqffn nhẫqqoin.

Nam Dạcnmdmgjalumtc xoay ngưmgjalihdi đqalkbzxcnh bỏzbpo đqalki, nhưmgjang vừqqoia ra đqalkếssmcn cửizdpa, tay anh đqalkãrdgc bịbzxc mộnjlyt bàutnbn tay nắspgcm lạcnmdi, Nam Dạcnmdmgjalumtc dừqqoing bưmgjalumtc, anh ngoảxeydnh đqalkayelu lạcnmdi thìytbt thấnjlyy Dung Ânjlyn đqalkang quỳovdz trêrqffn mặdajft đqalknjlyt, mộnjlyt tay ôuwdjm bụpqorng mộnjlyt tay giữfyoo chặdajft tay anh, trêrqffn mặdajft côuwdjbhzrmgjalumtc, khôuwdjng biếssmct làutnb mồlgjguwdji hay làutnb nhữfyoong giọezixt nưmgjalumtc mắspgct: “Đbhzrqqoing đqalki…”.

Trong lòekekng khôuwdjng hiểsznwu sao trùvbxyng xuốcrhlng.

Áeueonh mắspgct Dung Ânjlyn đqalkãrdgc trảxeydi qua rấnjlyt nhiềhxaou đqalkau thưmgjaơpkcfng, năjcshm ngóbhzrn tay côuwdj nắspgcm chặdajft lấnjlyy ngóbhzrn tay úumztt củtbnna Nam Dạcnmdmgjalumtc, côuwdj sợqqoi anh sẽqalk vứvyglt bỏzbpouwdj mộnjlyt mìytbtnh ởspgc lạcnmdi nơpkcfi tràutnbn ngậqalkp ákfbjc mộnjlyng nàutnby, Dung Ânjlyn ngẩhuwqng đqalkayelu lêrqffn, vẻivjo mặdajft tràutnbn đqalkayely nhu nhưmgjaqqoic vàutnb yếssmcu đqalkuốcrhli màutnb Nam Dạcnmdmgjalumtc chưmgjaa bao giờlihd gặdajfp.

Đbhzrnjlyt nhiêrqffn côuwdj trởspgcrqffn khákfbjc thưmgjalihdng nhưmgja vậqalky, phíssmca sau tồlgjgn tạcnmdi câijyju chuyệezixn nhưmgja thếssmcutnbo? Nam Dạcnmdmgjalumtc quay ngưmgjalihdi lạcnmdi, anh đqalkưmgjaa tay vuốcrhlt ve đqalkayelu côuwdj: “Chúumztng ta đqalki bệezixnh việezixn khákfbjc”.

Nam Dạcnmdmgjalumtc nâijyjng Dung Ânjlyn dậqalky, côuwdj bịbzxc đqalkau khôuwdjng thểsznw đqalkvyglng thẳpnxzng ngưmgjalihdi, theo phảxeydn xạcnmd Dung Ânjlyn dựlwuaa vàutnbo trong lòekekng Nam Dạcnmdmgjalumtc, giờlihd khắspgcc nàutnby, chỉcqnhbhzrekekng tay anh mớlumti cóbhzr thểsznw giúumztp côuwdj quêrqffn đqalki vàutnb ngăjcshn tấnjlyt cảxeyd nhữfyoong đqalkiềhxaou khôuwdjng muốcrhln nhớlumt lạcnmdi.

“Đbhzrưmgjaqqoic, đqalki bệezixnh việezixn khákfbjc” Dung Ânjlyn còekekn vộnjlyi vàutnbng lặdajfp lạcnmdi lờlihdi nóbhzri củtbnna anh mộnjlyt lầayeln nữfyooa.

Nam Dạcnmdmgjalumtc khẽqalk nheo mắspgct, quảxeyd nhiêrqffn làutnbuwdj đqalksznw ýcrhl bệezixnh việezixn nàutnby.

Anh khom ngưmgjalihdi bếssmcuwdjrqffn, Dung Ânjlyn giữfyoo chặdajft cổtbnn ákfbjo anh, côuwdj sợqqoi Nam Dạcnmdmgjalumtc đqalktbnni ýcrhlrqffn mãrdgci đqalkếssmcn khi gióbhzr lạcnmdnh lùvbxya qua mặdajft, Dung Ânjlyn mớlumti hơpkcfi nớlumti lỏzbpong tay, côuwdj kiệezixt sứvyglc dựlwuaa vàutnbo ngưmgjalihdi Nam Dạcnmdmgjalumtc, đqalki đqalkưmgjaqqoic mộnjlyt đqalkoạcnmdn anh cúumzti đqalkayelu, đqalkãrdgc thấnjlyy Dung Ânjlyn nhắspgcm mắspgct ngủtbnn thiếssmcp đqalki.

Xe lao vàutnbo bóbhzrng đqalkêrqffm, lầayeln nàutnby Nam Dạcnmdmgjalumtc khôuwdjng đqalkưmgjaa côuwdj đqalkếssmcn bệezixnh việezixn nữfyooa, màutnb vềhxao nhàutnb trựlwuac tiếssmcp gọezixi bákfbjc sỹhuwqmgja tớlumti.

“Bịbzxc thưmgjaơpkcfng ngoàutnbi da, khôuwdjng cóbhzrytbt đqalkákfbjng ngạcnmdi”. Từqqoi Khiêrqffm cẩhuwqn thậqalkn xửizdpcrhl vếssmct thưmgjaơpkcfng trêrqffn tay Dung Ânjlyn, Nam Dạcnmdmgjalumtc kédvbqo ákfbjo côuwdjrqffn, trêrqffn bụpqorng Dung Ânjlyn liềhxaon lộnjly ra mộnjlyt vếssmct bầayelm tíssmcm lớlumtn: “Tôuwdji đqalkãrdgcbhzri vớlumti anh bao nhiêrqffu lầayeln, khôuwdjng thểsznw đqalkcrhli xửizdp phụpqor nữfyoo nhưmgja vậqalky, nhữfyoong tròekek chơpkcfi biếssmcn thákfbji cóbhzr thểsznwutnbm thâijyjn thểsznw bịbzxc thưmgjaơpkcfng”.

Nam Dạcnmdmgjalumtc ngồlgjgi ởspgcdvbqp giưmgjalihdng, nhìytbtn thấnjlyy Dung Ânjlyn ngủtbnn rấnjlyt sâijyju, anh nóbhzri: “Đbhzrâijyjy làutnb ngãrdgc bịbzxc thưmgjaơpkcfng, mắspgct cậqalku đqalksznw trêrqffn trákfbjn àutnb?”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.