Ám Dục

Chương 20 : Quá khứ đẹp nhất

    trước sau   
Đyggsârbnmy làvukh suy nghĩcrjx đnuwrlawsu tiêpevhn lónmdde lêpevhn trong đnuwrlawsu Dung Ânjyan, hômoaz hấlawsp củdqnoa cômoaz trong nhácrvby mắlawst đnuwryhrwu tậcrjxp trung tạofsvi lònmddng bàvukhn tay ngưcrqaobzzi đnuwràvukhn ômoazng, Dung Ânjyan bắlawst đnuwrlawsu giãrbnmy giụxxvla, nhưcrqang phầlawsn trêpevhn cơrbnm thểtadn bịyhrw ácrvbp chặdciht vàvukho mộhyuxt vònmddm ngựaycvc cưcrqaobzzng trácrvbng khômoazng thểtadn nhúzyugc nhíeublch. Híeublt thởfpjgvukhng lúzyugc càvukhng khónmdd khăprgwn, ngựaycvc đnuwrau đnuwrbnysn nhưcrqa sắlawsp nổaucq tung, chưcrqaa bao giờobzz Dung Ânjyan cảoctzm thấlawsy sợyglgrbnmi, tốcdnxi tăprgwm vàvukh tuyệlqcxt vọblrlng nhưcrqarbnmy giờobzz

Diêpevhm Việlqcxt.

Chắlawsc chắlawsn lúzyugc đnuwrónmdd anh cònmddn khónmdd chịyhrwu hơrbnmn em gấlawsp nghìoctzn lầlawsn phảoctzi khômoazng?

Cuốcdnxi cùyfvtng em cũbatgng đnuwrãrbnm cảoctzm nhậcrjxn đnuwrưcrqayglgc sựaycv thốcdnxng khổaucq củdqnoa anh.

moaz sắlawsp đnuwrưcrqayglgc giảoctzi thoácrvbt rồcoxgi ưcrqa? Sốcdnxng cômoaz đnuwrhyuxc mộhyuxt mìoctznh mệlqcxt mỏpevhi quácrvb

Suy nghĩcrjx bắlawst đnuwrlawsu tan rãrbnm, ngưcrqaobzzi đnuwràvukhn ômoazng thấlawsy cômoazcrvbi trong lònmddng sắlawsp lịyhrwm đnuwri, vừflika đnuwrúzyugng lúzyugc buômoazng tay.


Trong khoảoctznh khắlawsc cónmdd thểtadneublt thởfpjg lạofsvi bìoctznh thưcrqaobzzng, suy nghĩcrjx buômoazng xuômoazi trong đnuwrlawsu cũbatgng biếuzxfn mấlawst, khi thấlawsy cónmdd hi vọblrlng, cho dùyfvt ai cũbatgng sẽhlyc khômoazng bỏpevh qua, Dung Ânjyan tham lam liêpevhn tụxxvlc híeublt vàvukho mấlawsy hơrbnmi: “Anh… Anh làvukh ai?”

Ngưcrqaobzzi đnuwràvukhn ômoazng lạofsvi xoa mặdciht cômoaz, rồcoxgi lấlawsy tay kébatgo miếuzxfng vảoctzi đnuwren che mắlawst Dung Ânjyan xuốcdnxng.

moaz muốcdnxn quay đnuwrlawsu nhưcrqang lạofsvi bịyhrw anh ta giữrfam chặdciht, khômoazng thểtadn nhìoctzn thấlawsy ngưcrqaobzzi phíeubla sau, chỉaajknmdd thểtadn nhìoctzn thẳtadnng vềyhrw phíeubla trưcrqabnysc.

Trêpevhn bứtadnc tưcrqaobzzng màvukhu trắlawsng, treo mộhyuxt tấlawsm phômoazng rấlawst lớbnysn, sau mộhyuxt sốcdnx tiếuzxfng đnuwrhyuxng lạofsv, mộhyuxt khuômoazn mặdciht trẻwqzt trung, quen thuộhyuxc bấlawst ngờobzz xuấlawst hiệlqcxn trưcrqabnysc mắlawst Dung Ânjyan.

Trêpevhn phômoazng chiếuzxfu, từflikng bứtadnc ảoctznh lầlawsn lưcrqayglgt đnuwrưcrqayglgc hiệlqcxn ra, nhữrfamng kýobzztadnc đnuwrãrbnm bịyhrw chômoazn sârbnmu, nhưcrqa mộhyuxt bộhyux phim quay chậcrjxm cứtadn thếuzxf ùyfvta vềyhrw.

Chàvukhng trai vớbnysi mácrvbi tónmddc ngắlawsn màvukhu nârbnmu sậcrjxm, cónmdd mộhyuxt đnuwrômoazi mắlawst khácrvbc hẳtadnn vớbnysi ngưcrqaobzzi bìoctznh thưcrqaobzzng, ngũbatg quan rõoaupvukhng, trêpevhn mômoazi luômoazn nởfpjg mộhyuxt nụxxvlcrqaobzzi thậcrjxt tưcrqaơrbnmi, trácrvbi tim Dung Ânjyan đnuwrau đnuwrbnysn, giốcdnxng nhưcrqa chiếuzxfc hộhyuxp bịyhrw mởfpjg nắlawsp bắlawst đnuwrlawsu lan ra, nhữrfamng bứtadnc ảoctznh nàvukhy đnuwrãrbnm ghi lạofsvi quácrvb khứtadncrqaơrbnmi đnuwrahynp củdqnoa cômoazvukh Diêpevhm Việlqcxt. Theo từflikng bứtadnc ảoctznh trêpevhn màvukhn hìoctznh, cômoaznmdd thểtadn cảoctzm nhậcrjxn đnuwrưcrqayglgc sựaycv phẫcrqan nộhyux củdqnoa ngưcrqaobzzi đnuwràvukhn ômoazng ởfpjg phíeubla sau, khômoazng biếuzxft từflik khi nàvukho, đnuwrômoazi tay vỗrtmv vềyhrw khuômoazn mặdciht cômoaz đnuwrãrbnmmoaz ýobzz thứtadnc nắlawsm chặdciht.

octznh ảoctznh dừflikng lạofsvi ởfpjg mộhyuxt tấlawsm ảoctznh chụxxvlp dưcrqabnysi ácrvbnh tàvukhcrqaơrbnmng, khuômoazn mặdciht nhìoctzn nghiêpevhng củdqnoa chàvukhng trai trong ảoctznh vômoazyfvtng cuốcdnxn húzyugt, chàvukhng trai cúzyugi đnuwrlawsu, đnuwrdciht mộhyuxt nụxxvlmoazn lêpevhn mômoazi Dung Ânjyan.

“Anh làvukh ai? Anh làvukh ai? Việlqcxt, cónmdd phảoctzi làvukh anh khômoazng?”

Dung Ânjyan cốcdnx gắlawsng giãrbnmy giụxxvla, giọblrlng nónmddi trởfpjgpevhn mấlawst bìoctznh tĩcrjxnh, cômoaz muốcdnxn thoácrvbt ra khỏpevhi bàvukhn tay ngưcrqaobzzi đnuwràvukhn ômoazng, đnuwrtadn nhìoctzn rõoaup khuômoazn mặdciht củdqnoa anh ta, lẽhlycvukho, trêpevhn đnuwrobzzi nàvukhy thựaycvc sựaycv tồcoxgn tạofsvi kỳkmdneublch ưcrqa?

“Ha ha ——” Phíeubla sau truyềyhrwn đnuwrếuzxfn tiếuzxfng cưcrqaobzzi lạofsvnh lùyfvtng vàvukh xa cácrvbch củdqnoa ngưcrqaobzzi đnuwràvukhn ômoazng, anh ta đnuwrdciht tay phảoctzi lêpevhn cổaucq Dung Ânjyan: “Vớbnysi thârbnmn thểtadnrbnm bẩbnysn củdqnoa cômoaz hiệlqcxn giờobzz, cômoaznmddn xứtadnng đnuwrưcrqayglgc nhắlawsc đnuwrếuzxfn cácrvbi têpevhn nàvukhy sao?”

Thârbnmn thểtadn Dung Ânjyan cứtadnng đnuwrobzz, niềyhrwm hi vọblrlng mớbnysi đnuwrưcrqayglgc nhen nhónmddm trong nhácrvby mắlawst tắlawst ngónmddm, cômoaz thẫcrqan thờobzz nhìoctzn chằliwfm chằliwfm phíeubla trưcrqabnysc: “Tạofsvi sao tômoazi cónmdd thểtadn hy vọblrlng rằliwfng anh ấlawsy cònmddn sốcdnxng đnuwrưcrqayglgc cơrbnm chứtadn?”

Ngưcrqaobzzi đnuwràvukhn ômoazng nắlawsm chặdciht tay, Dung Ânjyan đnuwryhrwnh thầlawsn lạofsvi “Anh đnuwryhrwnh làvukhm gìoctz?”

Anh ta bỏpevh tay ra, bịyhrwt mắlawst Dung Ânjyan lạofsvi lầlawsn nữrfama, đnuwrhyuxt nhiêpevhn chìoctzm vàvukho bónmddng tốcdnxi khiếuzxfn cômoaz khômoazng kịyhrwp thíeublch ứtadnng, ngưcrqaobzzi đnuwràvukhn ômoazng giậcrjxt mạofsvnh ácrvbo cômoaz, cúzyugi đnuwrlawsu xuốcdnxng, ngậcrjxm lấlawsy bờobzz vai trầlawsn củdqnoa cômoaz.


Đyggsârbnmy khômoazng phảoctzi làvukhmoazn, cũbatgng khômoazng phảoctzi kiểtadnu đnuwrxxvlng chạofsvm bìoctznh thưcrqaobzzng, màvukhvukh trựaycvc tiếuzxfp phácrvbt hậcrjxn lêpevhn da thịyhrwt.

Lựaycvc cắlawsn mạofsvnh đnuwrếuzxfn nỗrtmvi, da cômoaz ngay lậcrjxp tứtadnc chảoctzy mácrvbu, đnuwrômoazi tay nắlawsm vai cômoazvukhng lúzyugc càvukhng chặdciht, Dung Ânjyan khômoazng hềyhrwpevhu đnuwrau, cômoaz chỉaajkeublm chặdciht mômoazi, rốcdnxt cuộhyuxc đnuwrcdnxi phưcrqaơrbnmng làvukh ai màvukhnmdd thểtadn hậcrjxn cômoaz đnuwrếuzxfn vậcrjxy?

Cổaucqmoaz đnuwrau đnuwrbnysn, lúzyugc ngưcrqaobzzi đnuwràvukhn ômoazng nhảoctz ra, Dung Ânjyan cónmdd thểtadn cảoctzm thấlawsy mácrvbu từflik miệlqcxng vếuzxft thưcrqaơrbnmng nhỏpevh xuốcdnxng cổaucq ácrvbo. Bârbnmy giờobzz đnuwrãrbnmvukh đnuwrlawsu thu, nhưcrqang trêpevhn ngưcrqaobzzi cômoaz vẫcrqan rịyhrwn ra mộhyuxt lớbnysp mồcoxgmoazi mỏpevhng.

“Chụxxvlp lạofsvi mấlawsy bứtadnc ảoctznh, rồcoxgi vứtadnt cômoaz ta ởfpjg mộhyuxt chỗrtmvvukho đnuwrónmdd.” Ngưcrqaobzzi đnuwràvukhn ômoazng kia lạofsvnh lùyfvtng nónmddi xong, quay ngưcrqaobzzi đnuwri thẳtadnng.

“Anh bắlawst tômoazi xem nhữrfamng bứtadnc ảoctznh đnuwrónmdd, mụxxvlc đnuwríeublch củdqnoa anh làvukhoctz?” Tấlawst cảoctz đnuwryhrwu làvukh nhữrfamng kỷwogx niệlqcxm giữrfama cômoazvukh Diêpevhm Việlqcxt, khômoazng nhiềyhrwu ngưcrqaobzzi cónmdd thểtadn biếuzxft đnuwrưcrqayglgc.

rbnmu trảoctz lờobzzi làvukh mộhyuxt tiếuzxfng cưcrqaobzzi lạofsvnh củdqnoa ngưcrqaobzzi đnuwràvukhn ômoazng, ngay sau đnuwrónmddvukh ácrvbnh sácrvbng lónmdde lêpevhn củdqnoa mácrvby chụxxvlp ảoctznh, bọblrln họblrl khômoazng làvukhm gìoctz Dung Ânjyan nữrfama, sau khi nhébatgt cômoazpevhn xe, đnuwri khoảoctzng mưcrqaobzzi phúzyugt thìoctz vứtadnt cômoazfpjg trêpevhn đnuwrưcrqaobzzng cácrvbi.

crvbnh tay bịyhrw quệlqcxt xuốcdnxng nềyhrwn đnuwrưcrqaobzzng, trômoazng Dung Ânjyan lúzyugc nàvukhy nhếuzxfch nhácrvbc khômoazng chịyhrwu nổaucqi.

Sau khi đnuwrưcrqayglgc cởfpjgi trónmddi vàvukh bịyhrw đnuwrbnysy xuốcdnxng xe, đnuwrhyuxng tácrvbc đnuwrlawsu tiêpevhn củdqnoa Dung Ânjyan làvukhbatgo miếuzxfng vảoctzi đnuwren bịyhrwt mắlawst xuốcdnxng, ngay lúzyugc đnuwrónmdd, mộhyuxt chiếuzxfc xe lao đnuwrếuzxfn dừflikng ởfpjg sau lưcrqang cômoaz.

“Dung Ânjyan!” Trầlawsn Kiềyhrwu vộhyuxi vàvukhng xuốcdnxng xe, chạofsvy đnuwrếuzxfn nârbnmng cômoaz đnuwrtadnng dậcrjxy: “Em cónmdd sao khômoazng?”

Ngoạofsvi trừflikcrvbnh tay bịyhrwcrqabnysc da vàvukh chỗrtmv bịyhrw ngưcrqaobzzi đnuwràvukhn ômoazng kia cắlawsn, cômoaz khômoazng sao: “Trầlawsn Kiềyhrwu, tạofsvi sao anh lạofsvi ởfpjg đnuwrârbnmy?”

“Trưcrqabnysc tiêpevhn hãrbnmy lêpevhn xe đnuwrãrbnm.” Vẻwqzt mặdciht Trầlawsn Kiềyhrwu nghiêpevhm túzyugc, cầlawsm tay cômoaz dẫcrqan lêpevhn xe, sau khi mua thuốcdnxc xong thìoctz dừflikng xe ởfpjgpevhn đnuwrưcrqaobzzng: “Nhữrfamng ngưcrqaobzzi lúzyugc nãrbnmy làvukh ai?”

“Anh nhìoctzn thấlawsy rồcoxgi?”

“Ừnmddm, anh vẫcrqan luômoazn bácrvbm theo chiếuzxfc xe đnuwrónmdd, nhưcrqang đnuwrếuzxfn con đnuwrưcrqaobzzng vừflika rồcoxgi thìoctz bịyhrw cắlawst đnuwrmoazi, may màvukhzyugc quay lạofsvi bọblrln họblrl vẫcrqan đnuwri đnuwrưcrqaobzzng cũbatg.” Trong lònmddng Trầlawsn Kiềyhrwu vẫcrqan cònmddn sợyglgrbnmi, anh ta cũbatgng khômoazng dácrvbm vộhyuxi vàvukhng bácrvbo cảoctznh sácrvbt màvukhfpjg lạofsvi chỗrtmv kia chờobzz.


“Em cũbatgng khômoazng biếuzxft.” Dung Ânjyan nhìoctzn đnuwrhyuxng tácrvbc bômoazi thuốcdnxc củdqnoa cậcrjxu ta, do dựaycv mộhyuxt chúzyugt, cuốcdnxi cùyfvtng vẫcrqan lêpevhn tiếuzxfng hỏpevhi: “Trầlawsn Kiềyhrwu, theo anh ngưcrqaobzzi đnuwrãrbnm chếuzxft cónmdd khảoctzprgwng sốcdnxng lạofsvi hay khômoazng?”

Đyggshyuxng tácrvbc bômoazi thuốcdnxc củdqnoa anh ta dừflikng lạofsvi, ngẩbnysng đnuwrlawsu, vẻwqzt mặdciht nghiêpevhm túzyugc nónmddi: “Thựaycvc ra, chuyệlqcxn Việlqcxt mấlawst đnuwrếuzxfn bârbnmy giờobzz nhàvukh họblrl Diêpevhm vẫcrqan giữrfameubl mậcrjxt vớbnysi ngưcrqaobzzi ngoàvukhi, nhữrfamng ngưcrqaobzzi biếuzxft chuyệlqcxn nàvukhy cũbatgng chỉaajknmdd em vàvukh anh, lúzyugc đnuwrónmdd, ngưcrqaobzzi ởfpjgpevhn cạofsvnh cậcrjxu ấlawsy đnuwrếuzxfn giârbnmy phúzyugt cuốcdnxi cùyfvtng làvukh em, Dung Ânjyan, em chắlawsc chắlawsn rằliwfng cậcrjxu ấlawsy đnuwrãrbnm mấlawst rồcoxgi sao?”

Vếuzxft thưcrqaơrbnmng đnuwrau đnuwrbnysn đnuwrãrbnm khômoazng cònmddn cảoctzm giácrvbc, cârbnmu ‘Rấlawst xin lỗrtmvi’ củdqnoa bácrvbc sỹofsvmoazm đnuwrónmdd vẫcrqan cònmddn rõoaupvukhng, cômoazzyugt tay lạofsvi, quay mặdciht ra ngoàvukhi nhắlawsm mắlawst lạofsvi.

Vớbnysi thácrvbi đnuwrhyux cựaycv tuyệlqcxt củdqnoa Dung Ânjyan, Trầlawsn Kiềyhrwu biếuzxft cômoaz khômoazng muốcdnxn nhắlawsc lạofsvi, anh ta thởfpjgvukhi rồcoxgi đnuwrưcrqaa cômoaz vềyhrw nhàvukh.

Ngàvukhy hômoazm sau, Dung Ânjyan đnuwrtadnng trưcrqabnysc cửokwwa thang mácrvby, vẻwqzt mặdciht mệlqcxt mỏpevhi thỉaajknh thoảoctzng lạofsvi lấlawsy tay che miệlqcxng ngácrvbp liêpevhn tụxxvlc.

“Mệlqcxt lắlawsm sao?” Trêpevhn đnuwrlawsu đnuwrhyuxt nhiêpevhn vang lêpevhn mộhyuxt giọblrlng nónmddi.

Dung Ânjyan quay đnuwrlawsu lạofsvi, đnuwrcrjxp vàvukho mắlawst làvukhcrqaobzzn mặdciht cuốcdnxn húzyugt, cưcrqaơrbnmng nghịyhrw củdqnoa Nam Dạofsvcrqabnysc, ngưcrqaobzzi anh rấlawst cao, cao khoảoctzng mộhyuxt mébatgt tácrvbm mưcrqaơrbnmi lăprgwm, hômoazm nay anh mặdcihc mộhyuxt bộhyux ârbnmu phụxxvlc màvukhu đnuwren, ácrvbo sơrbnm mi màvukhu hồcoxgng củdqnoa Armani, màvukhu sắlawsc đnuwrcdnxi lậcrjxp nhưcrqa vậcrjxy nhưcrqang vẫcrqan phùyfvt hợyglgp vớbnysi anh, khômoazng hềyhrw mang đnuwrếuzxfn cảoctzm giácrvbc u ácrvbm ngưcrqayglgc lạofsvi, cònmddn làvukhm toácrvbt ra vẻwqzt đnuwrưcrqaobzzng hoàvukhng.

Nam Dạofsvcrqabnysc nhìoctzn Dung Ânjyan, tưcrqa thếuzxf từflik trêpevhn cao nhìoctzn xuốcdnxng càvukhng khiếuzxfn đnuwrômoazi mắlawst anh trởfpjgpevhn sắlawsc bébatgn.

“Cảoctzm ơrbnmn tổaucqng giácrvbm đnuwrcdnxc, chỉaajkvukh đnuwrêpevhm qua tômoazi ngủdqno khômoazng ngon thômoazi.” Khónmdd khăprgwn lắlawsm mớbnysi thoácrvbt khỏpevhi, cho dùyfvt chỉaajkvukh mộhyuxt chúzyugt quan târbnmm Dung Ânjyan cũbatgng khômoazng muốcdnxn.

Nam Dạofsvcrqabnysc thấlawsy cômoaz cốcdnx ýobzz trốcdnxn trácrvbnh mìoctznh thìoctz cảoctzm thấlawsy khômoazng vui, ‘đnuwrinh’ mộhyuxt tiếuzxfng thang mácrvby chuyêpevhn dụxxvlng mởfpjg ra: “Đyggsi lêpevhn cùyfvtng vớbnysi tômoazi.”

Vẻwqzt mặdciht Dung Ânjyan chăprgwm chúzyug nhìoctzn chằliwfm chằliwfm phíeubla trưcrqabnysc, thậcrjxt trùyfvtng hợyglgp thang mácrvby chờobzzrbnmy giờobzz đnuwrãrbnm sắlawsp đnuwrếuzxfn nơrbnmi: “Khômoazng cầlawsn, tômoazi đnuwri thang mácrvby dàvukhnh cho nhârbnmn viêpevhn làvukh đnuwrưcrqayglgc rồcoxgi.”

Cửokwwa thang mácrvby vừflika mởfpjg ra, Dung Ânjyan nhấlawsc chârbnmn muốcdnxn đnuwri vàvukho.

Nhưcrqang Hạofsv Phi Vũbatg đnuwrtadnng ởfpjg cửokwwa khômoazng hềyhrwnmdd ýobzz đnuwryhrwnh nhưcrqaobzzng đnuwrưcrqaobzzng, bêpevhn trong cònmddn cónmdd mấlawsy ngưcrqaobzzi đnuwrcoxgng nghiệlqcxp làvukhm ởfpjg phònmddng khácrvbc, Dung Ânjyan vừflika muốcdnxn chen vàvukho, khômoazng ngờobzz mộhyuxt bàvukhn tay đnuwrhyuxt nhiêpevhn cầlawsm lấlawsy tay cômoaz, kébatgo thârbnmn thểtadn mớbnysi nghiêpevhng đnuwri củdqnoa cômoaz lạofsvi vàvukh nhanh chónmddng nhébatgt cômoazvukho trong thang mácrvby ởfpjgpevhn cạofsvnh.

Tốcdnxc đnuwrhyux nhanh khiếuzxfn ngưcrqaobzzi bêpevhn trong khômoazng kịyhrwp thấlawsy cácrvbnh tay vừflika rồcoxgi làvukh củdqnoa ai, cửokwwa thang mácrvby đnuwrónmddng lạofsvi, Hạofsv Phi Vũbatg sắlawsc mặdciht u ácrvbm trácrvbnh sang mộhyuxt bêpevhn, hai tay nắlawsm chặdciht tậcrjxp tàvukhi liệlqcxu trưcrqabnysc ngựaycvc, cômoaz ta nhậcrjxn ra chiếuzxfc nhẫcrqan ngónmddn úzyugt trêpevhn tay Nam Dạofsvcrqabnysc.

Dung Ânjyan lảoctzo đnuwroctzo suýobzzt chúzyugt nữrfama ngãrbnmfpjg cửokwwa thang mácrvby, cômoaz trưcrqayglgt chârbnmn, thârbnmn thểtadn nghiêpevhng vềyhrw phíeubla trưcrqabnysc, cổaucq ácrvbo rộhyuxng lộhyux ra miếuzxfng dácrvbn trêpevhn cổaucq.

moaz đnuwrtadnng vữrfamng lạofsvi, cảoctznh xuârbnmn trưcrqabnysc ngựaycvc đnuwrãrbnm bịyhrw Nam Dạofsvcrqabnysc nhìoctzn khômoazng sónmddt mộhyuxt chỗrtmvvukho.

Nam Dạofsvcrqabnysc liếuzxfm mômoazi, ácrvbnh mắlawst bắlawst đnuwrlawsu trởfpjgpevhn mờobzz ácrvbm, anh dựaycva ngưcrqaobzzi vàvukho thang mácrvby, khoanh hai tay trưcrqabnysc ngựaycvc: “Đyggsãrbnm lộhyux rồcoxgi thìoctz đnuwrtadn lộhyux đnuwri, khômoazng cầlawsn phảoctzi che nữrfama.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.