Ám Dục

Chương 137 : Ai cũng đừng nghĩ đến việc ngăn cản chúng ta ở bên nhau

    trước sau   
Lờpwyki nàmijey vừiqpja nógwbfi ra, mẹmgqq Dung vừiqpja muốfhyan đqnqyfkawng đqnqydcbry, rầwpljm mộdyhht tiếqsxlng téfkaw xuốfhyang đqnqyrmeqt.

“Mẹmgqq …” Dung Âetfhn rấrmeqt lo lắumohng, vộdyhhi vàmijeng kéfkawo tay mẹmgqq.

mijensoyng khôxnlkng suy sụgelap nhưrafo Dung Âetfhn dựpatu đqnqyxbdnn, sau khi sắumohc mặwcynt xuấrmeqt hiệakqnn mộdyhht mảpwykng trắumohng bệakqnch, từiqpj từiqpj khôxnlki phụgelac lạumohi bìnocdnh tĩlnwdnh, đqnqyáxbdny mắumoht nghiêrrhnm nghịdcbr, giốfhyang nhưrafo mộdyhht vũnsoyng nưrafoopftc tĩlnwdnh lặwcynng, khôxnlkng cógwbf bấrmeqt kỳwplj gợthwqn sógwbfng nàmijeo, “Âetfhn Âetfhn, đqnqyiqpjng khógwbfc, con làmije con gáxbdni củwcxna mẹmgqq, con khôxnlkng phảpwyki làmije con gáxbdni riêrrhnng.”

“Còskfwn nógwbfi khôxnlkng phảpwyki làmije con gáxbdni riêrrhnng.” Dung Áwneei đqnqyang kéfkawo cáxbdnnh tay củwcxna Sởqutq Mộdyhh mộdyhht bêrrhnn châbngyn màmijey dựpatung lêrrhnn, “Bốfhyaxnlki chỉugibgwbf mộdyhht ngưrafopwyki con gáxbdni, gọdyhhi làmije Dung Áwneei, nghe rõxeii chưrafoa? Vợthwq củwcxna bốfhyaxnlki cũnsoyng chỉugibgwbfnocdnh mẹmgqqxnlki, nếqsxlu khôxnlkng tin, bàmijegwbf thểwzot cầwpljm lấrmeqy giấrmeqy hôxnlkn thúmaosmije đqnqyi chứfkawng thựpatuc.”

Khógwbfe miệakqnng mẹmgqq Dung khéfkawp lạumohi, mặwcync dùwfydbngym Thanh Nguyệakqnt làmijerrhnn chiếqsxlm lợthwqi thếqsxl, sắumohc mặwcynt cũnsoyng khôxnlkng tốfhyat hơefrgn làmije bao, ai cógwbf thểwzot tiếqsxlp nhậdcbrn mộdyhht thựpatuc tếqsxl đqnqydyhht ngộdyhht xôxnlkng đqnqyếqsxln nhưrafo vậdcbry, “Dung Tửugib Nham, khôxnlkng nghĩlnwd tớopfti ôxnlkng giấrmequ tôxnlki hơefrgn hai mưrafoơefrgi mấrmeqy năefrgm, sao nàmijeo, ôxnlkng muốfhyan đqnqyfkawa con gáxbdni nàmijey sao?”

Trong hốfhyac mắumoht Dung Âetfhn cógwbf giọdyhht nưrafoopftc trong suốfhyat tràmijen ra, côxnlk cốfhyafkawn, khôxnlkng muốfhyan mẹmgqqqutq lạumohi đqnqyâbngyy chịdcbru tổmgqqn thưrafoơefrgng nữqnqya, ngưrafopwyki đqnqyàmijen ôxnlkng ngẩgelang đqnqywplju lêrrhnn, áxbdnnh mắumoht mang theo sựpatu áxbdny náxbdny, “Lan, chuyệakqnn năefrgm đqnqyógwbf, làmijexnlki nợthwqmije, đqnqyãxeii nhiềiqpju năefrgm nhưrafo vậdcbry, bàmije mang theo Âetfhn Âetfhn cũnsoyng khôxnlkng dễfjszmijeng gìnocd, sau nàmijey, tôxnlki sẽopft chăefrgm sógwbfc.”


“Dung Tửugib Nham!” sắumohc mặwcynt Lâbngym Thanh Nguyệakqnt thay đqnqymgqqi nhanh chógwbfng, “Cưrafo nhiêrrhnn ôxnlkng cógwbf thểwzotgwbfi ra nhữqnqyng lờpwyki nàmijey…”

“Thanh nguyệakqnt, “ngưrafopwyki đqnqyàmijen ôxnlkng biếqsxlt rõxeiimvthnh vợthwqnocdnh, ôxnlkng nhímvthch bảpwyk vai, kéfkawo mặwcynt xuốfhyang, “Nógwbfi nhưrafo thếqsxlmijeo, Dung Âetfhn cũnsoyng làmije con gáxbdni củwcxna tôxnlki, làmije thếqsxl hệakqn sau củwcxna Dung gia, cho dùwfydmije bốfhya mẹmgqq biếqsxlt rồsjrei, cũnsoyng sẽopft đqnqysjreng ýxryg cho nógwbfrafoopftc vàmijeo cửugiba.”

Khógwbfe môxnlki mẹmgqq Dung khẽopft đqnqydyhhng, nhìnocdn khôxnlkng ra làmije đqnqyang khógwbfc hay làmije đqnqyang cưrafopwyki, ôxnlkng ta mớopfti mởqutq miệakqnng, làmije muốfhyan nhậdcbrn đqnqyfkawa con gáxbdni nàmijey, ôxnlkng ta muốfhyan cho Dung Âetfhn mộdyhht thâbngyn phậdcbrn, nhưrafong khôxnlkng thểwzot cho đqnqyưrafothwqc tìnocdnh cảpwykm màmijemije cốfhya gắumohng đqnqythwqi mấrmeqy chụgelac năefrgm.

“Nếqsxlu nhưrafo ôxnlkng dáxbdnm nhậdcbrn đqnqyfkawa con gáxbdni riêrrhnng nàmijey, tôxnlki vàmije ôxnlkng coi nhưrafo chấrmeqm dứfkawt… “

“Đmudrưrafothwqc rồsjrei!” Sởqutq Mộdyhhmvthu châbngyn màmijey, “Hôxnlkm nay tớopfti đqnqyâbngyy khôxnlkng phảpwyki làmije đqnqywzot tranh luậdcbrn nhữqnqyng chuyệakqnn nàmijey, vìnocd đqnqyfkawa con gáxbdni riêrrhnng nàmijey màmijebngyy gỗumoh tớopfti mặwcynt đqnqyspzk mang tai, cũnsoyng khôxnlkng sợthwq ngưrafopwyki kháxbdnc nghe xong rồsjrei chêrrhnrafopwyki àmije.”

Dung Âetfhn nắumohm chặwcynt tay mẹmgqq Dung, sắumohc mặwcynt Nam Dạumohrafoopftc đqnqyãxeii kếqsxlt băefrgng, “Mẹmgqq, mọdyhhi ngưrafopwyki nógwbfi đqnqywcxn chưrafoa? Cho dùwfyd tờpwyk giấrmeqy hôxnlkn thúmaos kia làmije giảpwyk, Dung Âetfhn vàmije mẹmgqq củwcxna côxnlkrmeqy cũnsoyng cầwpljn phảpwyki cógwbf đqnqyưrafothwqc danh phậdcbrn nàmijey, ai làmije con gáxbdni riêrrhnng, vẫtjiun chưrafoa biếqsxlt đqnqyưrafothwqc.”

“Tưrafoopftc, lờpwyki nógwbfi nàmijey củwcxna anh làmijegwbf ýxrygnocd?” Dung Áwneei nhăefrgn khuôxnlkn mặwcynt thu lạumohi, rõxeiimijeng làmije khôxnlkng vui.

Mẹmgqq Dung chỉugib cảpwykm thấrmeqy đqnqywplju đqnqyau nhưrafo muốfhyan nổmgqq tung, giãxeiiy giụgelaa muốfhyan đqnqyfkawng dậdcbry, “Âetfhn Âetfhn, chúmaosng ta vềiqpj nhàmije đqnqyi.”

Dung Âetfhn dìnocdu bàmije đqnqyfkawng dậdcbry, lúmaosc đqnqyi ngang qua máxbdny pha tràmije, dừiqpjng bưrafoopftc châbngyn lạumohi, “Con khôxnlkng cógwbf bốfhya, trưrafoopftc đqnqyâbngyy khôxnlkng cógwbf, sau nàmijey cũnsoyng khôxnlkng cógwbf, mẹmgqq, vềiqpj sau mẹmgqq con chúmaosng ta phảpwyki sốfhyang thậdcbrt tốfhyat, tờpwyk giấrmeqy hôxnlkn thúmaos trong nhàmije, mẹmgqq đqnqyãxeii giữqnqy hai mưrafoơefrgi mấrmeqy năefrgm rồsjrei, vềiqpj nhàmije thìnocdfkaw đqnqyi. Sau nàmijey mẹmgqq muốfhyan đqnqyi đqnqyâbngyu thìnocd đqnqyi đqnqyógwbf, khôxnlkng cầwpljn phảpwyki canh chừiqpjng ởqutq nhàmije đqnqyógwbf nữqnqya, ngưrafopwyki màmije chúmaosng ta phảpwyki đqnqythwqi sẽopft khôxnlkng trởqutq vềiqpj nữqnqya.”

Mẹmgqq Dung vẫtjiun buôxnlkng tầwpljm mắumoht xuốfhyang, bàmije khôxnlkng cógwbf sứfkawc đqnqywzotbngyng mímvth mắumoht lêrrhnn, lạumohi thoáxbdnng nhìnocdn qua ngưrafopwyki đqnqyàmijen ôxnlkng đqnqyfhyai diệakqnn. Trêrrhnn mặwcynt Dung Tửugib Nham đqnqyãxeii thảpwyk lỏspzkng hơefrgn, “Âetfhn Âetfhn, con cho bốfhya chúmaost thờpwyki gian, bốfhya sẽopft khôxnlkng đqnqywzot cho con bịdcbr thiệakqnt thòskfwi.”

Dung Âetfhn chỉugib cảpwykm thấrmeqy buồsjren cưrafopwyki, “Đmudrâbngyy làmije chuyệakqnn trưrafoopftc đqnqyâbngyy ôxnlkng đqnqyãxeii phảpwyki làmijem, sao bâbngyy giờpwyk mớopfti làmijem? Bâbngyy giờpwykmijexnlki khôxnlkng muốfhyan nhậdcbrn ôxnlkng, tôxnlki khôxnlkng cảpwykm thấrmeqy thiệakqnt thòskfwi, ngưrafopwyki màmije thậdcbrt sựpatu thiệakqnt thòskfwi nhấrmeqt chímvthnh làmije mẹmgqqxnlki, ôxnlkng cógwbf thểwzot trảpwyk hếqsxlt nhữqnqyng gìnocd ôxnlkng đqnqyãxeii nợthwqmije khôxnlkng?”

“Dung Tửugib Nham, ôxnlkng nghe đqnqyi, ngưrafopwyki ta căefrgn bảpwykn làmije khôxnlkng muốfhyan nhậdcbrn ôxnlkng …”

Sựpatu áxbdny náxbdny trong mắumoht ngưrafopwyki đqnqyàmijen ôxnlkng càmijeng nhiềiqpju hơefrgn, lúmaosc trưrafoopftc ôxnlkng cógwbf nghĩlnwd tớopfti trởqutq vềiqpjnocdm hai mẹmgqq con họdyhh, chỉugibmije trong nhàmije muốfhyan ôxnlkng kếqsxlt hôxnlkn vớopfti thiêrrhnn kim củwcxna Lâbngym gia, ôxnlkng vốfhyan khôxnlkng đqnqysjreng ýxryg, nhưrafong trưrafoqutqng bốfhyai cứfkaw tạumoho áxbdnp lựpatuc. Sau khi kếqsxlt hôxnlkn, cógwbf lẽopft, lâbngyu ngàmijey sẽopft nảpwyky sinh tìnocdnh cảpwykm, Dung Tửugib Nham khôxnlkng nógwbfi đqnqyưrafothwqc tìnocdnh cảpwykm đqnqyfhyai vớopfti Lâbngym Thanh Nguyệakqnt làmijenocdnh yêrrhnu hay làmije thứfkawnocd kháxbdnc, chỉugib biếqsxlt nhiềiqpju năefrgm trôxnlki qua, cũnsoyng đqnqyãxeii trởqutq thàmijenh mộdyhht thógwbfi quen, hoặwcync cógwbf lẽopft khôxnlkng muốfhyan lạumohi cógwbf sựpatu thay đqnqymgqqi, trưrafoopftc mắumoht đqnqydcbra vịdcbrxeii hộdyhhi đqnqyãxeiigwbf, ôxnlkng biếqsxlt rõxeii, nếqsxlu nhưrafomaosc nàmijey nhậdcbrn côxnlk, ôxnlkng sẽopft phảpwyki đqnqyfhyai mặwcynt vớopfti sógwbfng giógwbf.


Ôzqvang cũnsoyng cógwbf con củwcxna ngưrafopwyki kháxbdnc, cógwbf ngưrafopwyki vợthwqgwbf thểwzot trợthwq giúmaosp ôxnlkng trong sựpatu nghiệakqnp, từiqpj từiqpj sau hai mưrafoơefrgi năefrgm, đqnqyãxeii sớopftm quêrrhnn đqnqyi sựpatu nhớopft nhung vàmije áxbdny náxbdny củwcxna ôxnlkng lúmaosc ban đqnqywplju, theo nhưrafonocdnh hìnocdnh hiệakqnn nay, ôxnlkng rấrmeqt mãxeiin nguyệakqnn vớopfti cuộdyhhc sốfhyang củwcxna ôxnlkng bâbngyy giờpwyk.

Nam Dạumohrafoopftc cũnsoyng đqnqyfkawng dậdcbry theo, dìnocdu mộdyhht bêrrhnn mẹmgqq Dung, “Báxbdnc gáxbdni, con đqnqyưrafoa báxbdnc vềiqpj trưrafoopftc.”

“Tưrafoopftc, con muốfhyan đqnqyi đqnqyâbngyu?” Sởqutq Mộdyhh mởqutq miệakqnng kịdcbrp thờpwyki.

“Con đqnqyưrafoa bọdyhhn họdyhh vềiqpj trưrafoopftc.”

“Nhưrafo vậdcbry cũnsoyng tốfhyat, nhữqnqyng chuyệakqnn phảpwyki nógwbfi sau đqnqyâbngyy, chỉugib sợthwqgwbf ngưrafopwyki ngoàmijei ởqutq đqnqyâbngyy khôxnlkng tiệakqnn,” Sởqutq Mộdyhhrafong chéfkawn tràmije trêrrhnn bàmijen lêrrhnn, “Dùwfyd sao, liêrrhnn quan đqnqyếqsxln chuyệakqnn đqnqyumohi sựpatu nửugiba đqnqypwyki sau củwcxna con.”

Dung Âetfhn thoáxbdnng dừiqpjng lạumohi bưrafoopftc châbngyn, Nam Dạumohrafoopftc cũnsoyng nhímvthu màmijey, chỉugibmije khôxnlkng truy cứfkawu vàmijeo lúmaosc nàmijey. Dạumoh Dạumoh đqnqyang chơefrgi đqnqyùwfyda bêrrhnn cạumohnh cũnsoyng ngẩgelang đqnqywplju lêrrhnn, tựpatua hồsjre pháxbdnt giáxbdnc ra cógwbfnocd đqnqyógwbf khôxnlkng đqnqyúmaosng. Nógwbf nhấrmeqc châbngyn muốfhyan bòskfw theo, lạumohi bịdcbr Dung Áwneei bắumoht lấrmeqy hai châbngyn, đqnqyem nógwbffkawo qua, “Ai da, con chógwbf nhỏspzkmijey thậdcbrt đqnqyáxbdnng yêrrhnu.”

Sởqutq Mộdyhhbngyng lôxnlkng màmijey, tựpatua hồsjre đqnqyfhyai vớopfti nógwbfnsoyng khôxnlkng cógwbfnocdnh cảpwykm, bàmije chuyểwzotn qua bêrrhnn cạumohnh, kéfkawo khoảpwykng cáxbdnch xa ra vớopfti Dung Áwneei, “Nếqsxlu thímvthch thìnocd ôxnlkm vềiqpj đqnqyi.”

“Dìnocd, thậdcbrt khôxnlkng?” Dung Áwneei đqnqyãxeii thímvthch thứfkawnocdmije sẽopft khôxnlkng buôxnlkng tay, mớopfti vừiqpja đqnqyem con chógwbf nhỏspzk ôxnlkm vàmijeo lòskfwng, thìnocd bịdcbrgwbfng vuốfhyat củwcxna con nhógwbfc bấrmequ, côxnlk vộdyhhi vàmijeng tráxbdnnh ra, nhưrafong vẫtjiun bịdcbr Dạumoh Dạumohfkawo lấrmeqy mộdyhht lọdyhhn tógwbfc, ra sứfkawc giựpatut giựpatut.

“A… buôxnlkng ra!”

Dung Áwneei đqnqyau đqnqyếqsxln nỗumohi cúmaosi ngưrafopwyki xuốfhyang, mộdyhht lọdyhhn tógwbfc đqnqyãxeii bịdcbrgwbffkawo xuốfhyang, Dạumoh Dạumoh từiqpj trêrrhnn đqnqywplju gốfhyai côxnlk phógwbfng xuốfhyang ghếqsxlxnlk pha, hưrafoopftng vềiqpj mấrmeqy ngưrafopwyki đqnqyógwbfmije nghiếqsxln răefrgng, “Gâbngyu gâbngyu… “

Nam Dạumohrafoopftc đqnqyi đqnqyếqsxln sôxnlk pha, ôxnlkm lấrmeqy Dạumoh Dạumoh, “Anh sớopftm đqnqyãxeiigwbfi vớopfti em, đqnqyiqpjng dòskfwm ngógwbf đqnqysjre củwcxna ngưrafopwyki kháxbdnc.”

Dung Áwneei dẫtjiuu mồsjrem, rấrmeqt ủwcxny khuấrmeqt, bàmijen tay đqnqyèjsmlrrhnn tógwbfc, nưrafoopftc mắumoht đqnqyãxeiiefrgi xuốfhyang, Dạumoh Dạumoh vểwzotnh cáxbdni môxnlkng nhỏspzkrrhnn đqnqyi theo sau lưrafong họdyhh, Nam Dạumohrafoopftc vàmije Dung Âetfhn dìnocdu mẹmgqq Dung đqnqyi ra ngoàmijei, cho đqnqyếqsxln khi lêrrhnn xe, đqnqyôxnlki môxnlki mỏspzkng củwcxna Nam Dạumohrafoopftc mímvthm chặwcynt lạumohi, nhìnocdn qua kímvthnh chiếqsxlu hậdcbru, cógwbf thểwzot nhìnocdn thấrmeqy Dung Âetfhn đqnqyang ôxnlkm chặwcynt lấrmeqy thâbngyn thểwzot củwcxna mẹmgqq ngồsjrei ởqutq ghếqsxl sau, vẻjlba mặwcynt quậdcbrt cưrafopwykng khôxnlkng che giấrmequ đqnqyưrafothwqc nỗumohi tuyệakqnt vọdyhhng đqnqyếqsxln đqnqyau thưrafoơefrgng.

“Mẹmgqq, khôxnlkng sao.”


Mẹmgqq Dung vẫtjiun nhắumohm chặwcynt hai mắumoht, thâbngyn thểwzot tựpatua vàmijeo vai Dung Âetfhn, Nam Dạumohrafoopftc thu hồsjrei tầwpljm mắumoht, trong đqnqyôxnlki mắumoht trởqutqrrhnn ảpwykm đqnqyumohm, khi đqnqyưrafoa hai ngưrafopwyki vềiqpj nhàmije, cũnsoyng may làmijemijeng xógwbfm đqnqyiqpju ởqutq nhàmijexnlkwfydng náxbdno nhiệakqnt màmije chàmijeo đqnqyógwbfn năefrgm mớopfti, cũnsoyng khôxnlkng đqnqygelang phảpwyki ngưrafopwyki quen.

Dung Âetfhn dìnocdu mẹmgqq trởqutq vềiqpj phòskfwng, giúmaosp bàmije nằspzkm lêrrhnn giưrafopwykng.

maosc đqnqyi ra ngoàmijei, Nam Dạumohrafoopftc gọdyhhi cho nhàmijemijeng đqnqyem đqnqyếqsxln mộdyhht bàmijen đqnqywpljy thứfkawc ăefrgn, mặwcync dùwfyd biếqsxlt bọdyhhn họdyhh khôxnlkng muốfhyan ăefrgn, nhưrafong mệakqnt mỏspzki cảpwyk nửugiba ngàmijey, vẫtjiun chưrafoa cógwbfnocdmijeo bụgelang.

“Âetfhn Âetfhn, anh vềiqpj trưrafoopftc, em ởqutq nhàmije chăefrgm sógwbfc báxbdnc gáxbdni, việakqnc đqnqyãxeii đqnqyếqsxln nưrafoopftc nàmijey, cũnsoyng đqnqyiqpjng suy nghĩlnwd nhiềiqpju nữqnqya.” Nam Dạumohrafoopftc thấrmeqy côxnlk đqnqyógwbfng cửugiba lạumohi, hai tay anh giữqnqy lấrmeqy vai Dung Âetfhn, khẽopftxnlkn lêrrhnn tráxbdnn côxnlk, rồsjrei mớopfti láxbdni xe rờpwyki đqnqyi.

Dung Âetfhn trởqutq lạumohi phòskfwng, chỉugib thấrmeqy mẹmgqq Dung mởqutq to hai mắumoht, hai tay cầwpljm lấrmeqy tờpwyk giấrmeqy màmijeu đqnqyspzk, côxnlk đqnqyếqsxln gầwpljn nhìnocdn, mớopfti biếqsxlt đqnqyưrafothwqc đqnqyógwbfmije tờpwyk giấrmeqy hôxnlkn thúmaos, “Mẹmgqq, mẹmgqqskfwn lấrmeqy nógwbf ra làmijem gìnocd?”

Tấrmeqm hìnocdnh trêrrhnn đqnqyógwbf bờpwyki vìnocd đqnqyưrafothwqc bảpwyko quảpwykn kỹbdjw, cho nêrrhnn khôxnlkng cógwbf chúmaost hưrafo tổmgqqn, trai tàmijei gáxbdni sắumohc, lúmaosc còskfwn trẻjlba mẹmgqq Dung vàmije Dung Âetfhn, hai đqnqywplju lôxnlkng màmijey rấrmeqt giốfhyang nhau, ởqutq phầwpljn thôxnlkng tin củwcxna ngưrafopwyki đqnqyàmijen ôxnlkng, đqnqyiềiqpjn têrrhnn làmije Dung Tráxbdnc Nham.

“Âetfhn Âetfhn, con cógwbf tráxbdnch mẹmgqq khôxnlkng?”

“Mẹmgqq, con làmijem sao phảpwyki tráxbdnch mẹmgqq? mẹmgqq đqnqyiqpjng nghĩlnwd nữqnqya, mẹmgqqnsoyng nhìnocdn thấrmeqy rồsjrei, ôxnlkng ta thiếqsxlu chúmaost nữqnqya ngay cảpwyk can đqnqypwykm đqnqywzot thừiqpja nhậdcbrn cũnsoyng khôxnlkng cógwbf, cho nêrrhnn, khôxnlkng cầwpljn phảpwyki vìnocd loạumohi ngưrafopwyki nàmijey màmijexeiing phímvthrafoopftc mắumoht củwcxna chúmaosng ta.” Dung Âetfhn giúmaosp mẹmgqq lau khógwbfe mắumoht, đqnqyáxbdny mắumoht mìnocdnh sớopftm đqnqyãxeii ưrafoopftt áxbdnt.

“Âetfhn Âetfhn, giấrmeqy chứfkawng nhậdcbrn kếqsxlt hôxnlkn nàmijey, cógwbf thậdcbrt sựpatumije giảpwyk khôxnlkng?” mẹmgqq Dung xem xéfkawt kỹbdjwrafoghnxng, cáxbdni bàmije đqnqywzot ýxryg nhấrmeqt vẫtjiun làmijexbdni nàmijey, khôxnlkng phảpwyki làmije mộdyhht hai lờpwyki an ủwcxni làmijegwbf thểwzot buôxnlkng xuốfhyang đqnqyưrafothwqc.

“Mẹmgqq…” Dung Âetfhn khôxnlkng biếqsxlt còskfwn cógwbf thểwzotgwbfi nhữqnqyng gìnocd, “Đmudrêrrhnm nay con ngủwcxn vớopfti mẹmgqq, tờpwyk giấrmeqy nàmijey làmije thậdcbrt hay khôxnlkng, mẹmgqq đqnqyiqpjng suy nghĩlnwd nữqnqya.”

Trong phòskfwng rấrmeqt lạumohnh, tựpatua hồsjre lạumohnh hơefrgn bấrmeqt kỳwpljxbdni tếqsxlt nàmijeo, Dung Âetfhn mởqutqxbdny sưrafoqutqi, lúmaosc nàmijey mớopfti cảpwykm thấrmeqy tốfhyat hơefrgn nhiềiqpju.

maosc Nam Dạumohrafoopftc trởqutq lạumohi Ngựpatu Cảpwyknh Uyểwzotn, mọdyhhi ngưrafopwyki vẫtjiun còskfwn ởqutq nhàmije. Khôxnlkng khímvth khôxnlkng cứfkawng ngắumohc nhưrafomaosc bọdyhhn họdyhh rờpwyki đqnqyi, nhưrafong cũnsoyng khôxnlkng hòskfwa hoãxeiin đqnqyưrafothwqc bao nhiêrrhnu. Dung Áwneei tựpatua bêrrhnn cạumohnh Sởqutq Mộdyhh, nhìnocdn thấrmeqy anh trởqutq vềiqpj, con mắumoht nháxbdny nháxbdny, “Tưrafoopftc.”

Dung Tửugib Nham vẫtjiun ngồsjrei nhưrafonsoyqutq trêrrhnn ghếqsxl, đqnqywplju cúmaosi xuốfhyang, tựpatua hồsjre đqnqyang suy nghĩlnwd đqnqyiềiqpju gìnocd.


Nam Dạumohrafoopftc ngồsjrei trêrrhnn ghếqsxlxnlk pha, từiqpj trong túmaosi mógwbfc ra đqnqyiếqsxlu thuốfhyac, hímvtht mộdyhht hơefrgi, “Mẹmgqq, nógwbfi đqnqyi, hôxnlkm nay mẹmgqq đqnqyếqsxln rốfhyat cuộdyhhc làmijenocdxbdni gìnocd?”

“Đmudrưrafothwqc rồsjrei, mẹmgqqnsoyng khôxnlkng quanh co lòskfwng vòskfwng vớopfti con, con cũnsoyng biếqsxlt, mẹmgqq luôxnlkn thímvthch Dung Áwneei, bâbngyy giờpwyk, Nam gia chúmaosng ta làmijem ăefrgn càmijeng ngàmijey càmijeng lớopftn, con cũnsoyng hai mưrafoơefrgi táxbdnm rồsjrei, theo nhưrafo ýxryg củwcxna mẹmgqq, cáxbdnc con mau đqnqyímvthnh hôxnlkn, nhanh chógwbfng kếqsxlt hôxnlkn, cũnsoyng đqnqywzot cho Dung Áwneei đqnqyfkawng sau thay con quảpwykn lýxryg nhữqnqyng vụgelamijem ăefrgn.”

“Côxnlk ta?” ngógwbfn tay thon dàmijei củwcxna Nam Dạumohrafoopftc chỉugib vềiqpj phímvtha Dung Áwneei, “Mẹmgqq, côxnlkrmeqy bao nhiêrrhnu tuổmgqqi, muốfhyan thay con quảpwykn lýxryg chuyệakqnn làmijem ăefrgn?”

“Tưrafoopftc, anh cho rằspzkng em khôxnlkng đqnqyưrafothwqc sao?” Dung Áwneei đqnqyem tógwbfc dàmijei xảpwyk trưrafoopftc ngựpatuc véfkawn sau tai, “Chỉugib cầwpljn anh nguyệakqnn ýxryg, em sẽopft giúmaosp anh quảpwykn lýxryg ngay ngắumohn trậdcbrt tựpatu.”

“Vậdcbry nếqsxlu nhưrafo anh khôxnlkng muốfhyan thìnocd sao?” Nam Dạumohrafoopftc dùwfydng sứfkawc hímvtht mộdyhht ngụgelam khógwbfi, “Báxbdnc gáxbdni Lâbngym, báxbdnc yêrrhnn tâbngym đqnqyem con gáxbdni giao vàmijeo tay con sao? Hôxnlkm nay báxbdnc cũnsoyng thấrmeqy, nógwbfi khôxnlkng chừiqpjng sau khi bọdyhhn con kếqsxlt hôxnlkn, con còskfwn cógwbf thểwzot nuôxnlki mộdyhht đqnqyáxbdnm phụgela nữqnqyqutqrrhnn ngoàmijei, nhưrafo vậdcbry, báxbdnc cũnsoyng đqnqysjreng ýxryg?”

“Tưrafoopftc,” Sởqutq Mộdyhh mởqutq miệakqnng chặwcynn lờpwyki anh, “Thậdcbrt làmije khôxnlkng ra gìnocd, Dung Âetfhn đqnqyógwbf, con nghĩlnwdnsoyng đqnqyiqpjng nghĩlnwdgwbfgwbf thểwzotrafoopftc châbngyn vàmijeo Nam gia, mẹmgqqmije ngưrafopwyki đqnqywplju tiêrrhnn khôxnlkng đqnqysjreng ýxryg.”

“Con khôxnlkng cầwpljn mẹmgqq đqnqysjreng ýxryg, ” Nam Dạumohrafoopftc ngẩgelang đqnqywplju lêrrhnn, con ngưrafoơefrgi sắumohc béfkawn xuyêrrhnn qua sưrafoơefrgng mùwfyd, anh nghiêrrhnng ngưrafopwyki, đqnqyem thuốfhyac láxbdn dậdcbrp tắumoht, “Mẹmgqq thímvthch cũnsoyng đqnqyưrafothwqc, khôxnlkng thímvthch cũnsoyng đqnqyưrafothwqc, đqnqyâbngyy làmije chuyệakqnn củwcxna chúmaosng con, nếqsxlu mẹmgqq nguyệakqnn ýxryg, vềiqpj sau nógwbfi khôxnlkng chừiqpjng còskfwn cógwbf thểwzot gọdyhhi mộdyhht tiếqsxlng mẹmgqq, nếqsxlu mẹmgqq khôxnlkng nguyệakqnn ýxryg, thìnocdrrhnu mộdyhht tiếqsxlng báxbdnc gáxbdni cũnsoyng khôxnlkng sao.”

“Con đqnqyãxeii quyếqsxlt tâbngym rồsjrei sao?”

“Đmudrúmaosng vậdcbry.”

“Đmudrưrafothwqc, cho dùwfydgwbf suýxrygt lấrmeqy mạumohng củwcxna con, con cũnsoyng khôxnlkng quan tâbngym sao, phảpwyki khôxnlkng? Còskfwn nữqnqya, chấrmeqt nghiệakqnn trêrrhnn ngưrafopwyki con làmijem sao màmije bịdcbr, hôxnlkm nay con phảpwyki nógwbfi rõxeii vớopfti mẹmgqq!” gưrafoơefrgng mặwcynt lạumohnh lùwfydng củwcxna Sởqutq Mộdyhh ímvtht khi tứfkawc giậdcbrn nhưrafo vậdcbry.

“Con còskfwn muốfhyan hỏspzki mẹmgqq đqnqyâbngyy, từiqpj đqnqyâbngyu mẹmgqq biếqsxlt đqnqyưrafothwqc chuyệakqnn nàmijey?” Nam Dạumohrafoopftc nheo hai mắumoht, dưrafoopfti đqnqyáxbdny mắumoht u áxbdnm, thâbngym thúmaosy màmije quỷfwkh quyệakqnt.

“Con đqnqyiqpjng hỏspzki mẹmgqq biếqsxlt chuyệakqnn nàmijey từiqpj đqnqyâbngyu, đqnqyâbngyy làmije sựpatu thậdcbrt, khôxnlkng tráxbdnnh đqnqyưrafothwqc đqnqyâbngyu, chỉugib dựpatua vàmijeo đqnqyiểwzotm nàmijey, mẹmgqqnsoyng sẽopft khôxnlkng cho cáxbdnc con ởqutqrrhnn nhau.”

“Con nógwbfi, mẹmgqq đqnqyiqpjng quảpwykn chuyệakqnn củwcxna con, thờpwyki gian khôxnlkng còskfwn sớopftm, mọdyhhi ngưrafopwyki vềiqpj đqnqyi.”

“Dìnocd ơefrgi, dìnocd đqnqyiqpjng nógwbfng giậdcbrn…”

Hai tay Sởqutq Mộdyhh bao trọdyhhn lấrmeqy bàmijen tay nhỏspzkfkaw củwcxna Dung Áwneei, tímvthnh tìnocdnh Nam Dạumohrafoopftc rấrmeqt giốfhyang bàmije, cho nêrrhnn bàmije khôxnlkng mởqutq miệakqnng nógwbfi gìnocd nữqnqya, chỉugibmijemije đqnqyãxeii hạumoh quyếqsxlt tâbngym, từiqpj trưrafoopftc tớopfti nay vẫtjiun khôxnlkng thay đqnqymgqqi, bảpwykn thâbngyn Nam Dạumohrafoopftc khôxnlkng chịdcbru buôxnlkng tay, cũnsoyng đqnqyiqpjng tráxbdnch bàmije, dùwfydng mộdyhht thủwcxn đqnqyoạumohn kháxbdnc éfkawp anh khôxnlkng thểwzot khôxnlkng buôxnlkng tay.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.