Nam Dạakzkbswlxucpc khôzwncng chỉ đniqlãkeev hạakzkn chếeset phạm vi hoạt đniqlôzwnc̣ng của Dung Âhgtfn, còzefgn muốuezxn khóioxla luôzwncn cưbswl̉a sôzwnc̉ sát đniqlâhgtf́t thôzwncng ra ban côzwncng.

Dung Âhgtfn kéxifoo ra mộkxwmt bêcktmn rèlkxbm cửdvlsa sổijal, rèlkxbm cửdvlsa sổijalhnmqu đniqlen bao quanh thâhgtfn thêcktm̉ gâhgtf̀y yêcktḿu của côzwnc, mấtilgy ngàhnmqy qua, Nam Dạakzkbswlxucpcdưbswlqeinng nhưbswl rấtilgt bậzefgn rộkxwmn, hơjscvn nữpbjca bêcktmn ngoài Ngưbswḷ Cảnh Uyêcktm̉n luôzwncn luôzwncn cóioxl ngưbswlqeini tớxucpi tớxucpi lui lui, rấtilgt giốuezxng làhnmq đniqlang tuầndddn tra.

zwnc kiễccuhng lêcktmn mũikkwi châhgtfn, làhnmq bịhnmq tiêcktḿng ôzwnc̀n ào cárhdych đniqlóioxl khôzwncng xa hấtilgp dẫzytrn tớxucpi.

zwnc thâhgtf́y má Lưbswlu cárhdych Ngựsvua Cảkeevnh Uyểkeevn rấtilgt xa đniqlã bịhnmq cảkeevn lạakzki, mấtilgy ngưbswlqeini đniqlàhnmqn ôzwncng giốuezxng nhưbswlhnmq bứtusvc tưbswlqeinng gióioxl thổijali khôzwncng lọyylft, che ởachk trưbswlxucpc mặespwt bàhnmq. Má Lưbswlu hìouesnh nhưbswlhnmq đniqlang khóioxlc, quơjscv hai tay, cốuezx gắbtrhng vưbswlgvtet qua.

Mí măaqjḿt Dung Âhgtfn nhảkeevy nhảy, thấtilgy bà bịhnmqqncqng sứtusvc mà đniqlzythy ngãkeev, lúc âhgtf́y má Lưbswlu thậzefgt giốuezxng nhưbswlzefg khôzwncng dậzefgy nổijali, đniqlang ngồfpsai dưbswlxucpi đniqltilgt gàhnmqo khóioxlc. Hai tay côzwnc níu lâhgtf́y rèm cưbswl̉a sôzwnc̉ thậzefgt chăaqjṃt, chuyệrsmtn gìoues xảkeevy ra, làhnmq Diêcktmm Việrsmtt đniqlãkeev xảkeevy ra chuyệrsmtn sao?

Bởachki vìouesrhdych quárhdy xa, côzwnc nghe khôzwncng đniqlưbswlgvtec trong miêcktṃng má Lưbswlu đniqlang nóioxli cárhdyi gìoues, Dung Âhgtfn lo lắbtrhng đniqli tơjscv́i đniqli lui trong phòng, tớxucpi cửdvlsa bắbtrht đniqlndddu dùqncqng sứtusvc đniqlâhgtf́m, “Thảkeevzwnci ra, Nam Dạakzkbswlxucpc, thảkeevzwnci ra——— “


Cửdvlsa phòzefgng cũikkwng khôzwncng lâhgtfu lắbtrhm bịhnmq mởachk ra, Vưbswlơjscvng Linh sau khi đniqli vàhnmqo, liêcktm̀n đniqlóioxlng lạakzki.

rhdyi khay trong tay côzwnc, bêcktmn trêcktmn cóioxljscvm trưbswla hôzwncm nay, móioxln ăaqjmn đniqlijalu làhnmq Dung Âhgtfn thíqijech, cũikkwng làhnmq Nam Dạakzkbswlxucpc tỉniql mỉniql đniqlkeev cho Vưbswlơjscvng Linh chuẩzythn bịhnmq.

Dung Âhgtfn ngồfpsai ghì ởachk giưbswlqeinng, nghe đniqlưbswlgvtec đniqlkxwmng tĩpbjcnh, ngẩzythn đniqlndddu lêcktmn nhìouesn côzwnc.

“Dung tiểkeevu thưbswl” Vưbswlơjscvng Linh mơjscv hồfpsa cho làhnmq, Dung Âhgtfn băaqjḿt đniqlâhgtf̀u bịhnmq nhốuezxtlàhnmq bởachki vìouesouesnh nóioxli cho Nam Dạakzkbswlxucpc nhữpbjcng lờqeini đniqlóioxl, côzwnc vốuezxn cho làhnmq anh nêcktmn biếesett châhgtfn tưbswlxucpng, khôzwncng nghĩpbjc tớxucpi lại biếesetn thàhnmqnh nhưbswl vậzefgy, “Thậzefgt xin lỗhnxoi, thậzefgt thậzefgt xin lỗhnxoi”.

Nghe côzwncioxli nhưbswl vậzefgy, Dung Âhgtfn cũikkwng đniqlãkeevrhdyng tỏvmps, côzwnc khôzwncng cóioxl trárhdych Vưbswlơjscvng Linh, cóioxl mộkxwmt sốuezx việrsmtc sớxucpm muộkxwmn sẽdweo biếesett, “Hắbtrhn khôzwncng cóioxlachk nhàhnmq sao?”

“Cậzefgu chủrsmt mấtilgy ngàhnmqy qua bềijal bộkxwmn nhiềijalu việrsmtc, cũikkwng làhnmq rấtilgt trễccuh mớxucpi trởachk vềijal, hơjscvn nữpbjca, em thấtilgy mặespwtcậzefgu chủrsmt đniqlndddy mệrsmtt mỏvmpsi, thậzefgt giốuezxng nhưbswl mệrsmtt chếesett đniqli….”

“Vưbswlơjscvng Linh, ” Dung Âhgtfn cắbtrht đniqltusvt lơjscv̀i côzwnc…, hắbtrhn mêcktṃt mỏi hay khôzwncng cũng khôzwncngliêcktmn quan đniqlếesetn côzwnc? Em giúrsmtp tôzwnci mộkxwmt viêcktṃc đniqlưbswlơjscṿc khôzwncng?”

bswlơjscvng Linh đniqlem cơjscvm trưbswla đniqlêcktm̉ trêcktmn tủrsmt đniqlndddu giưbswlqeinng, “Dung tiểkeevu thưbswl, khôzwncng phảkeevi làhnmq em khôzwncng muốuezxn giúrsmtp chịhnmq, màhnmqhnmq nhưbswlhgtfy giờqein, em căaqjmn bản khôzwncng giúrsmtp đniqlưbswlgvtec chịhnmq…..”

“Em cóioxl thểkeev, ” Dung Âhgtfn đniqltusvng dậzefgy, đniqli tớxucpi trưbswlơjscv́c cửdvlsa sổijalrhdyt đniqlâhgtf́t, má Lưbswluvẫzytrn chưbswla rơjscv̀i đniqli, “Em giúrsmtp tôzwnci đniqli xuốuezxng hỏvmpsi má Lưbswlu mộkxwmt chúrsmtt, cóioxl phảkeevi cóioxl chuyệrsmtn khôzwncng may gì xảy ra, đniqlưbswlơjscṿc khôzwncng? Chịhnmqhgtfy giờqein khôzwncng thểkeevioxli chuyệrsmtn đniqlưbswlgvtec vớxucpi bàhnmqtilgy…”

“Dung tiểkeevu thưbswl, ” Vưbswlơjscvng Linh mặespwt lộkxwm vẻuyjz khóioxl khăaqjmn, lắbtrhc đniqlndddu, “Thậzefgt xin lỗhnxoi, cậzefgu chủrsmt đniqlãkeev phâhgtfn phóioxl, ngay cảkeev em cũikkwng khôzwncng thểkeevbswlxucpc ra khỏi Ngựsvua Cảkeevnh Uyểkeevn, hiệrsmtn tạakzki mua thứtusvc ăaqjmn cũikkwng cóioxl ngưbswlqeini đniqlưbswla tớxucpi cửdvlsa, Dung tiểkeevu thưbswl, em cũikkwng bịhnmq nhốuezxt giốuezxng nhưbswl chịhnmq.”

rhdyi đniqlfpsa biếesetn thárhdyi nàhnmqy!

Dung Âhgtfn chárhdyn nảkeevn theo cửdvlsa sổijalrhdyt đniqltilgt mà trưbswlơjscṿt téxifo trêcktmn mặespwt đniqltilgt, “Anh ta thậzefgt sựsvua muốuezxn nhốuezxt tôzwnci nhưbswl vậzefgy suốuezxt đniqlqeini sao?”

bswlơjscvng Linh đniqli lêcktmn trưbswlxucpc, đniqltusvng ởachkcktmn cạnh Dung Âhgtfn, “Dung tiểkeevu thưbswl, chịhnmqikkwng đniqlachkng bưbswlơjscv́ng bỉnh cùqncqng cậzefgu chủrsmtbswl̃a, chịhnmq nhậzefgn sai đniqli, cậzefgu chủrsmt đniqluezxi vớxucpi chịhnmq thậzefgt rấtilgt tốuezxt, làhnmq thậzefgt tâhgtfm yêcktmu chịhnmq…....”


Dung Âhgtfn đniqlndddu nhẹuyjz ngẩzythng, khóioxle miệrsmtng bậzefgt ra giễccuhu cợgvtet, “Yêcktmu? Vưbswlơjscvng Linh, nếesetu cóioxl ngưbswlqeini lấtilgy phưbswlơjscvng thứtusvc nhưbswl thếesetcktmu em, em cóioxl thểkeev đniqlóioxln nhâhgtf̣n đniqlưbswlgvtec sao?”

zwncrhdyi khôzwncng nóioxli gìoues, nhưbswlng côzwnc biếesett tiếesetp tụhknvc nhưbswl vậzefgy, bọyylfn họyylf chỉniqlioxl thểkeevhnmqng khắbtrhc sâhgtfu thêcktmm thưbswlơjscvng tổijaln cho đniqluezxi phưbswlơjscvng, Dung Âhgtfn khoanh châhgtfn màhnmq ngồfpsai, hai tay ôzwncm đniqlndddu gốuezxi, “Tôzwnci bịhnmq giam chừachkng mấtilgy ngàhnmqy rôzwnc̀i, Vưbswlơjscvng Linh, cóioxl phảkeevi sắbtrhp sang năaqjmm mớxucpi rồfpsai?”

“Đgvteúng, chịhnmq đniqlãkeev tạakzki chôzwnc̃ này chừachkng mấtilgy ngàhnmqy rôzwnc̀i, hôzwncm nay làhnmq 24, còzefgn cóioxl mộkxwmt tuầndddn lễccuh nữpbjca làhnmq giao thưbswl̀a rôzwnc̀i”.

“Trôzwnci qua thậzefgt làhnmq nhanh”, Dung Âhgtfn đniqlem thâhgtfn thểkeev xoay qua chỗhnxo khárhdyc, mặespwt dárhdyn vàhnmqo kíqijenh thuỷ tinh hưbswlxucpng phíqijea ngoàhnmqi, má Lưbswlu vâhgtf̃n khôzwncng cóioxl đniqli, lôzwnci kéxifoo tay áo đniqluezxi phưbswlơjscvng, đniqlau khổijal cầndddu khẩzythn, “Khôzwncng biếesett năaqjmm nay giao thưbswl̀a, tôzwnci cóioxl thểkeevachkcktmn cạakzknh mẹuyjz khôzwncng.”

Đgvteếesetn lúrsmtc đniqlóioxl mẹ khôzwncng thấtilgy côzwnc đniqlếesetn, ngay cảkeevrhdyi đniqliệrsmtn thoạakzki cũikkwng khôzwncng cóioxl, nhấtilgt đniqlhnmqnh sẽdweo lo lắbtrhng phárhdyt đniqlcktmn.

Dung Âhgtfn thầndddn sắbtrhc ảkeevm đniqlakzkm, Vưbswlơjscvng Linh nhìouesn qua gò má côzwnc, trong lòzefgng khôzwncng khỏvmpsi phiềijaln muộkxwmn, tâhgtfm tìouesnh phiêcktm̀n muôzwnc̣n theo.

jscvm trưbswla, Dung Âhgtfn khôzwncng cóioxl ăaqjmn, côzwnc ăaqjmn khôzwncng vôzwnc, má Lưbswlu cuốuezxi cùqncqng cũng bịhnmq đniqluổijali đniqli, côzwnc mang theo cárhdyi xích bạakzkch kim kia ởachkcktmn trong phòzefgng đniqli tớxucpi đniqli lui, khôzwncng biếesett mệrsmtt mỏvmpsi.

zwnc chíqijenh làhnmq muốuezxn chíqijenh mìouesnh mệrsmtt mỏvmpsi, tốuezxt nhấtilgt cóioxl thểkeev mệrsmtt mỏvmpsi đniqlếesetn cárhdyi gìouesikkwng quêcktmn mấtilgt, Dung Âhgtfn khôzwncng cóioxl đniqli tâhgtf́t, châhgtfn trầndddn trụhknvi, cóioxl đniqlôzwnci khi ngồfpsai chồfpsam hổijalm xuốuezxng đniqlếesetm hoa văaqjmn trêcktmn sàhnmqn nhàhnmq, nhữpbjcng thứtusvhnmqy đniqlijalu làhnmqhnmqng xa xỉniql, Dung Âhgtfn đniqlếesetm nguyêcktmn môzwnc̣t đniqlám hoa văaqjmn bàhnmqy ra trưbswlxucpc mắbtrht, đniqlếesetm tớxucpi mệrsmtt mỏvmpsi, liêcktm̀n ngồfpsai ởachk trêcktmn giưbswlqeinng.

Đgvteâhgtf̀u tóioxlc côzwnc rốuezxi bùqncq, thơjscv̀i đniqlcktm̉m kéo toàn bôzwnc̣ rèlkxbm cửdvlsa sổijal, mặespwc dùqncq phíqijea ngoàhnmqi ánh sáng măaqjṃt trơjscv̀i chóioxli mắbtrht, bêcktmn trong gian phòzefgng, cũikkwng làhnmq âhgtfm u vôzwncqncqng, mơjscv hồfpsazefgn lạakzki sựsvua lạakzknh lẽdweoo tậzefgn xưbswlơjscvng tủrsmty.

zwnc đniqlbtrhpchăaqjmn, lăaqjmn qua lộkxwmn lạakzki, thậzefgt lâhgtfu vềijal sau, cuốuezxi cùqncqng ngủrsmt thiếesetp đniqli.

Chỉniqlhnmq, côzwnc ngủrsmtikkwng khôzwncng đniqlưbswlơjscṿc tốuezxt, đniqlôzwnci môzwnci khẽdweo nhếesetch mởachk, tựsvuaa nhưbswl đniqlang nóioxli mơjscv́ gìoues đniqlóioxl, trong phòzefgng khôzwncng cóioxl mởachkcktṃ thôzwnćng sưbswlơjscv̉i ấtilgm, nhưbswlng toàn thâhgtfn côzwnc đniqlijalu làhnmq mồfpsazwnci, hai bảkeev vai đniqlkxwmng đniqlếesetn bêcktmn nàhnmqy đniqlkxwmng đniqlếesetn bêcktmn kia, đniqlndddu tóioxlc đniqlãkeevrhdyn tạakzki trêcktmn khuôzwncn mặespwt gâhgtf̀y gò.

Đgvteâhgtfy làhnmq mộkxwmng sao? Bằvmpsng khôzwncng, côzwncikkwng sẽdweo khôzwncng nhìouesn thấtilgy Diêcktmm Việrsmtt. Vẫzytrn làhnmq đniqlang ởachk trêcktmn sưbswlqeinn núrsmti.

Trêcktmn đniqlniqlnh núrsmti sưbswlơjscvng mùqncq rấtilgt lớxucpn, Dung Âhgtfn lấtilgy tay vung lêcktmn mấtilgy cárhdyi, “Việrsmtt, anh đniqlưbswĺng môzwnc̣t mình ơjscv̉ đniqló làhnmqm gìoues thếeset?”


Ngưbswlqeini đniqlàhnmqn ôzwncng đniqlãkeevioxl thểkeev đniqltusvng dậzefgy, anh thâhgtfn ảkeevnh cao lớxucpn đniqltusvng ởachk đniqlóioxl, mặespwc T-shirt nhàhnmqn nhãkeevqncqng quầndddn jean màhnmqu xanh đniqlzefgm, tóioxlc ngắbtrhn màhnmqu nâhgtfu đniqlzefgm, nhìouesn khôzwncng đniqlrhdyn đniqlưbswlgvtec tuổijali tárhdyc, anh nóioxli, “Âhgtfn Âhgtfn, anh phảkeevi đniqli”.

“Đgvtei? ” Dung Âhgtfn khôzwncng giảkeevi thíqijech đniqlưbswlgvtec, “Việrsmtt, anh muốuezxn đniqli đniqlâhgtfu?”

“Âhgtfn Âhgtfn, ” Diêcktmm Việrsmtt ởachk đniqlniqlnh núrsmti trêcktmn tảkeevng đniqlárhdyjscv́n ngồfpsai xuốuezxng, thâhgtf̀n săaqjḿc trong sárhdyng chuyểkeevn thành côzwnc đniqlơjscvn, Dung Âhgtfn chỉniql nhìouesn thấtilgy bêcktmn khuôzwncn măaqjṃt tuấtilgn lãkeevng trởachkcktmn tràhnmqn đniqlndddy thêcktm buồfpsan bãkeev, “Anh tỉniqlnh lạakzki chíqijenh làhnmqoues muốuezxn nhìn em môzwnc̣t chúrsmtt, bâhgtfy giơjscv̀ theo anh thâhgtf́y, anh biếesett em sốuezxng rấtilgt tôzwnćt, anh muốuezxn đniqli rôzwnc̀i”.

” Khôzwncng”, Dung Âhgtfn cấtilgp bách mà nưbswlxucpc mắbtrht liêcktm̀n rơjscvi xuôzwnćng “Em sốuezxng khôzwncng tốuezxt, mộkxwmt chúrsmtt cũikkwng khôzwncng tốuezxt, Việrsmtt, anh muốuezxn đniqli đniqlâhgtfu? Nhàhnmq củrsmta anh ởachkjscvi nàhnmqy, anh còzefgn muốuezxn đniqli sao?”

“Âhgtfn Âhgtfn, em thậzefgt cùqncqng hai năaqjmm trưbswlxucpc giốuezxng nhau, mộkxwmt chúrsmtt cũikkwng khôzwncng cóioxl thay đniqlijali, Âhgtfn Âhgtfn, anh làhnmqm hếesett thảkeevy, cũikkwng làhnmq bởachki vìoues anh yêcktmu em, anh thâhgtf̣t sưbswḷ yêcktmu em… “.

“Việrsmtt”, Dung Âhgtfn hai tay bụhknvm mặespwt, “Anh cárhdyi gìouesikkwng khôzwncng biếesett, em đniqlãkeev khôzwncng phảkeevi làhnmq Âhgtfn Âhgtfn trưbswlxucpc kia nưbswl̃a rôzwnc̀i, em khôzwncng phảkeevi làhnmq…”.

“Âhgtfn Âhgtfn”, Diêcktmm Việrsmtt quay mặespwt lạakzki, “Đgvteachkng nóioxli, cárhdyi gìouesikkwng đniqlachkng nóioxli”, anh đniqltusvng lêcktmn, vêcktm̀ phía sau Dung Âhgtfn, vưbswlơjscvn ra hai tay đniqlem côzwnc ôzwncm vàhnmqo trong ngựsvuac. Anh muốuezxn ôzwncm chăaqjṃt côzwnc, muốuezxn sờqein sờqeinioxlc củrsmta côzwnc, nhữpbjcng thứtusvhnmqy, anh cũikkwng làhnmqm đniqlưbswlgvtec rồfpsai. Dung Âhgtfn hai tay găaqjḿt gao bám víu ởachk bả vai Diêcktmm Việrsmtt, anh đniqlem căaqjm̀m nhẹuyjz chốuezxng đniqlijal đniqlniqlnh đniqlndddu củrsmta côzwnc, nếesetu nhưbswlioxl thểkeev, anh thậzefgt rấtilgt muốuezxn đniqlem Dung Âhgtfn tan vàhnmqo bêcktmn trong thâhgtfn thểkeev củrsmta mìouesnh, nhưbswlng anh khôzwncng thểkeev, “Âhgtfn Âhgtfn, cárhdym ơjscvn em đniqlãkeevbswl̀ng cho anh nhưbswl̃ng kí ưbswĺc tốuezxt đniqluyjzp nhưbswl vậzefgy, cóioxl sựsvua hiệrsmtn hữpbjcu củrsmta kí ưbswĺc đniqló, anh bấtilgt luậzefgn làhnmq đniqlếesetn đniqlâhgtfu, cũikkwng sẽdweo khôzwncng côzwnc đniqlơjscvn, cũikkwng sẽdweo khôzwncng sợgvte bóng tôzwnći. Ngủrsmt trong hai năaqjmm, anh cho làhnmq anh đniqlãkeev rấtilgt quen bóng tôzwnći, nhưbswlng khi anh mởachk mắbtrht, anh mớxucpi biếesett đniqlưbswlgvtec anh khôzwncng muốuezxn trởachk vềijal, anh tham luyếesetn trêcktmn đniqlqeini nàhnmqy mỗhnxoi mộkxwmt chút ánh sáng, thơjscv̀i đniqlcktm̉m nó soi sárhdyng trêcktmn mặespwt anh, làhnmq nhưbswl vậzefgy ấtilgm árhdyp. Anh tham luyếesetn nhiêcktṃt đniqlôzwnc̣ của tay em đniqlã tưbswl̀ng phâhgtf́t qua trêcktmn mặespwt anh, Âhgtfn Âhgtfn, thậzefgt tốuezxt, anh cóioxl thểkeev nhìouesn thấtilgy em cưbswlqeini rôzwnc̀i…”.

“Việrsmtt, anh làhnmqm sao vậzefgy, anh làhnmqm sao? ” Dung Âhgtfn sợgvte hãi mà thấtilgt thanh khóioxlc rốuezxng lêcktmn.

Diêcktmm Việrsmtt dùqncqng sứtusvc hơjscvn liêcktm̀n ôzwncm chặespwt côzwnc, “Âhgtfn Âhgtfn đniqlárhdyp ứtusvng anh, vĩpbjcnh viễccuhn cũikkwng khôzwncng đniqlưbswlơjscṿc rơjscvi nưbswlxucpc mắbtrht, anh khôzwncng muôzwnćn em khóioxlc. Anh sẽdweopbjcnh viễccuhn ởachkcktmn cạakzknh em, anh khôzwncng đniqli đniqlưbswlơjscṿc khôzwncng? Anh khôzwncng nêcktmn đniqlndddu thai, anh cárhdyi gìouesikkwng khôzwncng muốuezxn, anh liềijaln canh giữpbjcachkcktmn cạakzknh em, anh nhìouesn Âhgtfn Âhgtfn cưbswlqeini, chỉniql cầndddn em cóioxl thểkeevbswlqeini, thếeset giớxucpi củrsmta anh chỉ toàn bóng tôzwnći, cũikkwng sẽdweoioxl árhdynh sárhdyng chiếesetu vàhnmqo …”.

“Việrsmtt, anh nóioxli ngu ngốuezxc cái gìoues vậzefgy, cárhdyi gìoues đniqlndddu thai? Anh cũikkwng đniqlãkeev khoẻ hơjscvn, anh đniqlãkeev khôzwncng cóioxl chuyệrsmtn gìoueszwnc̀i, anh khôzwncng nêcktmn làhnmqm em sợgvte a —— “

“Âhgtfn Âhgtfn, anh yêcktmu em…”.

Dung Âhgtfn khẽdweo đniqlzythy mởachk Diêcktmm Việrsmtt, “Việrsmtt, em cóioxl phảkeevi hay khôzwncng đniqlang nằvmpsm mơjscv? Nhưbswlng giấtilgc mộkxwmng này, tạakzki sao lại châhgtfn thâhgtf̣t nhưbswl vậzefgy?”

Diêcktmm Việrsmtt hai tay đniqlespwt ởachk đniqlỉnh đniqlâhgtf̀u Dung Âhgtfn, lại theo hai bêcktmn tóioxlc côzwnc đniqli xuốuezxng phíqijea dưbswlxucpi, anh từachk trong túrsmti árhdyo lâhgtf́y ra mộkxwmt cárhdyi khoen lon, khi đniqlóioxl đniqli họyylfc, trong TV luôzwncn chiếesetu, Dung Âhgtfn thưbswlqeinng cưbswlqeini nóioxli, côzwncikkwng muốuezxn mộkxwmt cárhdyi.


Nhưbswlng làhnmq, Diêcktmm Việrsmtt chưbswla từachkng cóioxl cho côzwnc mang qua, bởachki vìoues anh đniqlãkeevbswl̀ng nóioxli qua, anh thích Âhgtfn Âhgtfn, anh muôzwnćn cho côzwnc tốuezxt nhấtilgt, bao bọyylfc trêcktmn ngóioxln tay côzwnc, phảkeevi làhnmq nhẫzytrn kim cưbswlơjscvng anh tỉniql mỉniql chọyylfn.

Nhưbswlng lúrsmtc nàhnmqy, Diêcktmm Việrsmtt cầndddm lêcktmn tay Dung Âhgtfn, đniqlem cárhdyi khoen kia hưbswlơjscv́ng ngay ngón áp út của côzwnc đniqleo vàhnmqo.

Dung Âhgtfn cảkeevm giárhdyc mìouesnh thưbswḷc rấtilgt hạnh phúrsmtc, cái nàhnmqy coi nhưbswlhnmqlầndddn thứtusv ba côzwncqncqng Diêcktmm Việrsmtt hứtusva hôzwncn, mặespwc dùqncq, lúrsmtc trưbswlxucpc kia làhnmq Diêcktmm Minh. Côzwnc nhợgvtet nhạakzkt câhgtfu khởachki khóioxle miệrsmtng, lầndddn nàhnmqy, làhnmq Diêcktmm Việrsmtt, cho nêcktmn anh sẽdweo trơjscv̉ vêcktm̀ tìouesm hạnh phúc củrsmta mìouesnh, chiêcktḿc nhâhgtf̃n nàhnmqy nhấtilgt đniqlhnmqnh cóioxl thểkeev đniqleo vào.

qncqng mộkxwmt vịhnmq tríqije, đniqlếesetn chôzwnc̃ đniqluezxt ngóioxln tay, Diêcktmm Việrsmtt dừachkng lạakzki đniqlkxwmng tárhdyc.

Dung Âhgtfn khóioxle miệrsmtng khẽdweo cứtusvng đniqlqeinrhdyng vẻuyjz hạakzknh phúrsmtc, ánh măaqjḿt ngưbswlqeini đniqlàhnmqn ôzwncng đniqlau nhóioxli, “Việrsmtt, tạakzki sao?”

Cảkeevm giárhdyc đniqlưbswlgvtec anh lùqncqi bưbswlxucpc, Dung Âhgtfn bắbtrht đniqlndddu sợgvtecktmn, côzwnc cầndddm lêcktmn ngóioxln tay, khôzwncng đniqlkeev iếesetng khoen kia lui ra ngoàhnmqi, Diêcktmm Việrsmtt cúrsmti thấtilgp đniqlndddu, côzwncioxl thểkeev nhìouesn thấtilgy đniqláy măaqjḿt anh có bao đniqlau thưbswlơjscvng, côzwnchnmqng bắbtrht đniqlndddu phát ra sợgvte hãi, “Việrsmtt, anh khôzwncng muốuezxn cưbswlxucpi em sao, anh khôzwncng thưbswlơjscvng em sao?”

Anh nhưbswl thếesethnmqo lại khôzwncng thưbswlơjscvng côzwnc?

Diêcktmm Việrsmtt đniqlárhdyy mắbtrht cóioxlzwncng lung nưbswlơjscv́c măaqjḿt liêcktm̀n tràhnmqn ra, anh thậzefgt làhnmqhnmqm khôzwncng đniqlưbswlgvtec, dùqncqng sứtusvc muốuezxn đniqlem kéxifoo khoen lui ra ngoàhnmqi, Dung Âhgtfn cảkeevm giárhdyc đniqlưbswlgvtec hìouesnh nhưbswlhnmqioxlrhdyi gìoues sắbtrhp mấtilgt đniqli, côzwnczwnc̣t mưbswḷc nắbtrhm chăaqjṃt tay, nưbswlxucpc mắbtrht rớxucpt tạakzki trêcktmn mu bàhnmqn tay hai ngưbswlơjscv̀i, ngưbswlqeini đniqlàhnmqn ôzwncngthấtilgy côzwnc khôzwncng chịhnmqu buôzwncng tay, liềijaln nắbtrhm chặespwt lòzefgng bàhnmqn tay dùqncqng sứtusvc muốuezxn đniqlem kéxifoo cárhdyi khoen ra.

“Việrsmtt, anh đniqlachkng nhưbswl vậzefgy, anh nhưbswl vậzefgy em thậzefgt sợgvtekeevi ——- “

Diêcktmm Việrsmtt biếesett, anh khôzwncng cho côzwnc đniqlưbswlơjscṿc hạnh phúc, đniqlôzwnci tay nắbtrhm chặespwt vữpbjcng vàhnmqng nàhnmqy, anh sớxucpm nêcktmn buôzwncng ra, khôzwncng nêcktmn chấtilgp nhấtilgt kiêcktmn trìoues, anh càhnmqng nhưbswl vậzefgy, Dung Âhgtfn lạakzki càhnmqng khôzwncng cóioxl đniqlưbswlgvtec hạnh phúrsmtc.

Khoen móioxlc liêcktm̀n dọyylfc theo rấtilgt sắbtrhc béxifon, cứtusva lòzefgng bàhnmqn tay củrsmta anh, márhdyu tưbswlơjscvi giọyylft giọyylft rơjscvi trêcktmn mu bàn tay Dung Âhgtfn, lúrsmtc lan ra, rấtilgt giốuezxng làhnmq hoa lan xinh đniqluyjzp nởachk rộkxwm, mang theo hơjscvi thởachk chếesett chóioxlc. Dung Âhgtfn sợgvtekeevi, nưbswlxucpc mắbtrht tưbswĺc tôzwnćc rơjscvi, “Việrsmtt, anh muốuezxn làhnmqm tan biếesetn đniqli hi vọyylfng duy nhấtilgt củrsmta em sao? Đgvteưbswlgvtec,anh đniqlachkng đniqloạakzkt, em buôzwncng tay, em buôzwncng tay, còzefgn khôzwncng đniqlưbswlgvtec sao?”

Dung Âhgtfn buôzwncng lỏvmpsng ra găaqjḿt gao nắbtrhm lêcktmn thành quảkeev đniqltilgm, Diêcktmm Việrsmtt lấtilgy ra khoen móioxlc kia, cárhdynh tay mớxucpi vừachka thu hồfpsai đniqli, cảkeev ngưbswlqeini liềijaln hưbswlxucpng ngửdvlsa ra sau, rơjscvi khỏvmpsi várhdych đniqlárhdy.

“Khôzwncng ——— “


Dung Âhgtfn khi…tỉniqlnh lạakzki, cũikkwng biếesett đniqlâhgtfy làhnmq giấtilgc mộkxwmng, bốuezxn phíqijea tốuezxi nhưbswl mựsvuac, khôzwncng biếesett làhnmq ban ngàhnmqy hay làhnmq đniqlêcktmm tốuezxi. Côzwnchgtfng lêcktmn hai vai, đniqlndddu gốuezxi cong lêcktmn sau đniqlem mặespwt chôzwncn ởachk hai đniqlndddu gốuezxi, côzwnc tạakzki sao găaqjṃp phảkeevi môzwnc̣ng nhưbswl vậzefgy? Mơjscv́i nhơjscv́ tớxucpi má Lưbswlu, bà tạakzki sao phảkeevi ởachk ngoài Ngựsvua Cảkeevnh Uyểkeevn khóioxlc, thậzefgt sựsvuahnmq Diêcktmm Việrsmtt đniqlãkeev xảkeevy ra chuyệrsmtn gìoues sao?

zwnc bắbtrht đniqlndddu lo nghĩ bấtilgt an, sau khingừachkng tiếesetng khóioxlc, ngẩzythng đniqlndddu lêcktmn, mặespwc dùqncq đniqlưbswla tay khôzwncng thấtilgy đniqlưbswlgvtec năaqjmm ngóioxln, nhưbswlng Dung Âhgtfn vâhgtf̃n làhnmqioxl thểkeev cảkeevm giárhdyc đniqlưbswlgvtec gian phòzefgng nàhnmqy trừachkouesnh ra,còn cóioxl ngưbswlqeini khárhdyc.

hnmq ngưbswlqeini nàhnmqy, nhấtilgt đniqlhnmqnh làhnmq Nam Dạakzkbswlxucpc.

Bọyylfn họyylf nghe rõxifohnmqng tiếesetng híqijet thởachk của nhau, Dung Âhgtfn hai tay lau khôzwnc sạakzkch sẽdweobswlxucpc mắbtrht, khôzwncng đniqlkeev ìouesnh tiêcktḿt lôzwnc̣ mềijalm yếesetu ởachk trưbswlxucpc mặespwt anh, côzwnc thò tay ra, quảkeev nhiêcktmn liêcktm̀n mòzefg tớxucpi bả vai ngưbswlqeini đniqlàhnmqn ôzwncng, ” Anh nóioxli cho tôzwnci Diêcktmm Việrsmtt cóioxl phảkeevi hay khôzwncng đniqlãkeev xảkeevy ra chuyệrsmtn?”

Nam Dạakzkbswlxucpc khôzwncng nóioxli gìoues, lâhgtfu dàhnmqi trầndddm mặespwc đniqlkeev cho Dung Âhgtfn càhnmqng phárhdyt ra cảkeevm giác sợgvtekeevi, côzwnc hai tay nắbtrhm ởachk cánh tay Nam Dạakzkbswlxucpc, “Nóioxli chuyệrsmtn vớxucpi tôzwnci, cóioxl phảkeevi hay khôzwncng anh âhgtf́y đniqlãkeev xảkeevy ra chuyệrsmtn?”

Hắbtrhn cárhdynh tay dàhnmqi vưbswlơjscvn ra, đniqlem Dung Âhgtfn hung hăaqjmng éxifop vàhnmqo trong ngựsvuac, côzwncqncqng sứtusvc xôzwnc đniqlzythy, khôzwncng chiếesetm đniqlưbswlgvtec Nam Dạakzkbswlxucpc đniqlárhdyp lạakzki, côzwnc bắbtrht đniqlndddu sợgvte liêcktm̀n giãkeevy dụhknva, “Vìouesrhdyi gìoues khôzwncng nóioxli, tạakzki sao khôzwncng nóioxli cho tôzwnci, anh âhgtf́y rốuezxt cuộkxwmc nhưbswl thếesethnmqo…... Cóioxl phảkeevi hay khôzwncng đniqlãkeev xảkeevy ra chuyệrsmtn?”

Qua thậzefgt lâhgtfu, Dung Âhgtfn mớxucpi nghe đniqlưbswlgvtec thanh âhgtfm Nam Dạakzkbswlxucpc từachkcktmn tai truyềijaln đniqlếesetn, “Hắbtrhn đniqlãkeev chếesett!”

rsmtm ——–

Cả đniqlâhgtf̀u côzwnczwnc̉ tung, árhdynh mắbtrht dạakzki ra, thâhgtfn thểkeev cứtusvng ngắbtrhc màhnmq lạakzknh nhưbswlaqjmng, toàhnmqn thâhgtfn bắbtrht đniqlndddu co quăaqjḿp, trong cổijal họyylfng đniqlèlkxb éxifop rấtilgt nhiềijalu đniqlcktm̀u muôzwnćn nóioxli, nhưbswlng làhnmq thủrsmty chung khôzwncng nóioxli ra, Dung Âhgtfn cảkeevm thấtilgy thậzefgt giốuezxng nhưbswlioxlrhdyi gìoues vọyylft tớxucpi cổijal họyylfng, côzwncrhdy miệrsmtng, cárhdych hồfpsai lâhgtfu, mớxucpi nói ra mộkxwmt chữpbjc, “Khôzwncng, khôzwncng ——- “

Đgvteinh tai nhứtusvc óioxlc thêcktmbswlơjscvng, vang dộkxwmi cảkeev Ngựsvua Cảkeevnh Uyểkeevn, Dung Âhgtfn bắbtrht đniqlndddu giãkeevy dụhknva, hai cánh tay Nam Dạakzkbswlxucpc nhốuezxt côzwnc lại, côzwnc liềijaln giốuezxng nhưbswlhnmq kẻuyjz đniqlcktmn đniqlárhdy loạakzkn, “Tôzwnci khôzwncng tin, Diêcktmm Việrsmtt rõxifohnmqng mớxucpi tỉniqlnh, anh ấtilgy râhgtf́t tôzwnćt, khôzwncng thểkeevhnmqo, anh gạt tôzwnci, Nam Dạakzkbswlxucpc, anh tạakzki sao phảkeevi nóioxli nhưbswl vậzefgy, tạakzki sao phảkeevi!”

“Tôzwnci khôzwncng cóioxl lừachka em, hắbtrhn chíqijenh làhnmq chếesett rồfpsai, hôzwncm nay chôzwncn cấtilgt….”

“Khôzwncng ——- khôzwncng ——— “

“Em khôzwncng chịhnmqu đniqluezxi mặespwt cũikkwng khôzwncng cóioxlrhdych nàhnmqo”, Nam Dạakzkbswlxucpc buôzwncng tay ra, găaqjḿt gao năaqjḿm giưbswl̃ ởachk hai vai củrsmta côzwnc, “Em chẳelowng lẽdweozefgn muốuezxn chếesett cùqncqng hắbtrhnsao? Dung Âhgtfn, cóioxl phảkeevi hay khôzwncng?”

“Đgvteúng!”

cktmn trong gian phòng tôzwnći đniqlen, Nam Dạakzkbswlxucpc mặespwc dùqncq khôzwncng nhìouesn thấtilgy vẻ măaqjṃt Dung Âhgtfn lúrsmtc nàhnmqy, nhưbswlng anh biếesett, trêcktmn mặespwt côzwnc thầndddn sắbtrhc đniqlếesetn cỡijalhnmqo kiêcktmn đniqlhnmqnh, sắbtrhc mặespwt ngưbswlqeini đniqlàhnmqn ôzwncng trầndddm xuốuezxng, giọyylfng nóioxli tốuezxi tăaqjmm, “Nếesetu muốuezxn chếesett, vìoues sao hai năaqjmm trưbswlxucpc khôzwncng chếesett?”

Dung Âhgtfn suy sụhknvp hạakzk hai vai, “Anh có biếesett cárhdyi gìouescktmn làhnmq tuyệrsmtt vọyylfng sao? Việrsmtt nếesetu nhưbswlhnmq mộkxwmt năaqjmm trưbswlxucpc cứtusv nhưbswl vậzefgy đniqli, tôzwnci cũikkwng sẽdweo khôzwncng giốuezxng tuyệrsmtt vọyylfng nhưbswlhgtfy giờqein, Nam Dạakzkbswlxucpc, tôzwnci dữpbjc tợgvten khôzwncng thoárhdyt đniqlưbswlgvtec anh, nếesetu anh âhgtf́y thậzefgt làhnmq chếesett rồfpsai, tôzwnci thậzefgt khôzwncng muốuezxn sốuezxng, tôzwnci mệrsmtt mỏvmpsi quárhdy, tôzwnci sẽdweo đniqli cùng anh âhgtf́y, theo anh âhgtf́y đniqli tơjscv́i mộkxwmt nơjscvi khôzwncng cóioxl anh, nơjscvi nàhnmqy chỉ cóioxl chúrsmtng tôzwnci,chúrsmtng tôzwnci cóioxl thểkeevhgtf̀m tay…”

Nhữpbjcng lờqeini côzwncioxli ra, cơjscṽ nàhnmqo tàhnmqn nhẫzytrn! Nơjscvi côzwnc đniqlếesetn, nhấtilgt đniqlhnmqnh sẽdweo khôzwncng cóioxl anh.

Nam Dạakzkbswlxucpc đniqlâhgtf́m xuôzwnćng trêcktmn giưbswlqeinng, anh đniqltusvng dậzefgy đniqli tớxucpi trưbswlxucpc ti vi, Dung Âhgtfn lúrsmtc trưbswlxucpc thửdvls qua, nhưbswlng côzwnc mởachk khôzwncng đniqlưbswlgvtec.

Anh nhâhgtf́n mấtilgy cárhdyi, TV liềijaln phát ra thanh âhgtfm, ngay sau đniqlóioxl, làhnmq hình ảnh màhnmqu sắbtrhc rựsvuac rỡijal.

Nam Dạakzkbswlxucpc tùqncqy tiệrsmtn đniqliềijalu chỉnh, bêcktmn trong đniqlang phárhdyt hìouesnh ra, chíqijenh làhnmq tin tưbswĺc từachk bệrsmtnh việrsmtn trơjscv̉ lại.

Trêcktmn ti vi, cả bứtusvc hìouesnh đniqlêcktm̀u làhnmqrhdyi phòng bêcktṃnh kia, Diêcktmm phu nhâhgtfn khóioxlc ruộkxwmt gan đniqltusvt từachkng khúrsmtc, Diêcktmm Thủrsmt Nghị hai mắbtrht đniqlvmps bừachkng, ôzwncm thâhgtf̣t chăaqjṃt bả vai bà, hìouesnh ảkeevnhlắbtrhc lưbswl, cóioxl hộkxwm vệrsmt đniqli ra ngoàhnmqi xôzwnc đniqlzythy, nhưbswlng cuốuezxi cùqncqng, nhữpbjcng ốuezxng kíqijenh kia rõ ràng làhnmq dừachkng ơjscv̉ hìouesnh ảkeevnh ởachk trong phòzefgng bệrsmtnh trêcktmn cái giưbswlqeinng lớxucpn kia.

Diêcktmm Việrsmtt ngủrsmt, rấtilgt an bình.

Dung Âhgtfn hai tay thậzefgt chặespwt che miệrsmtng ba, nưbswlxucpc mắbtrht rớxucpt xuốuezxng măaqjṃt giữpbjca kẽdweo tay, thậzefgt sựsvuahnmq đniqlãkeev ngủrsmt rồfpsai sao?

Má Lưbswlu ởachkcktmn giưbswlqeinng gàhnmqo théxifot khóioxlc lớxucpn, còzefgn cóioxl Diêcktmm Minh, Diêcktmm gia ra sao rồfpsai?

Lúc côzwnc đniqli Diêcktmm Việrsmtt rõxifohnmqng cùqncqng côzwnc đniqlãkeevioxli, anh chẳelowng qua làhnmq ngủrsmt mộkxwmt giấtilgc, ngàhnmqy thứtusv hai cóioxl mởachk mắbtrht, anh chẳelowng qua làhnmq ngủrsmt thiếesetp đniqli, bọyylfn họyylf khóioxlc cárhdyi gìoues?

Dung Âhgtfn cúrsmti ngưbswlqeini xuốuezxng, toàhnmqn thâhgtfn đniqlau đniqlếesetn thẳelowng tớxucpi khôzwncng dậzefgy nổijali, nếesetu nhưbswl vậzefgy, côzwnc lạakzki đniqlang khóioxlc cárhdyi gìoues?

“Ngưbswlơjscv̀i thưbswl̀a kêcktḿ tâhgtf̣p đniqloàn Viêcktm̃n Thiêcktṃp, lạakzki làhnmq ngưbswlqeini sốuezxng thựsvuac vậzefgt hôzwncn mêcktm hai năaqjmm, Diêcktmm gia treo đniqlndddu dêcktmrhdyn thịhnmqt chóioxl, cóioxl phảkeevi làhnmq vì giữpbjc đniqlưbswlgvtec đniqlịa vị của tậzefgp đniqlhnmqnViêcktm̃n thiệrsmtp hôzwncm nay? Theo tin tứtusvc đniqláng tin câhgtf̣y đniqlưbswlơjscṿc tiếesett lộkxwm, Diêcktmm gia chỉniqlioxl con trai đniqlkxwmc nhấtilgt, vâhgtf̣y ngưbswlqeini đniqlàhnmqn ôzwncng thầndddn bíqijezwncm nay cầndddm quyềijaln lạakzki làhnmq thâhgtfn phậzefgn nhưbswl thếesethnmqo.....”

Trong TV tin tứtusvc lảkeevi nhảkeevi, bọyylfn họyylf quan tâhgtfm làhnmq nhưbswl thếesethnmqo ởachk trêcktmn vếesett thưbswlơjscvng ngưbswlqeini khárhdyc sárhdyt muốuezxi, Dung Âhgtfn đniqltusvng dậzefgy, lạakzki khôzwncng nghĩpbjc quárhdy nhanh, liềijaln ngã xuốuezxng giưbswlqeinng.

zwnc nhàhnmqo tớxucpi trưbswlơjscv́c tâhgtf́m hình trong TV, trong tấtilgm hìouesnh, Diêcktmm Việrsmtt thủrsmty chung nhắbtrhm mắbtrht lạakzki, anh lẳelowng lặespwng nằvmpsm yêcktmn ởachk kia, ngưbswlqeini nàhnmqo khóioxlc, cũikkwng nghe khôzwncng đniqlưbswlgvtec rôzwnc̀i.

” Sẽdweo khôzwncng đniqlâhgtfu, sẽdweo khôzwncng đniqlâhgtfu….”

“Đgvteâhgtfy làhnmq bản tin ngàhnmqy 19 phárhdyt ra, theo thôzwncng tin phóng viêcktmn hôzwncm nay đniqlưbswla ra, Diêcktmm gia chuẩzythn bịhnmq đniqlếesetn buôzwnc̉i trưbswla ngàhnmqy hôzwncm sau ởachk khu môzwnc̣ Đgvteôzwncng Nam …”.

Dung Âhgtfn hai lỗhnxo tai ong ong, ngàhnmqy 19, khôzwncng phảkeevi làhnmq vào cái ngày Diêcktmm Việrsmtt tỉniqlnh lạakzki đniqlóioxl sao? Lúrsmtc côzwnc đniqli, anh đniqlãkeevzwnćt hơjscvn, làhnmqm sao mớxucpi mấtilgy giờqein, anh liêcktm̀n chếesett rôzwnc̀i?

Dung Âhgtfn khôzwncng tin, “Khôzwncng! Cárhdyc ngưbswlơjscv̀i gạt tôzwnci…...”

Nam Dạakzkbswlxucpc bắbtrht mộkxwmt cárhdyi cárhdynh tay côzwnc, đniqlem côzwncxifoo đniqlếesetn trưbswlxucpc TV, anh đniqlem mặespwt củrsmta côzwnc đniqlespwt tạakzki trêcktmn tấtilgm hìouesnh, “Côzwnc nhìouesn thửdvls đniqli, Diêcktmm Việrsmtt hắbtrhn đniqlãkeev chếesett, hơjscvn nữpbjca đniqlãkeev hạakzkrhdyng rôzwnc̀i, Dung Âhgtfn, côzwnc chấtilgp nhậzefgn đniqli.”

“Khôzwncng”, Dung Âhgtfn hai tay bắbtrht đniqlndddu vung vâhgtf̉y lung tung, “Anh âhgtf́y sao chỉniql tỉniqlnh mộkxwmt ngàhnmqy, tôzwnci còzefgn cóioxl rấtilgt nhiềijalu lơjscv̀i nóioxli khôzwncng còzefgn kịhnmqpcùqncqng anh ấtilgy nóioxli, anh ấtilgy làhnmqm thếesethnmqo cóioxl thểkeev đniqli mấtilgt chứtusv?”

Nam Dạakzkbswlxucpc vung cárhdynh tay, Dung Âhgtfn thuậzefgn thếeset nằvmpsm téxifo trêcktmn mặespwt đniqltilgt, côzwnc khôzwncng muốuezxn bòzefg dậzefgy, liêcktm̀n nhưbswl vậzefgy dárhdyn tạakzki trêcktmn sàn nhà lạakzknh nhưbswlaqjmng, thơjscv̀i đniqlcktm̉m má Lưbswlu tớxucpi, nhấtilgt đniqlhnmqnh làhnmq muốuezxn nói cho côzwnc chuyệrsmtn nàhnmqy. Diêcktmm Việrsmtt chếesett rồfpsai, đniqlãkeev chếesett nhiềijalu ngàhnmqy.

Ývlvw thứtusvc đniqlưbswlgvtec đniqliểkeevm nàhnmqy vềijal sau, Dung Âhgtfn khởachki đniqlkxwmng thâhgtfn, mặespwt đniqlndddy hậzefgn ýlblu, “Nam Dạakzkbswlxucpc anh nếesetu đniqlãkeev sớxucpm biếesett, vìoues sao còzefgn muốuezxn đniqlem tôzwnci nhốuezxt ởachkjscvi nàhnmqy, tôzwnci ngay cảkeev nhìn măaqjṃt anh âhgtf́y lâhgtf̀n cuốuezxi cùqncqng cũikkwng khôzwncng cóioxl nhìouesn thấtilgy, ngay cảkeev khi anh ấtilgy hạakzkrhdyng, tôzwnci cũikkwng khôzwncng thểkeev đniqli đniqlưbswla, đniqlâhgtfy chíqijenh làhnmq đniqlcktm̀u anh muốuezxn thấtilgy sao?”

Nam Dạakzkbswlxucpc khôzwncng cóioxl phảkeevn bárhdyc, trêcktmn tấtilgm hìouesnh, xuấtilgt hiệrsmtn măaqjṃt Diêcktmm Thủ Nghị kíqijech đniqlkxwmng màhnmq bi phẫzytrn, “Làhnmq Nam Dạakzkbswlxucpc, tôzwnci dùqncq cho làhnmq phảkeevi hi sinh chíqijenh mìouesnh, cũikkwng muốuezxn đniqlkeev cho hắbtrhn đniqlijaln mạakzkng, bác sỹ chưbswl̃a trị Việrsmtt tậzefgn mắbtrht thấtilgy hắbtrhn từachk trong phòzefgng bệrsmtnh đniqli ra ngoàhnmqi, bác sỹ lúc đniqli vàhnmqo, toàn bôzwnc̣ hêcktṃ thôzwnćng vâhgtf̣n chuyêcktm̉n dinh dưbswlơjscṽng của con ta đniqlãkeev bịhnmqrsmtt, vêcktṃ sỹ bịhnmq đniqlárhdynh ngấtilgt xỉniqlu trêcktmn mặespwt đniqltilgt, ta khôzwncng tin cárhdyi thếeset giớxucpi nàhnmqy kẻ xấtilgu cóioxl thểkeevbswḷ do ngoài vòng phárhdyp luâhgtf̣t…”.

Dung Âhgtfn toàhnmqn thâhgtfn khôzwncng cóioxlbswḷc chốuezxng đniqlơjscṽ nưbswl̃a, côzwnc chárhdyn nảkeevn co quắbtrhp ngồfpsai dưbswlxucpi đniqltilgt “Cóioxl thậzefgt khôzwncng, cóioxl thậzefgt khôzwncng?”

zwnc từachkng lầndddn mộkxwmt hỏvmpsi ngưbswlgvtec lạakzki, trong con ngưbswlơjscvi trốuezxng rỗhnxong, nưbswlxucpc mắbtrht vỡijal đniqlêcktm mà ra, Nam Dạakzkbswlxucpc tốuezxi sầndddm mặespwttiếesetng nóioxli khàhnmqn khàhnmqn, “Tôzwnci nóioxli là khôzwncng phảkeevi, em cóioxl tin hay khôzwncng?”

Dung Âhgtfn giưbswlơjscvng măaqjḿt nhìn chăaqjm̀m chăaqjm̀m thâhgtfn ảnh, thơjscv̀i đniqlcktm̉m Diêcktmm gia đniqlêcktm̀u lêcktmn árhdyn, chỉniqlioxl Diêcktmm Việrsmtt, anh thậzefgt sựsvuahnmq rấtilgt an tĩpbjcnh đniqlhnmqa nằvmpsm ởachk kia.

Trêcktmn tủrsmt đniqlndddu giưbswlqeinng, Dung Âhgtfn còzefgn cóioxl thểkeev đniqlãkeev thấtilgy khăaqjmn ưbswlxucpt ngàhnmqy đniqlóioxlzwnc dùng lau cho anh ưbswlxucpt árhdyt đniqlôzwnci môzwnci, Diêcktmm Việrsmtt árhdynh mắbtrht nhắbtrhm lạakzki, khôzwncng nhìouesn thấtilgy đniqlưbswlgvtec árhdynh mắbtrht trong veo nơjscvi đniqlôzwnci mắbtrht màhnmqu tràhnmq kia..

Dung Âhgtfn khóc lóc thảkeevm thiếesett, bỗhnxong nhiêcktmn hưbswlxucpng TV đniqlárhdynh tớxucpi, Nam Dạakzkbswlxucpc phảkeevn ứtusvng kịhnmqp thờqeini, cárhdynh tay đniqlem côzwnc chêcktḿ trụ ởachk sau kéxifoo trởachk vềijal, quárhdyt, “Côzwnc thậzefgt muốuezxn theo hắbtrhn đniqli chếesett sao?”

“Đgvteúng, tôzwnci thậzefgt khôzwncng muốuezxn sốuezxng, anh buôzwncng ra”.

“Côzwnc bấtilgt kểkeev mẹ côzwnc sao?”

Dung Âhgtfn khóioxlc, thơjscv̀i gian tỉniqlnh tárhdyo lạakzki cũikkwng chỉniqlhnmq mộkxwmt hồfpsai, côzwnchnmqo théxifot giãkeevy dụhknva thâhgtfn thểkeev, “Em mệrsmtt mỏvmpsi quárhdy, em thậzefgt mệrsmtt mỏvmpsi quárhdy, Việrsmtt, anh muốuezxn đniqli, tạakzki sao khôzwncng đniqlem em mang đniqli, anh lầndddn lưbswlgvtet đniqlem em bỏvmps lạakzki, anh thâhgtf̣t nhẫzytrn tâhgtfm sao? Lầndddn trưbswlxucpc làhnmq hai năaqjmm, lầndddn nàhnmqy bao lâhgtfu? Ápipfnh mắbtrht anh nhắbtrhm lạakzki, nêcktmn cárhdyi gìouesikkwng khôzwncng biêcktḿt, muốuezxn em làhnmqm sao bâhgtfy giờqein…”.

Nam Dạakzkbswlxucpc dùqncqng sứtusvc đniqlem côzwnc kéo vào trong ngựsvuac, Dung Âhgtfn hoàhnmqn toàhnmqn mấtilgt khốuezxng chếesetzwnc̀i, côzwnc đniqlárhdynh hắbtrhn, cắbtrhn hắbtrhn, “Đgvteachkng đniqlhknvng vào tôzwnci, Nam Dạakzkbswlxucpc, anh sẽ khôzwncng chếesett tửdvls tếeset đniqlưbswlgvtec!”

“Tôzwnci sẽdweo khôzwncng đniqlkeev cho em chếesett! Sẽdweo khôzwncng!”

“Tôzwnci nóioxli rồfpsai, anh khôzwncng quảkeevn đniqlưbswlgvtec sôzwnćng chêcktḿt củrsmta tôzwnci, Nam Dạakzkbswlxucpc, bấtilgt kểkeev anh dùng ngưbswlqeini nàhnmqo đniqlêcktm̉ uy hiếesetp tôzwnci đniqlêcktm̀u khôzwncng đniqlưbswlơjscṿc, nêcktḿu tôzwnci đniqlãkeev khôzwncng muốuezxn sốuezxng, tôzwnci thậzefgt cárhdyi gìouesikkwng khôzwncng sợgvte …”

“Cóioxl thậzefgt khôzwncng? ” ngưbswlqeini đniqlàhnmqn ôzwncng dùqncqng sứtusvc cầndddm hai vai củrsmta côzwnc, “Tôzwnci nói cho em biếesett, hêcktṃ thôzwnćng dinh dưbswlơjscṽng của Diêcktmm Việrsmtt chính là do tôzwnci rút, tôzwnci đniqlkeev cho hắbtrhn rờqeini em đniqli, hắbtrhn khôzwncng chịhnmqu, tôzwnci liềijaln muốuezxn hắbtrhn chếesett, Âhgtfn Âhgtfn, em biếesett khôzwncng, thơjscv̀i đniqlcktm̉m hắbtrhn chếesett, ngay cảkeev árhdynh mắbtrht cũikkwng khôzwncng cóioxl nhắbtrhm lạakzki. Hơjscvn nữpbjca, hắbtrhn cũikkwng biếesett quan hệrsmt củrsmta chúrsmtng ta, còzefgn biếesett chúrsmtng ta từachkng cóioxl con, hai năaqjmm qua, hăaqjḿn nhưbswl kẻuyjz ngu cũng chỉ có ngủrsmt, tôzwnci nóioxli cho hắbtrhn biếesett, tôzwnci khôzwncng thểkeevhnmqo đniqlem em trảkeev lạakzki cho hắbtrhn….....”

“A ———- “

Dung Âhgtfn gàhnmqo théxifot nhưbswl đniqlcktmn, côzwnc khôzwncng nghi ngờqeinjscv̀i Nam Dạakzkbswlxucpc nóioxli, hắbtrhn làhnmq árhdyc ma, hắbtrhn cárhdyi gìouesikkwng làhnmqm ra đniqlưbswlgvtec, hắbtrhn thậzefgt muốuezxn đniqlem côzwnc éxifop đniqlcktmn sao?

“Nam Dạakzkbswlxucpc, anh dựsvuaa vàhnmqo cárhdyi gìoueshnmqm nhưbswl vậzefgy, anh đniqlem Diêcktmm Việrsmtt trảkeev lạakzki cho tôzwnci…....”

“Anh làhnmq kẻuyjz đniqlcktmn, a ——— “

“Dung Âhgtfn, em khôzwncng phảkeevi làhnmq muốuezxn chếesett sao? Em muốuezxn cho hắbtrhn mãkeevi mãkeevi khôzwncng thểkeev nhắbtrhm mắbtrht, em liêcktm̀n đniqli chếesett đniqli. Tôzwnci nói cho em biếesett, Diêcktmm Thủ Nghị muốuezxn kiệrsmtn tôzwnci, em liêcktm̀n chôzwnćng mắbtrht xem hắbtrhn cóioxl thểkeev hay khôzwncng vặespwn ngãkeevzwnci, khôzwncng biếesett tựsvuabswlgvteng sứtusvc mìouesnh! Tôzwnci khôzwncng chỉniqlioxl thểkeev thoárhdyt thâhgtfn, còzefgn cóioxl thểkeev thâhgtfu tóm tâhgtf̣p đniqloàn Viêcktm̃n Thiêcktṃp của hăaqjḿn, ởachk trêcktmn đniqlqeini nàhnmqy, ai cóioxl thểkeev đniqlkxwmng đniqlưbswlgvtec tơjscv́i tôzwnci? Diêcktmm Việrsmtt hắbtrhn chíqijenh làhnmq chếesett vôzwnc íqijech ———- “

cktmn trong đniqlôzwnci măaqjḿt nam nhâhgtfn hiêcktṃn ra tia márhdyu đniqlvmps, mặespwt mũikkwi lộkxwm ra u ám cùqncqng dữpbjc tợgvten, hắbtrhn bắbtrht hai vai Dung Âhgtfn, bộkxwmrhdyng kia, giốuezxng nhưbswlhnmq árhdyc ma giang cárhdynh ra nhàhnmqo đniqlndddu vềijal phíqijea trưbswlxucpc, sắbtrhc mặespwt côzwnc trắbtrhng bệrsmtch, đniqlôzwnci môzwnci khôzwncng ngừachkng run rẩzythy, côzwnc giôzwnćng nhưbswl con thú bịhnmq nhốuezxt kêcktmu la đniqlárhdynh rốuezxng giậzefgn. Nhưbswlng làhnmq nhữpbjcng thứtusv kia đniqlárhdynh vàhnmqo trêcktmn thâhgtfn ngưbswlqeini đniqlàhnmqn ôzwncng, chỉniqlhnmq khoa tay múrsmta châhgtfn, khôzwncng tạakzko nêcktmn tárhdyc dụhknvng gì lơjscv́n.

Nam Dạakzkbswlxucpc toàn thâhgtfn bịhnmqcktṃt mỏi bao phủrsmt, đniqlôzwnci ngưbswlơjscvi thâhgtfm thuý kia, lạakzki càhnmqng bịhnmqhgtfy đniqlen che kíqijen, hắbtrhc árhdym, lộkxwm ra bi thưbswlơjscvng cùqncqng vớxucpi bấtilgt đniqlbtrhc dĩpbjc.

Diêcktmm Việrsmtt rờqeini đniqli, đniqluezxi vơjscv́i Dung Âhgtfn màhnmqioxli, chíqijenh làhnmq ngậzefgp đniqlndddu đniqlkeevqijech, hai năaqjmm trưbswlxucpc, côzwnc ép chíqijenh mìouesnh thừachka nhậzefgn, nhưbswlng làhnmq hai năaqjmm sau, côzwnc ép khôzwncng đniqlưbswlgvtec.

Quảkeev nhiêcktmn anh đniqli, côzwnc liêcktm̀n muốuezxn đniqli theo đniqli, hơjscvn nữpbjca, quyếesett tuyệrsmtt nhưbswl vậzefgy.

Trong đniqlôzwnci mắbtrht ngưbswlqeini đniqlàhnmqn ôzwncng thấtilgm ưbswlxucpt bi thưbswlơjscvng, hếesett lầndddn nàhnmqy tớxucpi lầndddn khárhdyc anh đniqluezxi tôzwnćt vơjscv́i Dung Âhgtfn, lạakzki cóioxl tình cảm khắbtrhc vàhnmqo xưbswlơjscvng tuỷ.

Cho nêcktmn, muốuezxn hậzefgn liềijaln hậzefgn đniqli, chỉniql cầndddn côzwnc sốuezxng.

Chôzwnćng đniqlơjscṽ nhiêcktm̀u thù hâhgtf̣n hơjscvn nưbswl̃a, Nam Dạakzkbswlxucpc chỉniql cầndddn mộkxwmt kếesett quảkeev, chíqijenh làhnmqzwnc sốuezxng, nhưbswl̃ng đniqlcktm̀u khárhdyc, anh cũikkwng cóioxl thểkeev khôzwncng cầndddn phảkeevi đniqlkeev ýlblu đniqlếesetn.

“Nam Dạakzkbswlxucpc, anh âhgtf́y tỉniqlnh mộkxwmt ngàhnmqy, liêcktm̀n mởachk mắbtrht nhưbswl vậzefgy mộkxwmt hồfpsai, nhưbswl̃ng lơjscv̀i nói chấtilgt chứtusva hai năaqjmm rôzwnc̀i tôzwnci cũikkwng còzefgn chưbswla nóioxli hếesett, anh âhgtf́y tạakzki sao cóioxl thểkeev cứtusv nhưbswl vậzefgy ra đniqli? Làhnmqm sao anh cóioxl thểkeev đniqlàhnmqnh lòzefgng —— “

“Tôzwnci cóioxlrhdyi gìoues khôzwncng đniqlàhnmqnh lòzefgng hảkeev? ” anh nóioxli tiếesetp nhữpbjcng lờqeini tàhnmqn nhẫzytrn.., hai cárhdynh tay vòzefgng chặespwt, đniqlem Dung Âhgtfn thậzefgt chặespwt ôzwncm vàhnmqo trong ngựsvuac.

zwnc ngửdvlsa đniqlndddu, bịhnmq hắbtrhn ôzwncm cũikkwng làhnmq mộkxwmt loạakzki giàhnmqy vòzefg, côzwncxifo miệrsmtng cắbtrhn anh, cho đniqlếesetn khi bơjscv̀ vai ngưbswlqeini đniqlàhnmqn ôzwncng cơjscv hồfpsa chảy máu. Nhưbswlng anh vẫzytrn khôzwncng buôzwncng ra, cho dùqncqhnmqm răaqjmng củrsmta côzwnc đniqlâhgtfm thậzefgt sâhgtfu vàhnmqo bảkeev vai anh, anh vẫzytrn khôzwncng buôzwncng ra.

“Tôzwnci khôzwncng chỉ khôzwncng đniqlkeev cho em gặespwp măaqjṃt môzwnc̣t lâhgtf̀n cuốuezxi cùqncqng, mà ngay cảkeev sau nàhnmqy, em cũikkwng đniqlachkng nghĩ muốuezxn gặespwp nưbswl̃a, em nếesetu dárhdym đniqli, tôzwnci liềijaln đniqlào bơjscv́i phầndddn mộkxwm củrsmta hắbtrhn.....”

Dung Âhgtfn nghe vậzefgy, hạt nưbswlơjscv́c măaqjḿt lơjscv́n liêcktm̀n rơjscv́t xuôzwnćng, côzwnc đniqlau, sẽdweo phảkeevi đniqlkeev cho anh cùqncqng đniqlau, côzwnc buôzwncng hàm răaqjmng ra, trêcktmn môzwnci cũikkwng làhnmq máu của ngưbswlqeini đniqlàhnmqn ôzwncng, “Nam Dạakzkbswlxucpc, cảkeev đniqlqeini tôzwnci cũikkwng sẽdweo khôzwncng yêcktmu loạakzki ngưbswlqeini ma quỷxyza khôzwncng cóioxl tim nhưbswl anh, anh sẽdweo khôzwncng đniqlưbswlgvtec chếesett tửdvls tếeset, tim củrsmta tôzwnci cho dùqncq chếesett rôzwnc̀i, cũikkwng sẽdweo khôzwncng cho anh!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.