Nam Dạglluglluglluc đwubcfhpri vớgllui việddilc nhàoeao Hạgllu gia vốfhprn khôivcrng muốfhprn quảfzptn, bởikszi vìqjyo anh biếwubct Dung Âabyan khôivcrng muốfhprn anh quảfzptn.

Hiệddiln nay Hạgllu Phi Vũxcwk xảfzpty ra chuyệddiln nhưgllu vậkdesy, anh vâbnhṽn làoeao vậkdesn dụmhbing quan hệddil đwubcem Hạgllu Tửyffi Hạglluo ra ngoàoeaoi.

Trởiksz lạgllui Hạgllu gia, chuyêafxṛn Hạgllu Phi Vũxcwkdstun chưgllua kịvresp truyêafxr̀n đwubcêafxŕn, Hạgllugbyjo gia mộnjvpt mìqjyonh thấvjjwp thỏbcmcm trong lòdstung cuốfhpri cùpasgng rơduori xuốfhprng, vộnjvpi vàoeaong kêafxru tàoeaoi xếwubcklgai xe đwubcưgllua Hạgllu Tửyffi Hạglluo đwubcưgllua đwubcếwubcn bệddilnh việddiln, tựfzptqjyonh đwubcón Hạgllu phu nhâbnhvn xuấvjjwt việddiln.

Đtotrafxṛn thoại Hạgllu Phi Vũxcwk vẫjyabn tắtfbyt, con gái cũxcwkng lớgllun, hai ngưglludcrvi khôivcrng cótdvj suy nghĩixky nhiềdstuu, chỉ muốfhprn lôivcri késbugo con trai đwubcếwubcn kháklgach sạgllun ălssjn mừafxrng.

Hạgllu Tửyffi Hạglluo quan tâbnhvm Tưgllu Cầxunpn, sau khi ălssjn cơduorm xong liềdstun vộnjvpi vãgbyjtdvji mìqjyonh cótdvj việddilc, tựfzptklgai xe rờdcrvi đwubci.

Ngưglluơduor̀i đwubci làm ơduor̉ Cám Dôivcr̃, đwubcêafxr̀u làoeao con cúlgtz, Tưgllu Cầxunpn cũxcwkng khôivcrng ngoạgllui lệddil, côivcr vẫjyabn ngủgbyj đwubcếwubcn xếwubc chiềdstuu mớgllui tỉmhbinh lạgllui, thu dọn phòng ôivcŕc qua loa, mặbtqac đwubcaiht ngủgbyj, bêafxrn ngoàoeaoi khoáklgac áklgao lôivcrng, liềdstun mang theo túlgtzi ráklgac xuốfhprng lầxunpu.


Sau khi đwubcem đwubcaihtsbugm vềdstu, côivcr vốfhprn đwubcvresnh lậkdesp tứkdesc lêafxrn lầxunpu, lạgllui thấvjjwy mộnjvpt chiếwubcc Mercesdes-Benz màoeaou đwubcen chạglluy bălssjng bălssjng xôivcrng tớgllui, cơduor hồaiht sẽdzwv đwubcmhbing vàoeaoo côivcr, chỉmhbi còn cách ba bưglluơduoŕc liêafxr̀n dừafxrng lạgllui, côivcr bịvresoeaom cho sợqjyo theo bảfzptn nălssjng lui vềdstu phílgtza sau, ngưglludcrvi đwubcàoeaon ôivcrng xuốfhprng xe, mặbtqac áklgao giótdvjoeaou đwubcen, tuấvjjwn túlgtz đwubcphdxp trai, đwubcang tựfzpta tạgllui cửyffia xe cưglluơduor̀i vơduoŕi côivcr.

Hạgllu Tửyffi Hạglluo thấvjjwy côivcrivcr̀i lâbnhvu khôivcrng mơduor̉ miêafxṛng, chậkdesm chạgllup khôivcrng cótdvj phảfzptn ứkdesng, liềdstun tiếwubcn lêafxrn késbugo tay, dẫjyabn côivcr tớgllui phílgtza sau xe, sau khi mởiksz cốfhprp, lậkdesp tứkdesc thấvjjwy 999 đwubcótdvja hoa hồaihtng Champagne, mỗixkyi mộnjvpt đwubcótdvja cũxcwkng làoeao chọjoczn lựfzpta câbnhv̉n thâbnhṿn, nởiksz rộnjvp xinh đwubcphdxp, mùpasgi thơduorm làoeaom ngưglludcrvi ta say mêafxr, Tưgllu Cầxunpn biếwubct rõsfkb loạgllui hoa hồaihtng nàoeaoy cótdvj ývvyh nghĩixkya: Anh chỉmhbi chung tìqjyonh vớgllui mìqjyonh em.

“Nghe nótdvji rôivcr̀i sao? “Hạgllu Tửyffi Hạglluo đwubckdesng sau lưgllung Tưgllu Cầxunpn, hai tay xuyêafxrn qua thắtfbyt lưgllung côivcr, dáklgan chặbtqat lấvjjwy bụmhbing côivcr, “Hưglluơduoŕng vêafxr̀ phía hoa hôivcr̀ng Champagne ưglluơduoŕc nguyêafxṛn, nguyệddiln vọjoczng củgbyja em sẽdzwv đwubcưglluơduoṛc thựfzptc hiệddiln, cótdvj muốfhprn thửyffi mộnjvpt chúlgtzt hay khôivcrng?”

Giótdvjsbugt quấvjjwt vàoeaoo mặbtqat, vòdstung tay ôivcrm ấvjjwm áklgap, nếwubcu đwubcglsf cho côivcr ưglluơduoŕc nguyệddiln…, côivcr nhấvjjwt đwubcvresnh sẽdzwvtdvji, đwubcglsf cho chúlgtzng ta gălssj̣p nhau theo cách bình thưglluơduor̀ng nhâbnhv́t, em làoeaogllu Cầxunpn, anh làoeao Hạgllu Tửyffi Hạglluo, khôivcrng hơduorn.

Ngưglludcrvi đwubcàoeaon ôivcrng nàoeaoy, côivcr dứkdest khôivcrng ra, càoeaong khôivcrng thểglsftdvj đwubcưglluqjyoc, đwubcêafxr̉ anh đwubci, Tưgllu Cầxunpn so vớgllui ai kháklgac đwubcêafxr̀u thấvjjwy đwubcau, cótdvj thểglsfivcr lựfzpta chọjoczn phưglluơduorng thứkdesc quá kịch liêafxṛt, lêafxrn tớgllui trêafxrn lầxunpu, hai ngưglludcrvi khôivcrng thểglsf chờdcrv đwubcqjyoi đwubcưglluqjyoc ôivcrm lấvjjwy nhau, hôivcrn nhau nồaihtng nhiệddilt, kháklgat vọjoczng khẽdzwv vuốfhprt, đwubcêafxr̉ Tưgllu Cầxunpn lúlgtzc đwubcótdvj nằivcrm vậkdest xuốfhprng giưglludcrvng lớgllun, côivcrsbugo qua chălssjn che mặbtqat mìqjyonh, nưglluglluc mắtfbyt cơduor hồaiht đwubcaihtng thờdcrvi chảfzpty ra, côivcr muôivcŕn phótdvjng túlgtzng mộnjvpt lầxunpn, chỉmhbi sợqjyo chẳeeckng qua làoeao chỉ vẻn vẹn có môivcṛt lâbnhv̀n.

Đtotrdcrvi nàoeaoy, chưgllua cótdvj ngưglludcrvi đwubcàoeaon ôivcrng nàoeaoo mang lạgllui cho côivcr cảfzptm giáklgac nhưgllu vậkdesy.

Hạgllu Tửyffi Hạglluo đwubci vàoeaoo cũxcwkng làoeaolgtzc biếwubct Tưgllu Cầxunpn khôivcrng phảfzpti làoeao lầxunpn đwubcxunpu, nhưgllung mặbtqac dùpasg nhưgllu vậkdesy, anh vẫjyabn rấvjjwt ôivcrn nhu sălssjn sótdvjc côivcr, luôivcrn đwubcêafxr̉ côivcr hoàoeaon toàoeaon thílgtzch ứkdesng, mớgllui từafxr từafxr chuyểglsfn đwubcnjvpng. Anh từafxrng lầxunpn mộnjvpt hôivcrn hílgtzt lấvjjwy thâbnhvn thểglsf củgbyja côivcr, ởiksz trong mắtfbyt Tưgllu Cầxunpn, thâbnhvn thểglsf củgbyja côivcroeaobnhv̉n thỉu vôivcrpasgng, màoeao Hạgllu Tửyffi Hạglluo đwubcfhpri đwubcãgbyji vơduoŕi nótdvj, giốfhprng nhưglluoeao đwubcfhpri đwubcãgbyji bảfzpto bốfhpri, hếwubct sứkdesc che chởiksz, anh làoeaom cho côivcr nếwubcm đwubcưglluơduoṛc tưgllu vị làm trinh nưgllũ ( ơduor̉ đwubcâbnhvy ý nói trưglluơduoŕc đwubcâbnhvy TC chưgllua có môivcṛt lâbnhv̀n nào gọi là âbnhvn ái thâbnhṿt sưgllụ), sung sưgllugllung tràoeaon trềdstu vui thílgtzch, đwubcếwubcn cuốfhpri cùpasgng, ngưglludcrvi đwubcàoeaon ôivcrng ôivcrm chặbtqat lấvjjwy côivcr, đwubcôivcri môivcri mỏbcmcng nótdvjng rựfzptc hôivcrn lêafxrn từafxrng giọjoczt nưglluglluc mắtfbyt trêafxrn mặbtqat côivcr, lúc ngưglludcrvi đwubcàoeaon ôivcrng phótdvjng thílgtzch, anh cơduor hồaihtoeao lấvjjwy hếwubct sứkdesc lựfzptc đwubcem Tưgllu Cầxunpn dáklgan vàoeaoo trong lòdstung, côivcr cảfzptm giáklgac mỗixkyi khúlgtzc xưglluơduorng đwubcdstuu đwubcau nhứkdesc, nhưgllung cáklgai loạgllui đwubcau nàoeaoy, quảfzpt nhiêafxrn làoeao khắtfbyc cốfhprt ghi tâbnhvm, hạgllunh phúlgtzc.

Hai ngưglludcrvi mềdstum nhũxcwkn ôivcrm nhau, áklganh mặbtqat trờdcrvi rấvjjwt tốfhprt xuyêafxrn thấvjjwu qua khu vưglludcrvn rồaihti đwubcếwubcn rèvjjwm cửyffia sổsxik, chiếwubcu xạgllu ơduor̉ hai thâbnhvn thêafxr̉ giao thoa thâbnhṿt chălssj̣t, Tưgllu Cầxunpn đwubcem mặbtqat tựfzpta vàoeaoo bộnjvp ngựfzptc ngưglludcrvi đwubcàoeaon ôivcrng, Hạgllu Tửyffi Hạglluo ngótdvjn tay xuyêafxrn qua máklgai tótdvjc dàoeaoi củgbyja côivcr, “Chúlgtzng ta kếwubct hôivcrn đwubci.”

Hai con mălssj́t khẽ nhălssj́m của Tưgllubnhv̀n kinh ngạglluc mởiksz ra, sắtfbyc mặbtqat ngạglluc nhiêafxrn, “Tửyffi Hạglluo, lầxunpn trưglluglluc ởiksz Hạgllu gia, em cho làoeao anh chỉmhbitdvji môivcṛt chút thôivcri.”

“Anh nghiêafxrm túlgtzc” thâbnhvn ngưglludcrvi đwubcàoeaon ôivcrng trưglluqjyot xuốfhprng dưgllugllui, cùpasgng côivcr mặbtqat đwubcfhpri mặbtqat dựfzpta vàoeaoo, “Anh muôivcŕn cưgllugllui em, chỉ đwubcơduorn giảfzptn nhưgllu vậkdesy.”

gllu Cầxunpn từafxr trong lồaihtng ngựfzptc củgbyja anh lui ra, côivcr ngồaihti dậkdesy, quay ra sau đwubcưgllua lưgllung vềdstu phílgtza ngưglludcrvi đwubcàoeaon ôivcrng, “Tửyffi Hạglluo, anh đwubcfhpri vớgllui em hiểglsfu rõsfkb bao nhiêafxru? Cùpasgng anh ởiksz chung mộnjvpt chỗixky, em chưgllua từafxrng cótdvj nghĩixky tớgllui sẽdzwv gảfzpt cho anh, Hạgllu gia cótdvj danh cótdvj vọjoczng, tuyệddilt đwubcfhpri khôivcrng thểglsf tiếwubcp nhậkdesn mộnjvpt ngưglludcrvi nhưgllu em làoeaom con dâbnhvu, hơduorn nữgwhea, tưgllùng có chuyêafxṛn đwubcã phát sinh ơduor̉ trêafxrn thâbnhvn thêafxr̉ em, anh cũxcwkng khôivcrng biếwubct, quáklga khứkdes củgbyja em, anh cótdvj nghĩixky tớgllui khôivcrng, đwubcếwubcn cỡvdtyoeaoo cũxcwkng khôivcrng chịvresu nổsxiki…”

“Cáklgai gìqjyo quá khưgllú hiêafxṛn tại, anh khôivcrng cầxunpn, ” ngưglludcrvi đwubcàoeaon ôivcrng đwubci theo đwubckdesng dậkdesy, từafxr phílgtza sau ôivcrm lấvjjwy côivcr, “Chuyệddiln củgbyja anh, anh tựfzptqjyonh làoeaom chủgbyj, bọjoczn họjocz khôivcrng đwubcaihtng ývvyh cũng khôivcrng cótdvjklgach nàoeaoo, anh nhấvjjwt đwubcvresnh giằivcrng co đwubcếwubcn cuốfhpri cùpasgng, anh sẽ khôivcrng bao giơduor̀ cúi đwubcâbnhv̀u.”

gllu Cầxunpn hốfhprc mắtfbyt ưgllugllut áklgat, côivcr nghiêafxrng thâbnhvn thểglsf, ngótdvjn tay nhẹphdx nhàoeaong xoa tráklgan ngưglludcrvi đwubcàoeaon ôivcrng, theo dọjoczc xuốfhprng chótdvjp mũxcwki, từafxr từafxrduori lêafxrn trêafxrn miệddilng củgbyja anh, anh khôivcrng biếwubct, râbnhv́t nhiêafxr̀u râbnhv́t nhiêafxr̀u…. Nếwubcu nhưgllu anh biếwubct, đwubcưgllua anh đwubci vàoeaoo tù, làoeaoivcr, anh sẽdzwvoeaom nhưgllu thếwubcoeaoo? Tưgllu Cầxunpn ngótdvjn tay ởiksz trêafxrn mặbtqat anh nhẹphdx nhàoeaong vẽdzwv, nếwubcu nhưgllu, anh biếwubct chuyệddiln Hạgllu Phi Vũxcwk, anh lạgllui sẽdzwvoeaom nhưgllu thếwubcoeaoo?


ivcr khôivcrng dáklgam nghĩixky, nhữgwheng chuyệddiln kia, côivcr dù sao cũng khôivcrng hốfhpri hậkdesn, cótdvj thểglsf sau khi làoeaom xong, côivcr lại khôivcrng dáklgam đwubcfhpri mặbtqat.

Ngưglludcrvi đwubcàoeaon ôivcrng nâbnhvng tay côivcrafxrn, đwubcưgllua vàoeaoo khótdvje miệddilng nhẹphdxivcrn nhẹphdx, đwubcnjvpng táklgac hêafxŕt mưgllục nuôivcrng chiềdstuu, anh mỗixkyi mộnjvpt đwubcnjvpng táklgac, mỗixkyi mộnjvpt áklganh mắtfbyt, hoălssj̣c thâbnhvm tìqjyonh hoălssj̣c ôivcrn nhu, vừafxra làoeaom cho Tưgllu Cầxunpn khôivcrng biếwubct làm thêafxŕ nào. Loại ngưglluơduor̀i nhưgllubnhṿy, côivcr có lẽ đwubcã quen ngưglludcrvi kháklgac nói vơduoŕi côivcr nhưgllũng lơduor̀i lạnh nhạt, nhưgllung chịvresu khôivcrng đwubcưglluqjyoc, môivcṛt chút dịu dàng.

ivcr bỗixkyng nhiêafxrn rấvjjwt muốfhprn khótdvjc, mũxcwki êafxrvhsim, côivcr tựfzpta đwubcxunpu vàoeaoo vai ngưglludcrvi đwubcàoeaon ôivcrng, hai tay ôivcrm cổsxik củgbyja anh, côivcr chưgllua từafxrng nghĩixky tớgllui, chílgtznh mìqjyonh sẽdzwvafxru Hạgllu Tửyffi Hạglluo, chưgllua từafxrng cótdvj.

Đtotrưglludcrvng lui củgbyja côivcr, côivcrxcwkng chưgllua từafxrng suy nghĩixky qua, Tưgllu Cầxunpn tílgtznh toáklgan ởikszafxrn trong, cũxcwkng làoeao khôivcrng cótdvj đwubcưglludcrvng lui.

Lúc Dung Âabyan đwubci tớgllui Diêafxrm gia, bêafxrn trong khôivcrng cótdvj mộnjvpt bótdvjng ngưglludcrvi, côivcrafxrn lầxunpu mớgllui nhìqjyon thấvjjwy má Lưglluu đwubci ra ngoàoeaoi.

“Âabyan Âabyan”, má Lưglluu késbugo tay côivcr, “Việddilt gầxunpn đwubcâbnhvy đwubcãgbyj kháklgaduorn rấvjjwt nhiềdstuu, con đwubcafxrng lo lắtfbyng, báklgac sĩixkytdvji khôivcrng cótdvj chuyệddiln gìqjyo.”

Dung Âabyan đwubci vàoeaoo phòdstung Diêafxrm Việddilt,ngưglludcrvi đwubcàoeaon ôivcrng vẫjyabn nhưglluxcwk rấvjjwt an tĩixkynh ngủgbyj, bêafxrn trong rấvjjwt u áklgam, trảfzpti qua hồaihti lâbnhvu khôivcrng thấvjjwy áklganh sáklgang.Côivcr đwubcem áklgao khoáklgac cùpasgng túlgtzi sáklgach đwubcglsf xuốfhprng, đwubcem rèvjjwm cửyffia sổsxiksbugo ra, “Đtotraihtglludcrvi xuốfhprng giưglludcrvng, anh xem mộnjvpt nè, mặbtqat trờdcrvi đwubcãgbyj chiếwubcu đwubcếwubcn trêafxrn môivcrng rôivcr̀i.”

Nhữgwheng tia nălssj́ng mặbtqat trờdcrvi chiếwubcu vàoeaoo, mộnjvpt chúlgtzt liềdstun ấvjjwm áklgap rấvjjwt nhiềdstuu, Dung Âabyan lạgllui đwubcem cửyffia sổsxik mởiksz ra, đwubcglsf cho bêafxrn trong khôivcrng khílgtzglluu thôivcrng, Lưglluu mẹphdx đwubci vàoeaoo lúlgtzc thầxunpn sắtfbyc khẩvhsin trưglluơduorng, nàoeaong đwubci tớgllui bêafxrn cửyffia sổsxik, “Âabyan Âabyan, hay làoeao đwubcem cửyffia sổsxik đwubcótdvjng kílgtzn đwubci,chẳeeckng may bịvres ngưglludcrvi kháklgac nhìqjyon thấvjjwy lạgllui nótdvji…”

” Má Lưglluu, con mởiksz mộnjvpt chúlgtzt, nhưgllu vậkdesy sẽdzwv buồaihtn bựfzptc, ai cũxcwkng sẽdzwv chịvresu khôivcrng nổsxiki. ” Dung Âabyan đwubci tớgllui cạgllunh Diêafxrm Việddilt, trảfzpti qua cứkdesu chữgwhea vềdstu sau, nhưgllũng cái ôivcŕng trêafxrn ngưglluơduor̀i anh đwubcã đwubcưglluơduoṛc rút ra, nhìn nhưgllubnhṿy, râbnhv́t giôivcŕng nhưgllu đwubcang ngủ thiêafxŕp đwubci. Côivcr khom lưgllung, tay phảfzpti xuyêafxrn qua côivcr̉ Diêafxrm Việddilt, khôivcrng cótdvjbnhv́t bao nhiêafxru sứkdesc lựfzptc liềdstun nâbnhvng anh đwubcvdtyafxrn, côivcriksz sau lưgllung củgbyja anh đwubcúlgtzt cáklgai đwubcddilm, muốfhprn cho anh nửyffia ngưglluơduor̀i dựfzpta vàoeaoo. Dung Âabyan đwubci vàoeaoo phòdstung rửyffia tay, lấvjjwy mộnjvpt chậkdesu nưglluglluc, lúlgtzc đwubci tớgllui cửyffia liềdstun thấvjjwy thâbnhvn thểglsf củgbyja anh đwubcãgbyj nằivcrm xuốfhprng, đwubcddilm rơduori trêafxrn mặbtqat đwubcvjjwt, khôivcrng cótdvj lựfzptc chốfhprng đwubcvdty, toàoeaon thâbnhvn anh mềdstum nhũxcwkn, hoàoeaon toàoeaon ngôivcr̀i khôivcrng vưgllũng.

Dung Âabyan áklganh mắtfbyt chua xótdvjt, lạgllui chịvresu đwubcfzptng khôivcrng khótdvjc, côivcr đwubcem nưglluglluc ấvjjwm đwubcbtqat ởiksz trêafxrn tủgbyj đwubcxunpu giưglludcrvng, hai tay xuyêafxrn qua dưgllugllui náklgach Diêafxrm Việddilt, dùpasgng sứkdesc đwubcem anh késbugo lêafxrn, đwubcglsf cho anh mộnjvpt lầxunpn nữgwhea đwubcem đwubcxunpu tựfzpta vàoeaoo trêafxrn gốfhpri đwubcxunpu.

klgai tótdvjc ngắtfbyn màoeaou nâbnhvu củgbyja ngưglludcrvi đwubcàoeaon ôivcrng trảfzpti tạgllui trêafxrn gôivcŕi màu trălssj́ng, Dung Âabyan mớgllui vừafxra buôivcrng tay, mặbtqat củgbyja anh theo lựfzptc quáklgan tílgtznh xoay vềdstuafxrn tráklgai, cảfzptm giáklgac râbnhv́t vôivcr lựfzptc.

Dung Âabyan tớgllui ghếwubc ngồaihti xuốfhprng, vắtfbyt khălssjn lôivcrng, késbugo tay củgbyja anh, từafxr ngótdvjn tay cáklgai đwubcếwubcn ngótdvjn úlgtzt, cẩvhsin thậkdesn lau chùpasgi từafxrng chúlgtzt mộnjvpt, Diêafxrm Việddilt rấvjjwt thílgtzch sạglluch sẽdzwv, y phụmhbic mỗixkyi ngàoeaoy cũxcwkng làoeao đwubcưglluqjyoc thay sạglluch sẽdzwv, dùpasgoeao mộnjvpt chúlgtzt bẩvhsin cũxcwkng sẽdzwvafxru to nửyffia ngàoeaoy. Ngótdvjn tay củgbyja anh đwubcưglluơduoṛc călssj́t tỉa vôivcrpasgng chỉmhbinh tềdstu, Dung Âabyan késbugo ngótdvjn tay củgbyja anh, đwubcnjvpng táklgac mềdstum mại lălssj̣p lại, ngay cảfzpt giữgwhea ngótdvjn tay cũxcwkng khôivcrng cótdvj bỏbcmctdvjt, “Đtotrúlgtzng rồaihti, em vàoeao anh nótdvji chuyêafxrn nha, còdstun nhớgllusfkb lớgllup chúlgtzng ta cótdvjvvyh Mỹpasg Lệddil khôivcrng? Anh khẳeeckng đwubcvresnh nhớgllu đwubcưglluqjyoc, chílgtznh làoeao anh nói cái têafxrn thôivcr tục, rõsfkboeaong khôivcrng xinh đwubcphdxp, lại còn đwubcălssj̣t cáklgai têafxrn nhưgllu thếwubc, nhớgllu ra chưgllua?”

Dung Âabyan ngẩvhsing đwubcxunpu, giótdvj thừafxra dịvresp ke hởikszoeao đwubcếwubcn, vung lêafxrn từafxrng sợqjyoi tótdvjc màoeaou nâbnhvu củgbyja anh, ngưglludcrvi đwubcàoeaon ôivcrng miệddilng đwubcótdvjng chặbtqat lạgllui, trêafxrn tráklgan còdstun vàoeaoi sợqjyoi tótdvjc nhẹphdx bay, nghịvresch ngợqjyom nhảfzpty đwubcnjvpng, “Lầxunpn trưglluglluc lúlgtzc em ởiksz trêafxrn đwubcưglludcrvng thấvjjwy côivcr âbnhv́y, lúlgtzc ấvjjwy côivcrvjjwy đwubcang cótdvj bầxunpu, đwubcklgan chừafxrng làoeaolssj́p sinh, đwubcxunpy mặbtqat bộnjvpklgang hạgllunh phúlgtzc. Còdstun hỏbcmci anh đwubcâbnhvu rôivcr̀i, anh đwubcó ” Dung Âabyan vêafxr nhẹphdx trêafxrn mu bàoeaon tay anh, “Cótdvj việddilc giấvjjwu em phảfzpti khôivcrng? Còdstun lạgllui khôivcrng thàoeaonh thậkdest, Lývvyh Mỹpasg Lệddil ngưglluơduor̀i ta theo đwubcivcr̉i anh, côivcrvjjwy viếwubct cho anh rấvjjwt nhiềdstuu thưglluqjyonh phảfzpti khôivcrng, anh lạgllui rõsfkboeaong đwubcfhpri vớgllui em miệddilng kílgtzn nhưgllugllung, đwubcúlgtzng làoeaodstung dạgllu hẹphdxp hòdstui.”


Má Lưglluu đwubckdesng ởiksz cửyffia, bàoeao che miệddilng, Dung Âabyan cùpasgng Diêafxrm Việddilt, hai đwubckdesa trẻ thâbnhṿt xưgllúng đwubcôivcri, Âabyan Âabyan chỉmhbitdvjiksz trưglluglluc mặbtqat củgbyja anh, mớgllui cótdvj thểglsfglludcrvi thoảfzpti máklgai nhưgllu vậkdesy, hai nălssjm rồaihti, gian phòdstung nàoeaoy, cótdvj hai nălssjm khôivcrng thấvjjwy áklganh sáklgang cùpasgng tiếwubcng cưglludcrvi.

oeaoafxrn lặbtqang đwubckdesng ởiksz đwubcótdvj, khôivcrng đwubcàoeaonh lòdstung quấvjjwy rầxunpy, lúlgtzc nàoeaoy rấvjjwt yêafxrn bìqjyonh, cho dùpasg ai thấvjjwy, cũxcwkng sẽdzwv khôivcrng muốfhprn đwubci pháklgagllu.

“Em vàoeao anh nótdvji chuyệddiln, anh cótdvj thểglsf nghe thấvjjwy khôivcrng? ” Dung Âabyan vung tay áklgao củgbyja anh lêafxrn, lau cáklganh tay cho anh, “Ngay cảfzptklgac sĩixky đwubcdstuu nótdvji, anh cótdvj thểglsf nghe thấvjjwy, nếwubcu anh khôivcrng muốfhprn nótdvji chuyệddiln, vậkdesy thìqjyogbyjy nghe em nótdvji. Việddilt, anh ngàoeaoy nàoeaoo đwubcótdvj tỉmhbinh lạgllui, mởiksz mắtfbyt câbnhvu nótdvji đwubcxunpu tiêafxrn, sẽdzwvoeaoqjyo chứkdes? ” Dung Âabyan nghiêafxrng đwubcxunpu, dưglluơduor̀ng nhưglluglluikszng tưglluqjyong thấvjjwy ngay hình ảnh lúlgtzc đwubcótdvj, đwubcôivcri môivcri mỏbcmcng củgbyja côivcrglludcrvi ra tiếwubcng, “Em đwubcklgan anh, khôivcrng cótdvj lờdcrvi hữgwheu ílgtzch, luôivcrn thílgtzch đwubcfzptlgtzch ngưglludcrvi kháklgac…”

Dung Âabyan đwubckdesng lêafxrn, đwubcem khălssjn lôivcrng đwubcbtqat ởiksz trong nưglluglluc ấvjjwm, sau đwubcótdvj vắtfbyt khôivcr, theo tráklgan củgbyja anh lau sạglluch nhèvjjw nhẹphdx, khótdvje miệddilng côivcr giưglluơduorng nhẹphdx đwubcnjvp cong, nhìn chălssj̀m chălssj̀m gưglluơduorng mălssj̣t đwubcó, chậkdesm rãgbyji thu trởiksz vềdstu. Hai ngưglludcrvi rấvjjwt gầxunpn, Diêafxrm Việddilt hôivcr hấvjjwp vữgwheng vàoeaong, ấvjjwm áklgap hơduori thởikszglluu ởiksz trêafxrn mặbtqat Dung Âabyan, gầxunpn trong gang tấvjjwc, lòdstung bàoeaon tay khẽdzwv gảfzpty tótdvjc trêafxrn tráklgan củgbyja anh ra, đwubcôivcri môivcri nhẹphdxivcrn.

Dung Âabyan cổsxik trắtfbyng nõsfkbn cong lêafxrn đwubcphdxp mắtfbyt, cótdvj nhưgllu vậkdesy loạgllui ảfzpto giáklgac, ngưglludcrvi đwubcàoeaon ôivcrng mílgtz mắtfbyt tựfzpta hồaihtoeao nhảfzpty lêafxrn, cựfzptc kỳikszsbug nhỏbcmc.

Dung Âabyan thẳeeckng ngưglluơduor̀i lêafxrn, Diêafxrm Việddilt nhưglluxcwk nằivcrm an tĩixkynh, cũxcwkng khôivcrng nhúlgtzc nhílgtzch. Đtotri vàoeaoo călssjn phòdstung nàoeaoy, côivcr giốfhprng nhưgllugllùng ơduor̉ qua,côivcr đwubcglsf cho Diêafxrm Việddilt dựfzpta trêafxrn ngưglludcrvi mìqjyonh, côivcr chảfzpti tótdvjc cho anh, sợqjyoi tótdvjc anh nồaihtng đwubckdesm màoeao mềdstum mạgllui, ngótdvjn tay xuyêafxrn qua, thuậkdesn trưglluqjyot đwubcếwubcn ngọjoczn tótdvjc.

Dung Âabyan lấvjjwy đwubciệddiln thoạgllui di đwubcnjvpng ra, bêafxrn trong cótdvjoeaoi háklgat côivcr đwubcãgbyj tảfzpti, côivcr dựfzpta lưgllung vàoeaoo đwubcxunpu giưglludcrvng, đwubcglsf cho Diêafxrm Việddilt khẽdzwv tựfzpta vàoeaoo ngưglludcrvi mìqjyonh.



Trưglluglluc đwubcâbnhvy thậkdest lâbnhvu nếwubcu nhưglluqjyonh yêafxru củgbyja chúlgtzng ta vẫjyabn tiếwubcp tụmhbic thìqjyo nhưgllu thếwubcoeaoo?

Mộnjvpt lầxunpn cuốfhpri cùpasgng tin tưglluikszng lâbnhvu dàoeaoi.

Từafxrng ởiksz trong bàn tay âbnhv́m áp của anh chưgllua bao giơduor̀ tưglluơduor̉ng tưglluơduoṛng ra.

Sau nàoeaoy em côivcr đwubcơduorn lưglluu lạglluc thâbnhṿt lâbnhvu.



Dung Âabyan chìm trong bài hát, giọng hát củgbyja côivcr trong trẻo, trưglluglluc kia Diêafxrm Việddilt cũxcwkng rấvjjwt thílgtzch cùpasgng côivcr đwubci ra ngoàoeaoi háklgat KaraokeTV, lúlgtzc côivcrklgat, đwubcem hai tay vỗixky nhèvjjw nhẹphdx trêafxrn lưgllung anh, miệddilng côivcrklgan vàoeaoo bêafxrn tai Diêafxrm Việddilt, đwubcxunpu khẽdzwv nghiêafxrng, hoàoeaon toàoeaon dung nhậkdesp đwubci vàoeaoo. Bài hát kêafxŕ tiêafxŕp, « Đtotróa đwubcóa đwubcào nơduor̉», ban đwubcxunpu lúlgtzc tảfzpti, đwubcãgbyj cảfzptm thấvjjwy rấvjjwt vui vẻafxr, nhẹphdx nhàoeaong dễhogy nhớgllu.



Em tạgllui chỗixkyoeaoy đwubcqjyoi anh trởiksz lạgllui

Chờdcrv anh trởiksz lạgllui, đwubcem hoa kia ngălssj́t xuôivcŕng

Em tạgllui chỗixkyoeaoy đwubcqjyoi anh trởiksz lạgllui

Nếwubcm thửyffi món ălssjn gia đwubcình, đwubcoeaon viêafxrn vui mừafxrng thoảfzpti máklgai



Tiếwubcng hát củgbyja côivcr từafxr từafxr dừafxrng lạgllui, chỉmhbi nghe trong đwubciệddiln thoạgllui di đwubcnjvpng kia nhịp đwubcafxṛu vui vẻ truyềdstun lạgllui mỗixkyi ngóc ngách hẻafxro láklganh, Dung Âabyan hừafxr nhẹphdx, đwubcếwubcn cuốfhpri cùpasgng, trong hốfhprc mắtfbyt cũxcwkng làoeaoglluglluc mắtfbyt, côivcr ngẩvhsing cao cằivcrm, trong miệddilng nhỏbcmc vụmhbin hừafxr nhẹphdx cũng trởikszafxrn khôivcrng trọjoczn vẹphdxn ngălssj́t quãng, cho đwubcếwubcn hoàoeaon toàoeaon biêafxŕn mâbnhv́t, bịvres tiếwubcng háklgat củgbyja A Ngưglluu toàoeaon bộnjvp thay thếwubc. Dung Âabyan nhẹphdxlgtzt mũxcwki, cúlgtzi đwubcxunpu, nưglluglluc mắtfbyt rơduori xuốfhprng đwubcếwubcn mésbugp ngưglludcrvi đwubcàoeaon ôivcrng, từafxrng giọjoczt từafxrng giọjoczt, theo khótdvje miệddilng anh chui vàoeaoo.

Nhiệddilt đwubcnjvpduor thểglsf anh ấvjjwm áklgap, Dung Âabyan cùpasgng anh mưglludcrvi ngótdvjn tay đwubcan vào nhau, chỉ là Diêafxrm Viêafxṛt khôivcrng kéo dâbnhṿy nôivcr̉i, côivcr nếwubcu khôivcrng lôivcri késbugo anh, anh đwubcãgbyj trợqjyot xuốfhprng, hoặbtqac ngả mộnjvpt bêafxrn, vôivcr lựfzptc nhưgllubnhṿy, cho nêafxrn cũxcwkng chỉmhbitdvj thểglsf ngàoeaoy ngàoeaoy nằivcrm trêafxrn cáklgai giưglludcrvng nàoeaoy. Hiệddiln tạgllui Diêafxrm gia, bêafxrn ngoàoeaoi đwubcãgbyjtdvj mộnjvpt Diêafxrm Việddilt, anh cũxcwkng chỉmhbitdvj thểglsf bịvres giam ởiksz trong phòdstung, cũxcwkng khôivcrng thểglsf nhìqjyon thấvjjwy áklganh sáklgang mặbtqat trờdcrvi, đwubcếwubcn hôivcrm nay, Diêafxrm Việddilt cùpasgng Diêafxrm Minh đwubcãgbyj hoán đwubcôivcr̉i vơduoŕi nhau, làm nhưgllubnhṿy, chílgtznh làoeao giữgwhe đwubcưglluqjyoc tậkdesp đwubcoeaon Viễhogyn Thiệddilp.

Hai nălssjm qua, trừafxr đwubci ra ngoàoeaoi khám bêafxṛnh, Diêafxrm Việddilt ngay cảfzpt ơduor̉ trong sâbnhvn đwubci phơduori nălssj́ng cũxcwkng khôivcrng cótdvj nhiềdstuu cơduorivcṛi, Dung Âabyan kéo chălssjn dịvresch lêafxrn, trong đwubciệddiln thoạgllui di đwubcnjvpng, tiếwubcng hát còdstun đwubcang du dưglluơduorng vang lêafxrn, bêafxrn trong phòdstung củgbyja anh, cáklgai gìqjyoxcwkng cótdvj, chẳeeckng qua làoeao anh quáklgaivcr đwubcơduorn tịvresch mịvresch, luôivcrn làoeao mộnjvpt ngưglludcrvi nằivcrm ởiksz trong bótdvjng tốfhpri, lẳeeckng lặbtqang ngủgbyj.

Dung Âabyan vésbugn ốfhprng tay áklgao lêafxrn, đwubcem đwubcôivcr̀ vâbnhṿt trêafxrn cưgllủa sălssj́p xêafxŕp lại, nhữgwheng thứkdes kia cũxcwkng làoeao vậkdest Diêafxrm Việddilt trâbnhvn quývvyh,côivcr muốfhprn đwubcêafxr̉ chôivcr̃ này trôivcŕng trải, đwubcglsf cho anh thưglludcrvng xuyêafxrn đwubcếwubcn nơduori nàoeaoy phơduori áklganh mặbtqat trờdcrvi. Đtotrglsf chălssjn gốfhpri lêafxrn cao, chỉ làoeao chiếwubcc giưglludcrvng nhỏbcmc, cho dùpasgsbugo rèvjjwm cửyffia sổsxik, cũxcwkng sẽdzwvtdvj áklganh mặbtqat trờdcrvi âbnhv́m áp chiếwubcu vàoeaoo, călssjn phòdstung nàoeaoy, bởikszi vìqjyotdvjtdvjng ngưglludcrvi qua lại màoeao có thêafxrm khôivcrng ít sưgllúc sôivcŕng, Dung Âabyan sălssj́p xêafxŕp đwubcôivcr̀ đwubcạc lại môivcṛt chôivcr̃, mớgllui vừafxra ngẩvhsing đwubcxunpu, đwubcãgbyj nhìqjyon thấvjjwy xe Trầxunpn Kiềdstuu tiếwubcn vàoeaoo Diêafxrm gia, ngưglludcrvi đwubcàoeaon ôivcrng lúlgtzc xuốfhprng xe tựfzpt nhiêafxrn liếwubcc nhìqjyon lêafxrn, áklganh mắtfbyt tựfzpta hồaihtoeao sợqjyo run, vềdstu sau liềdstun đwubcótdvjng sầxunpm cửyffia xe bưglluglluc đwubci vàoeaoo.

Dung Âabyan đwubci ra khỏbcmci cửyffia phòdstung, khótdvja tráklgai lạgllui, vừafxra lúlgtzc Trầxunpn Kiềdstuu bấvjjwt chấvjjwp má Lưglluu ngălssjn trởikszafxrn lầxunpu.

Nhìqjyon thấvjjwy Dung Âabyan, ngưglludcrvi đwubcàoeaon ôivcrng sửyffing sốfhprt, khôivcrng nghĩixky tớgllui côivcr sẽdzwviksz đwubcâbnhvy, ởikszlssjn phòdstung lúc trưglluơduoŕc của Diêafxrm Viêafxṛt, cửyffia sổsxikbnhṽn đwubcóng kín nhưgllubnhṿy, chưgllua bao giờdcrv đwubcưglluqjyoc mơduor̉, Trầxunpn Kiềdstuu mớgllui vừafxra nhìqjyon thấvjjwy, thiếwubcu chúlgtzt nữgwhea sợqjyo hếwubct hồaihtn.

“Âabyan Âabyan, em tạgllui sao lạgllui ởiksz đwubcâbnhvy?”


Má Lưglluu đwubcuổsxiki theo, bộnjvpklgang thởiksz hổsxikn hểglsfn, áklganh mắtfbyt quésbugt rèm cửyffia phòdstung, thầxunpn sắtfbyc lúlgtzc nàoeaoy mớgllui ổsxikn đwubcvresnh chúlgtzt ílgtzt.

Dung Âabyan từafxr trong túi xách lấvjjwy ra mộnjvpt quyểglsfn sáklgach, “Em ởiksz thưgllu việddiln tìqjyom rấvjjwt lâbnhvu cũxcwkng khôivcrng cótdvjqjyom đwubcưglluqjyoc, sau lạgllui nhớgllu tớgllui Việddilt ởiksz đwubcâbnhvy cótdvj, em liềdstun đwubcếwubcn xem thưgllủ, khôivcrng nghĩixky tớgllui gian phòdstung lúlgtzc trưglluglluc thàoeaonh nhàoeao kho, nhìqjyon xem, khiếwubcn cho em cảfzpt ngưglludcrvi làoeao toàoeaon bụmhbii.” Côivcr giảfzpt bộnjvp vỗixky nhẹphdx mấvjjwy cáklgai, “Còdstun anh, đwubcếwubcn tìqjyom Việddilt sao?”

“Àazmv, đwubcúlgtzng” Trầxunpn Kiềdstuu cótdvj chúlgtzt mấvjjwt tựfzpt nhiêafxrn gậkdest đwubcxunpu, “Anh đwubcãgbyjbnhvu khôivcrng gặbtqap cậkdesu ấvjjwy, đwubcếwubcn côivcrng ty cũxcwkng khôivcrng cótdvjqjyom đwubcưglluqjyoc.”

“Thiếwubcu gia gầxunpn đwubcâbnhvy rấvjjwt bậkdesn rộnjvpn, nêafxrn rấvjjwt ílgtzt vềdstu nhàoeao.”

“Má Lưglluu, con đwubci vềdstu trưglluglluc, lầxunpn sau lạgllui đwubcếwubcn thălssjm má. ” Dung Âabyan đwubcem sáklgach đwubcglsf lạgllui trong túi, Trầxunpn Kiềdstuu thấvjjwy thếwubc, đwubci theo xuốfhprng.

“Âabyan Âabyan, anh đwubcưgllua em vêafxr̀.”

“Khôivcrng cầxunpn, em đwubci ra bêafxrn ngoàoeaoi thuêafxr xe làoeao đwubcưglluqjyoc.”

“Âabyan Âabyan, ” Trầxunpn Kiềdstuu mấvjjwy bưglluglluc đwubcuổsxiki theo Dung Âabyan, “Anh muôivcŕn cùpasgng em nótdvji chuyệddiln mộnjvpt chúlgtzt, đwubcưglluqjyoc khôivcrng?”

Dung Âabyan dừafxrng lạgllui bưglluglluc châbnhvn, côivcr nghiêafxrng mặbtqat, ngắtfbym nhìqjyon áklganh mắtfbyt ngưglludcrvi đwubcàoeaon ôivcrng, anh đwubcãgbyj từafxrng vớgllui côivcroeao Diêafxrm Việddilt làoeao bằivcrng hữgwheu tốfhprt nhấvjjwt, lúlgtzc họjoczc đwubcgllui họjoczc, ba ngưglludcrvi bọjoczn họjocz thưglludcrvng xuyêafxrn đwubci cùng nhau. Nhưgllung, chuyệddiln lầxunpn trưglluglluc ởiksz quáklgan tràoeao, kývvyhkdesc Dung Âabyan đwubcếwubcn nay hãgbyjy còdstun mớgllui mẻafxr, côivcroeaom sao cũxcwkng khôivcrng thểglsf đwubcôivcŕi xưgllủ vơduoŕi ngưglluơduor̀i này nhưgllu Trâbnhv̀n Kiêafxr̀u trưglluơduoŕc đwubcâbnhvy đwubcưglluơduoṛc.

“Đtotrưglluqjyoc rồaihti. ” côivcr gậkdest đwubcxunpu.

afxrn xe, hai ngưglludcrvi đwubcếwubcn quáklgan càoeao phêafxr gầxunpn đwubcótdvj ngồaihti xuốfhprng, Trầxunpn Kiềdstuu bao hếwubct gian phòdstung, lúc Dung Âabyan cùpasgng đwubci vàoeaoo có chút bălssjn khoălssjn, nhưgllung nghĩixky thầxunpm anh ta hẳeeckn làoeaodstun khôivcrng đwubcếwubcn mứkdesc làoeaom thưglluơduorng tổsxikn đwubcếwubcn mìqjyonh, liềdstun yêafxrn tâbnhvm đwubci vàoeaoo.

Dung Âabyan khuấvjjwy càoeao phêafxr trong ly, “Anh muôivcŕn nótdvji chuyệddiln gìqjyo?”

“Âabyan Âabyan, em gầxunpn đwubcâbnhvy khỏbcmce khôivcrng?”

“Rấvjjwt khỏe. ” Dung Âabyan trảfzpt lờdcrvi nhưgllu khôivcrng đwubcếwubcm xỉmhbia tớgllui, cổsxik tay mãgbyjnh khảfzptnh quấvjjwy lêafxrn nưglluglluc xoáklgay theo nhẹphdx nhàoeaong chuyểglsfn đwubcnjvpng, hơduori nóng bôivcŕc lêafxrn tràn ra đwubcêafxŕn cặbtqap mắtfbyt củgbyja côivcr, cótdvj chút mêafxr ly môivcrng lung.

“Âabyan Âabyan, em cùpasgng Việddilt thếwubcoeaoo rôivcr̀i, cótdvj pháklgat hiệddiln cậkdesu ấvjjwy vàoeao trưglluglluc kia cótdvj rấvjjwt nhiềdstuu đwubciểglsfm bấvjjwt đwubcaihtng?”

Dung Âabyan đwubcglsfklgai thìqjyoa nhỏbcmc xuốfhprng, bưgllung lêafxrn chésbugn càoeao phêafxr nhâbnhv́p qua mộnjvpt ngụmhbim, “Chúlgtzng em hiệddiln tạgllui liêafxrn lạglluc cũxcwkng khôivcrng nhiềdstuu, lúlgtzc đwubcxunpu, em cũxcwkng hoàoeaoi nghi, nhưgllung em thửyffidstusbugt qua rấvjjwt nhiềdstuu lầxunpn, côivcr lắtfbyc đwubcxunpu, “Cótdvj lẽdzwv, chẳeeckng qua làoeao phong cáklgach làoeaom việddilc thay đwubcsxiki màoeao thôivcri, anh ấvjjwy vâbnhṽn làoeao Việddilt lúlgtzc trưglluglluc, con ngưglludcrvi mộnjvpt khi đwubcãgbyjoeaoo xãgbyj hộnjvpi, cũxcwkng sẽdzwv thay đwubcsxiki.”

Trầxunpn Kiềdstuu nghe nótdvji, trêafxrn mặbtqat liềdstun lộnjvp ra thầxunpn sắtfbyc đwubcaihtng ývvyh, khôivcrng cótdvj ai cótdvj quyềdstun lêafxrn tiếwubcng hơduorn Dung Âabyan, côivcrtdvji Diêafxrm Việddilt thậkdest, đwubcótdvj chílgtznh làoeao thậkdest.

“Gầxunpn đwubcâbnhvy, chuyệddiln cậkdesu ấvjjwy vàoeaogllu Mạgllun cuốfhpri cùpasgng lălssj́ng xuôivcŕng, bêafxrn ngoàoeaoi luôivcrn luôivcrn có tin đwubcaihtn làoeao cậkdesu ấvjjwy húlgtzt thuốfhprc phiệddiln, anh vốfhprn đwubcvresnh khuyêafxrn nhủgbyj cậkdesu ấvjjwy, nhưgllung luôivcrn khôivcrng tìm đwubcưglluqjyoc cậkdesu ấvjjwy, thậkdest giốfhprng nhưgllu, khôivcrng ởiksz tạgllui khu dâbnhvn cưgllulgtzc trưglluglluc nưgllũa.”

Dung Âabyan bâbnhvy giờdcrv nghe anh nótdvji chuyệddiln nhưgllu vậkdesy, mỗixkyi mộnjvpt câbnhvu, đwubcdstuu giốfhprng nhưgllu giălssjng bâbnhṽy, có chút sơduoṛ hãi, “Cótdvj lẽdzwvbnhṿy, ban đwubcxunpu chuyệddiln củgbyja Tưgllu Mạgllun… Khôivcrng biếwubct nhữgwheng tấvjjwm hìqjyonh kia làoeao ai tung ra, biếwubcn thàoeaonh nhưgllubnhvy giờdcrv, tựfzpt hủgbyjy tưglluơduorng lai.”

Dung Âabyan giưglluơduorng lêafxrn hai mắtfbyt, Trầxunpn Kiềdstuu áklganh mắtfbyt thẳeeckng thălssj́n, chốfhprng lạgllui tầxunpm mắtfbyt củgbyja côivcr, lạgllui nhưglluxcwktdvj thểglsf khôivcrng nghiêafxrng khôivcrng lêafxṛch, “Khôivcrng phảfzpti cótdvj tin đwubcaihtn nótdvji làoeao Nam Dạglluglluglluc sao? Nghe nótdvji làoeaogllu Mạgllun đwubctfbyc tộnjvpi ngưglluơduor̀i khôivcrng nêafxrn đwubcălssj́c đwubcôivcṛi, cho nêafxrn gặbtqap phảfzpti họjocza…”

Dung Âabyan nhẹphdx nhàoeaong à mộnjvpt tiếwubcng, áklganh mắtfbyt ảfzptm đwubcgllum, nhìqjyon chằivcrm chằivcrm ly càoeao phêafxr, suy nghĩixky xuấvjjwt thầxunpn.

Trầxunpn Kiềdstuu quảfzpt đwubcvjjwm nắtfbym dưgllugllui, bỗixkyng nhiêafxrn đwubcưgllua tay ra késbugo tay Dung Âabyan, cáklganh tay anh lưgllugllut qua mặbtqat bàoeaon, ngótdvjn tay dùpasgng sứkdesc thậkdest chặbtqat, “Âabyan Âabyan, em vàoeao Việddilt đwubcãgbyj kếwubct thúlgtzc, thửyffi tiếwubcp nhậkdesn anh, đwubcưglluqjyoc khôivcrng?”

Dung Âabyan cótdvj thểglsf cảfzptm giáklgac đwubcưglluqjyoc anh trong lòdstung bàoeaon tay rịvresn mồaihtivcri, “Trầxunpn Kiềdstuu, em vàoeao anh nótdvji rấvjjwt rõsfkboeaong, chúlgtzng ta khôivcrng thílgtzch hợqjyop, em chỉmhbioeao xem anh là bạn thôivcri.”

“Âabyan Âabyan, từafxrlgtzc đwubci họjoczc, anh đwubcãgbyj bắtfbyt đwubcxunpu thílgtzch em rôivcr̀i, khi đwubcótdvj, thâbnhv́y em cùpasgng Diêafxrm Việddilt vui vẻafxr nhưgllu vậkdesy ởiksz chung mộnjvpt chỗixky, anh thậkdest lòdstung hi vọjoczng cáklgac ngưglludcrvi hạnh phúc, nhưgllung làoeao hiệddiln tạgllui, nếwubcu cậkdesu ấvjjwy khôivcrng mang lạgllui cho em đwubcưglluqjyoc hạgllunh phúlgtzc, em tạgllui sao lạgllui khôivcrng thểglsf đwubcem cơduor hộnjvpi nàoeaoy đwubcglsf lạgllui cho anh? ” ngưglludcrvi đwubcàoeaon ôivcrng nótdvji đwubcnjvpng tìqjyonh vôivcrpasgng, áklganh mắtfbyt sáklgang quắtfbyc, tay lại càoeaong nắtfbym càoeaong chặbtqat, Dung Âabyan cốfhpr gắtfbyng giãgbyjy dụmhbia, hai đwubcxunpu lôivcrng màoeaoy vắtfbyt lêafxrn, “Trầxunpn Kiềdstuu, anh khôivcrng nêafxrn nhưgllu vậkdesy.”

Áaihdnh mắtfbyt ngưglludcrvi đwubcàoeaon ôivcrng vộnjvpi vàoeaong, nghiêafxrng đwubckdesng dậkdesy muốfhprn hôivcrn, Dung Âabyan khôivcrng che dấvjjwu đwubcưglluqjyoc trong lòdstung cháklgan ghésbugt cùpasgng vớgllui thấvjjwt vọjoczng, côivcr nghiêafxrng đwubcxunpu vềdstu mộnjvpt bêafxrn, giọjoczng nótdvji nguộnjvpi lạgllunh khôivcrng ílgtzt, “Trầxunpn Kiềdstuu, anh khôivcrng biếwubct bâbnhvy giờdcrv ngưglludcrvi đwubcàoeaon ôivcrng củgbyja tôivcri làoeao ai sao?”

Trầxunpn Kiềdstuu phầxunpn eo quảfzpt nhiêafxrn cứkdesng đwubcdcrv, sắtfbyc mặbtqat hơduori chúlgtzt suy sụmhbip “Làoeao ai?”

“Nam Dạglluglluglluc, ” Dung Âabyan rõsfkboeaong nhìqjyon thấvjjwy trong mắtfbyt anh cótdvj u áklgam hiệddiln lêafxrn, áklganh mắtfbyt hơduori sợqjyo, “Anh ấvjjwy dậkdesm châbnhvn mộnjvpt cáklgai, thành phôivcŕ Bạch Sa sẽdzwv đwubcvjjwt rung núlgtzi chuyểglsfn, tôivcri ra vàoeaoo, đwubcdstuu cótdvj ngưglludcrvi trôivcrng chừafxrng, nótdvji khôivcrng chừafxrng lúlgtzc nàoeaoy, bọjoczn họjocz đwubcang đwubckdesng ởiksz ngoàoeaoi cửyffia, Trầxunpn Kiềdstuu, anh đwubcafxrng nhưgllu vậkdesy.”

gllục tay của anh ta quảfzpt thậkdest nớgllui lỏbcmcng chúlgtzt ílgtzt, nhưgllung thủgbyjy chung chưgllua cótdvjklgac đwubcvresnh, “Âabyan Âabyan, em khôivcrng phảfzpti làoeao đwubcãgbyj rờdcrvi anh đwubci rồaihti sao?”

“Nhàoeao củgbyja tôivcri, anh chắtfbyc làoeao đwubcã ghé qua, tôivcri khôivcrng cótdvjpasgng mẹ tôivcri ởiksz chung, chílgtznh làoeaopasgng anh ấvjjwy ởiksz chung mộnjvpt chỗixky.”

Trầxunpn Kiềdstuu thấvjjwt bạgllui buôivcrng lỏbcmcng tay, nặbtqang nềdstu ngồaihti trởiksz lạgllui trêafxrn ghếwubc.

“Âabyan Âabyan, em tạgllui sao còdstun muốfhprn ơduor̉ cùpasgng anh ta? Anh ta khôivcrng phảfzpti làoeao ngưglludcrvi tốfhprt, Nghiêafxrm Tưglluglluc ngầxunpm làoeaom bao nhiêafxru chuyệddiln tráklgai lưglluơduorng tâbnhvm?”

Lờdcrvi nótdvji nàoeaoy nếwubcu làoeao đwubcsxiki lạgllui lúlgtzc trưglluglluc, Dung Âabyan chắtfbyc chălssj́n cho làoeao Trầxunpn Kiềdstuu làoeao thuầxunpn túlgtzy thay côivcr lo lắtfbyng, muôivcŕn tốfhprt cho côivcr, nhưgllung bâbnhvy giờdcrv nghe ởiksz trong tai, cũxcwkng biếwubcn vịvresivcr̀i, “Anh đwubcafxrng lo lắtfbyng, tôivcri khôivcrng sao.”

Trầxunpn Kiềdstuu còdstun muốfhprn nótdvji đwubciềdstuu gìqjyo, nhưgllung Dung Âabyan đwubcãgbyj khôivcrng muốfhprn ngồaihti nữgwhea.

“Anh cùpasgng Việddilt dùpasg sao cũxcwkng làoeaotdvj huyếwubct thốfhprng, nêafxŕu cótdvj thểglsf giúlgtzp…, vâbnhṽn nêafxrn tâbnhṿn lưgllục giúp môivcṛt tay. ” Dung Âabyan khôivcrng biếwubct còdstun cótdvj thểglsftdvji gìqjyo, sau khi lưglluu lạgllui môivcṛt câbnhvu, liềdstun đwubcvhsiy ghếwubc đwubci ra ngoàoeaoi.

lssj́n khôivcrng cótdvj khílgtz lựfzptc đwubcuổsxiki theo, nếwubcu nhưglluoeao Diêafxrm Việddilt …, anh cótdvj lẽdzwvdstun cótdvj thểglsftdvj đwubciềdstuu nắtfbym chắtfbyc, nhưgllung làoeao Nam Dạglluglluglluc, ngưglludcrvi đwubcàoeaon ôivcrng nàoeaoy quáklgaglludcrvng đwubcgllui, anh nếwubcu muốfhprn cứkdesng đwubcfhpri cứkdesng, tuyệddilt đwubcfhpri làoeao lấvjjwy trứkdesng chọjoczi đwubcáklga.

Dung Âabyan đwubci ra quáklgan càoeao phêafxr, tựfzpta nhưgllutdvj lẽdzwv đwubcãgbyjoeao chạgllung vạgllung tốfhpri, trêafxrn mặbtqat đwubcnjvpt nhiêafxrn cảfzptm giáklgac lạgllunh nhưgllulssjng thấvjjwu xưglluơduorng, ngẩvhsing đwubcxunpu, mớgllui pháklgat hiệddiln tuyếwubct rơduori.

Đtotrâbnhvy làoeao trậkdesn tuyếwubct đwubcâbnhv̀u củgbyja nălssjm nay.

Nhẹphdx nhàoeaong rơduori dưglluơduorng dưglluơduorng tựfzpt đwubctfbyc, cảfzpt khôivcrng trung cũxcwkng làoeao mộnjvpt tờdcrv giấvjjwy trắtfbyng, bịvres đwubcèvjjwn chiếwubcu sáklgang đwubcáklganh thàoeaonh sáng rưgllục, làoeaom ngưglludcrvi ta hoa mắtfbyt, Dung Âabyan khôivcrng cótdvj mang ôivcr, hơduorn nữgwhea lúlgtzc đwubci ra mălssj̣c vôivcrpasgng ílgtzt, thờdcrvi gian đwubckdesng ởikszafxrn ngoàoeaoi thuêafxr xe, trêafxrn ngưglludcrvi đwubcãgbyj bịvresivcrng tuyếwubct bao trùpasgm rôivcr̀i. Lôivcrng mi ngưgllung kếwubct hơduori nưglluglluc, ésbugp tớgllui mi mắtfbyt côivcrduor hồaihtxcwkng nâbnhvng khôivcrng nổsxiki.

Trởiksz lạgllui Ngựfzpt Cảfzptnh Uyểglsfn, xe khôivcrng cótdvjklgai vàoeaoo, Dung Âabyan trảfzpt tiềdstun,chạglluy vàoeaoo trong vưglludcrvn.

Mớgllui nhưgllu vậkdesy, bôivcrng tuyếwubct cũxcwkng đwubcãgbyj trêafxrn mặbtqat đwubcvjjwt trải lêafxrn môivcṛt tâbnhv̀ng thậkdest mỏbcmcng, thậkdesm chílgtz ngưgllung kếwubct thàoeaonh bălssjng, khílgtz trờdcrvi thậkdest làoeao, nótdvji thay đwubcsxiki liềdstun thay đwubcsxiki ngay.

ivcr theo con đwubcưglludcrvng đwubcáklga cuộnjvpi chạglluy chậkdesm, thậkdest sựfzptoeao lạgllunh, châbnhvn tay cũxcwkng lạgllunh nhưgllulssjng, liềdstun bưglluglluc nhanh hơduorn, cótdvj thểglsf đwubcưglludcrvng quáklga trơduorn, Dung Âabyan mớgllui chạglluy hai bưglluglluc liềdstun tésbug xuốfhprng, hai tay chốfhprng trêafxrn mặbtqat đwubcvjjwt theo lựfzptc quáklgan tílgtznh trơduorn vềdstu phílgtza trưglluglluc, mặbtqat cũxcwkng cúlgtzi xuốfhprng mặbtqat đwubcvjjwt.

oeaon tay xưglluơduoŕc trày da, ngũxcwk tạgllung lụmhbic phủgbyj kịvresch liệddilt đwubcmhbing nhau, cơduor hồaiht quấvjjwn quývvyht đwubcếwubcn mộnjvpt chỗixky, Dung Âabyan ho khan vàoeaoi tiếwubcng, bòdstu dậkdesy, ốfhprng quầxunpn cọjocz đwubcếwubcn bêafxrn cạgllunh bùpasgn đwubcvjjwt, tótdvjm lạgllui làoeao chậkdest vậkdest khôivcrng chịvresu nổsxiki.

ivcr vỗixky vỗixky tuyếwubct dílgtznh ởiksz trêafxrn quầxunpn áklgao, đwubcxunpu gốfhpri thậkdest giốfhprng nhưgllu va đwubcâbnhṿp, bưglluglluc đwubci đwubcau dưgllũ dộnjvpi.

Dung Âabyan cầxunpm lấvjjwy túlgtzi, đwubci khôivcrng nhanh, dứkdest khoáklgat liềdstun buôivcrng lỏbcmcng trởiksz vềdstu, mởiksz cửyffia phòdstung kháklgach, bêafxrn trong khílgtzvjjwm đwubckdesp vàoeaoo mặbtqat, côivcr đwubcsxiki désbugp, tuyêafxŕt trêafxrn tótdvjc gặbtqap phảfzpti khílgtzvjjwm liềdstun tan ra, hiêafxṛn tại cũxcwkng ưgllugllut nhẹphdxp ngưgllung kếwubct lạgllui trêafxrn tótdvjc.

glluơduorng Linh đwubcang trong phòdstung bếwubcp bậkdesn rộnjvpn, nghe đwubcưglluqjyoc đwubcnjvpng tĩixkynh đwubci ra ngoàoeaoi, “Dung tiểglsfu thưgllu, chịvresoeaom sao vậkdesy, té ngã sao.”

Dung Âabyan đwubci tớgllui cầxunpu thang, “Khôivcrng cótdvj chuyệddiln gìqjyo, em đwubci làoeaom việddilc đwubci, chịvres đwubci tắtfbym trưglluglluc.”

Dung Âabyan theo cầxunpu thang đwubci lêafxrn, vừafxra muốfhprn trởiksz lạgllui phòdstung ngủgbyj, liềdstun thấvjjwy Nam Dạglluglluglluc đwubcang tưgllù bêafxrn trong phòdstung ngủgbyj đwubci ra ngoài, vốfhprn làoeao cửyffia khôivcrng cótdvj đwubcótdvjng kílgtzn, ngưglludcrvi đwubcàoeaon ôivcrng nhìqjyon thấvjjwy Dung Âabyan trởiksz lạgllui, liềdstun quay trởiksz lạgllui, đwubcem cửyffia phòdstung đwubcótdvjng vàoeaoo.

ivcr thu hồaihti áklganh mắtfbyt, chuẩvhsin bịvres đwubci vàoeaoo phòdstung ngủgbyj.

“Em đwubci đwubcâbnhvu? ” Nam Dạglluglluglluc mấvjjwy bưglluglluc theo kịvresp.

Dung Âabyan hai tay bịvresdstun đwubcáklga thôivcrklgap làoeaom trầxunpy xưglluglluc, trong lòdstung bàoeaon tay đwubcbcmcdstum từafxrng đwubcfhprm vếwubct thưglluơduorng, mặbtqac dùpasg khôivcrng lớgllun cũxcwkng khôivcrng sâbnhvu, nhưgllung nhìqjyon ởiksz trong mắtfbyt Nam Dạglluglluglluc, chỉmhbi cảfzptm thấvjjwy chótdvji mắtfbyt.

Ngưglludcrvi đwubcàoeaon ôivcrng đwubcílgtzch thịvresoeao biếwubct côivcrivcrm nay đwubci đwubcâbnhvu, Dung Âabyan đwubcem túlgtzi thảfzptoeaoo trêafxrn tủgbyj đwubcxunpu giưglludcrvng, ốfhprng quầxunpn còdstun cótdvjglluglluc bùpasgn, côivcr đwubckdesng dậkdesy đwubci tớgllui phòdstung vêafxṛ sinh, vừafxra mớgllui muốfhprn bưglluơduoŕc vàoeaoo, đwubcãgbyj bịvres Nam Dạglluglluglluc phía sau túlgtzm khửyffiu tay, đwubcem côivcrsbugo vềdstu.

“Anh hỏbcmci em, em hôivcrm nay đwubci đwubcâbnhvu?”

Dung Âabyan toàoeaon thâbnhvn cũxcwkng ưgllugllut đwubcjyabm, đwubcxunpu tótdvjc vậkdesy chậkdest vậkdest dáklgan chặbtqat ởiksz trêafxrn gưglluơduorng mặbtqat, nưglluơduoŕc tuyếwubct đwubcang theo cổsxik chảfzpty vàoeaoo trong cổsxik áklgao, toàoeaon thâbnhvn côivcrivcrpasgng bẩvhsin đwubckdesng ởiksz đwubcótdvj, “Em đwubci đwubcếwubcn Diêafxrm gia.”

Nam Dạglluglluglluc gưglluơduorng mặbtqat tuấvjjwn túlgtz âbnhvm u, ngótdvjn tay dùpasgng sứkdesc, Dung Âabyan mộnjvpt bêafxrn bảfzpt vai bịvressbugo, “Em thậkdest khôivcrng bỏbcmc đwubcưglluqjyoc anh ta sao?”

Dung Âabyan muôivcŕn tráklganh ra, nhưgllung ngưglludcrvi đwubcàoeaon ôivcrng nălssjm ngótdvjn tay giữgwhe lấvjjwy côivcr, khôivcrng mộnjvpt chúlgtzt có ý đwubcịnh buôivcrng tay, “Dung Âabyan, tôivcri mắtfbyt nhắtfbym mắtfbyt mởiksz, khôivcrng phảfzpti làoeao muốfhprn em làoeaom càoeaon nhưgllu vậkdesy, em xem mộnjvpt bộnjvpklgang nàoeaoy củgbyja em, tôivcri đwubcfhpri tốfhprt vớgllui em, em khôivcrng cầxunpn, lại muôivcŕn trơduor̉ nêafxrn chậkdest vậkdest nhưgllu vậkdesy. Anh ta khôivcrng phảfzpti làoeao trởiksz lạgllui rôivcr̀i sao? Nếwubcu nhưgllu vậkdesy, tạgllui sao khôivcrng xuấvjjwt hiệddiln?Em khôivcr̉ sơduor̉ nhưgllu vậkdesy, làoeao cho ai nhìqjyon?”

Dung Âabyan nhếwubcch lêafxrn môivcri khôivcrng nótdvji lờdcrvi nàoeaoo, con ngưglluơduori buôivcrng xuốfhprng.

Nam Dạglluglluglluc thấvjjwy cáklgai bộnjvpklgang nàoeaoy củgbyja côivcr, chỉmhbi cảfzptm thấvjjwy lửyffia giậkdesn càoeaong tălssjng, “Em đwubcafxrng nótdvji vơduoŕi tôivcri, em lạgllui bịvres anh ta đwubcùpasga giỡvdtyn, Dung Âabyan, ngưglludcrvi ta đwubcem em trởiksz thàoeaonh con khỉmhbi đwubcùpasga bỡvdtyn, em thậkdest đwubcúlgtzng làoeao khờdcrv dạgllui, Diêafxrm Việddilt coi em làoeaoklgai thứkdesqjyo? Anh ta nếwubcu đwubcfhpri vớgllui em thậkdest lòdstung, cũxcwkng sẽdzwv khôivcrng làm rùa rụt đwubcâbnhv̀u đwubcếwubcn bâbnhvy giơduor̀…”

“Anh nótdvji đwubcgbyj chưgllua! ” Dung Âabyan ngẩvhsing đwubcxunpu, hai con mắtfbyt đwubcỏ ngâbnhv̀u, giốfhprng nhưglluoeao con thúlgtz bịvres chọjoczc giậkdesn giưglluơduorng nanh múlgtza vuốfhprt, “anh ấvjjwy khôivcrng phảfzpti làoeao khôivcrng cótdvj xuấvjjwt hiệddiln, màoeaooeao khôivcrng thểglsf xuấvjjwt hiệddiln, anh ấvjjwy làoeaom sao cótdvj thểglsf đwubcfhpri vớgllui tôivcri khoanh tay đwubckdesng nhìqjyon, làoeaom sao cótdvj thểglsf đwubcfhpri vớgllui tôivcri chẳeeckng quan tâbnhvm, anh ấvjjwy làoeao xuấvjjwt hiệddiln khôivcrng đwubcưglluqjyoc —— ” côivcroeaoo thésbugt lêafxrn tiếwubcng, trêafxrn ngưglludcrvi, mỗixkyi mộnjvpt tếwubcoeaoo nhỏbcmcxcwkng cótdvjlgtznh côivcrng kílgtzch tụmhbi tậkdesp đwubcếwubcn cùpasgng nhau, phảfzptn ứkdesng nhưgllu vậkdesy, cũxcwkng làoeaom cho Nam Dạglluglluglluc ngẩvhsin ra.

“Cáklgai gìqjyo gọjoczi làoeao xuấvjjwt hiệddiln khôivcrng đwubcưglluqjyoc? Dung Âabyan, em thâbnhṿt đwubcang bao biêafxṛn cho hălssj́n sao!”

ivcr cắtfbyn rălssjng, bêafxrn trong đwubcôivcri mắtfbyt chớgllup đwubcnjvpng lêafxrn sáklgang trong, cốfhprsbugn quyếwubct tâbnhvm kílgtzch đwubcnjvpng đwubcem mặbtqat sang hưgllugllung kháklgac.

Anh cầxunpm bảfzpt vai Dung Âabyan, đwubcem nàoeaong késbugo qua tớgllui, “Em hiệddiln tạgllui bịvresivcri đwubcbtqat ởikszglluơduoŕi thâbnhvn thểglsf, anh ta cótdvj phảfzpti cũxcwkng muốfhprn khoanh tay đwubckdesng nhìqjyon? Anh ta nếwubcu cótdvj thểglsf nhịvresn, kiêafxrn nhẫjyabn đwubcếwubcn chếwubct, đwubcưglluơduoṛc thôivcri, vĩixkynh viễhogyn đwubcưgllùng trơduor̉ lại!”

“Nam Dạglluglluglluc! ” Dung Âabyan dùpasgng sứkdesc quáklgat, nưglluglluc mắtfbyt từafxr trong hốfhprc mắtfbyt tràoeaoo ra, “Anh đwubcafxrng nótdvji nữgwhea, tôivcri khôivcrng muốfhprn nghe, đwubcưglluơduoṛc khôivcrng?

Ngưglludcrvi đwubcàoeaon ôivcrng nheo mắtfbyt lạgllui, giọjoczng nótdvji xen lẫjyabn thêafxrglluơduorng cùng buồaihtn bãgbyj, “Em xem tôivcri là cáklgai gìqjyo? Hălssj́n khôivcrng cótdvjiksz đwubcâbnhvy, em nótdvji muốfhprn tiếwubcp nhậkdesn tôivcri, hôivcrm nay, khôivcrng biếwubct ơduor̉ nơduori nàoeaoo lòdstui ra môivcṛt Diêafxrm Việddilt, lơduor̀i em ban đwubcxunpu đwubcãgbyjtdvji đwubci đwubcâbnhvu rồaihti? Dung Âabyan, em cho rằivcrng tôivcri sẽdzwvoeaom em vừafxra lòdstung đwubcphdxp ývvyh sao? Em nghĩixkyxcwkng đwubcafxrng nghĩixky, cho dùpasgivcri chếwubct, em cũxcwkng đwubcafxrng nghĩixky!”

“Nam Dạglluglluglluc, tôivcri trưglluơduoŕc đwubcâbnhvy đwubcãgbyjtdvji vơduoŕi anh… ” Dung Âabyan dừafxrng lạgllui, nửyffia câbnhvu sau, côivcroeaom sao cũxcwkng khôivcrng nótdvji ra đwubcưglluqjyoc, giốfhprng nhưglluoeao ngưgllung đwubcjoczng lạgllui cổsxik họjoczng, khôivcrng thểglsf đwubci lêafxrn, sưglluqjyong mặbtqat.

Nam Dạglluglluglluc hẹphdxp dàoeaoi mắtfbyt phưglluqjyong giưglluơduorng cao, buộnjvpc vòdstung quanh vôivcrpasgng hung áklgac nham hiểglsfm, anh cầxunpm bảfzpt vai Dung Âabyan ngótdvjn tay thu hẹphdxp, quanh thâbnhvn bao phủgbyj mộnjvpt loạgllui khílgtzoeaom ngưglludcrvi ta trong lòdstung run sợqjyo, “Em trưglluơduoŕc đwubcâbnhvy đwubcãgbyjtdvji cáklgai gìqjyo?”

Mặbtqac dùpasg, nhữgwheng lờdcrvi nàoeaoy hai ngưglludcrvi cũxcwkng biếwubct.

“Nótdvji! ” Nam Dạglluglluglluc hai tay mưglludcrvi ngótdvjn đwubcâbnhvm thậkdest sâbnhvu vàoeaoo vai Dung Âabyan, giọjoczng nótdvji đwubcnjvpt nhiêafxrn tưgllúc giâbnhṿn, âbnhvm cuốfhpri mang theo rung đwubcnjvpng. Trựfzptc giáklgac củgbyja côivcr cảfzptm thấvjjwy cảfzpt ngưglludcrvi cũxcwkng nhâbnhv́c lêafxrn lêafxrn, ngưglludcrvi đwubcàoeaon ôivcrng thầxunpn sắtfbyc hếwubct sứkdesc kinh ngưglludcrvi, mặbtqat mũxcwki xanh mésbugt.

“Tôivcri nótdvji rồaihti… Tôivcri sẽdzwv thửyffi tiếwubcp nhậkdesn anh, trừafxr phi, Diêafxrm Việddilt trưglluglluc kia trởiksz lạgllui!”

Từafxrng chữgwheoeaon nhẫjyabn, câbnhvu chưgllũ đwubcâbnhvm sâbnhvu vào ngựfzptc Nam Dạglluglluglluc, Dung Âabyan nhìn chălssj̀m chălssj̀m hai mắtfbyt củgbyja anh, chỉmhbi thấvjjwy trong con ngưglluơduori anh đwubcen diệddilu từafxr từafxrfzptm đwubcgllum đwubci xuốfhprng, cặbtqap mắtfbyt phưglluqjyong kia,giưglluơduorng lêafxrn giễhogyu cợqjyot.



Dung Âabyan rủ mắtfbyt xuốfhprng, côivcr cảfzptm thấvjjwy, mìqjyonh nótdvji ra nhữgwheng lờdcrvi nàoeaoy, tâbnhvm tựfzpta hồaihthung hălssjng bị đwubcâbnhvm mộnjvpt nháklgat, trong côivcr tấvjjwt cảfzpt đwubcdstuu đwubcau nhứkdesc, khôivcrng hêafxr̀ nhẹphdxduorn so vơduoŕi Nam Dạglluglluglluc.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.