Ngã Dục Phong Thiên
Mạnh Hạo vốn là một thư sinh tầm thường ở Triệu quốc, cha mẹ đồng thời mất tích. Hắn nhiều lần thi rớt khoa khảo, hắn nản chí không biết tương lai mình sẽ như thế nào. Trong trăm người thì vô dụng nhất vẫn là thư sinh.
Mạnh Hạo vốn là một thư sinh tầm thường ở Triệu quốc, cha mẹ đồng thời mất tích. Hắn nhiều lần thi rớt khoa khảo, hắn nản chí không biết tương lai mình sẽ như thế nào. Trong trăm người thì vô dụng nhất vẫn là thư sinh.
Đây đã là lần thứ 5 hắn nói câu nói này, nhưng mỗi lần như vậy. Hắn đều nhận sự lạnh lùng, sự coi thường trong đôi mắt của người hắn yêu.
Triệu Bân, thiếu chủ Triệu gia, ngày trước là kỳ tài võ đạo, ai ngờ số mạng của hắn không may, trong lúc lịch luyện bị người khác ám toán, Triệu gia dốc toàn lực chữa trị, tuy giữ được tính mạng, nhưng linh mạch của hắn đều đứt đoạn.
Sở Phong là một phế vật bị mọi người xem thường. Tu luyện năm năm vẫn chỉ là một đệ tử ngoại môn, là một đứa con nuôi mà tất cả người của Sở Gia không thừa nhận.
Cố Nhược Vân từ khi sinh ra đã là phế vật của Thanh Long Quốc, cha nương nàng đều mất từ khi nàng còn nhỏ, nàng chính là làm mất hết toàn bộ thể diện...
Tả Mạc là một đứa bé bị mất trí nhớ, mất đi dung mạo, bị người ta vứt bỏ ở ven đường. Hắn được trưởng môn Vô Không kiếm môn nhặt về thu làm ngoại môn đệ tử.
Tô Yến bỗng dưng một ngày thần cách của cô bị rớt và bị một hệ thống bắt được. Hệ thống yêu cầu cô muốn có lại thần cách của mình thì cần thực hiện những yêu cầu mong muốn của nam chủ.
Hắn căn cốt hỗn tạp, tư chất bình thường, nhiều người nhận định rằng hắn không thể tu tiên. Nên chẳng một ai muốn thu nhận hắn. Bằng vào tính tình lạc quan, yêu đời, hắn đã kiên trì rèn luyện không ngừng.