Ngã Dục Phong Thiên
Mạnh Hạo vốn là một thư sinh tầm thường ở Triệu quốc, cha mẹ đồng thời mất tích. Hắn nhiều lần thi rớt khoa khảo, hắn nản chí không biết tương lai mình sẽ như thế nào. Trong trăm người thì vô dụng nhất vẫn là thư sinh.
Mạnh Hạo vốn là một thư sinh tầm thường ở Triệu quốc, cha mẹ đồng thời mất tích. Hắn nhiều lần thi rớt khoa khảo, hắn nản chí không biết tương lai mình sẽ như thế nào. Trong trăm người thì vô dụng nhất vẫn là thư sinh.
Đây đã là lần thứ 5 hắn nói câu nói này, nhưng mỗi lần như vậy. Hắn đều nhận sự lạnh lùng, sự coi thường trong đôi mắt của người hắn yêu.
Triệu Bân, thiếu chủ Triệu gia, ngày trước là kỳ tài võ đạo, ai ngờ số mạng của hắn không may, trong lúc lịch luyện bị người khác ám toán, Triệu gia dốc toàn lực chữa trị, tuy giữ được tính mạng, nhưng linh mạch của hắn đều đứt đoạn.
Sở Phong là một phế vật bị mọi người xem thường. Tu luyện năm năm vẫn chỉ là một đệ tử ngoại môn, là một đứa con nuôi mà tất cả người của Sở Gia không thừa nhận.
Một ngày, Tống Thư Hàng ngoài ý muốn gia nhập một nhóm chat nghiện tiên hiệp thâm niên, các thành viên trong nhóm đều lấy 'Đạo hữu' xưng hô, danh hiệu đều là Phủ chủ, Động chủ, Chân nhân, Thiên Sư.
Truyện kể vế số phận đáng thương của hai cô gái cùng mồ côi cha mẹ, hoàn cảnh tuy giống nhau nhưng tính cách lại hoàn toàn khác nhau. Ngân Chi có một khả năng đặc biệt, đôi mắt của cô có thể nhìn thấy ma quỷ, còn gọi là mắt âm dương.
Diệp Thiếu Dương vốn là một Mao Sơn tróc quỷ nhân, hắn du hành khắp nơi trên thế giới, nơi nào có yêu ma, vong hồn quấy phá hắn sẽ ra tay diệt trừ. Hắn không có nơi nào là chưa đi qua, đi tới đâu hắn gặp thần sát thần, gặp phật sát phật, không lần nào thất bại.
Năm nay Trầm Tường mười sáu tuổi, thân hình so với bạn cùng lứa tuổi thì cường tráng cao lớn hơn, thân thể này cùng gương mặt tuấn tú mang theo tính trẻ con, nhìn rất là trái ngược, nhưng cặp mắt kia của hắn lại thâm thúy không tương xứng cùng tuổi tác...